Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Trầm Luân

Chương 1

Dáng người con gái thướt tha , yêu kiều , mặc trên người một bộ sườn xám thêu hoa màu trắng , trên tay cô cầm một chiếc ô cùng màu che trên đầu trong một ngày mưa nhẹ , gió thổi qua khiến mái tóc xõa của cô tung bay , tuy hơi đơn điệu nhưng lại khiến ai cũng phải ngước nhìn , hình bóng ấy cứ mãi khắc sâu vào trong tâm trí người khác .

Giật mình tỉnh giấc trong cơn mơ , tiếng thở hổn hển khó kìm chế phát ra trong màn đêm vô tận , cả căn phòng tối đen như mực , bàn tay nổi đầy gân xanh cuộn chặt lại , cả người Dương Kính Phong đầy mồ hôi , ướt đẫm cả bộ quân phục đang mặc trên người , anh nhắm mắt cố gắng điều chỉnh hơi thở .

Vừa mới đi tập về vì quá mệt nên anh nằm đại xuống giường định nghĩ ngơi một chút nào ngờ lại ngủ quên , nhưng giấc mơ ấy vẫn cứ quấn lấy anh , cứ mỗi khi mệt mỏi anh lại nghĩ về người con gái ấy .

Tiếng gõ cửa phòng vang lên làm cho Dương Kính Phong như thoát ra mộng mị lần nữa , anh điều chỉnh lại mọi thứ rồi đi ra mở cửa phòng .

Bên ngoài là một người con gái cũng đang mặc quân phục , cô ấy có nụ cười vô cùng rạng rỡ và cũng rất háo hức như đang chờ đợi một cái gì đó .

Dương Kính Phong mở cửa ra thì thấy Tố Ni đang đứng bên ngoài trên tay còn đang cầm một thứ gì đó , gương mặt cùng giọng nói sắt lạnh vang lên .

" Có chuyện gì ? "

Giọng anh quá đổi nghiêm nghị khiến cho người con gái ấy hơi rụt rè nhưng cũng có phần e thẹn .

" Đội trưởng Dương , những người khác đã ăn cơm ở nhà ăn xong rồi nhưng vẫn chưa thấy anh xuống nên em mang cơm đến phòng cho anh "

Cô ấy vừa nói vừa dùng hai tay đưa hộp cơm đến trước mặt của Dương Kính Phong .

Dương Kính Phong liếc nhìn hộp cơm rồi đưa tay nhận lấy , miệng anh nhả ra hai chữ .

" Cảm ơn "

Tố Ni nghe anh cảm ơn mình thì sắc mặt thay đổi nhanh chóng , cô ta cười vui vẻ đáp lại .

" Không có gì đâu đội trưởng "

Dương Kính Phong không nói gì nữa lui người vào phòng đóng cửa lại , mặc dù có hơi phủ phàng nhưng Tố Ni lại thấy rất vui , cô đã thầm mến mộ anh rất nhiều năm rồi , mặc dù tất cả mọi người đều nói anh khó gần và không mấy dễ chịu nhưng chỉ có mình cô biết Dương Kính Phong rất thân thiện và ấp áp .

Cách cửa ngăn cách mọi ồn ào bên ngoài , Dương Kính Phong cũng không mở đèn trong phòng lên , vì là phòng của mình nên anh đã thân thuộc từ rất lâu rồi , trong bóng tối anh đi lại tủ quần áo chọn một bộ đồ rồi đi vào phòng tắm .

Mặc dù trong quân ngũ không phải quá cao sang nhưng cái gì cũng có , nhà vệ sinh cũng được chọn toàn là đồ hiện đại , anh cởi bộ quân phục trên người mình treo sang một bên , xả nước từ vòi sen nước từ đầu anh bắt đầu chảy xuống .

Là một quân nhân được rèn luyện trong môi trường quân ngũ nhiều năm nên Dương Kính Phong có một thân hình tỉ lệ chuẩn , làn da vì tiếp xúc với ánh nắng mặt trời nhiều mà có một màu đồng rắn rỏi , vai rộng , eo thon , vòm ngực sáu múi , hai chân cũng thon và dài .

Nước từ trên chảy xuống từng nơi trên người anh , xuống hàng lông rậm rạp ấy rồi từ từ biến mất , khi đã làm giảm nhiệt độ cơ thể , Dương Kính Phong lấy khăn lau người rồi mặc quần áo vào , sau đó lấy quần áo dơ đi giặt rồi phơi lên , cuối cùng anh vào bàn mở hộp cơm Tố Ni vừa đưa ra ăn .

Cơm trong quân ngũ thì luôn chú trọng đủ chất dinh dưỡng , có rau , có quả và có thịt , mặc dù chỉ có mấy món nhưng anh ăn hoài vẫn không thấy ngán , một phần cũng là do đã quen .

Mở điện thoại lên , anh là một người nhợt nhạt nên làm gì điện thoại có một tin nhắn từ ai được chứ , định tắt điện thoại nhưng ảnh màn hình lại làm cho anh khựng lại đôi chút .

Đó là tấm ảnh không chụp mặt chỉ chụp hai bàn tay của một nam và một nữ , da người nữ trắng như ngọc ngà còn bàn tay người nam được bao lại trong chiếc áo quân phục , lộ ra một bàn tay rám nắng , cực kỳ tương phản .

Anh thầm thở dài không biết khi nào mới có thể gặp lại người con gái ấy , hay chỉ là trong mơ thôi .

Dương Kính Phong là một người rất điển trai nhưng lại rất lạnh lùng vô tình , rất tiết kiệm lời nói , ngoại hình cao ráo phong thái cực kỳ mạnh mẽ , trong công việc anh vô cùng nghiêm túc , cũng chính vì lẽ đó nên anh được cấp trên quý mến , nên đã giao chức đại đội trưởng trong quân đội lại cho anh .

Anh quy định giờ giấc của mình vô cùng rõ ràng vì vậy cho dù hôm qua gần 12 giờ đêm mới ngủ thì hôm nay 4 giờ sáng anh đã rời giường rồi .

Vệ sinh cá nhân xong Dương Kính Phong ra ngoài sân chạy quanh quân đội tập thể dục , khoảng gần 5 giờ sáng anh đang tưới cây ngoài vườn thì mới có người đi ra .

Lâu Thạc Thuân mặt vẫn còn buồn ngủ nhưng đã bị gọi thức dậy tập thể dục , anh vừa đi đến chỗ Dương Kính Phong dùng tay che miệng ngáp rồi nói .

" Tối qua về trễ như vậy sáng nay cậu không thấy mệt à "

Dương Kính Phong vừa tưới rau vừa nói chuyện với anh :

" Không "

Chương 2

Lâu Thạc Thuân đã quá quen với tính cách nhợt nhạt của bạn mình rồi , nhưng đôi lúc cậu ta trả lời vẫn làm anh thấy mất hứng .

Anh quơ tay cử động eo vài cái để tập thể dục , như chợt nhớ ra gì đó Lâu Thạc Thuân quay lại nói với Dương Kính Phong .

" Ngày mai mình phải xin nghỉ một ngày rồi "

Dương Kính Phong vừa tưới cây , nhợt nhạt hỏi lại :

" Sao vậy "

Lâu Thạc Thuân đáp :

" Ngày mai là sinh nhật của Thạc Trân , mình về nhà ăn sinh nhật với con bé , sẵn tiện thăm gia đình "

Nghe tới hai từ Thạc Trân động tác tưới cây của Dương Kính Phong chợt khựng lại , sắc mặt có chút thay đổi , nhưng vì trong bóng tối nên Lâu Thạc Thuân không nhìn thấy sắc mặt của anh , anh im lặng không nói gì rồi tiếp tục xách nước đi tưới cây .

Lâu Thạc Thuân đi đến gần Dương Kính Phong , rồi hỏi tiếp :

" Kính Phong hay là ngày mai câu về nhà cùng mình đi......dự sinh nhật em gái mình luôn "

Dương Kính Phong vẫn không ngẩn mặt lên nhìn , anh vừa làm công việc vừa trả lời :

" Không được đâu , ngày mai mình bận rồi "

Lâu Thạc Thuân gật gật đầu vài cái như đã hiểu rồi , anh bỏ lại Dương Kính Phong ở đó , còn mình thì đi chạy bộ .

Lâu Thạc Thuân và Dương Kính Phong đều là bạn bè cùng trang lứa và cùng nhau vào quân đội , vì vậy hai người rất thân với nhau và cùng nhau làm đại đội trưởng trong quân đội .

Buổi tiệc sinh nhật ra mắt con gái út của nhà họ Lâu diễn ra vô cùng long trọng , ba cô là Lâu Thạc Hy - Tổng tư lệnh cảnh sát của thủ đô , mẹ cô là Thẩm Thư Manh chủ tịch tập đoàn thời trang Thẩm Thư , ba mẹ cô gia đình hai bên phải gọi là môn đăng hộ đối , Lâu gia cũng là một gia đình danh giá nổi tiếng khắp thành phố .

Lâu gia có hai người con một trai và một gái , con trai lớn hiện đang công tác tại đơn vị là đại đội trưởng Lâu Thạc Thuân - con gái út vừa được ra mắt tên là Lâu Thạc Trân , hai người con vô cùng xuất chúng , y như ba mẹ của họ .

Những bông hoa hồng được trang trí đều được đính những viên kim cương nhỏ nhắn đẹp mắt , buổi tiệc được tổ chức tại sân nhà Lâu gia , khách khứa được mời toàn là những quan chức cấp cao trong thành phố , còn một phần là những người bạn làm ăn kinh doanh của mẹ cô , họ cũng là những người có máu mặt , không thua kém gì ai .

Khách mời cũng đã đến đầy đủ , vài lời chào và giới thiệu của người dẫn chương trình thì nhân vật chính là Lâu Thạc Trân liền từ trên cầu thang đi xuống .

Vì cô là con gái của nhà danh giá nên không ít báo chí và máy quay đã được đứng chờ sẵn , không làm thất vọng họ , người được họ chờ đợi đã xuống .

Lâu Thạc Trân nhẹ nhàng vén váy bước xuống cầu thang , một đôi giày cao gót màu đen đắt tiền từ từ từng bật thanh duy chuyển , dáng người con gái thướt tha , yêu kiều được bao bọc trong một bộ váy dạ hội kim sa sang trọng lấp lánh .

Khuôn mặt xinh đẹp dần dần lộ ra , sự cân đối và hài hòa tạo ra một gương mặt cực kỳ xinh đẹp , bờ môi duyên dáng , đôi mắt to tròn , chiếc mũi xinh xắn , kết hợp với một làn da trắng mịn vô cùng hoàn mỹ , vóc dáng cô vô cùng thanh mảnh , chiếc váy càng làm tôn lên vẻ đẹp rạng rỡ của cô , người khác vừa nhìn liền muốn che chở cho nữ nhân này .

Khi làm dáng chụp ảnh xong với những người phóng viên chụp ảnh , cô nhẹ nhàng đi đến sân khấu để chào mọi người , giọng nói du dương và nét thanh lịch trên người cô tạo nên một phong thái phú quý và cao thượng .

Lâu Thạc Trân được ba mẹ dắt đi chào mọi người , năm nay cô vừa tròn 20 tuổi , rất nhiều người vừa nhìn cô liền nói vui rằng khi nào ba mẹ cô tuyển rễ thì nhớ cho con trai nhà họ một vé .

Buổi tiệc sinh nhật kết thúc cũng đã hơn 10 giờ đêm , nhìn thấy anh hai mình cứ nhất quyết về lại đơn vị Lâu Thạc Trân liền chạy lại nhõng nhẽo với anh của mình .

" Anh hai , anh phải về đơn vị sao ? "

Lâu Thạc Thuân sắp xếp quần áo vào trong balo rồi ngẩn mặt nói :

" Anh phải về ngày mai anh còn có công việc , ở nhà đi học ngoan nha nhỏ "

Lâu Thạc Trân không chịu từ nhỏ của anh mình cô liền giận dỗi bỏ đi nơi khác .

Lâu Thạc Thuân mỉm cười nhẹ nhìn em gái mình rồi tiếp tục xếp đồ vào balo .

Dương Kính Phong vừa từ trong nhà tắm đi ra trên người anh vẫn còn vương hơi nước , ngã lưng xuống giường anh lấy điện thoại ra xem .

Hình ảnh vị tiểu thư cành vàng lá ngọc của Lâu gia được đăng tải nhiều nhất , cô vô cùng xinh đẹp , còn xinh hơn cả lúc trước nữa , mới đây thôi mà cô đã 20 tuổi rồi , thời gian đúng là nhanh thật .

Anh nằm trên giường thầm nghĩ lại khoảng thời gian vừa mới gặp cô , đã là hai năm về trước rồi , lúc ấy là đêm giao thừa , vì anh và Thạc Thuân bận trực nên không về được , nên Lâu Thạc Trân đã lên thăm anh mình , tình cờ gặp được anh .

Lúc đó anh được Lâu Thạc Thuân dẫn qua ghế đá cùng ăn bánh em gái mang tới với cậu ấy , mặc dù lúc đó hai bên chỉ nói chuyện vài ba câu , cô đưa cho anh một viên kẹo hay vài cái bánh tết nhưng anh vẫn nhớ tới tận bây giờ , lúc ấy anh còn mạo muội xin cô một tấm ảnh .

Chương 3

Cô không tỏ ra e ngại hay là khó chịu gì cả , vui vẻ chụp ảnh chung với anh , nụ cười của cô rực rỡ như pháo hoa trên bầu trời trong đêm giao thừa , giọng nói du dương êm tai đến mức cả đời anh cũng không quên được .

Nhưng rồi anh nghĩ lại , Lâu Thạc Trân là em gái của Lâu Thạc Thuân , gia đình cực kì giàu có , cô là một tiểu thư đài các dĩ nhiên ba mẹ của cô sẽ chọn người môn đăng hộ đối , ai lại chọn một người quân nhân như anh .

Hai năm về trước anh chỉ là một quân nhân bình thường đến mức không thể bình thường hơn , ba cô cũng chính là người thầy của anh , còn mẹ anh thì chỉ là một giảng viên cấp ba , ba anh thì mất sớm , để lại mẹ một mình nuôi anh ăn học , gia đình của anh quá mức bình thường , còn gia đình của cô thì quá cao sang làm sau anh dám nghĩ đến cô chứ .

Sự cống hiến của anh cho quân đội là quá lớn và quân đội cũng không bạc đãi người có tài , sau mấy năm làm nhiệm vụ , nhà nước cũng cho anh được một mức lương ổn định , và cho anh một ngôi nhà ở Thành phố để tiện đi làm , hiện tại mẹ anh cũng đang sống ở đó .

Bây giờ anh đã là đại đội trưởng rồi , tất cả những gì cần có anh cũng đã có , vậy anh có thể một lần nữa nghĩ đến cô không ?

Đang mải mê suy nghĩ thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra , người vào không ai khác là Lâu Thạc Thuân , vì anh và cậu ấy đã quá thân rồi vì vậy mỗi lần hai người tìm nhau đều không cần gõ cửa phòng .

Lâu Thạc Thuân tay xách nách mang y như là đàn bà vậy , anh lấy ra một túi đồ rồi đưa sang Dương Kính Phong .

" Này mang lên cho cậu đấy "

Dương Kính Phong đưa tay nhận lấy , anh nhìn thấy bên trong là hoa quả và một ít đồ ăn , môi anh mấp máy , nhẹ nhàng nói .

" Cảm ơn "

Ở đơn vị là vậy chỉ cần một người nào đó về nhà chơi hay đi tiệc tùng đều sẽ đem đồ ăn lên chia cho những người bạn thân của mình .

Lâu Thạc Thuân vì còn phải chia cho người khác nữa nên anh nhanh chóng mang đồ sang nơi khác , trước khi đi anh cũng không quên dơ tay làm hành động " OK " khép cửa lại giúp cậu ta .

Dương Kính Phong mở túi đồ ăn ra xem , bên trong toàn là những món đồ ăn xa xỉ , những món này chỉ sợ cả đời người còn chưa dám ăn . Một lần nữa anh lại cảm thấy khoảng cách của anh và cô là quá xa .

Sau buổi sinh nhật hoành tráng ấy Lâu Thạc Trân cũng quay trở lại trường của mình , mặc dù nhà cô gần trường nhưng cô vẫn chọn ở lại trong kí túc xá để tiện việc đi học .

Chiêu Anh chính là bạn cùng phòng của cô , hai người là bạn thân nhất từ nhỏ cho tới lớn , gia đình của Chiêu Anh cũng không thua kém cô gì mấy nhưng tính tình của hai người đều rất giống nhau .

Vì đang có một mùa thi học sinh giỏi nên cô và Chiêu Anh vẫn đang ôn bài rất kĩ , Chiêu Anh nhìn qua Lâu Thạc Trân rồi nhẹ nhàng hỏi .

" Thạc Trân gần đây cậu có lên thăm anh trai của mình không ? "

Lâu Thạc Trân vừa viết bài tập vừa trả lời cậu ấy :

" Rất lâu rồi mình không lên thăm anh trai của mình , nhưng mà anh trai mình vừa về hôm qua nên mình nghĩ là không cần lên thăm anh ấy đâu "

Trường của cô học cách đơn vị của anh hai cũng không xa , chỉ khoảng một tiếng ngồi xe là đã đến , nhưng vì quá bận việc học vả lại cô tự ý đi lên chưa chắc gì đã gặp được anh của mình nên cô chọn cách không đi cho rồi , chờ khi nào anh hai được nghĩ phép về nhà thì cô cũng sẽ về nhà thăm anh mình .

Chiêu Anh hỏi vậy gật gật đầu rồi tiếp tục quay lại học bài , năm nay hai người họ đã học năm hai của đại học rồi , ngôi trường mà họ đang học chỉ quy tụ toàn những học sinh giỏi vì vậy họ càng phải cố gắng học nhiều hơn .

Mỗi ngày của cô và cô bạn Chiêu Anh đều trôi qua vội vã như vậy , buổi sáng thì đi học , trưa lại xuống căn tin để ăn rồi lên học tiếp , đến tối thì hai người cùng nhau làm bài tập , từ ngày biết cô là con gái út của Lâu gia đến giờ , trong trường vẫn có không ít ánh mắt ghen ghét , và cô còn bị vài người nói xấu sau lưng , nhưng cô cũng vẫn mặc kệ xem như là không có chuyện gì .

Thấm thoát đã đến ngày thi học sinh giỏi , cô may mắn đạt giải nhất của kì thi , buổi tối sau khi biết được điểm thi của mình cô liền tìm số điện thoại của anh mình để khoe với anh , nhưng đúng là ông trời không ủng hộ cô , Lâu Thạc Thuân đã khoá máy nên không thể nào gọi được , hết cách cô đành để lại cho anh một tin nhắn .

[ Cuối tuần này em sẽ lên thăm anh đấy , ngày chủ nhật nhé ]

Khi Lâu Thạc Thuân xem được tin nhắn em gái mình gửi thì đã 10 giờ đêm , giờ này cô cũng đã ngủ rồi nên anh không trả lời lại , chỉ thả cho cô một trái tim xem như đã biết .

Vì cuối tuần Lâu Thạc Trân chọn lên đơn vị để thăm ánh nên cô không về nhà ăn cơm cùng ba mẹ , cô gọi điện về báo cho mẹ một tiếng rồi đi đến siêu thị mua đồ ăn vặt , trái cây và một số thứ khác .

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play