Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ATSH] Negav - Em Khiến Anh Muốn

Chương 1: Sự Cố Ở Tần Thượng

Nắng tháng Sáu Sài Gòn rát bỏng, nhưng studio ở tầng thượng khu chung cư cũ kỹ quận 3 lại mát rượi nhờ điều hòa cũ kỹ chạy hết công suất.
Đặng Thành An, hay còn gọi là Negav (22 tuổi), đang ngồi lì trên chiếc ghế xoay, tay bấm đi bấm lại đoạn beat.
Anh mặc chiếc áo thun rộng thùng thình, mái tóc xoăn nhẹ hơi rối, ánh mắt lờ đờ vì thiếu ngủ.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Manbo, mày chắc chắn là bài này ổn không?
Negav nhăn nhó, đoạn beat anh đang nghe là sản phẩm demo cho ca khúc sắp tới.
Manbo (24 tuổi), producer và cũng là đàn anh cùng nhóm GERDNANG, đang gật gù chỉnh EQ ở góc phòng.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Beat thì ổn, nhưng lyrics của mày... nghe vẫn hơi teen quá, An ạ.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Vẫn cứ là 'yêu em, ghét em, giận hờn vu vơ' ấy.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Mày cần cái gì đó sâu hơn, đột phá hơn cho album sắp tới.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Tao biết chứ!
Negav thở dài, đá chân xuống đất.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Nhưng tao bí quá. Hình như tao đã viết hết những gì tao biết về tình yêu rồi.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Dạo này chỉ thấy beat hay nhưng không có vibe.
Đúng lúc đó, cánh cửa phòng thu bật mở. Một cô gái đứng sững lại ở ngưỡng cửa, tay vẫn còn giữ chặt quai túi máy ảnh.
Cô mặc chiếc váy maxi linen màu be, gương mặt thanh tú, mái tóc đen xoăn nhẹ.
Ánh nắng chiều từ hành lang phía sau hắt vào, khiến cô gái trông như vừa bước ra từ một bức ảnh.
???
???
Ôi, em xin lỗi ạ!
Cô gái hốt hoảng, vội vàng khép cửa lại.
???
???
Em tìm nhầm phòng vệ sinh, em tưởng...
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
/cười lớn/Phòng vệ sinh nằm ở cuối hành lang bên kia lận, cô bé!
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Đây là thánh địa của âm nhạc đó!
Negav, vốn là người rất tếu và hoạt ngôn với các cô gái, bỗng nhiên chỉ biết tròn mắt nhìn.
Anh nhanh chóng đứng dậy.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Không sao, không sao đâu.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Em cứ tự nhiên. Em là...?
Cô gái hơi cúi đầu, lộ ra nụ cười duyên dáng và có chút ngượng nghịu.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em là Hồ Bảo An.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Mọi người gọi em là Annie. Em đến studio này để chụp ảnh cho dự án nghệ thuật của em ạ.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/lẩm bẩm/À, An.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh là An, Đặng Thành An. Hay gọi là Negav.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
/trêu chọc/Hai An gặp nhau là duyên trời định rồi!
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Mà An nhỏ này, em bao nhiêu tuổi rồi?
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Thằng An này nó nhỏ nhất nhóm rồi đó!
Annie (20 tuổi) cười, nụ cười khiến ánh mắt cô long lanh hơn.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Dạ, em sinh năm 2003 ạ.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Đấy thấy chưa?/vỗ vai Negav/.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Mày lại gặp em rồi.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Nghe nói em làm nghệ thuật sắp đặt và thiết kế à?
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Ghê gớm vậy sao?
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Dạ, em thích sắp đặt và nghệ thuật thị giác ạ.
Annie trả lời Manbo, nhưng đôi mắt lại liếc nhìn Negav.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em thấy các anh đang làm nhạc hay quá.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Hình như là rap về tình yêu ạ?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/gãi đầu/Ừm, đúng là rap về tình yêu, nhưng đang bị Manbo chê là 'thiếu chiều sâu' đây này.
Annie nhẹ nhàng tiến lại gần bàn làm việc, ánh mắt lướt qua màn hình máy tính có phần mềm làm nhạc.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em thấy giai điệu rất hay và năng lượng.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nhưng có lẽ... tình yêu của anh trong lời rap còn thiếu sự tĩnh lặng.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Giống như... một công trình kiến trúc đẹp, cần có không gian để thở, để người ta chiêm ngưỡng từng chi tiết nhỏ.
Lời nhận xét của cô khiến cả Manbo và Negav ngạc nhiên.
Đó là một góc nhìn mà anh chưa từng nghĩ tới.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Tĩnh lặng?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Em có thể nói rõ hơn không?
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Dạ.
Annie giải thích, ánh mắt chuyên chú.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Khi yêu, đôi khi những khoảnh khắc đẹp nhất lại là khi mình im lặng nhìn nhau, hoặc cùng nhau ngắm một thứ gì đó.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nó không phải sự ồn ào của Sài Gòn, mà là sự lắng đọng mà anh mang đến cho người kia.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
À, em xin phép phải đi rồi, em bị trễ mất.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/vội vã đưa tay ra/Chờ đã! Anh có thể... anh có thể xin contact của em không?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh muốn hỏi em thêm về cái gọi là 'tĩnh lặng trong tình yêu' này.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Nó có thể là cái vibe mà anh đang tìm kiếm.
Annie mỉm cười, lấy điện thoại ra, cô không ngần ngại trao đổi số điện thoại và tài khoản mạng xã hội với anh.
Trước khi cô rời đi, Manbo thì thầm vào tai Negav.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Thấy chưa, Út Khờ!
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Cơ hội là đây chứ đâu!
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Mày phải cảm ơn cái phòng vệ sinh đó đi!
Negav chỉ nhún vai, nhưng ánh mắt anh đã sáng lên hẳn.
Anh quay lại nhìn màn hình máy tính, đoạn beat vẫn chạy nhưng cảm xúc của anh đã khác.
Lời nhận xét về "sự tĩnh lặng" của cô gái nhỏ hơn anh hai tuổi này đã gieo một hạt giống tò mò, và một chút xao động, vào tâm trí của rapper đang "bí vibe" này.
Mùa hè năm ấy, một giai điệu mới đã bắt đầu ngân lên.
____________________________
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Truyện mới của tớ.
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Các cậu nhớ đọc nhé!

Chương 2: Thành Phố Trong Mắt Hai Người An

Hai ngày sau cuộc gặp gỡ ở studio, Negav không thể tập trung.
Cứ nhắm mắt lại là anh lại thấy hình ảnh Annie đứng dưới ánh nắng chiều và câu nói của cô về sự "tĩnh lặng".
Anh quyết định nhắn tin.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬An này. Anh Đặng Thành An đây.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Cái rapper bị chê là thiếu chiều sâu ấy.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/Hồi đáp sau vài phút/
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Chào anh. Em nhớ mà.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Anh đã tìm được cái ‘vibe tĩnh lặng’ chưa?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Chưa. Nó phức tạp hơn anh nghĩ.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Anh thấy Sài Gòn ồn ào quá. Anh đang muốn ‘tĩnh lặng’ nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Em có thể chỉ cho anh thấy ‘tĩnh lặng’ của em không?
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Được chứ. Nhưng em không chỉ dẫn bằng lời.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Phải đi. Tối nay 8 giờ, Bưu điện Thành phố, anh dám không?
Negav cười thầm. Một lời thách đố nhẹ nhàng nhưng đầy thú vị.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Anh dám. Rapper Sài Gòn chấp nhận thử thách từ nghệ sĩ thị giác.
Đúng 8 giờ tối, Negav đến Bưu điện Thành phố.
Anh mặc một chiếc hoodie đen giản dị, trông khác hẳn vẻ ngoài hào nhoáng thường thấy.
Annie đã đứng đợi, cô mặc quần jean và áo phông trắng, tay ôm một cuốn sổ phác thảo dày cộp.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh đến rồi.
Annie mỉm cười, nụ cười khiến Negav cảm thấy sự ngột ngạt của Sài Gòn dịu đi hẳn.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh luôn giữ lời mà.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Vậy, bài học về sự tĩnh lặng bắt đầu như thế nào đây?
Annie không trả lời ngay.
Cô đi thẳng vào bên trong bưu điện, nơi ánh đèn vàng cổ kính và trần nhà cao rộng tạo ra một không gian ấm cúng, tách biệt hoàn toàn với tiếng xe cộ ngoài kia.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/thì thầm/Anh nhìn xem.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Đây là trung tâm Sài Gòn, nhưng không gian này lại là một điểm ngưng.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Mọi người vẫn đang đi lại, nhưng họ nói nhỏ hơn, chậm hơn.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Âm thanh của sự sống vẫn có, nhưng nó không ồn ào, nó là âm thanh của sự kết nối.
Negav nhìn theo ánh mắt của cô, thấy những du khách đang chăm chú viết bưu thiếp, thấy những người cao tuổi ngồi đọc sách dưới mái vòm.
Anh chợt nhận ra mình chưa bao giờ thực sự nhìn thấy nơi này.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh thấy không? Âm thanh của bưu thiếp rơi vào hộp thư.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Đó là một nốt nhạc rất trầm và ấm.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/quay sang Negav/Tình yêu không chỉ là rap nhanh, mà còn là nốt trầm chậm rãi đó.
Họ đi bộ qua Nhà thờ Đức Bà đang được trùng tu.
Annie bắt đầu nói về dự án nghệ thuật sắp đặt của cô.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Sắp tới em có một triển lãm nhỏ, sử dụng chất liệu khăn trải bàn và ren.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em muốn thể hiện sự mỏng manh và bền bỉ của một mối quan hệ qua chất liệu ren.
Annie nói, tay vẽ nhanh vài nét vào sổ phác thảo.
Negav lắng nghe, hoàn toàn bị cuốn hút.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Mỏng manh nhưng bền bỉ...
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Giống như một verse rap nghe thì đơn giản nhưng lại chứa đựng nhiều lớp ý nghĩa.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/gật đầu/Đúng vậy.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Và anh thấy không, cách anh nói về rap, cũng giống như cách em nói về ren và sắp đặt.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Chúng ta đều tìm kiếm cái đẹp và sự chân thật qua nghệ thuật.
Họ ngồi xuống ghế đá công viên, không nói gì trong một lúc lâu.
Đó là một khoảng tĩnh lặng thực sự.
Sau đó, Annie phá vỡ sự im lặng bằng một câu hỏi.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh đã bao giờ nghĩ về Hà Nội chưa, An?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/ngạc nhiên/Hà Nội á? Anh là rapper Sài Gòn chính hiệu mà.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Bạn bè anh toàn là gang Sài Gòn.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh chỉ biết Hà Nội qua những bài rap battle hay những chuyến lưu diễn chóng vánh thôi.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/nói khẽ/Thế thì thật tiếc.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Hà Nội của em không ồn ào như thế.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nó có những ngóc ngách cổ kính, có những câu chuyện trầm mặc.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nó có một nhịp điệu khác.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Em đang thách thức anh đấy à?
Negav mỉm cười, nụ cười tinh nghịch thường thấy của anh đã trở lại.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em chỉ muốn anh mở rộng không gian cảm xúc thôi.
Annie nhìn thẳng vào mắt anh.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Em muốn anh hiểu rằng, nếu anh thực sự yêu quý một người, anh sẽ muốn hiểu cả thành phố nơi người đó thuộc về, cả nhịp điệu sống của người đó.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Đừng chỉ rap về những gì anh có, hãy thử rap về những gì anh muốn có vì người mình yêu.
Câu nói này của Annie đã gieo một hạt giống mới trong đầu Negav.
Anh đột nhiên thấy hứng thú với ý tưởng về một thành phố xa lạ, về một nhịp điệu mới mẻ.
Anh hiểu rằng, anh đang không chỉ nói chuyện với một cô gái, mà còn nói chuyện với nguồn cảm hứng mà anh đã tìm kiếm bấy lâu.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Cảm ơn An/giọng chân thành/.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh nghĩ, anh đã tìm thấy cái vibe đó rồi.
Ánh mắt họ giao nhau dưới ánh đèn đường mờ ảo.
Mối quan hệ bí mật của họ, được xây dựng từ những cuộc đối thoại sâu sắc về nghệ thuật và sự tĩnh lặng, chính thức bắt đầu từ đêm đó.

Chương 3: Khung Cảnh Tĩnh Lặng Của Riêng Hai Người

Sau buổi tối định mệnh ở Bưu điện Thành phố, Negav và Annie thường xuyên gặp nhau.
Mối quan hệ của họ phát triển nhanh chóng nhưng kín đáo, tựa như một nốt nhạc trầm, chỉ ngân vang trong không gian riêng của hai người.
Negav đã dành phần lớn thời gian trong phòng thu để thai nghén ca khúc mới.
Anh gọi nó là "Dự án Hà Nội".
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/bật đoạn demo/Em có thấy bài này ổn không?
Giai điệu chậm và trầm hơn, nhưng vẫn mang chất rap đặc trưng.
Annie đang nhâm nhi một ly cà phê sữa đá, gật đầu liên tục.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nó có sự rung cảm mà em đang tìm kiếm.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh đã không rap về việc anh làm gì hay có gì, mà rap về những gì anh đang cảm thấy khi nghĩ về một nơi xa.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Đặc biệt là đoạn này, em thích nhất.
Cô lẩm nhẩm theo lời.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh là người Sài Gòn, nắng nóng quanh năm... Mà sao anh lại thấy nhớ cái lạnh mùa Đông ngoài đó... Anh không cần Sài Gòn nữa đâu, vì em là cả Hà Nội...
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Tuyệt vời.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/ánh mắt lấp lánh/Anh đã đưa Hà Nội vào thế giới của anh.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nó không còn là địa điểm địa lý nữa, mà là một trạng thái cảm xúc.
Negav dựa vào ghế, thở phào nhẹ nhõm.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh cũng thích đoạn đó. Anh còn có một câu...
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
'Không biết do lạnh hay là nhớ em, anh chỉ muốn cùng em dạo phố'.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Nó cứ tự tuôn ra ấy. Em chính là nàng thơ của anh, đúng nghĩa đen luôn.
Annie cười nhẹ, nhưng nụ cười nhanh chóng vụt tắt.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Nhưng anh vẫn phải giữ bí mật về nó. Về bài hát, và về em.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Tất nhiên rồi.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
/nắm tay cô/Anh biết em không thích sự ồn ào của giới showbiz.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh sẽ không nói với ai hết, kể cả Manbo hay HIEUTHUHAI, về nguồn cảm hứng này.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Bài hát này, và em, là kho báu bí mật của riêng anh.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/ánh mắt thâm dò/Vì sao anh lại sẵn sàng làm vậy?
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh biết ca khúc này có thể là cú hit lớn.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Giữ bí mật về nguồn cảm hứng là một sự hy sinh.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Vì em quan trọng hơn một cú hit.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh đã quá quen với sự ồn ào.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Còn em, em là sự tĩnh lặng mà anh cần để cân bằng lại.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Hơn nữa, anh cũng có viết: 'Sẽ chẳng còn là Negav nếu thiếu những ồn ào'.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Nhưng ở bên em, anh chỉ muốn là Thành An thôi.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh muốn giữ em ở khung cảnh tĩnh lặng này của riêng anh.
Vài tuần sau, Negav phải ra Hà Nội cho một buổi diễn nhỏ cùng GERDNANG.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Em ơi, anh đã đến Hà Nội thật rồi đây!
Negav nhắn tin cho Annie ngay khi hạ cánh.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Anh cảm thấy thế nào?
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
💬Mùi của Hà Nội có giống như anh tưởng tượng không?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Nó lạnh hơn Sài Gòn nhiều. Nhưng thật lạ, anh không thấy lạnh như anh nghĩ.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Chắc là vì đã có một phần của Hà Nội trong tim anh rồi.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
💬Em có thể dẫn anh đi đâu đó sau buổi diễn được không?
Annie đón Negav ở một quán cà phê cũ kỹ. Trong lúc đó, Manbo gọi điện cho Negav.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
/Qua điện thoại, giọng ồn ào/
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
📳An! Mày đâu rồi? Tụi tao đang đi ăn bún chả đây.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
📳Sao mày cứ lủi đi đâu suốt thế, thằng quỷ này! Có phải mày đang yêu không đấy?
Negav nhìn Annie, hạ giọng hết mức có thể.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
📳Mày hỏi gì lạ vậy! Tao đang đi tìm một chút 'tĩnh lặng' như mày nói đó.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
📳Sẵn tiện, tao đang thử nghiệm cảm hứng cho bài mới. Anh bạn cũ Hà Nội.
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
📳Cảm hứng gì mà bí mật ghê vậy?
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
Lâm Bạch Phúc Hậu (Manbo)
📳Tao nghe bảo mày cứ nghe đi nghe lại câu 'Em khiến anh muốn trở thành người Hà Nội' hoài à?
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
📳Thì đó là tựa đề dự kiến đó!
Negav nói dối một cách tự nhiên.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
📳Mày cứ yên tâm đi. Tao đang làm việc mà.
Sau khi cúp máy, Annie nhìn Negav.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
Anh nói dối tệ thật đấy.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Vì anh không muốn nói dối em.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Nhưng anh cũng không muốn mọi chuyện bị xáo trộn.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh muốn giữ em ở đây, nơi mà những ồn ào không thể chạm tới.
Họ đi dạo quanh Hồ Gươm. Negav thì thầm vào tai cô.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh chợt hiểu vì sao anh lại viết câu: 'Nếu như em là mùa xuân, thì anh sẽ là mùa đông'.
Đặng Thành An (Negav)
Đặng Thành An (Negav)
Anh sẽ là cái nền tĩnh lặng để tôn lên sự rạng rỡ của em.
Hồ Bảo An (Annie)
Hồ Bảo An (Annie)
/nắm chặt tay anh/Đó là lời rap đẹp nhất em từng nghe.
Trong cái lạnh se sắt của Hà Nội, Negav hiểu rằng, ca khúc mới của anh sắp sửa ra đời, và nó sẽ mãi mãi mang dấu ấn của cô gái này, người đã khiến một rapper Sài Gòn muốn vượt qua mọi khoảng cách để tìm kiếm một Hà Nội trong tim.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play