[ Nguyệt Mộng ] Hành Trình Xây Dựng Lại Gia Tộc
1
<ABC> là vật gì đó quan trọng
Năm Kiến Cực Thứ Nhất, Cao Tổ Tuyên Đế Liên Kết, Cùng 16 Gia Tộc Lập Nên Đại Cảnh.
Ba Trăm Năm Phồn Thịnh Và Yên Ổn Của Đại Cảnh Cuối Cùng Cũng Bị Phá Vỡ.
Nội Phản Thông Đồng Với Địch, Giặc Ngoại Xâm Đánh Thẳng Vào Tuyên Kinh.
Tứ Hoàng Tử Dưới Sự Trợ Giúp Của Hi Vương Và Các Gia Tộc Đã Đánh Lui Quân Địch.
Tứ Hoàng Tử Đăng Cơ, Phông Thưởng các Gia Tộc Đã Lập Công Lớn Trong Chiến Trận.
Ngự Sử Giám Sát Tố Cáo Hi Vương Thông Đồng Với Địch,
Thừa vĩnh Đế Nổi Giận Ban Thánh Chỉ.
Hi Vương Mưu Phản, Cả Tộc Bị Tru Di.
Thái Tử Băng Hà, Thừa Vĩnh Đế Chìm Đắm Trong Thuật Trường Sinh, Bỏ Bê Triều Chính.
Ngôi Vị Thái Tử Vẫn Còn Bỏ Trống.
Trong Triều, Các Thế Lực Lần Lượt Nổi Lên,
Dẫn Đầu Là Quý Thái Phó.
Nội Các Thủ Phụ, Thần Vương,
Trưởng Công Chúa Chiêu Dương,
Chia Bè Kết Phái.
Từ Đó, Các Gia Tộc Lớn Của Đại Cảnh Bắt Đầu Trang Dành, Thiên Hạ Nổi Sóng Ngầm.
Tuyên kinh đạo
thừa vĩnh thứ 14- xuân
Mộc Vi Sương
Quận chúa, quận chúa mau tỉnh lại.
Hoa Vân Tĩnh
...vi sương...
Hoa Gia Quân, cận vệ của quận chúa, được nam quốc công bồi dưỡng, mạnh mẽ và trung thànhm
Mộc Vi Sương
Chúng ta sắp đến Học Viện Minh Ung rồi, nhìn kìa đó chính là Hoa Diện Sơn.
Gió mát thổi qua khung cửa sổ, ta dần dần tỉnh táo lại, nhìn Mộc Vi Sương trước mặt đang cau mày,
Trên đường đi nàng ấy dường như luôn lo lắng.
Hoa Vân Tĩnh
Vi Sương, ngươi có chuyện gì giấu ta sao?
Mộc Vi Sương
... quả nhiên không qua được mắt quận chúa.
Mộc Vi Sương như đang quyết định điều gì đó, xoay người lấy ra một gói đồ từ sâu trong hành lý,
Cẩn thận mở ra trước mặt ta.
Mộc Vi Sương
Thật ra, trên đường đi ta luôn do dự... không biết khi nào nên giao vật này cho quận chúa.
Hoa Vân Tĩnh
...<Hoa Chiếu Lục>
đây là báo vật gia truyền của Hoa Gia, ghi chép về các bật danh sĩ ở Đại Cảnh qua các thời đại.
Trăm năm trước, Đại Cảnh từng có truyền thuyết "người có được <Hoa Chiếu Lục>sẽ có được thiên hạ"... nhưng từ khi Hoa Gia suy tàn, điều này cũng bị lãng quên.
Hoa Vân Tĩnh
Nhưng quyển sách này không phải đã bị ca ca...
Mộc Vi Sương
Đúng vậy <Hoa Chiếu Lục> do Gia Chủ bảo quản. Ba năm trước, gia chủ rời nhà tồng quân, nhưng khi đó, Gia Chủ đã không mang theo vật này.
Mộc Vi Sương
Gia Chủ dường như đã sớm biết Học Viện Minh Ung sẽ gửi thiệp mời nhập học cho quận chúa, Gia Chủ nhờ ta, nếu quận chúa đến Minh Ung, thì hãy giao nó cho quận chúa.
Ta cầm lấy <Hoa Chiếu Lục>, phía dưới quyển sổ là một bức thư không có chữ nào, trên đó chỉ có một cánh hoa màu xanh lam.
Hoa Vân Tĩnh
Thật kỳ lạ, những năm qua ca ca gửi nhiều thư cho ta, nhưng chưa từng gửi loại thư không có chữ nào như vậy.
Trong dòng suy nghĩ miên man, bóng dáng ca ca rời nhà hiện lên trước mặt, xe ngựa xóc nảy một hồi, khi hoàn hồn lại, Mộc Vi Sương đang nhìn ta chằm chằm.
Hoa Vân Tĩnh
Ca ca khi tốt nghiệp Minh Ung thì đến quân doanh tây bắc rèn luyện,
Tại sao lại để thứ này cho ta?
<Hoa Chiếu Lục>là vật phòng thân của người Hoa Gia, Minh Ung sao có thể nguy hiểm hơn biên cương được...
Mộc Vi Sương
Ta cũng không biết, nhưng gia chủ từng dặn dò không cần miễn cưỡng nhập học, nhưng nếu quận chúa đến Minh Ung< Hoa Chiếu Lục> phải giao cho quận chúa bảo quản.
Mộc Vi Sương ho nhẹ còn ta thì chầm ngâm suy nghĩ về dụng ý của ca ca. có lẽ huynh ấy chỉ muốn khích lệ ta, lấy gia tộc làm trọng, đến Minh Ung học tập.
Nghĩ vậy, ta không khỏi nhìn về phía hộp gấm trên bàn, trong đó chính là thiệp mời nhập học mà ta nhận được bảy ngày trước.
Mộc Vi Sương
Quận chúa, từ khi lão quốc công tử trận, Nam Đường Hoa gia ta ngày một suy tàn, nhưng ta biết... quận chúa tuy còn trẻ tuổi, nhưng có tư chất hơn người, chỉ thiếu một cơ hội!
Mộc Vi Sương
Học Viện Minh Ung quy tụ con cháu của các đại thế gia, chính là nơi hoàn hảo để phục hưng gia tộc, tạo dựng thân thế!
Mộc Vi Sương trịnh trọng đặc hộp vàng trước mặt tôi, ánh mắt sáng ngời, tôi như nghệ thấy tiếng lòng nàng...
Nhập học Minh Ung, phục hưng Hoa gia ...
Mộc Vi Sương
Nếu quận chúa đã quyết định, vậy hãy mở hộp ra đi!
Đeo ngọc bội lên thắt lưng, ta như gánh vác một trọng trách vô hình. lúc này, bên ngoài xe bỗng vang lên tiếng la thất thanh.
thiếu niên: Có ai không! Cứu mạng! đừng, đừng lại đây!
Mộc Vi Sương
Cái, cái gì bay vào đây vậy! Lông vũ? Học viện Minh Ung được xây dựng giữa núi rừng, lẽ nào là chim dữ tấn công người?!
Hoa Vân Tĩnh
Đừng hoảng, nơi này là con đường
Bắt buộc phải đi qua để vào cổng Minh Ung, hẳn là sẽ không có chuyện gì, chúng ta xuống xe xem sao.
Nhìn con chim trĩ hoảng sợ bay tới trước mặt, ta và Mộc Vi Sương vội vàng xua tay ngăn "chim dữ". Còn trên cây ở phía xa vang lên tiếng kêu cứu.
Một thiếu niên áo gấm bị dây leo treo trên cây, đang ra sức vùng vẫy.
Vài con chim trĩ vẫn nhảy nhót xung quanh hắn, tiếng kêu ong đầu, thiếu niên không thể không vặn vẹo người để tránh né.
Thiếu niên: A! đừng mổ vào mặt tiểu gia!
Thiếu niên: Mọi... mọi người đừng chỉ đứng xem, đã là bạn học sau này cùng chịu khổ với thì mau giúp một tay đi!
Đồng môn? Ta nhìn theo ánh mắt hắn hướng về ngọc bội đang đeo trên thắt lưng, không khỏi mỉm cười, tên này cũng tinh mắt đấy.
Hoa Vân Tĩnh
Xem ra là phải cứu ngươi một lần rồi.
Hoa Vân Tĩnh
Vi sương, cho ta mượn dao găm của ngươi.
Ta nhận lấy dao găm từ tay Mộc Vi Sương, thẳng tay chém đứt...
Thiếu niên: Oa, đa tạ Hoa tiểu thư ra tay tương trợ!
Ta đang định hỏi thì nhìn thấy gia huy trên cán dao găm, trong lòng thầm khen ngợi, đồng thời cũng chú ý tới hình mây xanh hạt trắng trên tay áo thiếu niên.
Hoa Vân Tĩnh
Công tử Quý gia, đệ nhất thư hương của Đại Cảnh, quả nhiên nhãn lực tinh tường.
Thiếu niên: Haha, Quần áo đồ dùng của con cháu thế gia bọn ta đều có dấu xác nhận cả, lúc ra ngoài... phiền phức lắm!
Quý Nguyên Khải
Tên của tiểu gia là Quý Nguyên Khải, lần này coi như là ta nợ ngươi. Sau này vào Minh Ung có chuyện gì cứ đến tìm ta!
Học viện Minh Ung hệ võ năm nhất, thiếu chủ Quý gia.
Tính tình cởi mở, yêu thích âm luật, xuất thân gia tộc tri thức nhưng hành vi lại khác thường.
Hoa Vân Tĩnh
Ta tên Hoa Vân Tĩnh của Hoa gia, lời của Quý đồng môn, ta nhớ rồi.
Sử Gia
Mùa xuân năm Thừa Vĩnh Thứ 14, thiếu chủ Nguyên Khải đặc bẫy bắt chim ở Hoa Diện Sơn, lại rơi vào chính cái bẫy đó, may mắn gặp được quận chúa ra tay cứu giúp...
đột nhiên xuất hiện một thư sinh áo lam, ta đang kinh ngạc không biết người này là ai, thì cánh tay đã bị người ta nắm lấy.
Quý Nguyên Khải
Haizz, lại! tới! Rồi!
Quý Nguyên Khải nắm chặt lấy tay ta, chạy như bay về phía sơn môn học viện.
Sử Gia
Thiếu chủ Nguyên Khải chột dạ, nhất thời xấu hổ, bắt quận chúa bỏ trốn...
Mộc Vi Sương
Cái gì... cái gì mà bỏ trốn, quận chúa!
Ta dở khóc dở cười nghe tiếng gọi ngày một xa ở sau lưng, còn Quý Nguyên Khải thấy ta có phần khó hiểu bèn giải thích.
Quý Nguyên Khải
Chậc, đó là ký sử nhà ta
Quý Nguyên Khải
Nhà ta có truyền thống ghi chép gia sử... chẳng biết có ích gì! Dù sao từ khi ta thành thiếu chủ, thì đã có một ký sử suốt ngày đi theo rồi!
Quý Nguyên Khải
Tiểu gia leo cây, bắt chim, lội nước... hắn đều ghi lại hết, mà ta lại không có cách nào thoát khỏi hắn!
Hoa Vân Tĩnh
... cuộc sống của thiếu chủ Quý gia đúng là muôn màu muôn vẻ.
Quý Nguyên Khải
Dù sao, Học viện Minh Ung có quy định chỉ cho học trò vào, người ngoài không được phép, vào được học viện là có thể cắt đuôi được hắn, cũng coi như giúp tiểu gia hoàn thành tâm nguyện...A, Tới rồi!
Ta theo Quý Nguyên Khải đột ngột dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi nín thở trước cảnh tượng trước mắt...
Quý Nguyên Khải
Đây... chính là học viện Minh Ung
Thư Đồng
Tiểu thư Hoa gia, thiếu chủ Quý gia, bái kiến hai vị.
Thư Đồng
Ta là thư đồng của học viện Minh Ung, mời hai vị cầm thẻ ngọc, đi theo ta để đăng ký.
Thư đồng len qua đám đông, đến trước mặt chúng ta hành lễ. Ta và Quý Nguyên Khải đang định đi theo thư đồng, thì phía sau vang lên tiếng quát kiêu kỳ của một thiếu nữ.
Thiếu nữ: Long Túc Hoàn Dao, mong thiếu tướng quân Sở gia chỉ giáo!
Hoàn gia thiếu chủ. Tự phụ, kiêu ngạo, trẻ tuổi đã gánh vác gia tộc.
Hẳn đã chịu nhiều cay đắng sau lưng.
2
Ta nhìn theo thì thấy một thiếu niên mặc võ phục và một thiếu nữ tóc đỏ, với đội gia nhân sau lưng, đang đối đầu trước sơn môn.
Hoa Vân Tĩnh
...ta thường không ra khỏi Nam Đường nên tầm mắt còn hẹn hẹp. Con cháu thế gia gặp nhau đều nóng nảy vậy sao?
Sử Gia
Cũng không hẳn là vậy.
Quý Nguyên Khải
Wow! Sao ngươi lại tới nữa!
Sử Gia
Quận chúa ở Nam Đường đã lâu, xa cách triều chính, có chỗ không biết...
Sử Gia
Học viện Minh Ung xưa nay có truyền thống "diễn võ". Các học sĩ tỷ thí với nhau, để nâng cao võ nghệ. Còn hai người kia, một người là thiếu chủ Hoàn gia Hoàn Dao, một là con út Sở gia Sở Ngu.
Sử Gia
Hoàn gia gần đây suy tàn, bắt đầu bám víu... à không, là thân cận với Chiêu Dương đại công chúa. Còn Sở gia thuộc phe cánh của Thân vương, hai phe này vốn đã như nước với lửa...
Quý Nguyên Khải
(tặc lưỡi) Đừng nghe hắn nói bậy. không có gì phức tạp cả, chỉ là hai người bất đồng quan điểm đánh nhau thôi. đi thôi, chúng ta lại gần xem thử.
Ta bị Quý Nguyên Khải đẩy từ phía sau, bắt đắc dĩ phải len qua đám đông, dần dần đến gần khu trung tâm.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Trong lúc chen chúc, ta không biết bị ai đẩy mạnh, trượt chân ngã...
Khi ngẩng đầu lên nhìn, ta đã đứng giữa Sở Ngu và Hoàn Dao.
Sở Ngu
Ngươi, ngươi cũng muốn cùng nàng ta khiêu chiến với ta sao?
Con trai út Võ Uy Hầu, học viên năm hai hệ võ học viện Minh Ung.
Giỏi võ không giỏi nói, tính tình thuần hậu. Hơi vụng về trước người bạn thân duy nhất.
Tôi vội vàng đứng thẳng người, đối mặt với tình cảnh khó khăn trước mắt, bắt đầu suy nghĩ....
Hoa Vân Tĩnh
Nếu là đồng môn diễn võ thì có thể cho ta tham gia không.
Mộc Vi Sương
Quận chúa, cuối cùng cũng tìm được người rồi! Kinh Kỳ không giống như Nam Đường, quận chúa phải cẩn thận hơn mới được.
Mộc Vi Sương cảnh giác nhìn Quý Nguyên Khải đang bày ra vẻ mặt vô tội, Sử gia như không dám nhìn thẳng, thở dài không biết lại ghi chép gì đó vào sổ.
Hoàn Dao
Nam Đường... người Hoa gia sao?
Ánh mắt Hoàn Dao đột nhiên thay đổi, Sở Ngu cũng nhìn ta, một lát sau, cười khẩy một tiếng.
Sở Ngu
Đám gia tộc các người, hôm nay bày mưu tính kế quyết tâm bám lấy Sở gia ta sao?
Lời nói của Sở Ngu sắt như dao khiến ta giật mình, Mộc Vi Sương cũng không nhịn được bàn tay nắm chặt chuôi kiếm.
Hoa Vân Tĩnh
Sở đồng môn nghĩ nhiều rồi, hôm nay vốn là ngày khai giảng, chúng ta đều là người đến đây cầu học, không có ý đồ gì khác.
Sở Ngu
Đừng ngụy biện, muốn đánh thì đánh đi!
Quý Nguyên Khải nhảy lên chắn giữa ta và Sở Ngu, rồi nháy mắt với ta.
Quý Nguyên Khải
Chuyện náo nhiệt thế này sao thiếu tiểu gia ta được? muốn động thủ, tính cả phần của ta nữa!
Tuy Quý Nguyên Khải lúc này nhảy ra có chút thêm dầu vào lửa, nhưng nếu người đẩy ta là hắn... Thì đây là chữa cháy sao?
Sở Ngu
Lại thêm một tên nữa?Cũng được,
Mặc kệ các ngươi có bao nhiêu người, rút kiếm ra đi!
Hai bên giương cung rút kiếm, học sĩ vây quanh bàn luận âm ỉ, chỉ có những từ ngữ rời rạc như "Hoa gia" , "Sở gia" bay vào tai ta. Không ngờ ngày đầu tiên đã gặp phải phiền phức như vậy....
Bỗng một thư đồng vội vàng chạy ra từ sơn môn, khiến trận hỗn chiến này kết thúc chống vánh.
Thư Đồng
Xin lỗi đã làm gián đoạn buổi tỷ thí của các vị! Sở, Sở thiếu gia, có, có việc quan trọng...
Thư đồng ghé sát vào tai Sở Ngu, chỉ thấy lông mày Sở Ngu lập tức cau lại, xoay người rời đi.
Hoàn Dao
Thiếu tướng quân đợi đã! Ta vẫn chưa...
Sở Ngu
Chuyện hôm nay, ta đã nhớ rồi, nhưng mà...
Tên Hoa gia kia, ngươi không nên gọi ta là đồng môn.
Sở Ngu
Sau này gặp lại ở học viện, hãy gọi ta là sư huynh.
Quý Nguyên Khải
Sở sư huynh năm hai đúng không? Tiểu gia ta đây là Quý Nguyên Khải. Sau này tái chiến!
Quý Nguyên Khải gào to một tiếng, những người vây xem rời đi. Dần dần giải tán, chỉ còn Hoàn Dao và người Hoàn gia.
Hoàn Dao chăm chú nhìn ta, rồi tức giận hất tay áo bỏ đi. Ta phát hiện, trên mặt người Hoàn gia cũng có vẻ tiếc nuối và phẩn nộ.
Sử Gia
Hoàn gia gần đây suy tàn, bắt đầu bám víu... à không, là thân cận với Chiêu Dương đại công chúa. Còn Sở gia thuộc phe cánh của Thân Vương, hai phe này vốn đã như nước với lửa....
Hoa Vân Tĩnh
A, lẽ nào... Sở sư huynh và Hoàn đồng môn vốn có ý này, là ta phá hỏng chuyện của Hoàn Dao.
Mộc Vi Sương
Quận chúa nói gì vậy?
Hoa Vân Tĩnh
Thiếu chủ Hoàn gia ở đây khiêu chiến Sở Ngu, hẳn là vì muốn lập uy cho gia tộc, cũng thể hiện lòng trung thành với vị đại công chúa kia.
Mộc Vi Sương
Vậy chẳng phải vị thiếu chủ Hoàn gia này quá mạo hiểm sao? Nếu nàng ta thua thì sao?
Quý Nguyên Khải
Haha, thua không phải là hơn tốt sao?
Sử Gia
Thiếu chủ Sở gia là năm hai, lại là người từng ra chiến trường, nếu thiếu chủ Hoàn gia giành chiến thắng sẽ trở nên nổi tiếng. Nếu bại cũng sẽ được khen là dũng cảm.
Ta suy tư về tình cảnh của vị thiếu chủ Hoàn gia này, không hiểu sao có chút xúc động, có lẽ vì hai ta đều có xuất thân từ gia tộc suy tàn, phải gắng sức chống đỡ gia môn.
Thư Đồng
Hai vị thiếu chủ, cũng không còn sớm nữa, đã chuẩn bị xong chưa?
Quý Nguyên Khải
... Chẳng phải vừa rồi ngươi còn đi báo tin cho nhà họ Sở ư? Sao xuất quỷ nhập thần thế!
Thư Đồng
Học viện Minh Ung cấm người nhà đi theo, mời hai vị thiếu chủ tạm biệt người thân và cùng ta vào trong.
Ta gật đầu, xoay người nhìn Mộc Vi Sương, cuối cùng cũng cảm thấy sự mất mát khi chia ly.
Mộc Vi Sương
Minh Ung không dễ dàng, Vi Sương không thể ở bên cạnh quận chúa, hãy để con dao găm này thay ta bảo vệ người.
Ta nhận lấy dao găm, một luồng sức mạnh ấm áp từ lòng bàn tay nàng lan tỏa vào tận đáy lòng ta.
Hoa Vân Tĩnh
lần này vào Minh Ung, ta nhất định không làm phụ lòng Hoa gia.
Sử Gia
... thiếu chủ, phu nhân bảo ta dặn dò người, vào học viện rồi đừng thấy cây là trèo lên.
Sử Gia
Cây ở đây không chắc chắn Như ở Hoa Thanh, nếu người ngủ quên trên đó, không chừng sẽ ngã vỡ đầu đấy.
Sử Gia
Phu nhân còn dặn, phải lấy việc học làm trọng, ước nguyện lập nhóm nhạc đệ nhất Đại Cảnh thì... cứ từ từ.
Quý Nguyên Khải
Được rồi, được rồi, tiểu gia biết hết rồi, trên đường về cẩn thận sơn tặc, đừng để bị cướp mất cuốn sổ quý.
Thư Đồng
Hai vị, xin mời theo ta vào sơn môn.
ta xoay người đi về phía sơn môn, phía sao vang lên giọng nói run run của Mộc Vi Sương, đó là giọng mà ta chưa từng nghe thấy trong vô số ngày đêm ở Nam Đường cùng nàng.
Mộc Vi Sương
Quận chúa! Ta... Và cả Hoa gia, đều sẽ đợi người trở về.
Ta không xoay người lại, kìm nén lệ rơi. Những bật thang trước mắt như dẫn thẳng tới một vùng mây trắng trên cao.
Và ta, cứ như vậy bước vào sơn môn nguy nga tráng lệ nhất Đại Cảnh này...
Vào sơn môn, thư đồng liền nói về sơ đồ của học viện Minh Ung.
Thư Đồng
Xin mời nhìn vào bản đồ này, đây là cổng vào sơn môn học viên. bật thang đá dưới chân có thể dẫn đến Sân Diễn Võ trên sườn núi phía Tây xa nhất.
Quý Nguyên Khải
Sao lại hẻo lánh thế này, có phải là sợ người bị đánh bay làm dập hoa cỏ không?
Thư Đồng
Dưới chân núi là Chi Giai Xá và Đình Lan Xá. Chi Giai Xá là tẩm xá của học sĩ nam, Đình Lan Xá là tẩm xá của học sĩ nữ.
Thư Đồng
Hai vị học sĩ hãy nhớ : trong tẩm xá chỉ được mang những vật cẩn thiết. Nếu bị phát hiện...
Thư Đồng
Kho sau núi đã chất đầy những kỳ chân dị bảo bị tịch thu, hết chỗ rồi .
Quý Nguyên Khải
*Này, Hoa Vân Tĩnh khi nào rảnh thì cùng ta ra sau núi tìm báo vật nhé!*
Thư Đồng
Cái này... mời hai vị nhìn lên chỗ cao nhất! Nơi đó chính là thư các.
Thư Đồng
Thư các ở Minh Ung sách vở phong phú, nhiều học sĩ đến đây học tập. Đến gần kỳ thi, càng khó tìm được chỗ ngồi.
Hoa Vân Tĩnh
Không biết sách ở đây so với thư lâu Quý gia ngươi, nơi nào đầy đủ hơn?
Quý Nguyên Khải
Tiểu gia ta không hứng thú với những nơi này! Máy nhà hình vuông bên dưới kia để làm gì vậy?
Thư Đồng
Bên ngoài thư các là học đường, cũng là nơi các học sĩ thường xuyên ra vào nhất.
Quý Nguyên Khải đang ngân nga một khúc nhạc nhìn về phương xa.
Thư Đồng
Đào Lý Trai ngoài học đường là nơi các tiên sinh làm việc và nghỉ ngơi. Nếu muốn thỉnh giáo tiên sinh, cũng có thể đến đây.
Thư Đồng
À đúng rồi, các tiên sinh không nhận quà, xin học sĩ tự trọng.... à không, xin hãy thu hồi ý định.
Thư Đồng
Trước đây có học sĩ tặng một vị tiên sinh ngàn miếng Thanh Ngọc thượng hạng. đến bây giờ vẫn còn chôn ở sau núi.
Hoa Vân Tĩnh
... phía sau núi của học viện quả thật là thâm sâu khó lường.
Khi thư đồng nói xong về các nơi ở của học viện. sau đó đưa cho chúng tôi một tấm bản đồ.
Thư Đồng
Mời hai vị học sĩ cất kỹ tấm bản đồ này.
Hoa Vân Tĩnh
Đa tạ. Nói ra thì sao cách xưng hô của thư đồng với chúng tôi lại thay đổ vậy?
Thư Đồng
Học sĩ thật tinh ý. trong Minh Ung, "chỉ luận học lễ, không luận triều lễ." Hai vị đã vào Minh Ung, thì phải tuân theo.
Quý Nguyên Khải
Chỉ bàn học lễ, không bàn lễ nghi triều đình ư?, vậy nếu Hoàng thượng đến thì sao?
Thư Đồng
Con cháu Hoàng thất ở Minh Ung cũng chỉ là học sĩ bình thường, hai vị phải nhớ kỹ đều này....sau này ở đây sẽ rất có ích.
Hoa Vân Tĩnh
Quả là một quy định hay.
Thư Đồng
Quý học sĩ, mời đi theo ta đến Chi Giai Xá. Hoa học sĩ xin chờ ở đây, sẽ có một thư đồng khác đến đón người.
Quý Nguyên Khải đi theo thư đồng, ta nhàn rỗi không có việc gì làm. Bèn mở bản đồ ra xem.
Đợi một lúc lâu, vẫn không thấy thư đồng xuất hiện. Ta nhìn vào bản đồ, quyết định tự mình đi đến Đình Lan Xá.
Nhìn thế này, hai hướng đều có thể đi tới Đình Lan Xá, đi về phía đông sẽ qua đầm sen. đi về phía tây sẽ xuyên thẳng qua hòn non bộ. Nên đi về phía nào?
Sau một hồi đắng đo, ngươi quyết định đi về phía đông.
đi về phía đông, ngươi dần dần phát hiện ra mình đã chọn đường vòng. May mà phong cảnh không tệ, nếu không phải đang vội....
Tiếng chuông lại vang lên từ Thư Các trên cao, xem ra phải nhanh hơn mới được.
Hoa Vân Tĩnh
Vò rượu? Sau lại có vò rượu bị vứt ở học viện?
Ngươi tới gần, phát hiện vết nước sau vò rượu kéo dài đến tận sâu trong đầm sen.
đi theo vết này có lẽ sẽ tìm được người trong học viện để hỏi đường.
Ngươi men theo vết nước và vách đám lá sen trước mặt, đi vào sâu hơn....
Cuối cùng cũng vượt qua đám lá sen trước mặt, trước mắt là một đầm sen rộng lớn cùng một chiếc thuyền nhỏ.
Người trên thuyền dường như đang ngủ say, trước mặt ôm một bình gốm cũ màu đỏ,
Người trên thuyền dường như nghe thấy động tĩnh, từ từ mở mắt.
Người trên thuyền: Cũng coi như... chưa quá muộn.
Giọng nói quá nhẹ, khiến ta cứ nghĩ vừa rồi là tiếng gió bên đầm sen.
Hoa Vân Tĩnh
Xin lỗi, ta không cố ý quấy rầy.
Người trên thuyền: không cần xin lỗi.
Người trên thuyền: ta chèo thuyền rồi thiếp đi, không ngờ lúc tỉnh dậy đã trôi ra giữa hồ. Không biết vị học trò này có thể giúp ta vào bờ được không?
Hoa Vân Tĩnh
... trong học viện, lại có người tùy ý như vậy sao?
Ngươi khẽ ho một tiếng, vội vàng nhìn xung quanh, phát hiện ra sợi dây mảnh bên bờ.
Hoa Vân Tĩnh
Ta ném sợi dây này qua cho ngươi, ngươi bắt lấy rồi buột vào thuyền, ta có thể giúp ngươi lên bờ.
Người nọ không tỏ ý kiến, ngồi dậy, chống cằm nhìn ngươi hành động.
Ngươi hít sâu một hơi, ném dây về phía thuyền, thấy một đầu dây vững vàng rơi xuống bên chân người nọ.
Người trên thuyền: kỹ thuật ổn đấy.
May mà sau khi huynh trưởng rời đi, ngươi cũng thường xuyên luyện tập cùng với tàn quân trong nhà. Võ nghệ coi như cũng có tiến bộ.
Người trên thuyền: có vẻ trò rất thạo chuyện chèo thuyền nhỉ?
Hoa Vân Tĩnh
Ta xuất thân Nam Đường, thường thấy người lái đò làm việc... nhưng tự mình làm thì đây là lần đầu tiên.
Người trên thuyền: Nam Đường.... là một nơi tốt.
Thuyền nhỏ cuối cùng cũng cập bến, ta thở phào nhẹ nhõm. Người nọ chậm rãi bước lên bờ, chỉnh lại y phục ngay tại chỗ.
Người trên thuyền: cảm ơn trò nhé .
Người trên thuyền: ta sẽ đưa trò đến nơi cần đến. Coi như là đáp lễ.
Hoa Vân Tĩnh
Từ từ...đa tạ.
Người nọ thông thả bước về phía trước, ta đi theo sau hắn với rất nhiều câu hỏi về thân phận và hành vi của người này.
Hoa Vân Tĩnh
Ta là Hoa Vân Tĩnh của Hoa gia Nam Đường, xin hỏi quý danh.
Người trên thuyền: sao vậy, đến lúc này mới sợ ta lừa à?
Hắn dừng bước, quay người lại, khoé môi hơi nở nụ cười, khiến ta không khỏi ngẩn người.
Ngọc Trạch
Ta tên là Ngọc Trạch. Sau này, ta chính là thầy của trò.
tiên sinh Sử học của học viện Minh Ung, kiêm nhiệm tư giám. Tương truyền là mưu sĩ dưới trướng thủ phụ, thân thế bí ẩn.
Nhìn nụ cười ôn hòa trước mắt, trong đầu ngươi chợt léo lên một bóng hình mơ hồ.
Ngọc Trạch
Tiễn trò tới đây thôi, nếu vi sư đi tiếp thì không tiện cho lắm.
Ngọc Trạch dừng bước, lúc này ngươi mới nhận ra mình đã đến trước Đình Lan Xá. Hắn đi lướt qua người ngươi, trên vạt áo chỉ còn lại một mùi thơm thoang thoảng của hoa sen.
Ngọc Trạch
Vào xem đi, Hoa thiếu chủ, trong đó có người đợi trò đã lâu rồi đấy.
Mùi hoa sen tan biến, bóng dáng Ngọc Trạch cũng không còn. Còn ngươi đứng tại chỗ, như từ từ tỉnh lại sau một giấc ngủ dài.
Hoa Vân Tĩnh
đa tạ.... Ngọc Trạch tiên sinh.
Vị tiên sinh này hành sự có vẻ hơi Kỳ lạ, Nhưng Minh Ung vốn là nơi ngọa hổ tàng long, biết đâu sau này sẽ gặp được người và việc kỳ lạ hơn.
Ngươi xốc lại tinh thần, bước về phía đình viện tinh xảo phía sau....
Hoa Vân Tĩnh
Theo như Ngọc Trạch tiên sinh nói, không biết là ai đang đợi a?
3
Ngươi bước vào đình viện, nhìn gắm xung quanh. Lúc này có một thiếu nữ nhìn khá nhỏ con đi vào.
Thiếu nữ: xem ra, ngươi chính là thiếu chủ Hoa gia trong lời đồn.
Hoa Vân Tĩnh
Xin chào, ta là Hoa Vân Tĩnh. Không biết đồng môn là?
Thiếu nữ: ta là Bạch Ngụy Nhi, người Ngọc Lương, bạn cùng phòng với ngươi, sau này, ta gọi ngươi là Tĩnh Nhi nhé.
học sĩ năm nhất hệ văn học viện Minh Ung. Con gái duy nhất của tuần phủ Ngọc Lương, tính tình dịu dàng, khéo làm bánh.
Bạch Ngụy Nhi
Chúng ta lẽ ra còn một bạn cùng phòng nữa, không biết tại sao vẫn chưa xuất hiện.... Ồ, cũng không sao
Bạch Ngụy Nhi
Từ này về sau ở chung phòng, mong giúp đỡ nhau.
Hoa Vân Tĩnh
Tất nhiên rồi.
Cô gái hiền lành và tốt bụng, ngươi thấy nhẹ nhõm rất nhiều. Bạch Ngụy Nhi nháy mắt với ngươi và cười.
Bạch Ngụy Nhi
Ta có nghe nói về vụ việc ở sơn môn, có phải vì thế mà ngươi lên đường chậm trể không?
Hoa Vân Tĩnh
Việc sơn môn ngươi nhắc đến, có phải là chỉ đến sự hiểu lầm giữa ta và Sở sư huynh không?
Bạch Ngụy Nhi
Hiểu lầm ư? Ta không nghe nói sự hiểu lầm nào, chỉ nghe có người nói rằng thiếu chủ Hoa gia, và thiếu chủ Quý gia đã đứng lên vì Hoàn gia và chống lại Sở gia .
Hoa Vân Tĩnh
hả? Nghe có vẻ quá....
Bạch Ngụy Nhi
Hoa, Quý, Hoàn, Sở là bốn đại gia tộc duy nhất còn sót lại trong số "mười sáu phủ thế gia khai quốc Đại Cảnh "
Ngươi bị lời nói của cô ấy tức tỉnh, và rồi nhận ra cục diện trước mặt sơn môn trong như thế nào trong mắt người khác.
Bạch Ngụy Nhi
Tình hình của Hoàn gia... Thực sự đáng thương.
Bạch Ngụy Nhi thở dài, ngươi còn chưa kịp hiểu cô ấy đang ám chỉ đều gì, cô ấy đã mỉm cười.
Bạch Ngụy Nhi
Không nói chuyện này nữa, vừa nãy thư đồng đã mang đồ học sĩ của ngươi đến. Ngươi đi từ Nam Đường đến, đi lại vất vả. Nên rửa mặt chải đầu trước đi.
Bạch Ngụy Nhi
Sau khi tắm rửa, có thể nghĩ ngơi ở đây, làm quen với môi trường.
Bạch Ngụy Nhi
đợi ngươi sẵn sàng, chúng ta cùng nhau đi chọn khóa học!
Hoa Vân Tĩnh
(thay y phục)
Hoa Vân Tĩnh
Đồng phục của học sĩ Minh Ung.... Chất liệu khá thoải mái.
Hoa Vân Tĩnh
Tẩm xá này nhìn cũng đẹp, hay là đi xem xung quanh.
Trong tẩm xá có một con mèo, và hồ cá chép vàng.
Hoa Vân Tĩnh
(chơi với mèo)
Hoa Vân Tĩnh
A! Lo đi tham quan tẩm xá mà quên thời gian sắp hết rồi, phải đi chọn lớp với Ngụy Nhi nhanh mới được.
Hoa Vân Tĩnh
(ra chỗ của Ngụy Nhi)
Bạch Ngụy Nhi
Sau này, khi tan học có thể đến đây nghĩ ngơi bất cứ lúc nào.
Bạch Ngụy Nhi
A! Không còn sớm nữa, chúng ta mau đi chọn môn học thôi!
Ngươi gật đầu với Ngụy Nhi, rồi cùng cô ấy đi ra khỏi đình viện.
Bạch Ngụy Nhi
Lộc Minh Đường đúng là hoành tráng!
Thư Đồng
Mời hai vị học sĩ vào chỗ.
Ngươi và Bạch Ngụy Nhi bước vào học đường lớn nhất học viện. Lớp đã đầy học sĩ, vừa nói chuyện khe khẽ sau bàn học vừa phát hoạ trên giấy.
Học Sĩ A
Học sĩ A: xong rồi, năm nay thời khóa biểu của ta lộn xộn quá, xem ra phải chọn lớp toán của Văn tiên sinh.
Học sĩ B
Học sĩ B: Ngươi tự cầu phút đi. Năm ngoái, lớp thiên văn của Văn tiên sinh nhận được đánh giá tốt, khiến mọi người nghi ngờ liệu thầy ấy có thực sự đổi tính không. Nhưng trong kỳ thi cuối....
Có một khoảng lặng ngột ngạt giữa hai người. khiến mọi người thấy sợ hãi.
Học Sĩ A
Học sĩ A: Ồ, Văn tiên sinh có vẻ tốt bụng, thực tế tính cách rất biến thái, không biết nhà họ Văn thường sống thế nào nhỉ--
Học sĩ B
Học sĩ B: Nói năng cẩn thận!
Học Sĩ A
Học sĩ A: Haizz, ta nghe nói hôm nay Văn tiên sinh sẽ đi Tuyên Kinh thị sát cơ nghiệp, không có ở học viện.
Văn Tư Hựu
Văn tiên sinh vốn là chủ của thế gia buôn vàng đệ nhất của Đại Cảnh, không biết tại sao lại đến Minh Ung dạy học.
Văn Tư Hựu
Tuy nhiên, Văn gia có quan hệ thông gia với đại công chúa, không biết chuyện này có liên quan gì đến đại công chúa không...
Thư Đồng
Học sĩ im lặng, Tư Nghiệp tiên sinh sắp đến rồi!
Nghe tiếng âm thầm bàn luận của hai người, ngươi tìm thấy cái tên đó trong thời khóa biểu.
Hoa Vân Tĩnh
Văn Tư Hựu....
???: Ở học viện, sao lại ồn ào thế này?
Học Sĩ A
Trần Tư Nghiệp đã đến!
Trần Tư Nghiệp
Lộc Minh Đường này là nơi nhiều danh sĩ Đại Cảnh giảng dạy, nhưng khi bước vào, ta thấy ồn ào như trên phố.
Tư Nghiệp của học viện Minh Ung. Dù có tài về giáo dục, khắc khe có thừa nhưng lại thiếu nhân đức.
Trần Tư Nghiệp
Hành vi như vậy, sao xứng là con em ta!
Ngươi im lặng, thực ra vừa rồi chưa làm ồn nhiều. Hơn nữa học sĩ đều là hậu duệ danh môn, e rằng chưa từng bị mắng như vậy.
Trần Tư Nghiệp
Ta biết các bạn đều tự đánh giá cao bản thân, khi đã vào học viện Minh Ung, các bạn phải tuân thủ quy định ở đây.
Trần Tư Nghiệp
đến đây để ra oai cho gia tộc, hay đến làm hoen ố danh tiếng của gia tộc? Ta hy vọng các học sĩ đều hiểu.
Các học sĩ dường như ngồi thẳng dậy vì lời nói của Tư Nghiệp, một cô gái tóc đỏ ngồi đối diện khiến ta chú ý.
Bốn mắt nhìn nhau, ngươi mỉm cười bày tỏ sự thân thiện, nhưng Hoàn Dao lạnh lùng nhìn ra chỗ khác, còn Trần Tư Nghiệp đã có đủ uy lực bắt đầu sắp xếp cho mọi người chọn môn.
Ngươi lại cầm bút lên, nhìn thời khóa biểu trước mặt, đầu bút không khỏi chỉ vào cái tên "Văn Tư Hựu"
Bạch Ngụy Nhi đột nhiên ho khan, định nói nhưng lại thôi, ngươi liếc nhìn Tư Nghiệp đang quay mặt đi, chỉ vào tờ giấy trắng trên bàn.
Bạch Ngụy Nhi hiểu ý ngươi, viết ra giấy rồi ném lên bàn ngươi.
Trần Tư Nghiệp
Viện huấn Minh Ung, chính là minh trí tu thân, cương trực chính đạo.
Hoa Vân Tĩnh
(trả lời + ném đi)
Trần Tư Nghiệp
Học ở Minh Ung, cần minh lễ, minh tâm, minh chí, mới có thành tựu lớn....
Bạch Ngụy Nhi
* lớp học của hắn đứng đầu bảng đen, tân sinh nên chọn nhiều lớp bảng hồng!*
Trần Tư Nghiệp
Minh lễ, là phải làm rõ lễ số cơ bản ở Minh Ung.
Hoa Vân Tĩnh
* bảng hồng, bảng đen là cái gì?*
Bạch Ngụy Nhi
(ném giấy lên bàn ngươi)
Trần Tư Nghiệp
Ở Minh Ung, chỉ bàn về học lễ, không bàn về triều lễ....
Bạch Ngụy Nhi
* đây là xếp hạng bầu chọn các khóa học của học viện do học sĩ Minh Ung làm riêng.*
Trần Tư Nghiệp
Minh tâm, là phải tinh thông bách gia chi học, nhận ra sự biến đổi nhỏ nhặt, suy nghĩ nguồn gốc vạn vật....
Bạch Ngụy Nhi
* bảng hồng, là khóa học được học sĩ yêu thích.*
Trần Tư Nghiệp
Minh chí, là phải lập chí hướng, vì Đại Cảnh an thân lập mệnh....
Bạch Ngụy Nhi
* bảng đen... là những khóa học làm cho học sĩ oán thán nhất.*
Trần Tư Nghiệp
(đọc lập đi, lập lại)
Hoa Vân Tĩnh
* lớp học của vị Ngọc Trạch tiên sinh này được yêu thích quá.*
Hoa Vân Tĩnh
💬 Ồ, sao mắt Ngụy Nhi lại sáng lên vậy?
Hoa Vân Tĩnh
💬 không ngờ nàng lại có hứng thú với sử học....
Bạch Ngụy Nhi
* khụ, nói ra... Trên bảng này còn có một vị tiên sinh là đồng hương của ta.*
Hoa Vân Tĩnh
*có phải là vị Tư Không tiên sinh này không?*
Bạch Ngụy Nhi
* ngươi làm sao biết được?*
Hoa Vân Tĩnh
*Huynh trưởng ta từ nhỏ đã thường kể cho ta nghe chuyện danh sĩ Đại Cảnh.*
Hoa Vân Tĩnh
* vị Tư Không tiên sinh này được xưng là thiên công nỏ, một tên trăm phát.*
Hoa Vân Tĩnh
*nhưng từ sau khi lũ lụt đã rời khỏi Ngọc Lương, thiên hạ cũng không biết hắn đi đâu.*
Bạch Ngụy Nhi
*không hỗ là người Hoa gia nắm giữ<Hoa Chiếu Lục>*
Học sĩ B
*bọn họ đang nói gì vậy?*
Học Sĩ A
*hình như là Bí Kíp qua môn....*
Bỗng nhiên có một tờ giấy bị vò nát ném lên bàn ngươi
Hoa Vân Tĩnh
(trả lời + ném đi)
Trần Tư Nghiệp
Các trò đang lén lút làm gì? đã điền xong phiếu chọn môn học chưa?
Theo lệnh của Tư Nghiệp, ngươi vội giấu viên giấy đi và điền vào tờ phiếu chọn môn học đã tính toán sẵn.
Tư Nghiệp đi dọc theo bàn của học sĩ, xem xét từng phiếu môn học trên bàn của mọi người, khi đi ngang qua ngươi, không hiểu sao lại dừng lại.
Hoa Vân Tĩnh
... tiên sinh, có vấn đề gì với môn học học sĩ đã chọn không?
Tư Nghiệp nheo mắt nhìn ngươi một lát, khoé môi nhếch lên cười khẩy.
Trần Tư Nghiệp
Tham vọng đúng là không nhỏ.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play