Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Mason-CongB) Mùa Thu Năm Ấy

1

Mùa thu năm ấy
Trời không quá nóng, cũng chẳng lạnh. Nắng vàng nhạt, gió thổi qua hàng me trước cổng trường, kéo theo vài chiếc lá khô xoay xoay trong không khí
Đó cũng là mùa Nguyễn Thành Công bắt đầu năm lớp mười hai và cũng là mùa Nguyễn Xuân Bách tiếp tục là cái tên khiến Công vừa ghét vừa nhớ suốt năm tháng qua và mấy năm sau này
Mẹ Thảo (Mẹ Công)
Mẹ Thảo (Mẹ Công)
Công ơi! Xuống mau đi, Bách nó đến rồi kìa con!
Tiếng mẹ vọng lên từ dưới nhà, xen lẫn tiếng xe máy nổ máy ngoài cổng
Công cuống quýt lật chăn, vừa dụi mắt vừa lẩm bẩm
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Trời ơi, mới 6 rưỡi mà làm như sắp thi đến nơi…
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/mò dậy/
Cậu nhóc tóc nâu, da trắng, khuôn mặt vẫn còn vương nét ngái ngủ, đứng dậy chạy vội ra ban công
Dưới sân, Bách đang đứng, tay đút túi quần, ngẩng lên nhìn, đôi mắt cười đến nheo lại
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Dậy chưa, công chúa?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/nhăn mặt/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Này, ai cho gọi vậy hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ thì thấy cậu dậy muộn, tưởng công chúa đang chờ người đến đón ấy mà
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cái đồ… nói nhiều!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thì mau xuống đi, không muộn học bây giờ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Biết rồi!!!
Công đóng sầm cửa, chạy vào phòng, vội mặc đồng phục. Áo sơ mi trắng, quần xanh, giày cậu xỏ lệch cả hướng mà chẳng kịp chỉnh. Khi xuống nhà, mẹ chỉ kịp dặn
Mẹ Thảo (Mẹ Công)
Mẹ Thảo (Mẹ Công)
Đi cẩn thận, nhớ ăn sáng đấy nhé con
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Dạ mẹeee!
Bách đứng dựa vào xe, tay cầm hai ổ bánh mì
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Này, tớ mua rồi, khỏi viện cớ đói bụng
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/bất ngờ/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu… mua cho tớ á?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
???
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không mua cho cậu thì cho ai??
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Cho người yêu à?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Hay cho vợ tương lai?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ai người yêu cậu chứ?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, chưa có. Nhưng nhìn cậu ăn chậm là tớ biết rồi, chắc sẽ không ai chịu nổi đâu
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bách!
Công giơ tay định đánh, nhưng Bách đã nhanh chân ngồi lên xe
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Đi lẹ, trễ rồi, cậu học giỏi thì tớ không muốn bị liên lụy đâu đấy nha!
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Đồ đáng ghét!
Công leo lên xe, hậm hực bứt một miếng bánh mì, vừa nhai vừa nói nhỏ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Đồ thích chọc điên người khác…
Bách nghe rõ mồn một, khẽ nhếch môi
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thích chọc thôi mà, chứ có ghét đâu
Công hơi giật mình, lỡ cắn phải miếng bánh khô, ho sặc sụa
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Uống nước không?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/đưa chai nước qua vai/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Không- không cần!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thật không?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tớ bảo là không mà!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, cố ho cho xong đi nhé
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/đập nhẹ vào lưng Bách/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tớ đánh cậu bây giờ
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/cười khẽ/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Đánh tớ là tớ cho xuống xe đấy nhá
Công liếc nhìn sườn đường, đành ngậm ngùi im lặng
Mùa thu ấy, con đường đến trường ngập lá vàng, và cũng là lần đầu tiên Bách nhận ra tiếng cười của Công nghe giống như nắng buổi sáng, ấm áp đến lạ
Tới cổng trường, Công bước xuống, vừa phủi áo vừa liếc sang
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Mai cậu đừng bấm còi nữa, hàng xóm tưởng nhà tớ có đám cưới đấy
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, vậy cậu phải dậy sớm đi
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Tớ khỏi bấm
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Biết rồi!
Bách nhún vai, dắt xe đi gửi. Hai người vừa vào lớp vừa tranh nhau cái chỗ ngồi cạnh cửa sổ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tớ ngồi đây hôm qua rồi, chỗ tớ mà
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nhưng hôm nay tớ tới sớm hơn
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Không có luật nào nói ai tới sớm thì được chọn chỗ hết!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Do tớ đặt
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu gan quá ha, định qua mặt giáo viên chủ nhiệm luôn à?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, miễn sao được ngồi cạnh cửa sổ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Thích cửa sổ để ngắm mây hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Đâu, để ngắm người ta đi qua
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ngắm em nào?
Bách liếc sang Công, cười nửa miệng
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngắm mấy người cứ càm ràm bên cạnh tớ suốt ngày
Công đỏ mặt, cúi xuống bàn, giả vờ lật vở
Giờ ra chơi, Bách lại dúi vào tay Công hộp sữa
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Của ai đây
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Của tớ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Vậy cậu uống đi
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Tớ mua hai hộp
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nếu cậu không lấy thì tớ uống cả hai
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ơ thôi! Để tớ uống phụ cho
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/cười/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thấy chưa, ai bảo không thích đồ tớ cho
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tại… tại tớ khát thôi!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Haha, biết mà biết mà
Tối đó
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bách, mai nhớ qua sớm nha, tớ có kiểm tra Toán💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, học xong chưa đấy💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Còn nửa trang💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngủ muộn quá mai không dậy nổi đâu💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tớ cố học thêm chút nữa💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Rồi, nhưng học xong thì ngủ đi, sáng mai tớ gọi💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ừ💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngủ ngon nha, đừng lăn qua lăn lại nữa💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ, ngủ ngon💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Cậu đáng yêu thật đấy💬
Bách nhìn dòng chữ vừa hiện, mặt nóng bừng lên. Cậu chưa kịp thêm một nhãn dán dễ thương thì một tin nhắn khác gửi đến từ người lạ
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Hi Bách, tui là Mai lớp bên cạnh nè!💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Gì đây?💬
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Tui làm quen ông được không á?💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
NovelToon
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nhìn hộ t mấy giờ rồi?💬
Ngọc Mai
Ngọc Mai
...💬
Cậu tắt điện thoại, bật chế độ im lặng, rồi quay sang nhìn màn hình vẫn sáng với dòng “Ngủ ngon”
Khoé môi Bách khẽ cong lên
Ngoài kia, gió thu vẫn khẽ thổi qua ô cửa, cuốn theo mùi hương nhẹ của hoa sữa đầu mùa. Và như thế, mùa thu năm ấy, một câu chuyện nhỏ giữa hai người bạn bắt đầu, nhẹ như gió, nhưng sẽ để lại trong tim họ những vệt ký ức chẳng thể phai

2

Sáng hôm sau, nắng thu nhè nhẹ rọi qua khung cửa sổ, những chiếc lá vàng rơi xào xạc trên sân. Nguyễn Thành Công ngái ngủ bước ra sân, thấy chiếc xe máy quen thuộc đã dựng sẵn bên cổng, và Nguyễn Xuân Bách đang đứng, khoanh tay, nụ cười nửa miệng vẫn hiển hiện
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Dậy rồi hả?
Giọng Bách vẫn nhàn nhạt, nhưng ánh mắt liếc sang mái tóc còn rối của cậu
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ…
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Dậy rồi, thôi lên xe đi
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/vừa nói vừa kéo cặp/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Hôm nay cậu dậy đúng giờ hả?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ừ, đúng giờ… đúng hơn là may mà còn kịp chứ không thì…
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thì gì?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/nhún vai, cười khẽ/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Thì tớ sẽ đi bộ
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Được thôi, nhưng tớ thắng gấp là… cậu biết hậu quả rồi đó
Công bĩu môi, leo lên xe, cả hai cãi nhau suốt đường đi học, từng lời từng chữ đều lấp đầy không khí mùa thu vàng nhẹ
Đến lớp, Công vừa ngồi xuống cạnh cửa sổ thì Bách đã mang theo vở, bút chì và cả mấy tờ ghi chú
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Học bài nhóm hôm nay cậu chuẩn bị chưa?
Bách hỏi, giọng nhẹ
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Chuẩn bị xong rồi… hay gần xong thôi
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Gần xong thì tớ phải sửa lại chỗ này cho cậu. Cậu làm kiểu này, bài Hóa sẽ sai hết
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Thì tớ biết rồi mà… cậu lại muốn kiểm tra tớ à?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không, tớ chỉ muốn cậu học đúng thôi
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/khẽ nhăn mặt, cúi xuống nhìn vở/
Khi Bách cúi sát xuống giúp, vai hai người chạm nhau. Công đỏ mặt, khẽ rụt vai ra
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu… gần quá rồi đó
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ơ, tớ chỉ… chỉ sửa bài thôi mà
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Tớ- tớ…
Bách bật cười khẽ, ánh mắt lóe lên nụ cười dịu dàng pha chút trêu chọc
Trong giờ ra chơi, một vài bạn nữ trong lớp cười nói xung quanh Công. Bỗng có một cô bạn bất ngờ nói
Bạn học
Bạn học
: Công, cậu làm bài giỏi ghê á, hôm qua nhìn cậu lên bảng mà mặt đỏ lắm luôn
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/vừa cười vừa xua tay/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ, cô gọi bất ngờ thôi…
Bách ngồi gần, thấy vậy, tim nhói một nhịp. Một cảm giác ghen nhẹ len vào, nhưng cậu vẫn bình thản nhìn Công, giọng khẽ trầm
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Cậu không được cười với người khác như vậy nữa đâu
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/quay lại, hơi ngạc nhiên/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Gì cơ?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, tớ… tớ thấy khó chịu thôi…
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/cười nhỏ, mắt sáng lên/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ơ? Cậu ghen hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/cúi xuống, giả vờ chăm chú vào vở/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không!
Nhưng thực ra, tim cậu vẫn đập lạc nhịp mỗi khi nhìn Công cười với người khác
Sau tiết học, cả hai đi về nhà trên xe máy, gió thu thổi qua, lá vàng bay quanh. Cãi nhau lặt vặt vẫn tiếp diễn
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu đi chậm quá!
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu lái xe ẩu quá!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thì cậu còn cằn nhằn nữa kia kìa
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ, tớ cằn nhằn là quyền tớ!
Cả hai vừa cãi vừa cười, tiếng cười vang trong con đường nhỏ vắng, hòa cùng gió thu, ấm áp đến lạ
Tối đó, Công vừa học xong, đặt điện thoại lên bàn. Bỗng màn hình sáng lên với tin nhắn quen thuộc
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Công chúa ơi💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Học xong chưa💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Rồi💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bớt cái kiểu gọi người ta là công chúa đi💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Để xem thái độ của cậu đã💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
?💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Mà ăn tối chưa đấy hả💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Rồi💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Cậu ăn chưa💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Cậu ăn rồi thì tớ cũng rồi💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngủ sớm đi nhá💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ừ💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Công ngủ ngon💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ừ, Bách ngủ ngon💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngủ ngoan💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
*đã ❤️ tin nhắn*
Công đặt điện thoại xuống, tim vẫn đập lỡ nhịp. Ngoài cửa sổ, gió thu khẽ thổi, nhịp lá vàng rơi trên nền gạch
Mùa thu năm ấy, một ngày nữa trôi qua, để lại trong lòng cả hai những rung động âm thầm, ngọt ngào nhưng chưa dám gọi tên

3

pii (Tác Giả)
pii (Tác Giả)
Happy Birthday pii🎂
pii (Tác Giả)
pii (Tác Giả)
14/10
Giờ ra chơi buổi sáng, gió thu thổi nhè nhẹ qua khung cửa lớp
Công đang cúi viết bài tập, mái tóc cậu rủ xuống, nắng lọt qua cửa sổ chiếu lên cổ tay trắng, khiến Bách ngồi ngay cạnh chẳng biết vì sao cứ phải liếc nhìn
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Nhìn gì mà nhìn hoài thế hả?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/quay sang, bắt gặp ánh mắt đó, nhíu mày/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nhìn xem cậu làm bài sai không thôi
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Xạo ke!
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Mắt nhìn bài tớ mà miệng lại cười, rõ ràng cười tớ
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ… cười đó
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Vì trông cậu tập trung nhìn ngố lắm
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/trêu/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bách!
Công trừng mắt, lấy bút gõ nhẹ vào tay hắn, còn Bách thì bật cười, tránh đi
Không khí giữa hai đứa vẫn luôn như vậy vừa thân vừa xa, cứ có cái gì đó ngọt ngọt len lỏi mà không ai dám nói ra
Giờ ra chơi thứ hai, khi Bách vừa định ra căn-tin mua nước thì có tiếng gọi nhẹ phía sau
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Ê, Bách ơi
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/quay lại/
Là Mai cô bạn lớp kế bên, tóc buộc cao, nụ cười tươi rói, tay cầm hai chai nước cam mát lạnh
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Cậu ra căn-tin hả? Tớ cũng định xuống mua nè, tiện cầm hộ cậu một chai luôn
Bách hơi khựng lại, mắt liếc qua, giọng vẫn bình thường
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không cần, tao có tay
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Với lại tao chỉ mua có hai chai nước
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Ơ, để tớ cầm phụ một chai cho
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không… không cần đâu, tao cảm ơn
Mai cười, có vẻ chưa muốn bỏ cuộc
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Cậu với Thành Công thân ghê ha. Hôm nào đi học cũng đi chung. Hai người ở gần nhau hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/khó chịu ra mặt/
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Vậy chắc ngày nào cậu cũng chở Công đi học hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ừ…
Ngọc Mai
Ngọc Mai
/cười nhẹ, mắt long lanh/
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Nghe cũng thích nhỉ
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Ước gì tớ cũng được ai đó chở đi học mỗi sáng
Bách im lặng, cầm chai nước trên tay siết nhẹ, không đáp
Mai tiếp lời, cố bắt chuyện
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Hôm qua tớ nhắn cho cậu mà cậu xem không rep
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Bộ cậu bận hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ừ, tao không thấy
Bách đáp ngắn gọn, ánh mắt nhìn ra ngoài sân
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Tớ add lại nha, để lỡ mất thì tiếc lắm
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không cần đâu
Mai hơi khựng, nụ cười gượng đi một chút
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Cậu… không thích nói chuyện với tớ à?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
“Ừ, đúng rồi đấy”
Bách thở ra một hơi, giọng nhẹ nhưng dứt khoát
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không, chỉ là tao không quen nói chuyện với người lạ thôi!
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Vậy tớ làm bạn được không?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
/cười nhạt, ánh mắt dịu xuống nhưng rõ ràng lạnh/
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Xin lỗi nhé
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Tao có bạn rôi
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Công hả?
Bách không trả lời, chỉ quay người đi thẳng, để lại Mai đứng ngẩn giữa hành lang, nụ cười dở dang
Chiều hôm đó, Công ra cổng trường thì đã thấy Bách dựng xe sẵn
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ủa, nay tớ tưởng cậu phải về sớm đi ăn?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Chờ cậu
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Chờ tớ làm gì?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Thì… chở cậu về
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/bật cười/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bách, cậu bị gì à? Ai khiến cậu tốt dữ vậy?
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bỏ một buổi ăn với gia đình để chở tớ về hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không ai khiến hết. Tự nguyện
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ăn trễ lát cũng không sao
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ ha, tự nguyện chở tớ hả?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ…
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Rồi nếu có người khác muốn cậu chở thì sao?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không có
Bách đáp nhanh đến mức khiến Công hơi sững
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ủa, sao chắc dữ?
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Vì tớ không thích ai khác ngoài cậu
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
!…
Không khí như đông cứng trong vài giây
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
/đỏ mặt, cậu giơ tay đập nhẹ vai Bách/
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Nói linh tinh gì vậy, đồ khùng!
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, khùng thì khùng
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Lên xe đi, cậu thiếu gia của tớ
Công vẫn còn ấm tai, vừa ngồi lên xe vừa cố tránh nhìn vào gương chiếu hậu, nơi ánh mắt của Bách vẫn lặng lẽ nhìn cậu qua
Tối hôm đó, Bách lại chủ động nhắn tin như mọi ngày
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Hôm nay bài Văn của cậu được cô khen nha💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Giỏi đấy💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ờ, nhờ ai giảng giúp tớ tối qua đó?💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Nhờ người đẹp tên Bách chứ ai💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Xạo ghê💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Không xạooo💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
À, mai ra chơi đừng đi đâu nha💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Sao?💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Tớ có thứ muốn cho cậu💬
Công chớp mắt, tim đập nhanh mà không hiểu tại sao
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Thứ gì vậy?💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Mai biết💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Làm bí hiểm nữa💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ờ, ngủ sớm đi💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Mai gặp💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ừ💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Công ngủ ngon💬
Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Bách cũng vậy💬
Nguyễn Xuân Bách
Nguyễn Xuân Bách
Ngủ ngoan💬
Điện thoại tắt màn hình
Ngoài kia, gió thu khẽ lay tấm rèm cửa
Bách ngả lưng xuống giường, nhớ lại hình ảnh Công cười lúc chiều nụ cười khiến hắn chẳng muốn nhìn ai khác thêm lần nào nữa

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play