Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Phu Phu Nam Bắc

giới thiệu nhân vật An Liễu Nhiên

Thành phố Thanh Hải của 12 giờ trưa nay. . Tại tập đoàn Kobato. . Bên trong văn phòng chủ tịch. . Và phòng giám đốc. . #dưới đây là hình ảnh minh họa được thực hiện bởi tác giả.
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Nam Lam Khuê Đang ngồi trên ghế, sau bàn làm việc. Thì bỗng đột nhiên lên tiếng gọi Quang Vinh @trợ thủ đắc lực của ông.
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
Này Quang. Cậu mau đi xuống tầng dưới, gọi giám đốc Nam Hàn lên đây cho tôi.
Quang Vinh
Quang Vinh
Vâng thưa ông. []đáp lời của ông xong, chân liền bước nhanh xuống tầng dưới. Gọi người lên. Chưa được bao lâu đã Đến nơi, đứng trước cửa phòng của giám đốc. Không nhanh, không chậm, liền đưa tay lên gõ cửa. Cánh cửa liền phát ra âm thanh ^coc coc^[]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[]Lúc này đang ở bên trong phòng làm việc, chơi game, thì nghe thấy tiếng có người gõ cửa, mới đứng dậy đi ra mở. đập vào mắt là Quang Vinh.[]
Quang Vinh thấy cậu như vậy thì, tiến lên một bước vội hỏi nhỏ. “Này thiếu gia, cậu bị làm sao vậy?” Nam Hàn Mặc Thuần thấy ông hỏi thì đáp "cháu không sao." rồi quay mặt đi. Quang Vinh sau khi nghe cậu nói như vậy thì cũng không hỏi gì thêm nữa. Rồi liền nhanh chóng quay lại chủ đề chính nói với cậu rằng. "thiếu gia. Ông Chủ có bảo với tôi, nói với cậu là lên gặp ông." vừa dứt câu. Quang Vinh liền rời đi mất dạng. Nam Hàn mặc Thuần cuối cùng cũng hoàn hồn lại. Quay qua lại chẳng còn thấy người đâu. Liền thở dài, cằn nhằn vài câu. "haizz thật là." rồi mới di chuyển lên tầng trên, hướng về phòng chủ tịch. Mà đi thẳng. Đến nơi,. Bước vào trong. Bên trong là Nam lão gia đang ngồi ở trên ghế sau cái bàn. Ông sau khi nghe thấy tiếng bước chân dừng lại mới ngẩng lên nhìn,. Trên khuôn mặt của ông không biểu lộ một chút cảm xúc nào, Ông chỉ nhìn cậu một cái rồi lại thu mắt về nhìn vào màn hình laptop. Nam Hàn Mặc Thuần thấy ông như vậy thì cũng tự giác mà đi đến chỗ có để bộ sofa. Cậu bước đến đó rồi ngồi xuống. Cậu còn không quên tự Tay rót cho mình một ly nước. Cậu lúc này mới ngẩng lên mà nhìn ông, lên tiếng hỏi. "Bố! Cho người gọi con." Nam Lam Khê, sau khi nghe Nam Hàn Mặc Thuần hỏi đến, thì cuối cũng, ngước nhìn lên mà trả lời cậu “ừm. Là để ta bàn về thông tin cho con biết về sự việc này! Bây giờ ta hỏi con. Con có biết Bác hai của nhà họ Bắc không?” Nam Hàn Mặc Thuần nghe ông hỏi như vậy thì, cũng không lên tiếng liền, mà lại vừa suy nghĩ, vừa trả lời lại ông. "bác Hai của nhà họ Bắc? um con có nhớ, không lầm thì bác đấy có một người con trai thì phải!" Nam Lam Khê. Ông sau khi nhận được câu trả lời từ con trai thì cũng đáp "phải! Con nói phải, không sai. Nhưng lời nói tiếp theo của ta sắp nói con hãy giữ bình tĩnh và kiểm soát cảm xúc cho thật tốt! Nếu không ta sẽ không nói cho con nghe đâu!" Nam Hàn Mặc Thuần, nghe ông nói như vậy thì, cũng đưa tay lấy ly nước uống một hơi thật nhiều. Rồi mới điều chỉnh tư thế ngồi cợt nhả, sang thành ngồi thẳng lưng. Trong vô cùng nghiêm túc! "Rồi đó. Cha nói đi, con nghe nè." Nam Lam Khê. Ông, thấy cậu con trai của mình như vậy thì, không khỏi bật cười, trước sự tò mò trẻ con đó, của cậu nhóc mới lớn nhà ông. Ông vừa nhìn cậu, vừa lên tiếng "tiếp theo đây ta muốn nói cho con biết, một thông tin đáng nhớ. Rằng trong một tháng tới, con hãy sang nhà bác Hai của nhà Họ Bắc, mà học hỏi con trai của nhà người ta!" ông nói đến đây, thì cũng dừng lại, không nói nữa. Rồi mới bước chân rời đi khỏi chỗ ngồi., chân ông vừa mới đi được vài bước, thì bỗng đột nhiên cánh cửa có tiếng gõ vang lên. Cóc, cóc, rồi dừng lại. Cánh cửa được bật mở, rồi từ từ có một thân hình Nữ cao 1m55, tóc buộc đuôi ngựa, trên người thì mặc một chiếc áo crop top phối với quần hộp, cùng với chiếc áo khoác được để hờ trên tay. Xuất hiện từ đằng sau cánh cửa! Liền nhanh chóng bước vào, đi đến chỗ của Nam Hàn Mặc Thuần. Mà ngồi xuống, cô nàng còn tự tay rót cho mình một ly nước Trà Bắp, rồi mới ngước lên nhìn Nam Hàn Mặc Thuần, rồi lại nhìn Nam Lam Khê. Cô nàng hết nhìn ông rồi lại nhìn cậu. Nam Lam Khê thấy cô nàng như vậy thì lên tiếng; “Nhiên Nhiên, con...” gọi cô nàng, như muốn nói gì đó thì đã bị cô phớt lờ. Mà quay đầu qua hướng khác! Nam Hàn Mặc Thuần thấy cô nàng như vậy thì. "Nhiên Nhiên, em làm như vậy với ba, anh thấy không phải lắm. Em nên chào ba một câu, hoặc là, nói với ba vài con chữ cũng không có đến nổi khô nước bọt của em. Em làm như vậy là sai rồi! Mặc Cho quá khứ của trước kia ba có làm lỗi. Em cũng không nên như vậy với ba. Em có biết không?" cũng lên tiếng nói khuyên bảo! An Liễu Nhiên, sau khi nghe anh nói như vậy "em biết rồi anh hai, có gì hai anh em ta nói chuyện sau đi. Bây giờ em có việc phải đi rồi." thì cũng lên tiếng, mà rời đi.
An Liễu Nhiên
An Liễu Nhiên
🍂 🕸️ 🦩 Giới Thiệu Nhân Vật Tên An Liễu Nhiên Đặc Điểm EQ cao, ít nói, hoạt bát. ưu điểm Tinh tế, kinh tế, thực tế, tử tế. Nhược điểm mệnh đào hoa. Điểm yếu Đa nhân cách. Mục tiêu; giúp Tây Bạch Vy. Sở thích Giết người! Xuất thân; con một của nhà Họ An. Thân phận; Đại Nhất mĩ nữ Trong băng Turtle. Mối Quan Hệ em họ của Nam Hàn Mặc Thuần.
🔸🔸🔸🔸🔸🔸🔸🔸🔸🔸 . Đồng thời cũng cùng lúc này. . Ở bên phía nào đó. . Tại Biệt gia phủ của Bắc Lão gia. . Bên trong là phòng khách lớn. . Tiếp Theo đó là sảnh gia đình. . #Dưới đây là hình ảnh minh hoạ được thực hiện bởi tác giả VUI LÒNG KHÔNG Lưu ảnh với bất kì hình thức nào xin cảm ơn.
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Bên trong sảnh gia đình, Bắc Đức Huy Ân Lão gia, và Bắc Mạc Nhược Đình Lão Cụ cô, đang ngồi trên bộ bàn ghế, được đặt sẵn giữa trung tâm của sảnh. Cũng Vừa mới đây Bắc Đường Thanh Lạc và Hạ Hầu Khiết Dạ Cùng lúc đi Vào. Cả Đường Thanh Lạc và Hầu Khiết Dạ, vừa mới đi đến cửa đã nghe thấy tiếng nói rôm rả từ Thần Ngọc Thanh, và Mạc Nhược Đình. Cả hai người bước vào, đi đến ngồi xuống đối diện với hai người kia.
Hạ Hầu Khiết Dạ
Hạ Hầu Khiết Dạ
[Là con dâu thứ. Cũng tự biết rõ bản thân mình nên làm gì. Nên cũng tự tay rót ly nước đầu tiên đưa cho Mạc Nhược Đình, rồi lại đưa ly nước thứ nhất cho Thần Ngọc Thanh, rồi lại một lần nữa đưa ly nước thứ cuối cùng cho Đường Thanh Lạc, sau đó mới đến lượt bản thân.]
Mạc Nhược Đình Lão Cụ Cô <Im lặng từ khi Khiết Dạ bước vào, âm thầm quan sát từng cử chỉ nhỏ nhất của cô con dâu. Mọi hành động của Khiết Dạ đều bị bà thu vào mắt như một chiếc máy quay chậm. Bà lúc này, bỗng đột nhiên, quay qua nhìn con trai, rồi lại nhìn về phía cháu trai đang ngồi ở phía đối diện. Lên tiếng, thông báo rằng.>|“«Ừm Lạc nhi này, con bé Kha sắp về nước rồi đấy! Cháu lo mà đi rước con bé về đây cho ta. Nếu không cháu đừng trách bà già này.»” [Bắc Đường Thanh Lạc nghe bà nội nói như vậy, thì cũng chỉ biết lắc đầu cười cho qua chuyện rồi thôi, không nói gì thêm nữa.] Bắc Mạc Nhược Đình thấy đứa cháu của mình như vậy thì, cũng không lộ ra biểu cảm trên mặt. Mà quay qua nhìn con trai hỏi] "con bé Ngọc Ngân kia sao rồi?" Bắc Đức Huy Ân, nghe mẹ hỏi đến thì, tiếp lời:"vâng.. Đã được đưa đi viện rồi." Bắc Mạc Nhược Đình, nhìn ly nước rỗng đang cầm trên tay mà nói tiếp:"Ừm, thân là một thiên kim tiểu thư, @của nhà họ Ngọc, mà lại mắc phải căn bệnh hiểm." Trong lúc Mọi người đang nói chuyện thì, bỗng chiếc điện thoại trên tay, Đường Thanh Lạc đổ chuông. [Bắc Đường Thanh Lạc đứng lên xin phép rời đi khỏi ghế nghe điện thoại] “ba ba con xin phép. Thưa mẹ con đi. Nội con đi” Bắc Đức Huy Ân nhìn lên con trai đáp lời:" ừm con" ___ Hạ Hầu Khiết Dạ, cũng cùng lúc, quay qua nhìn con trai đang ngồi bên cạnh lên tiếng.:"ừm con đi đi." __ Mạc Nhược Đình|"này cháu, thứ cho bà nói thẳng. Việc gì quan trọng bằng gia đình? Chỉ có một cuộc gọi điện thoại thôi mà? Có cần phải bỏ bữa không?" "Trời ơi mẹ! Sao mẹ lại nói cháu như thế"[Bắc Đức Huy Ân thấy mẹ mình quá đáng, nên đã đứng lên rời khỏi ghế, hai tay chống lên mặt bàn. Lên tiếng thay con trai] "hôm nay là bữa cơm trưa đầu tiên của gia đình, ngỡ đó là vui vẻ, hạnh phúc. Ngờ đâu lại, haizz, cũng vì mẹ mà bị phá thành ra như vậy?!" Bắc Mạc Nhược Đình (•.....•)
Trong lúc Mọi người đang nói chuyện thì, bỗng chiếc điện thoại trên tay, Đường Thanh Lạc lại một lần nữa đổ chuông. 📲-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩ . Bắc Đường Thanh Lạc, lần này trực tiếp đưa tay ấn nút:‡chuyện?‡ . Đầu dây bên đây là Hoắc Vũ gọi điện đến cho anh. 📲. ‡boss. Chuyện là như thế này, bên phía công ty @Ho,Lu,Ti,Na. Hiện tại đang khai trương hoạt động red_green!‡ .📲 Bắc Đường Thanh Lạc ở đầu dây bên đó im lặng thật lâu, mới lên tiếng hỏi lại. ‡ngôn tổng bên chỗ, của các cô/cậu thế nào rồi?‡ 📲. Hoắc Vũ ở Đầu dây bên kia. ‡Vâng, Ngôn tổng từ lúc nhận chức đến hôm nay, công ty ngày càng phát triển cao.‡ 📲. Bắc Đường Thanh Lạc ở đầu dây bên đây. Nhìn vào màn hình điện thoại, thì thấy có năm cuộc gọi nhỡ đến từ Hoằng Hành. @trợ lý của anh. .📲 Còn về bên chỗ của thư Ký Hoắc Vũ. Thấy anh im lặng, cũng nhìn vào màn hình. ‡alo, Sếp.‡ lên tiếng nhắc nhở. .📲 ‡Tôi nghe‡ Bắc Đường Thanh Lạc, lên tiếng hồi âm. Một hồi lâu sau anh lại hỏi tiếp. ‡Trợ Lý Hoằng Hành, hiện tại có ở chỗ cậu không?‡ 📲. Hoắc Vũ ‡Trợ Lý Hoằng, hôm nay không có đi làm sao?‡ .📲 Bắc Đường Thanh Lạc, nghe thấy Hoắc Vũ ở đầu dây bên kia hỏi, thì cũng thắc mắc mà lên tiếng hỏi lại. ‡Sao thế Hoắc Vũ? Hoằng Hành có phải bị làm sao rồi không?‡ . ‡Không hay rồi sếp ơi!‡ Hoắc Vũ ở đầu dây bên đó đột nhiên, nói với giọng điệu hoảng hốt. . Bắc Đường Thanh Lạc ở đầu dây bên đây, cũng nghe ra được Hoắc Vũ ở đầu dây phía bên kia, hoảng cỡ nào. Liền hoang mang lên tiếng hỏi lại. ‡ lại làm Sao nữa đấy? Có chuyện gì mà hoảng vậy? Việc gì mà không hay?‡ . Hoắc Vũ nói nhanh vào chiếc điện thoại ‡Trợ Lý Hoằng của ngày hôm qua có nói với em, rằng là trong tương lai của ngày mai sẽ có một dự án lớn, nhằm mục đích lôi kéo giới truyền thông. lợi nhuận lên đến 25%... Vì thế mà, trợ Lý Hoằng đã tự mình đưa ra quyết định...‡. . Bắc Đường Thanh Lạc nghe xong cũng sốt ruột không kém mà hỏi dồn; ‡ quyết định làm sao? Sao không nói tiếp? Thế bây giờ cậu ta dang ở đâu?‡. . Hoắc Vũ lúc này mới ngập ngừng mà trả lời anh. ‡quyết định, tự mình đi thám thính, còn tự mình xâm nhập vào địa bàn của địch, rồi còn dụ địch ra khỏi hang của bọn chúng! Tôi nói tiếp nữa sẽ sợ ảnh hưởng không tốt. Còn về bên Hoằng Hành tôi từ ngày hôm qua đến hôm nay đã mất liên lạc.‡. . ‡Bây giờ tôi hỏi cậu, lại một lần nữa. Cậu đã mất liên lạc với đối phương bao nhiêu lâu rồi?‡ Bắc Đường Thanh Lạc. Trong phút chốc đã dần bình tĩnh lại, lên tiếng hỏi người phía bên kia. . ‡Vâng Thưa Anh, đã được hai ngày nay rồi, từ hôm qua đến hôm nay.‡ Hoắc Vũ, trong giây lát cũng dần dịu lại mà trả lời. . Bắc Đường Thanh Lạc lại một lần nữa hỏi tiếp.‡Ngày hôm qua hai người mất liên lạc với đối phương vào lúc bao nhiêu giờ? ở tại thời điểm nào? Đối phương đã từng làm gì?‡ . Hoắc Vũ lần này không còn sốt sắng như lúc vừa rồi nữa, mà là lòng bỗng trở nên điềm tĩnh lạ thường. Rồi trả lời anh một cách Nghiêm chỉnh.‡Sếp Lạc, chúng tôi mất liên lạc vào khoảng 15 giờ 23 phút chiều, tại thời điểm đó còn có một chiếc xe màu xám, rất khả nghi‡ . ‡Thế cậu có nhìn rõ bảng số xe là gì không‡ Bắc Đường Thanh Lạc lại một lần nữa hỏi tiếp. . Hoắc Vũ lại một lần nữa trả lời dứt khoát. ‡có thưa anh, bảng hiệu là KT/h1 h4/L.U‡ . ‡Còn gì nữa không?‡ Bắc Đường Thanh Lạc hỏi. . ‡Hết rồi thưa anh‡ rồi còn tiện tay cúp máy trước. . Bắc Đường Thanh Lạc, thấy bên kia đã cúp máy trước, cũng không lộ ra biểu tình.
. 1 .

chapter 2 xuất hiện nhân vật mới

Ngay tại lúc này, bên chỗ của Nam Hàn Mặc Thuần. lúc vừa rồi cô nhóc mới vừa rời đi chưa được bao lâu, thì đột nhiên chiếc điện thoại ở bên trong túi áo của Nam Lam Khuê đổ chuông. . #dưới đây là nội dung ‡nói qua điện thoại‡
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
Lấy điện thoại từ trong túi áo ra, lên tiếng ‡alo tôi nghe‡
Giọng Nữ Bên kia thấy ông lên tiếng thì, nhanh chóng đáp lời lại, từng chữ ‡chào ngài, giám đốc Nam, lâu rồi không gặp.‡ 📲
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
Không trả lời ngay, mà là ‡à ừ ừm, chào cô‡ rồi mới chào lại người bên kia đầu dây
Người Phụ Nữ ‡Ngài không nhớ ra tôi sao?‡ nghe thấy ông trả lời qua loa có chút ngập ngừng thì lên tiếng giới thiệu bản thân ‡tôi là Hạ Băng đây. Ngài nhớ ra chưa?‡📲
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
‡À hoá ra là Hạ Tổng. Chào chị, lâu rồi không liên lạc.‡
Hạ Băng
Hạ Băng
‡Ừm mà chú Nam nè, chú với tôi lâu rồi không gặp, nào chị nhà rảnh anh chở gia đình lên nhà tôi chơi.‡ Dừng lại rồi nói tiếp ‡ngày 10/9. Hai anh chị có thời gian, thì qua nhà khu resort của nhà em nha!‡
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
‡À ừ ừm. Tôi biết rồi, tạm biệt chị...... À không, phải nói là. Tôi rất vui khi được trò chuyện với chị, nhưng tôi cần phải quay trở lại với công việc của bản thân. Hẹn gặp lại‡
Hạ Băng
Hạ Băng
‡À ừm được.‡ rồi cúp máy
Sau khi Nam Lam Khuê vừa nói chuyện qua điện thoại xong. Thì Nam Hàn Mặc Thuần cũng đồng thời đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của ông.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[Khoanh tay lại, đứng nhìn ông thành khẩn cầu xin] Ba. Con có thể không đi được không? Hoặc là ba nói lời từ chối bên họ giúp con.
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
Không thể! Nếu như ta giúp con được. Thì ta đã ra mặt giúp con từ lâu rồi.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Nhưng mà ba.!
Nam Lam Khuê
Nam Lam Khuê
Thôi đủ rồi. Con ra ngoài đi!
Nam Hàn Mặc Thuần cứ như vậy im lặng rời đi. Cậu không về phòng làm việc của bản thân. mà lại chạy đến căn hộ của người bạn mà cậu mới vừa quen cách đây không lâu. . Bên ngoài Căn hộ gỗ. . Bên trong tại phòng dành cho khách. . #dưới đây là hình ảnh minh họa vui lòng không..... Với bất kỳ hình thức nào!
NovelToon
NovelToon
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Thấy bạn đến nhà chơi. Thì từ trong nhà đi ra đón] sao còn đứng đó? mau vào nhà thôi nào!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À Được biết rồi. [ vừa nói xong liền bước chân đi theo bạn vào nhà]
Cả hai người vừa đi Vào đến bên trong. Hoàng Tuấn Tiệp liền lên tiếng mở lời mời trước
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Cậu cứ ngồi chơi tự nhiên đi. Tôi vào trong lấy nước ra [nói rồi liền nhanh chóng quay người đi vào trong bếp, lấy nước ra tiếp bạn]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
//Nam Hàn Mặc Thuần...[Ngồi trên ghế nhìn quanh nhà thầm đánh giá] kệ tivi 5/10 điểm. Trang trí nội thất 9/10 điểm. Bao quanh căn nhà 10/10.//
Hoàng Tuấn Tiệp vừa đúng lúc đi ra, trên tay còn cầm theo bộ ấm trà. . #dưới đây là hình ảnh minh họa được thực hiện bởi tác giả và AI.
NovelToon
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Để bộ ấm trà lên mặt bàn, rồi mới lấy trà ra rót vào ly, Đặt ngay trước mặt bạn.] ê này, uống đi. Ai làm gì mà đần ra đó vậy?
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À được [ nói rồi cầm ly trà lên uống. Sau đó mới trả lời lại câu hỏi của bạn.] à có ai làm gì đâu! Chỉ là suy nghĩ vu vơ xíu thôi.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Có muốn nói gì không? Ở đây giải quyết vấn đề cho. Hoặc là sẽ cho một lời khuyên. Chứ còn hành động thì chỉ có người trong cuộc mới thực hành được.. Chứ mà người ngoài như tôi chỉ có thể lý thuyết, khuyên nhủ mà thôi.. ý là chỉ có thể nói ra những lời cho bạn tham khảo... Chứ chẳng có thể làm được gì ngoài mấy cái gợi ý.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Cảm ơn lòng tốt của ông! Nhưng tôi cứ muốn nói rồi lại thôi. Chẳng thể nói ra những điều mà mình muốn nói.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Ủa rồi là sao nữa? Muốn nói rồi lại thôi? Ủa alo cái gì vậy? [vừa hỏi, vừa đi đến chỗ của Nam Hàn Mặc Thuần. Ngồi xuống cạnh bạn]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừ thì vậy đó!
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Điềm nha!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Điềm gì?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Tất nhiên là bị ngược rồi!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Hả?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Trời ơi là bị cho ăn hành á! Biết chưa?
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À, thì ra là vậy! Chỉ vậy thôi đó hả? Rồi Có liên quan gì đến điềm?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Tất nhiên là liên quan rồi! Nên tốt nhất là có cái gì muốn nói, thì cứ nói ra hết, cho dù đúng hay sai hoặc là dễ nghe hay là khó nghe gì đó, nói ra hết đi. ở đây chịu trận cho, đừng sợ.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừ, thì cậu đã nói như vậy rồi, tôi cũng không nén ở trong lòng nữa. Tôi nói.. Chuyện là như thế này. Ba tôi có hứa với đối tác làm ăn của ông ấy là, tôi sẽ tự tay đi tiếp rượu! Nhưng không phải tiếp rượu bình thường đâu!
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Rồi rõ luôn! Là ông đối tác kia chấm cậu rồi?!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[Gật gật đầu] Ừm phải! Sao cậu đoán chuẩn vậy?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Tất nhiên là do có kinh nghiệm đọc..........[chưa nói hết câu truyện rồi. Thì đành phải nuốt lại vào trong.]
Thì Đã có tiếng gõ cửa *cốc cốc* vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện của hai bạn trẻ
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Đứng dậy khỏi chỗ ngồi, rồi đi ra mở cửa. Hỏi] ai vậy?
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
[cúi thấp người, cung kính đáp lễ. Rồi Thưa] Thiếu gia! Lão gia đang tìm cậu về nhà. Nói có việc cấp bách.

Hoàng TT về lại Hoàng Thị

Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Nghe Chị quản gia nhà mình nói như vậy thì liếc mắt nhìn vào bên trong]
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
[Nhìn theo ánh mắt của Hoàng Tuấn Tiệp, thì tinh ý nhận ra] à hoá ra chỗ của Cậu chủ có khách.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[nhanh chóng lên tiếng sửa lại] cậu ấy không phải khách của em! mà là bạn của em!
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
À thì ra là bạn của cậu tôi thật xin lỗi
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Không sao! Chị không có lần sau đó nữa là được. Và sau này nữa cũng đừng có!
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Vâng Vâng Vâng [vừa nói vừa gật đầu lia lịa] tôi biết rồi thưa cậu
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Chị ở bên ngoài này đi. Đừng đi vào! [nói rồi quay người đi trở lại vào trong]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Sao rồi Ai vậy?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[nghe thấy Nam Hàn Mặc Thuần hỏi, thì trở mặt. Đáp nhẹ nhàng] Không sao! Không ai cả! Anh yên tâm cứ ở lại căn hộ mà em mới vừa thuê. Cách đây không lâu!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À Ừm được.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
À mà nè, em chút nữa sẽ vắng nhà tầm khoảng vài ngày, nên là.. Em sẽ hướng dẫn anh cách sử dụng đồ nội thất! Được không?
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À được!
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi [nói rồi đứng dậy rời khỏi ghế, con không quên lén nhìn lại chỗ ngồi của anh.]
Cả hai người đi được một hồi lâu~. Cuối cùng cũng đến được Phòng tắm. . #dưới đây là hình ảnh Minh họa được thực hiện bởi AI meta và tác giả.
NovelToon
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Cầm chai sữa tắm trên tay nói] đây là chai sữa tắm ba trong một🧴. Vừa có thể gọi. Và còn vừa có thể tắm. Cuối cùng là vừa có thể rửa mặt. [Nói rồi còn quay qua cầm viên xà phòng🧼 nói] còn đây sẽ là viên xà phòng 4 trong 1. Có đánh răng. Và vừa có thể gội đầu. Giặt quần áo. Keo vuốt tóc.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Rồi còn gì nữa không?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Hết rồi! [vừa nói còn vừa nhìn anh cười dễ thương]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Cười gì vậy?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
À không có gì đâu anh.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Vậy còn vòi nước thì sao?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Vòi nước sẽ tự động điều chỉnh, anh không cần phải chạm vào đâu! Vào thời tiết Mùa đông sẽ tự động chuyển qua nước nóng. Nó còn có chế độ vào 11 giờ trưa của mùa đông sẽ là nước vừa ấm không quá cũng không quá ấm! Còn mùa mưa sẽ chuyển sang chế độ nóng 25°. Còn trời nắng sẽ được tặng kèm 5 viên nước đá vào trong nước! Còn mùa xuân thì nó sẽ tự động tắt nguồn.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Tại sao?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Bởi vì có ở trong nhà đâu. Với lại anh tắm xong nó sẽ tự động chuyển qua chế độ chờ nên anh không cần phải làm gì đâu! Chỉ cần là tắm xong đi ra rồi quấn khăn.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À rồi được! Vậy còn bao lâu nữa em mới xuất phát?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Em còn thời gian 2 tiếng.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À rồi. Vậy...
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Anh đừng lo. Em sẽ về nhanh thôi! Không lâu đâu.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừm được anh chờ.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Vậy bây giờ chúng ta đi sẽ qua phòng ngủ.
Cả hai người lại một lần nữa đi ra bên ngoài phòng tắm, sang phòng ngủ. . #dưới đây là hình ảnh Minh họa.
NovelToon
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Tủ đầu giường chỉ để trang trí thôi!. Với lại tủ kéo ba ngăn đều là tủ trống không. Không có gì ở trong đó đâu. Nên anh muốn để gì thì để đi!
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừm được!
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
[Đứng ở bên ngoài chờ 2 tiếng liền. Rồi mới lấy điện thoại ra điện về cho Lão Gia.] 📲 phu nhân?
Hoàng Phu Nhân
Hoàng Phu Nhân
[nhìn vào màn hình điện thoại rồi mới áp vào tai nghe] 📲 ừm tôi đây, có gì không?
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
📲Cậu chủ đã bảo tôi đứng chờ ở bên ngoài 2 tiếng rồi đó ạ.
Hoàng Phu Nhân
Hoàng Phu Nhân
📲 thằng bé còn một tiếng, cô gấp cái gì? [không chờ cho bên kia nói hết, đã tự tay ngắt kết nối]
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Thật là...
Quay trở lại bên trong.
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Còn đèn ngủ trên đầu tủ, có công tắc ẩn. Công tắc ẩn dính trên tủ, nhưng nằm ở phía bên góc chỗ cửa sổ. Rõ chưa?
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[Khuôn mặt Lúc đầu tỏa ra biểu tình bối rối, dần về sau cuối cùng cũng trở lại dáng vẻ cũ, nhìn người mới quen cách đây không lâu gật gật đầu. Như đã biết.]
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Vậy em đi nha. Bye bye. [nói rồi, liền lùi lại ba bước, quay lưng rời đi.]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừm được. Ê khoan đã, mà nè để anh ra tiễn cậu [nói rồi Cũng đi theo sau Hoàng Tuấn Tiệp ra ngoài]
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Quay đầu lại nhìn anh đáp] à được chứ anh [rồi bước chân đi Tiếp.]
Cả hai cậu đồng loạt đi ra. Đứng trước mặt anh là một chị gái có thân hình cao gầy. Ngũ quan không quá nổi bật, nhưng được cái sống mũi cao. Chân mày nhạt. Mắt đeo kính. Tóc buộc đuôi ngựa.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[Nhìn Hoàng Tuấn Tiệp đầu đầy dấu chấm hỏi]
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Nhanh miệng giới thiệu] à, đây là chị quản gia nhà tôi.
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
À chào cậu, Tôi tên là Phương Phượng. Tôi quên mất cậu là bạn của cậu chủ. Thật ngại quá..
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À, nhưng không sao đâu chị!
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
À được cảm ơn cậu đã... [chưa nói xong đã bị Hoàng Tuấn Tiệp lên tiếng cắt ngang lời.]
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Lén quay mặt đi chỗ khác. Tránh góc nhìn của Nam Hàn Mặc Thuần. Rồi mới Nhìn thẳng vào mặt quản gia nhà mình, trừng to mắt.] Thôi đủ rồi! Không nói nữa.
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
Quản Gia Nhà Họ Hoàng
[Thấy cậu chủ nhà mình như vậy thì xanh mặt. Quay qua nhìn Nam Hàn Mặc Thuần.] à ờ, chào cậu Nam tôi xin phép đi ra ngoài xe nghe điện thoại. [Chào đối phương xong, liền quay lưng chạy trối chết.]
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
[Thấy lạ, nên mới quay qua nhìn Hoàng Tuấn Tiệp hỏi] Chị ấy bị làm sao vậy?
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
[Thấy anh hỏi đến bản thân mình, thì trở mặt.] À chị ta đang yêu qua mạng, Cậu để ý làm gì. Mệt thêm [Thấy Nam Hàn Mặc Thuần như vậy thì lãng sang qua chuyện khác.] À đúng rồi nội thất trong nhà anh làm quen hết chưa?
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
À rồi!
Hoàng Tuấn Tiệp
Hoàng Tuấn Tiệp
Có gì không biết thì gọi em nha.
Nam Hàn Mặc Thuần
Nam Hàn Mặc Thuần
Ừm được.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play