Allvietnam_ Vòng Đời Cũng Chỉ Có Thế...
Bác sĩ tâm lý (nóng tính)
Buổi sáng ở Hà Nội, trời vừa tang tảng sáng, nắng mới còn đang e ấp sau làn sương mờ
Trong khu ký túc của Đại học Y, một bóng người nhỏ gầy lết ra khỏi phòng với đôi mắt thâm như gấu trúc
Vietnam
//cố lết thân đi học//
giọng lảm nhảm đầy oán hận vang lên, kèm theo tiếng kéo lê đôi dép sneaker
Đó là Vietnam, sinh viên năm cuối
Người có khả năng học suốt 36 tiếng mà vẫn quên từng con số trong giáo trình Giải phẫu người
Nhưng cũng là kẻ có thể nổi đóa chỉ vì cây bút bị kẹt nắp
Cậu ngáp một cái rõ to, đeo balo nặng trịch lên vai
Vietnam
Một tàn không hề bình thường.....
Trong đó nào là giáo trình, sổ ghi bệnh án dày cộp
Vietnam
Tao mà sống qua được tuần này thì tao hứa… sẽ ngủ trước 12 giờ
Vietnam
Thức khuya đi trực còn phải thuộc mấy cái bệnh án trong sách nữa
Vietnam
Thời gian đâu mà ngủ với nghỉ
Vừa bước đến cầu thang, Vietnam cảm giác đầu óc quay cuồng
Cả đêm qua cậu thức trắng để hoàn thành báo cáo tâm lý học lâm sàng
Mí mắt sụp xuống, thế giới trước mắt nhoè đi…
Một tiếng động vang lên, sau đó là khoảng không vô tận
Cậu cảm giác như bị kéo tuột khỏi thực tại, rơi mãi, rơi mãi...
Vietnam
Ủa? Tôi... chết rồi à?
Khi mở mắt ra, cậu thấy mình đang đứng giữa một căn phòng xa hoa đến chói mắt
Trần nhà là pha lê, tường phủ da đen, ánh sáng phản chiếu lên những chai rượu vang đỏ lấp lánh
Phía trước là tấm bảng tên mạ vàng: “Bệnh viện Tư Nhân Quốc Tế Underworld - Khoa Tâm Lý Trị Liệu”
Cậu cúi xuống nhìn bộ áo blouse trắng trên người, bảng tên sáng lấp lánh
Vietnam – Bác sĩ trưởng khoa tâm lý
Vietnam
Lạy chúa trên cao Lạy Phật phù hộ con....Y học tha cho tôi đi mà…
Một người đàn ông cao lớn bước vào
Vest đen, găng tay da, giọng nói trầm đục vang lên như thể được luyện từ trong bóng tối
trà tắc rim me
Bác sĩ Vietnam, bệnh nhân số 07 đã đến. Hắn... à không, anh ta lại phát điên trong phòng cách ly
Vietnam
Bệnh nhân 07? Ai là 07? Sao nghe như nhân vật phản diện vậy?
trà tắc rim me
Ngài không nhớ? Anh ta là một trong bốn ông trùm thế giới ngầm đấy
trà tắc rim me
Phải, ‘Cuộc đối đầu của các ông trùm thế giới ngầm’. Cuốn tiểu thuyết đó... đang diễn ra ở đây
Vietnam
*Ủa… đừng nói là tôi xuyên vào truyện đó nha?* //suy nghĩ//
trà tắc rim me
//khẽ nhíu mày// Bác sĩ... hôm qua ngài vẫn bình thường, sao hôm nay nói chuyện lạ vậy?
Vietnam
*Bình thường cái đầu anh! Tôi vừa rơi từ cầu thang ký túc xá xuống, tỉnh dậy đã thành bác sĩ trưởng trong một thế giới mà ai cũng giết nhau bằng súng bắn tỉa, vậy mà vẫn còn bệnh viện hoạt động hả?!* //suy nghĩ chứ ko dám nói//
Vietnam
//thở dài// Thôi kệ, cứu người là thiên chức. Dù sao cũng không phải lần đầu tôi bị gọi khẩn giữa đêm
Cậu bước đến tủ, khoác blouse cho đúng chuẩn, cột lại tóc, chỉnh kính cẩn thận
Dáng vẻ chuyên nghiệp ấy khiến người đối diện thoáng sững người
trà tắc rim me
Đúng là bác sĩ trưởng có khác
Vietnam
Đừng có nói nịnh, tôi mệt lắm rồi.... Dẫn đường đi, bệnh nhân 07 đang ở đâu?
trà tắc rim me
Phòng cách ly tầng 12
Vietnam
Trời đất, tầng 12 á? Thang máy còn chạy không?
trà tắc rim me
Không.... Anh ta bắn nổ mất rồi
Vietnam
*phá hoại của công như thế có bị bắt đền không ta*
Vietnam
//ngửa mặt nhìn trần nhà, gương mặt bất lực đến tội nghiệp//
Vietnam
Được rồi....Thì leo thang bộ vậy.... Vòng đời cũng chỉ có thế thôi mà…
Một tiếng thở dài tan giữa không gian lạnh lẽo
Từ xa, tiếng còi cảnh báo vang lên
Trên hành lang, ánh đèn đỏ chớp liên hồi
Cảnh Sad
Bác sĩ Vietnam, xin hãy cẩn thận
Cảnh Sad
Bệnh nhân 07 có dấu hiệu rối loạn hoang tưởng, rất nguy hiểm
Vietnam
Ờ, anh ta càng nguy hiểm thì tôi càng phải tới
Cảnh Sad
Vì trách nhiệm nghề nghiệp?
Vietnam
Không..... Vì tôi chưa muốn bị đuổi việc *ngay trong ngày đầu xuyên không*
Nói rồi, cậu sắn tay áo, bước đi giữa ánh đèn đỏ chớp nháy, đôi mắt nâu sâu thẳm ánh lên nét kiên định pha chút bất cần đời
Vietnam
* đậu xanh, đang yên đang lành biết thế....*
Vietnam
*À mà khoan .... hình như mình có quê gì không nhỉ???*
Vietnam
*mà thôi kệ* //vừa đi vừa thầm chửi cuộc đời//
Một bác sĩ tâm lý nóng tính giữa thế giới ngầm nghe thôi đã thấy tai nạn nghề nghiệp sắp đến rồi.
Crazy girl
ầm... bìa truyện chưa vẽ xong
Crazy girl
Dùng tạm cũng được mà đúng không
rối rắm
Vietnam
Bước thứ hai trăm mười... hai trăm mười một…
Tiếng đếm khe khẽ vang trong hành lang
Vietnam vừa leo vừa thở hồng hộc, tay bám lan can, mồ hôi chảy xuống cổ
Vietnam
Trời ơi, cái thế giới gì mà thang máy hư từ tầng ba, bắt người ta leo mười hai tầng
Vietnam
Bộ mấy ông trùm thế giới ngầm này không sợ kiện vì vi phạm an toàn lao động à?
Vietnam
//nghiến răng// Vòng đời cũng chỉ có thế thôi mà… chết đi sống lại, rồi lại chết vì mệt
Cuối cùng, cậu cũng lết được đến tầng mười hai
Hai vệ sĩ mặc đồ đen đứng sừng sững trước cửa, tay cầm vũ khí, gương mặt nghiêm như tượng
Vietnam
Bác sĩ Vietnam đến để khám cho bệnh nhân số 07
Một trong hai người gật đầu, đưa thẻ quét cửa
trà tắc rim me
: Xin mời, nhưng ngài cẩn thận
trà tắc rim me
:Hắn ta đang... không bình thường lắm
Vietnam
*Ờ, tôi cũng đâu bình thường lắm đâu*
Vừa kịp hé mắt nhìn vào, một vật thể bay không xác định phóng thẳng về phía cậu
Chiếc cốc sứ lao như đạn, đập thẳng vào thái dương
Cậu lảo đảo, đầu óc nổ đom đóm
Hai vệ sĩ hoảng hốt chạy tới
Vietnam
Không sao, không sao...
Vietnam
Cốc thôi mà, có gì đâu…
Cậu định nói thêm câu chửi, nhưng khi ánh mắt trượt vào trong căn phòng mọi thứ như dừng lại
Người đàn ông bên trong, đang ngồi tựa ghế, đôi mắt xám lạnh nhìn thẳng vào cậu
Ánh nhìn đó, không phải kiểu giận dữ hay khinh bỉ, mà là... nhận ra
Vietnam
Ra ngoài hết.... chuyện ở đây để tôi lo
trà tắc rim me
:Nhưng thưa bác sĩ...
Vietnam
Không có ‘nhưng’.... Anh ta là bệnh nhân của tôi, không phải của các anh
Hai vệ sĩ nhìn nhau, rồi miễn cưỡng lùi ra ngoài. Cửa đóng lại, khóa tự động vang tách một tiếng
Vietnam
*ê đi thật à... thôi thì*
Vietnam
*ủa sai sai ở đâu vậy nhỉ*
Căn phòng chỉ còn lại hai người. Một bác sĩ đang chảy máu và một ông trùm có đôi mắt như vực sâu
Vietnam hít một hơi, gỡ găng tay ra, lấy bông trong túi áo chấm nhẹ lên vết thương của mình
Vietnam
Anh mà ném trúng mạnh thêm tí là tôi thành bệnh nhân chứ không phải bác sĩ nữa rồi đó
Người đàn ông vẫn im lặng ánh mắt hắn dừng lại nơi vệt máu đỏ trên trán cậu, hơi nheo lại
Vietnam
Anh im là vì áy náy, hay vì chưa nghĩ ra câu dọa dẫm mới hả?
Hắn nhướng nhẹ mày, rồi khẽ bật cười trầm thấp, khàn khàn, mang chút nguy hiểm
người bí ẩn
:Bác sĩ... to gan thật đấy
Vietnam
Ờ, tôi cũng nghĩ vậy
Vietnam
Giờ thì cho hỏi, anh là bệnh nhân 07 đúng không?
Third Reich - Nazi
Third Reich
Cậu trợn tròn mắt. Tên này... quá quen
Trong “Cuộc đối đầu của các ông trùm thế giới ngầm”, Third Reich chính là một trong bốn thế lực mạnh nhất
Nói cách khác Boss phản diện chính
Vietnam
*thảo nào thấy sai vãi nho*
Vietnam
Được rồi, Third Reich
Vietnam
Anh có thể nói lý do tại sao mình ném cốc vào tôi được không?
Vietnam
Đây là cách chào mừng bác sĩ mới à?
Third Reich - Nazi
Vì cậu... nhìn giống một người
Vietnam
Người nào?//nhíu mày//
Third Reich - Nazi
Quên rồi...
Hắn khẽ nghiêng đầu, ánh nhìn chậm rãi trượt qua gương mặt cậu, như đang so sánh, đối chiếu với ai đó trong trí nhớ
Vietnam
*đã não cá vàng rồi mà còn bày đặt nhớ nhớ quên quên*
Vietnam
Thôi, tôi không quan tâm anh thấy tôi giống ai
Third Reich - Nazi
Bắt đầu điều trị cho tôi được chưa
buổi trị liệu đầu tiên
Third Reich - Nazi
Ánh mắt cậu...
Third Reich - Nazi
Nó không có sự sợ hãi như những người khác...
Vietnam
Anh định chơi trò đọc suy nghĩ à?
Vietnam
Tôi là bác sĩ tâm lý, không phải người bị thôi miên đâu
Third Reich - Nazi
Thú vị đấy, bác sĩ.
Third Reich - Nazi
Có lẽ tôi sẽ không giết cậu ít nhất là hôm nay
Vietnam
Anh mà giết tôi thì ai trị liệu cho anh đây?
Vietnam
Hay anh muốn tôi viết giấy chuyển viện lên... nghĩa địa?
Third Reich - Nazi
//nhếch môi// Cậu đúng là không biết sợ
Vietnam
*Không biết sợ là đặc sản của sinh viên Y tụi tôi đó*
Vietnam
Giờ thì, bệnh nhân 07... bắt đầu buổi trị liệu nào
Third Reich thấy cậu như thế liền tựa người ra sau, ánh nhìn nửa trêu chọc, nửa tò mò
Third Reich - Nazi
Được thôi, bác sĩ...
Third Reich - Nazi
Tôi rất muốn xem cậu có thể chữa được tôi không
Căn phòng trị liệu tầng 12 vẫn yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng tích tắc của đồng hồ treo tường
Ánh sáng trắng phản chiếu lên bàn kính giữa hai người một bên là ông trùm lạnh như băng
một bên là bác sĩ vừa bị ném cốc vào đầu nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra
Vietnam
//chỉnh lại cổ áo blouse//
Mặc dù máu ở thái dương đã được lau sạch, nhưng vết bầm đỏ vẫn hằn rõ trên làn da trắng nhợt do thiếu ngủ
Third Reich - Nazi
//nhìn cậu chằm chằm//
Vietnam
//giữ bình tĩnh// Anh nói xem, dạo gần đây anh thấy mình có triệu chứng gì bất thường?
Third Reich - Nazi
Tôi bị đau đầu
Vietnam
*thì uống panadol*
Third Reich - Nazi
Đêm nào cũng thế
Third Reich - Nazi
Giữa khuya, đầu tôi như muốn nổ tung
Third Reich - Nazi
Có khi tỉnh dậy, tôi thấy tay mình dính máu, nhưng không nhớ vì sao
Vietnam
*sao ông này không vào khoa tâm thần nhỉ mà vào khoa của mình*
Vietnam
Anh có tiền sử bị chấn thương sọ não hay sang chấn tâm lý gì trước đây không?
Vietnam
Vậy là vừa có thể do tổn thương thực thể vừa có thể do rối loạn tâm lý luôn
(TG không học Y, nên thông cảm)
Third Reich - Nazi
//khẽ cười// Bác sĩ hình như... hơi cáu nhỉ?
Vietnam
Tôi luôn nhẹ nhàng với bệnh nhân
Vietnam
Chỉ là trong lòng tôi đang muốn đập đầu vào tường cho bớt căng thôi
Third Reich - Nazi
Thú vị thật
Vietnam
*thú thú cái con thú mỏ vịt*
Vietnam
Không cần thú vị, anh cứ kể tiếp đi
Vietnam
Cơn đau của anh xuất hiện từ khi nào?
Third Reich - Nazi
Khoảng một tháng trước. Cứ mỗi lần tôi mơ thấy... máu, thì sáng dậy sẽ đau
Third Reich - Nazi
Phải... Và... một giọng nói
Third Reich - Nazi
Rất lạ, cứ gọi tên tôi trong bóng tối
Vietnam
Anh có nhớ rõ giọng đó nói gì không?
Third Reich - Nazi
Nó nói... ‘Anh lại thất hứa rồi’
Căn phòng chìm trong im lặng vài giây
Vietnam hơi rùng mình, cố gạt đi cảm giác kỳ lạ đang len vào
Vietnam
*đậu xanh, bị duyên âm thì đi cắt đi*
Vietnam
Có thể là do áp lực công việc, cộng thêm mất ngủ
Vietnam
Để tôi kê cho anh ít thuốc giảm đau thần kinh và an thần nhẹ, uống trước khi ngủ
Third Reich - Nazi
Tôi không uống thuốc
Third Reich - Nazi
//ngắt lời cậu//
Third Reich - Nazi
Tôi muốn tự cảm nhận cơn đau
Vietnam
Cảm nhận cái đầu anh chứ cảm nhận gì!//bật dậy, gõ mạnh cây bút xuống bàn//
Vietnam
Anh đến đây để điều trị, không phải để đóng phim hành xác, hiểu không?!
Third Reich - Nazi
//nhếch mép// Giận à, bác sĩ?
Vietnam
Tôi vui lắm, cực kỳ vui luôn
Vietnam
Anh nghĩ tôi rảnh tới mức lên đây nghe anh kể chuyện đau đầu rồi không chịu chữa hả?
Vietnam
Tôi leo mười hai tầng lầu bằng chân đó nha, anh tưởng vui không?
Third Reich - Nazi
//bật cười, trầm khàn// Tôi chỉ muốn xem phản ứng của cậu thôi
Vietnam
Ờ, anh thấy rồi đấy
Vietnam
Tôi không có nghĩa vụ chịu đựng mấy trò tâm lý thử thách của anh
Vietnam
Tôi kê đơn, anh uống, hết chuyện
Vietnam
Không thì tự đi tìm nhà trừ tà cũng được
Download MangaToon APP on App Store and Google Play