Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ JENLISA ] VỢ LÀ PHẢI SỦNG _ (Cover)

Tiệc Thôi Nôi

Lạp gia trên dưới hơn hai chục con người tưng bừng trang trí nhà cửa, để mừng tiệc thôi nôi cho cô út - Lạp Lệ Sa.
Lụa đỏ treo dọc theo hành lang, trên mỗi cây cột nhà lớn đều có một cái lồng đèn xếp màu đỏ.
Sân vườn rộng rãi được quét dọn sạch sẽ, bàn ghế sắp xếp ngay ngăn, gia nhân chạy tới chạy lui tất bật vô cùng.
Thầy bói coi cho ông Lạp một quẻ, nói Lệ Sa chính là ngôi sao may mắn rơi xuống nhà này, sự xuất hiện của cô sẽ làm Lạp gia sung túc hơn. Ông Lạp thì mê tín, đương nhiên sẽ tin sái cố lời thầy bói, mà không hề biết rằng đó là mưu kế của má Cô, để giúp con gái mình có chỗ đứng trong gia đình.
Ông Lạp có ba người vợ, bà cả tính tình ôn hòa, thân thiện, sinh được một người con gái, tên Trí Tú, Trí Tú đã lập gia đình, vợ chị ấy tên Thái Anh.
Bà hai sinh được một đứa con trai, tên Trí Tuấn, anh ta ỷ mình là con trai độc nhất nên tính tình ương ngạnh, ăn chơi đàn đúm, ngày nào cũng say bét nhè, đem hết mọi chuyện cho Trí Tú lo liệu. Bà hai cũng cậy mình sinh được con trai nên hống hách ngang tàn. Trí Tuấn cưới vợ hồi đầu năm, vợ anh ta cũng cực kì xấu tính, đúng là trời sinh một cặp.
Bà ba, má của Lệ Sa, là một cô đào hát, sau một đêm phong lưu cùng ông Lạp liền có thai, ông Lạp vì thế mới nạp làm vợ lẻ. Bà biết rõ tính chồng mình mê tín dị đoan, nắm thóp được điểm yếu này, bà liền mướn một thầy bói về, nói nhăng nói cuội cho ông Lạp tin tưởng mà coi trọng cô con gái này hơn.
Lệ Sa được ông Lạp hết sức cưng chiều, từ khi mới sinh đã chiều chuộng đến nỗi vô pháp vô thiên, chỉ cần Cô thích, ông sẽ tìm mọi cách thực hiện.
Thôi nôi của Lệ Sa, ông Lạp đãi gần ba mươi bàn, mời từ các vị quan lớn cho tới những người hàng xóm xung quanh, ai ai cũng được mời.
Mọi người vây quanh xem cô út họ Lạp, ngũ quan xinh đẹp, đôi mắt tròn xoe, sóng mũi cao, đôi môi đầy đặn, cái gò má búng ra sữa, làm người ta càng thấy đáng yêu hơn bội phân.
Lệ Sa hôm nay mặc một chiếc áo bà ba xanh lá, quần lụa trắng, cái chân ngắn cụt cỡn mang một đôi guốc gỗ xinh xắn, bàn tay bàn chân múp míp như đòn bánh tét, da thịt trắng nỗn như hột gà bóc, trên cổ đeo chiếc kiềng vàng, bàn tay đeo vòng vàng, bông tai tòng teng. Thật sự y như một viên ngọc phát sáng.
Lệ Sa ngồi dưới đất nghịch chong chóng lá dừa, mặt mũi vô cùng tươi tắn.
Quan khách có mặt đầy đủ, người có thân phận cao quý thì ngôi bàn trên, hàng xóm láng giềng thì ngồi bàn dưới. Thức ăn được đem lên thơm nức mũi, ai nấy nháo nhào tán thưởng cô út Lạp gia, hầu nịnh bợ ông Lạp.
Bữa tiệc bắt đầu. Trên bàn thờ giữa nhà, có xôi, chè, gà, heo, hoa, quả tươi, không thiếu một món.
Ông Lạp chỉnh áo dài, nghiêm trang tiến tới thắp nhang khấn vái, sau đó bế Lệ Sa lên, hôn vào gò má cô rồi chắp tay cô lại, vái ba cái trước tổ tiên, để ông bà phù hộ cô được bình an khoẻ mạnh.
Cái mâm lớn được đặt giữa sân, trong đó gồm: gương, lược, viết, tập sách, nắm xôi, tiền, kéo, đất..... người ta tin tưởng rằng nếu đứa bé lấy vật gì thì tương lai sau này sẽ gắn bó với thứ đó cả đời.
Ông Lạp
Ông Lạp
[ đặt Lệ Sa xuống nền, gần cái mâm, cho Cô bò đi ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đôi mắt tròn xoe nhìn mọi người đang vây quanh mình, hơi sợ hãi, mếu máo ]
Ông Lạp
Ông Lạp
[ mỉm cười xoa đầu con gái ] Bóc đi con, thích gì bóc nấy.
Thằng Tí
Thằng Tí
Bóc tiền đi cô út, sau này cầm tiền mỏi tay.
Thằng Tí, thằng hầu hay đi theo cô đứng gần đó giục, làm ông Lạp vừa ý cười khà khà.
Quần Chúng
Quần Chúng
Bóc miếng đất đi cô út, sau này ruộng đất phì nhiêu, cò bay gãy cánh..... [ Mấy người ở gần đó cũng giục Cô ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Bóc cây lược đi, sau này lớn lên xinh đẹp, đẹp là được rồi, đẹp lấy được chồng giàu thì sung sướng cả đời. [ nói xong còn nhìn sang Trí Tú ]
Mợ ba, vợ Trí Tuấn ngồi chiềm chệ nói một câu.
Thái Anh ngồi kế bên, biết ngay cô ta đang xỉa xói mình cưới được Trí Tú như chuột sa hủ nếp.
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
[ không thèm tức giận, nói bâng quơ ] Đẹp mà không có não cũng vậy, mợ ba nhỉ ? Dùng sắc đẹp để đi giật chồng người ta thì cũng không nên há? [ quay sang cười một nụ cười châm biếm ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
[ cuộn tay lại tức giận ]
Ai không biết trước đó cậu Trí Tuấn đã có người trong lòng, nhưng khi đang tính tới chuyện cưới hỏi, thì mợ ba xuất hiện, mợ ba xuất thân cao quý, cha của mợ ba và ông Lạp là bạn cũ, hôm đó dẫn theo mợ ba đến Lạp gia chơi, ở lại ăn cơm uống rượu, ai ngờ mợ ba nhân lúc cậu ba say xỉn mà vào phòng cậu ba, sau đó cậu ba đương nhiên không thể chối bỏ trách nhiệm, cắn răng cưới mợ ba về làm vợ.
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
[ nghe vợ mình nạnh khoé vợ Trí Tuấn liền che miệng cười ]
Ai nhìn vào cũng nói Thái Anh cưới chị là có phúc, nhưng chị biết, chính bản thân chị phải có phúc lắm mới lấy được em, em đảm đang, chu toàn, tỉ mỉ, lại lương thiện, biết đối nhân xử thế, làm chị nở mặt nở mày. Không như mợ ba kia.
Còn con bé Lệ Sa, thấy ai nấy reo hò, không hiểu chuyện gì, mắt cứ tròn xoe nhìn xung quanh, nhìn cha, nhìn má, nhìn chị hai, anh ba, chị dâu, nhìn quan khách.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhìn cái mâm, không có gì thú vị ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đưa mắt tới đám đông, mắt cô sáng lên. Cái chân nhỏ xíu cố gượng đứng dậy, chập chững đi, đi vài bước, liên sà vào lòng một cô bé tầm 5,6 tuổi ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ Ôm lấy con gái người ta, cười toe toét ] Oa....Oa... khặc khặc…
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ cười đến vui vẻ, tay ôm lấy cổ người đối diện, cái gò má rung rinh ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ tròn mắt, nhìn Cô thật kĩ, đôi tay nhỏ bé sợ Cô ngã nên cũng ôm lấy Cô ]
Ông Lạp
Ông Lạp
[ nhíu mày lại quan sát ]
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
[ hốt hoảng chạy tới đem Lệ Sa trả về cho ông Lạp ] Ông cả tha mạng, đây là Trân Ni, con gái của con.
Ông Lạp
Ông Lạp
[ gật đầu ]
Đây là vợ con của thằng hai Phương họ Kim, nhà ở gần đây, có thuê đất của Lạp gia làm ruộng nên ông cũng quen mặt.
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
[ mặt mày sợ hãi, ôm Trân Ni lùi về sau, tránh kinh động mọi người ]
Ông Lạp vốn dĩ mời hai Phương, chồng cô đến dự tiệc, nhưng hôm qua trái gió, anh bị cảm nên không thể đến nên má con Trân Ni mới đi dự tiệc thay.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ bị ông Lạp ôm liền khóc rống lên, tay chân quơ loạn xạ ]
Ông Lạp
Ông Lạp
..Hừ.
Ông Lạp nghĩ thầm kêu con bóc đồ vật đoán tương lai, con đến ôm con gái người ta làm gì hả ? Thật mất mặt.
- End Chap-

Gặp Lại

Lệ Sa càng lớn càng xinh đẹp, nhưng không phải kiểu ủy mị ngọt ngào, mà chính là loại khí chất bất phàm.
Chỉ mới 10 tuổi, ánh mắt cô cực kì bức người, ngay cả ông Lạp cũng phải nể con gái mình. Cô chăm chỉ học hành, viết chữ cực kì đẹp, tính toán nhạy bén, nhưng khổ nỗi tính tình quá ư lạnh lùng, nếu không muốn nói là cục súc, cô kiệm lời, khó tính và quá mức cẩn thận.
Lệ Sa đối với ông Lạp, má cả và má mình là kính trọng hết mực, đối với Trí Tú cùng Thái Anh là nể mặt cùng yêu thương.
Nhưng còn với loại người cô không có cảm tình như ba người nhà bà hai thì cô không chút kiêng dè, động đến cô một câu cô liền bật lại hai câu. Dù gì cô cũng có cha chống lưng. Sợ gì.
Gia nhân ai nấy sợ cô như sợ quỷ, chỉ cần làm sai, cô út không nương tay mà tự cầm cây đập cho một trận dở sống đở chết. Vì vậy chẳng ai muốn dây dưa với cô, cô nói 1 là 1, 2 là 2, cái nào cô sai thì cũng phải nói là đúng.
Lệ Sa sáng hôm nay thức dậy, được gia nhân hầu cho rửa mặt, rửa tay rửa chân, thay quần áo.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ bước ra khỏi phòng, đã gặp Trí Tú đang định đi ra cửa ] Chị hai..... đi đâu dạ ?
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Chị đi thu tiền thuê đất. [ quay lại, khoác tay cô ]
Trí Tú nhìn cô, chỉ mới mười tuổi lại cao gần bằng chị, không khéo vài năm nữa sẽ sẽ cao hơn chị cho mà xem.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Em đi nữa. [ nhướn mắt ]
Dù gì ở nhà cũng rất buồn chán, chỉ quanh quẩn trong phòng, rồi ra sau vườn. Chi bằng đi theo Trí Tú học hỏi.
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
[ gật đầu, khoác tay cô ra nhà trước, đang đi gặp má cô đang từ bếp ra ] Má, con đưa bé Sa đi theo nha.
Bà Ba
Bà Ba
Ừa, đội nón vô, coi chừng nắng nôi. [ gật đầu ]
Lệ Sa từ nhỏ đã quấn chị hai mình, Trí Tú cũng rất thương cô cho nên có chị đi theo thì bà ba cũng an tâm.
Bà cả với bà hai ngồi trên bàn lớn ăn bánh uống nước, bà cả thấy Lệ Sa liền vui vẻ ngay, chỉ có bà hai vẫn thờ ngồi đó, bà đối với Trí Tú cùng Lệ Sa chính là chả ưa gì, vì bà biết ông Lạp thương Lệ Sa, bà sợ tài sản này sớm muộn gì cũng rơi hết vào tay cô, thế thì con trai của bà biết tính làm sao ? Nhắc tới Trí Tuấn là bực cả mình, suốt ngày không lo làm ăn, chỉ tụ tập bạn bè ăn nhậu, đã vậy còn không mau sinh con, lỡ Thái Anh sinh trước thì không phải sẽ bị thiệt hơn sao ?
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Cha đâu rồi má? [ nhìn quanh ]
Bình thường giờ này ông Lạp hay ngồi đây uống trà hút thuốc lào, nhưng sao nay lại không thấy mặt mũi đâu ?
Bà Cả
Bà Cả
Cha bây lên tỉnh. [ Nói rồi bà nhìn sang Lệ Sa đang níu lấy tay Trí Tú ] Trời ơi, nắng nôi mà đem con nhỏ theo làm gì không biết? Lại má cả hôn cái coi.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ mím môi, sà vào lòng má cả ]
Từ khi cô còn nhỏ là bà đã yêu thương con như con gái ruột, mấy lần cô bệnh bà cũng không ngại ngày đêm chăm sóc, kêu thầy thuốc có tiếng đến xem bệnh cho cô. Từ sở thích ăn uống tới đồ mặc, bà đều nắm rõ.
Bà Cả
Bà Cả
[ hôn cái chốc vào gò má phúng phính của cô ] Thằng Tí, Tèo, đi theo cô hai với cô út, đem cây dù theo.
Hai thằng từ trong chạy ra líu ríu đứng sau lưng chờ lệnh.
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
[ từ trong đi ra, nhìn thấy Lệ Sa đội nón rộng vành, liền ngồi xuống bàn hỏi ] Đi đâu vậy cô út ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi theo chị hai thu tiền đất. [ nói một câu, thái độ không mấy thiện chí lắm ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Trời ơi, mới bây lớn mà lo chuyện làm ăn rồi, cô út cũng giỏi thiệt, hay có người sợ mất phần gia tài ? [ đưa mắt nhìn sang má cô đang từ bếp đi lên ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ biết mợ ba đang nói má mình, đang định lên tiếng thì đã nghe tiếng Trí Tú trả lời ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Mợ ba, mợ coi lại lời ăn tiếng nói đi, đừng có đem bụng ta suy bụng người. Hễ mợ tham thì mợ nghĩ ai cũng tham giống mình à ?
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Cô hai quá lời rồi. [ chán ghét nói ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Con bé nó còn nhỏ đã biết theo tôi đi thu tiền, còn có nhiều đứa sắp mọc râu rồi mà không bằng một đứa con nít. [ nói xong chỉnh lại cái nón cho Lệ Sa ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Cô…
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Sa, chào mấy má đi. [ Chị vỗ vai em gái mình ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ lễ phép gật đầu ] Chào má cả, má hai, má, con đi.
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
[ Thấy hai người họ định đi, mợ ba hắng giọng ] Cô út chưa chào mợ ba nha.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay người lại, khinh khỉnh nhìn cô ta, sau đó phun ra mấy chữ ] Mợ không xứng.
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
[ tức đến nổi đầu cũng muốn bốc khói ]
Bà Hai
Bà Hai
[ thấy con dâu bị Lệ Sa làm bẻ mặt, liền lên tiếng ] Em ba nên coi lại cách dạy dỗ con gái đi, coi nó nói chuyện với chị dâu nó kìa.
Bà Ba
Bà Ba
Bé Sa toàn do ông dạy đó chớ, chị có thể nói lại với ông. [ Má cô cũng không vừa, nói một câu sau đó cũng đi ra sau nhà ]
Bà Cả
Bà Cả
[ bụm miệng cười, tay cầm chuỗi hạt, lẩm bẩm ] Nam mô a di đà phật, quê.......
Thu tiền đất từ đầu làng trên xuống, khi đi tới nhà họ Kim cũng gần xế chiều, Trí Tú đột nhiên nhớ lại chuyện hồi thôi nôi của Lệ Sa, chị bật cười. Không biết đứa em gái này thừa hưởng cái gen mê gái của ai mà mới hai tuổi đã bóc trúng con gái người ta ?
Nhớ lại hôm đó sau khi "bóc trúng" Trân Ni, cho dù ai có nói gì Lệ Sa cũng không thèm bóc thêm món đồ nào, cho dù là để cái mâm ngay mặt cô cũng không thèm, chỉ phì phèo nước bọt rồi lăn ra ngủ. Làm ai nấy đều ngơ ngác không biết tương lai cô sẽ ra sao ?
Cha Kim (Cha Trân Ni)
Cha Kim (Cha Trân Ni)
Cô hai, cô út mới qua. [ Hai Phương và vợ thấy Trí Tú liền cung kính, lau giường cho sạch ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Đừng khách sáo. [ áy náy ]
Vì chị tuy là xuất thân cao quý nhưng chưa từng kinh miệt người nông dân, họ quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mới có cái ăn cái mặc, chị chưa từng hạch sách hay làm khó họ điều gì.
Nhưng họ nhìn thấy ai của Lạp gia cũng đều sợ sệt, làm chị khó xử vô cùng.
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Cô hai xơi nước. [ từ dưới bếp đem ra bình trà nóng hổi, nghiêm trang rót ra ly cho Trí Tú ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ ngồi bên cạnh, đung đưa hai cái chân, tự chơi mình ên ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ từ sau bếp, tay xách con diều ra nhà trên, khuôn mặt hí hửng, nhưng khi thấy Trí Tú và Lệ Sa liền cúi đầu sợ sệt ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Chào cô hai, cô út.
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Trân Ni càng lớn càng xinh đẹp, hình như hơn Lệ Sa ba tuổi nhỉ?
Chị nhớ mãi cô bé này, hồi thôi nôi bị Lệ Sa ôm lấy. Chị ngó nàng, năm nay chỉ mới 13 mà đã xinh đẹp thấy rõ.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cha, má, con đi thả diêu. [ gật đầu lần nữa rồi hướng cha má mình xin xỏ ]
Cha Kim (Cha Trân Ni)
Cha Kim (Cha Trân Ni)
Ừa đi đi. [ xua tay cho con gái đi chơi ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi cũng muốn đi. [ trèo xuống giường, chớp chớp mắt nhìn Trân Ni ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ dịu dàng mỉm cười ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ sắp đứng không vững, vội đánh mắt sang hướng khác ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
[ gật đầu, nhìn qua thằng hầu ] Tèo, đi theo cô út.
Thằng Tèo
Thằng Tèo
[ lót tót chạy theo, cầm con diều giùm Trân Ni, tay cầm dù che cho hai cô bé ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đi theo Trân Ni, lẳng lặng không nói một lời, mãi đến khi tới chỗ cánh đồng rộng lớn, cô mới ngước lên ] Chị tên Trân Ni hả ?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Dạ. [ gật đầu ]
Cha má nói người nhà họ Lạp không dễ đụng tới, họ cho mình thuê đất, xem như nắm giữ mạng sống của mình, cho nên đối với người nhà họ Lạp phải hết sức nể trọng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cái này chơi làm sao? [ giơ giơ con diều cũ kĩ có phần rách nát ra nhìn ]
Cái này thì có gì vui chứ ?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ xả dây ra, đưa cho Lệ Sa hướng dẫn ] Cô út cầm cái này, chạy đi cô út, chạy nhanh nữa.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ gật đầu, chạy thục mạng, con diều theo hướng gió vụt lên, làm cô vui vẻ cười khanh khách ] Ê, bay rồi nè. Há há......
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cô út đưa đây cho con. [ đi tới cầm lấy buộc vào gốc cây cho cô đỡ mỏi tay ]
Hai người ngồi dưới gốc cây ngắm con điều, mặt trời dịu dàng chuyển sang màu vàng cam, dần đi xuống, không khí vô cùng yên bình.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Chị không có bạn hả? [ Lệ Sa hỏi khi thấy lũ trẻ chơi ở cánh đồng bên kia, nhưng Trân Ni lại chơi bên cánh đồng bên này ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Dạ hông, bọn chúng toàn con nhà giàu, tụi nó không thích chơi với con. [ cười ]
Lệ Sa là con nhà giàu đầu tiên chịu chơi với nàng, còn lũ kia cứ xúm lại bắt nạt nàng, nói nàng là đồ nghèo khổ, cơm không có ăn, cha mẹ ăn mặc rách rưới.
Trân Ni buồn, nhưng chưa từng trách cha mẹ, nàng thấy thương cha mẹ mình hơn.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Trân Ni, sau này chúng ta là bạn, tôi sẽ thường xuyên qua chơi với chị, chịu hông ? [ nghiêm túc nói ]
Trước giờ cô cũng không có bạn, nhà chỉ toàn là gia nhân, mấy đứa nhóc con của quan lớn thì hách dịch vô cùng, cô chả thèm kết bạn với chúng.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Nhưng ông cả biết sẽ mắng cho xem. [ khúm núm ]
Làm sao dám mơ có thể cùng kết bạn với cô út nhà họ Lạp ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Hông có, cha tôi cưng tôi lắm. Ngày mai, tôi sẽ nói cha mua con diều lớn hơn, chúng ta cùng chơi. [ khẳng định chắc nịch ]
Trừ lần thôi nôi, đây có thể nói lần đầu tiên cô gặp nàng, nhưng cô cảm giác nàng rất dễ thương, có thể cùng nhau làm bạn được.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Dạ. [ vâng lời gật đầu ]
Thằng Tèo
Thằng Tèo
[ nhún vai ]
Cô út học ai cái nết cua gái mau vậy? Chắc từ cô hai rồi, hồi xưa cô hai cua mợ hai ba ngày, mợ hai liền đổ. Đúng là chị nào em nấy.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ Từ đâu chạy tới réo ] Cô út, về thôi, cô hai đợi ở đầu làng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Về. [ thu con diều lại, đưa cho nàng rồi đứng dậy ]
Lệ Sa đi trước, Trân Ni đi sau, thằng Tí, thằng Tèo đi cuối cùng. Thằng Tí nghịch ngợm, muốn chọc ghẹo Trân Ni.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ giật con diều trong tay nàng rồi giơ lên cao, làm Trân Ni la oai oái ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Aaa con diều của em.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ vẫn giỡn nhây, đem con diều ra hướng con sông ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ chạy theo giật lại, không may trượt chân ngã xuống, cả người đều ướt mèm, la lớn, giãy giụa kịch liệt ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay lại, thấy nàng đang giãy giụa liền nhìn thằng Tí, đôi mắt quét qua người nó ] Nhìn cái gì, cứu.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ giật mình nhảy xuống, đem Trân Ni lên ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ Cả người run rẩy, khóc đến mắt đỏ hoe, ho khản cả cổ ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đem nàng đặt ngồi dựa dưới gốc cây, hậm hực nhìn thằng Tí rồi vuốt vuốt gò má nàng ] Có sao không ?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Huhu, ướt đồ cha sẽ đánh. Huhu. [ bụm mặt khóc rống lên, uất ức vô cùng ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nghiến răng, xắn tay áo lên, xắn luôn ống quần, mặt đen như đít nồi nhìn thằng Tí ] Mày tới công chiện dới tao rồi con.
Thằng Tí
Thằng Tí
Cô út, tha cho con, con chỉ giỡn. [ quỳ rạp dưới đất lạy lục ]
Nó cũng chỉ nghịch dại, ai ngờ Trân Ni lại té xuống sông chứ.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ra sát bờ sông đứng. [ chỉ tay, mặt đằng đằng sát khí ]
Thằng Tí
Thằng Tí
Cô út...[ ẩn nhẫn ra bờ sông đứng, nước mắt rơi xuống, tay chắp lại van xin ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Nhanh. Quay đít lại đây. [ cuộn tay lại ]
Nó vừa quay mông lại, cô không chân chừ mà đạp một cái thật mạnh, giống như dồn hết công lực vào cái đạp này.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ rơi xuống sông, uống mấy ngụm nước, ho khan đỏ cả mặt ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Trèo lên cho tao. [ xoa mũi, mặt cáu kỉnh ra lệnh ]
Thằng Tí
Thằng Tí
[ mếu máo trèo lên, lạy lục ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ không chút lưu tình, nhìn thằng Tèo nhướn mắt ] Tèo, đạp nó, đạp tới trời tối mới ngưng.
Thằng Tí
Thằng Tí
Cô út, tha cho con.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ không thèm quan tâm, đi tới chỗ Trân Ni ngồi, tiếp tục dỗ dành ]
Thằng Tèo
Thằng Tèo
Mày tha lỗi cho tao nghe Tí, tao chỉ vì miếng cơm manh áo. [ Nói xong, thằng Tèo sút một phát ]
" Tủm " Tí lại rơi xuống, lạnh cóng.
Thằng Tí
Thằng Tí
Cô út, ặc... khụ khụ.....
Chỉ còn tiếng thằng Tí la ó và tiếng nó quầy trong nước.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ mặc kệ, ngồi bên cạnh Trân Ni, cô nhăn nhó ] Đừng có khóc....
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ Nói rồi nắm lấy tay Trân Ni đi về nhà gặp má của Trân Ni, cô mím môi, vội giải thích ] Dì, là do thẳng người làm của tôi vô ý làm Trân Ni ướt, dì đừng đánh Trân Ni.
Má nàng thì làm sao dám trái ý, chỉ có thể kéo con gái mình ra sau lưng rồi gật đầu đáp ứng.
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Dạ, cô út về đi kẻo muộn.
Lệ Sa quay trở về nhà, tắm rửa rồi ăn cơm cùng mọi người. Một bàn lớn không thiếu ai.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đang ăn, ngó lên cha mình ] Cha, con có thể kết bạn với Trân Ni được hông ?
Ông Lạp
Ông Lạp
Trân Ni nào? [ ông ngờ ngợ ]
Trước giờ con gái ông toàn ở nhà, hôm nay lại đòi kết bạn, thật lạ. Mấy công tử tiểu thư của quan lớn mấy lần đến chơi cũng không thấy Lệ Sa có hứng thú, nên ông nghĩ con gái mình có lẽ không thích ôn ào, thích chơi một mình hơn.
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
[ nghe vậy liền lên tiếng trả lời ] Là con gái của họ Kim, nhà anh hai Phương.
Ông Lạp
Ông Lạp
À, là con bé hồi thôi nôi bị Lệ Sa ôm đó hả ? [ ông cười nghiêng ngả ]
Nhớ lại hôm ấy, mới đó mà đã tám năm, Lệ Sa của ông đã lớn như vầy rồi.
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
[ thở dài, khinh miệt nói ] Tự nhiên chơi với con nhà nghèo. Bần hèn....
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi không nói chuyện với mợ. [ nhíu mày tỏ ý không vui, ngước nhìn cha mình mách ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Cậu ba, cậu coi cô út. [ Mợ ba mách chồng, mong anh sẽ không làm cô ta mất mặt ]
Ai ngờ cậu ba chỉ lạnh nhạt nói.
Lạp Trí Tuấn (Cậu Ba)
Lạp Trí Tuấn (Cậu Ba)
Ăn cơm đi.
Anh ta biết bản thân vô dụng, làm gì có tiếng nói trong gia đình, Lệ Sa là con vàng con bạc, đương nhiên được ông Lạp cưng, anh dám đụng tới cô sao ?
Ông Lạp
Ông Lạp
[ xoa đầu con gái cưng chìu ] Được, đi đâu thì dẫn thằng Tí với thằng Tèo theo. Ủa mà nhắc mới để ý, tụi nó đâu ?
Mới nói xong, hai thằng bên ngoài chạy vào. Thằng Tí cả người ướt sũng, kho khan, tay chân trắng bệt, giọng nói cũng khản đặc, thiếu điều sắp xỉu tới nơi.
Thằng Tí
Thằng Tí
Ác xì... con chào ông cả, bà cả, bà hai, bà ba, cô hai, mợ hai, cậu ba, mợ ba, cô út.....
Ông Lạp
Ông Lạp
Bị cái gì ? [ Nhìn hai đứa, một khô ráo, một ướt như chuột lột, ông nhăn mặt ]
Thằng Tí
Thằng Tí
Ách xì....[ đưa mắt nhìn Lệ Sa, muốn khóc ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cho mày chết mẹ mày luôn. [ liếc mắt nói một câu rồi tiếp tục ăn ]
Ai mượn mày chọc tới bạn của tao ?
-End Chap-

Me nước

Lệ Sa ngày hôm sau vừa ăn cơm trưa xong đã tranh thủ đánh một giấc, đến khi trời đã bớt nắng liền chạy ra trước nhà.
Ông Lạp
Ông Lạp
[ ngồi trên bàn hút thuốc ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đi tới chỗ ông, đưa đôi mắt tròn xoe nhìn ông ] Cha, con qua nhà Trân Ni chơi. Diều của con đâu ?
Thằng Tí
Thằng Tí
Đây nè cô út. [ chạy từ ngoài sau ra ]
Hôm qua cô út nói muốn có diều mới, sáng nay ông hội liền cho người lên chợ huyện mua cho cô con diều sặc sỡ đủ màu sắc, mới tinh.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ hài lòng gật đầu rồi quay sang với thằng Tèo ] Đem bánh táo theo cho tao.
Ba đứa chạy đi, Lệ Sa chân dài chạy mau hơn, làm hai thằng dí theo không kịp. Hai Phương thấy cô liên vui vẻ, dù gì Trân Ni kết bạn với Lệ Sa, nhà họ cũng ít nhiều gây thiện cảm với Lạp gia, không bị gây khó dễ gì.
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Cô út mới qua chơi, Trân Ni ơi....[ dưới bếp đi lên, tay cầm dĩa bánh còn bốc khói, cung kính đưa ra trước mặt cô ]
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Mẹ Kim (Mẹ Trân Ni)
Cô út, có bánh khoai lang, mời cô út.
Thằng Tí
Thằng Tí
[ ngăn lại, đẩy chén bánh ra xa, nghiêm mặt ] Trời đất, cô út không thể ăn đồ bậy bạ.
Cô út hồi nhỏ tới lớn cái bụng không tốt, hễ ăn đồ không sạch sẽ liền bị tào tháo rượt, cho nên đồ ăn không thể dùng tùy tiện được.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ từ dưới đi lên, nhìn cô chớp chớp mắt, rồi cười mỉm một cái. Nhưng khi nàng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền áy náy ]
Cô út là con vàng con ngọc, không thể ăn chung với lũ dân nghèo các nàng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay sang nhìn thằng Tí, tán vào đầu nó một cái đau điếng ] Mày... nhịn cơm ba ngày cho tao. Tao thấy mày ăn cơm tao thẻo mỏ mày.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ bóc lấy một cái bánh ăn ngon lành rồi tán thưởng, sau đó ngoắc nàng ] Ngon lắm. Trân Ni, đi thôi.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ vui vẻ chạy theo cô, cảm thấy cô không giống mấy đứa nhỏ nhà hội đồng khác, cô không kiêu kì, ương ngạnh hay hung dữ ]
Lệ Sa trong mắt Trân Ni rất đáng yêu. Hai đứa nhỏ chật vật lắm mới thả được con diều lớn bay lên trời, buộc nó dưới gốc cây.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay quắt hỏi thằng Tí với thằng Tèo ] Bánh của tao đâu? Nước đâu ?
Thằng Tèo
Thằng Tèo
Dạ đây.
Thằng Tí
Thằng Tí
Dạ đây.
Hai thằng hấp tấp đưa. Cảm thấy rất kì lạ, trước giờ cô út đời nào chịu ăn chung đồ với đứa trẻ khác ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ăn đi. [ đem một miếng bánh táo thơm ngon đưa lên ngang tầm mắt nàng ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ Nhưng nàng e ngại lắc đầu tránh né ] Dạ thôi.
Cha má biết nàng ăn chung đồ với cô út sẽ mắng chết luôn.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ăn dô. [ quạu quọ nói, xong liền nhét cái bánh vào miệng nàng ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ nhai nhuồm nhoàm, cảm thấy cách quan tâm của Lệ Sa cũng thật cục súc. Nàng ăn ngon lành ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ngon hông ?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Ngon cô út. [ gật đầu xong liền bị cô nhét một cái nữa vào miệng, xém chút là tắt thở ]
Ngồi ăn hết túi bánh, cảm thấy cũng thật buồn chán.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ nhìn cô ra ý kiến ] Cô út muốn ăn me nước không ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Me nước là cái gì ? [ còn đang ngu ngơ thì bị nàng lôi đi, tít làng trên ]
Đứng trước một cái cây lớn, thân to bằng bắp tay, lá kim, có mấy trái dài dài màu hồng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ gãi đầu ]
Đây là me nước à ? Còn Trân Ni nhìn mà thèm rõ dãi, mùa này có nhiều trái, cũng may chưa bị đám nhỏ kia ăn hết. Me nước khi còn non có màu da xanh. Đến độ chín sẽ chuyển sang màu hồng đỏ. Hai bên thân quả để lộ phần thịt trắng mướt và hạt có màu đen, đối với Trân Ni, đây là món ngon nhất trên đời, vì không phải trả tiền.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Đợi con hái.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ Nhìn thân cây có vài chỗ có gai, nắm lấy cánh tay nàng lại, nhìn sang bên cạnh mình ] Khoan, Tí, leo lên hái cho tao.
Thằng Tí
Thằng Tí
Cô út, cây này khó leo lắm. [ khóc ròng ]
Cây này vừa gai mà thân lại nhỏ, không khéo té như chơi.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Hay để tao leo hái cho mày ăn? [ nói xong vặn cái lỗ tai no thiếu điều sắp rớt ra ngoài ]
Thằng Tí
Thằng Tí
Dạ không không. [ liền trèo lên, gai nhọn đâm vào thịt nó làm nó mếu máo nhưng cũng không dám la ó gì ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tèo, hứng kìa. [ giục ]
Cô không mấy ưa thằng Tí, tại vì nó gian xảo, lại đi theo phe bà hai và cậu mợ ba, làm đủ chuyện xấu. Thằng Tèo tính tình chất phác, hiền lành, ai kêu gì làm nấy, lại siêng năng, cô rất quý nó. Hái được một túi lớn.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ vui vẻ bốc ra ]
Trái me nước bùi bùi, ăn vô nhẹ mà nhằn mịn như bông gòn, lại ngọt ngào ở chóp lưỡi.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ đem cho cô một trái ] Ăn thử đi. Ngon hông cô út?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đưa lên miệng, chát ngầm, lạc nhách, ngon lành gì đâu? Cô xị mặt, cố nhai rồi nuốt xuống ] Ừ, ngon.
Thế là cố gắng ăn thêm vài trái.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ cầm con điều lên ] Trễ rồi, về thôi cha la. Mai tôi đến.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay sang nói với hai thằng kia ] Tụi bây mà về nói với má tao là hôm nay tao ăn me nước, thì tao tán rớt răng.
Thằng Tèo
Thằng Tèo
[ gật gật đầu ngoan ngoãn ]
Thằng Tí
Thằng Tí
[ gật gật đầu ngoan ngoãn ]
Hai đứa nhỏ sánh bước trên đường làng, bên cạnh nhau yên tĩnh không nói một câu. Mặt trời thực hiện xong nhiệm vụ liền lặn mất tăm.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ Trở về nhà, nhìn thấy Thái Anh đang đi đi lại lại trước cổng, cô gọi ] Mợ hai....
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
[ đi tới, phủi mấy vết bụi trên đầu gối cô rồi đi vào nhà ] Cô út về muộn thế, cả nhà đang chờ cơm.
Thái Anh đối với đứa em chồng này là hết mực cưng chiều, trước nay cô rất ít khi đi chơi nên cho dù cô có về muộn thì Thái Anh cũng sẽ đợi, nhưng bà hai cùng cậu mợ ba vì đói bụng nên cằn nhằn điếc cả tai.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ không thèm tắm, nhảy phốc lên bàn, thưa cha má rồi cắm đầu ăn ]
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Vợ Trí Tuấn (Mợ Ba)
Đi không biết đường về à cô út? [ bắt đầu cầm đũa, không quên nói một câu, cả khuôn mặt đều toát lên vẻ chán ghét Lệ Sa, ỷ được cha thương cái muốn đi giờ nào đi, về giờ nào về, không coi ai ra gì ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
Trời đánh tránh bữa ăn. [ nhìn lên nói một câu, rồi gắp cho Lệ Sa miếng cá ]
Lạp Trí Tuấn (Cậu Ba)
Lạp Trí Tuấn (Cậu Ba)
Chị hai, vợ em có nói gì sai đâu? [ cũng bực mình, cả nhà phải đợi một đứa nhóc ăn cơm. Ai cũng xúm vô bênh nó ]
Lạp Trí Tú
Lạp Trí Tú
[ nhăn mặt lại nhìn em trai mình chất vấn ] Con bé còn nhỏ, cho nó đi chơi. Sao thích căn nhằn quá vậy ?
Đứa nhỏ cũng chỉ mười tuổi, ra ngoài chơi cho biết đó biết đây, không lẽ suốt ngày bắt nó ru rú trong nhà ăn bánh uống trà với mấy bà lớn? Trí Tuấn đi nhậu thâu đêm thì được, Lệ Sa chỉ vừa về muộn một hôm liền cáu kỉnh ?
Ông Lạp
Ông Lạp
[ quát ] Tụi bây im miệng ăn hết, không thì nhịn. Có mấy đứa mà om sòm.
Ông Lạp
Ông Lạp
[ Ánh mắt liếc qua hai chị em nhà Trí Tú đang mỗi đứa một câu ]
Ông Lạp
Ông Lạp
[ Ông đứt lời, xoay qua con gái cưng, vuốt ve mái tóc dài của cô ] Lệ Sa, hôm sau về sớm một chút. Hôm nay đi chơi vui không ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ vui. A...[ nói xong liền ôm bụng gục xuống ]
Ông Lạp
Ông Lạp
Sao vậy ? [ buông đũa, ôm lấy Lệ Sa, thấy sắc mặt cô thật tệ, mồ hôi nhiễu dọc hai bên thái dương ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con.... đau bụng. [ nói xong liền nhảy xuống, chạy tọt ra sau nhà xí khóc không thanh tiếng, rõ ràng là ăn me nước bị trúng rồi ]
Bà Ba
Bà Ba
Trời đất, lần thứ ba trong đêm rồi đó. [ lo lắng đứng bên ngoài, nghe tiếng Lệ Sa la oai oái trong nhà xí ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ dựa tường đi ra ngoài, thở hỗn hền, bám vào má mình ] Không.... không sao, con....con còn trụ được. Aaaa.. lại đau, chết tiệt.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ lại chạy vào bên trong, tiếp tục chiến đấu với Tào Tháo ]
Bà Ba
Bà Ba
Rốt cuộc con ra ngoài chơi đã ăn trúng thứ gì ?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Không…..không có gì……aaaaa
-End Chap-

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play