Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[XUYÊN SÁCH] Hoa Hồng Trong Gương

Chương l. Cái Chết

NovelToon
♪⁠~┌⁠||⁠┘⁠♪~♪
ở nơi ngoại ô thành Đô có một Ngôi biệt thự nằm lặng lẽ ở đó cách xa nơi thành Đô náo nhiệt và ồn ào
ngôi biệt thự được xây theo phong cách cổ điển, tường phủ màu trắng ngà, mái ngói nâu sẫm nổi bật giữa nền trời xanh biếc
Xung quanh biệt thự là khu vườn rộng cùng những hàng cây và hoa nở rực rỡ được chăm sóc tỉ mỉ từng chút một
Phía sau ngôi biệt thự ấy là một con suối nhỏ, nước trong vắt uốn mình quanh những phiến đá phủ rêu. Tiếng suối róc rách hòa cùng tiếng ve kêu, khiến không gian có phần thanh bình, tạo nên một khung cảnh mờ ảo, yên bình như tranh
những ánh đèn vàng hắt ra từ khung cửa sổ, hòa cùng tiếng gió khẽ lay qua những hàng cây, tạo nên một cảm giác ấm cúng
Bên trong ngôi biệt thự, ánh đèn vàng dịu hắt ra từ chiếc chùm pha lê treo ở giữa trần, phủ lên căn phòng một gam màu ấm áp, tĩnh lặng. Bên ngoài cửa sổ, mặt trời đã lặn nhường chỗ cho mặt trăng, chỉ còn tiếng suối róc rách và tiếng gió khẽ qua những tán cây, khẽ chạm vào khung cửa
Trong phòng khách, ba người một nữ hai nam đang ngồi quanh chiếc bàn trà bằng gỗ mun đen bóng, ấm trà bằng sứ trắng bốc khói nghi ngút, tỏa ra mùi hương nhài thoang thoảng
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Công việc của hai anh dạo này thế nào?// rót trà//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
Chẳng có gì mới cả vẫn như trước thôi// gõ nhẹ hai ngón tay xuống mặt bàn//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Thế còn anh thì sao? Anh cả?//hiểu ý+ ngừng rót trà cho anh rồi qua rót cho y//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
anh cũng giống như nó chẳng có gì mới cả//gõ nhẹ hai ngón tay xuống mặt bàn//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Thế còn em?
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nah~// ngưng rót trà cho y +rót cho bản thân // dạo này em chẳng làm gì cả ^^
cuộc trò chuyện giữa họ diễn ra chậm rãi, thi thoảng vang lên một tràng cười nhỏ, hòa cùng tiếng tích tác của đồng hồ treo tường
Bên ngoài, màn đêm như thể đang yên lặng lắng nghe những gì họ nói. Trong ánh sáng vàng êm dịu ấy, ngôi biệt thự trở nên ấm áp lạ thường như tách biệt hoàn toàn khỏi thế giới ồn ào ngoài kia, chỉ còn lại hương trà cùng tiếng nói của ba người
Cốc Cốc Cốc
3 người
3 người
// nhìn về phía cửa//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
// nhìn đồng hồ// chắc là chị Chi về ấy// đặt tách trà xuống//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
ừm ra mở cửa đi không để nó đợi lâu nó đá cửa vào là mày mua cửa mới đền đấy// nhìn Duy//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
ờ biết rồi khỏi nhắc// đứng dậy đi mở cửa//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
// mở cửa//đây ra rồ-// bị đá một cú và bụng ngã ra //
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
// người đá// oh...hihi // cười gượng// em "lỡ" chân
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
u là trời...trông đau phết ấy //nhìn Duy//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Có sao không đấy?// đỡ Duy đứng lên//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
tao "ổn"// ôm bụng +lườm Chi//
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
// đổ mồ hôi hột//haha e-em lên phòng ngủ đây// tốc biến lên phòng//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
// nhìn theo//... trời ạ...chạy nhanh thật đấy
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
cũng muộn rồi
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
em lên phòng ngủ đi
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Dạ chúc hai anh ngủ ngon// đi về phòng//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Còn đi đc không mày?// nhìn Duy//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
Bị đá thôi chứ tao đell bị què đâu
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
ừ thế t về phòng trước ngủ ngon // đi về phòng//
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
ừ // đi về phòng//
Nửa đêm Cả ngôi biệt thự chìm trong một khoảng tĩnh lặng, ánh trăng bạc xuyên qua những tán cây ngoài vườn, len lỏi qua khung cửa sổ, hắt lên sàn nhà những vệt sáng mờ nhạt
Mọi người đều đã chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ còn lại tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường vọng lại đều đặn
Ở hành lang, ánh đèn ngủ yếu ớt hắt xuống nền gạch, kéo dài bóng những vật trang trí thành những hình thù mờ mịt
Trong màn đêm mờ bạc ấy một người khẽ mở cửa phòng bước ra, dáng đi chậm rãi và có chút ngái ngủ. Ánh đèn từ hành lang lờ mờ soi được nửa khuôn mặt của người ấy
cộp cộp cộp
Tiếng dép lê chạm xuống mặt sàn vang lên rồi lại tan vào khoảng không im lặng
Người đó khoan thai Bước về phía cầu thang
Vừa đặt chân lên bậc thang đầu tiên, tay lơ đãng bám vào lan can gỗ nhưng chỉ một bước sai nhịp bàn chân người đó trượt nhẹ, rồi trượt hẳn
Một tiếng “Rầm” chói tai vang lên phá tan sự yên tĩnh của màn đêm
Tiếng động vang lên đột ngột giữa đêm khuya khiến cả ngôi biệt thự như bừng tỉnh khỏi giấc ngủ
Từ các phòng, tiếng cửa mở lạch cạch nối tiếp nhau. Một người bật đèn, ánh sáng vàng lập tức xé toạc màn tối, hắt xuống hành lang dài hun hút. Tiếng dép chạy gấp gáp vang lên xen lẫn là tiếng nói có phần vội vã và hốt hoảng
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Này có chuyện gì thế?// vội vã//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nè có tiếng gì thế anh?// chạy ra khỏi phòng//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Anh không biết phải đi kiểm tra trước đã// kéo An đi//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Vâng// đi theo//
____
Khi họ đến gần cầu thang, cảnh tượng hiện ra khiến ai nấy đều sững lại
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
ê có trộm đột nhập à?// đi tới//
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
hay là có người ngã thế em thấy nghe tiếng rầm to lắm// đi theo sau Duy//
khi hai người tới sau nhìn rõ được cảnh tượng trước mắt một thoáng im lặng tràn xuống, nặng nề và căng thẳng
Trước mắt họ là người một người nằm bất động ở chân cầu thang, tóc rối và gương mặt tái đi dưới ánh sáng nhợt nhạt
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
...mau- MAU ĐƯA ANH ẤY ĐI BỆNH VIỆN MAU LÊN!// bừng tỉnh nói lớn//
sau đó, bầu không khí yên tĩnh trong biệt thự tan biến hẳn, chỉ còn lại sự hỗn loạn
Không ai kịp nghĩ ngợi, hai người vội quỳ xuống, nâng người bị ngã lên, một người giữ đầu, một người đỡ vai, hai người còn lại thì run rẩy lục tìm chìa khóa xe, mọi cử động đều vụng về, vội vã hơi thở gấp gáp hòa cùng tiếng tim đập thình thịch trong không gian nặng nề
Chiếc xe phóng đi trong màn đêm đen gió rít gào qua khe cửa, mưa cứ lất phất rơi, con đường phía trước chỉ còn ánh sáng loang loáng của đèn pha không ai nói gì, chỉ có tiếng tim đập thình thịch đầy căng thẳng
ở khúc cua cuối con dốc, một luồng sáng bất ngờ lóe lên từ hướng ngược lại, mọi thứ chỉ diễn ra trong một tích tắc tiếng còi xe, tiếng phanh chói tai, rồi ánh sáng trắng lóa cả tầm mắt. Một tiếng va chạm kinh hoàng vang dội, chấn động cả khoảng không tĩnh lặng tiếng kim loại vỡ, kính nứt, và rồi... im bặt
________
END

Chương ll. không gian lạ + hệ thống

NovelToon
.⁠·⁠´⁠¯⁠`☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚´⁠¯⁠`⁠·⁠.
Ánh sáng nhòe dần, rồi tắt hẳn họ nhớ rất rõ khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết. Cảm giác nặng nề, mờ dần, rồi… trống rỗng
Nhưng rồi, một cảm giác lạ lùng len lỏi qua từng mảnh ý thức không phải sự lạnh lẽo, tăm tối, mà là cảm giác ấm áp và nhẹ nhõm, lần nữa khi họ chậm rãi mở mắt, không gian như thể bị đóng băng
Trước mắt họ không phải bóng tối u ám của cái chết, mà là một khung cảnh rất đẹp, đẹp đến mức tưởng trừng đây là ở trong mơ
họ cảm thấy mình đang nằm trên một thảm cỏ mềm, gió nhẹ khẽ lùa qua da, hương hoa phảng phất trong không khí. Trong thoáng chốc, cả năm người đều sững lại chẳng ai hiểu chuyện gì vừa xảy ra
Trước mặt họ, một cây liễu khổng lồ hiện ra, thân cây tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp. Những chuỗi đèn nhỏ buông xuống, đung đưa trong gió, phản chiếu trên mặt hồ phẳng lặng phía trước. Mọi thứ sáng dịu, đẹp đến mức khiến tim họ khẽ thắt lại. Không một tiếng ồn, chỉ có tiếng gió và tiếng nước khẽ gợn
Lê Đình Mạnh
Lê Đình Mạnh
// ngồi bật dậy tay hơi run chạm vào ngực trái// M-mình chưa chết
Trên cao, bầu trời sẫm lại, những vì sao lấp lánh xen giữa khoảng tối, hòa cùng ánh sáng từ gốc liễu tạo nên khung cảnh huyền diệu. Không gian như được bao phủ bởi một lớp sương mỏng, khiến mọi thứ trở nên mềm mại, mơ màng. Từng tiếng ve kêu rả rích vang lên, hòa cùng tiếng gió lùa qua tán cây thành một bản nhạc khẽ khàng, khiến lòng người cũng lắng lại Xung quanh những khóm hoa nhỏ trải đều với nhiều màu sắc, những bụi hồng nở rộ, tỏa hương ngọt ngào. Gió khẽ thổi qua, hương hoa hòa cùng hương đất ẩm và hơi nước từ hồ bốc lên, tạo nên một mùi hương thanh mát, dễ chịu, ở phía xa xa, có vài ngọn đèn hắt sáng nhạt nhòa giữa tán lá, tựa như đom đóm đang bay lượn quanh khu vườn như mở ra một bức tranh sống động và dịu dàng, nơi ánh sáng, nước và gió hòa quyện thành một bản nhạc của sự thanh thản và yên bình
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
Đây là thế giới sau khi chết sao?// khẽ nói//
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
em cảm thấy đây không phải giấc mơ cũng không phải ảo giác tất cả mọi thứ đều rõ ràng đến từng chi tiết...
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
đúng vậy... Nó chi tiết từ hơi sương trên cỏ, mùi hương hoa, ánh sáng lay động trên mặt nước tới cả cảm giác cũng rất chân thật...
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
Nếu đây là cái chết thì...nó cũng quá đẹp rồi
Tách
Một âm thanh nhỏ vang lên giữa không trung, giống như dòng điện khẽ nảy lửa. Gió dừng lại. Ánh sáng rung nhẹ. Một thứ gì đó bắt đầu lờ mờ xuất hiện
Thứ không phải người. Cũng không phải linh hồn. Mà nó giống như một thực thể không xác định, thứ ấy không bước đi theo cách của sinh vật sống, mà như đang trượt trên không gian, để lại những vệt sáng mảnh và dải ký tự số sau mỗi lần bước chân nó chạm xuống mặt đất
Không có âm thanh, chỉ có các ký hiệu số phát sáng, lan ra, rồi tan biến. Không khí xung quanh như nhiễu sóng, mờ đi trong tích tắc, trước khi hình dáng ấy ổn định lại một thực thể bán trong suốt, như được cấu tạo bằng ánh sáng và dữ liệu
Cả năm người nhìn nhau, ánh mắt lẫn ngạc nhiên và tò mò không ai thấy sợ hãi, mà họ chỉ cảm thấy tò mò với thực thể trước mắt
Bỗng nhiên từ nó phát ra tiếng động nhẹ không hẳn là giọng nói, mà là giữa âm thanh cos phần máy móc
unknown people
unknown people
Hệ thống khởi tạo hoàn tất
Giọng nói máy móc ấy vang lên trong đầu cả năm người cùng lúc, rõ ràng mà không qua không khí. Họ nhìn nhau, ánh mắt xen lẫn ngạc nhiên và bất ngờ
Thực thể ấy vẫn đứng ở đó, các dòng mã sáng liên tục chạy dọc cơ thể, như dòng năng lượng sống đang vận hành. Xung quanh nó, không gian rung nhẹ, khiến cây liễu tỏa ra ánh sáng rực hơn, phản chiếu trên mặt hồ thành hàng ngàn ký tự li ti đang trôi
Sự hiện diện của nó khiến không gian quanh họ đổi khác: cỏ chuyển màu sáng nhạt, hồ nước gợn sóng dữ liệu, ánh sáng liễu rung rinh như đang lắng nghe mệnh lệnh vô hình
Âm thanh điện tử lại vang lên, không gian khẽ rung, giọng nói máy móc vô cảm cất lên
hệ thống 009
hệ thống 009
Xác nhận: năm linh hồn Tinh trạng: tồn tại sai Dữ liệu sinh tử bị xáo trộn Nguyên nhân: thao tác "nhầm" của Chủ Quản Địa Phủ – Diêm Vương
cả 5 người
cả 5 người
....CÁI GÌ?!?//đồng thanh//
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Vậy là chúng ta...
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Vẫn chưa hết
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
Dương thọ
Trần Vũ Duy
Trần Vũ Duy
Mà vẫn
Lê Đình Mạnh
Lê Đình Mạnh
Phải chết
cả 5 người
cả 5 người
fuck you damn king of hell💢
_____
ở đâu đó
unknown people
unknown people
Hah-hah- hắt xì// đầu đập xuống bàn do hắt hơi quá mạnh//
unknown people
unknown people
đậu má đứa nào nấu xói tao thế???// xoa xoa trán//
_____
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Này có cách nào để bọn ta sống lại không?
Một khoảng im lặng. Ánh sáng quanh cây liễu khẽ đổi màu, các ký tự dữ liệu hiện lên quanh cơ thể trong suốt của Hệ Thống
hệ thống 009
hệ thống 009
Để khắc phục sai sót, cơ chế bù trừ được kích hoạt. Năm cá thể sẽ không bị xóa bỏ hoàn toàn, mà được chuyển sang Elysian Veil( tấm màn che thiên giới)– là trung gian giữa sinh và tử
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
nè sao lại chuyển sang Elysian Veil? Và nó nghĩa là gì?
hệ thống 009
hệ thống 009
Nơi đây là Elysian Veil Tại đây, các ngươi sẽ nhận chuỗi nhiệm vụ tái tạo sinh mệnh Hoàn thành – linh hồn được phục hồi, thời gian dương thọ cũng sẽ được nối tiếp Thất bại – dữ liệu linh hồn bị thu hồi vĩnh viễn
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
có cách nào khác ngoài cách này không?
Giọng nói tạm dừng, chuyển sang trầm hơn, mang chút âm hưởng nhân tạo nhưng lạnh đến rợn
hệ thống 009
hệ thống 009
Hệ Thống không có quyền phán xét. Ta chỉ thực thi lệnh bù trừ từ tầng quản lý tối cao Hãy coi đây là cơ hội — món quà duy nhất mà lỗi lầm của đấng tối cao có thể mang lại
_________
END
Autor
Autor
xin chào mọi người
Autor
Autor
Hôm nay là ngày 20/10
Autor
Autor
Ngày Quốc tế phụ nữ Việt Nam
Autor
Autor
tôi chúc các bạn/chị
Autor
Autor
Chúc bạn một mùa lễ ấm áp, vui tươi và rạng rỡ, cùng một tuần mới tràn đầy may mắn và hạnh phúc. Chúc bạn luôn tích cực, tràn đầy năng lượng, rạng rỡ và nụ cười của bạn sẽ luôn tươi tắn hơn
Autor
Autor
còn giờ thì
Autor
Autor
Hãy để lại bình luật đánh giá góp ý cho tôi nhé^^
Autor
Autor
Bey bey everyone
Ngày. 20/10/2025 Thời Gian. 00:49 1208/300 chữ

Chương lll. cuốn sách+ xuyên không

NovelToon
━⁠☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚✧゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚☆━
Không gian bỗng chốc im bặt mọi âm thanh dừng lại, như thể cả thế giới vừa bị ai đó tắt tiếng
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Nguyễn Hoàng Ngọc Nam
Vậy... nhiệm vụ của chúng tôi sẽ là gì?// lên tiếng phá vỡ sự im lặng ấy//
Âm thanh cơ khí trầm đục vang lên, rồi dần hòa vào chuỗi tín hiệu điện tử lấp lánh
Những dải ánh sáng xanh lam chạy dọc khắp không gian,trung tâm không gian, nơi ánh sáng hội tụ mạnh nhất, không khí bắt đầu dao động — những hạt sáng nhỏ li ti xoay quanh thành một vòng tròn dần dần một cuốn sách chậm rãi hình thành
Bìa cuốn sách phủ một màu trắng ngà dịu nhẹ, ánh lên sắc bạc mỗi khi ánh sáng chiếu vào trên nền bìa, những đường vân mảnh như vệt mực loang tỏa ra, tạo cảm giác vừa mong manh vừa ấm áp. Ở giữa là dòng chữ Viết Tiếp Hạnh Phúc được khắc nổi bằng nét chữ mềm mại
Giọng nói của hệ thống vang lên, trầm thấp, chuẩn xác đến mức lạnh người
hệ thống 009
hệ thống 009
Các ngươi — những linh hồn bị đứt đoạn vận mệnh. Số phận của các ngươi đã bị xóa bỏ khỏi thế giới ban đầu. Nhưng đấng tối cao sẽ trao cho các ngươi một cơ hội… để làm lại
Ánh sáng trên bìa sách rực lên, tỏa ra thứ ánh bạc lạnh lẽo. Hệ thống nói tiếp, giọng trở nên nặng nề, như mang theo mệnh lệnh không thể kháng cự
hệ thống 009
hệ thống 009
Nhiệm vụ của các ngươi là thay nguyên chủ trả thù, và tìm lại hạnh phúc mà họ đã đánh mất. Chỉ khi hoàn thành, các ngươi mới được trở về — mang theo ký ức trọn vẹn của chính mình hoặc cũng có thể chọn sống ở đó hết phần đời còn lại
Không gian lặng đi. Tiếng gió nhân tạo dường như cũng ngừng thổi, nhường chỗ cho âm vang điện tử lan tỏa khắp nơi. Cuốn sách khẽ mở, từng trang giấy tự động lật nhanh, phát ra âm thanh như hàng ngàn giọng nói thì thầm cùng lúc. Một cơn gió xoáy dữ dội nổi lên, cuốn theo bụi sáng lấp lánh.
Không gian im lặng đến mức nghe rõ cả tiếng tim đập. Ánh sáng xanh nhạt bao trùm, phản chiếu lên gương mặt năm người. Trước mặt họ, cuốn sách “Viết Tiếp Hạnh Phúc”lơ lửng giữa không trung, từng trang giấy tự động mở ra, chữ hiện lên như dòng ánh sáng chảy, chậm rãi kể câu chuyện bi thương của năm con người xa lạ — cũng chính là những thân xác họ sắp xuyên vào
Giọng nói trầm ổn của hệ thống vang lên, đều đều như không chứa chút cảm xúc nào
hệ thống 009
hệ thống 009
Đọc kỹ vào đây là thế giới mà các ngươi sắp bước vào. Mỗi người, một số phận. Mỗi số phận… một bi kịch cần được viết lại
Trang đầu tiên khẽ sáng lên Câu chuyện bắt đầu Nguyễn Hoàng Ngọc Nam, Nguyễn Hoàng Ngọc An, Trần Thùy Chi, Trần Vũ Duy, Lê Đình Mạnh năm cái tên năm mảnh đời đan xen trong hận thù và lừa đối
> Người thứ nhất — Nguyễn Hoàng Ngọc An. Cô ấy yêu bằng cả trái tim, nhưng lại chết vì lòng tin của mình đặt sai người. > Người thứ hai — Nguyễn Hoàng Ngọc Nam. Anh ta mất tất cả vì một cô gái rồi bị phản bội trầm cảm mà chết > Người thứ ba — Trần Thuỳ Chi. Bị bạn thân phản bội, chết vì bị hãm hại. > Người thứ tư — Trần Vũ Duy. Kẻ yếu đuối trong tình cảm, bị lợi dụng rồi bị giết chết. > Người cuối cùng — Lê Đình Mạnh. Hận thù đã khiến hắn đánh mất lý trí, tự tay chôn vùi kẻ thù và cả chính mình
Trang sách tiếp tục lật, từng dòng chữ sáng rực rồi biến thành hình ảnh sống động. Cảnh mưa, cảnh chia ly, những ánh mắt đau đớn, những lời nói phản bội… tất cả tái hiện rõ đến mức khiến người xem cảm thấy nghẹn lại...
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Nguyễn Hoàng Ngọc An
Chết… Họ đều...chết rồi sao? Cả năm người?// giọng khẽ run//
hệ thống 009
hệ thống 009
Phải,tất cả đều chết
Năm người lặng im Không ai nói gì, nhưng trong ánh mắt họ đều có cùng một thứ cảm xúc là sự phẫn nộ và...xót xa?
hệ thống 009
hệ thống 009
Các ngươi sắp bước vào thế giới này. Nhiệm vụ duy nhất của các ngươi là khiến những kẻ từng khiến họ đau đớn… phải trả giá cho những gì chúng đã làm
Không khí trong phòng như đặc quánh lại. Năm người nhìn nhau, không ai nói thêm lời nào. Ánh sáng từ cuốn sách hắt lên gương mặt họ — vừa bàng hoàng, vừa kiên định
Trang sách cuối cùng khẽ mở ra, chỉ có một dòng chữ duy nhất >xin hãy để họ được hạnh phúc< Ánh sáng trên bìa sách khẽ nhấp nháy, như một trái tim đang đập chờ đợi
Hệ thống nói lần cuối, giọng trầm xuống, như thể đang mỉm cười trong im lặng
hệ thống 009
hệ thống 009
Các ngươi đã hiểu rõ bi kịch của họ. Hãy chuẩn bị đi… vì trang tiếp theo sẽ được viết bằng chính sinh mệnh của các ngươi
Cuốn sách khẽ rung, ánh sáng trên bìa "Viết Tiếp Hạnh Phúc" nhấp nháy từng nhịp như đang đếm ngược.Trong khoảnh khắc ấy, ai nấy đều hiểu điều họ sắp chứng kiến không chỉ đơn thuần là câu chuyện nữa... mà là khởi đầu cho định mệnh của chính mình
Trần thùy Chi
Trần thùy Chi
Chúng tôi có thể tự chọn thân thể khôn-// bị ngắt lời//
hệ thống 009
hệ thống 009
điều này là không thể, cơ thể được cho sẽ là ngẫu nhiên// giọng lạnh tanh không có chút cảm xúc nào//
Cuốn “Viết Tiếp Hạnh Phúc”* khẽ rung, ánh bạc trên bìa bắt đầu lan ra như những sợi chỉ sáng, đan xen vào nhau thành từng hoa văn kỳ lạ. Không khí quanh năm người bỗng nặng trĩu. Một tiếng “xoẹt" khẽ vang lên nhẹ thôi, nhưng sắc bén
Ngay giữa bìa sách, xuất hiện một vệt nứt sáng. Ban đầu nhỏ như sợi tóc, rồi nhanh chóng lan rộng, tỏa ra ánh sáng chói lòa
hệ thống 009
hệ thống 009
Xác nhận đã hoàn tất quá trình ghi nhớ cốt truyện Khởi động Cổng Chuyển Giao Thế Giới
Tiếng “xoẹt ” thứ hai vang lên — lần này, cuốn sách bị xé toạc những trang giấy bị xé tung thành hàng ngàn mảnh sáng lơ lửng giữa không trung. Từ vết nứt ấy, một vòng xoáy ánh sáng hình thành, xoay tròn dữ dội như đang nuốt chửng không gian xung quanh
hệ thống 009
hệ thống 009
Cánh cổng đã mở
Một luồng lực vô hình kéo mạnh. Người đầu tiên bị hút vào, rồi người thứ hai, thứ ba… Họ không kịp nói gì — chỉ kịp nhìn thấy ánh sáng cuộn trào như biển sóng, và cảm giác cơ thể bị xé ra thành hàng ngàn mảnh, hòa tan vào luồng sáng ấy
Trong giây cuối cùng, cuốn sách khép lại, bìa của nó phát sáng rực rỡ rồi biến mất hoàn toàn, chỉ để lại không gian trống rỗng và câu nói cuối cùng vang của hệ thống lên trong hư không
hệ thống 009
hệ thống 009
Chúc may mắn các kí chủ của tôi
_____________
Autor
Autor
có vẻ truyện hơi rối não nhỉ?
Autor
Autor
mọi người đọc có hiểu gì không?
Autor
Autor
Nếu có gì không hiểu nhớ bình luận nhé tôi sẽ giải thích ^^
Autor
Autor
Chúc mọi người có một ngày tốt lành
Autor
Autor
Auf Wiedersehen
Ngày:2/11/2025 Thời gian:13:07 Số chữ: 1279
✧⁠◝☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚☆◜⁠✧

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play