[ PháoChi ] Thay Thế
chap 1
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// chống cằm nhìn ra cửa sổ //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// vỗ vai cô // mày định như vậy tới bao giờ vậy Pháo?
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// quay sang nhìn x //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
ngày nào cũng vậy! // ngao ngán lắc đầu //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
lại sưng nữa à...? // chậm rãi nói //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
nhớ hôm qua cũng đâu có khóc nhiều lắm đâu ta... // gục mặt lên bàn //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
nước mắt mày dư hả Pháo! // khoanh tay //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
không có dư, chỉ là do tao không kiềm được...
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
mày còn muốn chờ cô ta!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// gật đầu //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
nó kêu nó đi du học mà mày cũng tin hả Pháo! // tức giận bóp chặt vai cô //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
lí do chính đáng mà, tao đợi được!
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// thở hắt // nghe này! cô ta phản-bội mày! chứ không phải đi du học!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
không có đâu! // khờ khạo lắc đầu // ẻm thương tao lắm!
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
ôi trời ơi! // nghiến răng //
nếu đó là người khác thì chắc đã bị Thảo đập cho bẹp dí dưới sàn vì ngu tình rồi
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
đáng trống rồi! quay lên đi! // bất lực đuổi cô đi //
GVCN
được rồi! em vào đây! // ngoắc tay //
Phương Mỹ Chi(nàng)
// e dè bước vào //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
ủa..ủa? // đứng lên nhìn cho rõ //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// khều khều vai cô // sao-sao mà giống vậy mày!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
hửm? // điềm đạm ngước lên //
cô ngẩn người làm rơi bút xuống sàn
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
*có phải em ấy không?* // kích động //
Phương Mỹ Chi(nàng)
mình..mình tên là Phương Mỹ Chi // rụt rè nói //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
ồ..không phải, nhìn giống quá..cứ tưởng! // nhìn sang cô //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// cười //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// bất ngờ //
từ lúc "người đó" rời khỏi cuộc đời cô, nụ cười ấy dường như cũng tan biến theo. Nhưng giờ nó lại hiện ra một cách không ai ngờ tới. Nhưng thay vì vui mừng, Thanh Thảo lại lo cho cô học sinh mới này
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
*giống quá..giống đến nổi..tim mình đập nhanh y hệt lúc bên cạnh cô ấy...* // ôm tim //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
h-hả? // bừng tỉnh //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
dù có giống đến mức nào thì mày cũng không được coi người ta là kẻ thay thế!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// khựng lại // à..ờm
giáo viên nhìn quanh lớp thấy không còn chỗ rồi nhìn sang chỗ cô, đưa ánh mắt đầy ái ngại nhìn nàng
GVCN
em chịu khó ngồi kế bạn đó nha!
Phương Mỹ Chi(nàng)
dạ! // đi đến ngồi bên cạnh cô //
cả lớp âm thầm lo lắng cho nàng vì vốn dĩ chỗ đó của duy nhất một người, chính là "người đó" của cô. Nhưng người đó đã đi rồi, nên chỗ đó là chỗ trống cuối cùng trong lớp. Thật ra trước đây cũng có rất nhiều học sinh chuyển vô lớp này, sau đó tầm 1 tuần là họ lại chuyển đi vì họ cảm thấy áp lực khi ngồi kế cô
tưởng rằng cô sẽ "dạy bảo" nàng một trận như thường lệ thì cô lại nhìn nàng trìu mến rồi giới thiệu mình
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
chào bạn! mình tên là Huyền, còn bạn?
Phương Mỹ Chi(nàng)
// lo lắng nắm lấy vạt áo trả lời // tui tên..Chi, nảy mình đứng ở trển..mình có nói rồi!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// ngượng ngùng gãi đầu // chắc do mình không nghe kịp! // cười khờ //
chap 2
Phương Mỹ Chi(nàng)
cậu..nói xong chưa..mình còn làm bài // dè dặt hỏi //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// nhíu mài // ý cậu là mình nói nhiều...phải không?
Phương Mỹ Chi(nàng)
không có! // siết chặt tay //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
//xoa đầu nàng // mới trêu tí mà tay đã siết đến tím tái rồi! định đánh tôi sao... // cười nhẹ //
Phương Mỹ Chi(nàng)
không... // thả lỏng tay //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
Pháo..tao nói mày sao! // trầm giọng //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// nhướn mài // đừng xen vào chuyện của tao!
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
không được làm tổn thương người khác vì mục đích của mày! // nắm cổ áo cô //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// gạt phăng tay x ra // buồn cười! tao chỉ đang muốn làm quen bạn mới thôi mà, có cần làm quá lên như vậy không? // bình thản //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
nếu mày còn muốn yêu, muốn đợi người ta thì mà đừng dây dưa với người khác!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
ay da~dây dưa là gì nhỉ? // đắc ý //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// đẩy cô té xuống nền gạch // đừng để tao nói với cô ấy!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// đứng dậy // là mày động tay trước đấy nhé! // vung tay //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// ôm bụng // chết tiệt! // muốn lao lên //
Nguyễn Lê Diễm Hằng(y)
Thảo! // cau mài nhìn x //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
dạ..dạ... // rụt tay về //
Nguyễn Lê Diễm Hằng(y)
chị đã hứa với em là chị sẽ không đánh nhau nữa mà! // khoanh tay //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
chị... // lúng túng //
Nguyễn Lê Diễm Hằng(y)
// bỏ đi //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
Hằng, chờ chị! // đuổi theo y //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// xem xét cánh tay của mình //
Phương Mỹ Chi(nàng)
cậu...không sao chứ..? // lo lắng //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// mỉm cười // không sao, chỉ là trầy xước nhẹ thôi à!
Phương Mỹ Chi(nàng)
* nhẹ mà máu lan đỏ lè cái nền rồi... * // nhăn mặt nhìn sàn nhà //
cô tò mò nhìn theo hướng nàng đang nhìn thì mới tóa hỏa khi thấy nền gạch đã nhuốm màu đỏ máu
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
*đẩy có một cái à, sao đến nông nổi này chứ!* // dò xét thân thể //
Phương Mỹ Chi(nàng)
lưng... // run rẩy nói //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// nhìn ra sau lưng // !!!
quả nhiên, có một con dao rọc giấy đang găm vào lưng cô
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// rút dao ra // con dao này...chỉ có mày thôi! // nhìn thẳng vào mắt người đó //
cô mặc cho vết thương đang rỉ máu làm dơ chiếc áo sơ mi trắng mà đi từng bước đến chỗ người đó với con dao lăm lăm trên tay
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// đâm con dao vào lòng bàn tay người đó // chơi hèn vậy! không chơi chính diện được nên chơi đâm sau lưng à?
đa nhân vật-nam
ặc- // đau đớn ôm lấy cánh tay mình //
cô rút dao ra, định làm thêm một nhát nữa thì mắt đột nhiên nhòe đi, cơ thể cũng rệu rã
vì mất máu nhiều nên cô cũng không chịu được lâu mà ngất đi
hắn định nhân cơ hội trả thù thì thật may giám thị tới
đa nhân vật-nam
giám thị: // xông vào lớp // thôi xong rồi... // chầm chậm nhìn người còn lại //
ba cô
mấy người trông coi kiểu gì mà để con gái tôi bị như vậy hả!!! // tối sầm mặt //
đa nhân vật-nam
hiệu trưởng: tôi..tôi... // mấp máy không nói được gì //
ba cô
tôi sẽ không trợ cấp cho trường nữa, tôi sẽ cho con tôi chuyển trường!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
không..con không muốn! // bình tĩnh //
ba cô
nhưng nơi này không tốt, ba không muốn con gái rượu của ba bị thương!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// thở dài // không sao đâu...
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
nhất định không có lần thứ 2!
thấy cô cố chấp như vậy thì ba cô cũng không muốn khuyên nữa. Vì ông biết, khi cô đã muốn làm gì thì nhất định cô phải làm cho tới khi thành công mới thôi
ba cô
thôi được, hứa với ba là không có lần 2!
chap 3
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// bước vào lớp //
Phương Mỹ Chi(nàng)
cậu..hôm qua cậu có bị gì không? // quan tâm //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
à..không có bị gì hết á! // say mê nhìn nàng //
Phương Mỹ Chi(nàng)
// 🍅 // cậu...nhìn mình dữ vậy! // quay mặt đi //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
người đẹp thì được nhiều người nhìn, đó là chuyện thường tình! // cười //
Thảo chỉ biết siết chặt tay nhìn nàng đang dần rơi vào "bẫy" của cô. Thảo rất muốn ngăn chặn nhưng mỗi lần định dạy dỗ cô thì vết thương ở khóe môi lại nhói lên như đang nhắc nhở Thảo
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
hoi mà..mốt hong đánh nữa! // đung đưa tay y //
Nguyễn Lê Diễm Hằng(y)
buông ra! // nghiến răng nói từng chữ //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
thôi, chị xin lỗ-
Nguyễn Lê Diễm Hằng(y)
// đục vô mặt x // lì lợm! // bỏ đi //
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
// đưa tay lên sờ sờ khóe môi // ui da!
Hồ Võ Thanh Thảo(x)
giờ nhớ lại vẫn còn sợ! // rùng mình //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
bài này khó quá chỉ mình đi!
Phương Mỹ Chi(nàng)
// gật đầu đồng ý //
một người thì giảng hăng say không hề biết gì còn một người thì chống cằm si tình nhìn người kia
Phương Mỹ Chi(nàng)
cậu... // khựng //
nàng cảm thấy mình không được tôn trọng nên cau mài nhìn cô rồi nói:
Phương Mỹ Chi(nàng)
nảy giờ cậu có nghe mình giảng không?
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
có, đương nhiên là có! // chắc nịch //
Phương Mỹ Chi(nàng)
nói lại tôi nghe!
cô bắt đầu giảng lại toàn bộ bài học một cách dễ dàng, thậm chí cô còn nói thêm mấy công thức bên ngoài có thể áp dụng vào bài học nữa. Nàng bất ngờ nhìn cô nghĩ thầm: "mấy cái công thức này hồi nảy mình đâu có giảng đâu, sao chị ấy lại biết nhỉ?"
Phương Mỹ Chi(nàng)
cậu cậu... // chọt chọt tay cô //
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
hửm?
Phương Mỹ Chi(nàng)
mấy cái công thức này hồi nảy mình đâu có nói đâu!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
h-hả! // giật thót //
Phương Mỹ Chi(nàng)
sao cậu giật mình vậy, mình chỉ muốn cậu giảng thêm cho mình hiểu thôi mà!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
à...cái này thì được!
May cho cô là nàng không quan tâm tới vấn đề "tại sao cô biết mà còn nhờ nàng giảng?" mà chỉ muốn học hỏi thêm
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
như này! được chứ! // di chuyển ngón tay //
Phương Mỹ Chi(nàng)
// gật gù // cảm ơn cậu nhiều nha!
Nguyễn Diệu Huyền(cô)
// gãi đầu // không có chi!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play