Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Khoa × Đạt [ Lần Gặp Định Mệnh ]

lần gặp giữa Bâng và Quý

Quý và Đạt là anh em ruột ba không may bị bệnh mất sớm còn mẹ thì đang cần tiền để phẫu thuật và chữa trị bệnh cả 2 luôn cố gắng đi làm tích góp tiền để mẹ phẫu thuật
Hầu như thời gian nào rảnh cả 2 cũng kiếm việc làm không cho bản thân nghỉ ngơi dù chỉ 1 chút
Đạt năm nay đã 17t
Quý đã 20
Khác xa với gia đình Quý và Đạt thì Bâng và Khoa có 1 gia đình khá giả mặc dù ba mẹ họ đi làm xa nhưng 2 người cũng đã quen
Khoa và Bâng không phải là anh em ruột họ chỉ là chơi chung với nhau từ nhỏ nên rất thân Khoa luôn xem Bâng là 1 người anh trai của mình
Khoa 20t
Bâng 20t
Let goo
Sáng hôm đó
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// vẫn còn say giấc ngủ //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// mở cửa bước vào // Đạt nè mau dậy đi làm thôi
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Em mà còn ngủ nữa là trễ giờ đó
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// lay nhẹ người Đạt //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// mơ màng tỉnh giấc // anh chưa đi làm hả
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Anh chuẩn bị đi thấy em chưa thức nên lên gọi em dậy // soạn đồ //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// nhớ ra điều gì đó // anh có biết hôm nay là ngày gì không
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// mong chờ //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Hôm nay hả để anh nhớ xem // giả vờ quên đi //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Hôm nay là 1 ngày bình thường thôi mà
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
A..anh không nhớ gì luôn hả // có chút thất vọng //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thôi anh đi làm đây em mau tranh thủ chuẩn bị đi làm đi // rời đi //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Chán anh ghê hôm nay là sinh nhật em mà anh chẳng nhớ gì // soạn đồ đi làm //
Buổi sáng Đạt sẽ làm tại 1 quán ăn nhỏ
Tối sẽ làm phục vụ ở 1 khách sạn lớn
Còn Quý thì làm ở 1 tiệm bánh trưa thì làm ở tiệm thuốc tối sẽ làm ở 1 quán ăn
Quý đi trên đường thì đi ngang qua 1 cái hẻm
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// bất ngờ thấy vết máu // là máu sao
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Có ai trong đó không
Quý thấy 1 chàng trai tóc bạch kim đang bị thương nặng
Vì bản tính hiền lành nên đã giúp đỡ
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// chạy vào đỡ Bâng // anh không sao chứ
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// hất tay Quý ra // đừng động vào tôi
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Anh nhìn xem anh đang bị thương như này tôi chỉ muốn giúp anh thôi // lấy trong túi ra băng gạc và thuốc //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tôi không muốn mắc nợ người khác
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
nhà tôi cũng gần đây tôi đỡ anh về nhà tôi có đầy đủ thuốc hơn nha // đỡ Bâng về nhà mình //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// im lặng nhìn Quý rồi gật đầu //
Sau 15ph cả 2 cũng về đến nhà
Đạt đã đi làm giờ chỉ còn 2 người
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// đỡ Bâng xuống ghế // anh ngồi đây đợi tôi 1 chút
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// nhìn xung quanh căn nhà // ở đây 1 mình sao
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Không tôi ở cùng em tôi nó đi làm rồi // vạch áo Bâng lên //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// theo phản xạ hất tay Quý // làm gì vậy hả
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Xin..xin lỗi vai và lưng của anh bị thương tôi chỉ muốn bôi thuốc
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// cởi áo mình ra // bôi đi
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// đỏ mặt khi nhìn thấy cơ thể Bâng // a...à tôi bôi ngay
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// chăm chú và cẩn thận bôi thuốc //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// im lặng quan sát khuôn mặt Quý //
Từ giây phút này có lẻ 1 tên máu lạnh đã phải lòng 1 chú mèo ấm áp này rồi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// cầm tay Quý //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// bất ngờ // tôi làm anh đau hả
Bên ngoài Khoa theo tin nhắn mà Bâng nhắn từ trước và định vị đã đến nhà Quý
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// mở cửa bước vào //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Cậu..cậu là ai vậy // nhìn Khoa //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Em trai tôi // buông tay Quý //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Tôi đến đưa anh tôi về thôi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// mặc lại áo vào và rời đi //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// đuổi theo // anh cầm thuốc này về bôi thường xuyên vết thương nhanh lành lắm
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// cầm lấy //
Khoa lái xe cả 2 rời đi
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// nhìn đồng hồ // thôi xong mình trễ rồi nhanh lên mới được
Trên xe
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// nhìn lọ thuốc trên tay //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// nhìn qua gương // sao phải lòng cậu đó rồi à
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Chắc là vậy // cất lọ thuốc đi //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Trần gia quả thật nhiều âm mưu khó lường
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Vết thương này cũng là Trần Gia làm sao ?
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
ừm
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Anh nên cẩn thận chút đi // tăng tốc //
_____
C.ơn mn đã đọc

Lần gặp khó quên K × Đ

Khoa và Bâng về đến dinh thự
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
tối nay có buổi tiệc rượu đi thì cẩn thận chút
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Bây giờ anh bị thương vậy bọn nó chắc chắn sẽ nhắm đến em thôi // bình thản //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Lên công ty đi anh mày hôm nay không đi nổi nữa rồi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// đi lên phòng //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// lắc đầu ngao ngán và rời đi //
Cứ thế 1 ngày lại trôi qua màn đêm dần bao trùm lấy bầu trời
Khoa đã đến buổi tiệc
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
bây giờ mình phải đến khách sạn thôi // mệt mỏi //
Tại buổi tiệc
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
Ohhh ngài Đinh
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
// cầm ly rượu đi đến //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// nhìn Bảo //
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
Tôi mời ngài ly này có được không // đưa ly rượu //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Được // uống hết ly rượu //
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
" trúng kế rồi để tao xem danh tiếng của mày còn vang danh được bao lâu "
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
Minh Hy // gọi em gái //
Minh Hy
Minh Hy
// hiểu ý đi lại // Ngài Đinh
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
đây là ?
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
Em gái tôi nó mới đi du học về
Trần Gia Bảo
Trần Gia Bảo
à tôi nhớ ra bạn tôi chờ bên kia Minh Hy à em đứng đây tiếp đãi Ngài Đinh thật tốt nha // đắc ý rời đi //
Minh Hy
Minh Hy
Em có thể mời Ngài ly này được không // cố chuốt say Khoa //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// gọi cho Bâng // anh đến rướt tôi đi mẹ kiếp bọn nó bỏ thuốc tôi rồi
Minh Hy
Minh Hy
// đưa tay sờ lên mặt Khoa // Ngài vội vàng muốn về thế ở lại chơi với em đi
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// hất tay ả ta ra // Biến!
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// đi vào bên trong //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
đi thôi
Minh Hy
Minh Hy
" ch*t tiệt " // thấy Bâng nên rời đi //
Cả 2 lên xe
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Anh đặc cho mày 1 phòng khách sạn sáng hôm sau gọi anh qua rướt
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
anh có việc ở công ty không đưa mày về đến nhà được đâu // cầm điện thoại gọi cho lễ tân //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Tùy anh tôi sao cũng được
lễ tân
lễ tân
📞Alo tôi xin nghe ạ
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
📞 1 phòng cho Ngài Đinh
lễ tân
lễ tân
📞 Vâng ạ tôi chuẩn bị ngay
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// cất điện thoại tăng tốc //
lễ tân
lễ tân
Đạt em lên dọn phòng 106 đi em
lễ tân
lễ tân
Ngài Đinh sẽ ở phòng đó em hãy dọn dẹp sạch sẽ nha
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Dạ em đi ngay // mệt mỏi lê bước lên phòng //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// nằm dài ra giường // mình mệt quá
Đạt ngủ quên mất rồi
1 lúc sau Bâng đã lái xe đến
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Thôi được rồi anh về đi tôi tự lên được // lên phòng //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// mở cửa ra //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// nhìn thấy Đạt từ từ tiến lại //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
anh về rồi // ôm lấy Khoa //
Đạt đang mơ màng tưởng mình đang ở nhà và Quý trở về
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// bất ngờ hôn lấy đôi môi của Đạt //
Trong lúc mơ màng Đạt đã đón nhận nụ hôn đó của Khoa
1
2
3
4
5
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// bừng tỉnh đẩy Khoa ra // anh..anh là ai
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Chẳng phải em vừa đón nhận nụ hôn của tôi sao?
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Giờ em lại hỏi tôi là ai?
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
tôi mới là người nên hỏi em câu đó
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
tôi là phục vụ ở đây nhưng vô...vô tình ngủ quên // lắp bắp //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Tôi sẽ đi ngay tôi đi ngay // định rời đi //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// kéo tay Đạt lại // em đang đùa tôi sao
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Em ở đây khơi dậy bản tính săn mồi của tôi và rồi em lại muốn rời đi
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
tôi chỉ ngủ quên thôi tôi không có ý định đó // cố gỡ tay Khoa //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Em đừng nhiều lời nữa // mạnh bạo đẩy Đạt lên giường //
_____

sinh nhật đáng nhớ của Đ

Đạt bị Khoa mạnh bạo đẩy ngã lên giường
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Anh định làm gì vậy hả // lùi vào góc giường //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// tiến tới đè sát Đạt vào tường // tôi sắp làm gì thì chắc em cũng biết mà hửm
Khoa tiếp tục hôn lấy đôi môi đó 1 tay thì đè 2 tay Đạt lại tay kìa thì mò mẫn cơ thể Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// cố né tránh nụ hôn của Khoa //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Tôi xin anh
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Tha cho tôi đi tôi không cố ý mà
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Anh cho tôi về nhà có được không
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Anh trai tôi đang chờ tôi về hôm nay sinh nhật của tôi
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Xin anh hãy dừng lại đi
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// nức nở //
Bỏ ngoài tai những lời nói của Đạt Khoa đã lột sạch đồ Đạt và ra vào bên trong Đạt rồi
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// cúi xuống cắn vào cổ Đạt //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
A..ahh.. đừng mà // lắc đầu cầu xin //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Em có biết không có rất nhiều người muốn lên giường với tôi nhưng em thì không đó // thì thầm vào tai Đạt //
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
Tôi không muốn thật sự không muốn
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
// giọng Đạt yếu dần và ngất đi //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
// đỡ lấy Đạt bế sang 1 phòng khác //
Đây là khách sạn của Khoa muốn phòng nào chả được
Vì tuyển phục vụ nhiều nên không biết đến Đạt hôm nay đã được gặp
Nguyễn Hữu Đạt
Nguyễn Hữu Đạt
tôi..xin anh..anh th..a cho tôi đi // lẩm bẩm //
Đinh Tấn Khoa
Đinh Tấn Khoa
Tôi tha cho em rồi // đắp chăn và nằm cạnh Đạt //
Lúc này đã 1h giờ sáng
Bên Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
sao vậy nè gọi bao nhiêu cuộc cũng không bắt máy // lo lắng //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thằng này hôm nay không trực sao về muộn thế không biết
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// gọi liên tục //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Làm sao thế này
thì bỗng có tin nhắn đến
là 1 tấm ảnh Đạt đang ngủ say giấc
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// thở phào nhẹ nhõm // thằng nhóc này ngủ mê man còn mình ngồi đây lo lắng cho nó
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// ❤️ tin nhắn //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
đi ngủ vậy mai tặng bánh sau hôm nay về vội quá mình cũng quên mang bánh về
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
à phải rồi mai là ngày mình với Đạt được nghỉ tổ chức sinh nhật trễ vậy // tắt đèn đi ngủ //
______

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play