[Mason X CongB] Thư Kí Nhỏ Của Xuân Bách
Chap 1
Sáng nay, trụ sở chính của Tập đoàn X&B đông như ngày phát lương
Tin đồn giám đốc mới Nguyễn Xuân Bách, người nổi tiếng khó tính, cộc tính, và cực kỳ khó ưa với thư ký, đang tuyển người trợ lý riêng lan ra như cháy rừng
Cho đến khi Nguyễn Thành Công, một chàng trai 25 tuổi, mặt mày sáng sủa, tính tình hoạt bát, vô tư bước vào nộp hồ sơ
Nguyễn Thành Công
Cùng tuổi, cùng họ
Nguyễn Thành Công
Có khi hợp tính cũng nên
Công vừa nói vừa… cười một mình, khiến cô lễ tân nhìn mà tưởng cậu bị trúng nắng
Công vốn con nhà khá giả, ở riêng, không túng thiếu, chỉ là chán nằm nhà ăn bánh bơ xem phim nên muốn đi làm cho vui
Ai ngờ lại lọt đúng công ty “khó nhằn” nhất nhì thành phố
Nguyễn Thành Công
//hít sâu, chỉnh lại cổ áo, bước vào//
Nguyễn Xuân Bách
//giọng trầm thấp, lạnh như điều hòa bật 18 độ//
Nguyễn Thành Công
//mở cửa, nở nụ cười tươi rói, giọng lanh lảnh//
Nguyễn Thành Công
Chào anh, em…
Nguyễn Thành Công
Là Nguyễn Thành Công
Nguyễn Thành Công
Ứng viên vị trí thư ký riêng ạ
Nguyễn Xuân Bách
//ngẩng đầu//
Nguyễn Xuân Bách vest đen, tóc gọn, mắt sắc, khí chất khiến Công có cảm giác như mình đang phỏng vấn dưới… đèn tra tấn
Ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt Công
Nguyễn Xuân Bách
Cậu trang điểm đi làm đấy à?
Nguyễn Thành Công
//giật mình, tay sờ sờ má//
Nguyễn Thành Công
Chỉ dặm chút phấn cho đỡ bóng dầu thôi ạ
Nguyễn Thành Công
Không dặm thì bóng lắm
Nguyễn Thành Công
Anh nhìn chắc chói mắt
Nguyễn Xuân Bách
Thư ký của tôi không cần ‘lung linh’
Nguyễn Xuân Bách
Tôi cần người có năng lực
Nguyễn Xuân Bách
Không phải diễn viên
Nguyễn Xuân Bách
//nói chậm rãi, giọng điệu như vừa trút một xô nước lạnh vào buổi sáng đẹp trời//
Nguyễn Thành Công
//mím môi, cười gượng//
Nguyễn Thành Công
Tôi hiểu
Nguyễn Thành Công
Từ mai tôi sẽ… bóng tự nhiên luôn ạ
Nguyễn Xuân Bách
//liếc nhẹ, ra hiệu ngồi xuống//
Công ngồi mà cảm giác như đang thi đại học môn “Kiềm chế bản thân”
Buổi phỏng vấn diễn ra trong không khí căng như dây đàn
Thế nhưng, càng hỏi, Bách càng bất ngờ Công tuy nói năng vui vẻ, có chút lém lỉnh, nhưng trả lời rất chắc, logic, và cực kỳ nhanh
Nguyễn Xuân Bách
//chống tay lên cằm//
Nguyễn Xuân Bách
Cậu biết tôi là Alpha chứ?
Nguyễn Thành Công
Dạ, tôi biết
Nguyễn Thành Công
Tôi là Omega
Nguyễn Thành Công
Nhưng phân tách mùi tốt
Nguyễn Thành Công
Anh…à giám đốc yên tâm
Nguyễn Thành Công
Tôi không làm anh…
Nguyễn Thành Công
Dị ứng đâu
Nguyễn Xuân Bách
//hạ tờ hồ sơ xuống, giọng trầm hơn//
Nguyễn Xuân Bách
Mai bắt đầu làm
Nguyễn Thành Công
//mừng rỡ đứng phắt dậy//
Nguyễn Thành Công
Cảm ơn giám đốc
Nguyễn Thành Công
Tôi hứa sẽ không…
Nguyễn Thành Công
Lỡ tay dùng kem dưỡng ban ngày nữa
Nguyễn Xuân Bách
//liếc xéo//
Nguyễn Xuân Bách
Và đừng mang phấn son dưỡng vào văn phòng tôi nữa, Thành Công
Nguyễn Thành Công
//gật đầu lia lịa, cười tươi như trúng số//
Nguyễn Thành Công
Từ mai mặt tôi khô như sa mạc Sahara luôn…
Nguyễn Thành Công
//cúi chào, quay ra, miệng vừa lẩm bẩm vừa cười khúc khích//
Nguyễn Thành Công
“Khó tính thiệt”
Nguyễn Thành Công
“Mà sao đẹp dữ vậy trời…”
Nguyễn Xuân Bách
//ngồi nhìn màn hình máy tính phản chiếu bóng người vừa rời đi//
Nguyễn Xuân Bách
//khoé môi nhếch nhẹ, ánh mắt sâu thẳm//
Nguyễn Xuân Bách
Người này… không dễ nắn đâu
Chap 2
Đèn văn phòng tầng 25 vẫn sáng
Bách bước ra khỏi thang máy, hơi rượu phảng phất
Anh vừa đi tiếp khách về, cà vạt nới lỏng, áo vest khoác hờ trên vai
Mọi người đã về hết, chỉ còn tiếng gõ bàn phím lách tách vang vọng
Nguyễn Xuân Bách
//cau mày//
Nguyễn Xuân Bách
Giờ này còn ai chưa về?
Bước đến gần phòng thư ký, anh khựng lại
Trước mắt anh là cảnh tượng… khó đỡ
Công đang ngồi ngay giữa bàn làm việc, tóc kẹp mái cho gọn, mặt dán mặt nạ dưỡng ẩm màu bạc lấp lánh, tay cầm chai serum lắc lắc như bartender
Nguyễn Thành Công
//vừa soi gương vừa lẩm bẩm//
Nguyễn Thành Công
Da khô quá trời…
Nguyễn Thành Công
Mai mà bong tróc chắc giám đốc tưởng mình là thằn lằn luôn
Nguyễn Xuân Bách
//đứng nhìn ba giây, mày giật giật//
Nguyễn Xuân Bách
Cậu skincare trong giờ làm à?
Nguyễn Thành Công
//giật mình, quay phắt lại, mắt tròn như cá chép//
Nguyễn Thành Công
À giám đốc chưa về hả?
Nguyễn Thành Công
Giờ này vẫn còn trong công ty luôn hả?
Nguyễn Xuân Bách
Tôi mới từ buổi nhậu tiếp khách về
Nguyễn Xuân Bách
Sao chưa về mà bày ra cái spa mini giữa văn phòng tôi vậy?
Nguyễn Thành Công
//cười trừ, gỡ mặt nạ ra, giọng tỉnh như ruồi//
Nguyễn Thành Công
À tôi tôi làm xong việc hết rồi
Nguyễn Thành Công
Định dưỡng da chút
Nguyễn Thành Công
Sáng mai nhìn tươi hơn để anh khỏi chê mặt nhợt nhạt đó mà
Nguyễn Xuân Bách
//khoanh tay, ánh mắt sắc bén//
Nguyễn Xuân Bách
Tôi chê năng lực, không chê nhan sắc
Nguyễn Thành Công
Ờ… mà năng lực tôi cũng sáng bóng như da tôi sắp có á
Nguyễn Thành Công
//nói xong tự cười khúc khích, cố xoa dịu bầu không khí//
Nguyễn Xuân Bách
//thở ra, nhíu mày//
Nguyễn Xuân Bách
Thành Công
Nguyễn Xuân Bách
Đây là công ty
Nguyễn Xuân Bách
Không phải phòng ngủ nhà cậu
Nguyễn Thành Công
Dạ, biết chớ
Nguyễn Thành Công
Nhưng anh coi, ngoài tôi với anh thì còn ai đâu
Nguyễn Thành Công
Đèn điện sáng trưng
Nguyễn Thành Công
Mặt tôi sáng theo
Nguyễn Thành Công
Tiện đôi bên luôn
Nguyễn Xuân Bách
//ngừng, cố nén một nụ cười thoáng qua//
Nguyễn Xuân Bách
Dọn dẹp đi rồi về
Nguyễn Xuân Bách
Lần sau tôi mà thấy cậu bôi bôi trét trét trong phòng làm việc, tôi trừ lương
Nguyễn Thành Công
//giơ tay chào nghiêm túc//
Nguyễn Thành Công
Rõ, thưa giám đốc
Nguyễn Thành Công
Nhưng mà trừ lương sao trừ được lòng tự tôn dưỡng ẩm của tôi đâu…
Nguyễn Xuân Bách
//quay đi, cố giữ vẻ nghiêm, nhưng khoé môi anh đã khẽ cong//
Ra đến cửa, anh còn nghe tiếng Công lẩm bẩm phía sau
Nguyễn Thành Công
Người gì khó tính mà đi nhậu về vẫn thơm
Nguyễn Thành Công
Lạ ghê á trời
Nguyễn Xuân Bách
//khựng một nhịp, tay khẽ nắm chặt tay nắm cửa//
Nguyễn Xuân Bách
Đúng là rắc rối thật
Và thế là Công ngồi dọn đồ skincare, miệng vẫn cười tủm tỉm, trong khi Bách trong thang máy soi lại cổ áo, nhận ra mùi rượu của mình đã lẫn thêm chút mùi bạc hà nhè nhẹ từ lọ serum cậu xài
Chap 3
Sáng hôm sau, văn phòng X&B sáng rực
Mọi người vừa bước vào đã thấy một cảnh tượng… hơi sai sai
Nguyễn Thành Công
//khom người cạnh bàn giám đốc, tay cầm ly nước chanh, miệng lẩm bẩm//
Nguyễn Thành Công
Người gì đâu
Nguyễn Thành Công
Đi nhậu về chắc say quá
Nguyễn Thành Công
Sáng ra nằm vật ra bàn như mèo
Nguyễn Xuân Bách, người được nói đến, vẫn gục đầu trên đống tài liệu, áo sơ mi mở hai cúc, tóc rối nhẹ, trông vừa mệt vừa… đẹp một cách khó tả
Nguyễn Thành Công
//nhìn một lát, ngập ngừng lấy tấm chăn mỏng phủ lên vai anh//
Vừa đắp xong, anh khẽ thì thầm
Nguyễn Thành Công
Anh mà bị cảm thật thì ai mắng tôi nữa?
Tưởng Bách ngủ, Công xoay người đi
Chưa kịp rời khỏi bàn, giọng trầm quen thuộc vang lên sau lưng
Nguyễn Xuân Bách
Cậu nói gì đấy?
Nguyễn Thành Công
//đứng hình//
Nguyễn Thành Công
Tôi nói… nói là ‘anh ngủ ngon nha’ á
Nguyễn Xuân Bách
//ngẩng đầu, ánh mắt còn vương cơn ngái ngủ, giọng khàn nhẹ vì rượu//
Nguyễn Xuân Bách
Tôi nghe cậu bảo tôi mà bị cảm thì ai mắng cậu nữa
Nguyễn Thành Công
//nuốt nước bọt, cố cười//
Nguyễn Thành Công
Ha…thì đúng mà
Nguyễn Thành Công
Anh mà ốm thì ai quạu với tôi
Nguyễn Xuân Bách
//nhìn cậu một lúc lâu//
Rồi, điều không ai ngờ anh khẽ bật cười
Không to, nhưng rõ ràng là cười
Nguyễn Xuân Bách
Cậu đúng là không bình thường thật
Nguyễn Thành Công
Anh biết giờ mới biết hả?
Nguyễn Thành Công
//chống nạnh//
Nguyễn Thành Công
Nhưng mà người ta nói
Nguyễn Thành Công
Người vui vẻ thì sống lâu đó
Nguyễn Thành Công
Anh thử cười thêm phát nữa đi
Nguyễn Thành Công
Chắc giảm stress liền
Nguyễn Xuân Bách
Cậu thôi đi
Nguyễn Xuân Bách
//lắc đầu, đưa tay lấy ly nước Công mang tới//
Nguyễn Xuân Bách
Đây là gì?
Nguyễn Thành Công
Chanh mật ong, chống cảm, tốt cho người…
Nguyễn Thành Công
Hay nhăn nhó
Nguyễn Thành Công
Càu nhàu
Nguyễn Xuân Bách
Tôi nhăn khi thấy cậu thôi
Nguyễn Thành Công
Vậy tôi mang thêm bình 5 lít tới cho anh uống dần
Nguyễn Thành Công
//nháy mắt//
Nguyễn Xuân Bách
//im, nhấp ngụm nước, khẽ nói nhỏ như sợ chính mình nghe thấy//
Nguyễn Thành Công
//nghe được, mắt sáng rỡ, giọng líu lo//
Nguyễn Thành Công
Ủa anh nói cảm ơn thiệt kìa
Nguyễn Thành Công
Lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại luôn á
Nguyễn Xuân Bách
Cậu nói nữa tôi thu lại bây giờ
Nguyễn Thành Công
Không nói nữa, không nói nữa~
Nguyễn Thành Công
//cười toe, lui ra sau, mặt tươi như nắng//
Nguyễn Xuân Bách
//nhìn bóng cậu đi ra, trong lòng khẽ dậy lên cảm giác lạ//
Giữa thế giới lạnh lẽo của công việc, bỗng có một người ồn ào mà ấm áp đến kỳ lạ
Tối đó, khi mọi người đã về, Công ngồi ở bàn thư ký, cặm cụi sửa file
Nguyễn Xuân Bách
//bước ngang, để lại trên bàn cậu một hộp nhỏ//
Nguyễn Thành Công
Cái gì đây ạ?
Nguyễn Xuân Bách
Mặt nạ dưỡng ẩm
Nguyễn Xuân Bách
Loại tốt hơn cho cậu xài
Nguyễn Thành Công
Ơ… anh mua cho tôi á?
Nguyễn Xuân Bách
Công ty có chính sách phúc lợi riêng cho nhân viên rắc rối
Nguyễn Thành Công
//cười, giọng nhỏ lại//
Nguyễn Thành Công
Ờ… cảm ơn anh nha, giám đốc
Nguyễn Xuân Bách
Làm việc đi
Nguyễn Xuân Bách
Đừng để mai lại than da khô
Nguyễn Thành Công
//vừa ôm hộp vừa cười khúc khích//
Nguyễn Thành Công
Giám đốc mà cũng biết quan tâm… chắc trời sắp mưa axit quá
Nguyễn Xuân Bách
//liếc qua, nhẹ giọng//
Nguyễn Xuân Bách
Trời mưa thì cậu nhớ mang áo khoác tôi đưa hôm trước
Nguyễn Xuân Bách
Đừng để ướt
Nguyễn Thành Công
//đứng hình, rồi nhoẻn cười//
Nguyễn Thành Công
Rồi xong, giám đốc dính phấn của tôi luôn rồi đó
Nguyễn Xuân Bách
Cậu nói gì?
Nguyễn Thành Công
Không có gì ạ
Nguyễn Thành Công
//cười tít mắt, ôm hộp mặt nạ chạy biến//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play