[RhyCap] Con Bài Định Mệnh
Chương 1:
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
Hello mấy cucdang nhóo
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
Truyện mới nữa nè
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
Mong mấy tềnh iu sẽ thích truyện này💗
Khu trung tâm thành phố - đêm. Đèn thành phố sáng rực. Tiếng còi xe, tiếng bước chân vội vã hoà với mùi khói thuốc và nhạc sàn từ những quán bar cao cấp - một không khí đầy mùi tiền rượu và… quyền lực.
Trên con đường đắt đỏ nhất thành phố, nơi những con người giàu có lui tới để xả stress, tiêu tiền hoặc giấu đi những âm mưu, có một tòa nhà ẩn mình giữa những ánh đèn.
Đó là RC – sòng bài kết hợp bar xa hoa bậc nhất, thuộc quyền sở hữu của Nguyễn Quang Anh
Và cũng chính đêm nay, Hoàng Đức Duy đặt chân đến nơi đó.
Trước cảnh cổng màu đen to toát lên sự huyền bí và sang trọng.
Cậu sinh viên năm cuối khoác chiếc áo khoác mỏng, tay nắm chặt quai balo đã sờn. Mái tóc hơi rối vì gió. Duy đứng trước cánh cửa kính đen khổng lồ, tim đập liên hồi
Một bước chân vào đây… cậu biết, có thể không còn đường lui.
[Tin nhắn - Đặng Thành An => Hoàng Đức Duy]
Đặng Thành An
💬Duy, mày đang ở đâu đấy?
Đặng Thành An
💬Đừng nói là mày vẫn chưa về nha?
Hoàng Đức Duy
💬 Ờ… tao đang đi làm thêm, tí nữa về
Đặng Thành An
💬 Đừng xạo, hôm nay thứ Bảy
Đặng Thành An
💬 Cửa hàng đóng sớm
Đặng Thành An
💬 Mày lại định đi xin việc mấy quán bar vớ vẩn nữa đúng không?
Duy nhìn màn hình điện thoại, rồi lặng lẽ tắt nó. Cậu không thể để An biết. An sống trong thế giới quá khác – đẹp, sáng và không phải lo chuyện tiền học, tiền trọ, tiền cơm. Duy không muốn kéo An vào.
Ánh sáng mờ ảo, nền nhạc nhẹ nhàng nhưng sắc lạnh như gươm, khiến người ta bất giác thu người lại. Nhân viên mặc vest đen, đứng thành hàng. Ở giữa là khu sòng bài lấp lánh ánh đèn, người ra kẻ vào đều sang trọng, đeo đồng hồ tiền tỉ.
Duy đứng lạc lõng như một vết mực nhỏ giữa nền lụa trắng.
[Tin nhắn – Đặng Thành An=>Hoàng Đức Duy]
Đặng Thành An
💬Duy, mày đang ở đâu?
Đặng Thành An
💬 tao qua đón mày, trời sắp mưa rồi.
Cậu cắn môi, nhét vội điện thoại vào túi
Hoàng Đức Duy
“Chỉ cần thắng một ván thôi… một ván là đủ đóng tiền học kỳ này”
Phòng VIP tầng trên cùng – RC
Một người đàn ông trẻ ngồi tựa vào sofa da đen bóng, chân vắt chéo, tay cầm ly rượu đỏ sóng sánh
Chủ sở hữu của hơn 80% sòng bài trong thành phố.
Kẻ kiểm soát ánh sáng, âm nhạc… và cả sự sống của nhiều người.
Hắn đang định rời đi, thì một màn hình an ninh bật lên.
Nhân vật Nam
Một nhân viên bảo an nói nhỏ: Có một cậu sinh viên… không có trong danh sách khách mời.
Nguyễn Quang Anh
Cứ để vào
Giọng Quang Anh nhàn nhạt, ánh mắt dừng lại đúng lúc camera lia qua khuôn mặt Duy
Nguyễn Quang Anh
"Người đó... lạc lõng quá. Nhưng lại rất thật. Không giống bọn người đã quá quen với trò chơi này"
Ánh mắt Quang Anh bỗng sâu thêm.
Duy ngồi xuống, tay run nhẹ khi cầm chip. Trái tim đập mạnh không phải vì ham mê đỏ đen, mà vì nỗi sợ bị đuổi, bị lộ, bị người ta cười nhạo. Nhưng cậu vẫn ngồi đó.
Ngồi trước số phận của mình
Quang Anh đứng từ trên nhìn xuống. Nhíu mày.
Nguyễn Quang Anh
*Một cậu trai gầy nhom, không chút kinh nghiệm, lại dám bước vào đây?*
Nguyễn Quang Anh
Hắn lạnh lùng ra lệnh.
Nguyễn Quang Anh
Cho tôi xuống tầng
Nguyễn Quang Anh
Tôi sẽ chia ván tiếp theo
Phía ngoài – một xe ô tô dừng gấp trước RC
An đứng trước cửa, gương mặt lo lắng. Mưa bắt đầu lất phất.
Đặng Thành An
*Mày đang ở trong đó đúng không, Duy?*
Ván bài đầu tiên sắp bắt đầu
Một cậu sinh viên không biết chơi - một ông trùm khác đang hứng thú
[Cuộc gọi – Nguyễn Quang Anh gọi cho Lê Quang Hùng]
Nguyễn Quang Anh
📞Mày đang ở đâu?
Lê Quang Hùng
📞//giọng trầm//: Đang ở tầng ba, kiểm tra bàn số 3 có tụ bài lạ. Có gì?
Nguyễn Quang Anh
📞Tầng trệt, bàn 11. Có thằng nhóc lạ mặt vừa ngồi xuống. Mày cho người điều tra lý lịch nó đi.
Lê Quang Hùng
📞Sinh viên à? Tao thấy rồi. Mặt non choẹt, chắc là lần đầu vào sòng.
Nguyễn Quang Anh
📞Tao xuống đó. Ván tới tao chia.
Lê Quang Hùng
📞//bật cười nhẹ//: Vãi… Đích thân mày? Mày chưa bao giờ hứng thú mấy trò này mà?
Nguyễn Quang Anh
📞Thì tao thấy thú vị. Không giống tụi lắm tiền nhiều chiêu. Nó liều.
Lê Quang Hùng
📞Ờ, rồi nếu nó là gián điệp?
Nguyễn Quang Anh
📞//lạnh giọng//: Thì tao xử… Nhưng chưa phải lúc - Tao muốn xem… nó sẽ chọn quân nào.
Lê Quang Hùng
📞Được, tao cho người bám theo. Cẩn thận đó, đừng để lộ thân phận mày
Nguyễn Quang Anh
📞Lo chuyện mày đi, đừng lắm lời.
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
oke không mấy cucdang=))
Chương 2:
Quang Anh bước từ trong thang máy riêng ra ngoài, bảo vệ xung quanh cúi đầu chào, hắn không để tâm tới chỉ đi từ từ đến bàn số 11
Không khí trong sòng bài đột ngột chùng xuống
Đèn hắt ánh vàng nhạt lên gương mặt Quang Anh khi anh ngồi xuống bàn 11 – bàn mà Duy đang ngồi, hai tay nắm chặt mép quần, tim đập hỗn loạn
Nguyễn Quang Anh
//giọng trầm// Ván này tôi chia.
Mọi người im lặng. Tiếng xào bài vang lên, sắc lạnh. Duy cúi đầu, nhìn những quân bài lấp loáng như có thứ gì đó hút lấy ánh mắt.
Nhân vật Nam
Người chơi bên cạnh cười: Tay mới hả nhóc? Đừng run, vui thôi
Hoàng Đức Duy
//nhỏ giọng// Tôi... chỉ thử một ván.
Nguyễn Quang Anh
Một ván cũng có thể đổi cả đời //ngẩng lên, nhìn thẳng Duy//
Nguyễn Quang Anh
Cậu chắc chứ?
Duy chớp mắt. Ánh nhìn ấy khiến cậu nghẹn lại. Không biết vì sợ… hay vì bị cuốn vào đôi mắt lạnh đó
Hoàng Đức Duy
//khẽ// Chắc...
Hắn đặt quân đầu tiên xuống bàn. Tay xoay nhẹ quân Át Cơ.
Giọng ai đó vang lên phía cửa:
– Duy!!!
Một người con trai mặc áo khoác đen lao đến, nắm chặt tay Duy kéo đứng dậy.
Hoàng Đức Duy
//hốt hoảng// An?! Sao mày ở đây?
Đặng Thành An
//giọng gay gắt// Mày bị điên à? Đây không phải chỗ mày nên tới!
Nguyễn Quang Anh
//ngồi im, ánh mắt chậm rãi liếc sang// bạn của cậu à?
Hoàng Đức Duy
//rụt tay lại, ngập ngừng// À... ừ… bạn của tôi
Đặng Thành An
//nhìn Quang Anh, ánh mắt đề phòng// Xin lỗi, nhưng chúng tôi đi ngay bây giờ
Nguyễn Quang Anh
//nghiêng người, giọng thấp// Cậu ta chưa chơi xong ván
Đặng Thành An
//đáp nhanh// Tôi không quan tâm.
Đặng Thành An
//rồi quay sang Duy, giọng nhỏ hơn nhưng vẫn cứng// Đi với tao, Duy
Hoàng Đức Duy
//nhìn qua Quang Anh, lí nhí// Tôi... cảm ơn… để khi khác
Nguyễn Quang Anh
Khi khác? //khẽ nhếch môi//
Nguyễn Quang Anh
Tôi sợ cậu không đủ gan để quay lại
Đặng Thành An
//kéo mạnh tay Duy// Không cần gan, chỉ cần tỉnh táo. Đi!
Hai người rời khỏi sòng. Cánh cửa khép lại, tiếng nhạc bar lại vang lên. Quang Anh ngồi yên, ngón tay xoay quân Át Cơ giữa hai ngón.
Lê Quang Hùng
//từ phía sau đến gần// Mày tính làm gì nó à?
Nguyễn Quang Anh
//nhìn quân bài// Không
Nguyễn Quang Anh
//ngừng một nhịp// Nhưng tao chưa bao giờ thấy ai dám cắt ngang ván bài của tao mà vẫn sống yên như vậy
Lê Quang Hùng
Cậu nhóc đó hả?
Nguyễn Quang Anh
//đặt quân Át xuống bàn, giọng thấp// Không… là thằng vừa kéo nó đi
Quang Anh rời khỏi bàn đi vào phòng riêng tại RC
Nguyễn Quang Anh
Mày cho người điều tra thông tin của thằng sinh viên đó
Nguyễn Quang Anh
Còn thằng lao vô không phép tắc tùy mày xử
Lê Quang Hùng
Ừm //lạnh giọng//
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
Chap 2 nhẹ nhàng sương sương vậy nha
Chương 3:
Khu bar nằm sâu trong con hẻm lớn, ánh đèn tím loang loáng hắt lên bảng hiệu neon: “Captain Boy”
Một người đàn ông bước ra từ phòng VIP, áo sơ mi trắng, ánh mắt sắc như dao
Nhân vật Nam
//cúi đầu// Thưa ông chủ, số liệu doanh thu tối nay đã gửi đến mail của anh
Nhân vật Nam
Còn nhóm khách mới… bên sòng của Nguyễn Quang Anh gửi người sang làm thân
Hoàng Đức Duy
//nhếch môi// Làm thân?
Hoàng Đức Duy
Ừ, được — tiếp như thường, đừng để họ biết tôi có mặt
Cánh cửa khép lại. Căn phòng chỉ còn ánh sáng mờ từ đèn bàn
Duy ngồi xuống ghế da, rút điếu thuốc, châm lửa. Khói phả ra chậm, tan dần vào bóng đêm
An bước vào, áo khoác vẫn còn vương bụi ngoài đường
Đặng Thành An
Mày vẫn hút thuốc à?
Hoàng Đức Duy
//không nhìn lên// Chưa bỏ được.
Hoàng Đức Duy
Có tin gì bên phía hắn không?
Đặng Thành An
//ngồi đối diện//Có, Quang Anh bắt đầu cho người điều tra mày
Đặng Thành An
Chắc vẫn nghĩ mày là sinh viên khờ bị lôi kéo
Hoàng Đức Duy
//nhếch môi, giọng lạnh//Cứ để hắn nghĩ thế
Hoàng Đức Duy
Càng xem thường, càng dễ chết
Đặng Thành An
Tao hỏi thật, Duy… mày chắc là muốn làm tới cùng à?
Hoàng Đức Duy
//nhìn thẳng An// Mày quên rồi à?
Hoàng Đức Duy
Cả gia đình tao… chết vì lệnh của hắn.
Hoàng Đức Duy
Tao không dừng khi hắn còn thở
Đặng Thành An
Nhưng hắn không giống những mục tiêu trước đây đâu
Đặng Thành An
Quang Anh… nguy hiểm, và tinh hơn mày tưởng
Hoàng Đức Duy
Cũng vì thế tao mới đích thân vào cuộc.
Đặng Thành An
Vậy kế tiếp?
Hoàng Đức Duy
//nhấn giọng// Tiếp cận
Hoàng Đức Duy
Không với tư cách chủ “Captain Boy”, mà là sinh viên nghèo – kẻ từng dám ngồi trước mặt hắn
Hoàng Đức Duy
Tao muốn hắn nhớ mặt tao. Tin tao — rồi… tự tay hắn sẽ kéo tao vào thế giới của hắn
Đặng Thành An
Rồi mày sẽ giết hắn?
Hoàng Đức Duy
//nhìn ra cửa kính, giọng thấp như hơi thở// Không
Hoàng Đức Duy
Tao sẽ để hắn tự chết trong tay tao
Hoàng Đức Duy
Từ từ… từng bước
Khoảnh khắc ấy, ánh đèn phản chiếu lên mắt Duy — không còn là ánh mắt run rẩy của cậu sinh viên trong sòng bài hôm nào, mà là đôi mắt của kẻ săn mồi biết rõ con mồi của mình là ai
𝐍𝐮𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🍲
Vậy thôi nhen=))
Download MangaToon APP on App Store and Google Play