Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

| Cánh Thiên Thần-Caprhy- |

~1.

.
.
.
_________
Căn phòng cũ ngập trong mùi sắt gỉ và khói thuốc.Ánh sáng duy nhất lọt vào là từ khe cửa nhỏ, chiếu xuống sàn bụi thành một vệt vàng nhạt....
Nguyễn Quang Anh ngồi co người trong góc, ánh mắt lạc đi giữa bóng tối, nơi chỉ còn nghe tiếng đồng hồ treo tường đếm từng nhịp chậm chạp – tách, tách, tách – như nhịp tim của một sinh vật đang hấp hối...
Hoàng Đức Duy đứng phía đối diện, dựa lưng vào tường, đôi mắt nửa sáng nửa tối như đang soi thấu cả linh hồn em....
Hắn mỉm cười, một nụ cười mệt mỏi nhưng đáng sợ đến mức khiến không khí trong phòng đặc quánh lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết không,Quang Anh…?-
Giọng hắn trầm, khàn, vừa như thì thầm, vừa như cơn gió lạnh thổi qua cổ..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi yêu em, yêu đến điên dại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế giới sẽ chẳng ai đụng được vào em... ngoài tôi ~
Em rùng mình.Từ ngày bị đưa tới nơi này, mọi khái niệm về thời gian, tự do hay giấc mơ đều tan biến...
Có những đêm, Đức Duy ngồi bên cạnh em, không nói một lời, chỉ lặng lẽ nhìn. Hắn nhìn lâu đến mức em tưởng rằng hắn đang cố khắc hình bóng mình vào đôi mắt em, để nếu có ngày em nhắm lại – hắn vẫn còn đó, vĩnh viễn....
Em từng hỏi vì sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì sao lại là em..?
Hắn chỉ cười..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em là một Thiên Thần của thế giới
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em quá đẹp... Khiến người khác phải phát điên lên ~
Câu nói ấy như lời nguyền. Từ ngày ấy, nụ cười trong trẻo của Quang Anh biến mất, thay vào đó là sự im lặng cam chịu...
Hắn bảo rằng đó là tình yêu — nhưng tình yêu của hắn là chiếc lồng bằng vàng gỉ sét, nơi đôi cánh thiên thần bị ép phải gấp lại, để không thể bay...
Mỗi bữa ăn, hắn đều tự tay nấu, đặt trước mặt em, ân cần đến mức khiến người ta rợn người..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nào ~ Ăn đi,anh tự tay làm đấy~
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Em run tay, không dám hỏi.Không dám nghĩ đến thứ gì đang ẩn sau mùi thơm kia...Bởi chỉ cần tưởng tượng thôi, trái tim em đã co thắt đến nghẹt thở
Có những đêm, em mơ thấy hắn bước ra từ bóng tối, với đôi tay dính máu nhưng lại dịu dàng vuốt tóc em....
Dịu dàng nhưng lại tàn ác như một con quạ...
Cướp đi đôi cánh tự do của em...
Mỗi lần như vậy, em lại tỉnh dậy trong nước mắt, vừa sợ, vừa thương.Vì ở đâu đó sâu trong ánh mắt hắn, em thấy sự điên loạn – nhưng cũng là nỗi cô đơn.Một nỗi cô đơn đáng sợ đến mức hắn sẵn sàng giữ em lại, bằng mọi giá....
Ngày thứ mấy rồi, em không biết.Cửa vẫn khóa, không có ánh sáng, chỉ có giọng hắn vang lên mỗi khi em cố gắng cầu xin..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng nhìn anh như thế, Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh làm tất cả… chỉ để em không rời đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
... //Bất lực//
Bên ngoài, gió thổi qua khung cửa sắt, kéo theo tiếng rít dài như tiếng than của những linh hồn bị lãng quên...
Trong căn phòng nhỏ, hai con người vẫn ngồi đối diện nhau — một người câm lặng, một người điên.Và giữa khoảng không tĩnh mịch ấy, có thứ gì đó vỡ vụn… như là phần cuối cùng của một đôi cánh đang dần bị bào mòn theo ngày...
.
.
.
_____
#Tồi.🖤
#Tồi.🖤
Sao ạ?
Beee🖤

~2.

Trong căn phòng nhỏ, ánh sáng từ ngọn đèn huỳnh quang chiếu xuống, phản chiếu đôi mắt mệt mỏi của Quang Anh
Em ngồi lặng, đôi tay ôm lấy gối, mái tóc rũ xuống che đi gò má xanh xao. Bức tường quanh em dày đặc những bản vẽ nguệch ngoạc – toàn là hình đôi cánh, đôi khi gãy, đôi khi bị xé nát, đôi khi bị trói bằng xích....
Hoàng Đức Duy đứng cạnh bàn, áo sơ mi mở cúc, tay cầm bút ghi chú lên tờ giấy lộn xộn....
Tờ giấy đó ghi lại tất cả về em...
Và hôm nay..
"Thiên thần của tôi đã thôi mỉm cười..." Hắn viết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không muốn làm tổn thương em..
Hắn nói, giọng trầm nhưng khô khốc..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chỉ muốn hiểu vì sao một người như em có thể khiến cả thế giới phải nhìn theo. Ánh sáng ấy… khiến anh phát điên, Quang Anh à...~
Em ngước lên, ánh mắt trong veo mà trống rỗng...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ánh sáng...?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi chỉ muốn sống thôi mà...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ muốn sống?
Hắn nhắc lại, bật cười, tiếng cười nghẹn..như tiếng radio phát liên tục trong tâm trí em...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng nó..lại là lý do khiến tôi muốn chiếm lấy em nhiều hơn đấy ~
Trên bàn, hắn đặt một thiết bị nhỏ – một chiếc vòng kim loại mảnh, gắn những dây điện nối vào màn hình hiển thị....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là thí nghiệm nhỏ thôi. Anh chỉ muốn… theo dõi cảm xúc của em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn biết thiên thần sẽ ra sao khi bị nhốt trong lồng~
Em nhìn hắn, khẽ run...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xin anh.. Đừng mà..Dừng lại đi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không phải là con chuột bạch của anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm ơn đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không phải chuột bạch gì cả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ là...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn lưu giữ em và khiến cho ánh sáng đó không bao giờ tắt ~
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
... //lùi lại//
Chiếc vòng đặt lên đầu em, lạnh ngắt,trong nó giống như một chiếc vòng Thiên Thần nhưng lại...đẫm máu
Dòng điện nhẹ chạy qua da đầu khiến tầm nhìn em mờ đi. Tiếng tim đập vang dội trong tai. Trên màn hình, các đường sóng điện não hiện lên, đan chéo như đôi cánh trong gió....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em thấy chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đôi cánh của em thật đẹp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nhưng nó sẽ khiến em rời đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không... không... không... // ôm đầu mình//
Duy sững lại. Hắn cúi xuống, mắt lóe lên tia điên loạn..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi yêu em lắm đấy ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh à ~
Màn hình lóe sáng. Sóng điện não tăng mạnh. Cảm xúc của em bị kéo căng, như sợi dây chực đứt. Mọi âm thanh hòa thành một cơn ù ù kinh hoàng. Trong đầu em, hình ảnh những đôi cánh trắng gãy rụng, từng chiếc lông rơi xuống nền bê tông lạnh lẽo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không...KHông.. KHÔNGGGG
Em muốn hét lên, nhưng cổ họng nghẹn cứng...
Hắn đứng phía sau, tay chạm nhẹ vào vai em, giọng dịu dàng một cách bệnh hoạn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu. Rồi em sẽ thấy dễ chịu thôi. Chỉ cần để anh xóa đi ký ức của thế giới ngoài kia… chỉ còn anh, và thiên thần của anh~
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không...dừng lại đi...Duy...Tôi xin anh..dừng lại đi ..
Khi mọi thứ tối sầm, em thấy mình như đang rơi – không phải rơi xuống, mà rơi vào bên trong chính mình...
Trong khoảng không vô tận ấy, em nhìn thấy đôi cánh của mình… cháy âm ỉ, ánh sáng tàn dần...
Còn trong phòng thí nghiệm, hắn nhìn vào màn hình – đường sóng cảm xúc chuyển sang màu xám tĩnh lặng
Hắn mỉm cười, khẽ nói
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đôi cánh đã gãy rồi… giờ thì thiên thần của anh sẽ không bay đi đâu nữa~
.
.
.
_______
#Tồi.🖤
#Tồi.🖤
Đoán đi kết gì ạa
#Tồi.🖤
#Tồi.🖤
Beeeee

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play