[SacxFed-Yeosm] Phán Quyết Từ Mặt Trăng.
1
Những vì sao lấp lánh giữa bầu trời đêm,không gian tĩnh lặng bao trùm cả thành phố.Đèn đường gần như đã tắt hẳn,chỉ còn chút ánh sáng lập lòe đang rọi xuống con đường rộng lớn.
Một thân hình cao lớn chậm rãi bước đi,trên người còn khoác chiếc áo blouse trắng.Có vẻ là một bác sĩ.
Tiếng giày va chạm với mặt đất,tạo nên âm thanh lộp cộp.
Sac
*Thật mệt mỏi..Với tình hình này,có thể gục mất.*
Sac vươn vai,ngáp dài mệt mỏi.Hắn đã rất mệt mỏi sau một ngày cố gắng cứu người.
Hắn biết,hắn thân là một bác sĩ ưu tú trong thành phố này.Sứ mệnh của hắn là cứu người,đó là lí do hắn luôn cố gắng.
Việc đi sớm về muộn đã quá quen thuộc,hắn chăm sóc người khác mà bỏ bê bản thân.
Tiếng gió,lá cây xào xạc xen lẫn tiếng giày vang lên,đó là những âm thanh duy nhất còn lại giữa màn đêm tối tăm.Nhưng có vẻ..lần này có gì lạ lắm?
Sac
//Khựng lại//*Chờ đã..mình nghe thấy tiếng dao va chạm.*
Đôi mắt 2 màu của Sac ánh lên tia cảnh giác,hắn nhanh chóng tăng tốc,cố gắng bước nhanh hơn.
Âm thanh chói tai vẫn cứ rít lên từng đợt,cảm giác như nó ngày càng đến gần.
Trước mắt,một bóng đen với đôi mắt trắng dã lao nhanh đến nơi hắn đang đi.
Sac
//Tránh sang một bên//Cái quái gì vậy?
Lời vừa dứt.Tứ phía lại lao đến 4 bóng đen y hệt,chúng đều có một mục đích là tấn công Sac.
Số lượng quá đông,hắn chẳng thể chống lại tất cả.Vật phòng thân duy nhất chỉ có hộp thuốc được dùng như chiếc khiên hộ vệ.
Sac
*Tch..cái lũ hỗn tạp này..* //Lấy dao mổ từ trong hộp thuốc//
Hắn nhảy lên,đá văng 2 bóng đen đang cố gắng làm hỏng hộp thuốc,con dao trong tay hắn cũng được phóng đi,găm thẳng vào đôi mắt của chúng.
Sac
*Phiền phức..Những thứ này là gì vậy chứ?*//Phủi áo//
Sac
//Liếc nhìn thực thể không rõ xác định trên mặt đường//
Sac
*Mình chưa từng thấy thứ này bao giờ,chẳng nhẽ là từ phòng thí nghiệm nào chạy ra phá phách à?*
Sac trầm ngâm,cố gắng đoán xem cái thứ tấn công mình là gì,chẳng quan tâm đến những gì xung quanh.Kể cả một con dao đã sớm kề vào cổ hắn.
Sac
Ngươi là ai? //Nhìn xuống con dao sắc//
Đáp lại hắn,một giọng nói trầm ấm vang lên.Sự kiêu ngạo trong lời nói càng làm hắn bị khinh rẻ.
Fed
Ta là ai,chẳng phải việc của một con người vô dụng như ngươi cần biết.
Fed
Ngươi chỉ cần biết rằng,cái giá phải trả khi giết thuộc hạ của ta là cái chết..
Sac
Ngươi không phải người à?//Dùng tay cố gỡ con dao đang kề ở cổ mình//
Đôi mắt đỏ ánh lên tia sáng,Fed vứt phăng con dao trên tay mình xuống đất.
Fed
Tất nhiên,ta không phải người.//Bay trước mặt Sac//
Fed
Và ta cao quý hơn loài người các ngươi.//Lại gần//
Khóe miệng Fed cong lên,nở nụ cười.
Cậu vẫn luôn đánh giá kẻ trước mặt,cậu muốn đôi mắt 2 màu ấy thuộc về cậu.
Fed
Ngươi nghĩ thế nào về việc ta lấy đôi mắt của ngươi nhỉ?
Sac
*Tên này là thứ gì vậy chứ!?Hắn ta không phải con người,mà còn biết bay..Không lẽ là ma?*//Lùi lại//
Fed
//Cười khẩy//Ngươi sẽ chẳng thoát được ta,và ngươi đã đoán ra ta là gì rồi đúng không? //Ngửa người//
Sac
Đây không phải nơi ngươi nên đến.Hơn hết,việc ngươi làm hại người dân ở đây là sai trái.
Fed
Đừng có dạy đời ta!//Ném dao//
Fed
//Phóng 6 bóng đen đến gần Sac//
Những bóng đen liên tục tấn công.Sac khó mà chống đỡ,hắn khuỵu xuống,cố dùng tay bảo vệ đầu.
Fed
Chưa tên nào dám lên giọng với ta,ngươi thật to gan.//Ném dao//
Con dao găm đâm xuyên qua bả vai Sac,cơn đau nhanh chóng truyền đến,máu tươi chảy dọc nhuộm đỏ chiếc áo trắng.
Fed
//Khoanh tay//Đây mới chỉ là khởi đầu.
Để lại lời đe dọa,Fed thu lại những thuộc hạ của mình rồi ẩn vào bóng tối.
Con đường chỉ còn lại Sac,hắn đang cố gắng rút con dao ra và cầm máu.
Sac
*Chết tiệt..Cắm sâu quá..* //Rút dao//
Sac đứng dậy,lê theo cơ thể kiệt sức cố gắng về nhà.Máu nhỏ giọt theo từng bước đi của hắn.
Chẳng hiểu sao,tôi lại rất thích cặp đôi này.Đây là cặp đôi tôi thích nhất ở Season 3.
2
Tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên,căn phòng tối như mực hiện ra trước mắt.
Sac đưa tay,nhẹ nhàng vuốt cảm biến ánh sáng cạnh đó.Ánh sáng từ đèn trần liền bật lên.
Ánh đèn vàng nhẹ nhàng soi sáng cả căn nhà,hắn nhanh chóng khóa cửa rồi đặt tay lên tường,cố gắng lại gần ghế sofa.
Sac lấy từ trong tủ ra 1 bộ đồ dùng cứu thương,mở từ trong hộp ra một cuộn băng gạc và 1 lọ khử trùng.
Tiếp đến,hắn cởi bỏ chiếc áo blouse dính máu cùng chiếc áo bên trong.
Hiện tại,hắn đang ở trạng thái cởi trần.Thân hình hắn lộ rõ từng múi,săn chắc và khỏe mạnh.
Sac
//Sát trùng//Sót thật.
Lời nói cắt ngang hành động,Sac quay ngoắt đầu nhìn về người đang đứng trước mặt,một cô gái nhỏ nhắn với đôi mắt đỏ ánh lên tia sáng nhạt nhòa cùng nụ cười nhẹ đang nở trên môi.
Sac
Chị Leen,chị chưa ngủ sao?
Leen
Em mở đèn như vậy,ai mà ngủ được.Cơ mà..
Leen
Em bị thương sao? //Lo lắng//
Sac
À..Chỉ là vết thương nhỏ thôi.
Leen
Như vậy mà em bảo nhỏ sao?Vết thương này từ đâu ra?
Sac
Chỉ là chuyện riêng thôi chị Leen.
Leen
Em không nói cũng được,nhưng để chị giúp em.
Sac
Cảm ơn chị trước vậy..//Dịch sang một bên//
Khung cảnh ấm áp phía trong khung cửa cứ thế tiếp tục diễn ra.Thế nhưng..họ vẫn luôn bị theo dõi.
Mái tóc đen xen lẫn đỏ lấp ló trong bóng tối,ánh sáng đỏ rực từ đôi mắt nổi bật giữa màn đêm.Nếu người ngoài nhìn vào,có thể sẽ giật mình mà ngất.
Fed
Những tên con người sến súa.Mỗi vậy mà cũng phải băng bó sao? //Cười//
Fed
Lẽ ra lúc đó ta nên khiến hắn không lết được mới đúng!
Giọng điệu kiêu căng của Fed ngày càng thể hiện ra mặt,nếu người "anh trai" yêu dấu của cậu không kiểm soát cậu quá mức,có lẽ thành phố này sẽ chằng còn bao nhiêu người dân..
Fed
*Nhân tiện,phá luôn chứ nhỉ?*
Fed bay lùi lại,lấy đà phóng về phía trước,2 tay đã sớm cầm 2 con dao sắc lẹm.Cậu lao nhanh về phía trước,chỉ còn 1 chút là có thể xuyên qua màn kính và tiễn 2 kẻ kia về trời.
Ấy mà..Đời không như là mơ.Một bàn tay lớn từ dưới đất trồi lên,mạnh bạo bắt lấy thân thể cậu rồi nhét vào hố đen.
Fara
Thằng nhóc phá phách.//Bay từ trên xuống//
Bay
Cậu nên nói sự thật với tôi! //Đập bàn//
Pur
Tôi đã nói những gì cần nói,thực sự tôi không có ma thuật.
Cuộc tra hỏi không có hồi kết,Bay rất mệt mỏi khi Pur luôn phủ nhận rằng bản thân không có ma thuật.Việc này đã kéo dài được vài tuần rồi..
Bay
Tch..Chỉ là nhận thôi,cậu cũng không nhận là sao chứ.//Nâng mặt Pur//
Pur
Cậu có tra hỏi như thế nào,kết quả vẫn sẽ là như vậy thôi.//Nắm lấy bàn tay đang nâng mặt mình//
Bay
Đừng có vui mừng sớm,rồi có ngày..Tôi sẽ bắt cậu phải thừa nhận.//Rụt tay+Bỏ đi//
Tiếng đóng cửa vang lên,Bay đã rời đi.
Pur
*Anh ta cứ ép mình thế này,để làm gì chứ.*
Pur
*Lẽ ra lúc đó,khi mình giúp anh ta..Mình phải nghĩ đến lời dặn của bố.*
Pur mệt mỏi ngả lưng xuống ghế,tâm trí chỉ toàn hình ảnh bố anh dạy anh cách sử dụng ma thuật và những lời dặn bắt buộc anh luôn ghi nhớ.
Và..lẽ ra anh sẽ không giúp Bay.Để rồi giờ phải chịu cảnh này mỗi ngày..
Download MangaToon APP on App Store and Google Play