[Anh Trai Say Hi] Hồi Ức Gửi Em.
#MasonB - Bình Yên.
#Short Fic 1 - MasonB : Bình Yên.
「No place feels as calm and right as being by your side, you are my peace in this noisy world」
Chiều muộn, ánh nắng nghiêng nghiêng rơi xuống hiên nhà, chạm vào mái tóc rối bời của Công khiến từng sợi tóc như ánh lên màu mật ong. Cậu ngồi vắt chân trên bậc thềm, hai tay ôm cốc sữa còn bốc khói, nghe tiếng chim hót ngoài vườn.
Phía sau, Bách bước ra, trên tay là chiếc áo khoác mỏng. Anh chẳng nói gì, chỉ nhẹ nhàng khoác áo lên vai cậu.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
Trời đang đổ lạnh đấy.
Nguyễn Thành Công - Congb
//Cười nhẹ// Bạn lo cho em à?
Bách ngồi xuống bên cạnh Công, vai hai người chạm nhau. Mùi trà từ cốc trên tay Công hòa với mùi gỗ cũ của hiên nhà, dịu dàng như một khúc nhạc nhỏ chỉ có hai người nghe.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
Chả lo thì sao.
Nguyễn Thành Công - Congb
//Dựa vào vai Bách// Em thích những ngày như thế này.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
Hửm, tại sao?
Nguyễn Thành Công - Congb
Hm... Vì có bạn ở bên cạnh em, chăm sóc chiều chuộng em, không bỏ em một mình mà cũng không làm em tủi thân nữa.
Nguyễn Thành Công - Congb
Tóm lại có bạn bên cạnh là đủ òi.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
//Nhéo mũi cậu// Có bao giờ anh bỏ bạn đâu?
Nguyễn Thành Công - Congb
Au-
Ngoài trời, nắng dần tắt, chỉ còn lại dư âm ấm áp như hơi thở của hoàng hôn. Trong khoảnh khắc ấy, cả thế giới dường như chậm lại..
Nguyễn Thành Công - Congb
Bạn ơi, mình như này mãi có được hong?
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
Dạ được, thưa bạn nhỏ.
Buổi tối, gian bếp nhỏ sáng lên trong ánh đèn vàng ấm. Công đang loay hoay cắt rau, còn Bách đứng bên bếp, tay đảo nồi canh thơm mùi gừng.
Nguyễn Thành Công - Congb
Bạn đừng cho nhiều muối quá nha, hôm qua bạn nấu mặn muốn khóc luôn đó.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
Vậy mà bạn vẫn ăn hết đấy thôi? //Cười cưng chiều//
Nguyễn Thành Công - Congb
//Bĩu môi// Tại em tiếc công sức của bạn thôii.
Tiếng cười khe khẽ vang lên giữa gian bếp, hòa cùng âm thanh lách tách của dầu ăn. Cả hai vừa nấu, vừa nói mấy chuyện nhỏ nhặt khiến khung cảnh ấy trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.
Một lát sau, mâm cơm được dọn ra, chỉ vài món đơn giản: trứng rán, canh, đĩa cá kho, nhưng nhìn thôi đã thấy ấm lòng.
Nguyễn Xuân Bách - Mason Nguyễn
//Gắp miếng cá vào bát Công// Ăn vào đi, dạo này nhìn bạn gầy quá đấy.
Nguyễn Thành Công - Congb
Bạn cũng ăn đi, em tự gắp được mà.
Ngoài trời, gió đêm thổi qua khung cửa, mùi hoa lan tỏa hương thơm thoang thoảng. Trong căn nhà nhỏ, hai người ngồi cạnh nhau, vừa ăn vừa cười.
Họ lúc nào cũng vậy, cứ bình yên bên cạnh nhau..
Caeris.
Nhạc nền nó k hợp với cốt truyện..
Caeris.
Kệ, nhắm mắt cho vào luông🥹
Caeris.
Nhận viết theo yêu cầuu✌
Caeris.
Nma nói trước là tuôi trả hơi lâu nhâ🥰🫰
#NgocVu - Đa Nhân Cách.
#Short Fic 2 - NgocVu : Đa Nhân Cách.
Trước kia, Duy Ngọc là người dịu dàng, anh luôn mỉm cười khi Vũ trở về nhà, luôn chuẩn bị bữa tối và chẳng bao giờ lớn tiếng dù Vũ lạnh nhạt hay tỏ ra chán ghét anh đi chăng nữa.
Nhưng mọi thứ dần thay đổi.
Những vết nứt trong anh xuất hiện vào một đêm mưa, khi Vũ vô tình buông câu..
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
"Anh đừng có làm phiền tôi nữa được không??"
Anh chỉ im lặng mỉm cười - một nụ cười khiến Vũ bất giác thấy lạnh sống lưng.
Từ hôm đó, trong ánh mắt Ngọc có gì đó khác đi..
Anh không còn dịu dàng như trước. Thay vào đó là ánh nhìn lạnh lẽo, hay ghen hơn và kiểm soát hơn,..
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Này, tôi đi chơi chút.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Tối nay không về đâu, khỏi đợi cửa.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Em không cần phải ra ngoài đâu, ở nhà với tôi là được rồi.
Vũ bắt đầu nhận ra, người đối diện mình không còn là “Bùi Duy Ngọc” của lúc trước nữa.
Cậu như sống cùng hai người trong một cơ thể.
Một Duy Ngọc thì nhẹ nhàng, thương cậu bằng cả trái tim.
Và một Duy Ngọc khác - hay ghen tuông, đầy nguy hiểm..
Càng cố trốn tránh, cậu càng bị kéo lại gần.
Đêm đó, khi Vũ bật khóc, run rẩy kêu lên.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Tôi thích Duy Ngọc của lúc trước!! Anh đừng như thế nữa!
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Duy Ngọc của lúc trước? Nó chết lâu rồi.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Giờ chỉ có tôi và em thôi, mèo nhỏ~
Vũ lùi lại, nước mắt rơi lã chã rồi đọng lại dưới cằm, khuôn mặt toát lên sự sợ hãi.
Trong căn phòng mờ ánh đèn, bóng anh đổ dài trên sàn, tiến lại gần, từng bước, từng bước…
Và khi bàn tay lạnh buốt ấy chạm vào cổ cậu, Vũ mới hiểu.
Ngọc không còn là "người yêu" hiền lành năm nào nữa.
Mà là cơn ám ảnh mang hình hài của tình yêu đã mục rữa.
Vũ ngồi co mình ở góc giường, tim đập loạn khi ánh nhìn của anh vẫn dõi theo cậu. Trong đôi mắt ấy, có thứ gì đó chập chờn giữa dịu dàng và điên loạn như hai con người cùng giành lấy một cơ thể.
Anh tiến lại gần, ngón tay chạm nhẹ lên má cậu.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Sao em lại sợ và né tránh anh thế này? //Dịu dàng//
Giọng anh dịu dàng, ấm áp, giống hệt Duy Ngọc của trước kia. Vai cậu khẽ run lên, suýt tin đó thật sự là anh. Nhưng chỉ vài giây sau, nụ cười kia bỗng vỡ vụn. Ánh mắt Ngọc tối lại, nụ cười trở nên khó coi.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Em thích tôi hiền như vậy à?
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Hm... Nhưng nếu tôi như vậy thì mèo nhỏ sẽ rời bỏ tôi mất.
Tấn gương sau lưng anh, cậu thấy phản chiếu hai hình bóng - một hình mỉm cười dịu dàng, một hình thì lạnh lẽo, khẽ cười khẩy. Và cậu biết, từ giây phút đó… “Duy Ngọc của lúc trước” đã thực sự đã biến mất.
Caeris.
Tuôi k bt đặt tên chap vs chọn nhạc😔
Caeris.
Thấy nhạc hay thì chọn th🥵
#VuNgoc - Ôm..
One Short 3 - NgocVu : Ôm..
「Your arms feel like a quiet place where my heart rests. I don’t know how to say it properly, but being next to you makes everything softer, safer, and a little more beautiful.」
Buổi chiều cuối tuần, quán cà phê nhỏ nơi góc phố bật bản nhạc piano khẽ khàng. Duy Ngọc ngồi bên cửa sổ, mắt chăm chú đọc sách. Áo len mỏng màu xám, kính tròn ở sống mũi nhìn trông điềm đạm hơn mọi khi.
Khôi Vũ mở cửa bước vào, gió lạnh bám theo người. Nhóc vừa thấy Duy Ngọc lập tức chạy đến, không thèm chào hỏi mà đã ôm trọn lấy eo cậu từ phía sau.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Anh Ngọccc.. Tớ lạnhh.
Duy Ngọc hạ sách xuống tỏ vẻ không quan tâm lắm nhưng khóe môi lại cong lên một chút.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Ngồi xuống đi, tôi gọi đồ uống cho em.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Không, tớ muốn anh ôm cơ.
Khôi Vũ vẫn không chịu buông, còn dụi mặt vào gáy cậu làm Duy Ngọc hơi đỏ tai, nhưng cố giữ vẻ bình tĩnh.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Em... Người ta nhìn.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Nhìn thì nhìn, anh là của tớ mà.
Duy Ngọc im bặt, chẳng biết nên cãi hay chối nữa. Vũ khẽ siết vòng tay như cố dán vào cậu hơn. Mùi trà hoa cúc phảng phất. Bàn tay của Vũ ấm, trái ngược với không khí se lạnh đang len lỏi vào quán.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Mà tại sao lạnh mà không mặc áo ấm vô vậy? //Khẽ cau mày//
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Cần gì.. Được bên cạnh và ôm anh là tớ không biết lạnh là gì nữa rồi.
Duy Ngọc bị đơ vài giây, đứa nhỏ này rõ ràng cố tình. Cậu chỉ đành khẽ đẩy đầu Vũ ra nhưng lực nhẹ đến mức chẳng khác nào vuốt tóc.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Tối nay về nhà sớm, tôi nấu món em thích.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Thiệt hả? Vậy cho tớ ngủ chung nữa nhé?
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Không!
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Nhưng tớ muốn ôm anh ngủ..
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
.. Nói không là không //Giọng nhỏ dần//
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Đi màa, thiếu hơi anh tớ không ngủ được..
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Anh không nỡ để tớ chịu lạnh và mất ngủ cả đêm đâu đúng hông? //Lắc lắc tay Duy Ngọc//
Duy Ngọc khẽ đẩy vai cậu, nhưng tay lại giữ chặt lấy đôi tay đang đặt trên eo mình.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Vậy anh đồng ý rồi nha?
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Gì? Đồng ý gì?
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Anh rõ là thích tớ ôm.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Tôi chỉ giữ tay em lại cho đỡ lạnh thôi.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Vậy là thích tớ ôm rồi còn gì?
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
...
Duy Ngọc thở dài, nhưng trong ánh mắt là sự dịu dàng xen lẫn vui mừng không thể che giấu.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Ừm.
Vũ ngẩn ra vài giây, rồi gục đầu vào vai Duy Ngọc.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
Bùi Duy Ngọc.. Tớ yêu anh.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Tôi nghe rồi, muốn ăn gì không?
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
.. Tớ muốn anh.
Duy Ngọc rút tay lại, mặt đỏ đến mang tai, quay đi giả vờ gọi phục vụ.
Bùi Duy Ngọc - BuiDuyNgoc.
Cho anh một cốc trà sữa… ít đường.
Phạm Khôi Vũ - KhoiVu
//Bật cười//
Caeris.
Còn 1 chap Hải Nam × CoDy của 1 bbi nữa, tớ trả sau nha🥹
Download MangaToon APP on App Store and Google Play