Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Rimuru X Date A Live

Chap 1: Chạm trán tinh linh khởi nguyên

-----Tên nhân vật + POV----- góc nhìn của nhân vật. "..." lời thoại của nhân vật. <...> suy nghĩ của nhân vật. <<...>> lời thoại của nhân vật thông qua thần giao cách cảm hoặc thiết bị liên lạc.
-----Rimuru POV-----
Sau cuộc đại chiến thiên ma, và vài năm trôi qua mọi thứ đã trở lại bình thường, thế giới đã trở nên yên bình.
Và hiện tại, tại liên bang ma quốc Tempest, thủ đô Rimuru, văn phòng làm việc của minh chủ Jura Tempest.
Rimuru đang chăm chỉ làm việc, cùng với sự phát triển của đất nước giấy tờ ngày một nhiều hơn, chất thành đóng của một góc phòng.
Rimuru
Rimuru
"Haizz~...cuối cùng cũng xong."
Rimuru thở dài đồng thời sắp xếp lại các giấy tờ, sau đó cậu duỗi người và nằm dài trên bàn.
Rimuru
Rimuru
"Đất nước phát triển cũng tốt, mà sao giấy tờ lại tăng theo vậy."
Rimuru cau mày và nhìn vào núi giấy tờ chất thành đống kế bên góc phòng.
Rimuru
Rimuru
"Thôi phàn nàn cũng chẳng được gì."
Nói rồi Rimuru bật dậy khỏi chiếc bàn.
Rimuru
Rimuru
"Có lẽ mình sẽ thư giãn bằng cách đi ngâm suối nước nóng... à phải rồi!"
Rimuru định đứng dậy khỏi chiếc ghế thì chợt nghĩ ra điều gì đó.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel chúng ta có thể đi đến thế giới khác được không.>>
Ciel
Ciel
<<Có thể thưa chủ nhân.>>
Ciel đáp lại câu hỏi của Rimuru bằng lời nói vô cảm lạnh lùng như thường ngày.
Rimuru
Rimuru
<<Tốt, vậy chúng ta...>>
Chưa kịp nói xong thì Ciel lên tiếng cắt ngang lời nói của Rimuru.
Ciel
Ciel
<<Tuy nhiên việc đi đến thế giới khác sẽ tốn rất nhiều năng lượng đồng thời chúng có thể chạm mặt với các cá thể có sức mạnh tương đương tinh vương long Veldanava.>>
Rimuru
Rimuru
<<Cô lo xa quá rồi đó Ciel ta đau có xui đến mức chạm mặt với cá thể mạnh như veldanava đâu.>>
Rimuru phớt lờ cảnh báo của Ciel và than thở vì sự lo xa của Ciel.
Trong lúc hai người đang còn nới chuyện thì Shuna bước vào phòng cùng với đó là trà với bánh, thấy Rimuru đang thẩn thờ trầm tư suy nghĩ thì Shuna lên tiếng.
Shuna
Shuna
"Ngài có chuyện gì sao ngài Rimuru, tôi thấy ngài đang rất trầm tư suy nghĩ, có điều gì làm cho ngài phiền muộn ư?"
Nghe thấy giọng nói của Shuna bất ngờ giật mình vì nãy giờ cậu đang nói chuyện với Ciel mà quên để ý xung quanh.
Rimuru
Rimuru
"K-Không có chuyện gì to tát đâu, em không cần quan tâm đâu Shuna."
Rimuru nói với giọng lắp bắp.
Shuna
Shuna
"Ngài đang muốn trốn việc để đi đâu đó chơi phải không ngài Rimuru."
Cùng lúc đó sắc mặt của Shuna thay đổi cùng với sát khí không ngừng tăng lên nhìn chằm chằm vào Rimuru.
Rimuru
Rimuru
"D-Đâu có, nhưng lúc về ta còn mang kiến thức ở nơi đó về để phát triển đất nước chứ có chơi thôi đâu."
Rimuru nói với giọng lắp bắp rồi bịa ra lý do để Shuna cho mình đi.
Nghe thấy vậy nét mặt của Shuna trở lại dáng vẽ hiền diệu thường ngày, cô cuối đầu xin lỗi Rimuru.
Shuna
Shuna
"Em xin lỗi vì đã nghi ngờ ngài."
-----Ciel POV-----
Trong lúc Rimuru đang đối phó với Shuna thì bên Ciel đáng có đọng thái đáng ngờ.
Ciel
Ciel
"Haizz~...ngài ấy lại phớt lờ lời cảnh báo của mình nữa rồi."
Ciel nói với vẻ chán nản.
Ciel
Ciel
"Được rồi, tôi sẽ cho ngài một bài học vì đã phớt lờ lời cảnh báo của tôi."
Nói vậy cô bắt đầu tìm kiếm thế giới khác và lập nên kế hoạch.
Ciel
Ciel
"Có lẽ mình đã tìm được một thế giới thú vị, nguồn năng lượng thật kì lạ, rất đáng để mình nghiên cứu."
Khi tìm thấy thế giới có nguồn năng lượng kì lạ, nó đã làm cho ham muốn nghiên cứu của cô trổi dạy.
-----Rimuru POV-----
Thấy nét mặt của Shuna trở lại dáng vẽ bình thường, Rimuru cầm lấy dĩa bánh và ăn.
Khi ăn xong chiếc bánh thì Ciel lên tiếng.
Ciel
Ciel
<<báo cáo: đã hoàn tất quá trình chuẩn bị, bây giờ ngài có thể đi bất cứ lúc nào ngài muốn.>>
Rimuru bất ngờ trước hiệu suất làm việc của Ciel, sau đó cậu quay sang Shuna và nói.
Rimuru
Rimuru
"Được rồi, có lẽ đến lúc đi rồi, phiền em thông báo cho mọi người và nếu Veldora hay Diablo đòi đi theo thì nhờ em đối phó với hai người đó được không."
Shuna
Shuna
"Vâng, chúc ngài thượng lộ bình an."
Shuna đáp lại Rimuru và rời khỏi phòng.
Khi Shuna rời đi, Rimuru đứng dạy khỏi ghế.
Rimuru
Rimuru
<Được rồi, nhờ cô nhé Ciel.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng.>>
Sau đó một cánh cổng không gian từ từ mở ra, cùng lúc đó Rimuru cũng dần đi vào.
Rimuru
Rimuru
<Thật háo hức quá đi, không biết thế giới đó sẽ như nào nhỉ.>
Rimuru háo hức mong chờ.
Khi bước qua cánh cổng, xung quanh cậu giờ đây chỉ toàn màu đen, không gian xung quanh đen tới mức ánh sáng khó mà chiếu đến, sau đó cậu từng bước tiến lên.
Trong lúc đang đi đột ngột một cơn rung chấn mạnh mẽ xuất hiện làm cho không gian xung quanh giao động một cách dữ dội, thấy vậy Rimuru liền hỏi Ciel với giọng điệu gấp rút.
Rimuru
Rimuru
<<Chuyện gì đang xảy ra vậy Ciel!>>
Tuy nhiên sau câu hỏi cậu lại không nhận được hồi âm từ Ciel, cậu nhìn xung quanh thì đột nhiên không gian trước mặt cậu từ từ nứt ra sau đó vỡ vụn như kính, từ đó một thực thể bước ra.
???
???
"Xin chào, cậu là ai vậy?"
Vật thể ấy lên tiếng và nhìn vào Rimuru.
Ngay khoảnh khắc chạm mặt, Rimuru ngỡ ngàng dụi mắt như cậu đang nhìn vào ảo ảnh, trước mặt cậu là một bóng hình lấp lóa như thể cơ thể ấy được ghép từ vô số mảnh nhiễu sáng méo mó, gương mặt không rõ ràng, giọng nói như một kênh sóng bị nhiễu.
Thế nhưng, giữa lớp màn ấy, cậu lại thoáng thấy hình bóng của một người phụ nữ tóc dài.
NovelToon
Sau một lúc hoàng hồn, Rimuru nâng cao cảnh giác, sau lưng kho không gian nhỏ mở ra cùng với đó là cán kiếm, cậu từ từ luồn một tay ra sau để có thể lấy vũ khí bất cứ lúc nào.
Rimuru
Rimuru
"Hỏi tôi là ai ư?, trong khi lần đầu ngặp mặt mà lại che giấu danh tính thế này có bất lịch sự quá không."
Rimuru đáp lại cậu hỏi vừa rồi, nhưng vẫn cảnh giác với vật thể lạ ấy.
Đáp lại Rimuru chỉ là khoảng không tịnh lặng, cả hai dè chừng nhìn nhau, sau đó vật thể lạ ấy lên tiếng.
???
???
"Có lẽ trong hai ta phải có người lên tiếng nhỉ, nếu không cả hai ta sẽ nhìn nhau như nãy mãi mất."
Phantom
Phantom
"Được rồi, để ta giới thiệu bản thân trước, ta là tinh linh được mọi người gọi với cái tên <Phantom>."
Phantom giới thiệu bản thân trước Rimuru.
Rimuru
Rimuru
"Còn ta là Rimuru, ngươi nói mình là tinh linh ư?, trong khác với tinh linh mà ta biết, và có lẽ ngươi không phải là một tinh linh bình thường đâu nhỉ?"
Rimuru đáp lại Phantom với điệu bộ cận trọng.
Phantom
Phantom
"Oh, chỉ nhìn thôi mà ngươi đã đáng giá đến mức này, đúng ta không phải tinh linh bình thường, ta là tinh linh được sinh ra đầu tiên hay còn gọi là tinh linh khởi nguyên."
Phantom bất ngờ khả năng đánh giá của Rimuru.
Rimuru
Rimuru
<Cái gì!, tinh linh khởi nguyên luôn á!>
Rimuru bất ngờ trước câu trả lời của Phantom nhưng không để lộ ra ngoài.
Phantom từ từ đưa tay lên.
Thấy vậy Rimuru thụ thế chuẩn bị lấy vũ khí của mình ra.
Phantom
Phantom
"Pháo mầm <Henet>."
Sau câu nói đó, một nụ hoa nhỏ bằng lòng bàn tay xuất hiện, nó tích tụ năng và bắn vào Rimuru với tốc độ rất nhanh.
Khi nụ hoa xuất hiện chuận bị bắn Rimuru, thì cậu đã bật gia tốc tư duy và né được nó đồng thời rút vũ khí và thủ thế.
Phantom bất ngờ trước tốc độ của Rimuru.
Phantom
Phantom
"Có lẽ không nên để kẻ lạ mặt như ngươi đến thế giới của ta, ta sẽ kết thúc ngươi bằng chiêu kế tiếp."
Phantom
Phantom
"Vạn tượng thánh đường <Ain Soph Aur>."
Một bông hoa khổng lồ đột ngột xuất hiện, ở giữa những cánh hoa là hình bóng của một cô gái.
NovelToon
Phantom
Phantom
"Nở đi!"
Cùng với hiệu lện của Phantom bông hoa liên tục phát ra những hạt ánh sáng tiến tới Rimuru.
Khi các hạt ánh sáng tiến đến gần Rimuru thì cậu liền sử dụng gia tốc tư duy né các hạt ánh sáng.
Tuy nhiên có quá nhiều hạt ánh sáng làm Rimuru khó mà xoay sở, rồi một hạt ánh sáng chạm vào cậu...
.
.
.
Nhưng lại không có chuyện gì xảy ra.
Rimuru không hoảng loạn vẫn giữ bình tĩnh xử lý tình huống.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel!,Ciel!,cô có nghe tôi nói không!>>
Rimuru
Rimuru
<Tch!, chuyện gì đang xảy ra với cô ấy vậy chứ.>
Không thấy Ciel phản hồi, Rimuru tặc lưỡi, rồi cậu nhìn về phía Phantom.
Phantom lúc này đang bàng hoàng trước việc Rimuru chạm vào hạt anh sáng mà không bị làm sao.
Rimuru
Rimuru
<Cơ hội đây rồi.>
Rimuru lao đến với tốc độ nhanh nhất có thể và chém một đường ngang.
Nhưng Phantom đã kiệp hoàn hồn và né đi, tuy nhiên một phần lớp nhiễu đã bị chém trúng để lộ một chiếc áo trắng bị rách và một phần da thịt.
Phantom lùi lại giữ khoảng cách với Rimuru, rồi nhìn xuống nơi lớp nhiễu của bản thân bị chém trúng.
Phantom
Phantom
"Thật không ngờ là ngươi có thể làm tổn thương linh phục của ta đấy, có lẽ ta đã đánh giá sai về ngươi rồi."
Sau đó, Phantom giải trừ lớp nhiễu để lộ hình dáng thật sự của bản thân.
Từ đó một bóng dáng của người phụ nữ từ từ hiện ra, cô ta khoác trên mình một chiếc vấy trắng tinh khôi lộng lẫy và rực rỡ, trên trang phục của cô còn có các phụ kiện hình hoa mẫu đơn ở ngực và trên tóc được làm từ chất liệu anh sáng huyền bí, sau lưng cô là một quần sáng tròn uốn lượn.
NovelToon
Rimuru bất ngờ trước ngoại hình của Phantom kẻ mà cậu đã chiến đấu từ nãy đến giờ.
Rimuru
Rimuru
"Đẹp."
Rimuru vô tình thốt lên với giọng rất nhỏ.
Nhận thấy suy nghĩ của bản thân Rimuru cố lấy lại tinh thần và nắm chặt lấy thanh kiếm của mình.
Thấy được sự bất ngờ của Rimuru, Phantom chỉ đứng nhìn cậu với một nụ cười mỉm, rồi đưa tay lên.
Thấy Phantom chuận bị hành động Rimuru nâng cao cảnh giác.
Phantom
Phantom
"Luân hồi lạc viên <Ain Soph>."
Sau câu nói đó, một tòa tháp khổng lồ được trang trí bằng hoa và cành cây xuất hiện như muốn xuyên thẳng bầu trời và định hình lại cảnh quan xung quanh, giờ đây mặt đất chỉ còn lại 2 màu đen trắng giống như bàn cờ vua.
Rimuru
Rimuru
<Hm? Đây là gì thế này?>
Rimuru nhìn xung quanh và bắt đầu suy đoán.
Không để thời gian cho Rimuru suy nghĩ Phantom đã dịch chuyển ra sau cậu.
Thấy Phantom biến mất Rimuru bật cảm nhận vạn năng lên và thấy được Phantom đang ở sau lưng mình, cậu xoay người chém một đường ngang.
Tuy nhiên Phantom đã lùi lại ra xa cậu và né được, sau đó các dải sáng từ mặt đất trồi lên tấn công Rimuru.
Rimuru đã thành công né được tất cả, thấy không thể cứ thụ động mãi được cậu quyết định dịch chuyển lại gần để phản công, nhưng cậu lại không dịch chuyển được.
Rimuru chỉ nghĩ đơn giãn rằng chiêu thức vừa rồi của Phantom đã thao túng không gian xung quanh.
Rimuru đưa tay lên, cậu định sử dụng <Azathoth> để tạo ra lỗ hỏng thoát khỏi vùng không gian này.
Tuy nhiên, lại không có gì xảy ra.
Rimuru liên tục sử dụng kĩ năng của bản thân nhưng không một kĩ năng nào hoạt động.
Rimuru bất ngờ trong khi đang né những đòn tấn công từ phía Phantom.
Phantom
Phantom
"Có vẻ ngươi đang ngặp khó khăn, có cần ta giúp không?"
Phantom nói với giọng mỉa mai.
Rimuru
Rimuru
"Im đi!"
Rimuru nói trong khi vẫn đang né các dải sáng.
Thấy các dải sáng không làm gì được Rimuru, Phantom thu hồi lại các dải sáng.
Rimuru chuyển tầm nhìn sang Phantom sau khi các dải sáng ngừng tấn công.
Phantom
Phantom
"Chi kiếm <Anaph>."
Phantom triệu hồi thanh kiếm và lao thẳng về phía Rimuru.
Rimuru đưa thanh kiếm lên đỡ lấy đòn tấn công của Phantom.
Cả hai liên tục trao đổi với nhau những đường kiếm vô cùng hiểm hóc.
Phantom liên tục xen lẫn đòn tấn công bằng các dải sáng và chiến đấu bằng kiếm tấn công Rimuru từ mọi hướng.
Trong lúc này, những gì Rimuru có thể làm được là sử dụng gia tốc tư duy và sử dụng ma lực để cường hóa cơ thể.
Rimuru và Phantom giao chiến được một lúc lâu, động tác của Rimuru bắt đầu chậm dần, cậu bắt đầu cảm thấy đuối sức.
Rimuru
Rimuru
<!Chuyện gì đang xảy ra với cơ thể của mình vậy!>
Rimuru
Rimuru
<Cơ thể slime của mình có thể mệt ư?>
Rimuru
Rimuru
<Chờ đã, tại sao mình lại cần thở thế này?>
Không để cho Rimuru có thời gian suy nghĩ, Phantom liên tục tấn công.
Lúc đầu trận chiến giữa cả hai đang là thế cân bằng, nhưng sau khi Rimuru cảm thấy đuối sức thế trận đang nghiên dần về phía Phantom.
Trong lúc đang đỡ các đòn tấn công của Phantom, thì bổng nhiên một nguồn năng lượng quen thuộc phát ra từ thanh kiếm.
Rimuru
Rimuru
<Băng hoại hư vô <Turn Null>!>
Cảm nhận được sự nguy hiểm của luồn năng lượng phát ra từ thanh kiếm của Rimuru, Phantom ngừng tấn công giữ khoảng cách với cậu.
Thấy thế Rimuru chém ra một đường kiếm khí từ nguồn năng lượng băng hoại hư vô lao thẳng đến Phantom.
Nhưng nhát chém ấy lại ngưng động giữa không trung.
Rimuru đã quên rằng bản thân đang nằm trong vùng không gian của Phantom.
Sau nhát chém đó Rimuru kiệt sức và ngục ngã.
Dù không hiểu tại sao cơ thể của mình lại cảm thấy mệt nhưng Rimuru vẫn cố ngước mặt lên nhìn Phantom.
Phantom hiện tại đang quan sát nguồn năng lượng băng hoại hư vô bị ngưng động giữa không trung.
Nét mặt của cô ta có vẻ kinh ngạc khi một kẻ như Rimuru lại sở hữu một nguồn năng lượng nguy hiểm đến vậy.
Phantom đưa tay lên một cách chậm rãi chạm vào nguồn năng lượng băng hoại hư vô ngưng động giữ không trung.
Rimuru nghĩ rằng Phantom sẽ bị thương ngay sau khi chạm vào băng hoại hư vô nhưng...trái ngược với suy nghĩ của cậu, Phantom cầm nó trên tay một cách an toàn mà không bị gì cả.
Nhưng sự việc tiếp theo còn làm cho Rimuru ngạc nhiên hơn.
Nguồn năng lượng băng hoại hư vô trên tay Phantom bắt đầu phát sáng và cô đặc lại, sau khi ánh sáng dịu đi tại vị đó được thay thế bằng một viên pha lê.
Viên pha lê có màu đen tím huyền ảo, bề mặt trong suốt nhưng bên trong lại trống rỗng, tựa như một lỗ đen thu nhỏ nuốt chửng cả ánh sáng.
Gương mặt của người tạo ra viên pha lê lúc này đang có cùng một biểu cảm với Rimuru.
Phantom ngạc nhiên và quay đầu lại nhìn vào vòng tròn sau lưng với vẻ bối rối.
Sau đó quay lại nhìn Rimuru, lưỡng lự một lúc Phantom tiến đến bên canh Rimuru cùng với viên pha lê.
Thấy cô ta đang tiến đến, Rimuru cố gắn đứng lên nhưng không thể.
Phantom
Phantom
"Bình tĩnh đi nào, ta sẽ không làm gì ngươi đâu."
Phantom với một nụ cười mỉm trên môi.
Rimuru
Rimuru
"Ý ngươi là sao?"
Đáp lại Rimuru, Phantom quỳ một gối xuống đưa tay lên xoa đầu như muốn trấn an cậu.
Rimuru bất ngờ trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Phantom.
Phantom từ từ đưa viên pha lê đến trước ngực của Rimuru rồi thả viên pha lê ra.
Viên pha lê rơi xuống một cách chậm rãi rồi sát nhập vào người Rimuru.
Rimuru
Rimuru
<Ciel!!!>
Rimuru cầu cứu Ciel một cách bất lực, nhưng cậu vẫn không nhận được hồi âm từ Ciel.
Cơ thể của Rimuru bắt đầu biến đổi, giờ đây cậu có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng giống như nguồn năng lượng của Phantom tỏa ra trong người của mình.
Phantom tiếp tục xoa đầu, nhìn Rimuru với đôi mắt hiền dịu và nói.
Phantom
Phantom
"Ngủ ngon nhé con gái, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi."
Nói rồi tầm nhìn của Rimuru bắt đầu mờ dần, cậu cố gắn để ý thức không chìm vào giấc ngủ.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo:  phát hiện đòn tấn công tinh thần.>>
Ciel
Ciel
<<Ngăn chặn thành công.>>
Giọng Ciel vang lên.
Khi nghe thấy những lời đó của Ciel chạm đến, Rimuru nhẹ nhõm buông xuôi, ý thức dần dần chìm vào giấc ngủ.
Thấy Rimuru đã chìm vào giấc ngủ, Phantom đứng dạy quay lưng rời đi, nhưng chưa đi được bao xa cô dừng lại và nhìn vào Rimuru rồi nói.
Phantom
Phantom
"Có lẽ sau này sẽ xảy ra nhiều chuyện nằm ngoài dự kiến... nhưng nếu là vì anh em sẽ sẵn sàng chấp nhận tất cả."
Nói rồi Phantom biến mất trong màn đêm.
-----END CHAP 1-----

Chap 2: Đến thế giới mới

-----Rimuru POV-----
Một cơn gió khẽ lướt qua Rimuru làm cho mái tóc của Rimuru đung đưa trong gió.
Rimuru chậm rãi mở mắt cùng với cảm giác như đã thức dậy sau khi ngủ một giấc dài.
Tầm nhìn của Rimuru giờ đây đã bị che phủ bởi tầng lớp khói bụi.
Sau đó một cơn gió nữa kéo đến cuốn theo làn khói bụi che đi tầm nhìn của Rimuru.
Ngay khi làn khói bụi biến mất, khung cảnh thành phố dần dần hiện ra cùng với đó là những âm thanh in ỏi của tiếng còi báo động vang vọng khắp nơi.
Rimuru bắt đầu nhanh chóng quan sát khu vực xung quanh mình và thốt lên.
Rimuru
Rimuru
"Đây là nơi nào thế này?"
Hiện tại, Rimuru đang ở một thành phố mà bản thân không hề quen biết.
Và Rimuru đang đứng trong trung tâm của một cái hố lớn, có vẻ như cái hố được tạo ra do một vụ nổ nào đó.
Không biết tại sao bản thân lại ở đây, Rimuru bắt đầu di chuyển quan sát xung quanh.
Rimuru muốn tìm kiếm ai đó để hỏi, nhưng cậu lại không thấy một ai, cậu chỉ nghĩ rằng tiếng còi báo động là báo hiệu để sơ tán mọi người đến nơi an toàn.
Trong lúc tìm kiếm thì Rimuru bỗng nhìn vào tấm kính bên cạnh một tòa nhà.
Rimuru
Rimuru
"Cái gì thế này!"
Rimuru
Rimuru
"Bộ đồ này là sao?"
Rimuru bất ngờ trước bộ trang phục kì lạ mà bản thân đang mặc.
Bộ trang phục Rimuru đang mặc gồm trắng - tím - đen - vàng là các màu chủ đạo.
Lớp trong là bộ đồ ôm sát màu đen, bên ngoài là áo choàng dài màu trắng với ống tay rộng màu tím nhạt, thắt lưng màu tím buộc chặt ngang eo với khóa thắt vàng được khắt họa tiết tinh xảo, trước cổ có gắn miếng trang sức vàng làm tăng thêm vẻ uy nghiêm.
Tổng thể thì phối hợp hài hòa giữa các gam màu, vừa toát lên vẻ thanh nhã, vừa khẳng định vị thế cao quý, uy nghiêm, thánh thiện.
NovelToon
Trong lúc bất ngờ với ngoại hình của bản thân trong bộ đồ kì lạ, thì Rimuru bỗng cảm nhận được một nguồn năng lượng quen thuộc.
Nó giống với nguồn năng lượng tỏa ra từ Phantom kẻ mà cậu đã chiến đấu trước đó.
Khi nhắc đến Phantom Rimuru chợt nghĩ ra điều gì đó.
Rimuru
Rimuru
"Ciel!"
Rimuru hoảng loạn gọi tên người cộng sự của mình, sau đó một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Rimuru.
Ciel
Ciel
<<Vâng, thần đây thưa chủ nhân.>>
Nghe thấy giọng của Ciel, Rimuru cảm thấy nhẹ nhỏm hơn nhiều.
Rimuru
Rimuru
<<Ha~... cô đừng làm cho tôi lo lắng thế chứ, tôi còn tưởng đã có chuyện gì xấu xảy ra với cô rồi chứ.>>
Rimuru
Rimuru
<<Tại sao khi ta liên lạc với cô, cô lại không trả lời thế?>>
Ciel
Ciel
<<Lúc đó thần đang phân tích cá thể tên là Phantom và lên kế hoạch để đối phó.>>
Ciel
Ciel
<<Theo đánh giá sơ bộ thì cá thể Phantom rất mạnh vì thế để hắn không coi chủ nhân là mối đe dọa cần bị loại trừ và âm thầm sửa đổi cơ thể của chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Sửa đổi cơ thể à... thế thì cô đã sửa đổi gì thế?>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thần đã...>>
Tuy nhiên chưa kịp để Ciel trả lời câu hỏi của Rimuru thì Ciel đưa ra một thông báo với vẻ nghiêm trọng.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: phát hiện một nhóm cá thể trang bị vũ trang đang tiến tới đây với ý định thù địch.>>
Nghe thấy thông báo của Ciel, Rimuru ngay lập tức kiểm tra bằng cảm nhận vạn năng.
Rimuru nhận ra đúng là họ đang tiến đến đây và xung quanh họ được bao bọc bơi một vùng không gian nhỏ trông khá giống với năng lực của Phantom.
Nhưng thay vì sử dụng nguồn năng lượng giống Phantom thì nguồn năng lượng họ đang sử dụng lại là... ma lực?
Rất nhanh sau đó, nhóm người đó đã ở ngay trước mặt Rimuru.
Trên người bọn họ là những bộ giáp trong rất hiện đại cùng với đó là vũ khí mang theo bên người và họ đang bay trên Rimuru.
Thấy vậy Rimuru liền hỏi Ciel.
Rimuru
Rimuru
<<Này Ciel, cô có biết bọn họ là ai không?>>
Ciel
Ciel
<<Thưa chủ nhân, bọn họ được gọi là đội phòng chống tinh linh <AST>.>>
Sau câu trả lời của Ciel thì một cô gái với mái tóc đuôi ngựa đen dài có vẻ là trưởng nhóm lên tiếng.
NovelToon
???
???
"Đã xác định được mục tiêu, tất cả mọi người chuẩn bị vũ khí... tấn công!"
All nv phụ <AST>
All nv phụ <AST>
""Rõ!""
Sau hiệu lệnh của người đội trưởng tất cả đông thanh đáp lại.
Họ bắn loạn xạ vào vị trí của Rimuru với những vũ khí mang theo bên người.
Dù đã được Ciel thông báo rằng bọn ho có mang theo vũ khí và tỏ ra ý định thù địch nhưng Rimuru vẫn ngạc nhiên khi họ lại tấn công một cách vội vã như vậy.
Rimuru có thể dễ dàng né tránh những làn đạn ấy, nhưng lại không làm thế mà vô thức đưa tay lên và nói ra một cái tên mà bản thân chưa bao giờ nghe đến.
Rimuru
Rimuru
"<Ain>!"
Sau câu nói của Rimuru không gian dần nứt ra thành một đường ngang rồi vở vụn như kính, từ đó một thanh katana màu đen tuyền xuất hiện.
Bất ngờ bởi hành động của chính mình, chưa kịp để Rimuru hoàn hồn thì Rimuru đã vô thức nắm lấy cán kiếm và chống kiếm xuống đất và thốt lên.
Rimuru
Rimuru
"Hư vô kính <Ain Sof Kli>."
Sau hiệu lệnh một màn chắn pha lê trong suốt, mỏng như gương nước xuất hiện ngăn chặn các đòn tấn công.
Khói bụi một lần nữa che khuất tầm nhìn Của Rimuru.
Thấy vậy trưởng nhóm <AST> ra lệnh ngừng tấn công, cô ta muốn xác nhận tình trạng của Rimuru sau đòn tấn công.
Màn khói dần thưa đi để lại Rimuru nguyên vẹn nhìn nhóm <AST>.
Sau đó màn chắn của Rimuru bắt đầu vở vụn và tan biến vào hư không.
Trong khi vẫn chưa hết ngạc nhiên với những gì đã xảy ra.
Rimuru bật gia tốc tư duy lên và quay sang hỏi Ciel.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel!, đây là thứ gì? Và tại sao ta lại biết cách sử dụng nó vậy?>>
Rimuru bối rối hỏi Ciel và nhìn vào thanh kiếm đang cầm trong tay.
Ciel
Ciel
<<Thưa chủ nhân, theo phân tích của thần thì thì thứ mà ngài đang cầm trong tay được gọi là thiên sứ, là sức mạnh mà ngài có được sau khi viên pha lê của Phantom sát nhập vào cơ thể ngài, và nguồn năng lượng mà ngài đang cảm nhận được bên trong cơ thể được gọi là linh lực.>>
Rimuru
Rimuru
<<Khoan đã, thế có nghĩa là sao?>>
Ciel
Ciel
<<Hiện tại ngài đã trở thành một tinh linh thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Hả!?!?>>
Rimuru không thể giấu được sự bất ngờ trước những lời nói của Ciel.
Mọi chuyện đã trở nên ngày càng phức tạp.
Hiện tại Rimuru đang đối đầu với đội phòng chống tinh linh và Rimuru đang là một... tinh linh.
Rimuru
Rimuru
<Có vẻ sẽ rắc rối rồi đây.>
Rimuru thở dài nói với vẻ uể oải.
Trong khi đang suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra với bản thân gần đây thì Rimuru nhận ra một người trong nhóm đang tiếp cận cậu với tốc độ nhanh bất thường.
Cô ta là một cô gái trẻ với đôi mắt màu xanh cùng với mái tóc ngắn ngang vai màu trắng bạc.
Trên đầu cô ta là một cặp cảm biến ở hai bên đầu cùng với đó là bộ giáp được che phủ từ vai xuống tay, từ chân lên tới đầu gối và phần giáp bụng có một phần trong suốt, để lộ phần phía trên ngực.
NovelToon
Thấy vậy Rimuru ngừng việc suy nghĩ lại và chuyển sang chế độ chiến đấu.
Khi đến gần Rimuru, cô gái tóc trắng lấy ra một thanh kiếm ánh sáng từ một bên chân và lao thẳng vào Rimuru.
Rất nhanh sau đó Rimuru đưa thanh katana lên và đỡ lấy đòn tấn công từ cô gái tóc trắng.
Những người còn lại cố gắng hộ trợ cô gái tóc trắng từ xa nhưng không thể vì trận đấu giữa hai người diễn ra quá nhanh, nên họ lo sợ vì nếu tấn công họ có thể đánh trúng cả đông đội của họ.
Trong lúc chiến đấu Rimuru còn có thể dành thời gian quan sat các trang thiết bị của bọn họ cũng như tìm hiểu về sức mạnh của chính bản thân.
Ngay sau khi viên pha lê sát nhập vào người Rimuru thì Rimuru đã sở hữu sức mạnh này và trở thành một tinh linh cũng như có kiếm thức về cách sử dụng sức mạnh mới này.
Dù không biết tại sao Phantom lại đưa cho Rimuru sức mạnh này, nhưng theo phân tích của Ciel thì thứ này vô hại với Rimuru.
Rimuru rất nghi ngờ thứ sức mạnh mà Phantom đưa cho, nhưng cũng đông thời nghĩ rằng bản thân nên thử sử dụng để xem trong nó thư thế nào.
Quay trở lại hiện tại, Rimuru vẫn đang chiến đấu với cô gái tóc trắng.
Nhanh chóng, Rimuru chặn đòn đánh của cô gái tóc trắng rồi bật lùi lại giữ khoảng cách và mở miệng nói.
Rimuru
Rimuru
"Này! Lần đầu gặp mặt mà lại chào đón như này ư? Ta đã làm gì các ngươi đâu."
Rimuru vừa nói vừa di chuyển né tránh các đòn tấn công.
???
???
"Im đi! Ngươi đã phá hủy cả một khu vực như vậy mà nói không làm gì ư."
Cô gái tóc trắng nói với giọng giận dữ trong khi vần không ngừng tấn công.
Rimuru chặn đòn tấn công của cô gái tóc trắng và suy nghĩ về những gì mà cô gái ấy vừa nói.
Rimuru
Rimuru
<Phá hủy cả một khu vực? Nhưng ta đã làm gì đâu.>
Ở nơi Rimuru tỉnh dậy có một cái hố lớn nhưng Rimuru không nghĩ là bản thân đã tạo ra cái hố đó.
Rimuru
Rimuru
<Có lẽ đã có một sự hiểu lầm ở đây rồi.>
Trong lúc Rimuru đang suy nghĩ thì Ciel lên tiếng.
Ciel
Ciel
<<Cái hố đó là do vụ không gian chấn của ngài gây ra thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Không gian chấn?>>
Rimuru bối rối khi không hiểu không gian chấn là gì và bản thân cũng không làm cái gì để tạo ra nó cả.
Ciel
Ciel
<<Nếu một tinh linh không kiểm soát được sức mạnh thì khi đến thế giới này sẽ xảy ra biến động không gian và từ đó gây ra hiện tượng không gian chấn.>>
Rimuru
Rimuru
<<Vậy cái hố đó là do ta à...>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân.>>
Vụ không gian chấn của Rimuru có vẻ không tầm thường, nó đã san phẳng cả một góc thành phố.
Rimuru
Rimuru
<<Có lẽ không ai thiệt mạng trong vụ không gian chấn của ta phải không Ciel.>>
Dù biết rằng người dân thành phố đã sơ tán đến nơi an toàn nhưng Rimuru muốn Ciel xác nhận lại việc Rimuru có vô tình giết một ai hay không.
Ciel
Ciel
<<Vâng, không ai thiệt mạng trong vụ không gian chấn của ngài.>>
Rimuru
Rimuru
<<May thật đấy.>>
Rimuru thở phào nhẹ nhỏm trước câu trả lời của Ciel.
Sau khi chắc rằng bản thân không vô tình giết một ai thì Rimuru trở về thực tại và nhìn vào nhóm người trước mặt.
Ai nấy cũng tràn đầy sát khí và chỉa vũ khí về phía Rimuru làm cho Rimuru cảm thấy ngao ngán.
Rimuru
Rimuru
<Mặc dù bản thân không giết một ai, nhưng gây ra thiệt hại lớn như vậy thì không bị truy sát cũng lạ.>
Sau một lúc lâu suy nghĩ thì Rimuru đành để những câu hỏi vẫn chưa có lời giải thích vào lúc khác.
Rimuru ngưng sử dụng gia tốc tư duy và quay trở lại chiến đấu với những người trước mặt.
Biết rằng không thể đàm phán với họ nên Rimuru chỉ còn một cách là chiến đấu với họ.
Trong lúc chiến đấu, Rimuru nảy ra ý tưởng sẽ thử nghiệm chiêu thức mới của sức mạnh tinh linh này.
Cô gái tóc trắng cứ liên tục lai đến Rimuru một cách điên cuồng, thấy vậy Rimuru đỡ lấy đòn đánh và hất văng cô gái ấy ra xa đông thời bay lên giữ khoảng cách với nhóm người trước mặt.
Rimuru vô thức đưa thanh kiếm ra trước mặt và nói.
Rimuru
Rimuru
"Vô hạn hư vô <En Sof Ain>."
Rimuru nói lên một cái tên mà bản thân chưa từng nghe đến nhưng vì một lý do nào đó mà nó lại nằm trong tiềm thức.
Sau câu nói đó, ngay lặp tức một luồng sáng xuất hiện từ thanh kiếm, nó sáng đến mức có thể làm mù tạm thời những ai nhìn thấy nó, nhưng Rimuru thì lại không bị ảnh hưởng bởi nó.
Thấy được Rimuru đang hành động nhóm người trước mặt bắt đầu tản ra và cảnh giác với luồng ánh sáng phát ra từ thanh kiếm.
Sau đó lưỡi kiếm vở vụn thành nhiều mảnh bay xung quanh Rimuru.
Khi ánh sáng dần dịu đi không gian xung quanh đã trở thành một màu xám xịt và âm thanh xung quanh lại tĩnh lặng một cách lạ thường.
Các thành viên trong nhóm bắt đầu hoảng loạn với những gì đang xảy ra, thấy vậy người đội trưởng liền trấn an các thành viên tuy nhiên cô lại không nói được thấy thế cô liền ra hiệu bằng tay để cố trấn an các đồng đội.
Trong lúc nhóm người trước mặt đang hoảng loạn, Rimuru vô thức ra lên cho những mảnh kiếm lao thẳng đến nhóm người trước mặt.
Tuy nhiên mảnh kiếm chỉ đi xuyên qua mà không để lại một vết thương nào, sau khi mảnh kiếm xuyên qua thì từng người một rơi xuống như đang bất tỉnh.
Thấy vậy Rimuru hoảng loạn thốt lên.
Rimuru
Rimuru
"T-Ta giết bọn họ rồi ư!"
Ciel
Ciel
<<Không thưa chủ nhân.>>
Ciel
Ciel
<<Theo phân tích của thần thì đòn tấn công đó chỉ khiến họ vào trạng thái chết lâm sàng.>>
Ciel
Ciel
<<Có lẽ ít phút nữa họ sẽ tỉnh lại.>>
Rimuru
Rimuru
"Phù~~~ may quá ta tưởng mình đã giết họ rồi chứ."
Rimuru thở phào nhẹ nhõm.
Sau màn hoảng loạn của Rimuru thì chiêu thức cũng hết hiệu lực, màu sắc không gian xung quanh đã trở lại dáng vẻ vốn có và âm thanh cũng bắt đầu vang vọng khắp nơi.
Những người lúc nãy tấn công Rimuru hiên giờ một số đã bất tỉnh, một số thì đang choáng váng sau đòn vừa rồi.
Riêng một người thu hút sự chú ý của Rimuru, đó là cô gái tóc trắng.
Gương mặt của cô ta lúc này còn giận giữ hơn lúc này sau khi nhìn thấy đồng đội bất tỉnh.
Cô ta cố gắn đứng lên và lao thẳng đến Rimuru và hét lên.
???
???
"Chết đi!!!"
Rimuru khá bất ngờ khi thấy cô gái đó vẫn còn có thể tiếp tục tấn công trong khi các thành viên còn lại trong nhóm vẫn còn bị choáng sau đòn tấn công vừa rồi.
Rimuru không định tung ra một đòn tấn công nguy hiểm như vậy nhưng sức mạnh tinh linh quá khó kiểm soát và nó không được ổn định.
Sau những gì đã xảy ra Rimuru không nghĩ rằng những lời biện hộ của bản thân sẽ hoạt động ngay lúc này.
Rimuru không muốn ở lại đây lâu để tránh việc có thêm quân tiếp viện xuất hiện, nghĩ vậy Rimuru định thử nghiệm một kĩ năng nữa đồng thời lợi dụng nó để thoát khỏi nơi này.
Vì đã phát hiện ra được rất nhiều thiết bị đang theo dõi trận chiến của Rimuru và còn có cả một con tàu khổng lồ đang tàn hình nên càng ở lại lâu thì mọi chuyện sẽ càng thêm rắc rối.
Rimuru
Rimuru
"Hư vô diệt giới <Ain=Erasure>."
Rimuru vừa dứt lời thì nguồn linh lực chạy vào thanh katana.
Thanh katana phát sáng nhạt ánh lam mờ lan dọc theo lưỡi kiếm, không gian xung quang Rimuru dần mất đi màu sắc chỉ còn lại đen - trắng - lam, mọi chuyển động chậm lại như bị đống băng trong khoảnh khắc.
Cô gái tóc trắng đang lao tới thấy thanh kiếm của Rimuru phát sáng liền dừng lao đến và giữ cảnh giác.
Rimuru chém một nhát cực nhanh, từ nhát chém ấy một vết rách không gian vô hình lan ra theo hướng vung kiếm.
Vết rách này không cắt mà là xóa bỏ, mọi thứ chạm vào đường kiếm đều biến mất như chưa từng tồn tại.
Đòn tấn công này không chủ động nhắm vào bất cứ ai mà chỉ tạo nên sự hỗn loạn để cho Rimuru có cơ hội trốn khỏi sự truy đuổi của đám người này.
Khi đòn tấn công được tung ra, đồng thời Rimuru ngay lập tức nới với Ciel.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel! Dịch chuyển ta đến nơi không người ngay.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng thưa chủ nhân.>>
Sâu câu nói của Ciel, Rimuru đã xuất hiện ở một con hẻm không người.
Rimuru bước đi trong con hẻm tối bỗng cảm thấy kiệt sức và tựa lưng vào tường.
Có lẽ hai đòn tấn công vừa rồi đã tiêu hoa rất nhiều linh lực nên mới khiến Rimuru kiệt sức.
Rimuru tự cười với bản thân và đặt tay lên ngực nhằm tự trấn an bản thân.
Rimuru
Rimuru
"Haha, đã lâu lắm rồi mình mới trải nghiệm được cảm giác kiệt sức."
Sau khi đưa tay lên ngực Rimuru cảm nhận được nhịp tim của bản thân đang đập.
Nhưng rồi Rimuru nhận ra có gì đó không ổn.
Slime làm gì có tim!?
Rimuru nhanh chóng biết được thủ phạm và liền tra hỏi Ciel.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel! Cô đã sửa đổi cơ thể của ta kiểu gì vậy?>>
Ciel
Ciel
<<Thần đã sửa đổi cơ thể của ngài trở nên giống con người nhất có thể thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Tại sao lại làm vậy chứ!? Lúc đó ta đang phải giao chiến với tên Phantom mà.>>
Ciel
Ciel
<<Thần làm vậy để tránh việc Phantom biết rằng ngài không phải là con người thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Ha~~~ đánh lừa kẻ địch nghe được đấy, nhưng ít nhất cô cũng phải báo cho tôi một tiếng chứ.>>
Rimuru thở dài trước kế hoạch của Ciel nhưng lại không báo cáo một tiếng.
Bỗng Rimuru nhận ra những lời nói lúc nãy Ciel, thì Rimuru liền nhanh chóng kiểm tra cơ thể của chính bản thân.
.
.
.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel!!! Tại sao cô lại biến ta thành con gái cơ chứ!?!?>>
Ciel
Ciel
<<...>>
Ciel im lặng không trả lời Rimuru.
Rimuru
Rimuru
<<CIEL!!!>>
Trong khi vẫn đang đau khổ vì việc bị Ciel sửa đổi cơ thể thành con gái thì Rimuru cảm nhận được một kẻ đang tiến đến gần mình.
Và trên người kẻ đó tỏa ra... linh lực!
Thấy vậy Rimuru thủ thế nắm chặt thanh katana trên tay để chuẩn bị tiếp đón kẻ đó.
???
???
"À... ùm... này...!"
Khi người đó chưa kịp nói dứt câu thì mũi kiếm của Rimuru đã chỉa thẳng vào cổ của người đó.
Đó là một cậu trai với mái tóc màu xanh lam, hình dáng và bộ đồ cậu ta đang mặc trông có vẻ như là một học sinh trung học.
NovelToon
Hiện tại cậu ta đang hoàn toàn bất động do quá sợ hãi trước lưỡi kiếm của Rimuru.
Cậu ta hoảng lạo cố gắng giải thích.
???
???
"C-Chờ đã... t-tôi không có ý xấu... xin hãy bình tĩnh."
Rimuru
Rimuru
"Ngươi là ai, đến đây làm gì?"
Rimuru nói trong khi vẫn giữ mũi kiếm.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"T-Tôi tên là Itsuka Shido, tôi đến đây chỉ để giúp cô và tôi không có ý xấu gì đâu."
Shidou nới với vẻ mặt sợ hãi.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: không cảm nhận được ý định thù địch từ cá nhân Itsuka Shido.>>
Ciel xác nhận lại lời nói của người trước mặt Rimuru.
Tuy nhiên, Rimuru lại để ý đến một điểm.
Đó là cách mà Shido gọi Rimuru là 'cô'.
Rimuru muốn phản đối lại cách gọi đó nhưng với cơ thể hiện tại thì Rimuru lại không thể phản bác lại được.
Vực dậy tinh thần, Rimuru hạ mũi kiếm xuống và mở miệng nói.
Rimuru
Rimuru
"Được ta tin ngươi, nhưng những thứ đó là sao, tai ghe, drone, và cả con tàu khổng lồ trên đó nữa."
Rimuru nói và chỉ tay về phía con tàu.
Sau câu nói của Rimuru, gương mặt của Shido bắt đầu trở nên căng thẳng hơn.
Rimuru có thể thấy được sự hoảng loạn về vẻ mặt bối rối của Shido.
Một lúc sau, Shido mở miệng nói.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Những thứ này đến từ một tổ chức tên là <Ratatoskr>."
Rimuru
Rimuru
"<Ratatoskr>?"
Rimuru lặp lại lời nói của cậu ta với ý muốn được giải thích thêm.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"<Ratatoskr> là một tổ chức được thành lập với mục đích cứu các tinh linh."
Shido nói và nhìn Rimuru với anh mắt mong chờ sự phản hồi từ Rimuru.
Rimuru dành một lúc suy nghĩ về những gì mà cậu ta vừa nói và lên tiếng.
Rimuru
Rimuru
"Ngươi nói 'cứu' ư?"
Rimuru hỏi lại và Shido chỉ gật đầu và tiếp tục nói.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Đúng vậy, chúng tôi cứu các tinh linh bằng cách phong ấn linh lực của họ và cho họ một cuộc sống bình thường."
Nhưng hiện tại Rimuru không cần thứ đó.
Thứ mà Rimuru cần hiện tại đó là tìm cách trở về an toàn và tránh xung đột với Phantom.
Với suy nghĩ như vậy, Rimuru chỉ nhìn Shido và nói.
Rimuru
Rimuru
"Ta không cần."
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Tại sao chứ?"
Shido ngạc nhiên và nói.
Rimuru
Rimuru
"Vì ta còn việc quan trọng hơn cần phải làm."
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Việc quan trọng hơn? Hơn cả việc bị nhóm <AST> truy đuổi luôn sao?"
Rimuru
Rimuru
"Đúng."
Rimuru chỉ trả lời Shido một cách lạnh lùng.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Vậy việc hiện tại cô muốn làm đó là gì---"
Tuy nhiên, khi Shido chưa nói dứt câu thì Rimuru nhận được thông báo từ Ciel.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: nhóm người lúc nãy hiện đang tiến đến chỗ của ngài thưa chủ nhân.>>
Sau thông báo của Ciel thì Shido cũng lên tiếng.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Này, ở đây nguy hiểm lắm, hay là---"
Chưa kịp nói xong thì Rimuru cắt ngang lời của Shido.
Rimuru
Rimuru
"Không cần đâu, mọi chuyện ở đây ta lo được, còn ngươi mau đến nơi an toàn đi."
Nhưng Shido lại tiếp tục lên tiếng.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Không được! Chẳng phải---"
Một lần nữa Rimuru lại cắt ngang lời nói của Shido.
Rimuru
Rimuru
"Ngươi cứng đầu thật đấy."
Rimuru thở dài rồi quay sang nói với Ciel.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel, nhờ cô dịch chuyển tên đó đến nơi an toàn giùm ta.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Sau câu nói của Ciel thì Shido đã biến mất khỏi tầm nhìn của Rimuru.
Sau khi dịch chuyển Shido đi thì đúng lúc cô gái tóc trắng chiến đấu với Rimuru lúc nãy cũng tới nơi và đang bay phía trên Rimuru cùng với đó là một bộ phóng tên lửa mini.
???
???
"Chết đi đồ quái vật!"
Nói rồi cô ta bắn một loạt tên lửa tiến về phía Rimuru.
Nhưng khi chuẩn bị tránh đi thì không gian xung quanh của Rimuru bắt đầu dao động.
Khi kịp nhận ra thì Rimuru đã bị dịch chuyển đến một hòn đảo nổi.
Nhưng vì một lý do nào đó mà Rimuru không thể cử động được.
Hay nói đúng hơn là cơ thể của Rimuru đã vào trạng thái bất tỉnh và Rimuru đang quan sát xung quanh bằng cảm nhận vạn năng.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel! Chuyện gì đang xảy ra vậy?>>
Trước khi có được câu trả lời của Ciel thì Rimuru nhận ra còn có một sự hiện diện khác ở đây.
Rimuru
Rimuru
<Phantom!!!>
Nhìn thấy Phantom, Rimuru ngay lập tức hiểu ra rằng chính Phantom là người đã dịch chuyển Rimuru đến đây và còn việc Rimuru bất tỉnh có thể là do Ciel.
Cô ta đang sử dụng lớp nhiễu để che dấu thân phận trước Rimuru.
Phantom bước tới và nhìn vào Rimuru, nhưng một lúc sau cô ta cũng rời đi.
Rimuru
Rimuru
<<Này Ciel, lúc ta chiến đấu với tên phantom và không sử dụng được bất kì kĩ năng nào là do cô đúng không?>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Tại sao chứ?>>
Ciel
Ciel
<<Theo phân tích của thần, sau khi sử dụng một lượng lớn năng lượng cho quá trình di chuyển, thì khả năng ngài chiến thắng cô ta rất thấp.>>
Rimuru
Rimuru
<<Thật vậy sao.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Sau đó, Rimuru và Ciel chìm vào trong im lặng.
.
.
.
Ở nơi này, theo Ciel thì Rimuru không nên tỉnh dậy để tránh việc Phantom nghĩ rằng Rimuru không phải là con người.
Do không có gì để làm ngoài việc chờ đợi Ciel phân tích, Rimuru bắt đầu chán nản.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel, cô có thể đưa ý thức của ta vào trạng thái ngủ được không, khi nào có phân tích gì hay thì hãy kêu ta dậy.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Sau câu nói của Ciel, ý thức của Rimuru bắt đầu vào trạng thái ngủ.
-----END CHAP 2-----

Chap 3: Cuộc họp bàn luận về tinh linh mới

-----Shido POV-----
Rimuru
Rimuru
"Ngươi cứng đầu thật đấy."
Ngay sau câu nói ấy, Shido chợt nhận ra khung cảnh xung quanh đã thay đổi, cậu không còn ở trong con hẻm nữa, mà là... trong phòng điều khiển <Fraxinus>.
Tất cả mọi người trên tàu đều nhìn cậu chằm chằm với vẻ ngạc nhiên và hoang mang, cậu cũng không khá hơn họ là bao.
Một khoảnh khắc im lặng nặng nề bao trùm toàn bộ phòng điều khiển, không ai lên tiếng, chỉ có tiếng của các thiết bị điện tử vang lên.
Cuối cùng Reine đã phá tan bầu không khí tĩnh lặng đó.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Báo cáo, dấu hiệu linh lực của tinh linh đó... đã biến mất."
Câu nói ấy như kéo tất cả mọi người trở lại thực tại.
Ngay lập tức, các thành viên khẩn trương quay lại làm việc.
Nhận thấy Shido vẫn đang sững người, Reine tiến lại gần, nhẹ giọng nói.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Đó có lẽ là một trong những khả năng của cô ta, khả năng cho phép thao túng không gian."
Shido nghe vậy, hít một hơi thật sâu, cố trấn tĩnh lại bản thân.
Thấy Shido đã bình tĩnh hơn, Reine trở về bàn làm việc của mình, ánh mắt dán chặt vào các số liệu đang chạy.
Một lần nữa tất cả mọi người trong phòng điều khiển lại chìm vào im lặng, không có âm thanh nào khác ngoài tiếng động nhỏ phát ra từ các thiết bị trên tàu.
Một lát sau, Kotori đứng dậy, giọng cô vang lên rõ ràng.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Được rồi, tất cả hãy tập trung tại phòng họp, chúng ta có một cuộc họp khẩn cấp về tinh linh mới này."
Phòng họp
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, Kotori gõ nhẹ lên bàn, ánh nhìn nghiêm nghị.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Như mọi người đã thấy, một tinh linh mới vừa xuất hiện, và tinh linh này có sức mạnh khủng khiếp như trên đoạn video sau đây."
Màn hình lớn bật sáng, chiếu lại hình ảnh tang thương của trận chiến.
Một vệt chém vô hình xé nát mặt đất, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi, chỉ với một cú chém duy nhất, nhưng mang theo đó là một sức mạnh hủy diệt không tưởng.
Trong phòng họp, sau khi xem xong đoạn video thì không một ai có thể thốt lên một lời nào cả.
Reine cúi đầu nhìn vào bản báo cáo.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Dựa trên năng lượng đo được, chỉ một nhát chém đó thôi đã bằng tổng năng lượng của một tinh linh cấp S."
Sau đó Kannazuki cầm trên tay một bản báo cáo và tiếp lời.
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Dựa theo dữ liệu mà chúng ta có được, thì linh linh này đã được đặt mã tên là <Void>, do sức mạnh có thể biến mọi thứ trở về với hư vô."
Kannazuki nói và ấn ngón tay lên bàn phím.
Ngay sau đó, lần lượt những hình ảnh hoang tàn của thành phố được hiện lên.
Một bức ảnh đặc biệt thu hút sự chú ý của mọi người, một bức ảnh được chụp từ góc nhìn phía trên cho thấy một vệt thẳng dài xuyên qua thành phố, mọi thứ trong phạm vi đó... đã biến mất hoàn toàn.
Những tòa nhà, những con phố đã từng tồn tại ở đó cứ như là đã bốc hơi đi vậy.
Nhìn vào khung cảnh đó mọi người trong phòng đều hoàn toàn im lặng.
Shido có thể thấy được bầu không khí trong căn phòng ngày một căn thẳng hơn, cho thấy được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Bỗng---
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Ah~~~ khi nhìn thấy đòn tấn công đó, cơ thể tôi bắt đầu rung lên như muốn hứng trọn đòn tấn công đó."
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Ah~~~ thật là phấn khích quá đi."
Kannazuki nói với giọng điệu kì quái và liên tục uốn éo cơ thể theo một cách khó hiểu.
Mọi người trong phòng lúc này đang hướng sự chú ý đến Kannazuki.
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Ah~~~ nhìn vào sự khủng khiếp của nó, tôi tự hỏi sẽ như thế nào nếu cơ thể của tôi hứng trọn đòn tấn công đó, thật là một sự trừng phạt thần thánh!"
Kannazuki nói trong khi vẫn đang uốn éo cơ thể.
Trong khi Kannazuki đang nói trong sự sung sướng thì Kotori nhìn vào anh ta với vẻ mặt tức giận và đá vào bụng anh ta.
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Guh!"
Kannazuki chỉ kịp phát ra một tiếng trước khi nằm bệch dưới sàn do cú đá của Kotori.
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Ah~ một sự trừng phạt thần thánh~"
Kannazuki lẩm bẩm với sự sung sướng trong khi bản thân đang ôm bụng và nằm dưới sàn.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Im lặng ngay!"
Kotori nói với vẻ tức giận và đá vào người Kannazuki khiến cho anh ta rên lớn hơn.
Kyouhei Kannazuki
Kyouhei Kannazuki
"Ah~ cảm - ơn - ngài -"
Một lúc sau, Kotori cũng nguôi giận và quay trở về chỗ ngồi của mình, còn Kannazuki thì vẫn nằm dưới sàn ôm bụng với vẻ mặt thỏa mãn.
Dù có chút kì lạ với thái độ của Kannazuki nhưng cũng vì vậy mà đã vơi đi sự căng thẳng của mọi người trong phòng họp.
Shido thầm cảm ơn sự hi sinh của Kannazuki.
Quay trở lại với cuộc họp, mọi người vẫn đang chìm trong im lặng.
Trong lúc mọi người vẫn còn im lặng thì Reine cầm trên tay bản báo cáo và lên tiếng.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Theo như phân tích của tôi và dựa vào trận chiến vừa rồi, thì tinh linh này khá thụ động và chỉ tấn công nếu bị tân công trước, nhưng dù vậy thì có vẻ như cô ta không phải loại người thích việc giết chóc."
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Đúng thật là vậy, lúc đó cô ta trong có vẻ như muốn nói chuyện hơn là lao vào chiến đấu như một kẻ cuồng chiến."
Kotori gật đầu đồng ý với Reine.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Nhưng có một điều khiến tôi thấy kì lạ."
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Là điều gì?"
Kotori nói với vẻ tò mò và mọi người xung quanh đều im lặng nhìn vào Reine.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Theo biểu đồ tâm trạng của cô ta lúc mới xuất hiện cho thấy cô ta cảm thấy rất căng thẳng vào thời điểm đó, và trong lúc cô ta chạm mặt với nhóm <AST> thì dần bình tĩnh lại, nhưng rồi đến khi Shin đến gần thì mức độ căng thẳng lại tăng lên."
Mọi người trong phòng đều hướng ánh nhìn về phía Shido.
Shido chỉ biết im lặng hứng chịu những ánh mắt ấy mà không biết nói gì.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Điều đó có nghĩa cô ta cảnh giác với Shido hơn là nhóm <AST> ư?"
Murasame Reine
Murasame Reine
"Có thể nói là vậy"
Reine nói và gật đầu nhẹ.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Ý của cô là sao chứ?"
Murasame Reine
Murasame Reine
"Đây chỉ là giả thuyết của tôi, nhưng rất có thể cô ta có thể cảm nhận được nguồn linh lực tỏa ra từ Shin trong lúc Shin đang đến gần cô ta."
Mọi người trong phòng đều một lần nữa hướng ánh nhìn về phía Shido khiến cho cậu cảm thấy khó xử.
Kotori đặt tay lên cằm trông có vẻ như đang suy nghĩ thứ gì đó một lúc rồi lên tiếng.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Cô ta có thể phát hiển ra con tàu của chúng ta dù cho có dùng Realizer tàn hình thì rất có thể giả thuyết của cô là chính xác."
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Chẳng lẽ cô ta có ác cảm với các tinh linh khác ư?"
Sau một lúc nghĩ ngợi, Kotori thở dài và đứng dậy, giọng nghiêm nghị nói.
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Lần này chúng ta đã chủ quan khi chưa nắm rõ thông tin và khả năng của tinh linh này, nhưng cũng may thây khi cô ta không coi chúng ta là kẻ địch."
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Tuy nhiên, như đã thấy về sự nguy hiểm của tinh linh này, chúng ta phải cận trọng trong việc phong ấn nếu không sẽ có hậu quả không lường."
Itsuka Kotori
Itsuka Kotori
"Được rồi, cuộc họp đến đây là kết thúc, mọi người hãy quay về làm việc của mình và tiếp tục phân tích những thông tin mà chúng ta có được."
Kotori nói rồi đứng dậy từ từ bước ra khỏi phòng họp.
Mọi người đồng loạt đứng dậy và lặng lẽ rời đi.
Chỉ còn lại Shido ngồi yên, thở dài, ánh mắt nặng trĩu.
Bỗng Reine tiếng đến bên Shido và đặt tay lên vai cậu.
Murasame Reine
Murasame Reine
"Cậu làm tốt lắm, Shin."
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Cảm ơn cô, Reine."
Sau câu nói đó Reine cũng ròi khỏi để lại Shido một mình trong phòng họp.
Shido hướng đôi mắt vào màn hình và nhìn vào gương mặt của tinh linh đó.
Một nét đẹp hoàn hảo nhưng lại rất lạnh lùng.
Mạnh mẽ đến đáng sợ nhưng những hành động của cô ấy lại không thực sự muốn làm hại ai cả.
Dù vẫn còn những cảm xúc rối rắm về việc này nhưng Shido cũng đã phần nào bình tĩnh hơn.
Cậu đứng dậy và rời khỏi phòng họp.
Cô gái ấy không phải người xấu, cô ấy chỉ bảo vệ bản thân bằng sức mạnh.
Nếu như có ai đó có thể bảo vệ cô ấy, thì những chuyện như này sẽ không phải diễn ra một lần nào nữa.
-----Rimuru POV-----
Trôi nổi giữa khoảng không, không âm thanh, không hình ảnh, chỉ là sự tĩnh lặng vô tận.
Bỗng ý thức của Rimuru dàn trở lại và được chào đón bởi một giọng nói quen thuộc.
Ciel
Ciel
<<Chào mừng ngài tỉnh lại, thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Ciel à... có chuyện gì sao?>>
Rimuru lười biếng đáp, giọng kéo dài.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: thần đã phân tích được một phần về viên pha lê mà Phantom đã trao cho ngài.>>
Rimuru
Rimuru
<<Ồ? Thế cô đã phân tích được gì?>>
Ciel
Ciel
<<Theo phân tích của thần, thì nguồn linh lực bên trong viên pha lê hiện đang trong trạng thái không ổn định và bị ảnh hưởng bởi năng lượng băng hoại hư vô, nên quá trình kiểm soát gần như không thể.>>
Rimuru
Rimuru
<<Gần như không thể? Vậy là vẫn có thể kiểm soát nó đúng không?>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân, nếu có thể kiểm soát sự ổn định của linh lực, thần có thể tách hai nguồn năng lượng ra, nhưng vì linh lực hoạt đông theo một cách khác thường nên hiện giờ tôi vẫn chưa làm được.>>
Rimuru
Rimuru
<<Thế có thể loại bỏ luôn viên pha lê đó không?>>
Ciel
Ciel
<<Hoàn toàn có thể, tuy nhiên, thần nghĩ chúng ta nên giữ lại thứ này để phân tích về bản chất của tinh linh.>>
Sau lời đề xuất của Ciel, Rimuru bắt đầu suy nghĩ.
Một vật thể không rõ chức năng hay ảnh hưởng của nó lên chính bản thân Rimuru.
Nhưng dù vậy theo lời của Ciel thì thứ này không phải là mối nguy hiểm đối với Rimuru.
Ciel
Ciel
<<Thần đã đưa cơ thể thật của ngài sang một chiều không gian khác rồi nên ngài không cần lo đâu, thưa chủ nhân.>>
Ciel lên tiếng như thể đã đọc được suy nghĩ của Rimuru.
Rimuru
Rimuru
<<Eh!? Cô làm từ khi nào vậy?>>
Ciel
Ciel
<<Từ khi quá trình thay đổi cơ thể của ngài bắt đầu, thưa chủ nhân.>>
Rimuru thở dài.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel à... đôi khi cô hơi tự tiện đấy biết không.>>
Ciel
Ciel
<<Thần chỉ làm điều cần thiết, thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<Haiz~, được rồi, cô thắng, cô có thể làm theo ý mình.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Rimuru hiện tại chỉ có thể sử dụng cảm nhận vạn năng để quan sát môi trường xung quanh và không thể di chuyển để tránh sự nghi ngờ của Phantom.
Xung quanh Rimuru chỉ là một không gian rộng lớn và nơi này được lắp đầy bởi linh lực.
Linh lực ở đây nhiều đến mức Rimuru có thể cảm nhận được chúng mà không cần đến cảm nhận vạn năng.
Cho dù vậy Rimuru cũng chẳng có gì để làm.
Một lúc sau Rimuru lại lên tiếng.
Rimuru
Rimuru
<<Tôi đoán việc cô đánh thức ta dậy chắc chắn là không chỉ nói về việc này thôi phải không?>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân, ngoài việc vừa nãy ra thần đã tìm được cách để quay lại thế giới kia rồi.>>
Rimuru
Rimuru
<<Oh! Tuyệt, thế thì đi ngay bây giờ luôn.>>
Rimuru hớn hở.
Dù có ở đây Rimuru cũng không có được thông tin hay có thể làm được bất kì thứ gì.
Rimuru vẫn cần phải ưu tiên mối hiểm họa tên Phantom trước khi muốn làm những việc khác.
Nhưng rồi Rimuru bỗng khựng lại.
Rimuru
Rimuru
<<... Nhưng nếu ta xuất hiện thì sẽ lại bị nhóm <AST> đó tấn công nữa mất.>>
Giọng của Rimuru đã mất đi sự hào hứng ban nãy và chuyển thành sự khó chịu.
Ciel
Ciel
<<Ngài không cần lo thưa chủ nhân, thần có thể kiểm soát không gian để tránh việc diễn ra vụ không gian chấn mà ngài không mong muốn.>>
Sau câu trả lời của Ciel, Rimuru trở lại với sự hào hứng ban nãy.
Rimuru
Rimuru
<<Oh! Cô làm tốt lắm Ciel, cô đúng là một người đồng đội đáng tin cậy.>>
Rimuru
Rimuru
<<Được rồi chúng ta hãy thoát khỏi nơi nhàm chán này thôi nào!>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Sau câu nói đó, Rimuru đã nhận ra rằng bản thân không còn ở nơi đó nữa.
Rimuru từ từ mở mắt ra và thấy được bản thân đang ở trong một con hẻm nhỏ.
Rimuru mò mẫm tìm đường đến một con phố và thử nhìn ra bên ngoài để xác định vị trí của bản thân.
Bên ngoài con hẻm, mọi hoạt động sinh hoạt vẫn đang diễn ra một cách bình thường và không hề có dâu hiệu cho thấy sự xuất hiện của một tinh linh.
Rimuru
Rimuru
<<Mà này Ciel, ta đã ngủ ở nơi đó được bao lâu rồi vậy?>>
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: ngài đã ngủ được 108 tiếng 24 phút 22 giây và 2 mili giây, thưa chủ nhân.>>
Rimuru
Rimuru
<<... Cô không cần chi tiết đến vậy đâu, nhưng dù sao cũng cảm ơn cô.>>
Sau khi xác nhận được vị trí của mình, Rimuru quay trở vào trong con hẻm nhỏ.
Vì hiện tại không thể che dấu linh lực của bản thân nên việc bước ra ngoài là quá nguy hiểm đối với Rimuru.
Tuy nhiên, khi Rimuru vừa quay người đi thì Ciel lên tiếng.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: cá nhân Itsuka Shido đang tiến về hướng của ngài.>>
Rimuru
Rimuru
<<Itsuka Shido?... à là cái tên hôm trước từ tổ chức <Ratatoskr> à.>>
Ciel
Ciel
<<Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân.>>
Rimuru có thể tiếp cận tổ chức <Ratatoskr> để thu thập thêm thông tin.
Tuy nhiên, hiện tại Rimuru còn thiếu quá nhiều thông tin về đối phương và không thể tin được một kẻ mà chỉ mới gặp được vài phút.
Cho dù không có sự trợ giúp của tổ chức đó thì Rimuru vẫn có thể ẩn sự hiện diện và âm thầm thu thập thông tin.
Với suy nghĩ như vậy, Rimuru không quan tâm đến cậu ta mà đi sâu hơn vào trong con hẻm.
Đi được một đoạn, Rimuru dừng lại và dùng cảm nhận vạn năng và nhận thấy cậu ta vẫn đang đuổi theo.
Rimuru
Rimuru
<<Ciel, làm thế nào mà bọn họ có thể biết được vị trí của ta thế.>>
Rimuru thắc mắc hỏi Ciel.
Ciel
Ciel
<<Báo cáo: bọn họ biết được vị trí của ngài bằng cách lần theo tính hiệu linh lực do ngài tỏa ra, thưa chủ nhân.>>
Ciel đáp lại câu hỏi của Rimuru.
Dù có thể dùng dịch chuyển để cắt đuôi bọn họ nhưng việc Rimuru dịch chuyển có thể tỏa ra nhiều linh lực hơn và sẽ mang lại thêm nhiều rắc rối.
Nghĩ vậy Rimuru đứng và đợi cậu ta.
Sau một lúc lâu chờ đợi.
Một tiếng thở dóc phát ra từ phía sau Rimuru.
Itsuka Shido
Itsuka Shido
"Haa... haa... haa... này... cô."
Shido nói trong khi vẫn đang thở hổn hển.
Shido chống hai tay lên gối để cố gắng đứng, người cậu ta đổ đầy mồ hôi và trông cực kì mệt mỏi.
Rimuru quay lại, ánh mắt điềm tĩnh, giọng có chút chăm chọc nói.
Rimuru
Rimuru
"Cuối cùng cậu cũng tới, cậu làm tôi đứng chờ hơi lâu đấy, Itsuka Shido."
-----END CHAP 3-----

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play