Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thanh Mai Trúc Mã

chap1

Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
📞bảo bối con về quản ah hai đi, nó suốt ngày ăn chơi lêu lỏng mẹ chán ngấy rồi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 j cơ thằk c.h.ó đấy dám như vậy luôn
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
📞 chứ sao nữa
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 để con sắp xếp nhanh nhất có thể
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 trị cái thằk anh trai già này
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
📞ok bảo bối
_______________________
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 bọn l.ồ.n ra đón tao coi
Dương Ái Ngọc
Dương Ái Ngọc
📞 lười quá
Lê Minh Thư
Lê Minh Thư
📞 tự mà bắt xe về đi má
Đoàn Minh Hân
Đoàn Minh Hân
📞đang mệt m oiiiii
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
📞 tao đang ở KTTTM mà
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞Bạn bè vậy đó
END chap
con tg
con tg
Dạ mn ơi
con tg
con tg
chuyện này là chuyện đầu tiên của mik. Có j sai xót mong mn chỉ thêm ạ
con tg
con tg
và mik nhắc nhở: K đọc thì off K toxic chuyện K chửi bậy (trừ khi có đoạn tiểu tam) ............HẾT........... MONG MN TUÂN THỦ
con tg
con tg
yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu
con tg
con tg
Mất liêm sỉ rồi:))))

chap 2

con tg
con tg
hế nhô mấy mom
con tg
con tg
Tg đã quay trở lại r đây
con tg
con tg
Mà t lm biếng quá:))
con tg
con tg
Thôi vô chuyện
________________________
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
// bước vào như một cơn gió //
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Tích tang tích tang....~
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
// nhìn + bất lực //
Châu Quốc anh
Châu Quốc anh
// nhìn + bất lực//
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
Bao giờ con mới bỏ được cái thói đó hả Nhiiii
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Ơ...🥺
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Mom quát con....
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Dỗi không nói chuyện với mom nữa
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
// chạy lên phòng//
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
// bất lực x3 //
cạch
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
//bước vào//
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
Trời ơi cái thằng con giặc giời
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
M về m báo gđ hả con?!
Châu Quốc anh
Châu Quốc anh
" hai cái người này ngày nào cũng comback"
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
Con về thì kệ con chứ
Bạch Thảo Anh
Bạch Thảo Anh
M cút đi cho khuất mắt t
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
// chạy //
_______________
Ối dồi ôi, ối dồi ôi trình là j mà là trình ai chấm...
Tg bị điên bị khùng á đừng qt đến tg
:))))))
clan: báo thủ
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Bar k mấy con dog
Dương Ái Ngọc
Dương Ái Ngọc
Cx dc
Lê Minh Thư
Lê Minh Thư
Ok
Đoàn Minh Hân
Đoàn Minh Hân
uk
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
đi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Cbị đồ đi mấy má
30phút sau....
Ở quán bar
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
hơi lâu đấy
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Tắc đường thôi
Lê Minh Thư
Lê Minh Thư
phục vụ
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Quý khách cần j?
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
1 vang
Đoàn Minh Hân
Đoàn Minh Hân
Vang
Lê Minh Thư
Lê Minh Thư
Vang
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Vang
Dương Ái Ngọc
Dương Ái Ngọc
Vang
quần chúng nữ
quần chúng nữ
vâng
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Dạ em xin nhắc lại
quần chúng nữ
quần chúng nữ
5 vang đk ạ?
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Đr em
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Dạ em xin phép
quần chúng nữ
quần chúng nữ
// rời đi //
1 lúc sau
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Dạ em gửi 5 vang cho mấy cj ạ!
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
C.ơn em
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Ko có j ạ
quần chúng nữ
quần chúng nữ
// rời đi //
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
ê chúng m chs tht hay thách ko?
Dương Ái Ngọc
Dương Ái Ngọc
Ok
Lê Minh Thư
Lê Minh Thư
Ok
Đoàn Minh Hân
Đoàn Minh Hân
Ok
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Ok
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
phục vụ ơi
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Dạ có chuyện j ạ
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Làm phiền em lấy cho cj một chai rượu rỗng nhé
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Dạ vâng // rời đi //
...
quần chúng nữ
quần chúng nữ
chai rỗng của cj đây ạ !
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
C.ơn em
quần chúng nữ
quần chúng nữ
Ko có j ạ
quần chúng nữ
quần chúng nữ
// rời đi //
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Để tao quay trc nhé
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
// quay //
trúng băng
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Tht hay thách
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Thách
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Thách mày sang phòng bên kia gọi họ ra đây ngồi một lúc
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
M ác vậy
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Hoăc là 5-
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
T lm
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
//Đi//
_______
Cốc cốc cốc
Hoàng Thiên Bảo
Hoàng Thiên Bảo
Má đứa nào ra mở cửa đi
Nguyễn Nhật Nam
Nguyễn Nhật Nam
Bố bận r
Nguyễn Nhật Nam
Nguyễn Nhật Nam
Thôi thằk huy đi đi m rảnh mà
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
Mẹ lào j cx tôn
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
// mở cửa //
Nguyễn Nhật Nam
Nguyễn Nhật Nam
//Nhìn//
Nguyễn Nhật Nam
Nguyễn Nhật Nam
"đù gái xinh "
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
À tôi là khách vip của phok bên cạnh chs thua nên mời các anh ra phok chúng tôi chs một lúc. Có đc k ?
Nguyễn Nhật Nam
Nguyễn Nhật Nam
Đc chứ
______
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
Rủ đc r à
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Mệt
End
con tg
con tg
Bye
con tg
con tg
hẹn gặp lại

chap 3

Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
" chết mẹ rồi sao nó lại ở đây "
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
//để ý//
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
//cúi xuống nhìn//
Châu Minh Huy
Châu Minh Huy
//cố lãng chách//
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
thì ra là ANH HAI
Dương Ái Ngọc
Dương Ái Ngọc
Anh hai mày mà cx hư hỏng vậy sao
Hoàng Thiên Bảo
Hoàng Thiên Bảo
Cô em quen thằk Huy hả
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
K phải quen mà rất quen luôn á anh
Hoàng Thiên Bảo
Hoàng Thiên Bảo
Oh~~
Ngô Đức Minh Quân
Ngô Đức Minh Quân
//ngước mặt lên//
Ngô Đức Minh Quân
Ngô Đức Minh Quân
"là em ấy"
Đoàn Minh Hân
Đoàn Minh Hân
Chắc bị mẹ chửi nên giải sầu chứ j nx
Hạ Thanh Băng
Hạ Thanh Băng
Kkk
Đang yên tĩnh thì bỗng có tiếng chuông cất lên
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 alô j v ạ
quần chúng nữ
quần chúng nữ
📞 cj ơi có đơn hàng 500k ạ
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
📞 tý cj lấy nhé
quần chúng nữ
quần chúng nữ
📞 dạ
Châu Bạch Tuyết Nhi
Châu Bạch Tuyết Nhi
// cúp máy //
con tg
con tg
ê cho bây xem cái này nek
con tg
con tg
Tôi bị dị ứng nên đến bệnh viện của anh trai khám, lại trùng hợp gặp đúng cô thực tập sinh vẫn luôn thầm thương anh ấy. Vừa nghe được vài câu “thân mật” giữa tôi và anh trai, cô bé đã đỏ mặt ghen tuông thấy rõ. Đúng lúc đó, anh tôi bước vào, tiện tay đặt lên trán kiểm tra nhiệt độ cho tôi — một thói quen từ nhỏ đến lớn. Cô bé kia lập tức xem tôi như tình địch, ánh mắt cảnh giác không giấu nổi. Tôi dở khóc dở cười, còn chưa kịp lên tiếng thì cô ta bỗng hét toáng, giật tay anh tôi ra: “Thầy Lục! Chia tay đi! Đừng để con đàn bà d/ơ b/ẩ/n này lừa nữa!” “Cô ta đâu có dị ứng!” “M/ô/ng cô ta… nổi đầy m/ẩ/n đ/ỏ rồi!” “Đó là triệu chứng điển hình của gi/a/ng m/a/i giai đoạn hai!” “Cô ta bị b/ệ/nh d/ơ b/ẩ/n đó!” 1. Toàn bộ phòng cấp cứu lập tức ch/e/n lặng. Mọi ánh mắt trong nháy mắt —— “xoẹt” —— đổ dồn về phía tôi, nơi chiếc áo đang vén lên hở một m/ả/ng da, còn qu/ầ/n thì bị k/é/o gần đến n/ửa h/ô/ng. Tôi nghe “oành” một tiếng trong đầu, m/áu như dồn thẳng lên não. “Cô đang nói cái đ/ếch gì vậy?!” Tôi là người đầu tiên phản ứng, toàn thân run lên vì tức giận. Tôi quay phắt sang nhìn cô ta, mắt đỏ rực: “Cô tên gì? Mã số nhân viên? Cô có biết mình đang vu khống không?!” Bị tôi quát ngược lại, Bạch Dao run lẩy bẩy, nước mắt lã chã. Nhưng miệng vẫn ngoan cố, quay sang nhìn anh trai tôi — Lục Mặc — bằng ánh mắt ngập tràn “chính nghĩa” như thể đang cố cứu rỗi anh ấy khỏi bàn tay độc ác của tôi. “Thầy Lục! Em không sai đâu! Em học y 5 năm rồi! Không thể nhìn nhầm được!” Vừa khóc, vừa chỉ tay vào tôi, dáng vẻ đáng thương như hoa lê trong mưa: “Em chỉ không muốn thầy bị loại phụ nữ sống b/ừa b/ãi như cô ta lừa thôi!” “Thầy xem đi, cô ta còn dám cãi lại như thế nữa!” Lúc này trông Lục Mặc chẳng khác nào đang muốn hỏi: Tôi là ai, đây là đâu, chuyện gì vậy trời? Tôi vội kéo lại qu/ầ/n — chẳng buồn quan tâm vùng da bị m/à/s/á/t đang rát buốt như bị xát muối. Tôi đứng dậy, lạnh lùng nhìn cô ta: “Nói lại lần nữa.” “Tôi bị bệnh gì cơ?” Bạch Dao lùi một bước vì bị khí thế của tôi áp đảo, nhưng liếc thấy anh tôi vẫn đứng đó thì lại mạnh miệng: “Cô làm gì thì tự cô biết!” Tôi bật cười vì quá tức: “Được. Tốt lắm.” Tôi không đôi co nữa, rút điện thoại, ngay trước mặt cô ta bấm số: “Alo, 110 đúng không? Tôi tố cáo có người bịa đặt, p/hỉ b/áng, xâ/m phạ/m danh dự…” “Ấy ấy ấy! Cô Lâm! Đừng kích động!” Một người đàn ông trung niên đeo bảng tên ‘Trưởng khoa’ hấp tấp xông vào — chắc nghe thấy tiếng ồn. Vừa thấy cảnh tượng trước mắt, cộng thêm sắc mặt như đá tảng của Lục Mặc, ông ta suýt ngất tại chỗ. “Thầy Lục, chuyện này… là sao?” Lục Mặc nhàn nhạt đáp: “Trưởng khoa Vương, bác sĩ ông nói bạn gái tôi bị gi/a/ng m/a/i giai đoạn hai.” Trưởng khoa: “……” Sắc mặt ông ta chuyển trắng trong một nốt nhạc. Ông quay ngoắt sang Bạch Dao, nghiến răng: “Bạch Dao! Cô bị điên à? Không có xét nghiệm mà dám chẩn đoán bệnh bằng mắt? Cô tưởng mắt mình là máy X-quang à?!” Bạch Dao khóc càng to, cầu cứu anh tôi: “Thầy Lục, em thật lòng chỉ muốn tốt cho thầy…” “CÂM MIỆNG!” Trưởng khoa gần như gào lên. “Mau xin lỗi! Xin lỗi cô Lâm và thầy Lục!” “Hay là cô không cần tư cách lưu viện nữa?!” Cụm từ “tư cách lưu viện” đâm trúng tử huyệt của cô ta. Bạch Dao toàn thân run rẩy, môi cắn chặt đến trắng bệch, mặt đầy uất ức không cam lòng. Cuối cùng cô ta cúi đầu, gượng gạo khom lưng: “… xin lỗi.” Giọng lí nhí như muỗi, nhưng ánh mắt thì đầy hận ý, như muốn x/é x/ác tôi ra. Tôi lạnh nhạt đáp: “Tôi không cần lời xin lỗi của cô.” “Tôi sẽ làm xét nghiệm bệnh truyền nhiễm NGAY TẠI CHỖ.” Tôi nhấn từng chữ như dao rạch xuống đất: “Nếu kết quả cho thấy tôi hoàn toàn bình thường… thì hôm nay tôi không chỉ kiện cô tội bôi nhọ danh dự — mà còn kiện CẢ bệnh viện các người vì quản lý lỏng lẻo, dung túng thực tập sinh vu khống!” Trưởng khoa Vương toát mồ hôi lạnh. “Cô Lâm, xin đừng giận, chắc chắn là hiểu lầm thôi!” “Bạch Dao! Tạm đình chỉ thực tập! Về viết 10,000 chữ kiểm điểm! Toàn viện phê bình!” Tôi chẳng buồn liếc thêm, xoay người rời đi. Anh tôi theo sau, giúp tôi đăng ký và lấy mẫu. M/á/u là tôi tự rút, ki/m cũng tự ch/i/ế/ch. Giằng co tới nửa đêm, người đầy b/an đ/ỏ, tâm trạng muốn n/ổ/t/u/n, tôi lê về nhà uống thu/ố/c rồi ngủ thiếp đi. Và tôi ngủ bao lâu, thì bị b/ạ/o l/ự/c mạng bấy lâu. Tôi choàng tỉnh vì chuông điện thoại anh trai gọi tới. “Alo…” Giọng tôi khản đặc như giấy nhám. “Em ơi em mở Do/uy/in ngay! Có biến lớn rồi!” Tim tôi đập thót một cái. Tôi mở ứng dụng. Hộp thư và bình luận 999+, máy lag như chiếu PowerPoint. Top 1 h/ot s/ear/ch của thành phố là… Bạch Dao. Cô ta mặc áo blouse trắng, khóc lóc trước camera. Phông nền là… hành lang phòng cấp cứu tối qua. Cô ta vừa khóc vừa nói: “… Em chỉ vì muốn tốt cho anh ấy nên mới nhắc nhở… bạn gái anh có dấu hiệu nghi ngờ, nếu đúng là b/ệ/nh đó thì lây nhanh lắm… Không ngờ cô ta lại phản ứng dữ dội, còn định kiện em…” “Bây giờ lãnh đạo bắt em nghỉ thực tập viết kiểm điểm… Em học 5 năm y, em thật sự không hiểu mình sai chỗ nào…” “Có lẽ em không nên lo chuyện bao đồng… Nhưng em thật lòng không muốn thấy thầy bị lừa… Em không sai! Em mãi là cừu con ngoan nhất!” Tag cuối: • Cừu con là giỏi nhất • Bình luận n/ổ t/u/n/g: 【Đừng khóc bé ơi! Em không sai!】 【Có mấy cô sống b/ừa b/ãi mà còn hổ báo như vậy đấy!】 【Chắc bị nói trúng nên mới kiện người ta!】 【Tôi hình như hôm qua ở đó, cô kia dữ lắm!】 【Lục tung info con nhỏ đó đi! Đừng để hại trai đẹp nữa!】 【Bác sĩ nhỏ vừa có tâm vừa xinh, thương thật sự!】 Tôi tức đến mức cả người run lên. Cừu con giỏi nhất? Đừng có mơ! Là con sói đội lốt cừu thì có! Cô ta còn tự trả lời bình luận, thêm dầu vào lửa: 【Nhìn cô ta bệnh hoạn mà dữ dằn, không hiểu tẩy não kiểu gì mà dụ được anh trai đẹp như vậy…】 【Nghe nói anh đó là thầy hành chính bệnh viện, người cực tốt…】 Tôi nghẹn lời, gõ vào phần bình luận: 【Tôi chính là “bệnh nhân” tối qua. Sự việc như sau——】 Còn chưa gõ xong, màn hình đã hiện lên thông báo lạnh lẽo: 【Tài khoản của bạn bị nhiều người báo cáo, đã bị cưỡng chế đăng xuất.】 Tôi: “……” Tôi lập tức liên hệ CSKH, họ bảo: “Cần 3 ngày làm việc để xem xét.” Ba ngày? Lúc đó thì x/á/c tôi còn l/ạ/nh lâu rồi! ...
con tg
con tg
:)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play