Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BSD/RanZai] Dazai Viết, Ranpo Đọc — Và Chúa Im Lặng.

0;

Khúc ru của Lý Trí Vỡ Nát.
√÷°×§
Thành phố Yokohama không bao giờ ngủ; nó mơ bằng đôi mắt mở, một đóa lan bầm tím nở dưới cơn mưa neon.
Mỗi con hẻm ngân nga khúc ru của còi báo động, mỗi mái nhà ôm lấy hồn ma trong áo choàng dài.
Ở đây, lý trí là lời cầu nguyện, đạo đức là vũ khí, và tình yêu— ôi, tình yêu— là vết nứt ngọt ngào nhất trong phương trình con người.
Ranpo Edogawa đứng ở trung tâm của Cơ quan, một nhà vua không vương miện với đôi mắt như kính màu nứt vỡ.
Anh thấy được chân lý trong mọi bóng tối, giải được mọi câu đố như hơi thở, và mang trên vai trọng lượng của những sinh mạng anh từ chối đánh đổi.
Suy luận của anh là thánh khiết, lòng trắc ẩn của anh là độc dược chậm rãi.
Anh sẽ cứu thế giới— nhưng không bao giờ bằng cái giá của một linh hồn, dù thế giới có van xin đến thế nào.
Dazai Osamu tựa mình nơi rìa thế giới, băng trắng như sự đầu hàng, nụ cười mềm như một đám tang.
Hắn đếm xác người như đếm hoa hồng, tiên đoán nỗi đau bằng độ chính xác của toán học, và trao sự cứu rỗi được gói trong dây kẽm gai.
Hắn biết cái giá của mọi thứ— và giá trị của chẳng gì cả. Hắn sẽ cứu thế giới— bằng cách thiêu rụi nó sạch trơn.
Họ bị ràng buộc bởi thứ gì đó cũ hơn nghĩa vụ, ngọt ngào hơn niềm tin, và lạnh lẽo hơn lý trí.
Một liên minh thù địch, rèn từ vết sẹo chung, tôi luyện trong khinh miệt lẫn nhau, và phong ấn bằng một lời hứa chẳng ai giữ nổi:
“Chúng ta sẽ bảo vệ họ.” “Xác định ‘họ’ đi.”
Giữa họ, Quyển Sách vẫn chờ— những trang giấy trắng tự viết tiếp mỗi khi một mệnh lệnh được ban ra, một sinh mạng được tha, một lòng thương bị chối từ.
Nó không phán xét. Nó chỉ ghi lại.
Đây không phải câu chuyện của anh hùng và ác nhân.
Đây là bản tình ca được hát bằng hai giọng— một cầu xin sự thuần khiết, một thì thầm sự đọa đày.
Nó dịu dàng, đáng sợ, và bất công đến đẹp đẽ.
Ngươi sẽ cổ vũ cho chàng trai không chịu giết người.
Ngươi sẽ đau lòng vì kẻ giết người quá giỏi.
Ngươi sẽ nếm vị đường trên trang đầu— và nhận ra, quá muộn, rằng nó đã được tẩm thạch tín.
“Vết Nứt Ngọt Ngào” không nói về ai chiến thắng, mà về thứ gì vỡ trước:
thành phố,
hệ thống,
linh hồn,
Hay lời nói dối mong manh và đẹp đẽ,
rằng ở đâu đó,
vẫn còn người tin vào lòng thương.
Nhắm mắt lại.
Mở sách ra.
Khúc ru đã bắt đầu. Và ai đó— có lẽ là ngươi— sắp ngừng thở.

1;

Khúc Cầu Hồn của Hổ Hoang.
÷||=°^
Mưa nuốt chửng những khung sắt của bến cảng Yokohama.
Mỗi giọt là một mũi kim, mỗi cơn gió là một tiếng thét bị biển cả nuốt trọn.
Ở nơi mép bến đang rỉ máu, Dazai Osamu đứng đó.
Áo choàng dài ướt sũng, ôm chặt lấy thân thể hắn như một lời thú tội.
Đèn cảng rỉ ánh vàng nhạt lên khuôn mặt ấy—đôi mắt như hai giếng trống rỗng, nụ cười mềm, một lời nói dối được mổ xẻ tinh vi.
Hắn chẳng cảm thấy gì cả.
Không phải đêm nay.
Đêm nay, hắn là Chúa trong chiếc áo khoác ướt mưa.
Màn cúi chào cuối cùng của một giám đốc điều hành Port Mafia,
không có tiếng súng,
không có tiếng thét,
Chỉ có sự im lặng sắc đến mức cắt rách không khí.
Không máu.
Không nhân chứng.
Chỉ có sự dàn dựng hoàn hảo.
Hắn biến mất,
như một bóng ma tan vào sương mù—
để lại phía sau một chiếc bẫy hoàn mỹ.
Không phải dành cho Mafia.
Mà dành cho thánh địa của những kẻ hành thiện:
Cơ quan Thám tử Vũ trang.
Hắn đã giải phẫu lòng trắc ẩn của họ,
như một thi sĩ mổ xẻ nỗi khao khát—
chậm rãi,
dịu dàng,
và chết người.
Món quà của hắn không phải là vàng.
Cũng chẳng phải bí mật.
Đó là một cậu bé.
Đói khát.
Run rẩy.
Nguyền rủa bởi tiếng gầm của hổ hoang.
Trong túi áo cậu, là một tờ giấy trắng, run lên như nhịp tim hấp hối.
Không chữ.
Chưa.
Nhưng sớm thôi, nó sẽ viết lại thế giới bằng nước mắt.
Hắn không thả tự do cho cậu bé.
Hắn giải phóng cậu—
Gieo mùi phần thưởng lên gió, vẽ mục tiêu lên mọi bóng tối.
Một cuộc săn tầm cỡ thế giới đang hội tụ—
Yokohama, đấu trường.
Không phải lòng nhân.
Là dàn dựng.
Cậu bé sẽ ngã gục trước cánh cửa Cơ quan—
đúng nhịp,
đúng lúc,
đúng cách để tan vỡ.
Họ sẽ mở vòng tay, nuôi nấng cậu, yêu thương cậu.
Họ sẽ không bao giờ nhận ra rằng, sợi thòng lọng, mềm như lụa, đang lặng lẽ siết quanh cổ họ.

2;

Cái Bẫy Đạo Đức là Bản Hoà Tấu.
÷||π|π^
Mưa chảy như thủy ngân xuống cửa sổ của Cơ quan—
mỗi vệt là một tĩnh mạch,
mỗi giọt là một lời cầu nguyện mà thành phố đã quên.
Ranpo Edogawa ngồi bất động, như một ngọn nến duy nhất trong cơn bão,
Ánh mắt dán chặt vào tờ giấy trắng—
bàn thờ của sự vắng mặt, run rẩy với ý định sắc bén.
Ghim dưới đó:
tấm Polaroid,
nụ cười mười tuổi của Atsushi, rỉ máu ở các mép, bị bịt miệng bằng xiềng,
khung cảnh bao quanh là đôi càng cua lạnh lẽo trong bóng tối.
chữ ký của Dazai—
im lặng,
thanh lịch,
tử thần.
không một tia “Ultra Deduction” lóe lên.
Ranpo không cần nó.
Cái bẫy mở ra như tơ đen—
hình học của tội lỗi,
giai điệu của tuyệt vọng,
một bản hòa tấu được hát bằng hợp âm thứ.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Dễ đoán.
Ranpo nói, giọng nhẹ, mảnh như lưỡi dao.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Hắn nghĩ rằng cơn đói là ngôn ngữ duy nhất.
Kunikida đứng nơi khung cửa, lý tưởng của anh nứt toác dọc đường viền.
Kunikida Doppo.
Kunikida Doppo.
Atsushi đang chết đuối trong bức ảnh đó.
Kunikida Doppo.
Kunikida Doppo.
Chúng ta kéo cậu ấy ra bằng cách nào?
Nụ cười Ranpo—
mảnh trăng khuyết trong bóng nguyệt thực.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Tờ giấy sống bằng nỗi xấu hổ.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Kẻ tạo ra nó dõi theo trong bóng tối,
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
đếm nước mắt từng giọt một.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Chúng ta sẽ cho hắn thứ hắn không thể tính được,
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
niềm hy vọng không vỡ.
Atsushi xuất hiện,
thân hình run rẩy,
đôi mắt là hai ngôi sao đã cháy tàn.
Ranpo nhìn cậu—
vững vàng,
không chớp,
một ngọn hải đăng giữa cơn bão của cậu bé.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Dazai dựng cậu làm cái bóng của hắn.
Ranpo Edogawa.
Ranpo Edogawa.
Vậy hãy trở thành ánh sáng làm hắn lóa mắt.
Mực trên trang run lên—
một bông hồng hấp hối,
cánh hoa tan trong mưa.
Ranpo quay về phía cửa sổ, nơi thành phố khóc bằng những sợi bạc.
Ở nơi nào đó,
nụ cười của kẻ chiến lược gia cong như lưỡi dao,
dệt nên hệ quả—
từ trái tim đang đập của Cơ quan.
Chiến tranh đã cất tiếng thở đầu tiên.
Và âm thanh ấy—
nghe y như lòng thương.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play