Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đêm Không Có Bình Minh [ Countryhumans Vietnam ]

CHAPTER ¹

|| có xỉ nhục nhưng ko xỉ nhục bất kì 1 quốc gia nào ngoài đời ||
// abc // : hành động " abc " : suy nhĩ ABC : hét to / nói lớn ~~ : dẹo / rên ☝️ : như trên 💢 : tức giận ❄️ : lạnh / lạnh lùng 💦 : bối rối 📱 : điện thoại 📲 : nghe máy 💬 : nhắn tin 👀abc : giao tiếp bằng mắt KHM: khẩu hình miệng
________________________
Ngay từ khi còn nhỏ, nó đã không biết đến thứ gọi là tình thương. Trong căn nhà tăm tối, tiếng la mắng luôn át đi mọi tiếng cười. Bàn tay của cha không bao giờ đưa ra để che chở, chỉ vung xuống những đòn roi nặng nề, để lại những vết hằn rớm máu trên da thịt. Các em , thay vì ôm tôi vào lòng an ủi , lại trút lên tôi sự giận dữ, coi tôi như gánh nặng phải chịu đựng khi sống .
Những bữa cơm không phải là nơi sum vầy, mà là chiến trường của sự khinh miệt và lạnh lẽo. Nó ăn trong im lặng, nuốt cả nỗi tủi nhục vào trong lòng, để mặc những lời cay độc cắm sâu vào tim. Đêm đến, khi cả nhà chìm trong giấc ngủ, nó chỉ biết ôm lấy thân thể đầy thương tích của mình, khóc nấc không thành tiếng, sợ rằng tiếng nấc ấy sẽ lại khiến đòn roi trút xuống.
Càng lớn, bóng tối trong nó càng dày đặc. Việt Nam ấy không còn mong đợi vào một bàn tay cứu rỗi nào nữa. Nó học cách chịu đựng, học cách nuốt đau đớn như nuốt chính máu của mình. Gia đình – lẽ ra phải là nơi nương tựa – lại trở thành ngục tù giam giữ tuổi thơ, nhấn chìm linh hồn nó trong tuyệt vọng.
Từ trong tro tàn của ký ức ấy, một mầm hận thù lặng lẽ nảy sinh, biến trái tim nó thành vực sâu, và mở ra con đường dẫn nó đến một cuộc đời đen tối không lối thoát.
_quay về thực tại _
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: x..xin ngài đấy đ...đừng giết tôi !? // hoảng sợ //
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: T...tôi biết t..tôi sai rồi !!
Kẻ kia quỳ rạp dưới đất, toàn thân run rẩy, ánh mắt đầy hoảng loạn.
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên
cộc...
cộc...
cộc...
Như nhát búa nện thẳng vào tim hắn.
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn, vang lên trong khoảng không ngột ngạt
- Sai à ? -
Người đối diện khẽ cúi đầu, nụ cười nửa miệng hiện ra — chẳng phải nụ cười, mà là vết rách của sự khinh miệt.
-Ngươi nghĩ chỉ một câu tôi sai rồi là có thể xóa sạch tất cả sao?-
Hắn giơ tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng quệt qua má đối phương — động tác dịu dàng đến rợn người.
Một vệt máu mảnh rỉ ra, đỏ tươi.
-Ta đã học cách chịu đau, giờ đến lượt ngươi-
Tiếng gào thét xé toạc màn đêm, hòa vào tiếng mưa bắt đầu rơi nặng hạt.
Nhưng giữa tất cả âm thanh hỗn loạn ấy, người kia chỉ mỉm cười — một nụ cười thỏa mãn, như thể trừng phạt này không chỉ là báo thù… mà còn là niềm vui méo mó duy nhất còn sót lại trong tâm hồn đã chết từ lâu.
Tiếng gào thét dần yếu đi, chỉ còn lại tiếng mưa rơi hòa với hơi thở đứt quãng.
Y đứng đó, bóng dáng cao gầy phủ trong ánh sáng chập chờn, đôi mắt trống rỗng không phản chiếu chút nhân từ nào.
Y cúi xuống, khẽ nâng cằm kẻ bị trói lên, giọng nói nhẹ như thì thầm nhưng lại lạnh hơn dao thép
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ngươi sợ à? Lúc ta sợ… ai đã nghe ta cầu xin?
Người dưới đất cố lết lùi lại, môi run rẩy
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Tôi... tôi xin lỗi... tha cho tôi...
Y bật cười, tiếng cười khàn khàn kéo dài, nửa như giễu cợt, nửa như đang tự nói với chính mình
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Tha thứ... từ ấy nghe thật xa xỉ
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta đã cầu xin nó suốt những năm bị giam trong căn nhà ấy...
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
nhưng chẳng ai trả lời.
Y siết chặt bàn tay, vết máu từ kẻ kia rơi xuống sàn, hòa với nước mưa loang lổ
Một làn gió lạnh lùa qua khe cửa, tàn nhẫn thổi tắt ánh đèn cuối cùng.
Trong bóng tối, giọng nói của y lại vang lên, trầm thấp, khẽ run như lẫn cả tiếng cười
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Đừng lo... ngươi sẽ không chết nhanh đâu
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Cứ cảm nhận đi... từng giây một, như ta đã từng
Sau cùng, khi mọi thứ chỉ còn là im lặng, y đứng dậy, liếc qua thân thể bất động, khẽ nói
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta đã nói rồi... ta không giết ngươi vì hận
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta làm thế... để thấy mình vẫn còn sống
Y quay lưng, bước ra ngoài màn mưa. Tiếng bước chân hòa vào đêm — chậm rãi, lạnh lẽo, và trống rỗng đến đáng sợ
____________________________
hết CHAPTER¹
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
các bạn đã đọc lưu ý rồi nhỉ
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
tôi ko cần nhắc lại
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
ai mà toxic chuyện tôi đồng nghĩa
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
với việc gọi là thằng ngu
1 bông 🥀 = 1chap 1 cà phê ☕️ = 3 chap 1 xu = 2 chap 1 vote = 3 chap
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
nhớ like

CHAPTER ²

|| có xỉ nhục nhưng ko xỉ nhục bất kì 1 quốc gia nào ngoài đời ||
// abc // : hành động " abc " : suy nhĩ ABC : hét to / nói lớn ~~ : dẹo / rên ☝️ : như trên 💢 : tức giận ❄️ : lạnh / lạnh lùng 💦 : bối rối 📱 : điện thoại 📲 : nghe máy 💬 : nhắn tin 👀abc : giao tiếp bằng mắt KHM: khẩu hình miệng
____________________________
y dừng lại giữa khoảng sân loang nước, đôi mắt tối lại, khẽ ngẩng nhìn bầu trời không sao.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
"Lẽ ra… mọi chuyện đã không đến mức này"
Một khoảng lặng dài trôi qua, chỉ còn tiếng mưa đáp lại
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
"Nếu ta có thể chọn lại… có lẽ ta vẫn sẽ làm thế thôi"
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
"Vì khi ngươi biến mất… ta mới hiểu thế nào là cô độc"
Y siết chặt bàn tay, rồi buông ra, để mặc cho dòng nước mưa cuốn trôi vệt máu trên tay.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
"Ta không giết người vì hận… mà vì quá khứ chẳng thể cứu vãn"
Bước chân y dần khuất trong màn mưa, để lại phía sau chỉ là tiếng vọng của đêm — lạnh lẽo, trống rỗng, và đầy ám ảnh.
_tua_
Sáng hôm sau, mưa vẫn chưa dứt. Cả bầu trời phủ một màu xám đục. Dưới hiên nhà, Việt Nam đứng lặng, áo choàng vẫn còn ướt sũng từ đêm qua.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Yên tĩnh quá…
Y khẽ nói, giọng khàn đi vì lạnh.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Đêm qua, đến cả tiếng tim mình đập cũng nghe rõ
trong lúc y ko để ý
Có một bóng người khác bước đến, nhẹ nhàng đặt tay lên vai y .
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
Ngươi vẫn ổn chứ?
y không quay lại, chỉ nhìn xa xăm về phía con đường loang nước.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ổn ư? Có lẽ vậy… ít nhất ta vẫn còn cảm giác đau
Gió thổi qua, mang theo mùi đất ẩm và lá mục. Y nhắm mắt lại, nói nhỏ — như chỉ để mình nghe
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Hắn đi rồi… nhưng tiếng hắn vẫn còn trong đầu ta
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Câu nói cuối cùng ấy…
Y ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nhưng ánh nhìn kiên định
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta không giết người vì hận
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
mà vì muốn sống sót giữa những điều đang dần chết đi
Một thoáng im lặng trôi qua. Người kia khẽ đáp
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
Vậy ngươi sẽ làm gì tiếp theo?
y quay lại, bước đi qua màn mưa mờ đục, giọng trầm xuống
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Sống
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Để xem còn ai đủ can đảm nhìn thẳng vào nỗi đau của chính mình
Cơn mưa cuối cùng cũng ngớt. Trời vẫn phủ một màu xám lạnh, mùi ẩm ướt còn vương trên từng mái ngói. Y khoác lại áo choàng, bước vào căn phòng nhỏ, nơi chỉ có một chiếc bàn gỗ và tờ thư niêm phong bằng sáp đỏ.
Y mở thư, đọc lướt qua vài dòng chữ nghiêng nghiêng
-Nếu ngươi còn muốn biết sự thật phía sau vụ đó — hãy đến cảng phía Nam, khi đồng hồ điểm mười hai-
kí tên : 𝓢̌̽”
y siết chặt tờ giấy, khẽ cười lạnh.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
"Singapore à… cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện"
_tua_
Buổi trưa, tại cảng. Sương mù vẫn chưa tan hết. Một bóng người đứng dựa vào cột buồm, áo khoác đen, khuôn mặt giấu sau lớp khẩu trang và mũ trùm
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
Ngươi đến muộn rồi đấy //giọng nói trầm thấp, không rõ cảm xúc//
y bước đến, mắt nhìn thẳng
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta không đến muộn
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Chỉ là ngươi đến sớm thôi
Singapore gã khẽ nghiêng đầu, ánh nhìn lạnh như mặt nước
Singapore
Singapore
Vẫn cay nghiệt như xưa
Singapore
Singapore
Nhưng ta cần ngươi cho một việc… nguy hiểm hơn cả đêm đó
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Nói đi //đáp gọn, giọng khàn//
gã ném lên bàn một tấm ảnh. Trong ảnh là một biểu tượng lạ — nửa mặt trời bị rạch chéo
Singapore
Singapore
Tổ chức này đã bắt đầu hành động
Singapore
Singapore
Và ngươi… là người duy nhất từng sống sót sau khi đối đầu chúng
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
//nhìn tấm ảnh một lúc lâu, rồi cất giọng trầm//
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Nếu ta giúp, ta được gì?
gã bước lại gần, thì thầm
Singapore
Singapore
Một cơ hội… để biết được ai là kẻ đứng sau vụ đó ~
y khựng lại, bàn tay siết chặt. Một làn gió lạnh thổi qua, cuốn bay vài tờ giấy trên bàn
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Được thôi //nói khẽ, ánh mắt bừng lên//
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Coi như một khởi đầu mới
_tua_
Trời đã về đêm. Ánh đèn vàng hắt lên mặt biển tĩnh lặng, phản chiếu hình hai con người đứng đối diện nhau giữa cảng cũ.
Singapore gã lấy ra một chiếc thiết bị nhỏ, hình dạng như đồng hồ bỏ túi, nhưng bên trong lại là những ký hiệu lạ lẫm
Singapore
Singapore
Từ giờ, chúng ta sẽ làm việc cùng nhau
Singapore
Singapore
Nhưng nhớ kỹ — ta không phải đồng minh, cũng chẳng phải bạn
y khoanh tay, giọng trầm thấp
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ta không cần bạn, chỉ cần sự thật
gã bật cười nhẹ, ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lùng
Singapore
Singapore
Sự thật… không bao giờ đến miễn phí đâu
Từ trong túi áo, Singapore rút ra một tờ giấy mỏng, trên đó chỉ có duy nhất một ký hiệu
𝓢̟͢͜ɪɴɡᴀᴘᴏʀᴇ
____________________________
hết CHAPTER ²
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
tôi quên nói cho mọi người 1 điều nữa là
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
bộ này có 2 t/g cùng làm
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
người t/g 2 tên là ben_virus
ben_virus [ t/g chính ]
ben_virus [ t/g chính ]
chào
ben_virus [ t/g chính ]
ben_virus [ t/g chính ]
tôi là t/g thứ 2
1 bông 🥀 = 1chap 1 cà phê ☕️ = 3 chap 1 xu = 2 chap 1 vote = 3 chap
ben_virus [ t/g chính ]
ben_virus [ t/g chính ]
nhớ like

CHAPTER ³ : Dấu hiệu của Mặt Trời Rách

|| có xỉ nhục nhưng ko xỉ nhục bất kì 1 quốc gia nào ngoài đời ||
// abc // : hành động " abc " : suy nhĩ ABC : hét to / nói lớn ~~ : dẹo / rên ☝️ : như trên 💢 : tức giận ❄️ : lạnh / lạnh lùng 💦 : bối rối 📱 : điện thoại 📲 : nghe máy 💬 : nhắn tin 👀abc : giao tiếp bằng mắt KHM: khẩu hình miệng
____________________________
Cùng dòng chữ
-Mục tiêu: Kẻ mang dấu hiệu mặt trời rách -
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
//cau mày// Ngươi muốn ta đi săn hắn?
Singapore
Singapore
Không //đáp, cất giấy vào áo//
Singapore
Singapore
Ta muốn ngươi tìm ra ai đã sai hắn đến giết ngươi
Không khí im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng gió luồn qua dây neo tàu. y nhìn về phía biển xa, nơi mặt nước đen ngòm trải dài vô tận
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Nếu ta làm được, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?
gã quay đi, bước vào màn sương, chỉ để lại một câu
Singapore
Singapore
Khi ngươi chạm vào bóng tối… bóng tối cũng sẽ nhìn thấy ngươi
y đứng lặng, bàn tay siết chặt bên hông, trong đầu vang vọng lại hình ảnh đêm mưa năm ấy
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Được thôi…
y nói khẽ, ánh mắt sáng lên trong bóng tối
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Để xem, lần này… ai là kẻ thực sự đứng sau tất cả
Gió biển thổi mạnh hơn. Lá cờ trên cột buồm giật phấp phới. Một chương mới bắt đầu — và lần này, Việt Nam không còn đơn độc nữa
_bắt đầu hành động _
Đêm, trong một khu công nghiệp bỏ hoang ven thành phố. Gió thổi qua những tấm tôn gỉ, tạo thành âm thanh rin rít như tiếng than khóc
y đứng trên tầng cao, đôi mắt quan sát qua ống nhòm hồng ngoại.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Bên dưới có ba lính gác]
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Họ mang vũ khí tự động]
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Chỗ này rõ ràng không phải xưởng bỏ hoang bình thường]
gã đáp lại qua tai nghe, giọng trầm, lạnh và đều
Singapore
Singapore
[Ta đã quét tín hiệu]
Singapore
Singapore
[Dưới tầng hầm có năng lượng nhiệt bất thường]
Singapore
Singapore
[Có thể là máy chủ hoặc… thứ gì khá]
y cúi người, chỉnh lại dây đeo súng
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Ngươi vẫn chắc chắn đây là nơi của chúng?]
Singapore
Singapore
[Không chắc] //nói, rồi ngừng lại một nhịp//
Singapore
Singapore
[Nhưng nếu đúng… ngươi sẽ tìm thấy kẻ mang dấu hiệu đó]
y mím môi. Một ký ức chợt vụt qua: khuôn mặt đẫm máu, ánh nhìn trống rỗng của “hắn” trong đêm mưa năm ấy
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Tốt]
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Ta sẽ vào]
Y nhảy khỏi lan can, đáp xuống mái tôn nhẹ như bóng mèo. Gió đêm xé qua người. Từ xa, Singapore gã vẫn theo dõi trên màn hình, tay lướt nhanh qua bàn phím điều khiển drone
Singapore
Singapore
[Phía Đông đã dọn sạch]
Singapore
Singapore
[Cánh cửa sắt mở trong ba… hai… một]
_Cạch_
Cánh cửa lớn bật mở. y trượt vào trong, ánh đèn mờ mờ chiếu lên dãy thùng container cũ kỹ. Giữa chúng là một biểu tượng vẽ bằng sơn trắng — một nửa mặt trời bị rạch chéo.
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Chúng ta tìm đúng chỗ rồi] //Nói khẽ//
Một giọng nói vang lên phía sau
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Không, ngươi tìm đến nơi mà lẽ ra… ngươi nên tránh xa nhất
y quay phắt lại. Một bóng người khoác áo đen bước ra từ bóng tối, mặt che kín, chỉ thấy vệt sáng của con dao phản chiếu trong tay
Singapore gã lập tức ra lệnh qua tai nghe
Singapore
Singapore
[Cẩn thận! Hắn là…!]
Nhưng quá muộn — kẻ đó lao đến nhanh như cắt. Y xoay người né, con dao sượt qua sát má, để lại một vệt rách nhỏ
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Ngươi là ai? //Gằn giọng//
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Kẻ được chọn để kết thúc ngươi
Hắn đáp, giọng trầm như kim loại
Tiếng súng vang lên
ĐOÀNG!
y lăn sang bên, phản công nhanh, tay rút dao găm
Hai người xoay quanh nhau giữa ánh sáng chập chờn
Từ tai nghe, gã bình tĩnh nói
Singapore
Singapore
[Giữ hắn lại]
Singapore
Singapore
[Ta cần hắn… sống]
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
[Không hứa trước được đâu] //Đáp, ánh mắt bừng sáng//
Tiếng gió rít qua khe núi, hòa lẫn tiếng kim loại va chạm chan chát
y lao tới, tay siết chặt thanh đao bạc đã nhuốm sương đêm. Đối diện, kẻ mang dấu hiệu Mặt Trời Rách bật cười khẽ, nụ cười lạnh lẽo vang vọng giữa không trung
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Ngươi vẫn liều lĩnh như xưa… //giọng khàn đặc//
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Nhưng lần này, ta không đến để thương lượng
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Và ta cũng không đến để tha thứ //Đáp, giọng trầm xuống//
Một luồng sáng đỏ xé toang màn đêm. Hai thân ảnh vụt lao vào nhau, nhanh đến mức chỉ còn thấy tia lửa loé lên mỗi khi vũ khí chạm nhau
Từng đòn đánh mang theo sức nặng của quá khứ, của những oán hận chưa nguôi.
Hắn gằn giọng
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
??? [ nhân vật phụ / người bí ẩn ]
1: Ngươi nghĩ mình có thể bảo vệ tất cả sao, Việt Nam?
y nghiến răng, ánh mắt rực cháy
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Nếu phải đổ máu… ta vẫn sẽ đứng vững
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Dù chỉ còn một hơi thở!
Tiếng nổ vang lên, bụi đất tung mù mịt
Trong khoảnh khắc ấy, chữ “𝓢̌̽” ” ánh sáng lóe lên trên mặt đất — chữ ký huyền bí của người mang tên Singapore vừa xuất hiện ở phía xa, quan sát tất cả với ánh nhìn khó đoán
Socialist Republic Of VietNam
Socialist Republic Of VietNam
Cuộc chiến này… chỉ mới bắt đầu ~
____________________________
hết CHAPTER ³
benny_virus [ t/g chính ]
benny_virus [ t/g chính ]
nhớ like
1 bông 🥀 = 1chap 1 cà phê ☕️ = 3 chap 1 xu = 2 chap 1 vote = 3 chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play