- Thuốc An Thần ? [ AllBang ]
#1 | Thay đổi
Lai Bâng | Bánh
Anh lúc nào cũng xen vào chuyện của em hết !.
Tiếng cãi vã vang khắp phòng khách nhỏ.
Cậu hất tay Quý ra , mặt đỏ bừng vì tức.
Lai Bâng | Bánh
Em nói cho anh biết !.
Lai Bâng | Bánh
Em lớn rồi , không cần ai quản !.
Quý nén cơn giận , đáp lại.
Ngọc Quý | Jiro
Không ai muốn quản , chỉ sợ em làm khổ chính mình thôi.
Nhưng Bâng chẳng buồn nghe, quay người bước thẳng ra cửa.
Bên ngoài, trời mưa tầm tã.
Cậu vẫn bước đi trên đường , họng nghẹn lại đau rát.
Lai Bâng | Bánh
"Bọn họ lúc nào cũng xem mình như đứa trẻ".
Bỗng ánh sáng chói loé lên , khiến cậu bất giác lấy tay che mặt
Tiếng còi rít lên .. Và rồi tất cả chìm vào im lặng..
Khi mở mắt , cậu thấy mình nằm trên chiếc giường quen thuộc.
Lai Bâng | Bánh
| Bật dậy | Mình .. còn sống !?.
Trên bàn , cuốn lịch ghi năm 2024 .
Cậu bất ngờ , chạy thẳng ra khỏi phòng.
Ngọc Quý | Jiro
Ê , mới sáng ra cáu gì đó ?.
Lai Bâng | Bánh
Anh .. Quý ?
Ngọc Quý | Jiro
Ủa , chứ ai ?.
Ngọc Quý | Jiro
Lại mơ linh tinh hả nhóc ?.
Phía sau , Tấn Khoa ló đầu từ sau lưng Quý ra.
Tấn Khoa | Khoa
Anh Bâng dậy sớm ghê ha , hôm nay không cáu nữa à ?.
Cậu mím môi , lòng cứ bứt rứt.
Lai Bâng | Bánh
Em xin lỗi hai người .. Hôm qua , em hơi quá.
Hai người ngẩn ra im lặng vài giây.
Ngọc Quý | Jiro
Nay mặt trời mọc đằng Tây à ?.
Lai Bâng | Bánh
Không có .. Em chỉ muốn thay đổi một chút.
Trong khoảnh khắc đó , Quý và Khoa đều thấy rõ sự khác thường của cậu so với mọi ngày.
Không còn là thằng em hay cáu gắt nữa , mà là một Lai Bâng khiến tim họ đập lệch nhịp.
Ở phòng Khách vắng người , chỉ còn Quý và Khoa.
Tấn Khoa | Khoa
Hôm nay ..
Ngọc Quý | Jiro
Hôm nay sao ?.
Tấn Khoa | Khoa
Em thấy anh Bâng đáng yêu ..
Ngọc Quý | Jiro
Châc chỉ là diễn thôi.
Ngọc Quý | Jiro
Chứ nó làm gì lật mặt nhanh như thế.
Suy nghĩ của Khoa bị hắn dập tắt , Thế là Bâng vẫn chưa có được niềm tin của ai trong ngôi nhà này.
1 | Đồ ăn
Nie.
Nie nghĩ bộ này sẽ không tồn tại lâu và Lai Bâng cũng sắp giải nghệ rồi . Tớ mong mọi thứ đều ổn , ai rồi cũng phải đi nên cứ học cách chấp nhận.
Nie.
Và nếu như Khoa , Fish ,.. Giải nghệ nữa thì tớ xin Drop thẳng luôn.
Buổi sáng , bếp có mùi khói nhẹ .
Bâng cầm chảo , đảo qua mấy lát thịt nguội.
Tay cậu vụng về , có mấy chỗ cháy xém, nhưng vẫn cố.
Khoa bước xuống , hơi ngạc nhiên.
Tấn Khoa | Khoa
Anh dậy sớm thế ?.
Lai Bâng | Bánh
Không ngủ được . Làm vài món ăn cho vui thôi.
Quý từ cầu thang bước xuống, mắt liếc qua bàn ăn.
Ngọc Quý | Jiro
Nhìn cũng biết là không ngon.
Lai Bâng | Bánh
Ờ .. Chắc vậy.
Lai Bâng | Bánh
Nhưng ăn cũng tạm được.
Ngọc Quý | Jiro
Nay còn biết nhỏ nhẹ cơ à ?.
Ngọc Quý | Jiro
Trước kia em còn quát cả nhà cơ mà ?.
Quý chống tay vào hông , ra vẻ mỉa mai.
Lai Bâng | Bánh
Ừm , do em ngu.
Ngọc Quý | Jiro
" Nghe lạ thật ".
Hoài Nam từ phòng đi ra , vừa khoác áo vừa nói.
Hoài Nam | Red
Không cần làm mấy trò hòa thuận đâu , Bâng . Mày đổi giọng cũng chẳng ai tin.
Lai Bâng | Bánh
Em đâu bắt ai tin ?.
Lai Bâng | Bánh
Thấy bếp trống thì nấu thôi ?.
Cả nhà im lặng , Khoa lúng túng.
Tấn Khoa | Khoa
Em ăn nha..
Lai Bâng | Bánh
Ăn thì ăn , Anh không ép.
Khi mọi người ăn xong , Bâng ngồi lại , chống cằm , nhìn dĩa thịt cháy đen còn sót.
Lai Bâng | Bánh
Ít ra hôm nay cũng có người ăn.
Rồi tự bật cười , một tiếng cười nhỏ , không rõ buồn hay mệt.
Thanh Lâm bước ra cửa , quay qua nhìn Bâng
Thanh Lâm | Dép
Đừng cố quá . Người ta không thay đổi chỉ sau một ngày đâu.
Lai Bâng | Bánh
Ờ , nhưng em muốn thử.
Trong căn bếp chỉ còn mùi khói và hơi nóng.
Bâng ngồi im, ánh mắt bình thản, nhưng sâu trong đó là một nỗi trống rỗng không ai nhận ra.
3 | Rung động
Bâng đang lau bàn thì Quý đi ngang qua, , mắt liếc nhìn.
Ngọc Quý | Jiro
Làm gì mà siêng đột xuất thế ?.
Lai Bâng | Bánh
Em chỉ muốn giúp thôi , anh mệt thì nghỉ ngơi đi.
Cách nói chuyện nhỏ nhẹ hoàn toàn khác với sự cáu gắt lúc trước.
Trước đó , Quý chỉ cần nhắc nhở tí thôi là Bâng lại :
Lai Bâng | Bánh
Anh quản chi dữ vậy ?.
Ngọc Quý | Jiro
Nhóc này bị gì thế trời .. | Lẩm bẩm |
Lai Bâng | Bánh
Anh nói gì dạ ?.
Bâng ngẩng lên , đôi mắt trong veo ngây thơ.
Ngọc Quý | Jiro
Không, không có gì.
Ngọc Quý | Jiro
Nhanh lên , tao đói.
Lai Bâng | Bánh
Dạ xong liền nè.
Lúc sau , Quý thì ngồi ăn còn Bâng thì vẫn lục đục gì đó ở bếp.
Ngọc Quý | Jiro
Ngồi xuống ăn chung đi , tao ăn không hết.
Lai Bâng | Bánh
Không sao đâu , em ăn sau.
Quý đặt đũa xuống , giọng cọc lóc.
Ngọc Quý | Jiro
Ngồi đi , tao nói một là một.
Bâng đành kéo ghế ngồi cạnh .
Quý đẩy chén canh về phía cậu.
Ngọc Quý | Jiro
Ăn đi , ngu người ra vậy ?.
Bâng cười nhỏ , vui vẻ nói.
Lai Bâng | Bánh
Anh vẫn quan tâm em như thường xuyên ha ?.
Ngọc Quý | Jiro
Tao sợ mày đói xong lăn ra bệnh thì lại phải tao chăm.
Lai Bâng | Bánh
Thế thôi , em cảm ơn anh.
Không khí giữa hai người im lặng một hồi.
Quý chọc nhẹ đũa vào chén cơm.
Ngọc Quý | Jiro
Mày mà cứ ngoan kiểu này.
Ngọc Quý | Jiro
Tao đỡ phải cãi nhau mỗi sáng.
Lai Bâng | Bánh
Em chỉ muốn mọi thứ tốt hơn.
Lai Bâng | Bánh
Hồi trước em sai rồi ..
Hắn nhìn cậu , một chút rung động nhỏ nhoi.
Ngọc Quý | Jiro
Sai thì sửa , đừng có giả vờ để tao thương hại. | tránh mặt |
Lai Bâng | Bánh
Không , em thật mà.
Bâng nhìn thẳng vào mắt Quý , ánh nhìn thành thật tới mức hắn không dám đối diện.
Ngọc Quý | Jiro
Tao đi xem TV.
Ngọc Quý | Jiro
Ăn xong thì rửa chén đi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play