Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

LỠ ĐỘNG LÒNG VÌ EM

CHƯƠNG 1

Lụa và Thơm là hai người bạn thân cùng quê. Nhưng Lụa thì hơi thiệt thòi hơn Thơm, cô phải sống với dì ghẻ, mẹ cô qua đời lúc cô sinh ra , ba cô thì cũng lấy vợ khác, nhưng rồi cũng qua đời vì ông hay nhậu nhẹt. Nhà cô thì cũng không gọi là giàu có, nhưng cũng được cho là khá giả, ba cô mất nên bà dì ghẻ là người nắm quyền, vì cô hiền quá mức, nên cũng không có tiếng nói về chuyện gia sản gì cả, nên cô cũng đành im, cứ sống yên bình, miễn dì ghẻ không gây khó dễ là được.

Nhưng bà dì ghẻ độc ác đó đâu muốn yên phận, không những không cho cô đồng nào từ tài sản của ba cô để lại, còn bắt cô làm thuê làm mướn kiếm tiền, còn bà ta thì cứ sáng chiều ngồi trong sòng bài để trau dồi kinh nghiệm của kẻ đỏ đen.

Hôm nay trời nắng nóng, Lụa và Thơm sau khi xong việc ngoài đồng thì 2 người ngồi nghỉ trưa, uống nước tại nhà của Thơm, ( nhà Thơm gần đó) buồn miệng nên 2 người lấy khoai lang ra nấu để ăn và nói dóc sau những giờ mệt mỏi làm việc ngoài đồng. Đang loay hoay nhóm bếp chợt Thơm nhìn lên thấy Lụa ngồi thẫn thờ nên hỏi? " Nghĩ gì ák con kia, tương tư anh nào vậy, trong xóm hay khác xóm, chị đây giúp dùm cho". Lụa giật mình quay sang thì nét phiền muộn giảm chút mà nói" Có đâu, ai mà thèm thích tao, mà tao cũng không dám thích ai, phận nghèo như tao ai mà để ý" .

Thơm nghe xong chỉ nhếch nhẹ đôi môi xinh đẹp mà có phần hơi đểu của mình mà nói" Mày mà nghèo hả, chẳng qua con mụ già ác độc kia tham lam quá thôi, của người ta mà làm như của ông cố nội của bả để lại không bằng".

Lụa nghe xong chỉ cười trừ cho qua rồi lại mang vẻ mặt buồn kia mà nhìn ra hướng xa xăm nơi đồng quê, ruộng rẫy, lúa vàng ươm đang chín,xa xa là ngọn núi cao, Hùng vĩ, như một bức tranh mĩ thuật được tô vẽ tỉ mĩ, cẩn thận.

Thơm sau khi bỏ khoai vào luộc thì lại gần ngồi kế Lụa mà hỏi" Nói thật đi, bà ta đánh mày nữa phải không, đừng giấu tao"

Lụa cúi mặt, gật đầu nhẹ, và nói: " không sao, tao quen rồi, tao bị đánh từ nhỏ đâu phải mới đây mà ngại gì ".

Thơm tức đến xanh mặt: " cái con quỷ già đó, sao mày không đánh lại, bả đánh mày lúc nhỏ thì không nói, nhưng nay mày lớn rồi, không phải muốn đánh là đánh, miệng mày đâu sao mày không phản bác, nếu miệng không đấu lại bả thì đánh tay đôi luôn, sợ gì chứ ".

Lụa lắc đầu cười khổ: " nghĩ sao vậy, tao mà dám đánh ai, nhưng tao buồn chuyện khác, vì dì Hoa có ý định gả tao cho ông buôn gạo bên cồn,nghe đâu ổng giàu lắm, có 5 vợ rồi, mà ai cũng bị ổng đánh lên bờ xuống ruộng, tao không biết như thế nào, hôm qua tao chỉ nói (để con suy nghĩ lại) mà dì đã tát tao 2 cái. Xem ra dì muốn gả tao cho ông ấy thật rồi ".

Thơm trợn tròn mắt nói lớn: " cái gì bả muốn gả mày cho ông buôn gạo kia hả, biết ổng là ai không, ổng đánh vợ, hành hạ vợ nổi tiếng nhất bên cồn đó, bả muốn thì tự lấy ổng đi, mắc gì kêu mày, mày phải phản đối chuyện này , nhất quyết không được theo ý bả, còn nói nhẹ không nghe, thì để tao trị bả cho. "

Lụa cười: " để tao về nói lại với dì chuyện cưới hỏi này, nếu không được thì tao đành chịu vậy, tao không có sự lựa chọn:"

Cái con nhỏ ngốc này, đã ngu người ta chỉ cho còn nói chuyện kiểu đó, tao mà là mày thì tao đánh bả trước rồi nói chuyện sau,: Thơm tức giận trả lời.

Thơm với Lụa hai người bằng tuổi nhau, 18 tuổi rồi, nhưng 2 cô tính cách khác nhau, Thơm thì hung dữ, mạnh mẽ, nước da ngăm xíu nhưng có duyên, nhưng không phải chuyện gì cũng dữ, cô chỉ dữ khi gặp người cần dữ mà thôi. Còn Lụa thì ngược lại tất cả, cô xinh đẹp, da trắng, dù làm việc vất vả dang nắng nhưng trắng vẫn trắng, tóc dài, tính tình thì Hiền, ai nói gì chỉ biết cười cười cho qua chuyện, chính cái tính này mà dì ghẻ của cô đã nắm được nên ra sức dày vò ăn hiếp cô.

Trở lại chuyện Thơm và Lụa, hai cô ngồi nói chuyện ăn khoai xong rồi tiếp tục công việc đến chiều rồi về. Cả ngày làm mệt rồi, về cô lại bắt đầu nấu cơm, dọn dẹp, đủ thứ việc nhà, nếu để dì ghẻ về không có cơm hoặc chưa dọn nhà xong thì coi như bữa đó cô khó mà yên ổn với bà già ác độc đó được.

CHƯƠNG 2

Về tới nhà , Lụa nhanh chóng ra sau vườn hái ít rau, kho cá, bắt nồi cơm lên bếp cho kịp đến khi cái bà chằn kia về, cô cứ xoay vần công việc ít khi nào ngưng tay, vậy mà dì Hoa dì ghẻ của cô vẫn chưa bao giờ động lòng thương cô dù chỉ một lần. Buồn lắm chứ, cô biết phận mình nhưng đâu dám kêu than hay trách móc. Trái ngược với cô bà Hoa thì lúc nào cũng kênh kiệu, bà hơn 50 tuổi rồi nhưng vẫn sửa soạn lắm,môi thì lúc nào cũng sơn đỏ chót như trái ớt đã chín, tóc tai thì gọn gàng tươm tất, chân thì đi guốc gỗ, đi tới đâu lạch cạch, lạch cạch tới đó, bả biết ăn diện lắm, chẳng bù cho Lụa, cô chẳng biết sửa soạn là gì, nhưng vẫn không giấu đi được nét đẹp của người con gái mộc mạc , không bị tí son phấn nào ảnh hưởng, chính vì nhan sắc đó nên bà hoa thường hay ganh ghét cô hơn, cô đơn giản bao nhiêu, dì hoa của cô lại chải chuốt bấy nhiêu, nhưng bà cũng chỉ dấn thân vào sòng bài, chứ ngoài ra không đụng vào đồng áng, hay làm thuê cuốc mướn gì cả, nói chung chẳng biết làm công lên chuyện xuống nào hết.

Xế chiều bà hoa về, vừa vào tới nhà bà liền quát. :" Con Lụa đâu, con Lụa

Lụa nghe vậy lật đật chạy lên:" dạ mẹ, con đang nấu cơm, sắp xong rồi ạ".

Bà Hoa liếc xéo hếch cái mặt lên:" Cái con quỷ này, mày biết mấy giờ rồi không, tao đã dặn khi tao về là cơm nước đàng hoàng, mày nghe rõ không, mày là quỷ đầu thai hả."

Lụa mím môi như muốn khóc mà giải thích: " dạ tại hôm nay con làm về trễ xíu, con giúp Thơm chút việc, con nấu đồ ăn xong hết rồi mẹ, chỉ đợi cơm chín thôi là ăn được rồi ạ."

Bà hoa nghe xong liền nghiến răng:" Tổ cha cái con khốn nạn này, nhà mình lo chưa xong đi lo chuyện thiên hạ hả, mày coi tao đập mày nè, để mày biết cái giá khi không tôn trọng lời tao nói".

Nói rồi bà lấy cây roi treo trên vách, quất tới tấp vào người Lụa, Lụa chỉ biết đứng im để bà hả cơn giận của mình, cô không phản kháng, chịu trận một chút thì có sao, đây đâu phải lần đầu, từ nhỏ đến lớn những trận đòn roi nào mà cô chưa nếm thử, có lẽ vì điều đó nên cô không biết đau là gì nữa. Bao nhiêu lần Thơm ngõ ý kêu cô qua ở chung với gia đình mình, nhưng Lụa lại từ chối, cô sợ không ai nhang khói cho cha mẹ mình vì bà hoa luôn đi suốt, và cô lại sợ miệng đời nghĩ có nhà không ở, đi qua nhà người khác, phần vì ngại làm phiền gia đình Thơm nên cô luôn gạt ngang mỗi khi Thơm nhắc về việc này.

Sau khi đánh Lụa một trận, bà hoa hả dạ buông roi xuống, ngoe nguẩy đi õng ẹo vào buồng, nhìn những lằn ngang lằn dọc trên tay, Lụa cười nhẹ, nhưng nước mắt cô đã rơi từ khi nào.

Lụa dọn cơm ra, rồi kêu bà hoa ra ăn, cô vẫn không khác gì người ở, vì chẳng được ngồi ăn chung cùng, chỉ biết đứng hầu hạ cho tới khi bà hoa ăn cơm xong. Đang dùng cơm, bà Hoa ngước lên chỗ cô đứng nói giọng ra lệnh." chiều mai tao cho người may áo dài cho mày, chuẩn bị một chút đi, tháng sau bên ông vựa gạo qua dặm ngõ".

Lụa run sợ, nhẹ giọng." mẹ ơi, con có thể từ chối được không, con không cần giàu sang, con chỉ cần sống hạnh phúc, yên bình, cùng người mình yêu đến hết đời, dù nghèo con cũng chịu, nhưng người mình không yêu thì sao mà hạnh phúc được hả mẹ, vậy tiền bạc, giàu có thì lợi ích gì.

CHƯƠNG 3

Sau khi nghe Lụa phân tích giữa tình yêu và giàu có, bà Hoa liền bĩu môi nhếch mép mà nói." Thời buổi giờ tình yêu gì nữa con gái, có tiền là được, làm vợ lẻ cũng chẳng sao, con phải học hỏi theo mẹ nè, tiền bạc là trên hết.

Lụa lễ phép đáp lại. " con không làm được đâu mẹ, xin mẹ cho con được tự do, sau này khi đã tìm được người mình yêu để lấy, hai vợ chồng con dù nghèo, nhưng sẽ lo cho mẹ đến già, xin mẹ đừng gả con đi, con sợ lắm.

Bà Hoa tức giận liền quát." Cái thứ điếm như mày, được ông già đó lấy là tốt quá rồi, người ta còn là chủ vựa gạo, nhà giàu có, mày còn muốn gì nữa, hay mày nghĩ mày có chút nhan sắc, mày muốn vào nhà bá hộ, hội đồng. Đồ rẻ mạt.

Lụa bắt đầu bật khóc." dạ con không cần lấy người giàu, con muốn.....

Chưa kịp để Lụa nói hết bà Hoa vội nói. " không nói nhiều, tao đã quyết và lấy sính lễ của người ta rồi, mày không chịu cũng phải lấy, nếu không đừng trách tao, cha mẹ đặt đâu thì ngồi đó,đồ cái thứ lỗ tai cây, gái rẻ tiền.

Lụa cắn răng, dù muốn hét thật lớn cho hạ nỗi buồn cũng không thể.

Sáng hôm sau khi trời vừa sáng, Lụa đã dậy làm cơm sáng cho bà Hoa, trong khi đó bà Hoa lại ngủ say trong nệm ấm chăn êm, có nào biết đứa con gái riêng của chồng, không máu mủ gì với mình đã cực khổ như thế nào, lại còn sắp vì mình phải lấy ông già đáng tuổi cha.

Lụa ra vườn cho gà ăn, và bắt đầu đi làm, hôm nay cô không làm đồng áng với Thơm, hôm nay cô được người ta mướn lên núi hái lá thuốc, dù biết lên núi là vất vả nhưng cô vẫn đi, vì sẽ được trả công nhiều hơn, đem về thì bà Hoa sẽ đỡ la mắng hơn, được cái là cô chỉ đi lên khúc lưng chừng núi, khúc phía dưới, ít đá cheo leo, đường đi bộ cũng dễ dàng, nên cũng không hiểm trở lắm, cô cũng lên hái vài lần cho người ta rồi, nên cũng chẳng thấy khó gì mấy.

Đang hái, Lụa cảm thấy có ai đó như thể đang nhìn mình từ xa, đôi khi lại cảm giác như đang ở sau lưng mình vậy, Lụa quay lại nhìn thì chẳng thấy ai, cô thở phào nhẹ nhõm." mình nghĩ nhiều rồi, lẽ ra lên núi thì không được suy nghĩ bậy bạ, mình phải cố bình tĩnh, tranh thủ hái cho nhanh rồi về."

Lụa tiếp tục hái thì bên tai có tiếng nói nhẹ nhàng." gan lắm cô gái, dám lên đây một mình ". Là tiếng của một người thanh niên lướt nhẹ qua tai cô, mang theo làn gió mát lạnh dễ chịu, giọng trầm, dễ nghe, giọng nói có hơi ma mị, nhưng không kém phần quyến rũ người khác.

Lụa giật mình quay phắt lại, cô sợ tới mức mặt xanh, chỉ biết há miệng thở hồng hộc. Nhưng khi quay lại thì không thấy ai cả, Lụa bỗng suy nghĩ ra ý tưởng." hay là ma không ta, nghe bác tư ba của Thơm nói sau ngọn núi gần nhà mình, trên đây rất là nhiều ma, bác Tư từng nói thấy ma trành, ma rừng vài lần rồi". Suy nghĩ như vậy xong, Lụa nhanh nhanh hái cho xong rồi xuống núi, cô chỉ biết cắm đầu hái, giả vờ như không có gì, tự trấn an bản thân mình không được sợ, đó là ảo giác thôi. Sau khi xong, bó thuốc lại xong hết, rồi chuẩn bị mang đi xuống núi về nhà ( Lụa từ nhỏ vất vả, làm lụng luôn tay, nên việc gánh hay mang nặng không khó gì với cô nha, và cô cũng làm việc này nhiều lần rồi). Sắp xếp xong mọi thứ, đang bước chân đi dần xuống núi để về, thì bên trong rừng cây gần đó, có một người đang nhìn theo bóng lưng cô, nở một nụ cười thích thú.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play