BORUTO : Hồi Ảnh Thời Gian
TRAILER
Tiếng gió rít, tro tàn bay giữa những tàn tích đổ nát. Một tiếng sét rạch ngang bầu trời đen.
Khi thế giới ninja sụp đổ… và Làng Lá chỉ còn là tro bụi… chỉ một người còn đứng vững.
Boruto quỳ giữa đống đổ nát, mắt Jougan sáng lên giữa khói đen.
Boruto
Sarada… Mitsuki… Mọi người... Cha… Con xin lỗi… Con đã không thể cứu được ai…
Những vụ nổ, Kawaki bước qua tàn tích, nhìn xuống Boruto.
Kawaki
Boruto… thế giới này không cần ninja nữa. Nó cần được xóa bỏ.
Boruto ngẩng lên, ánh mắt sáng rực.
Boruto
Nếu cần, tôi sẽ quay ngược cả thời gian… chỉ để chứng minh cho cậu thấy.
Tiếng chakra xoáy mạnh, các ấn chú xoay quanh người Boruto. Ánh sáng xanh lam bùng nổ.
Momoshiki
Ngươi đang chơi đùa với định mệnh, phàm nhân… Ngươi sẽ chẳng bao giờ có hy vọng đâu.
Boruto
...Không. Ta sẽ sửa lại nó.
Một hành trình vượt thời gian…
Một linh hồn lạc lối giữa quá khứ và tương lai…
Và cuộc gặp gỡ định mệnh… với người cha đã từng là huyền thoại.
Naruto [ Hokage ]
"Ta tin con sẽ làm được."
Boruto mở mắt, nhìn thấy Naruto thời trẻ đang cười ngây ngô giữa làng Lá nguyên vẹn.
Naruto
Hả? Cậu là ai vậy? Sao ăn mặc như ninja tương lai thế?
Khi tương lai đã tan biến… quá khứ là hy vọng cuối cùng.
Naruto
Này, Boruto gì đó! Cậu muốn trở thành Hokage à?
Boruto nhắm mắt, khẽ cười buồn.
Boruto
… Không. Tôi chỉ muốn bảo vệ người đã từng muốn trở thành Hokage.
Tiếng gió, rồi một tiếng kiếm rút ra, cắt ngang qua.
Kawaki
Cậu không thể trốn khỏi số phận đâu, Boruto…
Boruto
Vậy thì tôi sẽ thay đổi định mệnh đó.
----------BORUTO----------
HỒI ẢNH THỜI GIAN
Chương 1 : Ngày Làng Lá Biến Mất
Boruto
“Không còn gì… tất cả đã kết thúc rồi, phải không?”
Gió thổi qua những đống tro tàn nơi từng là trung tâm làng Lá. Những tòa nhà, con đường, những cột điện, tất cả giờ chỉ còn là những khối đá cháy đen, gãy vụn, im lặng như chính thế giới đã bị rút hết hơi thở.
Giữa khung cảnh đó, Boruto Uzumaki đứng lặng.
Áo choàng đen rách nát phấp phới trong gió, vệt máu khô loang dọc cánh tay. Mắt phải cậu — con mắt Jōgan — vẫn sáng lờ mờ trong làn khói, phản chiếu một ánh nhìn vừa đau đớn vừa lạnh lẽo.
Phía sau Boruto, bức tượng Hokage khổng lồ — nơi khắc khuôn mặt của Naruto, Kakashi, Tsunade, Minato — đã bị chẻ đôi bởi vết chém sâu.
Một nửa khuôn mặt cha cậu, Naruto Uzumaki, bị nghiền nát.
Tàn tro từ đỉnh tượng rơi xuống như tuyết, phủ đầy trên tóc Boruto.
Cậu khụy gối, đôi bàn tay run rẩy chạm xuống nền đất cháy. Ở đó, vẫn còn sót lại chiếc băng bảo hộ của Sarada, cháy sém nhưng vẫn còn nguyên biểu tượng xoáy trôn ốc.
Boruto
Sarada… Mitsuki… Thầy Konohamaru… tất cả mọi người…
Boruto
Cha ơi... Con xin lỗi...Con không thể cứu một ai...
Giọng Boruto khàn đi, nghẹn lại ở cổ. Cậu siết chặt băng bảo hộ, rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đen đặc. Mây cuộn xoáy quanh một cột sáng xa xa — nơi Kawaki vẫn đang đứng.
Trên đỉnh tàn tích cũ của Hokage tháp, Kawaki khoác chiếc áo dài xám, mái tóc đen tung bay trong gió lửa.
Cánh tay phải của hắn biến dạng bởi năng lượng Karma, những hoa văn đỏ rực phủ đầy nửa khuôn mặt.
Kawaki
Kết thúc rồi, Boruto. Thế giới ninja… không còn cần tồn tại nữa.
Boruto im lặng. Đôi mắt cậu khẽ nheo lại, trong lòng không còn sự giận dữ — chỉ có nỗi trống rỗng.
Boruto
Cậu nói đúng… thế giới này thật sự đã chết. Nhưng lỗi không chỉ ở nó...mà ở chúng ta.
Gió rít lên, mang theo bụi tro. Boruto rút thanh kiếm Kusanagi khỏi vỏ. Lưỡi kiếm ánh lên ánh bạc mờ trong làn khói dày.
Hai người nhìn nhau lần cuối. Không cần thêm lời nào.
Trận chiến cuối cùng của họ bắt đầu — một cuộc va chạm của hai linh hồn từng là anh em.
Karma của Boruto phát sáng dữ dội, hoa văn xanh lan dọc tay trái. Cậu lao đến, chém xé không khí, từng đợt chakra va chạm tạo nên những vụ nổ ngắn, phá nát mặt đất dưới chân.
Kawaki đáp trả bằng cách vươn tay, giải phóng năng lượng không gian, khiến mọi thứ quanh hắn vỡ nát như gương.
Boruto né, lăn mình giữa làn khói, tung Rasengan nén chặt bằng chakra phong.
Kawaki giơ tay đỡ — tiếng nổ khô khốc vang lên, một phần cánh tay hắn bị xé toạc, nhưng nhanh chóng tái tạo.
Kawaki
Cậu vẫn chưa hiểu ra à, Boruto! Tất cả những gì tôi làm… là để phá bỏ cái xiềng gọi là ‘ninja’ này!
Boruto
Và cậu đã giết tất cả họ để chứng minh điều đó?!
Boruto gào lên, chakra bốc ra thành từng luồng khói trắng.
Boruto
Nếu cha tôi còn sống, ông ấy sẽ không bao giờ—
Kawaki
Naruto đã không còn!
Kawaki cắt lời, giọng gằn xuống như dao đâm.
Kawaki
Và chính cậu cũng góp phần khiến điều đó xảy ra!
Trong khoảnh khắc, ký ức về khoảnh khắc cuối cùng — khi cậu bất lực nhìn Naruto bị cuốn vào không gian của Daikokuten — tràn về như cơn bão. Cậu siết chuôi kiếm, ánh mắt rực sáng.
Boruto
Nếu còn một cơ hội… chỉ một thôi… tôi sẽ quay lại tất cả từ đầu!
Boruto bật nhảy, lao thẳng vào Kawaki.
Hai luồng năng lượng Karma va chạm, tạo nên vụ nổ khổng lồ bao phủ cả Konoha. Bầu trời xé toạc, mặt đất rung chuyển, ánh sáng trắng xóa cả không gian.
Khi khói tan, Boruto quỳ gục giữa hố sâu, áo choàng cháy dở, thân thể rách nát. Kawaki đứng ở rìa, nhìn cậu bằng đôi mắt lạnh tanh.
Kawaki
Vô ích thôi. Không có cách nào để cứu vãn cái nơi này cả.
Kawaki
Cậu chỉ đang chống lại số phận thôi, Boruto.
Boruto ngẩng lên, đôi mắt Jōgan sáng rực — và lần đầu tiên trong suốt trận chiến, cậu nở nụ cười.
Boruto
Nếu số phận đã sai… thì tôi sẽ viết lại nó.
Từ không gian đằng sau Boruto, những ấn chú cổ đại bắt đầu hiện ra, xoay vòng quanh cơ thể cậu.
Ánh sáng xanh lam tỏa ra như những dải sao. Cậu rút ra một viên ngọc nhỏ — thanh tinh thể còn sót lại từ cơ thể Momoshiki - Thuật cấm của tộc Otsutsuki.
Momoshiki
Boruto..? Làm sao ngươi...
Boruto
Momoshiki… nếu linh hồn ngươi vẫn còn trong ta, thì hãy xem ta phá vỡ định mệnh này thế nào.
Tinh thể tan ra, hòa vào cơ thể cậu. Dưới chân Boruto, đất nứt toác, lốc xoáy chakra khổng lồ bốc lên nuốt chửng cả không gian.
Kawaki lùi lại, khuôn mặt thoáng biến sắc.
Kawaki
Cậu… định dùng thứ đó sao? Thuật cấm của tộc Otsutsuki! Cậu sẽ bị xé nát bởi chính dòng thời gian!
Boruto không đáp. Chỉ khẽ đặt tay lên chuôi kiếm, mỉm cười lần cuối.
Boruto
Kawaki… nếu có kiếp sau, tôi sẽ cứu cậu...dù cậu có muốn hay không.
Cậu đâm thanh kiếm xuống đất.
Một luồng sáng xanh lam nổ tung, bầu trời rách toạc, những mảnh thời gian vỡ ra như kính. Cả không gian bị hút ngược, mọi thứ xoay tròn hỗn loạn.
Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi biến mất, Boruto nghe thấy giọng của cha mình — như vang lên từ tận sâu ký ức.
Naruto [ Hokage ]
Boruto… đừng sợ… ta tin con sẽ làm được.
Ánh sáng nuốt trọn mọi thứ.
Trong hư không, chỉ còn lại tiếng vọng của gió và ánh sáng xoáy tròn.
Boruto mở mắt, thấy trước mặt mình là một bầu trời khác. Xanh trong, đầy mây trắng.
Tiếng chim hót. Tiếng người gọi nhau giữa làng. Một biểu tượng quen thuộc.
Làng Lá — nhưng vẫn còn nguyên vẹn, rực rỡ như chưa từng bị phá hủy.
Boruto
Mình… đã quay lại rồi sao…?
Chương 2 : Quay Về Quá Khứ
Boruto mở mắt. Ánh sáng mặt trời chiếu thẳng xuống mặt cậu — chói đến mức khiến cậu phải nheo mắt lại. Không còn khói bụi, không còn mùi tro tàn.
Thay vào đó là hương cỏ xanh, tiếng người rộn ràng và tiếng nước róc rách chảy qua những con kênh nhỏ.
Boruto
...Gió này... khác thật.
Cậu bật người dậy, hơi loạng choạng. Xung quanh là một Konoha hoàn toàn khác. Những con phố nhỏ lát đá, những tòa nhà thấp bằng gỗ, bảng hiệu viết tay treo khắp nơi.
Không còn những màn hình điện tử hay trạm phát chakra. Không còn công nghệ hay thiết bị ninja hiện đại.
Tất cả đều cũ kỹ và sống động.
Boruto
Không thể nào...đây là...
Boruto quay người. Ở phía xa, dãy núi Hokage hùng vĩ hiện ra, nhưng chỉ có năm khuôn mặt được khắc: Hashirama, Tobirama, Hiruzen, Minato và Tsunade.
Không có hình của Kakashi, cũng không có hình cha cậu — Uzumaki Naruto.
Boruto
...Vậy ra... mình đã thật sự quay về... mười chín năm trước sao?
Cậu đặt tay lên ngực, cảm nhận luồng chakra trong cơ thể.
Nó yếu hơn trước, chập chờn như bị xé toạc một phần khi vượt qua không gian, thời gian.
Nhưng Karma vẫn còn đó, mờ nhạt dưới làn da cổ tay trái.
Cậu khẽ hít một hơi, rồi trấn tĩnh lại.
Boruto
Phải bình tĩnh. Mình không thể để ai phát hiện... không thể để làm thay đổi dòng thời gian quá sớm.
Boruto kéo mũ áo choàng trùm đầu, che bớt gương mặt. Cậu hòa vào dòng người đi lại trong làng, quan sát từng góc phố.
Mọi người chào nhau bằng nụ cười, những đứa trẻ chơi ném shuriken bằng gỗ, những shinobi đội băng trán Konoha bước qua cậu với ánh mắt tò mò.
Một cảm giác lạ trào lên trong ngực — ấm áp, nhưng cũng đau nhói.
Boruto
Làng Lá... ngày ấy... vẫn yên bình thế này sao…?
Cậu đi mãi, không biết mình đã lạc đến đâu. Cho đến khi… một giọng nói quen thuộc vang lên phía xa.
Naruto
Này! Sakura! Chờ tôi với!!
Giọng nói ấy tươi sáng, hơi khàn, có phần vụng về, nhưng lại khiến tim Boruto như ngừng đập.
Cậu giật mình, ngẩng lên.
Ở đầu con phố, một chàng trai tóc vàng, mặc áo khoác cam với tấm băng trán sáng lấp lánh đang chạy tới. Bên cạnh cậu ta là một cô gái tóc hồng mang găng tay chiến đấu, còn phía sau là một chàng trai tóc đen cầm bút mực, khuôn mặt nghiêm nghị — Sai.
Boruto nấp vội vào góc tường, tim đập dồn dập.
Boruto
Không thể nào...Cha mình...
Cậu nhìn ra, chỉ dám ló mắt ra một chút. Naruto lúc ấy vẫn còn rất trẻ, chỉ tầm mười sáu – mười bảy tuổi, gương mặt rạng rỡ, đôi mắt xanh sáng lên trong nắng.
Cậu ấy cười, một nụ cười thật sự không phải nụ cười mệt mỏi của người Hokage mà Boruto từng biết, mà là nụ cười của một thanh niên tin rằng mình có thể bảo vệ tất cả.
Naruto
Sakura, hôm nay tôi nhất định sẽ thắng cậu trong buổi tập!
Sakura
Đừng có mơ, đồ ngốc!
Sakura đáp, ném chiếc găng vào người cậu, khiến Naruto bật cười.
Sai
Ngốc thật, nhưng năng lượng của cậu ta đúng là... khác thường.
Boruto đứng chết lặng. Trong mắt cậu, cảnh tượng ấy như một giấc mơ.
Cha cậu, người từng hi sinh vì làng, người mà cậu từng giận, từng cãi, từng khóc vì nhớ — giờ lại đang đứng đó, trẻ trung, sống động, không gánh nặng, không chiến tranh.
Nhưng cậu lập tức cúi đầu, siết chặt tay.
Boruto
Không... mình không thể để ông ấy thấy. Ông ấy sẽ không nhận ra mình đâu... và nếu nhận ra, mọi thứ sẽ rối tung.
Boruto lùi lại, rời khỏi con phố. Mỗi bước đi, lòng cậu nặng như đeo đá.
Boruto
[ "Làm sao để trở về tương lai? Làm sao để ngăn Konoha sụp đổ? Và... liệu cha mình, thời điểm này, có thể tin được một người lạ nói rằng thế giới sắp bị hủy diệt trong tương lai?" ]
Mặt trời ngả về chiều. Boruto đi đến khu rừng nhỏ ngoài rìa làng, nơi có dòng sông chảy qua — cậu nhận ra đó chính là nơi cha mình từng tập Rasengan lần đầu.
Nước phản chiếu ánh hoàng hôn vàng rực.
Boruto ngồi xuống bên bờ, nhìn đôi tay mình — những vết thương từ trận chiến với Kawaki vẫn chưa lành hẳn. Cậu rửa tay dưới nước, cảm giác mát lạnh khiến tâm trí bớt rối loạn.
Boruto
Mình không thể chỉ lang thang mãi. Phải tìm chỗ trú, rồi tìm cách liên hệ với Hokage... à không, Hokage lúc này là... Tsunade-sama.
Cậu nhớ lại bức tượng mình vừa thấy trên núi, gương mặt đệ ngũ nghiêm nghị và kiêu hãnh.
Boruto
Nếu có thể gặp được bà ấy... có lẽ mình sẽ hiểu rõ hơn thời điểm hiện tại là năm nào.
Boruto thở dài. Cậu nhìn lên bầu trời, nơi ánh nắng cuối cùng đang dần tắt.
Boruto
Cha à... không biết nếu con gặp người hồi còn trẻ... con sẽ nói gì...
Một cơn gió thổi qua. Cậu nhắm mắt lại, nghe tiếng làng từ xa vọng tới — tiếng trẻ con cười, tiếng người gọi nhau, tiếng rèn vũ khí ở tiệm của Tenten, tiếng sủa của Akamaru ở đâu đó.
Thế giới này thật bình yên. Một thế giới chưa bị xé toạc bởi chiến tranh, chưa bị nhấn chìm trong công nghệ, chưa bị ám bởi thù hận.
Boruto
Đây chính là thế giới mà cha mình đã bảo vệ... bằng cả mạng sống.
Cậu mở mắt. Trong ánh chiều, Jōgan nơi mắt phải lại lóe sáng, soi rõ từng hạt bụi trong không khí. Boruto mỉm cười nhẹ, rồi đứng dậy.
Boruto
Tốt rồi. Mình sẽ sống sót ở đây. Sẽ tìm cách thay đổi định mệnh.
Boruto
Nếu quá khứ là khởi nguồn của bi kịch... thì mình sẽ bắt đầu từ chính nơi này.
Ánh sáng xanh của Jōgan vụt tắt, chỉ còn lại bóng lưng cậu giữa hoàng hôn. Boruto bước đi, hòa vào con đường dẫn vào trung tâm làng, nơi số phận mới đang chờ.
Giữa đám đông nơi cổng làng, Naruto quay lại, dường như cảm thấy điều gì đó.
Naruto
Hả… có ai vừa nhìn mình à?
Naruto
Không biết... tự nhiên thấy lạnh sống lưng...
Naruto
Chắc tưởng tượng thôi, haha.
Naruto gãi đầu, rồi cười xòa.
Xa xa, trên mái nhà, Boruto vẫn đứng im, nhìn theo người cha thời trẻ — đôi mắt cậu ánh lên nỗi buồn sâu kín lẫn một tia hy vọng mỏng manh.
Boruto
[ “Cha à... lần này, con sẽ không để thế giới này sụp đổ nữa.” ]
Download MangaToon APP on App Store and Google Play