Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Điền Hủ Ninh X Tử Du ] Ánh Đèn Sau Màn Nhung

Chương 0: Đêm Hoa Anh Túc Nở

Mùa hè năm ấy, Vân Nam nóng như thiêu. Những ngọn đồi xanh mướt quanh bản nhỏ bị phủ một lớp sương mù vàng vọt, và cánh đồng hoa anh túc trải dài đến tận chân trời, đỏ rực như máu khô. Tử Du mười tuổi, đôi chân trần dính đầy đất đỏ, đứng lặng giữa biển hoa.
Gió núi thổi qua, mang theo mùi đất ẩm và hương ngọt ngấy của nhụy hoa, len lỏi vào từng lỗ chân lông cậu.
Mẹ cậu nằm trong bệnh viện huyện cách đây ba ngày đường xe đò. Bác sĩ nói “ung thư giai đoạn cuối”, nhưng mẹ kế – người đàn bà tên Liễu Lan – chỉ cười khẩy:
Liễu Lan
Liễu Lan
Đáng đời, ai bảo thích đẻ con hoang!
Bà ta không khóc, không mặc đồ tang, chỉ vội vã về nhà dọn dẹp phòng mẹ, vứt hết quần áo cũ vào thùng rác. Tử Du đứng ngoài cửa, tay siết chặt con búp bê vải mẹ may cho cậu năm lên tám, nghe tiếng kéo khóa vali vang lên như tiếng dao cắt vào tim.
Liễu Lan
Liễu Lan
Mày là gánh nặng!
Câu nói ấy bà ta lặp lại ba lần, mỗi lần một to hơn, như muốn khắc vào đầu cậu. Tử Du không khóc. Cậu đã học cách nuốt nước mắt từ khi mẹ bắt đầu ho ra máu. Cậu chỉ lặng lẽ rời khỏi nhà, chạy một mạch xuống cánh đồng hoa anh túc – nơi mẹ từng dẫn cậu đến mỗi chiều hè, nơi bà bảo:
Xuân Nguyệt
Xuân Nguyệt
Hoa anh túc là bí mật của con, Du Du. Nó đẹp, nhưng cũng nguy hiểm.
Xuân Nguyệt
Xuân Nguyệt
Đừng để ai biết con mang mùi hương này, nhớ nhé!
Cậu quỳ xuống giữa thảm hoa, bàn tay nhỏ bé run run chạm vào cánh hoa mỏng manh. Nhụy hoa rung nhẹ, như đang thở. Tử Du nhớ mẹ từng nói:
Xuân Nguyệt
Xuân Nguyệt
Omega hiếm như con, pheromone mạnh đến mức có thể khiến hoa nở ngược mùa.
Xuân Nguyệt
Xuân Nguyệt
Nhưng con phải giấu, giấu thật kỹ, nếu không người ta sẽ bắt con đi.
Cậu không hiểu “bắt đi” nghĩa là gì, chỉ biết mẹ luôn ép cậu uống một viên thuốc đắng mỗi tháng, bảo là “thuốc bổ”.
Giờ mẹ không còn, viên thuốc cuối cùng cũng hết. Tử Du cảm thấy cơ thể mình nóng ran, như có lửa liếm từ bụng dưới lan lên cổ họng.
Cậu cởi phăng chiếc áo thun cũ, để ngực trần tiếp xúc với gió núi. Da cậu trắng đến mức gần như trong suốt dưới ánh hoàng hôn, và ở cổ – nơi tuyến pheromone chưa kịp phát triển – đã bắt đầu sưng nhẹ, nóng bỏng.
Tử Du
Tử Du
Một ngày nào đó…
Tử Du
Tử Du
Con sẽ khiến cả thế giới ngửi thấy mùi này.
Cậu nhổ một bông hoa anh túc lớn nhất, cánh hoa đỏ sẫm như máu tươi. Nhụy hoa rung lên, và kỳ lạ thay – một giọt mật ngọt ngấy nhỏ xuống ngón tay cậu. Tử Du đưa tay lên mũi, hít một hơi thật sâu. Mùi hoa anh túc nồng nàn, quyến rũ, xen lẫn chút đắng chát của nhựa sống. Cậu cảm thấy đầu óc quay cuồng, như say rượu. Cơ thể cậu run lên, tuyến pheromone ở cổ đột ngột sưng tấy, và một luồng hương ngọt ngấy – mạnh hơn bất kỳ lọ nước hoa nào cậu từng ngửi – bùng nổ ra không gian.
Gió ngừng thổi.
Cánh đồng im lặng như chết.
Rồi, như có phép màu, hàng ngàn bông hoa anh túc xung quanh cậu đồng loạt nở rộ.
Những nụ hoa còn khép chặt ban chiều giờ bung ra, cánh hoa đỏ rực run rẩy dưới ánh trăng non. Mùi hương lan tỏa, ngọt đến ngạt thở, khiến lũ ong mật bay lạc đàn vo ve điên cuồng. Tử Du ngã ngửa ra đất, mắt mở to nhìn bầu trời. Ánh trăng chiếu xuống, nhuộm đỏ cánh đồng thành một biển máu sống động.
Cậu cười – nụ cười đầu tiên sau ba ngày mẹ mất.
Tử Du
Tử Du
Thấy chưa, mẹ? Con làm được rồi
Nhưng nụ cười nhanh chóng tắt ngấm khi cậu nghe tiếng bước chân. Liễu Lan xuất hiện ở rìa cánh đồng, áo khoác lông chồn dù trời hè oi bức, tay cầm đèn pin. Ánh sáng quét qua mặt cậu, dừng lại ở cổ – nơi tuyến pheromone đang sưng đỏ, rỉ ra một giọt chất lỏng trong suốt như mật ong.
Liễu Lan
Liễu Lan
Thằng nhóc chết tiệt!
Liễu Lan
Liễu Lan
Mày là Omega hiếm! Trịnh Khải sẽ phát điên khi biết!
Tử Du bị lôi xềnh xệch qua cánh đồng, nhưng cậu không khóc. Cậu ngoảnh đầu nhìn lại – những bông hoa anh túc vẫn nở rộ, bất chấp mùa vụ, bất chấp logic. Mùi hương của cậu vương lại trong không khí, ngọt ngấy, quyến rũ, và đầy thù hận.
Đêm ấy, Liễu Lan nhốt cậu trong căn phòng nhỏ không cửa sổ, ép cậu uống viên thuốc ức chế cuối cùng. Viên thuốc đắng nghét, nhưng Tử Du nuốt trôi. Cậu nằm trên sàn xi măng lạnh, tay vẫn siết chặt bông hoa anh túc đã héo úa. Nhụy hoa khô lại, nhưng mùi hương vẫn còn – vương vấn, dai dẳng, như lời nguyền.
Tử Du
Tử Du
Mẹ...
Tử Du
Tử Du
Con sẽ không để học giấu con mãi đâu...
Ngoài kia, cánh đồng hoa anh túc vẫn đỏ rực dưới ánh trăng. Những bông hoa nở ngược mùa không héo úa, mà ngày càng rực rỡ hơn, như đang chờ đợi một ngày nào đó – khi cậu trở lại, mạnh mẽ hơn, nguy hiểm hơn, và khiến cả thế giới phải quỳ dưới mùi hương của mình.
Ba năm sau, ở Bắc Kinh xa xôi, một thanh niên hai mươi tuổi tên Điền Lôi lần đầu ngửi thấy mùi hoa anh túc trong giấc mơ. Anh tỉnh dậy giữa đêm, mồ hôi nhễ nhại, cổ họng khô khốc.
Điền Lôi không biết rằng, mùi hương ấy đã khắc sâu vào tiềm thức anh, như một lời tiên tri.
Và mười năm sau, khi anh gặp được Tử Du – mùi hương ấy sẽ khiến cậu điên cuồng, khiến cậu đánh đổi tất cả, chỉ để giữ cậu bên mình mãi mãi.
Nhưng đó là chuyện của sau này.
Còn đêm nay, ở Vân Nam, cánh đồng hoa anh túc vẫn nở, và cậu bé mười tuổi nằm trong bóng tối, thì thầm với chính mình:
Tử Du
Tử Du
Chờ em nhé, thế giới...
Tử Du
Tử Du
Em sẽ khiến tất cả phải ngửi thấy được mùi hương này.
-END-

Chương 1: Đêm Sao Rơi Bắc Kinh

Biệt thự Trịnh gia nằm ở vùng ngoại ô phía bắc Bắc Kinh, nơi những con đường lát đá granite uốn lượn quanh hồ nhân tạo lấp lánh dưới ánh đèn LED. Đêm khuya, sương mù từ hồ bốc lên, quấn lấy hàng cây ngân hạnh vàng úa, tạo thành một lớp màn mỏng manh che khuất ánh sao.
Tử Du đẩy cánh cổng sắt nặng trịch, tiếng bản lề kêu ken két vang vọng trong không gian tĩnh lặng.
Cậu vừa đáp chuyến bay từ Thượng Hải về, vali kéo lê trên lối sỏi tạo tiếng lạo xạo đều đặn, như nhịp tim đang cố gắng kìm nén cơn giận dữ.
Cậu đã hai mươi ba tuổi, nhưng đôi mắt dưới lớp lens xám tro đã mỏi mệt vì lịch quay quảng cáo kéo dài mười tám tiếng. Áo khoác lông cashmere màu camel dính đầy bụi đường, mùi nước hoa Luxe – mẫu cậu vừa quay – vẫn vương vấn trên cổ áo.
Nhưng khi bước vào hành lang lát gỗ óc chó, mùi gỗ đàn hương nồng nàn từ hệ thống khuếch tán tinh dầu lập tức xộc vào mũi, át đi mọi thứ.
Đó là mùi của “gia đình” – một từ mà Tử Du luôn đặt trong ngoặc kép.
Phòng khách sáng đèn. Tiếng cười lớn vang lên từ phía sofa da Ý, nơi Trịnh Khải – cha cậu – đang nâng ly rượu vang đỏ, khuôn mặt đỏ au vì hưng phấn. Bên cạnh ông là Liễu Lan, mẹ kế, váy lụa đen ôm sát, son môi đỏ chói như máu tươi. Bà ta đang vuốt ve chiếc nhẫn kim cương mới trên ngón áp út, cười khúc khích:
Liễu Lan
Liễu Lan
Để Lam Vy gả cho Điền Lôi, cổ phiếu công ty giải trí nhà ta tăng ít nhất ba mươi phần trăm!
Liễu Lan
Liễu Lan
Điền Tấn đã hứa sẽ đầu tư thêm hai dự án phim lớn, chỉ cần hôn lễ diễn ra suôn sẻ.
Trịnh Khải gật gù, giọng ông vang vọng qua hành lang:
Trịnh Khải
Trịnh Khải
Đúng vậy. Điền Lôi là Ảnh đế Bắc Kinh, ba lần Kim Kê liên tiếp.
Trịnh Khải
Trịnh Khải
Hôn nhân này không chỉ là liên minh gia tộc, mà còn là cú hích để Trịnh thị vượt qua Điền thị trong giới giải trí.
Trịnh Khải
Trịnh Khải
Lam Vy nhà mình xinh đẹp, lại là Omega thuần khiết – Điền Lôi khó mà từ chối.
Tử Du đứng sau cánh cửa gỗ lim chạm khắc hoa văn cổ, ngón tay siết chặt quai ba lô đến mức khớp xương trắng bệch.
Cậu không thở, không động đậy, chỉ lặng lẽ nghe.
“Omega thuần khiết” – cụm từ ấy khiến cậu muốn cười phá lên.
Lam Vy, chị cùng cha khác mẹ của cậu, đã dùng thuốc ức chế và nước hoa giả mạo pheromone suốt bao năm để duy trì hình ảnh ấy.
Còn cậu – Omega hiếm Royal Poppy thực sự – bị ép uống thuốc từ nhỏ, bị giấu như một bí mật đen tối.
Cậu lùi lại một bước, đôi giày da mềm mại không phát ra tiếng động. Thay vì bước vào phòng khách như mọi khi, cậu lẻn lên cầu thang xoắn ốc dẫn đến tầng hai, nơi phòng cậu nằm ở cuối hành lang.
Cửa phòng khép hờ, ánh đèn ngủ màu hổ phách hắt ra sàn gỗ. Tử Du ném vali vào góc, ngồi phịch xuống giường king-size phủ ga lụa trắng. Điện thoại trong túi rung nhẹ – tin nhắn từ Lâm Thư, trợ lý:
Lâm Thư
Lâm Thư
Cậu quay xong rồi à? Nghỉ ngơi đi, mai có phỏng vấn đôi với tiền bối Điền đấy.
Là Điền Lôi.
Tên ấy khiến cậu cứng đờ.
Cậu mở Weibo, ngón tay lướt nhanh trên màn hình. Hashtag #HônƯớcĐiềnTrịnh đã trending top 3, netizen bàn tán xôn xao về “cặp đôi vàng” của giới giải trí.
Tử Du gõ tên “Điền Lôi” vào ô tìm kiếm. Ảnh đại diện hiện lên ngay lập tức: người đàn ông mặc vest đen cắt may riêng, đứng trên sân khấu Kim Kê lần thứ ba, ánh mắt lạnh như băng tuyết, khóe miệng không một nụ cười.
Caption: “Ảnh Đế Bắc Kinh nhận cúp Kim Kê lần thứ ba – Điền Lôi, Alpha thuần huyết, biểu tượng của sự hoàn hảo.”
Tử Du phóng to ảnh. Đôi mắt Điền Lôi sâu thẳm, như hồ nước đóng băng giữa mùa đông Bắc Kinh.
Cậu tưởng tượng mùi pheromone của anh – cam bergamot lạnh lẽo, sắc bén, xen lẫn chút gỗ tuyết tùng. Mùi ấy chưa từng chạm đến cậu ngoài đời, nhưng qua những buổi phỏng vấn chung, qua những đoạn clip hậu trường, cậu đã học cách hình dung.
Và giờ, khi biết anh sắp trở thành “anh rể”, mùi hương tưởng tượng ấy đột ngột len qua màn hình, quấn lấy tuyến pheromone đang sưng tấy ở cổ cậu.
Cậu run rẩy.
Không phải vì sợ, mà vì phấn khích.
Tử Du
Tử Du
Điền Lôi...
Cậu thì thầm, giọng khàn đặc như đang nói với chính bóng mình trong gương.
Tử Du
Tử Du
Tiền bối… để em phá hủy hôn ước này.
Ngón tay cậu lướt qua màn hình, dừng lại ở một bức ảnh cũ – Điền Lôi tại buổi tiệc từ thiện năm ngoái, mặc tuxedo trắng, tay cầm ly champagne. Netizen từng đồn đại rằng anh là Alpha mạnh nhất giới giải trí, pheromone có thể khiến Omega quỳ xuống chỉ bằng một cái nhìn.
Tử Du cười khẩy. Anh mạnh đến đâu cũng chỉ là công cụ trong tay gia tộc. Giống như cậu – công cụ để Trịnh Khải và Liễu Lan kiếm tiền.
Cậu mở ngăn kéo bàn trang điểm, lấy ra hộp thuốc ức chế – còn đúng ba viên. Mỗi viên trắng muốt, hình oval, khắc chữ “Suppress-Omega”. Cậu từng nuốt chúng như cơm bữa, từ năm mười ba tuổi, khi Liễu Lan phát hiện pheromone cậu có thể khiến hoa anh túc nở ngược mùa. Giờ cậu ngừng thuốc được hai tháng, tuyến pheromone đã bắt đầu rò rỉ – có thể cậu đã đến kỳ phát tình, nhưng đủ để khiến cậu tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Tử Du
Tử Du
Lam Vy sẽ không thể nào có anh ấy.
Cậu lẩm bẩm, đặt viên thuốc lên đầu lưỡi nhưng không nuốt.
Tử Du
Tử Du
Vì anh ấy sẽ thuộc về mình.
Tiếng cười từ phòng khách vẫn vang vọng lên tầng, xen lẫn tiếng ly rượu chạm nhau.
Tử Du đứng dậy, bước ra ban công. Bắc Kinh đêm khuya, sao rơi lả tả như mưa. Cậu hít một hơi sâu, pheromone hoa anh túc rò rỉ nhẹ – ngọt ngấy, quyến rũ, lan tỏa trong không khí lạnh.
Ở đâu đó dưới kia, một bông hoa anh túc trong chậu cảnh của người làm vườn đột ngột nở bung, cánh hoa đỏ rực run rẩy dưới ánh đèn đường.
Cậu nhắm mắt, tưởng tượng ngày mai – buổi phỏng vấn đôi, nơi cậu sẽ lần đầu đứng sát Điền Lôi, lần đầu để pheromone thật sự chạm nhau.
Tử Du
Tử Du
Chờ em nhé, tiền bối Điền.
Cậu thì thầm với gió đêm.
Tử Du
Tử Du
Em sẽ khiến anh nhớ mãi mùi hương này.
Điện thoại rung lần nữa – Lâm Thư gửi lịch trình:
Lâm Thư
Lâm Thư
9h sáng, studio Triều Dương. Đừng quên chuẩn bị kĩ tí nhé, netizen đang đồn cậu là Beta đấy.
Tử Du cười, nụ cười ngọt ngào nhưng lạnh lẽo. Cậu gõ trả lời:
Tử Du
Tử Du
Em biết rồi. Mai sẽ là một ngày thú vị.
Cậu tắt đèn, nằm xuống giường. Ngoài kia, Bắc Kinh vẫn sáng rực ánh đèn neon, nhưng trong lòng cậu, một kế hoạch đã hình thành – tinh vi, nguy hiểm, và đầy cám dỗ.
Hôn ước Điền-Trịnh?
Sẽ chỉ là tro bụi khi cậu xong việc.
-END-

Chương 2: Áp Lực Hôn Ước

Biệt thự Điền thị nằm ở phía tây Bắc Kinh, cách trung tâm thành phố đúng một giờ xe nếu không kẹt. Kiến trúc Pháp cổ, tường đá granite xám, mái mansard lợp ngói đen, và hàng thông Na Uy cao vút che khuất nửa mặt tiền. Đêm nay, gió lạnh từ núi Thái Hành thổi về, mang theo mùi thông tươi và chút khói bụi từ xa lộ cao tốc.
Điền Lôi bước xuống từ chiếc Bentley đen bóng, đôi giày da thủ công Oxford vang tiếng “cộp cộp” đều đặn trên lối đi lát đá cuội. Anh vừa kết thúc buổi họp cổ đông kéo dài sáu tiếng tại trụ sở Điền thị, cổ họng khô khốc, nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh như lưỡi dao.
Bên trong, ánh đèn chùm pha lê Baccarat chiếu xuống đại sảnh rộng lớn, phản chiếu trên sàn cẩm thạch Ý thành hàng ngàn mảnh sáng lấp lánh. Điền Tấn – cha anh – đã chờ sẵn ở phòng làm việc tầng hai, cửa gỗ óc chó mở hé, mùi thuốc lá xì gà Cuba nồng nặc lan ra hành lang.
Điền Lôi đẩy cửa bước vào, không gõ.
Điền Tấn
Điền Tấn
Ngồi
Điền Tấn ra lệnh, không ngẩng đầu khỏi tập tài liệu dày cộp trên bàn gỗ hồng sắc. Ông mặc vest xám tro, cà vạt lỏng lẻo, ngón tay đeo nhẫn bạch kim gõ nhịp lên mặt bàn.
Trên tường treo bức tranh sơn dầu lớn – chân dung Điền Lôi năm hai mươi tuổi, khi anh vừa đoạt giải Nam diễn viên xuất sắc đầu tiên.
Ánh mắt trong tranh và hiện tại vẫn giống hệt: lạnh lùng, kiêu ngạo và không chút cảm xúc.
Điền Lôi ngồi xuống ghế bọc da Ý đối diện, hai tay đan chéo trên đầu gối. Anh mặc áo sơ mi trắng bỏ ngoài quần tây đen, cổ áo mở hai cúc, lộ tuyến pheromone Alpha mạnh mẽ ở cổ – mùi cam bergamot lạnh lẽo xen gỗ tuyết tùng, đủ để khiến không khí phòng làm việc nặng nề hơn.
Điền Tấn đẩy tập tài liệu về phía anh.
Điền Tấn
Điền Tấn
Hợp nhất Điền thị và Trịnh thị, cưới Trịnh Lam Vy.
Điền Tấn
Điền Tấn
Đây là mệnh lệnh!
Tài liệu mở trang đầu tiên: ảnh Lam Vy tại tuần lễ thời trang Thượng Hải, váy dạ hội trắng, nụ cười dịu dàng, caption “Omega thuần khiết – tiểu thư nhà Trịnh”.
Bên dưới là bảng phân tích tài chính: nếu hôn lễ diễn ra, cổ phiếu Điền thị sẽ tăng 28%, Trịnh thị tăng 32%, tổng giá trị liên minh vượt mốc 150 tỷ nhân dân tệ. Điền Lôi lật nhanh qua các trang, không biểu cảm.
Điền Lôi
Điền Lôi
Con gái Trịnh Khải à?
Anh nói, giọng trầm như đá.
Điền Lôi
Điền Lôi
Tôi chưa từng gặp.
Điền Tấn
Điền Tấn
Không cần gặp
Điền Tấn nhả khói xì gà, mắt nheo lại.
Điền Tấn
Điền Tấn
Cô ta là Omega, gia thế sạch, công chúng yêu thích
Điền Tấn
Điền Tấn
Hôn lễ sẽ được truyền thông trực tiếp, rating vượt cả lễ trao giải Kim Kê.
Điền Tấn
Điền Tấn
Con chỉ cần xuất hiện, trao nhẫn, và ký hợp đồng hợp nhất. Sau đó, muốn làm gì thì làm.
Điền Lôi nhấp một ngụm rượu đỏ từ ly pha lê trên bàn – Château Lafite 2009, vị chát đắng lan tỏa trên đầu lưỡi. Anh đặt ly xuống, tiếng thủy tinh chạm gỗ vang nhẹ.
Điền Lôi
Điền Lôi
Tôi đồng ý, vì cái nhà này.
Không hơn không kém, không cảm xúc, không do dự. Điền Tấn gật đầu hài lòng, nhưng ánh mắt ông vẫn dò xét. Ông biết con trai mình – Điền Lôi không bao giờ làm gì vì tình cảm. Anh làm vì danh tiếng, vì quyền lực, vì những con số trên bảng cân đối kế toán. Hôn nhân này cũng chỉ là một giao dịch lớn hơn bình thường.
Cửa phòng khẽ mở, Chu Nhiên – trợ lý riêng của Điền Lôi – bước vào, vest đen chỉnh tề, iPad trên tay. Anh ta cúi nhẹ đầu chào Điền Tấn, rồi đưa iPad cho Điền Lôi
Chu Nhiên
Chu Nhiên
Quảng cáo nước hoa Luxe xác nhận lịch quay sáng mai, studio Triều Dương. Đối tác là minh tinh trẻ Tử Du.
Cái tên ấy khiến Điền Lôi khựng lại một giây. Anh nhận iPad, lướt qua CV. Tử Du, 23 tuổi, Omega (ghi chú: chưa công khai), series đam mỹ “Hương Mùa Hạ” rating 9.8, Weibo 42 triệu follower. Ảnh đại diện: cậu mặc áo sơ mi trắng, cười cong mắt, đôi mắt dưới lens xám tro long lanh như hồ nước mùa thu. Dòng mô tả:
“Minh tinh ngọt ngào nhất giới giải trí, nhưng luôn giữ khoảng cách với Alpha.”
Điền Lôi phóng to ảnh. Ngón tay anh vô thức lướt qua màn hình, dừng lại ở cổ cậu – nơi tuyến pheromone được che kín bởi lớp foundation dày. Anh nhíu mày. Có gì đó không đúng. Mùi hương cậu dùng trong các sự kiện công khai luôn thay đổi – lúc là hoa hồng, lúc là vanilla – không cố định như Omega thông thường.
Và đôi mắt ấy… quá sắc bén để chỉ là “ngọt ngào”.
Điền Lôi
Điền Lôi
Cậu ta… đang giấu bí mật gì đó.
Anh nói, giọng thấp đến mức chỉ mình nghe thấy.
Chu Nhiên đứng bên, ánh mắt lướt qua màn hình.
Chu Nhiên
Chu Nhiên
Netizen đồn cậu ấy là Beta, nhưng theo nguồn tin nội bộ, Tử Du từng bị phát hiện đến kỳ phát tình nhẹ tại hậu trường một chương trình năm ngoái.
Chu Nhiên
Chu Nhiên
Đã được Trịnh thị che kín.
Điền Tấn bật cười khẩy.
Điền Tấn
Điền Tấn
Trịnh Khải đúng là cáo già, giấu cả Omega hiếm trong nhà để làm át chủ bài.
Điền Tấn
Điền Tấn
Nhưng không sao, Lam Vy vẫn là lựa chọn an toàn.
Điền Lôi không đáp. Anh tắt iPad, đứng dậy. Áo sơ mi trắng căng theo chuyển động vai, pheromone cam bergamot lan tỏa mạnh hơn – dấu hiệu Alpha đang kìm nén cảm xúc. Anh bước ra cửa, không quay đầu.
Điền Lôi
Điền Lôi
Chu Nhiên, chuẩn bị sẵn xe. Mai tôi tự lái đến studio.
Chu Nhiên gật đầu, theo sau. Khi cánh cửa gỗ lim khép lại, Điền Tấn nhìn theo bóng lưng con trai, khói xì gà lượn lờ quanh khuôn mặt già nua. Ông thì thầm với chính mình:
Điền Tấn
Điền Tấn
Con trai ta không bao giờ thua cuộc. Nhưng lần này… ta hy vọng nó không sai lầm.
Cùng lúc đó, tại biệt thự Trịnh gia cách đó ba mươi cây số, Tử Du nằm trên giường, mắt mở to nhìn trần nhà. Điện thoại bên cạnh sáng lên – thông báo từ Lâm Thư:
Lâm Thư
Lâm Thư
Xác nhận lịch quay Luxe với Điền Lôi, 9h sáng. Đừng quên thuốc ức chế nhé!
Cậu cười khẽ, ngón tay lướt qua hộp thuốc trên bàn. Còn hai viên. Đủ để che giấu đến ngày hôn lễ. Sau đó… cậu sẽ để pheromone thật sự bùng nổ.
Cậu mở lại Weibo, tìm ảnh Điền Lôi tại buổi tiệc từ thiện năm ngoái. Anh mặc tuxedo trắng, tay cầm ly champagne, ánh mắt nhìn thẳng vào ống kính như đang nhìn xuyên qua cậu.
Tử Du phóng to, dừng lại ở đôi môi mềm mại – nhưng lạnh lùng, lại khiến cậu tưởng tượng ra vị cam bergamot chát đắng.
Tử Du
Tử Du
Anh rể…
Cậu thì thầm, giọng ngọt như mật.
Tử Du
Tử Du
Mai chúng ta gặp nhau nhé.
Ngoài cửa sổ, sao vẫn rơi lả tả. Bắc Kinh đêm khuya, hai người đàn ông cách nhau ba mươi cây số, không biết rằng số phận đã buộc chặt họ bằng một sợi dây vô hình – mùi cam bergamot lạnh lẽo và hoa anh túc ngọt ngấy, sắp sửa va chạm trong studio sáng mai.
Và khi ấy, không ai có thể dừng lại.
-END-

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play