Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Mang Bé Con Sinh Tồn Tại Tận Thế.

Chương 1

Lâm Ngôn, lão đại vừa trở về từ thế giới thứ 100.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu cuối cùng cũng nhận được ban phúc, cơ hội sống lại.

[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, tại đây, Cục Xuyên Nhanh: Hệ Thống Chính chấp thuận điều kiện của cậu. 'Sống Lại']

[Kí Chủ có thể chọn 'Yes' hoặc 'No'.]

Lâm Ngôn đưa bàn tay trắng hồng ra, chạm vào ô 'Yes'.

[Đang cập nhật]

[Hoàn thành, chúc mừng kí chủ đạt được mục tiêu.]

[Để chúc mừng kí chủ, Hệ Thống Chính sẽ tặng bạn một món quà]

[Khi nào tới nơi, rồi hãy mở ra nhé.]

"Được."

Giọng nói không trầm không cao, có phần nhẹ nhàng cất lên.

Hoàn thành xong, cậu được đưa trở về thế giới ban đầu của mình.

...

'Rinh!!! Rinh!!!'

Chàng trai bật dậy, chạy vào phòng vệ sinh, một gương mặt v- line phản chiếu trên gương, làn da trắng hồng, đôi mắt hoa đào lộ ra, đồng tử nâu, mái tóc màu hạt dẻ. Chiếc áo Piyama màu lam xộc xệch.

Lâm Ngôn đưa tay sờ lên mặt mình, vẫn còn chưa hết bàng hoàng.

Đây thật sự là mặt mình, cậu nhéo má một cái thật mạnh.

"A..."

Thật sự là cậu!!! Lâm Ngôn, thật sự sống lại rồi.

Lâm Ngôn thích thú, cậu trở về căn hộ cho thuê lúc trước của mình...

Cậu trở về phòng, tính thay đồ.

Liền phát hiện ra có vài chi tiết bị thay đổi.

Lâm Ngôn của kiếp trước, là một người nhân viên văn phòng rất bình thường, nhan sắc tầm trung, lương ở mức đủ sống, cậu trước khi chết, ba mẹ cậu gặp tai nạn qua đời, không có họ hàng thân thích.

Cho nên, cậu không có gì vướng bận cả, ngày ngày đi làm kiếm tiền nuôi bản thân.

Nhưng ở kiếp này, cậu cũng mất cha mẹ, nhưng lại xuất hiện... Bức ảnh gia đình hai người. Lâm Ngôn cậu lập gia đình rồi!!!

Cậu bất ngờ, nhìn kĩ khung ảnh trên đầu giường, cậu đang ôm lấy một bé trai 10 tháng tuổi, mái tóc tuy thưa, nhưng vẫn nhìn ra màu sắc của tóc là màu hạt dẻ giống cậu, chỉ có đôi mắt phượng màu xanh không giống cậu.

Lâm Ngôn sững sờ, không lẽ cậu nhập vào thân thể ai đó sao?!

[Xin chào kí chủ]

"Chuyện này rốt cuộc là sao?!"

[Kí chủ bình tĩnh, đây chính là kết quả nếu cậu sống lại, đây là cuộc sống hiện tại, Hệ Thống Chính đã giúp cậu về thân thể cũ, còn chuyện cậu có con, đứa trẻ là do cậu sinh ra. Kí Chủ, cậu mất trí nhớ hả.]

[Cậu đây là do ảnh hưởng từ vấn đề bộ sinh dục, cậu xảy ra quan hệ với người khác vào khoảng gần hai năm trước, trước khi cậu qua đời]

Sau khi hiểu ra gì đó, Lâm Ngôn ngồi xuống giường, cố gắng nhớ lại...

Đúng rồi... Là cậu vào tầm 1 năm trước, cậu là nhân viên theo giám đốc đi kí hợp đồng ở thành phố khác, lại còn dự tiệc chúc mừng, cuối cùng là say luôn, khó khăn lắm mới về đến phòng khách sạn, ai ngờ nửa đêm, phòng cậu lại có người đột nhập, đối phương còn leo lên giường cậu, đè cậu xuống giường, hai người xa lạ cứ vậy xảy ra một đêm tình... Đối phương mặc kệ cậu lúc đó chống cự, van xin, vẫn mạnh bạo ức hiếp.

Chuyện sau đó... Chuyện sau đó cậu không nhớ nữa, chỉ biết cậu tỉnh dậy, đối phương đã biến mất còn để lại một sấp tiền lớn, cùng tờ ghi chú viết hai chữ ' xin lỗi'.

Cmn!! Chơi người ta xong liền bồi thường vậy á hả.

Ai ngờ đâu, nếu không phải thể trạng cậu càng lúc càng yếu, không ăn uống được nhiều, hay nôn khan, nếu cậu không vì thế mà đi khám, chắc cậu cũng không biết mình mang thai... Đmn!!! Chơi một phát lại trúng thưởng đặc biệt luôn!!

Cho đến khi cậu sinh con, bé được 10 tháng, cậu liền qua đời vì xe đụng... Chắc có lẽ vì xuyên không đến nhiều vị diện, làm nhiệm vụ, mà cậu quên mất đi hiện diện của đứa trẻ. Không ngờ lại quay về đúng ngày hôm đó cậu ra ngoài mua đồ bị xe đụng.

Lâm Ngôn liền chạy ra khỏi phòng, chạy sang phòng bên cạnh, căn phòng này trước đây phải là phòng sách, giờ đã thay đổi, xung quanh được trang trí với những nét trẻ thơ, phòng sơn màu xanh lam, chủ đề vũ trụ. Mô hình trẻ con khắp nơi.

Cậu tiến lại gần chiếc giường nhỏ, bên trong là một cậu bé thân hình bụ bẫm, làn da trắng hồng nõn nà, mùi sữa thoang thoảng, mái tóc màu hạt dẻ, dù tóc thưa nhỏ những vẫn nhìn ra màu sắc, đang nhắm mắt ngủ say, miệng hé mở, chảy ra một giọt nước lăn xuống gò má, cặp má bánh bao tròn trịa mềm mại.

Trẻ con dường như rất nhạy cảm với biến đổi xung quanh, liền cựa quậy thức dậy.

"Ê a... Pa... Papa!!"

Lâm Ngôn luống cuống tay chân, chậm rãi ôm đứa trẻ dậy, ôm lấy trong lòng.

"Pa.. Papa... ê ê..a"

Nhìn đứa trẻ, cậu... Cuối cùng cũng nhớ ra rồi!! Cậu lần đầu xuyên không, đã được hệ thống nhắc nhở, thế giới của cậu sẽ tạm thời bị đóng băng, sau khi hoàn thành xong 100 nhiệm vụ, sẽ được sống lại thế giới cũ, nên cột mốc thời gian ở vị diện của cậu, không thay đổi. Đứa trẻ này, là con của cậu...

Lâm Ngôn sống mũi cay xè, liền nức nở.

" Baba xin lỗi... Tiểu Trạch của ba!"

"Baba không nhận ra con!!"

Thấy cậu nức nở, nước mắt rơi lên mặt đứa trẻ, Lâm Vũ Trạch cũng không hiểu, nhưng thấy baba khóc, đứa trẻ cũng khóc theo.

"Pa..papa... Ức... Oaaaa!!!"

Lâm Ngôn lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng lau nước mắt, rồi dỗ dành con mình.

Chương 2.

Lâm Ngôn ôm con về phòng mình, sau khi vỗ về ru ngủ, cậu bé cũng ôm lấy cậu ngủ thiếp đi.

Cậu nhớ lại thời gian lần đầu xuyên không, cậu đã tự hứa, mình phải cố gắng, cố gắng vì con. Bây giờ trở về lại suýt quên mất gia đình nhỏ.

...

Sau khi đặt con về giường nhỏ của con, cậu mới thở phào, đầu tiên là cậu ra phòng khách, cậu mở món quà mà hệ thống tặng cho cậu.

Là một miếng ngọc bội long phượng múa.

Bảng hệ thống hiện ra, với ô chữ cần thiết.

[Ngọc bội Long Phượng, nhỏ máu nhận thân, kích hoạt dị năng không gian vô tận]

Cậu liền làm theo, nhỏ máu lên ngọc, máu liền được hấp thụ, ánh sáng xanh loé lên rồi tắt, miếng ngọc bội liền biến mất, thay vào đó, nơi cổ tay cậu xuất hiện hình xăm miếng ngọc bội đó.

Lâm Ngôn đã xuyên nhiều tiểu thế giới, đương nhiên biết nên làm gì, cậu liền đưa ý thức tiến vào trong không gian.

Bên trong là một cánh đồng mênh mông, cùng một dòng thác nước chảy từ trên đỉnh núi xuống thành một con sông vừa phải, không quá lớn, đỉnh núi cao bị mây bao phủ, nên không thấy được đỉnh.

Có một căn nhà sau lưng cậu, nói là căn nhà, nhưng lại giống container hơn, chiều dài tầm 100m, chiều rộng tầm 50m, cao 10m.

vào bên trong, lại chẳng có gì cả, giống như một căn phòng trống, bốn bề trắng xoá.

Kinh nghiệm làm nhiệm vụ, khiến cậu ý thức được, nơi này là nhà kho, còn dòng nước ngoài kia, có thể là linh tuyền.

Quả nhiên, khi cậu uống thử nước sông, vị ngọt thanh, mát lạnh, khiến cả người cậu sảng khoái, không còn cảm giác mệt mỏi, giây sau cậu liền ra ngoài.

Cảm giác đau nhức ở ngực lại nhói lên, Lâm Ngôn sờ lên ngực, phát hiện ngực áo ướt sũng gì đó...

Chợt cậu chạy vào nhà vệ sinh, quên mất Lâm Vũ Trạch mới có 10 tháng tuổi, ngực cậu tiết sữa aaa...

Sau khi sử lý xong, cậu trang bị lại mọi thứ. Chiều đó, cậu ôm Lâm Vũ Trạch cho con bú, uống no sữa, liền mặc áo cho con, địu bé ở mặt trước, dẫn con ra ngoài đi siêu thị.

Siêu thị cũng gần nhà, nên không cần bắt xe, cậu xách theo túi đựng đồ, cả hai bố con đi suốt dọc đường, Lâm Ngôn cũng chỉ chú ý đến con, không để ý nhiều xung quanh.

Mọi người thấy cậu thì chào hỏi một chút... Cậu ghé vào khu mẹ và bé, mua cho con ít đồ.

Mua thêm bỉm, ngũ cốc cho bé, mua thêm vài bộ quần áo, rồi mới tới lượt cậu đi siêu thị mua đồ ăn tối.

Trở về nhà, tắm rửa cho con xong, cậu nấu một phần cơm cho mình.

Tối đó, đang dỗ con, cậu nghe được bản tin thời sự.

[ Sau đây là tin nóng, tại thành phố D đã xảy ra một việc khó tin, từ trong bệnh viện trung ương xuất hiện một bệnh nhân có biểu hiện lạ, đã tấn công một hộ lý, hiện tại theo cơ quan chức năng điều tra, bệnh nhân này đã mắc phải một căn bệnh dịch, đến thời điểm hiện tại, bệnh nhân đã được đưa đi cách ly, hộ lý vẫn đang trong giai đoạn cấp cứu.]

[Và dường như, không chỉ một bệnh nhân, theo thông tin tôi mới có, hiện tại đã có xuất hiện những ca bệnh tương tự, đều tấn công con người, ở bệnh viện tỉnh thành, bệnh viện tư nhân, đã xuất hiện ngày một tăng]

[Hiện tại, bên công an đã vào cuộc điều tra]

[Chúng ta hãy cùng xem, rốt cuộc thì đây là bệnh dịch gì]

Theo sau đó, một đoạn video tấn công người xuất hiện, âm thanh gầm rú kì lạ, cùng tiếng hô hoán của mọi người xung quanh, bệnh nhân tấn công người kia nhanh chóng bị tách ra, cả mặt đầy máu, cứ điên cuồng lao tới, may mắn được bảo vệ trói lại. Hộ lý nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu.

Với kinh nghiệm đầy mình, Lâm Ngôn nhanh chóng nhận ra, đây không đơn giản là bệnh dịch thông thường, là dịch bệnh thây ma, đang tràn lan.

Mà thành phố D ở phía tây thành phố S nơi cậu ở, mà cậu lại ở khu chung cư cho thuê gần trung tâm thành phố.

Cậu cần hành động ngay.

Sau khi đặt con về nôi, cậu lấy điện thoại ra kiểm tra tài khoản.

Lúc trước cậu còn là nhân viên văn phòng, dự định ban đầu của cậu là kiếm tiền, mua nhà mua xe cuối cùng là tiến đến hôn nhân, nên đã bắt đầu tiết kiệm từ khi bắt đầu đi làm, tính tới nay, cậu đã làm được 6 năm rồi, lương ở công ty này, khá cao, bù lại phải tăng ca, công việc gấp đôi thông thường.

Bây giờ, vì chăm con, nên cậu quyết định nghỉ việc.

Kiểm tra xong, trong tài khoản ngân hàng hiện tại chỉ có 10 vạn.

Cậu lại lấy sổ tiết kiệm ra. Tổng toàn bộ số tiền, cậu hiện tại có gần 5 triệu.

Trong lúc nằm trên giường chuẩn bị ngủ, cậu liền lên mạng đặt vài món cần thiết hàng ngày, khăn ướt em bé một gói 100 lớp, thùng 30 gói. Cậu lấy ba thùng.

Bỉm một bịch 10 cái, một thùng 25 bịch, cũng lấy ba thùng, 20 chiếc khăn sữa cho bé, tã lót, dụng cụ vệ sinh như tăm bông, nước muối sinh lý, bông y tế, mỗi loại lấy 10 cái.

Còn mua dầu gội, sữa tắm thảo mộc cho con nữa, cũng lấy hai thùng, một thùng dầu gội 30 chai, một thùng sữa tắm 30 chai.

Trước tiên, cậu mua cho con trước, ngày mai tính tiếp.

Chương 3

Ngày hôm sau, cậu thức dậy.

Hàng cậu mua, đã có hai đơn tới nơi.

Cậu để Tiểu Trạch ngủ thêm một lát, bản thân xuống dưới lấy đồ vào. Nhận được là sáu thùng, Lâm Ngôn mượn xe đẩy hàng chỗ bảo vệ, mang toàn bộ lên nhà.

Vào trong, cậu kiểm tra lại, là khăn ướt và bỉm.

Cậu liền mang hết vào nhà kho trong không gian.

Ra ngoài phòng, cậu thay bỉm, vệ sinh cho bé, cho bé ăn dặm.

Ăn no xong, cậu địu bé ra ngoài, cậu đến cửa hàng cây trồng, mua một số lượng lớn hạt giống và đất trồng cây viên nén.

Rồi tìm đến những công ty sản xuất lương thực. Mua ba bao lúa, 5 tạ gạo, 1 tạ ngô.

Lại đến cửa hàng mẹ và bé, mua sữa bột, mua ngũ cốc, bột ăn dặm.

Cậu dẫn bé đi khắp nơi trong thành phố, cái gì cũng mua hết. Rau, thịt, cá, tôm, hải sản, cậu đều mua không ít.

Đáng tiếc, tài sản cậu có hạn, không thể mua thêm...

Cậu mua hàng, đều ưu tiên cho con. Cách duy nhất, cậu sẽ đem chiếc xe đi bán.

Về nhà, cậu cho bé ti sữa, Tiểu Vũ Trạch ăn no, baba ru một chút, liền ngủ say.

Ở phòng khách, cậu đăng chiếc xe lên mạng, rao bán. Chiếc xe này cậu mua là xe mới hoàn toàn, mà cậu mới chỉ đi được nửa năm, dù tiếc, nhưng giờ không còn quan trọng nữa, cậu cần tiền, bé con cần không ít đồ dùng, cậu thì không cần, nhưng bé con phải có.

Trong hai ngày tới, cậu đều xem tin tức thời sự, tình trạng tấn công người xuất hiện ngày một nhiều, tăng nhanh rõ rệt. Bên chính phủ đã vào cuộc, quân đội cũng ra tay.

Hiện tại thành phố S, vẫn còn an toàn, chưa bị tấn công. Thành phố D đã bị phong tỏa, chỉ mới hai ngày, đã điên cuồng như vậy, chính phủ đã cho viện nghiên cứu ra tay, cần tìm ra nguyên nhân căn bệnh.

Đang toàn tâm chú ý, chợt cậu bị tiếng khóc của Vũ Trạch gọi tỉnh. Có lẽ là bật tiếng tivi to quá rồi.

Vào trong, cậu ôm Tiểu Trạch lên, vỗ về ru... Nhưng cậu bé tuy đã nín, nhưng không ngủ nữa. Cậu đặt con xuống thảm lông, lấy mô hình ra chơi cùng cậu.

Đúng lúc, điện thoại rung chuông, chiếc xe đã có người mua. Lâm Ngôn mừng thầm trong lòng, sau khi hẹn người ta đến bãi đỗ xe, cậu nhận tiền, đưa chìa khóa cho họ.

Cậu liền bắt taxi đến tiệm quần áo cho bé, Lâm Ngôn mua theo từng tuổi, bao tay, bao chân, giày cho con. Bản thân cậu chỉ mua cho mình vài bộ.

Cậu đến xưởng gia súc, gia cầm, mua lấy một con heo làm sẵn, cùng một cặp đực cái còn sống, cậu sẽ nuôi lấy thịt, thêm một lồng gà sống 5 con.

Đến chợ, mua 5kg thịt bò, cùng ba con gà làm sẵn. Cậu cho tất cả vào không gian.

Lại tiếp tục ôm bé con, đến sạp trái cây. Mỗi loại cậu mua nửa kí, cho vào không gian, trên đường về, cậu nhận được điện thoại của mấy đơn kia đã đến nhà. Liền tranh thủ về.

Lâm Ngôn ôm bé con đứng bên cột đèn giao thông, khi đèn dành cho người đi bộ sáng lên, cậu liền đi qua.

'Bíp'

Không kịp dừng, cậu liền bị một chiếc xe Maybach Zeppelin đụng phải, may mắn là chỉ bị tông ngã, không bị thương. Nhưng thành công doạ Lâm Vũ Trạch sợ hãi oà khóc.

"Oaaaa!! Aaa!!"

"Tiểu Trạch!!"

Lâm Ngôn bị tiếng khóc của thằng bé doạ sợ, nhanh chóng ôm lấy kiểm tra.

"Đừng sợ, đừng sợ, baba đây..."

Nghe giọng của baba, Tiểu Vũ Trạch đã khóc nhẹ nhàng hơn, không còn kèm sợ hãi như lúc nãy... Cậu đành ôm thằng bé vào lề đường, dỗ dành, an ủi.

May mắn là thằng bé không sao, chỉ bị doạ sợ...

Người trong xe liền tấp vào lề, bước xuống là một người đàn ông trung niên, mái tóc hoa râm rẽ ngôi. Bộ vets màu xám, giúp ông trở nên lịch lãm, khí chất.

Ông đi tới hỏi han.

"Chàng trai, thật xin lỗi, tài xế của tôi có chút lơ là. Đứa trẻ không sao chứ."

Người đàn ông vừa hỏi, đã lấy ra tấm séc mệnh giá 2 triệu cho cậu. Đứa bé sụt sịt, nấc lên, quay mặt nhìn ông.

Vừa nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cậu bé, người đàn ông mủi lòng, dúi vào tay cậu tấm séc, mặc kệ cậu có lấy hay không.

"Coi như bồi thường thiệt hại."

"À, tôi không sao, chỉ là con trai tôi có hơi sợ chuyện vừa rồi."

Hai bên cũng không có nhiều lời để nói, sau khi hoà giải, Giang Hạo lên xe rời đi.

Đi được một đoạn, ông liền nhớ kĩ lại gương mặt cậu bé đó.

"Đứa trẻ đó, sao giống như mình từng thấy ở đâu vậy?"

Tài xế Lưu đã làm việc cho Giang gia đã lâu, cũng đã đến đời thứ ba, đương nhiên cũng nhìn các tiểu thư, thiếu gia trưởng thành, nên không ngại nói chuyện với Giang lão thái gia.

"Vâng, tôi cũng thấy đứa trẻ đó rất quen... Rất giống... Tứ Gia Dực Thần."

...

"Lão tứ!!!"

Giang Hạo muốn quay xe tìm người, nhưng đã đi xa quá rồi, có quay lại cũng không gặp được, đành để lão Lưu trở về.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play