Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap ] Vậy Là Trùng Sinh Rồi Sao?

Giới Thiệu _ Chap

nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
và hây lô xin chèo
//...// hành động, trạng thái *... * suy nghĩ " ... " thì thầm, nói nhỏ acb! nói lớn ABC!! hét lớn 📲 gọi điện, nghe điện thoại 💬 nhắn tin
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng Đức Duy 18t ( cuối cấp )
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn Quang Anh 22t
Nguyễn_Trường_Sinh
Nguyễn_Trường_Sinh
Nguyễn Trường Sinh 25t
Bùi_Anh_Tú
Bùi_Anh_Tú
Bùi Anh Tú 24t
Phan_Lê_Vy_Thanh
Phan_Lê_Vy_Thanh
Phan Lê Vy Thanh 24t
Trần_Minh_Hiếu
Trần_Minh_Hiếu
Trần Minh Hiếu 24t
Trần_Phong_Hào
Trần_Phong_Hào
Trần Phong Hào 18t cuối cấp
Nguyễn _ Thái_Sơn
Nguyễn _ Thái_Sơn
Nguyễn Thái Sơn 23t
Lê_Quang_Hùng
Lê_Quang_Hùng
Lê Quang Hùng 23t
Huỳnh Hà Anh Ly
Huỳnh Hà Anh Ly
( 18t cuối cấp )
Lý Cảnh Minh
Lý Cảnh Minh
( 18t cuối cấp )
Quách Hạ Chi
Quách Hạ Chi
( 18t cuối cấp )
Lưu Cảnh Quân
Lưu Cảnh Quân
( 18t cuối cấp )
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
bị lười
___
Kiếp trc cậu ở trường bị bắt nạt , về nhà thì bị ng hầu ko coi trọng mà đ,á,n,h đ,ậ,p chửi mắng , bắt cậu phục vụ họ làm hết việc nhà cho họ , họ ko cho cậu nói ra với ai ngay cả Quang Anh ng thuê họ cx là ng cậu thương cx k cho nói, nếu cậu dám hé mồm nói nửa lời thì ngày hôm sau họ sẽ đánh cậu dữ hơn thập trí bỏ đói cậu 3 ngày
cậu dần dần trở nên ít nói, ko còn vui vẻ cười vui như trc, ko còn năng động như trc cx chẳng còn mè nheo hay nhõng nhẽo nói chuyện với Quang Anh nx , cậu nhốt mik trong phòng suốt hiếm khi ra ngoài, trong phòng đóng kín cậu mặc áo dài tay chùm mũ áo lên đầu, bật điều hòa, Quang Anh vẫn chx nhận ra cs j khác thường vì Quang Anh thường rất bận nên rất ít khi cs thời gian để quan tâm cậu
những vết xẹo ở cổ tay đc che đi bởi tay áo, những hết thương do bị bắt nạt, đ.á.n.h.đ.ậ.p đc che lấp bởi lớp áo
khi Quang Anh phát hiện ra điều bất thường của cậu thì cx đã muộn , cậu đã ra đi một cách lặng lẽ và cô đơn trong căn phòng với đầy vết xẹo lớn nhỏ đầy đau đớn trên khắp cơ thể , cả thế giới của Quang Anh lúc ấy như sụp đổ trái tim nứt vỡ từng mảnh đầy đau đớn nhìn ng mik yêu lặng lẽ ra đi trong sự ko hay bt j của mik với nụ cười bình thản như đc giải thoát trên môi
cậu chet trong sự đau đớn, áp lực thi cử , áp lực về blhđ, áp lực về sự đánh đập mắng chửi của ng hầu, cô đơn như cái bóng
Quang Anh thậm trí k thể nói chuyện với cậu lần cuối cx chẳng thể nhìn cậu thêm lần nào nx, Quang Anh ôm lấy cơ thể cậu rất lâu lặng lẽ khóc, anh ko gào lên cx k khóc lớn, sau khi Quang Anh lo xong tang sự cho ng mik yêu , anh cho ng điều tra xem những j đã xảy ra với cậu trong suốt thời gian vừa qua , ngày hôm đó khi tận mất nhìn thấy những vết xẹo trên ng cậu anh thất thần tại chỗ rất lâu chính anh cx ko ngờ tới sẽ cs nhiều vết thương như vậy và cx sẽ k thể nghĩ đc tại sao cậu cs thể chịu đựng đc
Quang Anh thay cậu xả giận , anh xử lý hết những ng đã làm vậy mới cậu , xử lý hết những ng đó Quang Anh đi đến ngôi m.ộ. của cậu, anh quỳ xuống nhẹ giọng thì thầm kể cho cậu nghe mik đã thay cậu xử lý họ ra sao nhưng tiếc là cậu chẳng còn nghe đc những lời anh nói nx
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Duy à anh xl vì đã ko nhận ra điều bất thường ở em sớm hơn
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
để Duy một mik chịu đựng những cơn đau từ vết thương cx như tinh thần ...
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
// lặng lẽ rơi nc mắt //
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
chắc Duy đau lắm đk Quang Anh xl Duy , an nghỉ nhé ... Đức Duy của anh
Bùi_Anh_Tú
Bùi_Anh_Tú
// đặt tay lên vai Quang Anh //
Bùi_Anh_Tú
Bùi_Anh_Tú
Để Duy đc yên chúng ta về thôi ... // lau đi giọt nc mắt trên khóe mắt //
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
// lở lửng //
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
cảm ơn Quang Anh đã làm tất cả vì Duy, nếu cs kiếp sau em vẫn sẽ chọn anh , đừng khóc đó k phải lỗi của Quang Anh đâu
___
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
^^

Trùng sinh

____
rồi bỗng trc mắt cậu tối sầm mọi thứ chìm trong bóng tối và rồi...
khi cậu mở mắt ra lại thấy bản thân đã quay về thời điểm trc kì thi tốt nghiệp và đó cx là ngày mà cậu chịu k nổi đã uống thuốc ngủ để rời khỏi thế gian này
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
chuyện j zậy
cậu nhận ra bản thân đã trùng sinh đã vậy còn trùng sinh đúng vào ngày cậu của kiếp trc sẽ chet
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
vậy mà trùng sinh r
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
tạ ơn ông trời đã cho con một cơ hội để trùng sinh trở về
cái j thì cái nhưng tâm lí cậu thì chỉ ổn định hơn kiếp trc một chút thôi chứ vẫn ko khá lên đc nhiều
giờ đây đc ql trc kì thi tốt nghiệp cậu quyết định nhốt mình lại trong phòng ôn bài ,học bài thật tốt để cb cho kì thi tốt nghiệp
cho đến tối cậu lo học mà quên mất tối hôm nay của kiếp trc là lúc anh vào phòng cậu xem cậu ra sao khi nhận ra sự bất thường và cx là lúc cả thế giới Quang Anh sụp đổ
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
// gõ cửa //
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Duy ơi
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Duy cs ở trong phòng ko
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
* Quang Anh ? *
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
* ây chet sao mik lại quên đc nhờ *
sự im lặng kéo dài khiến Quang Anh cs chút bất an
ngay lúc Quang Anh định mở cửa ik vào xem sao thì cánh cửa đc mở ra
đó là Duy cậu đã lết cơ thể nặng nề đầy mệt mỏi này ra mở cửa cho Quang Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Duy
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
Quang Anh gõ cửa phòng lm j thế ạ
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
// thả phào //
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
chỉ muốn xem Duy cs ổn k thôi hà
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
* Duy gầy đi nhiều r cs lẽ mik đã ít quan tâm tới Duy *
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
* đợi công việc ổn thỏa mik sẽ quan tâm Duy nhiều hơn nhìn như này chắc k ăn uống đầy đủ r *
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
vậy ạ
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
vậy thôi Duy ôn bài tiếp đây sắp đến kì thi tốt nghiệp r
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
ừ đừng học đến quên luôn việc nghỉ ngơi nhé
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
dạ vâg // đóng cửa //
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
* vẻ mặt đó...*
khi cậu đóng cửa lại Quang Anh nhìn thoáng qua thấy khuôn mặt ấy mang vẻ mệt mỏi, kiệt quệ, đuối sức , thiếu sức sống lòng Quang Anh nhói lên một nỗi lo lắng bất an ko tên
__
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
nhỏ t/g bị nhạt bị xàm
vt truyện mà khó khăn quá ^^

thi xong _ bệnh viện

___
chẳng mấy chốc kì thi tốt nghiệp đã tới hôm nay Quang Anh đã xử lý xong việc r nên tới đón cậu sớm
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
// ngáp //
Trần_Phong_Hào
Trần_Phong_Hào
làm đc bài ko m
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
ok đc hết
Huỳnh Hà Anh Ly
Huỳnh Hà Anh Ly
ghê zị sao
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
xời t mà
Quách Hạ Chi
Quách Hạ Chi
thk này mấy nay giống như trc r sao cs j vui à
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
đâu cs j đâu
Lý Cảnh Minh
Lý Cảnh Minh
nhắc mới nhớ bọn kia dạo gần đây k lm phiền m nx chứ
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
ừm ko
Lưu Cảnh Quân
Lưu Cảnh Quân
nếu bọn nó lm phiền m thì m cứ nói với t t đ,ậ,p bọn nó hộ m
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
thôi m ơi lên phòng uống trà như chơi
Trần_Phong_Hào
Trần_Phong_Hào
thấy mấy nay vui hẳn lên nói nhiều hẳn lên sao m nói với Quang Anh xử lý hết r hả
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
chx
Huỳnh Hà Anh Ly
Huỳnh Hà Anh Ly
sao k bảo để ảnh xử hộ m
Quách Hạ Chi
Quách Hạ Chi
mà m chịu đc t cx bái lạy m luôn ấy
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
Lý Cảnh Minh
Lý Cảnh Minh
thôi zỡn thì zỡn những m cx k nên tự chịu một mik mãi vậy k tốt đâu
Lý Cảnh Minh
Lý Cảnh Minh
tốt nhất là nên nói với anh Quang Anh của m để ảnh đuổi việc bọn đó đi
Lưu Cảnh Quân
Lưu Cảnh Quân
đúng đấy cứ như thế cs khi c.h.e.t đấy
Hoàng_Đức_Duy
Hoàng_Đức_Duy
uk bt r
__
ra khỏi cổng trường ai về nhà nấy, trong đám đông phụ huynh cậu nhìn thấy Quang Anh, cậu mệt mỏi đi tới , giờ đây đã thi xong r áp lực thi cử qua r cậu như đc giải thoát một nửa, cậu mơ màng ngã đc vào vòng tay anh rồi như chút đc gánh nặng mà ngất đi
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
// vội ôm cậu lên //
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
Duy...?
ng cậu mềm nhũn ra chẳng còn đứng đc nx , anh khẽ gọi cậu nhưng đáp lại anh là sự im lặng, anh vội đưa cậu tới bệnh viện, trong giây phút bế cậu lên đặt vào ghế phụ trên xe anh k hề tổn sức chút nào cả nhấc bỗng cậu lên nhẹ tênh
khi tới bệnh viện Quang Anh vội vàng bế đặt lên giường, nhìn cậu đc các bác sĩ, y tá đưa đi lòng anh nhói lên, bóng dáng nhỏ bé yếu ớt nằm yên trên giường mắt nhắm nghiền
anh lo lắng đứng ngoài hành lang, bác sĩ bước ra anh lao tới hỏi
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
bác sĩ c-cậu ấy sao rồi ạ
bác sĩ
bác sĩ
ng nhà để cậu ấy thành ra như vậy mà ko quan tâm à
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
...
nghe bác sĩ nói về tình trạng của cậu Quang Anh sững ng chẳng bt phải nói j , anh lặng bước vào phòng bệnh của cậu ngồi xuống bên cạnh giường , cậu giờ đc bác sĩ và y tá xử lý vết thương cẩn thận khắp ng cậu chỗ nào cx đc băng lại cẩn thận, anh ko thể nghĩ cậu làm sao cs thể trụ đc trong thời gian dài như thế
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
" Duy dấu anh làm j chứ sao ko nói cho anh bt "
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
" Duy đau sao ko nói với anh "
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
" sao phải dấu "
Nguyễn _Quang_Anh
Nguyễn _Quang_Anh
" nếu Duy nói Quang Anh cs thể giúp Duy mà "
anh cx một phần cảm thấy mừng vì cậu vẫn còn trụ đc tới lúc anh phát hiện ra, nhưng cx cs chút giận vì cậu chẳng nói cho anh bt
anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé ấy , nhìn thấy vết xẹo ở cổ tay anh run run chạm nhẹ vào vết xẹo đó, vết đó chồng lên rất nhiều vết khác giống như đã từng nhiều lần tác động chứ k phải một lần, bàn tay ấy gầy đến xương cx sắp lộ ra ngoài, bàn tay từng nắm tay anh từng mềm mại ấm áp giờ đây vô ráp, chai sần, lạnh lẽo
__

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play