[Allvietnam] Khúc Nguyện Cầu Trong Sắc Tím Huyễn Mộng
1. Tuyết trắng
Tuyết trắng rơi theo ngọn gió bay khắp trời, trông nhẹ nhàng mà lạnh lẽo.
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, từng bông tuyết khẽ chạm lên mái tóc, lên bờ vai của cô rồi tan ra thành những giọt nước trong suốt, để lại một vệt lạnh buốt nơi da thịt.
Không gian im ắng đến mức có thể nghe được tiếng thở dài của gió, tiếng lòng người hòa lẫn trong hơi sương giá.
Việt Nam sải bước dài mà chậm trên đường đã phủ một lớp tuyết mỏng. Cô đút hai tay vào hai bên túi áo măng tô dày, cổ quấn một chiếc khăn màu đỏ sẫm, tóc dài được cột lỏng lẻo, đôi mắt vàng cam nhàn nhạt nhìn cảnh vật xung quanh.
Gió lạnh thổi nhẹ qua người, tóc vì cột qua loa mà dần tuột khỏi dây buộc, xõa xuống vai, từng lọn tóc lấp lánh trong màn tuyết rơi.
Gió lạnh lùa qua, mang theo hương thoang thoảng của mùa đông, quấn quanh cô như muốn kéo cô thoát ra khỏi một suy nghĩ xa xôi nào đó mà ngay cả cô cũng không nhận ra.
Cô khẽ đưa tay vuốt tóc, động tác chậm rãi, tựa như đang chạm vào ký ức mong manh, vụn vỡ và đã quá xa xăm.
Việt Nam dừng bước, đứng giữa đường mà ngẩng đầu lên trời.
Từng bông tuyết chậm rãi rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Việt Nam
Không biết là... khi nào cậu mới chịu dừng đi theo tôi...
Ở sau lưng cô, cách một đoạn đường ngắn, có một bóng dáng cao lớn đứng ở đó và nhìn cô
Russia không đáp lại cô, cũng không có ý định tiến lại gần cô hơn.
Giống như cách cậu vẫn làm trong mọi cuộc nói chuyện vô vị và cuộc tranh cãi nhàm chán, cuối cùng cậu vẫn sẽ giành được chiến thắng.
Nhưng mà đây không phải là cuộc nói chuyện vô vị với lũ cáo già đội lốt cừu con và tất nhiên cũng không phải là cuộc tranh cãi về điều gì đó với tên đại bàng bên bờ Tây kia.
Việt Nam
Định im lặng đến cùng sao?
Nhưng chắc chắn rằng, cuộc nói chuyện với cô sẽ không như vậy.
Vậy nên cậu sẽ không im lặng tuyệt đối.
Việt Nam
Nói đi, cậu định làm gì đây?
Russia cất giọng trầm thấp thường ngày nói:
Russia
Không gì cả, đơn giản là đi dạo thôi.
Việt Nam nghe thế thì có chút buồn cười, cô không quay đầu lại nhìn cậu, ôn tồn nói:
Việt Nam
Ồ? Tôi e là không hẳn là cậu đang đi dạo đúng chứ?
Việt Nam
Tôi biết là cậu đã đi theo từ lúc tôi ra khỏi Toà nhà chung của chúng ta đấy.
Việt Nam
Nên là hãy thành thật đi.
Russia nghe hai từ "gấu con" từ miệng cô thì thoáng ngẩn người. Đã lâu rồi, có lẽ kể từ Chiến tranh thứ tư hoặc là trước đó nữa, cô đã không gọi cậu như vậy.
Cậu bước đến gần cô hơn, rồi dừng lại sau lưng cô, cách một bước chân cậu là có thể đứng bên cạnh cô rồi nhưng cậu không làm vậy.
Việt Nam
Nào. Gấu con, đừng im lặng đến thế chứ?
Việt Nam
Đây có lẽ một cuộc nói chuyện vài thứ vụn vặt thôi.
Việt Nam
Nên là đừng im lặng như cách cậu vẫn làm trong cuộc họp nhé?
Việt Nam
Muốn nói gì thì cứ nói.
Việt Nam
Muốn hỏi gì cứ hỏi.
Việt Nam
Tôi biết cậu từ nhỏ không phải là một đứa trẻ trầm lặng đâu, ngược lại còn rất năng động và hoạt bát.
Việt Nam
Nhớ lúc đó, cậu là đứa trẻ rất đáng yêu.
Việt Nam
Giống như một chú gấu con tò mò về một thế giới rộng lớn.
Việt Nam
Nên là cứ thoải mái đi.
Russia
Vậy tôi có thể yêu cầu một điều được không?
Việt Nam
Tùy thuộc vào yêu cầu của cậu.
Russia
Mỗi khi chúng ta chỉ có hai người có thể xưng chị - em được không?
Russia
Xưng tôi - cậu/cô thì nghe rất khách sáo. Ngày trước mối quan hệ của chúng ta rất tốt mà.
Việt Nam
Ngày trước cũng là một phần của quá khứ.
Việt Nam
Tuy vậy, tôi nghĩ yêu cầu của cậu không quá đáng lắm nên tôi đồng ý nhé.
Russia
Thật tốt khi nghe vậy.
Việt Nam
/phì cười/ nào chúng ta cùng vừa đi vừa trò chuyện chút nhé, gấu con?
2. Cryo Aequis Tempestas
Việt Nam đi trước, như có như không mà bước chân cô vừa dài vừa nhanh giống như không muốn đợi người kia.
Russia đi sau, cố tính sải những bước chân ngắn và chậm. Cậu chỉ cần vài bước thì có thể vượt qua cô rồi nhưng cậu không làm vậy.
Đơn giản là cậu không muốn thế thôi.
Việt Nam
Dạo này cuộc sống của em thế nào?
Việt Nam
Chị đọc báo biết được là em vừa mới tạo ra một sức mạnh mới từ nguyên tố nước, gió và băng.
Russia
Đúng vậy, em đặt tên nó là Cryo Aequis Tempestas. Nó giống như là một cơn bão được cân bằng băng, nước và gió.
Russia
Em sẽ biểu diễn nó cho chị xem
Russia dứt lời, liền biểu diễn sức mạnh đó.
Trước mắt, không gian dường như khựng lại trong khoảnh khắc đầu tiên. Một lớp sương bạc mỏng lan rộng, kéo theo sự tĩnh lặng tuyệt đối như thể cả thế giới bị phủ bởi một hơi thở lạnh giá vô hình.
Ngay sau đó, bừng sáng lên một quầng quang lam trắng ở giữa xoáy nhẹ như một mảnh gương nước đang rung động. Từ quầng sáng ấy bất đầu xuất hiện.
Đầu tiên là những dải nước trong suốt uốn quanh theo hình cung, gợn lên như được nâng bởi một nhịp thở nào đó. Nước không chảy xuống mà trôi ngược, bám quanh quỹ đạo xoáy, phản chiếu ánh sáng thành từng tia bạc mềm mại.
Bên ngoài dải nước là lớp gió, không được nhìn thấy trực tiếp nhưng cô có thể thấy qua những vệt chuyển động sắc nét như lưỡi dao khí. Hơi sương xoắn vào nhau, tạo thành những đường xoáy trắng nhạt.
Ở trung tâm quầng sáng, một khối tinh thể hình đa diện, phát sáng dịu nhưng sắc lạnh. Từ nó lan ra những mảnh băng nhỏ như lông vũ, xoay trong vòng gió. Những đường rạn nứt ánh sáng chạy dọc không khí, giống như băng đang lan trên mặt kính.
Mặt đất quanh tâm xoáy phủ sương trắng.
Không khí co lại, nghe như tiếng kim loại bị kéo căng.
Một luồng sáng lam trắng bắn vút lên trời, để lại vệt sương băng kéo dài.
Một luồng sáng lam trắng bắn vút lên trời, để lại vệt sương băng kéo dài.
Sau khi cảnh tượng kết thúc, Việt Nam âm thầm đánh giá sức mạnh mới này của Russia, một sức mạnh có tính hủy diệt nếu không kiểm soát tốt.
Russia
Vậy chị Vie, chị hãy sức mạnh này như thế nào?
Việt Nam
Khá là tuyệt vời.
Việt Nam
Nó thực sự là một sự kết hợp hoàn hảo giữa ba nguyên tố đó đấy.
Việt Nam
Nhưng cũng khá là nguy hiểm nếu không kiểm soát tốt nó.
Russia
Em cảm ơn lời nhận xét của chị.
Russia
Nếu so sức mạnh này với cha em thì... Chị thấy thế nào ạ?
Việt Nam
/ngạc nhiên/ tự dưng em lại...
Russia
Em muốn nghe chính chị nhận xét về em và cha.
Việt Nam
Em lạ thật đấy...
Việt Nam
Trước kia chả phải em không muốn bất kỳ ai so sánh mình với cha em.
Việt Nam
Sao giờ lại hỏi chị việc này thì có hơi...
Russia
Em biết là sức mạnh của cha em trước khi "hồi sinh" rất mạnh, cũng thừa biết là em hiện giờ cũng chưa bằng một góc của cha ngày trước.
Russia
Nhưng chỉ ít... Em muốn nghe chị nhận xét thôi.
Việt Nam
Theo ý muốn của em.
Việt Nam
Đầu tiên về cả hai người là đều sinh ra từ tuyết trắng của mùa đông.
Việt Nam
Cũng vì thế cả hai đều sở hữu sức mạnh nguyên tố băng tuyết.
Việt Nam
Nhưng... Nói đúng hơn thì em giống như thừa hưởng sức mạnh nguyên tố đó từ ngài ấy hơn.
Việt Nam
Vì lúc em sinh ra thì đã sở hữu nước và gió rồi.
Việt Nam
Tiếp theo về sức mạnh thì chị không biết phải nói sao bởi sức mạnh của ngài ấy chỉ có một nguyên tố băng thôi mà em thì có ba nguyên tố.
Việt Nam
Ngài ấy sử dụng sức mạnh nguyên tố băng một cách thành thạo và phát triển nó lên một tầng cao mới.
Việt Nam
Cũng vì thế mà ngài ấy đã trở thành "Thần" sau Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Việt Nam
Còn em thì... Chị không biết phải nói sao để không làm em buồn nữa.
Russia
Em hiểu ý chị mà, Vie.
Russia
Em thực sự chỉ muốn nghe chị nói về em thôi. Dù là tích cực hay tiêu cực.
Russia
Thì em đều muốn nghe cả.
Việt Nam
Hở? Em nói vậy...
Russia
Thôi mình sang chủ đề nói chuyện khác đi.
Russia
Nãy chị vừa mới là cha và em sinh ra từ tuyết trắng mùa đông thì chị có thể cho em biết là chị sinh ra từ đầu không?
Việt Nam
/thoáng ngạc nhiên/ Thực sự muốn nghe sao?
Russia
Đúng vậy, hồi trước đến giờ chị ít khi kể về quá khứ của mình.
Russia
Nên là em rất tò mò lắm nhưng không dám hỏi.
Việt Nam
Quá khứ chị sao...
Russia
Chị có thể kể cho em nghe được không?
Việt Nam
Được rồi, chị sẽ kể cho em nghe.
Việt Nam
Với điều kiện là em không được phép kể cho bất kỳ ai nghe.
Việt Nam
Đây là bí mật của hai chúng ta.
Việt Nam
Chị sẽ kể cho em nghe.
Việt Nam
Một phần quá khứ của chị.
3. Quá khứ (?)
Việt Nam
Thời bé, mỗi đêm trước khi chìm vào giấc ngủ thì bên tai chị luôn có giọng nói kể về nguồn gốc của chị.
Việt Nam
/hơi cúi đầu xuống/
Việt Nam
Khi trưởng thành, thỉnh thoảng vài đêm chị lại nghe giọng nói đó thì thầm bên tai nhưng có chút thay đổi theo thời gian.
Nghe này, Việt Nam, ngươi là hậu duệ của tộc Bách Việt đã tồn tại hơn bốn ngàn năm này.
Ngày ngươi sinh ra là một ngày không nắng không mây không gió, chỉ có một bầu trời sắc xanh thôi.
Ở trong bùn lầy kia, có một đoá hoa sen đang chậm rãi nở ra một đứa bé.
Nhưng lúc ấy, ngươi chỉ là một thứ nhìn cũng không giống hình hài người là bao.
Nên ta đã lấy tre già làm xương cốt, lấy đất rừng làm da thịt cho ngươi.
Nặn thành một cơ thể hoàn thiện cho ngươi.
Ngoài ra, ta còn dùng cư dân của tộc Bách Việt là máu chảy trong huyết quản.
Mỗi một người Bách Việt là một giọt màu đang chảy trong người ngươi.
Tóc của ngươi, ta dệt nên từ bóng của núi rừng khi khi hoàng hôn buông xuống. Từng sợi tóc đen không chỉ là màu sắc, mà là chiều sâu của núi non ngàn tuổi, của rừng già hun hút, của những con đường mòn mà bao thế hệ đã bước qua.
Không chỉ vậy, mỗi sợi là một dòng vận mệnh kéo dài qua bao thời đại.
Ta để vào đó sự kiên cường, sự lặng lẽ, và cả vẻ đẹp mềm mại như tơ lụa nhưng bất khuất của đất nước này.
Vì thế, tóc ngươi dài như dòng sông, đen như đêm không trăng, và óng ánh như hơi sương buổi sớm.
Ta đã thắp trong đó sắc vàng của mặt trời vừa thức giấc, thứ màu của sự sống, của khởi nguyên, của một dân tộc chưa từng cúi đầu.
Màu vàng ấy chính là dấu ấn của Bách Việt lưu truyền qua vạn thế hệ, là ánh nhìn có thể soi thấy ký ức tổ tiên, có thể khiến kẻ đối diện không dám vọng động.
Khi ngươi mở mắt ra lần đầu tiên, cả vùng trời như sáng thêm một phần.
Bởi đó không chỉ là đôi mắt của một người mà là đôi mắt của một đất nước đang bắt đầu hành trình của mình.
Ta cứ nghĩ thế là đủ rồi.
Nhưng rồi rất nhanh chóng, ta lại nhận ra cơ thể ấy vẫn chưa hoàn thiện được.
Dù xương cốt đã được dựng từ tre già của núi rừng, da thịt đã là đất mẹ ngàn năm, tóc là mây trời dệt thành, còn đôi mắt mang sắc vàng của mặt trời thuở khai sinh… tất cả vẫn chỉ là một hình hài trống rỗng.
Thiếu một dấu ấn riêng để đứng giữa muôn loài mà vẫn được nhận ra đây là hậu duệ của tộc Bách Việt ta.
Ta đã đứng trước thân thể ấy thật lâu.
Trong tĩnh lặng của đất trời, ta nghe rõ từng nhịp gió, từng dòng nước, từng lời thì thầm của những đứa con trước ta đã tạo vọng về.
Tất cả đều nói với ta rằng: một cơ thể thì ai cũng có, nhưng một linh hồn đại diện cho cả một dân tộc thì phải được tạo nên từ thứ gì cao hơn máu thịt.
Ta bèn đưa tay lên, gom lấy những tàn tro của quá khứ, những khát vọng chưa bao giờ tắt của hiện tại, và những giấc mơ chưa kịp gọi tên của tương lai.
Ta nén tất cả lại, tạo thành một ngọn tinh hỏa nhỏ bé nhưng rực sáng lạ thường.
Đó sẽ là linh hồn của ngươi. Là thứ giúp ngươi nhớ mình là ai, từ đâu mà đến, và vì điều gì mà tồn tại.
Trong tay người đang nắm giữ là vận mệnh của một đất nước, hãy giữ vững và phát triển nó thật tốt như những người đi trước ngươi!
Việt Nam
Chuyện là như vậy.
Russia
Nghe thì có chút hoang đường nhưng mà cũng có phần thuyết phục.
Russia
Thì trước kia chị cũng từng kể cho em nghe về cha em dùng máu của mình nhỏ xuống tuyết trắng mùa đông để tạo ra em đấy.
Russia
Nghe cũng thấy rất là hoang đường không kém cạnh câu chuyện quá khứ chị vừa kể.
Russia
Nên là cũng không có gì lạ lắm.
Việt Nam
Em nghĩ sao cũng được.
Việt Nam
Tin hay không thì tùy vào em.
Việt Nam
Mà giờ cũng không còn sớm lắm nên là chúng ta quay về Toà nhà chung đi.
Việt Nam
Giờ mọi người chắc cũng đã tỉnh dậy rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play