Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Bản Án Vô Hình[KENGNAMPING]

Chương 1: Giam cầm

Trong căn phòng cũ kĩ cuối hành lang đầy tối tăm và lạnh lẽo, Namping ngồi bất động trên mép chiếc giường sắt cô quạnh. Ánh sáng hiếm hoi từ khung cửa sổ nhỏ đổ xuống, chỉ đủ để thấy gương mặt cậu gầy gò, đôi mắt thỏ thường ngày nay đầy rẫy sự vô hồn. Cậu đã từ chối thức ăn từ lúc bi kịch đó xảy đến với cậu. Kể từ ngày đó, Namping luôn sống trong sự dằn vặt vô hình.
Cậu không muốn ăn. Cậu muốn trừng phạt chính mình, hoặc ít nhất, để Keng nhìn thấy sự đau khổ của cậu.
Phía xa, trong căn phòng làm việc sang trọng được trang bị hệ thống giám sát tinh vi, Keng đang theo dõi từng cử động của Namping qua màn hình.
Một tiếng gõ cửa vang lên.
Cốc…cốc
Dì giúp việc
Dì giúp việc
(Đặt khay thức ăn lên bàn)
Dì giúp việc
Dì giúp việc
(Giọng nói nhẹ nhàng, có chút lo lắng)
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Cậu Namping, cậu chủ ra lệnh tôi mang bữa trưa lên cho cậu.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Lắc đầu nhẹ, giọng khản đặc)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Cháu không đói đâu thưa dì. Dì cứ mang xuống đi.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Nhưng... cậu chủ dặn dò rất kỹ. Nếu cậu không ăn, cậu ấy sẽ nổi giận. Cậu ấy đang rất giận dữ... vì chuyện của cô chủ.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Thở dài, nhìn ra cửa sổ)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Cháu biết. Cháu đáng phải chịu như vậy. Dì cứ nói với anh ấy là cháu sẽ làm bất cứ điều gì anh ấy ra lệnh, trừ việc này.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
(Lắc đầu bất lực, rời đi)
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Cậu chủ sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.
📲
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Chuyện gì?
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Thưa ông chủ, cậu Namping vẫn không chịu ăn gì.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Cậu ấy...
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Được rồi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi biết rồi.
Anh cúp máy, ánh mắt tối sầm nhìn vào màn hình quan sát. Ngón tay anh lướt nhanh trên điện thoại.
Một tin nhắn hiện lên màn hình Namping.
💬
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nếu cậu không ăn, tôi sẽ đích thân xuống ép cậu ăn.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu biết hậu quả rồi đấy.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi.
[Kết thúc đoạn chat]
Đọc xong dòng tin nhắn, cậu thở dài đầy nặng nề. Đôi mắt nhắm nghiền, nước mắt lặng lẽ chảy dài.
Cậu đứng dậy, bước từng bước về phía bàn thức ăn. Tay run run cầm lấy bát cháo, nhưng không thể nào nuốt trôi được.
Đặt chiếc thìa xuống, cháo vẫn còn nguyên. Đột nhiên, tiếng bước chân ngoài hành lang vang lên đầy dồn dập. Nhịp tim cậu đập loạn xạ.
Cánh cửa bị đẩy mạnh vào tường.
Keng xuất hiện trong bộ vest chỉnh tề nhưng ánh mắt lại lạnh như băng.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Có vẻ như lời cảnh báo của tôi không đủ thuyết phục với cậu.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Lùi lại, tránh né ánh mắt)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi...tôi sẽ ăn mà.
Anh bước tới bàn ăn, tay cầm bát cháo.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Muộn rồi
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Giờ tôi đã ở đây, mọi thứ sẽ theo cách của tôi.
Kéo ghế ngồi đối diện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu muốn tự ăn
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Hay để tôi giúp cậu ăn?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu biết tôi không có tính kiên nhẫn mà.
Namping run rẩy cầm lấy thìa. Tay cậu run đến mức không thể múc được muỗng cháo nào.
Keng thở dài đầy chán ghét.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Thôi đủ rồi.
Anh giật lấy bát cháo, dùng thìa múc một phần đầy ắp.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Mở miệng ra.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi có thể tự...
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi bảo mở miệng ra!
Namping đành ngậm chặt mắt, miệng hé mở.
Keng đút thìa cháo vào, nhưng cậu lập tức ho sặc sụa và nhổ ra toàn bộ.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Nổi giận)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu thật sự muốn thử thách tôi à?!
Đặt bát cháo xuống, tay nắm chặt cằm Namping.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Thì thầm giận dữ)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu nghĩ mình là ai?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu nghĩ nhịn ăn sẽ khiến tôi mềm lòng à?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Loại người như cậu xứng đáng sao?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu không có quyền quyết định.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu phải sống để trả giá cho em gái tôi!
Namping khóc nức nở, nước mắt rơi xuống tay Keng.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tại sao...tôi chỉ muốn được một mình.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không muốn ăn.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tại sao lại bắt ép tôi?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tại sao anh lại trở thành như vậy?
Buông tay ra khỏi cậu, đứng dậy.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Từ giờ trở đi, mỗi bữa cậu bắt buộc phải xuống ăn cùng tôi ở sảnh lớn
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi không cho phép cậu bỏ bất cứ một bữa nào.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Còn một điều nữa
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu sống hay chết đều do tôi định đoạt.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nhớ lấy điều đó. Namping!
Cánh cửa đóng lại. Namping gục mặt xuống bàn, vai run lên từng đợt. Mùi cháo loãng hòa cùng với vị mặn của nước mắt.
Buổi tối tại phòng ăn riêng
Căn phòng được bài trí sang trọng nhưng ngột ngạt. Namping ngồi trước bàn ăn thịnh soạn. Tay nắm chặt để trước đùi.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
(Nhìn Namping đầy lo lắng)
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Cậu ráng ăn chút gì đi. Ông chủ sắp xuống rồi.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Gật đầu nhẹ, giọng khàn)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Vâng ạ.
Tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Keng bước vào trong bộ đồ ở nhà thoải mái nhưng trái ngược với nó vẫn là ánh mắt đầy lạnh lùng nhìn cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu có định hợp tác không?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Hay lại để tôi phải ép cậu như trưa nay?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Cúi gầm mặt, không dám đối diện với anh)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi...tôi sẽ ăn mà.
Cậu cầm đũa lên, tay run run gắp miếng thịt.
Nhưng vừa đưa lên miệng, cậu đã cảm thấy buồn nôn.
Đã quá lâu không ăn gì nên vừa mới ăn vào bao tử đã quặn thắt lại.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Quan sát cậu)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Ăn tiếp đi
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi đếm đến ba
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nếu không...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Cố nuốt miếng thịt với cơn đau quằn quại phía dưới. Mặt cậu tái nhợt, mồ hôi lấm tấm trên trán)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Với vẻ đầy châm chọc)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Trông cậu thật thảm hại.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Làm như tôi đang tra tấn cậu vậy.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Giọng nghẹn ứ lại)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Bởi vì...với tôi...đây đúng thật là tra tấn mà.
Keng đứng bật dậy, đập tay xuống bàn.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu dám nói tôi đang tra tấn cậu?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu có muốn biết như thế nào là tra tấn thật sự không?
Anh từng bước đến gần chỗ ngồi của cậu, thì thầm bên tai từng câu một.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tối nay cậu sẽ ăn hết tất cả chỗ này.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Từng miếng một.
Keng tự tay gắp thức ăn bỏ vào bát Namping. Mỗi lần cậu chậm rãi nuốt, anh lại đặt tay lên vai siết nhẹ.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Nước mắt rơi xuống)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Xin anh...tôi thật sự không thể ăn được nữa.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Có thể
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu phải ăn cho tôi.
Đột nhiên, Namping đẩy ghế đứng dậy, chạy vội vào nhà vệ sinh. Tiếng nôn ói vang lên.
Keng đứng im lặng, nét mặt càng tối đi. Anh bước từng bước chậm rãi về phía nhà vệ sinh.
Anh lôi Namping lại đứng trước gương. Tay nắm chặt cằm cậu bắt cậu phải nhìn thẳng vào trong đó.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Thì thầm vào tai cậu)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi cho cậu ăn để lấy sức tối phục vụ cho tôi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nhưng có vẻ con chó ngoan của tôi hôm nay không biết nghe lời nhỉ?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Do hình phạt tôi chưa đủ nặng nên cậu không hề sợ hãi tôi đúng không?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Trả lời tôi nào
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Namping!
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không có...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Chỉ là tôi không thể ăn được nữa...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi xin anh.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu vẫn còn ngoan cố?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Được rồi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đêm nay còn dài
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi sẽ khiến cậu dù buồn ngủ đến đâu cũng phải chịu sự tra tấn của tôi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đặc biệt là ở trên giường.
Không để cậu nói một lời nào nữa. Anh liền cúi người xuống vác cậu lên vai.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Chưa có lệnh của tôi, tối nay không ai được phép bén mảng lên lầu hai.
Mặc cho cậu giãy dụa, anh cũng không quan tâm. Từng bước tiến về phía căn phòng ngủ.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Nghĩ thầm)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Không xong rồi, tối nay anh ta sẽ giết mình mất.
Vừa giãy dụa, vừa van xin nhưng mọi thứ đều vô hiệu với anh.
Khi cánh cửa đóng lại mọi hy vọng của cậu dường như cũng bị dập tắt.

Chương 2: Sự đau đớn về thể xác lẫn tinh thần

Keng bước dài trên hành lang, vai vác Namping như một món đồ. Cậu gầy đi thấy rõ, xương sườn in hằn dưới lớp áo mỏng. Cánh cửa phòng mở ra, không khí lạnh lẽo ùa vào.
Quăng Namping xuống giường
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu nghĩ tôi sẽ mềm lòng khi cậu nhịn ăn?
Namping không đáp, mắt nhìn vô hồn lên trần nhà. Ba ngày không ăn khiến cậu kiệt sức, nhưng vẫn cố giữ chút kháng cự cuối cùng.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Lấy thắt lưng)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Có vẻ như tôi vẫn quá nhân từ với cậu.
Tiếng da quất xuống không khí. Namping khẽ rùng mình, nhưng không kêu. Cậu có lẽ đã quá quen thuộc với những trận đòn.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Kéo tóc cậu)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Mở mắt ra! Nhìn xem cậu đang ở đâu!
Một căn phòng đầy sự xa hoa lộng lẫy với những chiếc gương soi khắp nơi. Ở mọi góc, cậu đều thấy hình ảnh thảm hại của bản thân.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Thì thầm)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi...không quan tâm nữa...
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Cười lạnh)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Vậy để tôi khiến cậu phải quan tâm.
Anh dùng tay xé bỏ những lớp vải mỏng manh trên người cậu. Đó là thứ duy nhất giúp che đi những vết bầm cũ mới chồng chất. Đầu ngón tay bấm mạnh vào những vết đỏ chi chít trên người cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Thì thầm bên tai cậu)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cơ thể này...từng centimet đều thuộc về tôi. Cậu không có quyền từ chối, kể cả cái chết
Namping nhắm nghiền mắt, cố gắng tách rời tâm trí nhưng Keng không cho phép.
Anh từng bước tiến đến gần cậu. Tay di chuyển đến hàng cúc trước chiếc áo ngủ. Vừa nhìn chằm chằm cậu vừa cởi nút áo. Cậu nhận thấy bản thân mình sắp phải đối mặt với điều gì.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Lùi sát mép đầu giường)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Van xin)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Không...làm ơn.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Anh có thể bắt ép tôi làm việc gì cũng được
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Nhưng xin anh...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Đừng làm chuyện đó với tôi.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi cầu xin anh.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu nghĩ cậu có quyền cầu xin tôi sao?
Anh khóa chặt tay Namping vào tường, khiến cậu có vùng vẫy, kháng cự cũng đành vô hiệu.
Rồi từ từ anh dùng những ngón tay thon dài, lạnh lẽo khám phá cơ thể đang run rẩy của cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu nên nhớ, Namping!
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu là vật sở hữu của tôi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Là món đồ chơi của tôi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu không có quyền phản kháng hay van xin tôi bất cứ điều gì.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu phải trả giá cho tất cả lỗi lầm mà cậu đã gây ra.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Đau đớn, run rẩy)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Làm ơn...xin anh đừng đối xử với tôi như vậy.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Rên rỉ)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Đau...đau quá
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Làm ơn...dừng lại
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi xin anh...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Không...làm ơn
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không muốn...
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Vừa đẩy vào bên trong cậu, vừa nói)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Namping, cậu là của tôi
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Thể xác lẫn tâm trí của cậu lúc nào cũng chỉ được nghĩ về một mình tôi.
Đổi tư thế, anh dùng dây thắt lưng cột chặt tay cậu đẩy ra đằng sau. Mỗi động tác đều điên cuồng, xâm chiếm lấy cậu không cho cậu một giây để thở.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Nhấn đầu cậu xuống gối)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nhìn xem ai trước đó một mực phản kháng bây giờ lại rên rỉ động dục như một con chó trước mặt tôi vậy?
Càng ngày sự xâm chiếm ấy càng mạnh bạo. Với chiếc bụng cồn cào khó chịu vì không thể ăn được gì kết hợp cùng với những cú tấn công dồn dập vào nơi đó của Keng khiến Namping gần như mất đi thể lực, lý trí.
Cậu không thể làm gì khác ngoài rên rỉ và những câu van xin đầy vô ích.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Keng...á...xin anh...tha...tha cho tôi...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không...uhm...không thở được
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Làm ơn...nhẹ...nhẹ lại
Namping càng van xin anh nhẹ nhàng với cậu lại bao nhiêu thì anh càng dồn dập đẩy vào nơi đó kịch liệt bấy nhiêu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Thở dốc, tiếng rên trầm thấp)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu sinh ra là để cho tôi chơi đúng không?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Miệng thì bảo dừng nhưng bên dưới cứ nuốt chặt lấy tôi như vậy.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Miệng dưới của cậu có vẻ thành thật hơn đấy.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Kể từ bây giờ cậu sẽ trở thành công cụ làm ấm giường của tôi mỗi tối.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu hiểu không?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Namping?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Không...không...uhm...tôi không muốn.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Keng...tôi ghét anh...tôi hận anh.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cứ việc ghét
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cứ việc hận tôi
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tôi sẽ cho cậu biết Keng Harit này có thể làm được những điều khốn nạn đến mức nào với cậu.
Xuyên suốt quá trình Keng không hề dừng lại, mọi hoạt động của cậu đều được anh nhìn thấy. Từ ánh mắt bất lức đến vô vọng. Từng giọt mồ hôi ướt đẫm, từng cái hé môi, từng tiếng rên rỉ. Từng cái nhắm mắt, nhíu mày khi trong cơn cực lạc. Cả những lần cậu đẩy hông ưỡn ngực, hay những lần cơ thể cậu run rẩy. Tất cả đều được Keng ghi lại không sót một chi tiết.
Có lẽ kể từ lúc nào đó, Keng thật sự đã coi Namping như một cỗ máy thỏa mãn dục vọng của bản thân. Anh không hề nghĩ đến cảm xúc đau đớn tột cùng của cậu mà chỉ nằm hưởng thụ khoái cảm mà Namping đem lại. Từng ánh mắt đều như muốn lột trần sạch sẽ mọi thứ trên cơ thể của cậu mà khai phá.
Sau khoảng thời gian cậu bị anh dày vò đau đớn thì cũng đến lúc kết thúc.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Mặc quần áo)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đây chỉ mới là bắt đầu
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Còn rất nhiều sự trừng phạt của tôi dành cho cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Hãy vui vẻ mà nhận lấy nó.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Giờ thì cút ra khỏi phòng của tôi.
Namping lượm lặt những miếng vải mỏng manh che tạm đi cơ thể rồi đau đớn bước ra ngoài. Cả người cậu giờ đây khắp nơi đều là những vết thương. Môi sưng tấy, cổ thì đầy vết bầm, cổ tay, đùi thì đỏ lự do lực siết chặt bàn tay của Keng. Bên dưới thì đau rát.
Cậu lê từng bước vào phòng dành riêng cho mình. Đó là căn phòng nằm cuối dãy, tăm tối, không có lối thoát như cuộc đời của cậu.
Mở cửa vào phòng vệ sinh, xả nước cho đầy bồn cậu dùng tay chà rửa hết tất cả những nơi anh đã chạm vào. Cậu muốn xóa bỏ hết những ký ức đen tối, xấu xa đó nhưng không sao xóa được. Chà đến rát, chà đến đỏ cũng không thể làm biến mất những vết thương đang hằn sâu trong lòng cậu.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Nước mắt rơi, đau đớn, thầm nghĩ)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tại sao...lại xảy ra chuyện này.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Aom...có phải đến cậu cũng không tha thứ cho tớ không?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tớ mệt quá...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tớ muốn chết...
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Cậu hãy dẫn tớ đi cùng được không?
Gột rửa xong mọi thứ, cậu lại phải chịu đựng cơn đau thấu xương mà lên giường nằm. Dùng tấm chăn che đi toàn bộ khuôn mặt và cơ thể. Cậu thu mình vào bên trong để tìm chút sự an ủi nhỏ nhoi nhưng không được.
Chiêm bao cậu thấy mọi thứ như đưa cậu trở về với quá khứ. Nơi mà cậu muốn quay trở lại để thay đổi mọi thứ.

Chương 3: Mở đầu chuỗi bi kịch

Quá khứ - 2 năm trước
Trong một con hẻm tối đầy ẩm ướt. Namping bị ép vào tường, áo sơ mi rách toạc để lộ một bên vai. Tại đó có 3 tên du côn đang lục soát cậu một cách thô bạo.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Giãy dụa, giọng đầy sợ hãi)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Buông tôi ra!
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không có tiền cho mấy người đâu.
Bọn du côn như không nghe, vẫn tiếp tục có những hành vi không đúng mực với cậu.
Đúng lúc đó, một cô gái bước đến gần.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Nè mấy tên kia
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Mấy người đang làm gì bạn học của tôi vậy?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tin tôi báo công an không hả?
Bọn du côn thấy có người xen vào liền nổi trận lôi đình.
Cũng ngay vào lúc đó, bóng dáng của hai người đàn ông cao ráo bước tới. Trong đó có Keng cùng Korn là bạn trai của cô.
Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào những tên côn đồ với đôi mắt đầy thâm sâu và sắc bén.
Vừa nhìn thấy khí chất của Keng hai tên du côn đã bỏ chạy không quay đầu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Aom
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Em đang làm gì ở đây?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh hai
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Cậu bạn này bị bọn đáng ghét kia trấn lột.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Em chỉ muốn ra tay cứu cậu ấy.
Keng nhìn qua Namping
Đó là một cậu bé với làn da trắng mỏng manh đầy trầy xước được che đậy bằng chiếc áo sơ mi rách toạc. Đôi mắt của cậu to, đen láy, ẩn chứa nổi sợ hãi nhưng vẫn giữ được tia sáng kiên cường. Đôi mắt ấy khiến Keng liên tưởng đến một chú thỏ con bị thương
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
(Thì thầm)
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu không sao chứ?
Giọng anh bỗng trở nên dịu dàng một cách lạ thường, khác hẳn với sự lạnh lùng lúc đầu đối diện với đám du côn.
Keng cúi xuống nhặt chiếc cặp sách cũ kỹ, ánh mắt anh dừng lại ở những quyển sách bị rách góc. Anh liền hiểu rằng - đây là một chàng trai nghèo nhưng chăm chỉ.
Khi trao lại cặp sách, tay Keng vô tình chạm vào tay cậu. Cả hai đều giật mình. Keng cảm nhận được sự lạnh giá từ những ngón tay gầy guộc đó.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh Keng, chúng ta nên đưa cậu ấy đi bệnh viện!
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Lắc đầu)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tôi không sao đâu.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Cảm ơn hai người.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Ơ!
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Cậu là Namping Napatsakorn đúng không?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Cậu biết tôi sao?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Sao tớ không biết được chứ.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Cậu là người mà được cả toàn trường tuyên dương đúng không?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tớ ngưỡng mộ cậu lắm đó.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Tớ...tớ
Gặp được thần tượng của bản thân. Aom tay bắt mặt mừng ngay lập tức ngỏ ý kết bạn với cậu.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Cậu kết bạn với tớ đi Namping.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Sau đó cậu sẽ giúp tớ học.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tớ cũng sẽ giỏi được như cậu.
Namping thấy Aom nhiệt tình muốn kết bạn với cậu như vậy. Cậu cũng chẳng nỡ mà từ chối liền đồng ý ngay.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Được thôi.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nha.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Từ nay cậu sẽ là bạn thân nhất của tớ.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Cậu ta không sao rồi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đi về nhà được chưa?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Người ta mới kết bạn thôi mà.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh hai đáng ghét.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
À Namping này!
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Sao thế?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tớ quên giới thiệu
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tớ là Aom nha
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Còn ông anh già đang đứng thù lù ở đây tên là Keng.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Còn người đang đứng ở bên kia nhìn nãy giờ là anh Korn.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh ấy là người yêu của tớ đấy.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh Korn
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Anh qua đây làm quen với bạn em đi.
Korn
Korn
Chào em!
Korn
Korn
Anh là Korn
Korn
Korn
Rất vui được biết em.
Nhìn thấy người yêu của Aom ý muốn bắt tay, cậu cũng không từ chối.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Bắt tay Korn)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Cảm thấy lạ)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
(Nghĩ thầm)
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Ánh mắt của anh ấy trước giờ luôn vậy sao?
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Lực tay anh ấy siết cũng mạnh nữa.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Anh có thể bỏ tay ra được rồi ạ.
Korn
Korn
Anh xin lỗi
Korn
Korn
Anh hơi vô ý quá
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Dạ không sao.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tám chuyện đủ rồi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đi về nhà thôi.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Namping ơi ông anh già của tớ bắt tớ về rồi.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Hẹn gặp cậu ở trường sau nha.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Tạm biệt cậu.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Chào cậu.
Korn
Korn
Chào em.
Namping Napatsakorn Pingmuang
Namping Napatsakorn Pingmuang
Chào mọi người ạ!
Keng cùng Aom và Korn đều bước vào xe ra về. Thế nhưng ánh mắt của Korn từ nãy đến giờ vẫn chưa thoát khỏi cậu. Đó là một ánh mắt đầy mưu tính cùng sự hiểm ác thâm sâu khó lường.
Aom vì quá vui mừng khi Namping một học bá của trường đồng ý kết bạn với mình nên nãy giờ vẫn còn vui đến mức nhảy cẫng lên còn Keng vì bận phải chăm lo cho em gái nên không ai trong hai người thấy được ánh mắt khác thường của Korn.
Về đến nhà
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
A! hôm nay học bá đồng ý kết bạn với mình nè.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Vui quá đi mất.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Có chuyện gì mà dì thấy cô chủ cười suốt không ngừng vậy?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Con kể cho dì nghe nè nha.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Hôm nay con đã ra tay giúp đỡ một người.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Mà người đó lại là người mà con âm thầm ngưỡng mộ nữa chứ dì.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Xong con với cậu ấy kết bạn.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Vui gì đâu luôn á!!!
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Được rồi cô chủ, dì hiểu rồi.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Chắc hẳn cậu bé ấy là một cậu bé rất tốt phải không?
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Chắc chắn là vậy rồi dì.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Thần tượng của con mà.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Được rồi.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Mới về đã làm ồn.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Nè ông anh già
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Biết cái gì mà nói hả?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Anh chịu thua mày.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Korn!
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Mày vào phòng với tao một lát.
Korn
Korn
Được thôi.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Hai ông này lại tính chuyện làm ăn rồi đây.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Dì ơi!
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Aom đói rồi ạ.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Được rồi
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Đồ ăn dì chuẩn bị xong dưới bếp rồi đó.
Dì giúp việc
Dì giúp việc
Cô chủ xuống ăn đi.
Aom Rinrada Buayoi
Aom Rinrada Buayoi
Dạ.
Tại phòng Keng
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Dạo này quán bar của mày hoạt động sao rồi?
Korn
Korn
Vẫn ổn.
Korn
Korn
Nhưng mà có một số nhân viên của tao đột ngột xin nghỉ.
Korn
Korn
Đang tuyển thêm người.
Keng và Korn - một tình bạn được xây dựng từ những ngày cấp 2, khi cả hai còn là những cậu bé với ước mơ và hoài bão. Họ cùng nhau trải qua bao thăng trầm: từ những trận đánh nhau ngu ngốc ở sân trường, đến những buổi ôn thi đại học thức trắng đêm, rồi cùng nhau bước vào thế giới kinh doanh đầy phức tạp.
Họ là hình ảnh của một tình bạn hoàn hảo: Keng mạnh mẽ, quyết đoán; Korn khéo léo, tinh tế. Korn là người duy nhất có thể khiến Keng bỏ qua cái tôi của mình, là người duy nhất được vào phòng làm việc mà không cần báo trước.
Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc hoàn hảo mà Korn tạo dựng nên. Đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo của một người bạn thân, một người yêu mẫu mực, là một con người khác - tham vọng, ích kỷ, và đầy toan tính.
Keng vẫn luôn một mực tin tưởng người bạn của mình. Và cũng chính sự tin tưởng đó đã dẫn đến chuỗi bi kịch đau đớn nhất.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Mày với em gái tao vẫn ổn chứ?
Korn
Korn
Vẫn ổn
Korn
Korn
Sao thế?
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Không có gì.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Tao tin tưởng mày nên giao em gái tao lại cho mày.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Nhớ chăm sóc nó cho thật tốt.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Đừng khiến tao thất vọng.
Korn
Korn
(Nhìn thẳng vào mắt Keng)
Korn
Korn
Tao sẽ không bao giờ làm tổn thương Aom.
Korn
Korn
Hãy tin tao.
Keng Harit Buayoi
Keng Harit Buayoi
Được.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play