Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[JENLISA] THƯƠNG_Cover

Vừa Gặp Đã Rung Động Sao?

Vào những năm của thế kỷ hai mươi, có nhà ông hội đồng Lạp là nổi tiếng nhất làng Thông ở miệt Vĩnh Long. Gia tài họ Lạp có hàng trăm tá ruộng, thuê biết bao tá điền để làm công, ông hội đồng còn mở rất nhiều cửa hàng làm gạo và muối, trải đều khắp tỉnh, không ai là không biết tới. Dù là địa chủ nhưng ông hội đồng Lạp rất chi là thương người, gặp ai có hoàn cảnh khó khăn ông đều tạo điều kiện cho người ta làm ăn, cứ tới gần cuối năm thì ông sẽ cho gạo một lần, phải nói ông rất được lòng dân.
Ngày xưa, chuyện chồng có năm thê bảy thiếp là thường tình. Nhà ông hội đồng cũng không ngoại lệ, ông có tất cả ba bà vợ, sắp tới dự định còn rước thêm một người về làm bà tư. Mặc dù nhiều vợ như vậy, nhưng ông hội vẫn thương yêu các vợ của mình như nhau. Mấy bà mặc dù có hiềm khích gì cũng không dám thể hiện trước mặt chồng, chứ sau lưng lúc nào cũng muốn đâm chọt người khác cho hả hê lòng mình.
Ông Lạp có hai người con trai, một là con của bà cả, người con còn lại là của bà ba. Con trai của bà ba là con trai lớn trong nhà, tên là Lạp Thừa Dân.
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Lạp Thừa Dân
Nhưng lạ ở chỗ, dù Thừa Dân là con trai đầu lại không được yêu thương bằng đứa em cùng cha khác mẹ của mình.
Con của bà cả tên là Lạp Lệ Sa, là đứa "con trai" mà ông hội đồng hết mực yêu thương chiều chuộng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Từ nhỏ, Lệ Sa được cha mẹ bảo bọc như quả trứng, "con trai" mà mặt mày nhỏ xíu, da thì trắng hồng chẳng khác con gái, thân thể thì lúc nào cũng đau ốm liên miên. Lớn hơn một chút, Lệ Sa được cha cho sang Pháp để học, đã nhiều năm trôi qua khiến mọi người cũng dần quên luôn mặt mũi của cậu ba Lệ Sa nhà hội đồng Lạp ra làm sao.
———————
Một ngày yên bình của tháng chín, trong lúc gia nhân trong nhà đang tất bật làm việc, ba bà vợ của ông hội đồng đang ngồi ở nhà trên uống trà thì phía ngoài có một chiếc xe hơi màu đen mới cóng đậu trước sân. Thằng Tèo là người làm vườn trong nhà.
Tèo (Người Hầu)
Tèo (Người Hầu)
[ bộ dạng hớt hải chạy vào nhà để thông báo với mấy bà ] Dạ thưa ba bà! Có cậu nào xưng là Lệ Sa, con trai của ông vừa mới dìa đó ạ!
Bà Cả
Bà Cả
[ nghe đến tên của Lệ Sa, mừng rỡ ra mặt, lật đật đi ra đằng trước nhà để xem mặt mũi đứa con ruột của mình ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhìn thấy mẹ mình đang đứng đợi, đôi mắt một mí cười tới híp lại nhìn như hai cọng chỉ, nụ cười tươi rói, vội chạy ù tới ôm chặt lấy bà cả ] Má ơi! Con nhớ má quá trời!
Bà Cả
Bà Cả
Mèn đét ơi! Tự dưng dìa nhà đột ngột mà hông đánh dây thép về cho nhà hay chi hết vậy con? [ mừng đến phát khóc, lâu rồi mới được gặp lại đứa con bằng xương bằng thịt, hai tay mò mẫm sờ lên mặt con vì không dám tin đây là sự thật ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con hông nói là vì muốn cho nhà mình bất ngờ đó đa!
Bà Cả
Bà Cả
Thằng cha mày! Ở bên đó học hành có cực lắm hông con? Nhìn con hình như ốm hơn hồi trước rồi...
Cậu ba Lệ Sa so với hồi trước cũng chẳng thay đổi gì nhiều, dáng người không cao to vạm vỡ như mấy cậu trai khác, da dẻ thì mịn màng trắng trẻo như cục bột. Lệ Sa cho rằng mẹ đang lo lắng cho mình quá mức thôi, chứ cậu thấy mình cũng đâu có ốm bao nhiêu đâu.
Bà Cả
Bà Cả
Thôi mau dô nhà chào hỏi má hai với má ba, để má kiu sấp nhỏ dọn buồng cho con, rồi tụi nó xuống nhà dưới mần mấy món mà con thích!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đi theo mẹ mình vào trong nhà ]
Bà hai với bà ba cũng bất ngờ khi nhìn thấy cậu ba mới về.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ lễ phép gật đầu cúi chào hai người họ ] Dạ thưa má hai, má ba con mới dìa!
Bà Hai
Bà Hai
Thằng ba Lệ Sa đó phải hông? Nhìn con khác với hồi xưa quá dị!
Bà Ba
Bà Ba
Trông cũng có nét "đẹp trai" đó đa! Y hệt thằng cha bây!
Bà hai và bà ba ngoài mặt thì tỏ ra yêu thương đứa con không cùng máu mủ, nhưng bên trong lòng thì tỏ ra chán ghét, nhất là bà ba. Cậu ba Lệ Sa mà về rồi, con trai của bà ba sẽ bị ra rìa, ông hội động càng không quan tâm tới nó nữa.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mà má ơi! Nãy giờ sao con không thấy cha con? Cha con đi đâu rồi ạ?
Bà cả còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị bà hai cướp lời.
Bà Hai
Bà Hai
[ vừa nhai trầu vừa chép miệng ] Ôi thôi! Cha mày đang đi đón má tư dìa đó đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Hở? Cha có vợ mới từ khi nào mà sao con hông biết?
Bà Hai
Bà Hai
Thì mới bữa nay thôi nè! Hông biết mặt mũi bà tư này ra sao mà làm cho ổng nằng nặc đòi rước dìa nhà cho bằng được!
Cậu ba Lệ Sa nghe vậy cũng buồn trong lòng một chút, cậu tội nghiệp cho mẹ của mình. Bà cả là vợ chánh thất của ông hội, hai người sống với nhau hơn chục năm trời, bà là người vợ giỏi giang xinh đẹp nhưng cũng không thể tránh kiếp chung chồng. Từng ấy năm phải san sẻ tấm chồng cho người khác, còn phải lo quán xuyến cái nhà này, âm thầm lặng lẽ chẳng ai hay biết. Bây giờ ông Lạp còn rước thêm vợ lẻ, chắc bà cả cũng buồn lắm.
Bà Cả
Bà Cả
Lệ Sa con dô buồng tắm rửa thay đồ cho khỏe người đi con! Ổng dìa mà thấy con chắc ổng vui lắm đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ ngoan ngoãn gật đầu nghe theo lời mẹ mình ]
Cậu ba định cầm hành lý thì thằng Tèo đã nhanh cái tay đòi cầm giúp.
Tèo (Người Hầu)
Tèo (Người Hầu)
Úi úi! Cái chiện này để cho con mần đi cậu ba!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cảm ơn chú em nha! Chẳng hay chú em tên gì dị?
Tèo (Người Hầu)
Tèo (Người Hầu)
Dạ con tên là Tèo! Sau này có gì cậu cứ sai con để con mần cho nghen!
Nhìn thằng Tèo nhỏ xó con vậy mà vác cái hành lý to tổ bố dễ như trở bàn tay, chắc nó cũng tầm mười lăm mười sáu tuổi chứ mấy.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ gật gù, sau này chắc để nó đi theo mình cho khỏe cái thân thằng nhỏ ]
Lệ Sa về buồng cũ của mình, chỗ này đã được quét dọn lau chùi sạch sẽ hằng ngày nên đồ vẫn còn khá mới. Cậu cảm thấy thoải mái vô cùng khi được trở về nhà sau nhiều năm sống một mình ở phương Tây xa xôi, được ở gần cha mẹ mình mới là hạnh phúc nhất. Cậu tắm rửa rồi thay một bộ bà ba mới do người làm chuẩn bị sẵn, vừa hay nghe họ nói là ông hội đồng mới về. Cậu ba Lệ Sa đi lên nhà trên thì thấy ông Lạp đang ngồi nhâm nhi tách trà, đứng bên cạnh ông còn có thêm một cô gái ăn mặc luộm thuộm, đầu cúi xuống chẳng dám nhìn ai.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
[ nhìn thấy "con trai" cưng của mình liền vui vẻ ra mặt, cười khoái chí ] Mèn ơi! Thằng ba nó về thiệt rồi nè! Thằng quý tử của tui đó đa!
Bà Ba
Bà Ba
[ nghe ông hội đồng nói thế, liếc nhìn Lệ Sa một cái tỏ vẻ ganh ghét ]
Cậu ba Lệ Sa thì là quý tử của ông hội, vậy còn thằng con Thừa Dân của bà là cái đinh gì trong mắt ông ta.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ gật đầu chào cha mình, sau đó đưa mắt nhìn cái cô gái mà từ nãy giờ chẳng lên tiếng nói gì ]
Mặc dù chưa nhìn thấy rõ mặt mũi của cô gái đó, nhưng theo cậu thì người này chắc cũng đẹp lắm.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Em Trân Ni! Đây là Lệ Sa, con trai út của tui đó đa! Lệ Sa, còn đây là Trân Ni, sau này sẽ là má tư của con!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ ngước mặt lên nhìn Lệ Sa ]
Đôi mắt của nàng ấy to tròn trong trẻo, nước da trắng trẻo hồng hào, tuy đầu tóc hơi luộm thuộm nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp mỹ miều của nàng.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ cứ đứng ngẩn người ra như pho tượng vì bị sắc đẹp của Trân Ni thu hút ]
Từ trước tới nay cậu chưa từng gặp ai đẹp như Trân Ni, mấy cô gái Tây cũng chẳng có cửa so sánh với nàng.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Thưa cậu ba! Tui...Tui tên là Trân Ni!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con…Con chào má tư! [ tự nhiên lại thấy có chút tiếc nuối ]
Trân Ni đẹp như thần tiên giáng trần, vậy mà bây giờ đã thuộc về cha của cậu. Cậu ba Lệ Sa thấy tim sao đập nhanh quá, từ đó tới giờ cậu chưa từng được trải qua cảm giác này.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Tui rước em Trân Ni về nhà, nhưng đợi một thời gian nữa mới cho em ấy làm lễ ra mắt với cửu huyền thất tổ. Tạm thời sẽ sắp cho em Trân Ni ở một buồng riêng, tui cũng sẽ không mần gì quá phận tới khi nào em ấy đã có danh có phận!
Cả nhà cũng gật đầu tán thành ý kiến của ông hội đồng, Trân Ni cũng thấy yên lòng vì ông Lạp là một người đàn ông tử tế, không muốn nàng chịu thiệt thòi. Ông Lạp sai người làm dọn một cái buồng trống, cụ thể là cái buồng kế bên phòng của Lệ Sa.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Từ nay con Sen sẽ đi theo hầu bà tư, có biết chưa?
Con Sen đang đứng khúm núm kế bên thằng Tèo, nó vâng vâng dạ dạ nghe theo lời ông hội đồng. Nó hi vọng bà tư này tính tình dễ mến, chứ đừng có chảnh chọe hay thích gây khó dễ người ta thì khổ lắm.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Tối nay tui qua buồng bà cả. Bà nhớ pha chén trà nóng như bình thường cho tui đó nghen!
Bà Cả
Bà Cả
Tui nhớ rồi! Ông đi đường chắc cũng mệt, dìa buồng tắm rửa đi cho khỏe cái mình!
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
[ đi theo bà cả về buồng ngủ ]
Tính ra ông ấy cũng còn tình nghĩa vợ chồng với bà cả nhiều lung lắm. Bà hai với bà ba nhìn theo mà tức tối trong lòng không thôi.
Sen (Người Hầu)
Sen (Người Hầu)
[ lấm lét chạy lại chỗ Trân Ni, cúi đầu chào hỏi cho phải phép ] Dạ con tên là Sen, từ rày về sau bà tư muốn mần gì thì cứ sai con! Có gì bà không ưng bụng thì cứ la con, chứ đừng méc với ông hội đồng, tội con lắm đa!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Sen đừng có lo! Tui cũng phận đàn bà con gái, nhà nghèo khó nên cũng hông dám đòi hỏi gì nhiều đâu! Sen cứ kiu tui là Trân Ni đi, đừng có kiu tui là bà tư, nghe kỳ lắm!
Sen (Người Hầu)
Sen (Người Hầu)
Dạ thôi, con hông dám đâu bà tư! Ông với mấy bà mà nghe thấy là con bị đánh chết đó!
Trân Ni cũng hết cách, mặc dù nghe người khác xưng mình là bà tư có hơi kỳ cục, nhưng có lẽ nàng nên tập làm quen với điều đó. Tới bây giờ nàng mới để ý cậu ba Lệ Sa cứ đứng trơ ra nhìn mình không chớp mắt, tự nhiên thấy mất tự nhiên lung lắm. Mà ánh mắt của cậu ba sao mà sắc sảo quá, gương mặt của cậu ba cũng rất anh tú nữa, càng nhìn càng mê mẩn.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ xấu hổ trước suy nghĩ bậy bạ của mình, hai gò má đỏ lựng như vừa đánh má hồng ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Sau này buồng của má tư ở ngay kế bên buồng con, má có cần gì giúp đỡ thì cứ qua nói cho con một tiếng nghen!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui...Tui biết rồi! Cậu ba đúng là người tốt, quả nhiên là lời mọi người đồn không sai!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Hở? Con mới ở bển dìa, ở đây họ đồn gì về con vậy má tư?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Mọi người nói cậu ba Lệ Sa hiền dữ lắm đa! Cậu vừa tốt tính mà còn vừa...đẹp trai nữa! [ giọng cứ nhỏ dần về sau ]
Nhưng Lệ Sa cũng đã nghe thấy hết. Cậu ba đang ngại muốn chết.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ tay gãi gãi sau gáy ]
Mà đâu chỉ có cậu ba, Trân Ni cũng xấu hổ tới nỗi gò má ửng hồng đậm hơn.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Má tư khen con như vậy làm con thấy ngại quá đa! Nhưng mà hông biết danh tính của má tư là ở đâu vậy ha? Nhìn má còn trẻ quá, có lẽ con với má hông chênh lệch tuổi nhiều lắm đâu!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui là con gái của tá điền mần công cho ông hội đồng, cha tui tên là Kim Dũng Tuấn! Năm nay tui...tui hai mươi hai rồi!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Vậy má tư hơn con bốn tuổi đó đa! Mà nhìn má vừa xinh vừa mang nét như tiểu thư khuê các vậy đó, chẳng giống là con gái của tá điền tẹo nào luôn!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ba cứ ghẹo tui! Tui quê mùa thấy mồ, chứ có xinh đẹp chi đâu!
Hai người cứ đứng đó khen qua khen lại, làm cho thằng Tèo với con Sen nghe mà ngại theo. Cái gì mà mới gặp đã nói chuyện như thân thiết từ thuở nào rồi vậy. Hai đứa nhỏ đánh mắt nhìn nhau, hai đứa ra vẻ thần bí trao đổi qua ánh mắt. Nhìn cậu ba Lệ Sa với bà tư mới đẹp đôi làm sao, mà hai đứa nó đâu dám nói huỵch toẹt ra, lỡ ông hội đồng mà biết chắc cho tụi nó một trận nhừ tử.
———————
Qua sáng hôm sau, mặt trời còn chưa ló dạng hẳn nhưng mà gia nhân trong nhà hội đồng Lạp đã thấy cậu ba Lệ Sa đi đi lại lại ở cái sân trước gian có buồng của cậu với buồng bà tư. Cậu ba là đang tập thể dục cho có sức khỏe, thức dậy sớm đã hình thành cái thói quen tốt cho cậu kể từ lúc còn ở bên Tây. Nhưng hình như không chỉ riêng cậu, thành viên mới của nhà này, cụ thể là Trân Ni cũng đang loay hoay kiếm việc gì làm ở nhà dưới. Cậu đang đi bộ xuống nhà dưới thì nghe tiếng nói chuyện rôm rả của Trân Ni cùng với mấy gia nhân trong nhà.
Dì Sáu (Người Hầu)
Dì Sáu (Người Hầu)
Mèn đét! Bà tư ơi, bà cứ để tụi tui mần cho. Ông với mấy bà mà thấy là tụi tui bị đuổi đó đa!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Dì sáu cho con phụ giúp mọi người đi mà! Chứ để con rảnh rỗi tay chân thế này, con thấy khó chịu lắm!
Trân Ni năn nỉ ỉ ôi dì sáu để cho nàng giúp mọi người một tay, vậy mà ai cũng ngăn cản nàng. Từ nhỏ nàng đã đi theo cha mẹ làm lụng, mấy công chuyện dưới bếp đối với nàng nó dễ như trở bàn tay, vậy mà khi vào nhà này rồi thì cứ như khúc gỗ đợi người khác hầu hạ cho mình. Nhưng mà nàng cũng sợ mọi người bị quở trách nên không dám động tay động chân vô nữa. Những hình ảnh thật thà chân chất đó của Trân Ni vô tình lọt vào mắt của Lệ Sa.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ trên môi vô thức nở một nụ cười nhẹ ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ trong lúc đang ngồi nhìn dì sáu vặt lông gà để chuẩn bị nấu cháo làm bữa sáng thì vô tình thấy bóng dáng của cậu ba Lệ Sa lấp ló ở ngoài khoảng sân trước gian nhà dưới ]
Dì Sáu (Người Hầu)
Dì Sáu (Người Hầu)
Ủa cậu ba cũng thức sớm vào giờ này nữa hen?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ ngủ nhiều quá cũng thấy đừ người lắm dì sáu! Dậy sớm để tập thể dục mới tốt cho sức khỏe chứ!
Dì Sáu (Người Hầu)
Dì Sáu (Người Hầu)
Cậu ba nghĩ dị là đúng quá trời luôn! Thảo nào nhìn cậu ba khỏe re, mình mẩy cũng rắn rỏi hơn hồi nhỏ đó đa!
Dì Sáu là người làm lâu năm trong nhà này, kể từ lúc bà cả còn mới là dâu cả của họ Lạp kìa. Dì sáu cũng là người một tay chăm sóc cho cậu ba Lệ Sa, dì thương cậu ấy như con cháu trong nhà mình. Mà Lệ Sa cũng rất kính trọng dì Sáu.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con có ngày hôm nay cũng là nhờ một tay dì sáu chăm sóc mà! Con thương dì sáu cũng giống như thương má con vậy đó!
Từ hôm qua tới giờ, Trân Ni cứ bị cậu ba Lệ Sa làm cho lòng bồi hồi không thôi. Nhìn thấy cậu ba thân thiện vui vẻ nói chuyện với người làm càng khiến cho nàng thêm cảm kích với cậu. Lệ Sa là phận chủ mà đối xử tốt với người làm trong nhà, đúng là hiếm thấy.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Đêm qua má tư ngủ có ngon giấc hông?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Đêm đầu hình như còn lạ chỗ nên tui cứ trằn trọc quài! Hông biết đêm qua tui có làm gì quấy giấc ngủ của cậu ba hông, nếu có thì cậu ba thứ lỗi cho tui nhen!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ấy! Con có thấy sao đâu má tư!
Nhìn mặt của Trân Ni có phần tiều tụy hơn hôm qua vì không ngủ đủ giấc, tự nhiên Lệ Sa thấy xót trong lòng lung lắm. Có lẽ chút nữa cậu phải ra ngoài một chuyến, đi kiếm mua loại trà mà có thể giúp người ta dễ ngủ hơn. Cậu không biết sao bản thân lại lo lắng cho người vợ lẻ này của cha nhiều như vậy nữa.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ba nè! Cậu có muốn tui pha nước ấm cho cậu ngâm chân hông? Tui nghe nói buổi sáng ngâm chân bằng nước ấm là khỏe cái mình lắm đó đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Úi! Đâu có được như vậy má tư! Con biết má tư muốn tốt cho con, nhưng mần dị là trái đạo. Chỉ có vợ chồng mới chăm sóc nhau vậy thôi! Con cảm ơn tấm lòng của má tư nhưng con hông dám nhận đâu!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ bị Lệ Sa từ chối, nét buồn bã hiện rõ ra mặt ]
Mà nghĩ lại bản thân cũng có chút vô lý, ai đời má lại đi pha nước cho con của chồng ngâm chân bao giờ, nhưng vì trong lòng nàng lại muốn làm điều đó với cậu ba nhiều lắm.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Hay là má pha nước đặng cho cha ngâm chân đi! Để tui biểu thằng Tèo mần cho tui được rồi!
Người ta đã nói vậy rồi, nàng sao dám làm trái ý của người ta.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ lại mỉm cười với nàng ]
Nụ cười đó của cậu ba sáng rỡ như ánh mặt trời chiếu vào lòng Trân Ni nàng. Nàng hai mươi hai tuổi đầu cũng chưa từng trải qua cảm giác kỳ lạ này bao giờ, mà hồi trước có nghe mấy cô bạn đồng niên nói chuyện yêu đương, họ nói tự nhiên thấy tim đập loạn nhịp khi đứng trước một người thì là mình đã rung động trước người đó. Nói vậy, Trân Ni nàng lại có tình cảm với con của chồng mình sao?
-End Chap-
Truyện không nam hóa.
Danh xưng truyện này của Lệ Sa là “Cậu Ba” nha.

Muốn Cậu Gọi Hai Tiếng "Mình ơi"

Kể từ ngày Trân Ni về làm bà tư ở nhà hội đồng Lạp đã ngót nghét được gần một tuần rồi. Dù chưa có danh có phận chính thức nhưng nàng vẫn chịu khó làm đúng cái đạo vợ chồng mà cha má đã căn dặn nàng rất kĩ càng trước khi về nhà người ta. Ông hội đồng không hề gây khó dễ hay làm điều gì quá phận với nàng.
Trân Ni chấp nhận làm vợ lẻ của ông Lạp vì nhà của nàng đã mang ơn nghĩa với ông ấy. Chuyện là cha nàng trước đây có tật cờ bạc rượu chè bê tha, từng mượn nợ của một địa chủ làng bên, bây giờ nhà nàng hết khả năng trả nợ nên người ta qua đòi đốt nhà, còn muốn bán nàng cho họ để gạt nợ. Cũng may là ông hội đồng vô tình nhìn thấy cảnh bất bình nên ra tay giúp đỡ, cả nhà họ Kim mang ơn nghĩa sâu nặng với ông Lạp.
Cha mẹ nàng ngỏ ý muốn gả con gái mình cho ân nhân xem như trả ơn. Ông hội đồng thì chỉ có lòng muốn cô gái trẻ này có cuộc sống đỡ vất vả hơn nên mới gật đầu đồng ý, cũng như là gián tiếp giúp đỡ cho nhà họ Kim có cuộc sống ấm êm hơn về sau. Chứ thật ra ông Lạp đâu có tình cảm gì với Trân Ni, ông đâu dám gây ra lỗi lầm gì với má của Lệ Sa nữa. Trong lòng ông từ bấy lâu nay chỉ thương mỗi một người thôi, đó là má của Lệ Sa.
Hồi còn trẻ, ông hội đồng với bà cả chính là thanh mai trúc mã của nhau. Hai người có tình cảm rồi bắt đầu nên duyên vợ chồng, ông Lạp từng hứa hẹn với vợ mình là ông sẽ không bao giờ cưới thêm một ai khác ngoài bà ấy. Vậy mà ông trời chẳng chịu nhìn thấu cái tình nghĩa bấy lâu nay của hai người, cưới nhau mấy năm trời nhưng bà cả vẫn chưa mang thai, cha má của ông Lạp bắt đầu sốt ruột vì họ mong muốn có cháu để nối dõi tông đường. Sau hai năm chung sống với nhau mà chẳng có mụn con nào, ông Lạp đành nghe theo ý sắp đặt của cha má mà cưới thêm vợ lẻ. Ông cũng biết làm vậy là không công bằng với bà cả, nhưng phận làm con nào dám làm trái ý đấng sinh thành. Vậy là bà cả lại phải ngậm ngùi chấp nhận kiếp chung chồng với người đàn bà khác.
Bà hai xuất thân là một đào hát, ông Lạp vô tình gặp mặt thì thấy hợp nhãn nên rước về làm vợ hai luôn. Mà bà hai này cũng chẳng có duyên sanh đẻ, ở với nhau hơn một năm mà chưa có tin vui gì hết. Thế là ông Lạp lại bị sắp đặt chuẩn bị cưới thêm một người vợ nữa. Bà ba là con gái của một lái buôn thường chở gạo cho nhà hội đồng Lạp, lần này được ông bà nội của Lệ Sa làm mai làm mối nên duyên với ông Lạp.
Lần này thì kết quả khả quan hơn hai lần trước, bà ba về làm dâu được nửa năm liền có tin vui, sanh được một cậu con trai cho họ Lạp, chính là Lạp Thừa Dân. Sau khi Thừa Dân vừa được sinh ra, mấy tháng sau đến lượt bà cả có tin vui. Lần này ông hội đồng còn mừng hơn lúc nghe bà ba mang thai, lúc sanh ra Lệ Sa, ông cứ cắm rễ ở buồng của bà cả, quấn quýt bên cạnh hai mẹ con họ không rời nữa bước.
Kể từ sau khi có Lệ Sa, ông hội đồng cũng chẳng cần phải cưới thêm vợ lẻ làm gì nữa. Nhưng mà sự việc của Trân Ni lại hi hữu xảy ra, ông cũng chẳng biết cách xoay sở thế nào nên mới bấm bụng rước nàng về làm bà tư. Mấy ngày vừa qua, đêm nào ông Lạp cũng ngủ lại buồng của bà cả để dỗ dành bà, làm cho bà hai với bà ba ghen đến đỏ mắt.
Từ lúc Lệ Sa về nước, bà ba cứ thấp thỏm lo sợ địa vị của con trai mình trong cái nhà này. Chỉ sợ sau này nguyên cái gia sản này rơi vào tay cái đứa con quý tử độc nhất của ông hội đồng, trong khi Thừa Dân con của bà cũng bỏ ra công sức để phát triển sản nghiệp của họ Lạp này. Nhắc tới Lạp Thừa Dân, dạo trước anh vắng mặt ở nhà vì bận đi lên Huế giải quyết công chuyện cho cha. Anh cũng vừa hay tin đứa em cùng cha khác mẹ của mình đã về nước, cha cũng vừa mới rước thêm vợ lẻ về nhà.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Anh hai mới về! Ui cha! Lâu rồi không gặp, anh hai vẫn đẹp trai như ngày nào đó đa!
Mặc dù từ nhỏ không nhận được nhiều tình cảm từ cha như Lệ Sa, với việc bà ba lúc nào cũng đố kỵ với bà cả, nhưng mà bản tính của Thừa Dân không đến nỗi tệ nên tình cảm của hai anh em từ nhỏ tới lớn vẫn rất tốt đẹp.
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Em cũng bảnh tỏn ra phết đó Lệ Sa! Chắc ở bển có đống cô mê mệt em đúng hông?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Em làm gì thích mấy cái cô mắt xanh tóc vàng ở bển, em chỉ thích con gái Việt Nam hơn thôi!
Từ nãy giờ Trân Ni cũng đã nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện của hai anh em họ Lạp, lúc nghe Lệ Sa nói thích con gái Việt Nam là nàng đã thấy ưng bụng. Mà phải rồi, cậu ba đi học bên Tây bao năm nay nên đâu hay biết anh mình đã có vợ. Lệ Sa để ý người con gái đứng cạnh anh hai từ nãy giờ mà không biết đây là ai, hình như biết cậu đang thắc mắc nên Thừa Dân đã lên tiếng giới thiệu.
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Anh quên giới thiệu với em, đây là chị dâu của em, tên là Lý Thiện Mỹ. Tụi anh đã cưới nhau được tầm nửa năm rồi đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhìn thử mặt mũi của chị dâu mình ]
Nhìn thấy cô ấy cũng sở hữu gương mặt sắc sảo. Nhưng mà Thiện Mỹ lại ăn mặc theo phong cách sành điệu của phương Tây, son phấn đậm nên nhìn chẳng ra dáng con gái Việt Nam đơn thuần chất phác chút nào. Mà có làm thế nào thì cô ấy cũng không đẹp bằng má tư...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Em chào chị dâu! Em tên là Lệ Sa.
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
Chào cậu ba! Tui cũng có nghe chồng tui nhắc đến cậu quài. Không ngờ cậu đẹp trai hơn những gì tui nghĩ đó đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ tự nhiên lại thấy có gì đó sai sai, ánh mắt của chị dâu nhìn mình có gì đó kỳ lạ, nó ngập tràn tình ý khiến bản thân không dám nhìn cô ấy lâu ]
Thiện Mỹ còn chẳng quan tâm đến sự có mặt của chồng mình, thoải mái khen em chồng, cô ấy không sợ Thừa Dân sẽ ghen sao?
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
À, tui cũng từng ở bên Tây mới dìa. Tính tình của tui phóng khoáng nên ăn nói thoải mái vậy đó, cậu đừng để tâm nha cậu ba!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ ái ngại gật đầu cho có lệ, thấy có gì đó nguy hiểm ở vợ của anh trai mình, vừa quay đầu lại thì thấy Trân Ni cũng đang đứng lấp ló ở sau màn the ] Má tư? Má đứng lấp ló ở đó chi vậy đa?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
À thì...con Sen nó nói có cậu hai vừa ở Huế mới dìa nên nói tui ra chào hỏi cho biết mặt!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Người lúc nãy nói chiện với con là anh Thừa Dân đó! Còn người đứng cạnh ảnh là chị dâu tên Thiện Mỹ!
Tất nhiên là Trân Ni nhìn thấy rõ hai người đó, mà nàng còn để ý được ánh mắt của mợ hai khi nhìn Lệ Sa có gì đó rất lạ.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Má thấy chị dâu thế nào?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ bất ngờ vì tự nhiên Lệ Sa lại hỏi mình như vậy ]
Ý của cậu ba là thế nào? Chẳng lẽ...cậu ba lại đi để ý vợ của anh hai mình. Nàng không tin Lệ Sa là người như vậy, trong lòng nàng giờ đây tự nhiên thấy bất an vô cùng.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu...Cậu hỏi tui như vậy là sao? Tui hông hiểu ý cậu!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Thì má tư thấy cách ăn mặc của chị dâu thế nào? Chứ con thấy chả ưng mắt tý nào, tây không ra tây mà ta không ra ta! Con hông có ưng bụng cái chị này rồi đó đa! [ chau mày lại thầm đánh giá cái người chị dâu kỳ lạ của mình nhưng tự nhiên nghe thấy có tiếng cười khúc khích bên tai, nhìn lại thì Trân Ni đang ráng bụm miệng lại nhịn cười ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ủa? Con nói gì không đúng sao mà má tư lại cười?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui cười...vì lúc cậu ba chau mày lại trông rất mắc cười đó đa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mà con có nói sai cái chi đâu! Chị Thiện Mỹ ăn mặc chẳng giống với thuần phong mỹ tục của Việt Nam ta, cứ chạy theo cái phong cách diêm dúa của bọn tây. Con vẫn thích con gái Việt Nam trong bộ bà ba nhứt, vừa đẹp lại vừa giản dị chân chất...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ quay tới quay lui để coi có ai đang dòm ngó về phía mình không rồi đánh liều ghé sát vào tai của Trân Ni để nói hết câu còn lại của mình ]...Đẹp như má tư vậy đó!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ hơi ấm của Lệ Sa phả vào lỗ tai làm cho khẽ rùng mình, mặt mày đỏ như con tôm luộc ]
Ở khoảng cách gần như vậy với người mình thương thì hỏi sao Trân Ni không thấy ngại cho được. Hình như cậu ba Lệ Sa cũng đang trong tình trạng giống nàng, nhưng mà cậu ấy nhanh chóng che giấu cảm xúc ấy. Lúc nãy ở gần sát má tư, Lệ Sa ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của bồ kết trên tóc nàng, khiến cho cậu ngây ngất trong lòng thật nhiều.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Bây giờ má tư có quỡn hông? Hay là má đi ra ngoài sân ngồi chơi với con một chút đi! Con với má cũng chưa có dịp được nói chiện nhiều với nhau á!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
C-Cũng được! Cậu có muốn uống trà hông? Để tui kiu sấp nhỏ pha bình trà đặng cho cậu uống!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ má tư muốn sao con cũng chịu!
——————
Sân vườn nhà hội động Lạp vô cùng rộng lớn, Lệ Sa và Trân Ni sánh vai đi cạnh nhau, bước qua một cái cầu bắc ngang cái hồ nuôi cá cảnh của ông hội đồng, đằng trước mặt hai người là một cái cây cổ thụ có mấy tán lá dày ụ che bóng mát một khoảng sân, ở dưới cái cây còn có một bộ bàn ghế bằng đá. Lệ Sa nhớ rằng lúc nhỏ cha má thường dắt cậu ra chỗ này để chơi và còn cho cá ăn nữa.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Má tư về nhà này cũng gần một tuần rồi, vậy mà con thấy hình như cha chẳng thèm quan tâm gì tới má? Vậy...má có buồn hông?
Không biết Lệ Sa hỏi vậy là có ý gì, nhưng Trân Ni lại hoang tưởng rằng hình như cậu ba đang quan tâm tới nàng. Nàng rất muốn nói nàng không cần sự quan tâm của ông Lạp, nàng chỉ cần cậu ba thôi, nhưng Trân Ni làm gì có đủ dũng cảm để nói ra lời đó đâu.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui không danh không phận nên đâu dám đòi hỏi điều chi với ông hội đồng! Mà tui thấy vậy cũng tốt!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tốt là tốt cái chi hả má tư?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Thiệt ra nhà tui mang ơn nghĩa với ông hội đồng nên muốn tui về làm vợ lẻ của ông để đền ơn. Cha cậu không có ham mê gì tui đâu, tui với ông hội chẳng có gì với nhau hết á! Ông hội từng tâm sự với tui, ông chỉ yêu có mỗi mình má cậu thôi à!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Má...Má tư nói thiệt hông?
Trước đây, lúc đã trưởng thành rồi bắt đầu biết suy nghĩ, Lệ Sa cũng từng trách cha mình tại sao lại không chung tình với mỗi một mình má, tại sao phải cưới thêm vợ lẻ. Đàn ông năm thê bảy thiếp làm gì không biết, nhưng hồi đó cậu cũng từng nghe má kể vì cha bị ép buộc cưới thêm vợ lẻ để có cháu nối dõi. Bây giờ Trân Ni cũng nói y hệt má cậu, quả thật cha cậu không làm cậu thấy thất vọng mà.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui thấy ngưỡng mộ má của cậu ba lung lắm! Tại vì bà cả được ông hội thương yêu nhất, mặc dù bên cạnh có ba người đàn bà ngày đêm tranh giành tấm chồng với mình. Phận đàn bà như tụi tui đâu dám mơ mộng viễn vông chi đâu, chỉ mong sau này có được tấm chồng biết yêu thương mình như cách ông hội thương bà cả vậy đó!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Đàn ông với đàn bà thì sao chứ? Con người ai cũng có quyền được hạnh phúc mà! Chỉ có những người...chẳng dám sống thật với chính bản thân mình, suốt ngày phải đeo một cái mặt nạ che giấu đi thân phận thiệt sự. Cả đời này cứ lo sợ thân phận bị bại lộ, lúc đó sẽ chẳng còn ai yêu thương nữa...
Tự nhiên cậu ba lại nói cái gì kỳ lạ lung lắm, mà sắc mặt của cậu ba cũng trầm ngâm như đang suy tư cái chuyện chi đó mà Trân Ni nàng chẳng thể biết được.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ba nói vậy là sao? tui hông hiểu lắm!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Đợi đến thời điểm thích hợp thì má tư sẽ hiểu thôi!
Lệ Sa đã nói vậy thì nàng cũng sẽ ráng chờ đợi. Nhưng mà có một chuyện mà bấy lâu nay nàng cứ thấy lấn cấn trong lòng, không biết bây giờ nói ra cậu ba có thấy phiền cái chi không.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ba! Tui có chiện này tui muốn tỏ với cậu, mà sợ cậu thấy hông vừa ý...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Má tư cứ nói ra đi, con nghe mà!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tui...Tui muốn cậu ba gọi tui là Trân Ni thôi được hông? Đừng gọi tui là má tư nữa, tui thấy hông được tự nhiên!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhướn mày một cái, im lặng một chút rồi liền hỏi lại nàng ] Nhưng mà lỡ như có người nghe con gọi tên má như vậy rồi méc lại với cha, cha sẽ quở con chết đó đa!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Thì...Thì khi nào chỉ có tui với cậu, thì cậu gọi tui là Trân Ni đi! Được hông cậu ba?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Trân Ni ơi! Trân Ni à~
Cái tiếng gọi "Trân Ni " của cậu ba nghe sao nó mùi mẫn thân mật.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ xấu hổ đỏ mặt ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ cười đến nheo hai mắt lại, nhìn nàng trông đáng yêu vô cùng ]
Trân Ni rất hài lòng với tiếng gọi thân thương đó của cậu ba. Đã được Lệ Sa gọi tên như vậy, nhưng nàng lại có thêm một ước nguyện tham lam hơn, nghe tưởng chừng như rất hoang đường.
Nàng muốn được nghe Lệ Sa gọi hai tiếng "Mình ơi".
Mà Trân Ni đâu có biết được, Lệ Sa cũng đã bắt đầu ôm tương tư với nàng. Cậu biết điều này là sai trái, nhưng cậu không thể ngăn cản bản thân không được thương nhớ má tư nữa. Cả hai trái tim đều hướng về nhau, nhưng mà khổ nỗi hai người gặp nhau trong hoàn cảnh hết sức ngang trái. Phải làm sao để những người có tình có thể đến được với nhau đây?
——————
Trời đã tối, hiện tại đang là giờ Tuất.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ tắm tửa sạch sẽ, chuẩn bị thổi đèn đi ngủ ]
Bên ngoài có tiếng gõ cửa và tiếng nói của mẹ cậu, là bà cả.
Bà Cả
Bà Cả
Lệ Sa con, con đã ngủ chưa vậy đa?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ chưa thưa má! Má kiếm con có chiện chi cần dạy bảo? [ lật đật đi ra mở cửa cho mẹ mình ]
Bà Cả
Bà Cả
[ trước khi bước vào buồng, nhìn ngó xung quanh ]
Bộ dạng rất thần bí làm cho cậu không biết có chuyện gì.
Bà Cả
Bà Cả
Má nghe sấp nhỏ trong nhà nói là hồi sáng thấy con với em tư hú hí ở ngoài hồ, có chiện đó hông?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
M-Má nói cái chi mà nghe ngộ dữ vậy? Con với má tư có hú hí gì đâu, tụi con...chỉ ngồi nói chiện chơi chơi chứ đã mần gì bậy bạ đâu thưa má!
Bà Cả
Bà Cả
[ thái độ hoảng hốt của Lệ Sa làm cho càng thấy thêm hoài nghi ]
Nếu không có gì thì tốt, nhưng con của bà thì bà là người hiểu rõ nhất, bà để ý thấy thái độ của Lệ Sa mỗi khi ở cạnh Trân Ni nó kỳ cục lắm.
Bà Cả
Bà Cả
Hông có gì thì được rồi! Má qua đây chỉ hỏi con chiện đó thôi!
Bà Cả
Bà Cả
[ nét mặt lại trầm ngầm, tiến tới vuốt ve mặt của "con trai" mình, tự nhiên mắt lại rưng rưng ] Cha má có lỗi với con nhiều lắm Lệ Sa! Bấy lâu nay con phải sống trong cái hình hài này, má biết con đau đớn lắm...
Bà Cả
Bà Cả
[ tay lướt xuống dưới, chạm tới lồng ngực của Lệ Sa nơi đó có điều gì bất thường ]
Nó cưng cứng như bị che đậy bởi cái gì đó. Lệ Sa hiểu ý của mẹ mình, không nhắc đến thì thôi, chứ chỉ cần nghĩ tới thì nơi đó lại khó thở mà cậu chẳng làm được gì. Thứ đó đang dần tàn phá đi hình hài bình thường của cậu, đó là một bí mật che giấu đi thân phận thực sự của Lạp Lệ Sa - "con trai" út của ông hội đồng Lạp.
Flashback
Tháng hai năm Mậu Thìn, bà cả đột ngột chuyển dạ ngay trong đêm, cả nhà họ Lạp được một phen nháo nhào hết cả lên. Ông Lạp là đàn ông, đáng lý ra sẽ không được quyền vào trong buồng, nhưng ông là đang lo cho sự an nguy của đứa con nên không màng đến sự ngăn cản của mọi người. Chứng kiến cảnh người vợ mình yêu đang đau khổ rên rỉ rặn đẻ, bà mụ đang cố gắng làm hết khả năng của mình, cuối cùng thì bà cả cũng đã sanh thành công.
Nhân Vật Chung
Nhân Vật Chung
Bà mụ: Chúc mừng ông bà hội đồng! Là con gái!
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
[ mặt mày tái mét, nhìn thấy đứa trẻ còn đỏ hỏn đang khóc oe oe trên tay bà mụ ]
Nếu mẹ ông mà biết được đứa con này của bà cả là con gái, nhất định đứa nhỏ này sẽ không được an toàn.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Bà mụ! Nghe lời tui, nếu ai có hỏi đứa trẻ là con trai hay con gái, thì phải nói là con trai. Nếu bà mà nói sai lời tui dặn thì bà đừng trách sao tui độc ác với bà! [ nói rồi đi lấy sấp tiền dày cui dúi vào tay bà mụ ]
Hy vọng số tiền này sẽ mua được sự im lặng của bà mụ, tánh mạng con gái của ông bà sẽ được bảo toàn.
End Flashback
——————
Nếu như đêm đó ông hội đồng không vô tình nghe được lời bàn tán của mẹ mình với bà hai và bà ba, vô tình biết được mẹ nói rằng nếu con của vợ ông là con gái thì gia đình này sẽ gặp họa lớn. Từ đó tới giờ ông có bao giờ thèm tin mấy cái chuyện tâm linh lừa người này đâu, con cái là do số trời sắp đặt, họa là họa thế nào. Nhờ vậy mà ông mới lo liệu được mọi chuyện, nếu mẹ ông mà biết Lệ Sa là con gái thì số của nó sẽ khổ lắm.
-End Chap-

Nói Ra Thân Phận

Nhớ lại chuyện quá khứ, bà cả thấy thương xót cho thân phận con mình nhiều hơn. Chuyện Lệ Sa là con gái chỉ là bốn người biết: Ông bà hội đồng, bà mụ với dì sáu. Bà mụ sau khi nhận được tiền từ ông Lạp liền bỏ đi biệt xứ. Từ nhỏ Lệ Sa chỉ quanh quẩn bên cạnh cha mẹ mình với dì sáu, ông hội đồng không cho phép người nào tới gần con gái của ông vì sợ thân phận bị bại lộ. Đợi đến khi ông bà nội của Lệ Sa đều đã mất rồi, ông Lạp mới thấy yên tâm một phần.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cha má là những người đã sanh ra con, con làm gì dám trách cha má được chứ!
Bà Cả
Bà Cả
Con hông giận cha má thật hở Lệ Sa?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ con nào dám làm dị! Con thương cha má còn hông hết, bụng nào mà để giận dỗi hờn mác cho được đa!
Lệ Sa đã nói vậy, bà cả cũng thấy yên trong lòng. Hi vọng cuộc đời sau này của con bà sẽ không gặp thêm biến cố nào nữa.
——————
Hơn một tháng kể từ ngày Trân Ni bước chân vào nhà họ Lạp với thân phận bà tư, giờ đây nàng lại thấy chán ghét cái danh xưng đó vô cùng, vì nàng đã trót thương cậu ba Lệ Sa mất rồi. Mà hình như cậu ba cũng có cùng cảm giác với nàng hay cái chi đó, mỗi khi hai người ở cạnh nhau thì không khí lại mùi mẫn như tình nhân vậy. Đám gia nhân trong nhà cũng thấy chuyện này kỳ lạ làm sao, nhưng phận tôi tớ đâu dám hó hé nửa lời. Nếu Trân Ni không phải là bà tư thì đám gia nhân lại thấy nàng hợp với cậu ba Lệ Sa nhiều hơn.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ đứng ở ngoài sân có cái hồ lớn nuôi cá, nhìn đàn cá đủ màu tung tăng bơi lội trong hồ, nhìn con nào con nấy đang tranh nhau để ăn mồi ]
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
[ đứng từ xa nhìn thấy người "đàn ông" tướng cao gầy quen thuộc, trộm cười khoái chí, lặng lẽ tiến lại gần ] Ái chà! Cậu ba đang mần cái chi ở ngoài này vậy đa?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ủa chị hai đó hở? Tui đang cho cá ăn. Trời đang nắng thấy mồ mà chị ra đây mần chi?
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
Tui hông ra đây thì đâu có vô tình gặp được cậu ba! Mà tự nhiên hôm nay tui thấy coi bộ cậu Lệ Sa còn đẹp trai hơn cái hôm tui gặp cậu trong nhà nữa đó nhen!
Vóc dáng của Lệ Sa không quá cao to vạm vỡ như mấy gã đàn ông khác, nhưng mà là tướng tá thư sinh nên cũng rất thu hút. Cậu ba mặc áo sơmi trắng đóng thùng với quần tây đen, còn thêm cái thắt lưng chữ Y, cô nào mà nhìn thấy chắc chắn đều thấy mê chứ không riêng gì mợ hai Thiện Mỹ đâu.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Chị...Chị nói cái chi nghe kỳ cục quá! Lỡ có ai nghe thấy thì hiểu lầm tụi mình làm sao?
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
Tui chỉ nói thiệt lòng mình thôi mà, cậu ba không giống như mấy tên đàn ông khác mà tui từng gặp. Nói thiệt với cậu, ngay lần đầu tui gặp cậu là tui đã mến cậu lung lắm!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ bị ánh mắt phong tình của Thiện Mỹ dọa cho sợ xanh mặt ]
Ẩn ý trong lời chị dâu tất nhiên cậu đều hiểu. Dù sao thì người này cũng là vợ của anh hai, Lệ Sa không dám có ý nghĩ gì bậy bạ để mang tội lỗi với anh mình và cả gia đình.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui...cảm mơn chị hai, nhưng tui hông dám nhận tấm lòng đó của chị đâu!
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
Sa hông hiểu lòng tui hả? Tui lỡ thương Sa rồi! Tui xinh đẹp như dị mà Sa cũng hông động lòng sao?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui...tui...
Trong lúc Lệ Sa đang bị Thiện Mỹ dồn vào thế kẹt thì Trân Ni từ đâu bất ngờ xuất hiện.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ kiêu sa vẫy vẫy cái quạt trên tay, đưa ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng cậu ba với mợ hai ] Thì ra là cậu ba với vợ của thằng Dân! Hai người mần cái chi ở cái nơi thanh vắng này vậy đa?
Lý Thiện Mỹ
Lý Thiện Mỹ
Má tư! Sao má cũng ra đây? Tui...thấy cậu ba đứng cho cá ăn nên mới đi lại bắt chiện. Thôi tui đi dô nhà.
Có vẻ Thiện Mỹ cay cú lắm vì bị người khác phá đám không gian riêng tư với người mình thương.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ sau khi nhìn thấy mợ hai đã đi xa rồi, Lệ Sa mới thở phào nhẹ nhõm ] Cảm mơn Trân Ni nha. Hên là có Trân Ni ra cứu tui, chứ hông là tui sắp bị mợ hai ăn thịt luôn rồi.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Ai biểu mí người mặt mày sáng sủa, ăn bận bảnh bao nên người ta nhìn người ta mê như điếu đổ là đúng rồi...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Trân Ni nói chi lạ hông. Hổng lẽ Trân Ni muốn tui đầu tóc bù xù, bận đồ như ăn mày hở?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Dị cho dừa lòng mí người!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ kéo tay người con gái kia đi tới cái bàn ghế đá mà hai người thường ngồi tâm sự với nhau ]
Trân Ni vẫn còn thấy khó chịu lắm vì chuyện vừa nãy lắm, tự nhiên bây giờ còn có Thiện Mỹ cũng mê cậu ba, làm sao mà nàng không lo cho được.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui ăn bận bảnh tỏn như dị là cho Trân Ni nhìn mà. Bộ Trân Ni hông thích hở?
Dù Lệ Sa có mặc cái gì nàng cũng thấy mê. Mà khi không bị người ta hỏi thẳng thừng như vậy nên thấy xấu hổ quá trời, vội quay mặt đi chỗ khác để người ta đừng có thấy. Mà Lệ Sa thì cứ thích giỡn nhây, nàng quay mặt đi đâu thì cậu đều chạy sang hướng đó để chọc ghẹo.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ăn nói gì kì...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Có gì đâu mà kì? Tui tên Lệ Sa chứ tính tui hông có kì đâu nhen. Nói thiệt nè, Trân Ni hông mê tui nhưng mà tui mê Trân Ni lắm đó.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
C-Cậu ba?! Cậu ăn nói chi nghe kì cục dị? Tui dù sao cũng là vợ lẻ của cha cậu đó!!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhìn thấy phản ứng của Trân Ni, trở nên trầm mặt cũng thôi không chọc nàng nữa ]
Tự nhiên nhớ lại giữa hai người còn cái danh xưng mẹ ghẻ con chồng, mặc dù có tình nhưng mãi mãi cũng chẳng thể đến được với nhau...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui...nói giỡn với Trân Ni thôi! Xin lỗi vì làm Trân Ni thấy khó xử...
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu ba! Tui lỡ thương cậu nhiều lung lắm, nhưng ông trời lại bắt tui với cậu gặp nhau trong cái tình cảnh oan nghiệt quá...
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ cúi đầu che giấu những giọt nước mắt trực trào của mình ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ nhìn thấy cũng đau xót lòng dạ không thôi, ngồi khụy gối xuống trước mặt nàng, đưa tay nâng gương mặt xinh đẹp của Trân Ni để lau nước mắt cho nàng ] Tui cũng thương Trân Ni! Nhưng mà...tui có chiện khó nói, tui sợ Trân Ni mà biết được chắc hông muốn nhìn mặt tui luôn quá...
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu có mần chi mà sợ tui hông muốn nhìn mặt cậu? Cậu cướp của giết người hay chi?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui...Tui cho Trân Ni biết, nhưng mà xin Trân Ni đừng đi nói cho một ai khác biết nhen! Cha má tui hông cho tui nói chiện này với ai hết, mà tại...tui thương Trân Ni quá nên tui mới nói cho Trân Ni biết! [ bộ dạng lấm la lấm lét dòm ngó xung quanh coi có ai khác ngoài hai người không ]
Cậu lại sợ khi nói ra rồi thì Trân Ni sẽ không muốn nhìn mặt cậu nữa, nhưng mà cậu lại không nỡ lòng nói dối trước mặt người mình thương.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa tui hông phải là đàn ông! Tui là...là con gái giống như Trân Ni vậy đó!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu nói cái gì?! Cậu hông phải là...Ưm!!
Cậu ba Lệ Sa vội vàng bịt miệng người kia lại vì giọng của nàng lớn quá, lỡ có ai vô tình nghe được là chết cậu luôn. Có vẻ Trân Ni còn rất sốc.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ thẳng thừng đẩy cậu ra, ánh mắt ngờ vực vì không dám tin vào điều này ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tại sao cậu lại phải giấu?! Cậu...Tui đang thương một người con gái giống mình sao? Đúng là oan nghiệt mà trời ơi...
Lần đầu nàng mới biết yêu một người, vậy mà lại trao nhầm con tim cho Lạp Lệ Sa. Hai người con gái yêu nhau, cái chuyện trái đạo lý này làm sao có thể xảy ra được. Lệ Sa biết Trân Ni còn hoảng lắm, cậu muốn ôm nàng để dỗ dành nhưng nàng lại cố gắng đẩy cậu ra.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cậu đừng đụng vào người tui!! Trời ơi! Cha má ơi!! Con lỡ thương một người con gái! Lạp Lệ Sa, tại sao cậu lại khiến cho tui thương cậu rồi cậu cho tui biết cái sự thật động trời này chứ?!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tui xin lỗi Trân Ni...Tui xin Trân Ni đừng tránh né tui! Tui có nỗi khổ của mình mà, Trân Ni tin tui đi...
Hiện tại Trân Ni không thể chấp nhận sự thật này vì nàng chưa bao giờ nghĩ nó sẽ diễn ra. Nàng rối lắm, còn không biết nên gọi người ta là cô ba hay cậu ba bây giờ nữa. Nàng thấy Lệ Sa tới gần thì nàng liền lùi ra sau, điều đó đã làm cho cậu thấy tổn thương sâu sắc.
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
C-Cậu ba! Tui muốn được yên tĩnh! Cậu đừng đến gần tui nữa. Chiện tui hứa, tui sẽ giữ lời với cậu! Nhưng tui vẫn chưa thể chấp nhận sự thật này...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ biết mình cần làm gì, im lặng chấp thuận quyết định của Trân Ni, cảm thấy hối hận vì đã lỡ nói ra chuyện này ]
Cậu cứ ngỡ nàng sẽ nhắm mắt cho qua mà chấp nhận thân phận thực sự của mình. Nhưng sao sự thật lại phũ phàng quá...
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con xin phép má tư cho con dô nhà...
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ khi cậu ba đi rồi, mới để mặc cho những giọt lệ rơi lã chã hai bên má mình ]
Lệ Sa muốn nàng chấp nhận sự thật này làm sao đây? Tại sao cái tình của hai người vừa mới chớm nở đã vội bị lụi tàn rồi...
———————
Mấy ngày sau đó, Trân Ni cứ tránh né cậu như tránh tà, chỉ cần nàng nhìn thấy cậu từ xa thì liền vội vàng lánh mặt đi chỗ khác. Lệ Sa thấy tình hình cứ như vậy mãi càng khiến cho lòng cậu nặng nề, mỗi ngày đều ăn ngủ không yên, cứ đà này chắc cậu phát tâm bệnh mất thôi. Trên bàn ăn ở nhà trên, ông hội đồng với ba bà và vợ chồng Thừa Dân vẫn ăn uống hết sức tự nhiên.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ chỉ ăn vài ba đũa rồi lại ngưng, mắt cứ nhìn đăm đăm về hướng Trân Ni ]
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ cúi đầu trầm mặc không nói năng gì, biết có người đang nhìn mình nhưng không lên tiếng ]
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
[ buông đũa xuống ]
Cậu đang có dự tính muốn nói với mọi người trong nhà.
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Thưa cha, thưa các má, thưa anh chị hai! Con có chiện muốn thưa với mọi người!
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Con muốn nói gì thì cứ nói đi Lệ Sa!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ thưa cha, con...con muốn giúp cha với anh hai phát triển gia sản của nhà mình. Con có quen mấy ông quan Pháp trên Gia Định, con muốn lên đó xem tình hình để sau này mở tiệm buôn bán!
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Liệu có được hông con?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ cha cứ tin tưởng con! Con nghe nói ở trển người dân rất thích xài gạo với muối của nhà mình, mà ngặt nỗi mình chỉ mở tiệm ở Vĩnh Long, mỗi khi cần mua thì họ phải lặn lội dìa dưới này để mua, có thuê tàu bè chở thì cũng mất rất nhiều chi phí. Nên nếu cha thấy ưng bụng thì để con làm thử xem có được hông!
Ông hội đồng có vẻ đã bị Lệ Sa thuyết phục thành công.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
[ quay sang hỏi ý của Thừa Dân ]
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
Lạp Thừa Dân (Cậu Hai)
[ cũng gật đầu đồng ý ]
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Vậy con cứ làm theo ý của con xem sao! Mà con định chừng nào đi?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Nếu được thì mai con khởi hành luôn thưa cha! Con sẽ ở trển tầm một tuần rồi mới dìa!
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
[ ngước lên nhìn, mím môi vì nghĩ sắp tới sẽ tạm thời xa Lệ Sa một thời gian ]
Kể từ ngày nàng về đây, Lệ Sa cứ ở quanh quẩn cạnh nàng nên lần này nàng thấy lòng mình khó chịu lắm. Mà không chỉ riêng nàng, hình như mợ hai Thiện Mỹ cũng không nỡ xa cậu ba.
Ông Hội Đồng Lạp
Ông Hội Đồng Lạp
Con của cha đã khôn lớn thiệt rồi đa! Con ráng làm rồi sau này cha sẽ lo liệu cho con làm chủ vài cửa tiệm nhen!
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Dạ con cảm mơn cha!
-End Chap-

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play