Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] What A Misfortune ? (15+)

# 1 — STUDIO

What a Misfortune ?
What a Misfortune ?
Truyện này khá ngắn đó 🙊
____
Ánh đèn studio sáng tới mức làm tôi hơi chói mắt, nhưng cái làm tôi rối nhất không phải ánh sáng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Là anh "
Quang Anh đứng ở góc phòng, tai nghe vẫn còn trên cổ, một bên hơi trượt xuống, tóc dựng nhẹ như vừa vuốt qua tay, cà vạt đen buộc lỏng, hàng cúc trên hở vừa đủ để người ta phải nhìn lần hai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/quay sang nhìn đúng lúc anh cũng nhìn lại./
Thay vì né như người ta thường làm… anh giữ ánh mắt ấy ...?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chết tiệt"
Tôi bật cười rất nhỏ trong cổ, đưa tay đặt lên môi theo đúng pose stylist yêu cầu. Nhưng thật ra… tôi chỉ đang thử xem anh phản ứng sao.
Pose stylist = tư thế do stylist hướng dẫn(đề xuất khi chụp ảnh)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Và phản ứng của anh thì đúng như tôi nghĩ"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Anh đảo mắt qua chỗ khác, tai nghe hơi lệch thêm chút./
Đẹp trai mà dễ lung lay ,nguy hiểm ghê.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đổi dáng đứng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhìn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bấm nhẹ môi/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Anh lại đỏ tai./
Tới lúc ekip chuyển set, tôi cúi chỉnh lại cổ áo thì bất ngờ nghe giọng trầm ngay trước mặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chỉnh cổ áo cúi người xuống/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nhìn anh từ nãy giờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngước lên./ *Đứng gần. Quá gần.*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai biểu anh nhìn trước?
Anh nhìn tôi một lúc lâu, ánh mắt kiểu như đang đọc hết suy nghĩ trong đầu tôi.
Trời má sợ không?
Sợ chứ má sắp té đái tới nơi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nhìn vì em gây chú ý.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"À, chơi bài này luôn hả?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Bá đạo vậy ?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được thôi. Nếu anh muốn chơi kiểu này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/kéo cà vạt anh, buộc anh cúi xuống đúng tầm mắt tôi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh… nếu anh đã biết em cố tình, sao còn đứng xa vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cười một cái rất nhỏ, kiểu người nắm thế chủ động/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh đang cố lịch sự.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Lịch sự hả ?" / nhìn thẳng vào mắt anh, hơi nghiêng đầu./
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy đừng lịch sự nữa
Anh nghiêng sát tai tôi, giọng trầm đến mức tôi phải nuốt nước bọt.
*Ực
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em sẽ hối hận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngón tay đặt nhẹ lên môi anh/
đúng pose stylist bảo lúc nãy nhưng lần này ý nghĩa khác hẳn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chờ xem
Mắt anh tối lại. Không phải tức, mà là kiểu… nguy hiểm. Kiểu “em vừa mở cửa rồi, đừng trách anh bước vào”.
Đuma lúc đó sợ thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn chằm chằm vài giây, rồi nói với giọng thấp và chắc/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng thách thức anh, Duy. Em không chịu nổi đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đáp ngay, cố giữ vẻ bình tĩnh nhưng tim thì đập như trống/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thử xem
Anh cười. Rất nhẹ. Rất tự tin. Rồi quay đi, deliberately bỏ tôi lại với cảm giác tê rần khắp người.
Deliberately = cố ý, có chủ đích
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ekip gọi kìa. Đi chụp đi… lát nữa đến phiên anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đứng đơ mất ba giây/ Lát nữa? Phiên anh? Ý anh là gì?
Rồi tôi thấy anh giật nhẹ tai nghe xuống, lộ jawline sắc muốn xỉu, liếc tôi một cái như cảnh cáo.
Jawline = đường xương hàm dưới
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/liếc nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuẩn bị tinh thần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Chết mẹ rồi , lọt hố mẹ rồi *
Tôi lập tức biết Tôi thua round này rồi. Nhưng trời ơi… Tôi muốn thua.

# 2 — PHÒNG THAY ĐỒ

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chỉ định bước vào phòng thay đồ để đổi áo theo concept mới./
CHỈ. ĐỊNH. VẬY.
Nhưng đời rõ ràng có thù với tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Quay người lại/
Ngay khi cửa cạch một cái, tôi quay người lại và chết lặng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Trời mẹ*
Có một bóng người đứng dựa vào tủ đồ, vai rộng, dáng cao, ánh sáng neon hắt lên đường xương hàm sắc như cắt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/tháo tai nghe xuống/
Một cách từ tốn, cố ý, như thể anh biết tôi đang nhìn theo từng động tác.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đóng cửa rồi à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nuốt nước bọt./Anh… vào đây làm gì?
Anh không trả lời ngay. Anh bước tới một bước.
Chỉ một bước . Nhưng giống như cả căn phòng nhỏ lại bị anh chiếm trọn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hỏi như thể… em không biết lý do.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không biết thật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhướng mày, môi cong nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thiệt không? Nãy em nhìn anh suốt. Còn bảo anh đừng lịch sự nữa.?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em nói chơi thôi. Ai ngờ an-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cắt ngang/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh biết em nói chơi. Nhưng anh không chơi.
Tôi lùi lại bản năng, để rồi lưng chạm vào tủ đồ. Không có đường thoát nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Ôi thôi chết mẹ rồi*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn em từ trên xuống, giọng trầm đến mức làm da người nghe được nổi gai/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em trêu anh từ lúc vào studio. Giờ tính chạy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không có trêu anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ờ? Để anh đếm nha.
Anh giơ tay, chạm vào mép tủ ngay cạnh đầu tôi, như bẫy tôi vào giữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một: Em kéo cà vạt anh..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai: Em nhìn anh ba lần liên tục khi chụp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ba: Em cười với anh kiểu… cố tình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không cố tình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có cố tình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ trợn mắt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh vô lí thật đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ tiến sát hơn, giọng thấp như thì thầm/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bốn: Em đỏ mặt mỗi lần anh nhìn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nghẹn họng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chết cha"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Đoán được suy nghĩ của mình mẹ nó rồi"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Cố gắng giữ bình tĩnh/
Tôi có nặn ra một số lí do để che lấp câu hỏi đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đó… là do nóng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Bật cười nhẹ, cúi sát để trán gần chạm tóc em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phòng đang bật máy lạnh mà em.?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Tôi muốn đào một cái hố ngay ở studio đó mà chui xuống"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh… đứng xa xa tôi một chút.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thích.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh làm vậy người ta nhìn thấy—
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai để ý đâu. Em vào trước. Anh vào sau đúng một phút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/trừng mắt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tính toán luôn rồi?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nhún vai, kiểu “đương nhiên”./
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gặp em mà không chuẩn bị… lỡ anh mất bình tĩnh thì sao.
Tim tôi như bị ai bóp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh bình tĩnh gì chứ…?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nói ‘đừng lịch sự nữa’ mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ anh đang thử… em chịu nổi mức nào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắn môi—vì căng thẳng./
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Lập tức, ánh mắt anh lia xuống/Lại cắn môi.
Anh nâng tay, ngón cái chạm đúng mép môi tôi, ấn nhẹ. Tôi tê rần từ môi đến cổ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng làm vậy. Anh mất tập trung.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh là người theo vào đây. Chứ em có-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nhìn anh trước.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bật lại/Tại anh nhìn em nên em mới nhìn lại!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nhìn… vì em đẹp.
Tôi chết lặng nguyên 3 giây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh khen… thật không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thật. Và thêm một cái nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gì !?
Quang Anh đặt tay lên eo tôi không mạnh, không thô, nhưng khiến tôi muốn tắt nguồn toàn hệ thần kinh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không thích bị khiêu khích mà không được đáp trả.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế… anh tính đáp trả kiểu gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn em, ánh mắt như bóc tách từng suy nghĩ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn nghe thật à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ...
Anh cúi sát, môi gần chạm tai tôi. Tiếng thở anh phả vào cổ khiến tôi run một nhịp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé đừng giả ngây nữa.(Thì thầm)
Tim tôi rớt xuống đất.
Tôi không nói nổi câu nào. Không nghĩ nổi luôn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/lùi lại nửa bước, cười như vừa thắng em một trận dễ dàng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thay đồ đi. Lát chụp chung.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai nói chụp chung?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ mở cửa, quay đầu nhìn lại, đôi mắt như cầm hộp quẹt châm thẳng vào em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nói.
*Cạch. Cửa đóng lại, như khóa luôn bình tĩnh của tôi phía sau nó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ôm mặt, thở mạnh./"Xong rồi… tôi tiêu rồi…"
Nhưng rồi trong đầu lại tua lại cảnh anh cúi sát tai tôi.
Và… tiếng anh cười.
trong đầu tôi cứ vang “What a misfortune, ha?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắn môi, mặt nóng đến mức muốn bốc khói./…Xui thiệt.
Nhưng tôi biết rõ hơn ai hết: Xui cho ai… thì còn phải xem lại.
What a Misfortune ?
What a Misfortune ?
?
What a Misfortune ?
What a Misfortune ?
Thật thảm hại 🤪

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play