Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[HàmVăn] Gần Hơn Một Khoảng Cách

01

Dương Bác Văn ngồi ở quán cà phê gần cổng trường đại học, tay xoay xoay ly nước đá đã tan một nửa
Cậu đã gửi tin hẹn gặp trước, nhưng người kia lại đến sớm hơn cậu tưởng. Tả Kỳ Hàm đứng trước bàn, bóng đổ dài trên mặt bàn gỗ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu tính toán xong chưa?
Hắn hỏi, giọng đều đến mức khó hiểu ý
Dương Bác Văn ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt trầm tĩnh ấy thì bỗng thấy lồng ngực hơi siết lại
Không phải vì tình yêu, mà vì cảm thấy như mình đang chơi một ván cờ mà đối thủ đã nhìn rõ tất cả nước đi của mình
Cậu đẩy điện thoại sang
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Điều kiện như tin nhắn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Một tháng, một khoản. Tôi đóng vai bạn trai nhỏ cậu
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chỉ vậy
Tả Kỳ Hàm kéo ghế ngồi xuống, hơi nghiêng người về phía trước
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Chỉ vậy thôi?
Cậu ngập ngừng một thoáng, song vẫn giữ vẻ bình thản
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nếu cậu muốn thêm... thì phải trả thêm
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu nghĩ tôi không trả nổi?
Cậu trả lời khiến sống lưng Dương Bác Văn lạnh đi một chút
Tả Kỳ Hàm chẳng phải kiểu người khoe khoang, nhưng mỗi chữ hắn nói như đang nhắc cậu rằng: tiền chẳng bao giờ là vấn đề, người mới là vấn đề
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Được
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Từ giờ cậu là của tôi... trong giới hạn cậu chịu được
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//bật cười nhỏ// Cậu nói như tôi là món đồ đặt trước
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không phải sao?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu muốn tiền, tôi muốn cậu. Rõ ràng và công bằng
Hắn đáp, ánh mắt dịch xuống đôi tay cậu đang vô thức siết lại
Tả Kỳ Hàm đưa tay qua bàn, chạm nhẹ lên ngón tay Dương Bác Văn
Chỉ là chạm, nhưng hơi ấm truyền đến khiến cậu giật mình rụt lại
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đừng chạm tôi trước mặt người khác
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi chỉ đang thử
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xem cậu nhạy cảm đến mức nào
Dương Bác Văn khựng lại một nhịp. Câu nói đó... chẳng lành mạnh chút nào
Tả Kỳ Hàm đứng dạy, lấy áo khoác
Khi đi ngang qua, hắn cúi xuống sát tai, hơi thở lướt qua làn da khiến cậu vô thức nghiêng người né nhưng không kịp
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu đã nhận tiền của tôi... thì đừng mong giữ khoảng cách
Cậu ngước lên, muốn đáp trả một câu mỉa, nhưng hắn đã đi mất
Chỉ còn lại mùi hương nhàn nhạt của kem cạo râu và sự thật cậu không muốn thừa nhận
Trong khoảng khắc rất ngắn, khi Tả Kỳ Hàm nghiêng người sát vào mình... tim cậu đã đập nhanh hơn một nhịp

02

Buổi chiều hôm đó, Dương Bác Văn vừa kết thúc tiết triết học thì nhận được một tin nhắn ngắn gọn của Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
💬: Đến phòng B204. Một mình
Dương Bác Văn cau mày. B204 là phòng học phụ, thường để trống vào buổi chiều
Cậu định bỏ qua, nhưng khoản tiền vừa được chuyển vào tài khoản khiến chân cậu dừng lại
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
...Tên này đúng là thích sai khiến
Dù miệng càu nhàu, cậu vẫn quay bước
___
Cánh cửa B204 không khóa. Khi Dương Bác Văn đẩy cửa bước vào, căn phòng chỉ có một người: Tả Kỳ Hàm, đang đứng dựa lưng vào bàn giáo viên, ánh mắt dõi theo cậu như đã đợi từ lâu
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Gọi tôi đến làm gì?
Hắn không trả lời ngay. Chỉ bước lại, từng bước một. Như thể chắc rằng cậu sẽ không lùi bước
Đến khi chỉ còn cách nhau nửa bước. Hắn mới dừng lại
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đây là lần thứ ba trong tuần cậu né tôi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi bận học
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không đủ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu nhận tiền của tôi. Tôi có quyền gặp cậu khi tôi muốn
Bàn tay nâng cằm Văn lên một cách nhẹ nhàng nhưng không cho cậu né đi
Dương Bác Văn hất nhẹ tay hắn, nhưng lực của Tả Kỳ Hàm đã khóa lại cổ tay cậu sau đó
Chỉ một động tác đơn giản mà cậu bị kéo sát vào bàn, lưng chạm mép gỗ lạnh
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu làm gì vậy?
Hắn không trả lời, chỉ cúi xuống gần đến mũi gần chạm má cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Kiểm tra thôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xem cậu phản ứng thế nào khi chỉ có hai chúng ta
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi không phản ứng gì cả
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đúng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhưng tai cậu lại đỏ
Cậu giật mình, vô thức đưa tay che lại. Nhưng hắn đã nhanh hơn, giữ lấy cổ tay cậu và kéo xuống
Khoảng cách giờ chỉ còn là nhiệt độ da truyền sang nhau
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu cứ giữ vai lạnh lùng, nhưng cơ thể lại rất thật
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm, đừng-
Một tay hắn đặt cạnh đầu cậu, tay kia lướt từ khuỷa tay lên vai, rồi dừng lại ngay phía sau gáy. Không vượt giới hạn, nhưng tuyệt đối không vô hại
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu tôi muốn chạm vào cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu sẽ đẩy tôi sao?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cắn môi// Cậu thử xem
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không cần thử. Tôi biết cậu sẽ không đẩy
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ngoài này không có ai, cửa cũng không khóa
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu biết điều nguy hiểm nhất là gì không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
... Gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Là tôi không chạm cậu... nhưng cậu lại muốn
Tim cậu đập dồn, tay hất mạnh hắn ra
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu bị bệnh à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//nhún vai// Tôi chỉ nói thật
Cậu bước nhanh ra cửa. Tay vừa chạm vào chốt, giọng nói sau lưng phải khựng lại
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Lần sau đừng né tôi nữa. Vì càng né, tôi càng muốn giữ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play