[Nhâm Phương Nam X VƯƠNG BÌNH] - Nơi Trái Tim Dừng Lại
GIỚI THIỆU
t/g flop ẻ
Cặp này tôi hứng nên làmm
t/g flop ẻ
"một thành phố có người thương nhưng em không thương tôi từ đầu"
t/g flop ẻ
(Thành phố phía đông - Vương Bình)
t/g flop ẻ
thề đọc xong câu đó cảm xúc dâng trào luôn
t/g flop ẻ
Sợ cái là otp này ko có người đọc thôii
t/g tạch hsg
Các bạn đọc cái giới thiệu ngoằn ngoèo lủ khủ này của tôi nhớ
t/g tạch hsg
ai biếng đọc thì skipp
Cao ráo – điềm đạm – có phong thái trưởng thành sớm hơn bạn bè cùng tuổi.
Nam không nói nhiều nhưng luôn chọn cách thể hiện tình cảm bằng hành động: che ô khi mưa, đưa áo khoác khi lạnh, nhặt từng thứ nhỏ Bình đánh rơi, nhớ khẩu vị từng món cậu ấy thích và luôn đặt người mình quý lên trước bản thân.
Nam tinh tế đến mức chỉ cần nhìn vào ánh mắt hay cách Bình thở dài là đủ biết cậu ấy đang mệt, buồn, hay tổn thương.
Một kiểu người không phô trương tình cảm, nhưng lại yêu theo cách khiến người ta day dứt cả đời.
☆Ngô Nguyên Bình [VƯƠNG BÌNH]☆
Bình có vẻ ngoài đáng yêu, nụ cười sáng, hòa đồng và mềm mại như một chú mèo nhỏ.
Cậu rất dễ thương, đôi lúc trẻ con, hay đòi hỏi sự quan tâm, đôi khi nhõng nhẽo để được dỗ dành — điều mà Nam luôn bao dung đáp lại.
Nhưng sâu bên trong, Bình có tâm lý íuuu, thiếu cảm giác an toàn, dễ bị ảnh hưởng bởi lời nói và hành động của người khác.
Cậu cần một bờ vai để nương tựa — và đáng tiếc, vào khoảnh khắc quan trọng, Nam không còn đứng ở đó.
Sơn mang khí chất của một người hoàn hảo: lịch sự, nhã nhặn, ngoại hình nổi bật, tài giỏi và có lý trí mạnh mẽ.
Sơn là kiểu người có thể dẫn dắt thay vì nương nhờ, có thể quyết định thay vì chờ đợi.
Sự xuất hiện của Sơn không phải cố ý xen vào, nhưng lại là điểm rẽ khiến mọi thứ thay đổi.
Vibe: Sâu, lắng, (tâm trạng), buồn
kết: OE
t/g flop ẻ
LƯU Ý: Sơn.k xuất hiện ko gây khó chịu cho Nam. Sự xuất hiện của Sơn chỉ khiến Nam mất mát phần lớn (chứ ko phải bé ba hẹ hẹ)
t/g flop ẻ
tui cx lấy cảm hứng từ mấy video Năm Nền tự thẩy mình với Bính Bè lên thuyền á mà Bình đi chơi với Sơn ờiii.
t/g tạch hsg
nếu có otp phụ thì thông báo sau nhá
t/g flop ẻ
nếu bạn nào thắc mắc tại sao tui ko viết codyjay hay riolinh (linhrio)
t/g flop ẻ
là tại sở thích của tui nó như cái đồ thị ấy💔
t/g flop ẻ
hoan hỉ hoan hỉii
t/g flop ẻ
Chắc là ko ai đọc đâu haa
t/g flop ẻ
Mà mong là có ng đọc đi kk
Chap 1 - NƠI CHÚNG TA BẮT ĐẦU, CŨNG LÀ NƠI TÔI RỜI ĐI
Thành phố sau mười năm vẫn thế — vẫn lớp sương mờ phủ những con đường quen thuộc, vẫn mùi nắng buổi sớm trộn lẫn mùi gió cũ.
Nhưng tôi biết, thứ thay đổi nhất… là con người.
Nhâm Phương Nam kéo vali bước xuống xe, đôi giày vừa chạm đất đã khiến tim cậu run lên nhẹ một nhịp.
Cảm giác này giống như chạm vào một vết thương đã lành nhưng chỉ cần chạm lại là đau.
Cả tuổi trẻ gói lại trong một con số.
Nam đứng trước cổng thành phố cũ rất lâu.
Không phải vì lạ lẫm — mà vì mọi thứ lại quen đến nhói.
Từng mảng ký ức cứ bất chợt quanh quẩn trong tâm trí anh.
Những con đường cậu từng chạy cùng Bình.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// dí theo // Namm, chờ em với?!!
Quán mì hai đứa từng ăn mỗi tối.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// gắp đồ ăn qua Nam // Ưm~ Ngon lắm á, ăn thử iiii...
Cây cầu nơi cả hai ngồi tám chuyện đến mệt.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// ngắm hoàng hôn // Haha... Lúc đó em cười quá trờiii!
Tất cả như đang thì thầm gọi tên cậu.
Và cả tên người cậu đã cố quên suốt 10 năm đó.
Nam hít nhẹ vào, để hơi lạnh xuyên thẳng vào phổi, như cố làm tê đi cảm xúc.
Cuộc đời cậu bây giờ đã ổn hơn, trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn.
Cậu quay trở lại vì công việc, vì gia đình… và một phần vì lời hứa vu vơ năm xưa.
“Nếu em vẫn ở đây… mười năm sau anh quay lại được không?"
>"nếu anh còn nhớ thành phố này"
Nhưng sự thật là — Nam chẳng bao giờ quên được.
Chỉ là… không dám quay lại.
Nam thuê một căn hộ nhỏ gần trung tâm.
Xong xuôi, cậu đi dạo một vòng, như thể kiểm tra xem thành phố đã thay đổi bao nhiêu phần.
Kì lạ thay… chỗ nào cũng giống trong ký ức.
Cậu ghé qua cửa tiệm bánh ngày xưa hai đứa hay mua.
Cửa tiệm đã đổi màu biển hiệu, nhưng mùi bánh nướng vẫn không khác chút nào.
Nam đứng rất lâu, nhìn tủ bánh, cảm giác như chỉ cần quay đầu lại — Bình sẽ đứng ngay bên cạnh, cười khúc khích:
— “Nam ơiii, mua cho em hai cái bánh kem đi, em muốn ăn cả hai!”
Cậu bất giác nở một nụ cười ngắn ngủi — rồi tự tay bóp nó vụn nát.
Không còn là những năm tháng ấy nữa.
Buổi chiều, Nam trở về chung cư.
Khi đi ngang hành lang, cậu chợt nghe tiếng chuông điện thoại vọng ra từ một căn phòng mở hé cửa.
Một giọng quen thuộc — đến mức khiến sống lưng Nam lạnh đi.
All nam
“Alo… ừ, Sơn à? Tao ra ngay.”
Cái tên mà mười năm trước đã chen vào giữa họ như một con dao.
Tim cậu đập mạnh theo bản năng — nhưng lý trí lại trấn an rằng:
Không thể nào. Trùng tên thôi.
Anh đang định bước tiếp thì...
Chap 2 - VẪN HÌNH BÓNG ẤY (NHƯNG KHÔNG CÒN LÀ CỦA TÔI)
Vẫn đôi mắt đen tròn dễ ướt.
Nhưng trưởng thành hơn, điềm đạm hơn, và có chút gì đó… mệt mỏi.
Gió thổi qua hành lang hẹp, mang theo mùi hương mà Nam cứ ngỡ đã biến mất trong ký ức.
Bình đứng sững. Điện thoại trên tay rơi xuống đất mà cậu còn không nhận ra.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
...Nam?
Giọng Bình khàn và run đến mức Nam nghe mà như bị kéo ngược về mười năm trước.
Nam nuốt xuống và đáp giọng bình thản nhất có thể:
Nhâm Phương Nam
Lâu rồi không gặp.
Bình nhìn anh như thể sợ Nam sẽ biến mất thêm lần nữa.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
Anh... quay lại rồi?
Nhâm Phương Nam
// gật đầu // Ừ. Mười năm rồi.
Nhưng trong mắt Bình, Nam thấy nó giống như lưỡi dao cắt ngang trái tim ai đó.
Bình bước một bước về phía Nam — giống hệt cách cậu làm năm xưa.
Nhưng lần này, Nam lùi lại nửa bước.
Khoảng cách giữa hai người… lại xa thêm.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// cúi mặt, giọng run // Em... em cứ nghĩ anh sẽ không quay lại nữa.
Nhâm Phương Nam
// siết nhẹ vali, tránh ánh mắt // Anh chỉ trở về vì công việc.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// cứng người //
Không khí trở nên nghẹn lại trong hành lang nhỏ.
Đúng lúc đó, điện thoại của Bình đổ chuông lại — màn hình sáng tên: Hồng Sơn.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// luống cuống cầm điện thoại lên tắt vội //
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// lắc đầu // Nam... Không phải như anh nghĩ... em và Sơn-...
Nhâm Phương Nam
// cắt lời // Bình, chuyện của em không liên quan đến anh.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// ngẩng mặt, đôi mắt đỏ như sắp ướt //
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
// giọng run run // Nam... anh đang giận em sao...?
Nhâm Phương Nam
// im lặng một lúc //
Nhâm Phương Nam
// quay đi //
Nhâm Phương Nam
Anh không còn lý do để giận ai nữa.
Bước chân của Nam rời đi, nhưng trái tim cậu thì nặng như bị níu lại.
Ngô Nguyên Bình 《VƯƠNG BÌNH》
Nam... lần này... đừng biến mất nữa.
Nhưng trong lòng cậu… câu nói đó cứ đau như một lời cầu xin muộn màng.
t/g tạch hsg
mấy chap kiểu tâm trạng này là tui làm nha (miêu tả)
t/g tạch hsg
// nói nhỏ // nhỏ kia ngoo văn lắm đừng hỏi kk
t/g flop ẻ
tính ra t cũng tự lực gánh sinh lúc ko có m chứ bộ
t/g flop ẻ
mà truyện có gì thì mn góp ý nhaa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play