Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllRudo_Gachiakuta] Đôi Cánh Tự Do

[Hồi 1: Nó]

Rudo Surebrec - Một đứa trẻ lớn lên trong sự miệt thị của người đời, và có lẽ nó chẳng thể hiểu được vì sao nó lại được sinh ra chỉ để nhận được điều đó. Bao hi vọng ngày ngày bị những cái miệng bàn dân thiên hạ bào mòn mỗi ngày, và điều duy nhất còn giữ cho nó chút hy vọng về cái cuộc sống chết tiệt chính là người cha nuôi của nó.
Regto.
Từ rất nhỏ Rudo nhận thức rằng mọi người căm ghét nó là vì người cha ruột của nó, là bởi vì ông đã phạm phải tội giết người, cũng tại nó là con của một tên giết người. Thậm chí nó chẳng thề biết mặt cha nó hay mẹ của nó.
Tất cả những gì nó biết về hai người sinh ra nó chỉ là họ ghét nó.
Họ ghét nó, ghét cay ghét đắng nên mới để lại trên tay nó vết bỏng cùng cơn đau không nguôi suốt đời còn lại. May rằng cơn đau đó cuối cùng cũng được xoa dịu nhờ vào chiếc găng tay của cha Regto.
Thật nhẫn tâm...họ sẵn sàng vứt bỏ chính máu mũi của mình sao?
Cũng phải thôi họ sinh ra một thứ người không ra người quỷ không ra quỷ, sinh ra một đứa con mang một đôi cánh nhuốm màu đen chắc thẳng là ghê tởm lắm.
Regto
Regto
....
Regto
Regto
Con lại bị đám trẻ đó bắt nạt đúng không?
Regto nhìn bộ dạng nhớp nháp, cơ thể non nớt tỏa lên mùi hôi của nước cống và rác. Ông hạ mí mắt môi mím chặt, đặt cuốn sách bên cạnh bàn. Tay cầm lấy chiếc khăn mà lau mặt cho Rudo.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Cha Legto...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con là đứa đáng chết sao?
Nó thều thào hỏi, ngón tay khẽ động đậy khó khăn lắm nó mới thốt ra câu hỏi mà nó tự đặt cho bản thân suốt ngần ấy năm chịu được. Tay ông khựng lại vài giây rồi lại tiếp tục việc lau chùi khuôn mặt của Rudo.
Ai đã nói với thằng nhóc như vậy?
Regto
Regto
Ai nói với con câu đó đấy?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Không ai...chỉ là con hỏi thôi
Nghe Rudo nói ông lại cau mày chiếc khăn lau còn đang nằm trên đầu nó cứ thế vò thật ra mạnh khiến nó giật mình theo phản xạ kêu lên vài tiếng đau.
Regto
Regto
Tại sao con lại hỏi như thế?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con...không hiểu...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con không làm gì họ cả nhưng họ luôn kiếm cách đánh con....
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con....
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Căm hận thế giới này
Con ngươi màu đỏ rực cứ vậy mà rung lên mất kiểm soát, chỉ duy nhất lần này nó không nhịn nổi nữa.
Soạt!
Không thể khống chế được cảm xúc đôi cánh giống hệt của loài chim kiêu hãnh bung rộng màu đen huyền. Lông vũ xòe rộng, rung nhẹ vài sợi tách ra rơi chậm trong không khí. Ánh sáng yếu ớt chiếu lên lớp lông đen sâu hoắm.
Rudo khựng lại, cả người căng cứng. Đôi cánh giật nhẹ nó nhận ra bản vì kích động đã lỡ để chúng phản ứng mạnh.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con...
Regto im lặng quan sát nó, chiếc khăn được lẳng lặng đặt qua một bên. Ông xoa lấy mái tóc rồi nhen răng cười tươi rối.
Regto
Regto
Không sao hết cả Rudo, con không sai đâu chỉ là họ vốn đã như thế rồi
Regto
Regto
Với cả...chẳng phải con rất chân quý đồ sao? Đó là một tấm lòng nhân hậu mà không phải ai cũng có, ta chắc rằng một ngày nào đó điều đó sẽ được đền đáp thôi!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Vâng...
Regto
Regto
Mai mốt con hãy cố gắng đừng để lộ đôi cánh ra
Regto
Regto
Bằng không ta cũng không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra...
Nói đến đó gương mặt Regto hiện rõ vẻ trầm từ lẫn chút lo lắng. Nó cũng hiểu chỉ cần lộ ra thì hậu quả là không tưởng.
....
Nó tỉnh dậy. Thân đau như ngàn cây đinh đóng vào, đôi cánh được giấu trong lớp áo cũng chẳng cử động nổi. Rudo cắn răng ngồi dậy nỗi oán hận trong lòng chưa hết giờ thêm cả sự sợ hãi vì nơi xa lạ trước mắt.
Đây là địa ngục?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Ủa mình...
Mùi thối nát từ đống rác bên dưới sộc thẳng vào khứu giác của nó, giúp cho nó tỉnh táo hơn. Cái cảnh rác chồng chất như núi cao, xung quanh chỉ toàn thứ con người vứt bỏ.
"Nơi này là...đâu?" Nó ngơ ngác tự hỏi.
"Mình...bị ném xuống 'địa ngục' "...
Phải, nó bị ném xuống đây vì một việc mà nó cả đời không dám bao giờ làm.
Bị oan! Là nó bị oan vậy mà chẳng ai nghe cả!!!
Và- giờ nó bị một thứ sinh vật đuổi theo. Giống một chiếc ly thủy tinh chợp vỡ nát cảm xúc nó ồ ạt trào ra. Mẹ khiếp! Nó đang tức, tức điên lên. Nhất định nó phải trả thù lũ phàm nhân đó!
Cảnh Regto ngã xuống nhìn nó với ánh nhìn vô hồn bám lấy tâm trí, nó lập tức đứng dậy để tự tay bảo vệ cái mạng rẻ rách này và cũng để có thể lết xác về cái 'Nơi đó'.
Nó thành công chém đôi con quái thú đó, thời gian không chờ ai nó còn kịp thở cơ thể của quái thú ấy lại sắp nổ tung. Nguy rồi chân Rudo không thể cử động nỗi. Lần này nó tiêu chắc.
Rầm!!
Nó không thấy gì cả. Hoàn toàn không có chút đau đớn nào khi vụ nổ xảy ra, chỉ có một cái bóng đen che đậy gương mặt của nó mơ hồ. Khiến nó khó hiểu vô cùng. Phải mất một lúc nó mới dám hé nhìn chuyện gì đang diễn ra.
Hóa ra chiếc ô đang được một gã cầm trên tay đã bảo vệ cái mạng của nó.
Không một lời gã xách cái cổ áo thẳng thừng đá mạnh phía sau nó.
Lưng Rudo đau cả cánh của nó cũng đau. Nó ho ra vài ba ngụm máu tươi lên nền đất.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Khụ! Khụ!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Ngươi...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Làm gì v...
Chưa dứt câu gã ta thô bạo nhét vào mặt nó một cái mặt nạ phòng độc. Cuối cùng Rudo cũng thở được một cách bình thường nó hít hít, lần đầu nó cảm thấy nguồn không khí đáng quý biết bao.
Nó nhìn gã ta với vẻ cau mày, trong đầu cậu có trăm câu hỏi về kẻ cao lớn với cây dù trước mắt.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Ngươi là 'người' ở đây, đúng không?
_End_
InuHana
InuHana
Oke xin chào nha
InuHana
InuHana
Đôi lời chú ý về truyện của tớ: - Đây là tác phẩm, plot do mình tự suy nghĩ không copy từ bất cứ ai, nếu có giống hình đó chỉ là trùng hợp. -Tất cả nhân vật đều từ truyện Gachiakuta của má Kei không thuộc sở hữu của mình. -Đây là Fanfiction, đây là Fanfiction, đây là Fanfiction. Điều quan trọng phải nhắc lại ba lần vì vậy nhân vật sẽ bị OOC xin hãy thông cảm. -Notp? Out cửa kia không tiếp. -Mình không thích việc người khác vô comment chỉ để bắt lỗi chính tả tuy nhiên mình cũng hoan hỉ là các bạn gợi ý hoặc góp ý để mình cải thiện hơn. -Vui lòng cân nhắc việc coi manga của Gachiakuta trước khi coi truyện này. Vì nó có chứa spoile. -Sexual content (16+, 18+) ai không thích tình tiết về mặt này nên xem xét kĩ. -Con này rất lười, lịch ra chương thất thường không cố định đừng hỏi.

[Hồi 2: Angel]

_Hồi 2_
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Nơi này là sao...!?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Con quái vật đó rốt cuộc là thế nào!?
Nó cao giọng hỏi gần như không thể kiềm chế được sự nôn nóng, ngọn lửa thiêu đốt chính nó bấy nay. Không còn là kẻ hèn mọt trên chốn còn hơn cả chữ 'địa ngục'.
Gã không trả lời câu hỏi chỉ ra hiệu nó mau ngậm mồm. Mà nào Rudo có nghe? Căn bản nó muốn thông tin nó cần, còn nhiêu nó sẽ bỏ ngoài tai thôi.
Điên thật. Gã nói bao nhiêu lần mà cái tên nhóc thối này chẳng chịu im hay hạ giọng dù chỉ một chút. Càng nói nó càng cãi, đến mức gã cảm giác mình mất hết kiên nhẫn thật sự.
Thế rồi gã ta bất ngờ quát thẳng vào mặt Rudo. Gã dí sát vào người nó, hừng hực muốn ép thằng nhóc phải đứng im. Giờ thì gã chẳng buồn quan tâm đám quái trên đó, đã bực là phải xả cho đã cái miệng trước đi.
Rudo giật mình, cậu vừa hạ gục mấy con quái vật to tướng kia và bây giờ chúng vẫn còn đó hình dạng to lớn đang trực chờ lao đến. Cảm giác như dù có đánh ngã bao nhiêu lần, chúng vẫn sẽ bò dậy vẫn sẽ sát phía sau cậu bám riết cái mạng sống này không buông.
Và rồi chiếc ô trên tay gã có một hào quanh kì lạ, kỷ vật vốn cũ kĩ giờ đây đột ngột toát lên dáng vẻ của một món đồ quý phái hiện đại.
Đưa mũi ô về phía con to xác đang điên cuồng lao tới, chiếc ô bắt đầu quay hệt một mũi khoan đang đâm thẳng vào tường, mạnh mẽ xoáy nát con mãnh thú hung bạo kia. Rác từ thân nó rơi như mưa, dưới sự chứng kiến ngạc nhiên của nó.
Mỗi cú vung những con quái vật đó đều bị càn quét không thương tiếc. Đang trong một tàn xác bọn 'ban thú' gã buông câu 'Nhiều ghê.' một cách tùy tiện.
Gã phóng lên cao bung món đồ yêu quý vừa hủy diệt vài con ban thú, treo mình lơ lửng trong ngọn gió nơi bãi rác này. Lần nữa gã chỉa thứ sắt nhọn xuống.
ㅤ
Unbreaker "Tám mảnh phanh thây"
Dứt câu gã đạp mạnh chiếc ô, trong chớp mắt sinh mệnh của những con ban thú ấy đã tan biến không một phản ứng. Cặp mắt Rudo vẫn chưa ngừng quan sát trận này. Thấy được thứ sức mạnh không tưởng nó chỉ biết buộc thốt ra.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Đỉnh ghê...
Dường như Rudo bị cuốn vào chính dòng suy nghĩ còn chảy trong đầu, nó muốn biết sức mạnh người ở địa ngục là như thế nào. Liệu...nó có thể được thứ đó hay không?
ㅤ
Được rồi nhóc vẫn còn sống nhỉ?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Anh...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Là ai...
Cạch.
Tay chống chiếc ô xuống. Gã không trả lời ngay, chỉ thấy gã đưa tay gỡ chiếc mặt nạ kia xuống chậm rãi. Đến tận đây nó mới nhìn rõ được gương mà nó cho là người ở địa ngục này.
Enjin
Enjin
Tôi là Enjin
Enjin
Enjin
Một "người dọn dẹp" xoàng...
Rudo ngơ ra. Gã ta trông chẳng khác gì một người bình thường mấy, vậy ra nơi đây cũng có người-
Enjin
Enjin
Ôi thối quá!!!
Enjin
Enjin
Tự nhiên tháo cái mặt nạ làm cái gì chứ!?
Enjin
Enjin
Cậu đã khiến tôi làm gì thế này!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
....
Nó câm nín, cũng không biết mình đã làm sai cái gì.
Cái gã này...
Khốn nạn thật.
.....
Bịch.
Tiếng bịch vang rõ giữa khoảng không tĩnh lặng. Enjin vừa đeo xong mặt nạ còn chưa kịp định thần chỉ theo phản xạ quay đầu về phía đối diện. Hóa ra là Rudo đã ngất đi, cơ thể nhỏ bé gục hẳn xuống nền đất mới đây.
Enjin
Enjin
...
Enjin
Enjin
Chà...phiền rồi đây...
Gã cảm thán xoa chiếc gáy của bản thân. Mà nghĩ lại cũng phải thôi, một thằng nhóc bị ném xuống vùng ô nhiễm này giữ được cái mạng đã là hên lắm rồi. Huống chi là đánh với bọn ban thú kia nữa. Gã phải nể cái sức của nó vài phần chứ chả đùa.
Enjin
Enjin
Mà...tên nhóc này có tố chất của một 'Giver' đấy...
Enjin
Enjin
Có lẽ lôi nó về trụ sở thử vậy
Enjin cúi người quan sát cậu tiểu thói bận rộn say sưa với giấc nồng, qua tiếng phì phò từ chiếc mặt nạ phát ra một hơi thở đều đều của nó.
Trời ạ ngủ ngon phết!
Loay hoay một lúc, cuối cùng Enjin cũng tìm được một sợi dây xích trông khá chắc chắn. Chẳng suy nghĩ nhiều, gã chộp lấy rồi tiến tới đỡ thằng nhóc, định trói lại. Nhưng vừa chạm vào lưng cậu, Enjin lập tức giật mình, co tay lại.
Enjin
Enjin
Cái…gì thế này?
Gã lẩm bẩm, lập tức giở áo đằng sau lưng nó ra để xác nhận.
Một đôi cánh đen thẫm gắn liền với thân hình bé tí, bộ lông vũ tuyệt đẹp đó đã thu lại giống hệt loài chim ở trước mặt. Để ý kỹ cánh còn bị cắt đi trong vừa nhỏ gọn lại vừa có chút đau đớn nào đó.
Enjin
Enjin
Là...là...thiên sứ trong sách mà người ta hay kể?
Enjin
Enjin
....
Enjin
Enjin
Mẹ điên thật...!
Có cả đời hay cả 3 cái kiếp người gã cũng không ngờ có thể gặp được thứ được mệnh danh là 'Thiên thần' trong cuốn sách mấy đứa trẻ hay đọc. Nó...còn điên hơn chữ điên nữa.
Enjin
Enjin
Giờ làm sao đây...
Cảm giác hoảng loạn, bối rối pha lẫn sự phấn khích lâu đã quên lãng suốt nhiều năm bắt đầu chớm nở. Thành thật nói thì Enjin này cũng không biết nên như thế nào.
Enjin
Enjin
Chậc-
Enjin
Enjin
Xích lại trước vậy
...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Cha Legto...
Tiếng kêu then thé vang trong miệng Rudo. Chiếc xích kéo lê thân nó khựng lại, sau đó liền tiếp tục kéo đi.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Hả...c-cái gì thế!?
Nó mở to đồng tử, dần tỉnh táo hơn.
Nó cũng gào thét dữ hơn khi nhận ra tất cả đều là sự thật. Rằng cha nó đã mất, rằng nó bị ném xuống nơi này...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
CHO TỚI KHI ANH TRẢ LỜI TÔI SẼ KHÔNG IM LẶNG ĐÂU!!!
Điều đó khiến Enjin nể tình vì Rudo là hàng hiếm cũng phát cáu. Chiếc nón lần nữa bị quăng mạnh, gã quay mặt nhìn nó trầm giọng bảo.
Enjin
Enjin
Nói lắm thật đấy
Enjin
Enjin
Một vừa hai phải thôi, câm miệng đi thằng nhãi
Enjin
Enjin
Nếu đã thế hãy để ta giáo dục cho nhóc thấy "Hạ Giới" là nơi như thế nào
_End_
InuHana
InuHana
Ừm...viết truyện chat thì từ ngữ mình cũng lộn xộn nhỉ
InuHana
InuHana
Truyện sẽ bám theo cốt truyện gốc nha tuy nhiên thì biến tấu cũng không ít. Thật ra ban đầu Hana cũng tính viết truyện thành tiểu thuyết cơ mà nó dễ nản nên Hana chuyển sang viết truyện chat
InuHana
InuHana
Ùm ùm! Hana không biết nên để Rudo lộ đôi cánh cho mọi người ban đầu luôn hay dần dần thì mọi người mới phát hiện
InuHana
InuHana
Khả năng chắc là mọi người biết luôn quá vì chuyện giấu kín khá bất khả thi, vì cánh của thiên sứ theo Hana tìm hiểu cũng như theo nhiều tranh ảnh cánh thiên sứ khá lớn
InuHana
InuHana
Chưa kể Hana cũng không suy diễn đến chuyện có cho Rudo bay hay không
InuHana
InuHana
Theo vài lý thuyết trên diễn đàng của nước ngoài, mọi người hay bảo là dù cho có cánh thì không phải lúc nào thiên sứ cũng có thể bay, điều đó phụ thuộc vào xương cánh và tỉ trọng của thiên sứ nữa.
InuHana
InuHana
Mọi người dựa vào dữ liệu tính của các loài chim chúng ta thu được công thức như sau: Diện tích cánh cần thiết S ≈ (2 mg) / (ρ V² CL). Chọn V và CL để tính S. Khoảng cách b ≈ sqrt(AR × S). Chọn AR theo kiểu bay.
InuHana
InuHana
"Thiên thần cỡ người — khối lượng 80 kg, muốn vỗ cánh linh hoạt + một số khả năng bay lượn - Chọn tốc độ bay V = 12 m/s (≈43 km/h), CL = 1.0. - S ≈ (2 × 80 kg × 9.81) / (1.225 × 12² × 1.0) ≈ (1569.6) / (176.4) ≈ 8.9 m². - Nếu AR = 7 (cao vừa phải, thỏa hiệp cho việc lướt và vỗ cánh): sải cánh b ≈ sqrt(7 × 8.9) ≈ sqrt(62.3) ≈ 7.9 m. - Nếu AR = 5 (cánh rộng hơn): b ≈ sqrt(5 × 8.9) ≈ 6.7 m. Kết luận: sải cánh khoảng 6,5–8 m (mỗi nửa cánh dài ~3,25–4 m)." Đó là những gì Hana thu được, nhưng cân nặng của Rudo là điều chưa biết vậy nên dựa vào ngoại hình của cậu thì Hoa suy đoán từ khoảng 40kg-50kg + cân nặng của đôi cánh nó sẽ lên tới 70kg-80kg.
InuHana
InuHana
Cách ngắn gọn thì với cơ thể 70–80 kg với đôi cánh của Rudo có thể dài từ ~6.2 m đến ~7.9 m (mỗi bên 3.1–4 m). Tính cụ thể chắc sẽ làm mọi người rối nên ta bỏ qua nhé
InuHana
InuHana
Mặc dù chỉ là truyện nhưng Hana muốn nó có tính logic hoặc hợp lý mặt nào đó nên Hana sẽ tính cho nó ít nhất là hợp lý hóa để có thể tính tiếp cốt truyện về sau.
InuHana
InuHana
Ai không thích hoặc với tư tưởng "không ý gì nhưng đây chỉ là truyện thôi mà có cần phải vậy không?" hay "Bạn áp đặt mấy cái thực tế vô truyện à?" thì lượm đi là vừa
InuHana
InuHana
Vì Hana đã nói rất rõ đây chỉ là tính một cách chuẩn xác để lo phần cốt truyện về sau, không lại có mấy bạn bắt bẻ kiểu "thiên thần cánh nó phải như thế này như thế nọ" méo phải để chứng minh cho cái thiên tài gì đó đâu
InuHana
InuHana
Chuyện Hana đã trải qua hôm đó nhất định không quên đâu =))))

[Hồi 3: Giữ]

_Hồi 3_
Đau chết khiếp!
Enjin lôi xềnh xệch thân hình nhỏ bé ấy như kéo một bao tải, chẳng mảy may thương hại. Mỗi lần bị giật đi, nó tưởng chừng cánh mình sắp bị xé toạc ngay tại chỗ. Những sợi lông đen cũ rụng lả tả từng bước kéo phía sau.
Giờ trong mắt Rudo, Enjin chẳng khác gì mấy tên bắt cóc cầm thú con nhà người ta cả. Hết hướng nào đến hướng nó cuối cùng là đến một bãi bỏ hoang nào đó mà nó cũng chẳng rõ.
Mặc cho tiếng gầm gừ của nhóc Thiên Sứ vang ầm phía sau, Enjin chẳng giảm tốc độ lôi kéo cái thân nhỏ kia dù chỉ một chút. Chỉ đến khi dừng lại ở khu bỏ hoang, gã mới khựng lại suýt nữa đã quăng Rudo xuống đất giống việc quăng một món đồ thừa thải.
Bàn tay Enjin dừng lại giữa không trung. Phải rồi! Thằng nhóc này có cánh, giờ ném mạnh thật kiểu gì cũng gãy cho xem. Mà gãy cánh thì rắc rối to....
Có khi gã bị thần linh trên cao trừng phạt thì sao?
Nghĩ thôi cũng thấy mệt rồi, Enjin trề môi đành xách cái cái tên nhóc thả xuống nhẹ nhàng. Còn Rudo thì là nhướng mày không hiểu gã này bị cái gì.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Tự nhiên...
Enjin
Enjin
Được rồi, từ giờ tự lo đi nhóc
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
!!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Này! Anh không nghe tôi nói gì sao...!!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Này!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Này!!
Rudo lầm bầm, trong lòng bùng nổ sự bức xúc. Đi thì đi nhưng ít nhất cũng gỡ cái dây xích khốn kiếp này ra chứ?! Mắt xích quất vào cánh đau chết đi được.
Nhưng rồi nó khựng lại một suy nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu nó.
Khoan đã với cái tính thô lỗ của gã, đáng lẽ nó phải bị ném thẳng xuống đất rồi mới đúng. Thế mà lúc nãy gã Enjin lại khựng lại giữa chừng.
Nhớ đến cái phản ứng đó, Rudo nuốt nước bọt cảm giác lạnh sống lưng ập đến. Điều đó đã có nghĩa là.
Anh ta đã thấy cánh của mình rồi.
Cơ mà chẳng có thời gian để nó phản ứng, cánh cửa xe mở toang có những kẻ bước xuống trên đầu họ là chiếc mặt nạ kì lạ. Điều đó khiến nó có chút giật mình cảnh giác.
Trong khi Rudo đang đối mặt với đám người lạ mặt bên dưới, Enjin lại thảnh thơi từ trên cao tay cầm chiếc ống dòm xem chính vở kịch mình bày ra. Gã nhướn mày đầy thích thú. Nào nào mau diễn trò cho tôi đi!
Đúng như gã mong đợi, đám kia cuối cùng cũng chọc cậu nhóc ấy nổi điên. Luồng năng lượng của quả bom hẹn giờ kia giờ đây được châm ngòi bùng nổ dữ dội giữa vùng hoang vu. Rudo siết chặt tay, dây xích vướng trên cổ tay trong cơn giận, cậu biến nó thành một món vũ khí sắc bén, quất thẳng về phía đám người đó
Enjin
Enjin
Haha năng lượng khủng ghê! Quả nhiên mình không sai người bao giờ
Enjin vẫn thích thú quan sát, gã thấy một trong số chúng thành công hất văng món đồ trong tay Rudo. Chúng nghĩ rằng đã dẹp được mối nguy thì cậu đã lập tức chộp lấy cái bánh xe nằm ngay bên cạnh hóa nó thành 'nhân khí' một cái tên mà bọn chúng luôn mồm kêu.
Điều này là gã reo lên phấn khích không chỉ một 'vũ khí' có thể sử dụng được sao? Thiên tài con mợ nó rồi. Ai ngờ một con người thiên giới lại mạnh đến thế chứ.
Enjin
Enjin
Được rồi đến lúc ngăn tên nhóc thối rồi
Lần nữa Enjin bật chiếc ô, bình tĩnh nhảy xuống nhẹ nhàng tựa mặt giấy. Ngay thời khắc cậu nhóc định đánh cho tên khốn đấy, gã đột ngột xuất hiện.
Enjin
Enjin
Nào nào đủ rồi
Enjin
Enjin
Nhìn qua bên này đi nào
Ánh mắt sắt lẹm mùi sát khí phút chốc nhuộm mùi ngơ ngác của chú nai con cuối cùng nó cũng chịu buông lỏng, hạ đồ vật xuống. Nó tưởng tên này đã bỏ nó rồi.
Để sự nóng giận che đi nó chẳng nhận ra bản thân đã làm gì. Gã chỉ thấy một chú em sợ hãi chính thứ nó gây ra, có lẽ thứ kiềm hãm con người thật của nó cũng dần biết mất rồi.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Enjin...đấy à...
Enjin
Enjin
Đúng vậy
Rudo không đáp lời gã nữa, sự chú ý chuyển đến thứ tiêu tan trong tay của nó. Đầu nó ong ong không rõ lý do, nó chỉ thấy màu đỏ sẫm bất giác chảy tỏng xuống trên cổ tay.
Rudo thấy rõ vị sắt vụng trong khoang miệng, nó dùng cánh tay chà sát cánh môi để bôi đi vệt máu. Cứ chà đi chà lại vậy mà sắc huyết vẫn không ngừng tuôn bất luận mặc cho cái gã tồi nào đó vừa vứt nó giống món đồ cũ nát bước đến, thật ra đã quen rồi nên nó nào có thèm nói?
Enjin
Enjin
Xin lỗi nhé, tôi chỉ muốn xem cậu thực sự có năng lực thật sự hay không
Mãi lúc này gã mới nói câu nghe câu lọt vào tai nó.
Enjin
Enjin
Tôi sẽ chỉ cậu về thế giới và năng lực kia.
Enjin
Enjin
Thay vào đó
Enjin
Enjin
Hãy trở thành "người dọn dẹp"
Enjin
Enjin
Cậu là nhân tài đối với người dọn dẹp
....
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
....
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Tôi...
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Không muốn...
Enjin
Enjin
Hả?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Tôi nói là tôi không muốn...
Enjin
Enjin
....
Enjin
Enjin
Thật luôn?
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Ừm...
Enjin
Enjin
Thật ra cậu không có quyền từ chối đâu
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
!?
Enjin
Enjin
Được rồi, mau đi nào tôi sẽ dẫn nhóc đi băng bó!
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Này!!
Cái gã Enjin này thật sự chẳng đoái hoài gì đến cảm xúc của Rudo cả. Gã bắt đầu tái diễn trò xách mông nó mà chả chịu hỏi gì nữa rồi.
Lần này Rudo bị xách đi giống một con mèo mẹ xách con mình chạy lung tung, mặt nó đần ra thẳng phần vì mệt phần vì nó chưa biết gã ta định lôi nó đi đâu nữa. Giữa cái vùng rộng lớn giờ chỉ có hai bóng người, và cả hai không ai nói lời nào.
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Anh thấy nó rồi phải không?
Mãi Rudo mới cất giọng.
Enjin
Enjin
Hửm? Thấy gì?
Mất đến vào giây Enjin mới hiểu cậu nhóc đang ám chỉ điều gì.
Enjin
Enjin
À...
Enjin
Enjin
Phải anh mày thấy rồi mà đừng lo anh mày không có bán nhóc đâu mà sợ
Nghe Enjin bảo, ánh mắt liền nó dừng thẳng nhìn chằm chằm gã tựa một sinh vật lạ trên mặt đất này. Gã cũng chẳng ngu mà không nhận ra.
Chắc gã quên lúc nãy gã đã làm gì nó rồi.
Enjin
Enjin
Ừ...cái nãy không tính anh chỉ muốn thử sức nhóc thôi đâu có bán thật đâu...
Được một lúc cả hai người đứng trước một bức tường to lớn toát lên vẻ cũ kĩ, bụi bặm khiến nó trông thật to lớn vã cũng thật kỳ lạ. Cả những hình vẽ cũng trở nên đặc biệt, lại càng in đậm ấn tượng trong Rudo.
Enjin vừa thả nó xuống, chân Rudo mới kịp chạm đất. Còn chưa định thần được gì nó đã thấy cái áo trên người đã bị gã tóc vàng nào đó lột ra trong chớp mắt. Nó giật mình sắp la lên thì cái áo khoác to đùng đã trùm thẳng lên đầu nó.
Enjin
Enjin
Mặc vào đi nhóc vô trong đấy không an toàn lắm đâu, nhất là khi còn đang bận cái đồ thiên giới nữa
Rudo Surebrec
Rudo Surebrec
Anh...đúng là tùy tiện thật đấy
Nó buông một câu, phần bất lực trong giọng điều của Rudo cũng rõ mồn một ra. Dù vậy nó cũng ngoan ngoãn làm theo, chí ít cái áo khoác này vẫn đủ che đi đôi cánh sau lưng.
Nghe lời phết.
Dòng suy nghĩ cùng cảm giác hài lòng hiện lên gương mặt điển trai của người tên Enjin nọ.
.....
Họ men theo lối mòn trong con hẻm, nó bị kéo đến một căn phòng bé xíu nép ở góc tường. Khi cánh cửa bật mở, một hành lang dài kỳ quặc hiện ra trước mắt. Cuối dãy hành lang còn có một cánh cửa, Rudo không tài nào đoán nổi gã muốn dắt nó đến chỗ quái quỷ nào.
Cạch.
ㅤ
Hửm?!
Enjin
Enjin
Tôi tới gặp bác sĩ đây~
_End_
InuHana
InuHana
Viết chap này có vẻ mất thời gian hơn Hoa nghĩ
InuHana
InuHana
Cũng chưa beta gì...lười quá đi...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play