[Tokyo Revengers] Đêm Trăng Đầy Sao
mẹ sẽ đón..
Bi kịch của cậu có khi bản thân chưa nhận thúc rõ ràng
người cha trước của cậu một người đàn ông Philippines...
Cha ruột cậu bị đâm chết trong một vụ xô xát.
Nhưng..mẹ không mấy để tâm..?
Nhưng..Bà chưa bao giờ yêu thương
Trong mắt bà, cậu là gánh nặng, là tàn dư của quá khứ đau buồn.
Cậu có người em..dễ thương..
Cha mẹ không quan tâm yêu thương cậu-?
K- không sao..c- chỉ cần Emma..
lại vứt bỏ cậu-? Vô trại trẻ mồ côi..
Kurokawa Izana
//run rẩy//...//mấp máy môi//
Bà..đã rời đi..không dừng lại..
Bóng lưng bà..dầm khuất đi..-
Khoảnh khắc bị mẹ quay lưng bỏ đi đã gieo vào lòng đứa trẻ ấy một nỗi sợ hãi vĩnh cửu
Cậu sợ- không được yêu thương..nhưng
Cũng không xứng được yêu thương
Nó..là ngôi nhà cho những đứa trẻ không nới nưng tựa..-?
Nhưng- không phải chính xác..-
Một đứa trẻ ngây thơ và sự lạnh lẽo tàn nhẫn của thế giới người lớn.
Đó là một ngày ảm đạm. Izana khi ấy vẫn còn rất nhỏ, đôi mắt tím đặc trưng vẫn còn ánh lên sự trong trẻo
Nhưng..ánh mắt này về sau còn không-?
Mẹ của Izana dẫn cậu đến trước một tòa nhà cũ kỹ, tường xám ngoét. Bà không nắm chặt tay cậu, mà chỉ để cậu lẽo đẽo theo sau.
Không có cái ôm tạm biệt, không có lời dặn dò "ngoan nhé mẹ sẽ quay lại".
Bà chỉ nhìn cậu một cái thoáng qua
Đó không phải ánh mắt đau xót của người mẹ phải xa con, mà là ánh mắt của sự trút bỏ gánh nặng.
Bà quay lưng đi rất nhanh, tiếng giày cao gót nện xuống đường lạnh lùng, xa dần rồi khuất hẳn.
Đối với Izana, âm thanh đáng sợ nhất không phải là tiếng mắng chửi, mà là tiếng cánh cổng sắt nặng nề đóng sầm lại.
Tiếng Rầm khô khốc vang lên, ngăn cách cậu với thế giới bên ngoài, ngăn cách cậu với mẹ.
Khoảnh khắc đó, Izana nhỏ bé đứng chết lặng giữa sân. Cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cậu chạy lao ra cổng, những ngón tay nhỏ xíu bám chặt vào song sắt lạnh buốt, nhìn ra con đường vắng tanh.
Kurokawa Izana
//từng giọt nước mắt rơi lã chã//
Bước vào bên trong, không khí của cô nhi viện khác hẳn với ngôi nhà (dù thiếu thốn tình thương) mà cậu từng ở.
Xung quanh Izana là hàng chục đứa trẻ khác. Có đứa đang khóc lóc, có đứa ngồi thu lu một góc, có đứa nhìn cậu với ánh mắt dè chừng, soi mói.
. Izana cảm thấy mình như một con thú lạ bị ném vào một cái chuồng chật hẹp.
Cậu co rúm lại, cảm giác bất an xâm chiếm toàn bộ cơ thể.
Kurokawa Izana
....//ngồi góc//
???
...//lặng lẽ nhìn cậu//
???
*tsk-..lại thêm kẻ bị bỏ rơi*//nhìn trời//
???
*chờ đợi trong vô vọng...như bản thân trước kia*
???
...sẽ không ai đến và đưa mày ra đâu
Kurokawa Izana
//giật mình//
???
gia đình mày đã bỏ mày đi rồi//nhìn izana//
Kurokawa Izana
K- không..- mẹ tớ b- bở tớ chờ..- //không kìm được//
Kurokawa Izana
Hic- chỉ..- chỉ cần chờ..-//nức nở//
???
//tiến tới//..ở đây khóc cũng chả được gì
Kurokawa Izana
Hức-//thút thít//
???
mày- định sẵn là bị bỏ rơi..//kéo cổ áo izana lên//
Kurokawa Izana
Mẹ tớ- bảo sẽ đón//nức nở//
???
Chỉ là nói dối..//rời đi//
chấp nhận
Khi màn đêm buông xuống, nằm trên chiếc giường tầng cứng ngắc trong căn phòng tập thể, Izana không ngủ được.
Không khí nồng nặc mùi thuốc tẩy trùng, mùi ẩm mốc của chăn gối cũ và mùi của súp loãng.
Nó thiếu vắng hoàn toàn "mùi của mẹ" hay mùi của một gia đình.
Nhưng- cậu cũng không có tình yêu thương ở gia đình đấy-?
Cậu vẫn tin rằng đây chỉ là một sự nhầm lẫn, hoặc mẹ chỉ đi vắng một chút thôi.
Cậu nằm mở to mắt nhìn trần nhà bong tróc, lắng nghe tiếng thút thít của những đứa trẻ khác xung quanh.
???
..ngủ đi- sẽ không ai đến đâu..
???
..thức đêm mệt lắm..//quay người//
Có lẽ..ở đây có một chút sự quan tâm-?
Kurokawa Izana
Mẹ có quay lại đón mình không?//thì thầm//
Cậu nhớ về Emma, nhớ về gia đình Sano. Cậu tự hỏi mình đã làm gì sai? Tại sao Emma được ở lại, còn mình thì bị tống vào đây?
Kurokawa Izana
//lau nước mắt đọng lại trong mắt//
???
..mày không làm gì sai//quay người đối diện với izana//
Kurokawa Izana
mẹ- n..nhất định sẽ đến-..
Cậu nhìn thấy được từ izana suej yếu đuối..ngu ngốc..
Cậu cứ ngồi ở xích đu ngoài sân, mắt hướng ra cổng lớn mỗi ngày. Nhưng ngày qua ngày, không ai đến cả.
Từ sự chờ đợi, cậu chuyển sang thất vọng, rồi tuyệt vọng. Nước mắt ban đầu còn rơi, nhưng dần dần khô cạn.
Izana nhận ra rằng việc khóc lóc chẳng giải quyết được gì.
Hanrks Judo
...//nhìn trời//
Kurokawa Izana
...//đờ đẫn//
Hanrks Judo
//kéo cậu vào// hôm này ăn bánh bao
Không ai thương hại cậu cả.
Cậu bắt đầu xây dựng một bức tường băng giá quanh mình.
Nhưng..vẫn có kẻ đi qua được rào cản đấy..
Cậu không còn cười, ít nói hơn, và ánh mắt bắt đầu trở nên trống rỗng
Dần ở đây lâu..cậu quá quen thuộc với mọi thứ..
và cậu biết..tên luôn quan tâm cậu là Judo..
Còn tên đó..chỉ nói cậu là bánh ướt..
Kurokawa Izana
Từ giờ gọi tao là Izana..
Kurokawa Izana
đừng gọi là bánh ướt nữa..nghe kì cục gì đâu..
Hanrks Judo
Ok bánh ướt..//ra ngón đã hiểu//
Kurokawa Izana
//giậm chân//..đồ ch*t tiệt-
Hanrks Judo
A//bịp mồm cậu lại//
Hanrks Judo
Ai cho chửi tục,-?
Kurokawa Izana
//kéo ra//..vậy ngươi chỉ ta đánh nhau đi-!
Kurokawa Izana
//long lanh//
Hanrks Judo
Hừ..tạm được//quay ra chỗ khác//
Khi ở cùng Judo..cậu mới là trẻ con..bình thường-?
được cười..được hồn nhiên
của riêng
Khi Izana đã "quen" với cuộc sống ở cô nhi viện, đó không phải là sự hòa nhập vui vẻ, mà là sự chai sạn đến đáng sợ.
Cậu không còn là đứa trẻ khóc lóc bám vào cổng sắt nữa.
Cậu đã trở thành một "bóng ma" lãnh đạm, tách biệt hoàn toàn với phần còn lại của thế giới ồn ào.
Nhưng..cậu không phải cô đơn..
Và cậu cũng không cho phép cậu ấy rời xa mình
Izana không còn chạy ra cổng ngóng mẹ nữa. Cậu chấp nhận sự thật rằng mình đã bị vứt bỏ. Đôi mắt tím trở nên sâu thẳm, vô hồn và không dao động.
Cậu sẽ có thêm vào ánh sáng-?
Trong giờ chơi, khi những đứa trẻ khác nô đùa, tranh giành đồ chơi hay khóc lóc mách bảo mẫu, Izana thường ngồi một mình ở trên nóc cầu trượt
Cũng có lúc cùng với Judo vui đừa
Cậu nhìn xuống đám đông bên dưới như một vị vua nhìn xuống những con kiến, vừa khinh thường vừa ganh tị.
Cậu tạo ra một ranh giới vô hình quanh mình. Những đứa trẻ khác theo bản năng cảm thấy sự lạnh lẽo từ Izana nên cũng không dám lại gần bắt chuyện hay trêu chọc.
Chỉ cần Judo bên cạnh..là được
Kurokawa Izana
...//giữ vai cậu//
Kurokawa Izana
Nhất định..đừng có rời xa tớ..đừng có bỏ rơi tớ..
Hanrks Judo
...tớ hứa//cười mỉm//
Kurokawa Izana
...đó là lời hứa xuông..
Kurokawa Izana
...//trong lòng bỗng hết nặng trĩu//
Kurokawa Izana
//cười mỉm//
Kurokawa Izana
Nhớ rồi đó-!//mắt long lanh//
Hanrks Judo
...*đuôi cún..?*
Hanrks Judo
//vô thức xoa đầu izana//
Kurokawa Izana
//giật mình//
Hanrks Judo
Khục- y chang chú cún luôn//cười sặc//
Kurokawa Izana
...//sờ đầu//
Kurokawa Izana
//rồi nhìn cậu//
Kurokawa Izana
...*ấm áp..*
Kurokawa Izana
//nhìn xung quanh//
Kurokawa Izana
//kéo cậu lên nóc cầu trượt//
Cậu sợ..những đữa trẻ xung quanh..cảm nhận được sự ấm áp ấy..
Mà cướp mắt Judo..của cậu đi
Judo..chỉ là của mình cậu
Download MangaToon APP on App Store and Google Play