Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

AnhDuy | Cùng Phòng.

1

[Cói đứu🧘🏻]
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ê…
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
@Pháp Kiều
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
@Thành An
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Tụi bây biết quán nào cần tuyển dụng nhân viên không🥹?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Tao thật sự là đang cần việc gấp luôn ấy😭
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Khóc vl
Thành An
Thành An
Sao tự nhiên cần gấp dữ vậy mày?
Thành An
Thành An
Có chuyện gì hả?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ổn hong bạn🥲
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ổn… nhưng mà ý là
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Tiền trọ sắp tới hạn đóng nữa rồi
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Mà tao mới nghỉ việc ở quán cà phê😞
Pháp Kiều
Pháp Kiều
?????
Thành An
Thành An
Ủa wtf? sao nghỉ vậy bố🙂
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Quán đó nó ém lương tao…
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Địt mẹ nghĩ sao làm 1 tiếng 20k
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Mà tao làm 8 tiếng trả tao có 90k một ngày. Một tháng 2 triệu 7
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Hỏi đến thì kêu tại tao làm không đúng quy định nên bị trừ ra
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
???
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Quy định đéᴏ gì ngoài chuyện thằng chủ lᴏ̂̀n đấy ăn chặn tao
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Làm thế trâu bò cũng muốn biểu tình huống chi là tao
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
🫠
Thành An
Thành An
Má cho vô cái thế khó rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thua luôn hahah
Thành An
Thành An
Không nghỉ thì cũng không đủ tiền trả tiền trọ, tiền ăn,… bla bla các thứ
Thành An
Thành An
Mà nghỉ thì thất nghiệp🤣
Thành An
Thành An
Tội nghiệp con tui quá
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Biết tội thì vớt tui đi☺️
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Quá đói rồi, tiền trọ tháng này chưa gì đã 700k
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Có thể là sẽ lục thùng rác ăn để sống qua ngày
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quán tao làm đang thiếu người ca tối nè
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nhưng cực lắm á nha, không phải dạng đứng chơi cho vui đâu
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Cực cỡ nào cũng được
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Miễn có tiền là được
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Có tiền kêu tao làm trâu làm ngựa cũng được nữa
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
^^”…
Thành An đã gửi một ảnh chụp màn hình
Thành An
Thành An
Đây nè
Thành An
Thành An
Chỗ này nè
Thành An
Thành An
Lương khá, giờ giấc cũng ổn định, nhưng mà chủ bị xà mâu😀
Thành An
Thành An
Lâu lâu nhảy dựng lên chửi tao với con Kiều
Thành An
Thành An
Dm ông chủ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Kể thiếu rồi kìa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chỉ có cái ông già đó bị xà mâu thôi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Còn bà chủ vợ ổng thì hiền lắm mày
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lâu lâu cổ còn cho tao với mấy đứa trong ca đồ ăn nữa😛😋
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nhắc tới là tui thù lèm luôn á
Pháp Kiều
Pháp Kiều
😁
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Chỗ này có cần kinh nghiệm gì không anh em
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Biết đi phụ quán cà hê chứ ba cái quán ăn này một chữ cũng không biết làm🥲
Thành An
Thành An
Không sao đâu bạn
Thành An
Thành An
Ai chả từng không có kinh nghiệm
Thành An
Thành An
Vô làm bị rày riết cũng biết à
Thành An
Thành An
Nhưng mà người ta cần người thật thà, chăm chỉ là được.
Thành An
Thành An
Mày có hai cái đó là quá đủ rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Cần cù thì bù siêng năng😗
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
????
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Bù thông minh má ơi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đi bưng bê thì bù thông minh chi má🥰
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ủa nhưng mà nó có những công việc gì zậy
Thành An
Thành An
Bưng bê, dọn dẹp, phụ bếp... linh hoạt lắm
Thành An
Thành An
Nhiều khi không phải việc của mình mà chủ kêu thì cũng phải làm à🤓
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Rồi mày với Kiều có chức vụ gì không
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao không có nhưng mà thằng An gần gần giống quản lý ớ
Thành An
Thành An
Gà🐔
Pháp Kiều
Pháp Kiều
(?)
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mẹ mày
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nói chung là đi xin việc đi rồi có gì thằng An nói đỡ với bà chủ cho
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chứ ông chủ thì như cái lồn
Pháp Kiều
Pháp Kiều
À, mà sẵn cho mày biết, có một thằng nữa cũng mới vào làm tháng trước
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tên gì mà Quang Anh hả :))
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không nhớ rõ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao thấy nó trầm tính lắm, nhìn hiền hiền đụt đụt
Thành An
Thành An
Hiền hiền đụt đụt mà làm việc được hơn mày á😊
Pháp Kiều
Pháp Kiều
im chưa?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
🥹
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Cảm ơn tụi mày nhiều nhoo
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ơn này Duy sẽ trả
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Bạn bè mà, cảm ơn cái gì
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Sống cho đàng hoàng, đừng để nợ nần chồng chất là được
Thành An
Thành An
Mai đi nhớ ăn uống tử tế vô nha
Thành An
Thành An
Không có tiền thì gửi stk tao bank cho
Thành An
Thành An
Nhịn xong làm một bãi ngay quán là tao không có ra hốt đâu á☺️
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Nay cũng biết quan tâm nữa hả???
Thành An
Thành An
Quan tâm thiệt mà bạn
Thành An
Thành An
Tui là Ăn Đạn, trùm nổ hũ Việt Nam
Thành An
Thành An
😁
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Xàm 💩
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nhưng mà nói chứ nó quan tâm thiệt á
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ngủ sớm, mai đi xin việc i cục dàng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Bái bai nhơ, ngủ ngoan ớ
Đức Duy đã ❤️ 01 tin nhắn
___
Duy đứng trước quán ăn lúc kim đồng hồ vừa chỉ 17:45
Biển hiệu cũ kỹ, đèn vàng hắt xuống vỉa hè loang loáng như một lớp dầu mỏng
Mùi đồ ăn bay ra quyện với mùi khói xe và tiếng người qua lại, ồn ào
Mang cái cảm giác rất… khổ. Khổ vì phải lo cho mình, cho người thân, cho mọi thứ khi chỉ mới 22 tuổi
Kiểu ở quán giống như một nơi mà ai cũng ghé qua vì no bụng, chứ chẳng ai vì muốn mơ mộng
Duy kéo lại quai balo, hít sâu một hơi
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
“Bình tĩnh… chỉ là xin việc thôi”
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
“Không được thì làm lại. Đời mình… cũng còn dài mà”
Nhưng lời nói trong đầu thì khác xa cái cảm giác đang siết chặt trong lồng ngực. Có lẽ vì cậu biết, nếu hôm nay không xin được việc, thì nguyên tháng sau sẽ còn mệt dài
Cậu bước vào
Bên trong quán đông hơn tưởng tượng
Tiếng gọi món lẫn tiếng chén dĩa va vào nhau chan chát. Nhân viên di chuyển liên tục, giống như không ai có thời gian để thở
Kiều nói đúng thật… nơi đây không dễ dàng như cậu nghĩ
Duy đứng khựng lại vài giây, hơi lạc lõng giữa guồng quay ấy
NVP
NVP
Em tìm ai?
Một giọng nói vang lên từ phía quầy
Duy quay sang. Một bạn nhân viên đang đứng đó, tóc buộc cao, áo đồng phục dính vài vết nước sốt
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ê tới rồi hả?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/nghiêng đầu cười/
NVP
NVP
Ủa? Người quen của Kiều hở Kiều
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ừm. Bạn Kiều á, tới đây xin việc
NVP
NVP
Vậy dắt bạn vô gặp bà chủ đi, ông chủ đi rồi á
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Bà chủ ở đâu vậy ạ?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đi theo tao đi rồi biết à
___
Kiều quay người, kéo Duy đi vào một căn phòng nhỏ, xong rồi lại quay sang nói gì đó với một người phụ nữ đang cầm sổ ghi. Sau vài câu, người phụ nữ nhìn Duy từ đầu xuống chân, ánh mắt đánh giá
Chủ Quán
Chủ Quán
Em là bạn của Kiều với An hả?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dạ… vâng
Chủ Quán
Chủ Quán
Có kinh nghiệm làm quán hay gì chưa?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/hơi ngập ngừng/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dạ… có làm phục vụ part-time bên quán cà phê, với giao việc lặt vặt thôi ạ
Chủ Quán
Chủ Quán
Làm ca tối được không?
Chủ Quán
Chủ Quán
6 giờ đến 11 giờ
Chủ Quán
Chủ Quán
Nếu được thì làm, tại quán cô hết ca nào còn buổi tối mà thiếu nhân viên rồi
Trong đầu Duy hiện ra một loạt con số: tiền trọ, tiền điện, tiền ăn, tiền học, tiền đóng viện phí cho bà,…
Cậu gật đầu gần như ngay lập tức
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dạ được
Chủ Quán
Chủ Quán
Vậy thử việc hôm nay luôn nha. Ai rảnh thì An kêu bạn đó chỉ cho em này với
Thành An
Thành An
/liếc quanh, rồi gọi/
Thành An
Thành An
Quang Anh! Chỉ bạn mới giùm An
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/theo phản xạ nhìn theo hướng đó/
Ở cuối quán, một người con trai đang bưng khay chén. Ánh đèn hắt xuống làm lộ rõ vẻ mệt mỏi trên gương mặt ấy
Khi nghe gọi tên, người đó hơi ngẩng lên, đôi mắt tối màu lướt qua Duy một cách rất nhanh, như thể chỉ đủ để ghi nhận sự tồn tại của cậu
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Biết rồi đợi chút!
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/nói với vào/
Quang Anh đặt khay xuống, lau tay qua chiếc khăn trên vai rồi tiến lại
Khoảng cách giữa hai người lúc đó chỉ hơn nửa mét, nhưng lại mang theo một sự xa lạ rất rõ ràng
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Bạn mới hả?
Thành An
Thành An
Thành An
Thành An
Nhân viên mới
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Học hay làm full?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Vừa học vừa làm
Một câu hỏi, một câu trả lời. Không dư, không thiếu
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/gật đầu, chỉ tay về phía khu bếp/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Đi theo tôi, tôi chỉ cho
––––
dopis
dopis
tui là dopis hãy gọi tui là đô hoặc pít
dopis
dopis
😋

2

Duy lặng lẽ bước theo. Cậu không biết vì sao nhưng ánh nhìn của người này không khiến cậu thấy khó chịu, chỉ là… hơi nặng. Kiểu ánh mắt của người đã quen với mệt mỏi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Ở đây chia ra ba khu
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/vừa đi vừa nói, giọng đều đều/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Phục vụ, bếp, với dọn dẹp. Ca đầu thì cứ theo tôi coi rồi làm từ từ
Anh chỉ từng thứ
Chỗ lấy menu Chỗ gom chén Nơi ghi order Cách xếp khay
Mọi thứ diễn ra như một cái khuôn đã được lặp đi lặp lại cả trăm lần
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Làm nhanh nhưng đừng hấp tấp
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Ở đây đông, làm nhanh là đổ đồ liền
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Trong lúc còn khó khăn thì càng nên chú ý hơn
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ừm…
Duy cố ghi nhớ từng chi tiết, dù đầu óc có hơi rối. Tay chân vẫn còn lóng ngóng nhưng cậu không dám than
Cậu biết mình không có quyền kêu mệt
____
Lúc cao điểm, khách vào nườm nượp. Duy bắt đầu toát mồ hôi, áo dính lưng, chân đi liên tục không kịp nghỉ
Có lúc suýt va vào Quang Anh vì rẽ góc quá gấp
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Coi chừng!
Quang Anh khẽ nói, tay đưa ra đỡ lấy khay trên tay cậu
Một khoảnh khắc rất ngắn thôi, nhưng đủ để Duy nhìn rõ gương mặt đối phương gần hơn một chút
Quang Anh không đẹp theo kiểu nổi bật, nhưng lại có nét rất khó diễn tả - kiểu người nhìn một lần sẽ nhớ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
X–xin lỗi..
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Không sao
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/đặt lại khay vào tay Duy, rồi quay đi tiếp tục công việc của mình/
Mọi việc xảy ra cứ như thể chuyện đó chẳng đáng để tâm
Nhưng với Duy, không hiểu sao, tim lại đập nhanh hơn một nhịp
:“Chắc do mình bị áp lực thôi” Cậu nghĩ như vậy
___
Đến gần 10 giờ, quán đã vơi khách hơn
Duy tranh thủ dựa nhẹ vào tường, thở ra một hơi dài. Quang Anh đi ngang qua, trên tay cầm hai chai nước
Một chai được đặt xuống gần cậu
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Uống đi
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Hửm?… cảm ơn
Không thêm câu nào nữa. Nhưng sự im lặng đó không hề gượng gạo
Duy uống một ngụm, nước mát lan xuống cổ họng. Cậu không nhìn Quang Anh, nhưng vẫn biết người kia đang đứng cạnh mình, cũng đang thở, cũng đang mệt
Hai con người xa lạ, cùng dựa vào một mảng tường, chia chung một khoảng không nhỏ xíu giữa quán ăn ồn ào
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Làm quen với nhịp ở quán chưa?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/mắt nhìn về phía quầy/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Chắc… ờ, cũng tạm
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Tại ngày đầu mà, haha
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Rồi cũng sẽ quen thôi
Một câu rất bình thản, nhưng không biết vì sao, Duy lại thấy nó giống như một lời an ủi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Nhưng mà hình như cậu cũng mới thử việc thôi nhỉ?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ừ. Sợ ban nãy lỡ va phải anh… chắc không được nhận
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Có sao đâu mà
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Do quán đông khách thôi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Hôm nay không có ông chủ, nên chắc chắn cậu vẫn sẽ được nhận thôi
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Anh hoạt bát quá nhỉ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Làm em cũng không áp lực lắm
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Cũng thường thôi. Nhưng cậu tên gì đấy
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Khi nào được nhận vào làm, em sẽ nói cho anh biết
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
À mà—…
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đức Duy!!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/gọi với lại chỗ Duy đang đứng/
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vào ký sổ thử việc này
Cuộc trò chuyện giữa Duy và Quang Anh bị cắt ngang bởi Pháp Kiều
Dù bạn Đức Duy vẫn còn tò mò lắm. Nhưng giữa tiền và câu chuyện mà Quang Anh sắp hỏi thì Đức Duy vẫn sẽ chọn tiền hơn
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Thôi vào đi, khi khác nói
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Tôi đi rửa đống chén đây
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Vâng…
___
Khi hết ca, Duy theo Kiều ra phía sau ký sổ thử việc
Chủ Quán
Chủ Quán
/gật đầu/
Chủ Quán
Chủ Quán
Mai tới đúng giờ nha bé, coi được thì làm qua Tết có lì xì
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Vâng ạ!!
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/mắt sáng rực như vừa thấy ánh sáng cứu rỗi cuộc đời mình/
Chủ Quán
Chủ Quán
Ừ nhưng 3, 5, 7 thì nhớ cẩn thận trong tác phong làm việc
Chủ Quán
Chủ Quán
3 ngày này có chồng cô ở quán
Chủ Quán
Chủ Quán
Ông ấy khó tính lắm. Thông cảm cho cô nhé
Chủ Quán
Chủ Quán
/cười hiền/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dạ
Duy cúi đầu chào rồi bước ra ngoài. Trời đã tối hẳn, gió hơi lạnh, nhưng cảm giác trong lòng lại dịu đi một chút
Cái cảm giác giải quyết xong một mớ hỗn độn quả là tuyệt nhất
Ở phía sau, Quang Anh vẫn đang dọn dẹp, ánh đèn đổ dài theo từng chuyển động của cậu
Duy ngoái nhìn lại một lần
Chỉ một lần thôi
Không hiểu vì sao - giữa cả đống người xa lạ ngoài kia - ánh mắt ấy lại khiến cậu nhớ lâu hơn người khác một chút
––––
TEXT CUỐI CHAP
[Cói đứu🧘🏻]
Thành An
Thành An
@DucDuy
Thành An
Thành An
Mày định cua cái thằng Quang Anh à bố🥰?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
(?)
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
????
Thành An
Thành An
Vl đừng có giả ngu, sớm hai đứa mày tình tang tính tình tao thấy rõ
Thành An
Thành An
🙂 !!!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì hot mà không tag tao vậy 2 con chᴏ́ đẻ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
🥰 Nó vu oan tao kìa Kiều
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dmm từ bao giờ mới đi làm một ngày mà bị kêu muốn cua nhân viên trong quán không????
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
🙂
Thành An
Thành An
Chứ 2 đứa mày đứng sát rạt làm cái gì?
Thành An
Thành An
Trả lời
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
NÓI CHUYỆN BÌNH THƯỜNG CHỨ CÁI GÌ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
😀
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tắt cái cap locks dùm đi NHỨC ĐẦU quá
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Mày i chang mà má☺️
Thành An
Thành An
Vậy nó đưa chai nước cho mày làm cái gì💆🏻?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ai biết được. Đưa thì nhận thôi💀
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Đúng lúc đang chết khát mà TK còn 0 đồng
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
😘🥰❤️❤️
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thằng Quang Anh nó đó giờ vậy mà🫠
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đợt nó mới vô làm, nó cũng mua cho mày với tao đó thôi💔💔
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Định làm content bẩn hại con tao phải không thằng kia
Thành An
Thành An
Ừm, sao biết ý đồ hay dạ:^
Thành An
Thành An
Nhưng mà tao thắc mắc, mua làm chi vậy🤔??
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tạo ấn tượng tốt
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nôm na là làm vậy thì nhân viên cũ như bọn mình không có đè đầu nó được
Thành An
Thành An
Vúyp thế
Thành An
Thành An
Mà thằng Duy có gì đâu mà tạo ấn tượng chi
Thành An
Thành An
Nhàm chán🥱
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Con chó đẻ🤡… (x)
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thì ai biết được lỡ gì mai sau thằng Duy làm tốt lên chức thì sao😋
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đến lúc đó nịnh cũng nịnh rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hưởng fame đi lên thôi
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Chủn
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Kiều thông minh
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
An ngi su
Thành An
Thành An
Mụ nội cha mày
Thành An
Thành An
🙂🙂
––––
dopis
dopis
text cuối chap là tại không đủ chỉ tiêu nên mới ghi🤡
dopis
dopis
ai đọc thì đọc, không thì cứ skip qua chap mứi bình thường nho

3

Duy tới quán sớm hơn hôm qua gần mười lăm phút
Có lẽ vì đã biết nơi này sẽ là chỗ mình “trú thân” trong một thời gian dài. Cũng có thể… vì biết sẽ gặp lại vài gương mặt quen hơn một chút
Quán buổi chiều chưa đông, ánh nắng chiếu qua lớp kính làm sàn gạch sáng lên một màu nhợt nhạt
Kiều đang sắp bàn, thấy Duy thì nhướn mày cười
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đù. Nay tới sớm luôn bây
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Không đến sớm tí là sẽ bị khách nuốt mất đó…🥹
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/cười nhẹ/
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quen dần đi. Rồi mày sẽ như tụi tao thôi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Dính cái quán này như định mệnh
Duy khựng lại một chút
Định mấp máy môi hỏi gì đó nhưng rồi chỉ “ờ” một tiếng, xong lại đi thay áo
Khi cậu quay ra, Quang Anh đã có mặt. Vẫn dáng người cao, áo đồng phục hơi rộng, tóc có vẻ chưa kịp chải kỹ
Trông có nét mệt mỏi quen thuộc, nhưng kỳ lạ là... nhìn hoài không thấy chán
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Chào anh ạ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/chủ động chào trước/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/gật đầu/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Chào
Không khí vẫn chưa hẳn gọi là thân, nhưng cũng không còn xa cách như lần đầu
Ca làm bắt đầu bằng những việc đơn giản. Nhịp điệu hôm nay với Duy đã dễ thở hơn một chút, không còn quá hoảng loạn
Cậu làm theo những gì Quang Anh đã chỉ, chậm nhưng chắc. Thỉnh thoảng, ánh mắt Quang Anh vẫn lướt qua như để kiểm tra - không gắt, không soi mói, chỉ là theo thói quen của người đã quen với trách nhiệm
___
Tầm khoảng hơn 7 giờ, lúc khách vừa vơi đi, Duy với Quang Anh cùng đứng ở khu bếp để xếp lại chén
Không biết là do mệt hay do không khí im lặng làm người ta dễ nói thật hơn, Duy bất chợt mở lời
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Anh học xong chưa vậy?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/ngẩng lên nhìn cậu/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Chưa
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Còn học năm ba
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/hơi bất ngờ/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Ủa… anh cũng còn đi học đại học hả?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Ừ. Học buổi sáng. Tối đi làm
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Nhưng mà lâu lâu cũng phải off một ngày vì có ca học buổi chiều
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Em tưởng anh đi làm full
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Không có thời gian
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Nếu có cũng sẽ làm
Duy khẽ cười, nửa như đồng cảm, nửa như thấy bản thân mình trong câu nói đó
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Em năm hai… cũng đại học luôn
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Vậy hả?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dạ… em nhỏ hơn anh một tuổi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/nhìn cậu thêm vài giây, như đang sắp xếp lại cách xưng hô trong đầu/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Vậy gọi anh là anh cho đúng rồi
Duy gật đầu, nhưng trong lòng lại thấy hơi ấm kỳ lạ. Kiểu như vừa được công nhận ở một vị trí nào đó, dù rất nhỏ
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Anh học trường nào vậy?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Đại học RVX
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/khựng lại/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
…Ủa?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Em cũng học ở đó
Lần này thì Quang Anh thật sự nhìn cậu rõ ràng hơn. Không phải liếc qua như mấy lần trước - mà là nhìn kỹ, như thể đang xác nhận điều gì đó
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Em học ngành gì?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Quản trị kinh doanh
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Anh cũng vậy
Im lặng
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Vậy chắc chung khu giảng đường rồi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/bất chợt nói/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Chắc vậy…
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
mà em không thấy anh bao giờ
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Có chắc là chưa từng đi qua nhau bao giờ không?
Duy không trả lời, chỉ nhún vai, nhưng trong lòng lại có chút gì đó rất khó gọi tên
Cảm giác như hai người đã từng lướt qua nhau giữa biển người đông đúc, rồi hôm nay mới thật sự nhìn thấy nhau
Từ khoảnh khắc đó, ánh mắt Quang Anh dành cho Duy không còn đơn thuần là “nhân viên mới” nữa
Nó giống như một sự công nhận thầm lặng nào đó. Còn với Duy, sự chú ý dành cho người kia rõ ràng hơn rất nhiều
Không còn là sự tò mò mơ hồ
Mà là để ý
____
Giữa ca làm, lúc Duy bưng đồ ra bàn số 5, Quang Anh đi ngang, khẽ nói nhỏ
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Chiều thứ mấy đi học nhiều nhất?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Dả?
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
À… thứ 3 với thứ 5
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Vậy bao giờ đi học nhắn anh nhé, hai anh em mình đi chung
Một câu nói vô thưởng vô phạt, nhưng giữa tiếng ồn ào của quán, nó giống như một sợi dây nhỏ nối hai cuộc đời xa lạ lại gần hơn một chút
––––
Tối đến, khi thay đồ xong chuẩn bị ra về, Duy tình cờ thấy Quang Anh đứng ngoài hiên, nhìn xuống đường, tay cầm điện thoại nhưng không mở, ánh mắt xa xăm
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Anh về luôn hả?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Ừ, còn phải ghé mua thuốc cho bà
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
/nhìn sang, lòng hơi se lại/
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Bà anh bệnh hả?
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Đúng rồi
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/gật đầu/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Người già mà. Không sao đâu
Cách nói bình thản đến mức như đã quen quá lâu với điều đó rồi
Thật ra thì cũng đã gần 3 năm rồi chứ ít ỏi gì nữa
Hoang Duc Duy
Hoang Duc Duy
Anh… nhớ giữ sức khỏe
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
/liếc sang cậu, ánh mắt thoáng qua chút gì đó mềm hơn/
Nguyen Quang Anh
Nguyen Quang Anh
Em cũng vậy
.
__
___
Đêm đó, trên đường về phòng trọ, Duy không mở nhạc như mọi khi. Trong đầu cậu cứ lặp lại những mảnh vụn nhỏ ban chiều
Một người xa lạ Nhưng lại chung quán Chung trường Chung nhịp sống phải bươn chải giữa thành phố rộng lớn này
Và Duy nhận ra - Mình và Quang Anh lại có nhiều điểm chung đến kỳ lạ
–––
dopis
dopis
🧘🏻‍♀️

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play