I Forgive You. /BadThings/ (Andrew X Ivan)
Scene 1: Rebirth.
Tác giả.
Sốp ra bộ này có thể lại bộ thứ 5.
Tác giả.
Mặc kệ, mình cứ ra 🐿️🫙🫙
1 năm trước, Ivan đã 44 ngay tại sân thượng của một căn hộ. Tin về anh ấy 44 đã được đăng lên báo rất nhiều, kể về sự việc mà anh đã trải qua. Tin báo này đã lan truyền nhanh về các trang mạng xã hội. Andrew, người bạn của anh cũng đã biết và rất sốc khi nghe tin đấy. Mẹ của Ivan cũng thế, bà ta đã khóc rất nhiều khi nghe được tin con trai cưng của mình đã 44 tại sân thương đấy.
2 năm sau... Kể từ việc Ivan chết.
Andrew, bạn của anh ta đang làm việc trên máy tính của mình. Nghề chính của anh là phát hành game, sáng tạo những tựa game trên Roblox.
Hiện tại, Andrew đang 19 tuổi. Có đam mê về phát triển game. Thích trồng cây. Tâm trạng anh hiện tại rất nhớ Ivan và không quan tâm mọi thứ xung quanh cho lắm.
Anh cũng khá nổi tiếng về việc làm này.
Những bạn Fan luôn theo đuổi anh, thậm chí còn có bạn tỏ tình anh nữa.
Anh không thích, từ chối hết những cái đấy.
Trong đầu anh bây giờ chỉ nhớ về Ivan mà thôi.
Kể từ 2 năm trở đi, anh đã không được gặp Ivan một lần nào nữa.
Andrew.
//đang bấm máy tính làm việc//
Andrew.
Hm, làm nhiều rồi. Tôi nên nghỉ ngơi một chút.
Andrew rời khỏi bàn máy tính và ra bếp pha 1 cốc cà phê sữa.
Andrew.
//lấy bột cà phê và sữa đổ vô một ly nước thủy tinh//
Andrew vừa khuấy vừa suy nghĩ.
nên làm ly cà phê bắn 1 chút ra bàn
Andrew.
//để ý// Oh, tôi nên lấy. chút giấy để lau bàn.
Cậu đi lấy giấy và lau những giọt cà phê ấy.
Xong rồi cậu vẫn tiếp tục quay lại khuấy ly cà phê sữa của mình
1 hồi lâu cũng xong và cậu cầm nó lên uống.
Cậu ngồi vô ghế sofa. Vừa uống vừa coi TV.
Khung cảnh hơi chán, nhưng cũng chill.
Andrew.
Điều này thật là chán.
Andrew.
Tôi đang lập lại những cái hành động này như một bộ phim.
Andrew.
Tôi phải làm gì đó khác.
Cậu đứng lên và đi ra tủ lạnh để ly cà phê vô đấy.
Cậu ra khỏi phòng, bước đi lên sân thượng..
Andrew.
Vẫn là khung cảnh này..
Bỗng nhiên, bầu trời xung quanh Andrew bắt đầu tối dần.
Andrew.
C-cái quái gì vậy..?
Mọi thứ chìm vào một bóng tối nhất định
Cậu nhắm mắt lại vì cậu nghĩ rằng sẽ có gì sẽ giết mình.
Cậu mở mắt từ từ và thấy Ivan đang đứng trước mặt mình.
Andrew.
p...phải là.. cậu không..?
Andrew không tin vào mắt mình chứng kiến được rằng Ivan vẫn còn tồn tại.
Andrew.
Ôi trời ơi.. //chạy lại//
Andrew quá mừng rỡ, anh đã chạy lại và ôm Ivan rất chặt.
Andrew.
//khóc nức nở// Ivan..cậu còn sống hả..? đừng bỏ tôi nữa mà.
Ivan cũng dang tay và đáp lại Andrew 1 cái ôm.
Andrew không ngừng khóc vì không tin được sau 2 năm mình đã gặp lại được người mình quý nhất trên đời.
Ivan.
suỵt. Khóc nhiều không tốt đâu. //xoa đầu Andrew.//
Andrew.
Hic.. Tôi...tôi rất nhớ cậu..
cả hai im lặng. Andrew thì vẫn ôm Ivan. Bóng tối xung quanh cậu cũng dần tan biến đi, Ivan thì vẫn còn đó.
Có lẽ.. Ivan đã thực sự sống lại.
Tác giả.
Mọi người muốn chap sau là HE không, sốp làm👅
Scene 2: Self-care.
Về sự trở lại của Ivan khiến cho Andrew mừng rỡ đến nỗi rơi nước mắt.
Andrew.
//vẫn đang làm trên máy tính//
Ivan.
Này Andrew, cậu có vẻ vất vả rồi nhỉ?
Andrew.
Vâng, tôi khá là bận trong hôm nay.
Ivan.
Bạn có muốn ăn gì không? tôi ra ngoài cửa hàng tiện lợi mua.
Andrew.
Tất nhiên, tôi ăn gì cũng được miễn là bạn ăn được thì tôi cũng sẽ ăn được.
Ivan.
Okay, tôi đi mua nhé. À mà nhớ nghỉ ngơi đấy, đừng làm việc quá sức nhé?
Andrew.
Tôi biết rồi, cảm ơn bạn.
Ivan bước ra khỏi phòng để ra ngoài đi mua 1 chút đồ ăn vặt cho cả hai.
Bên trong, Andrew vẫn tiếp tục làm việc của mình.
Andrew đã xong công việc của mình trước khi Ivan về.
Anh ấy có vẻ đi khá lâu nhỉ?
Andrew.
Sao Ivan lâu về thế nhỉ.
Andrew.
Cũng nửa tiếng hay gì rồi.
Andrew.
Để mình ra đón cậu ta.
Andrew ra ngoài và đón Ivan về
Một hồi sau Ivan cũng đã về và xách 1 túi ni lông đầy đồ gia dụng và ăn vặt.
Ivan.
Xin lỗi vì đi khá lâu nhé. Tôi bị vướng bởi sự tra khảo của nhân viên bên đấy.
Andrew.
Ồ, mà tra khảo gì thế?
Ivan.
Vô trong đi, tôi sẽ kể.
1 lúc sau, Ivan và Andrew đi vào trong phòng của mình.
Ivan kể lại mọi chuyện cho Andrew khi đi cửa hàng tiện lợi.
Dưới đấy là quá trình của Ivan khi đi mua đồ.
Ivan.
//đang lựa đồ, món// hm.. Andrew không biết có thích cái này không ta..
Ivan.
Thôi mình cứ mua thử, nhìn cũng rất ngon và hấp dẫn.
Ivan.
Chắc cũng nhiều rồi nhỉ.
Ivan.
Mình nên đi về, Andrew đang đợi mình ở nhà.
Ivan đi ra quầy tính tiền.
Anh đặt giỏ của anh lên bàn tính tiền của nhân vật cửa hàng.
Nhân vật phụ.
Cửa hàng ### xin chào quý khách ạ.
Nhân viên bắt đầu lấy những đồ ăn bên trong cái giỏ ấy và quét máy.
Một hồi nhân viên cũng đã quét xong và nó tổng của các món anh đã mua.
Nhân vật phụ.
Tổng của anh là 385 ạ.
Nhân vật phụ.
Dạ được, quẹt vô đây đi ạ.
Anh lấy thẻ và quẹt vô cái máy ấy.
Cũng quẹt xong, nhân viên lại hỏi anh.
Nhân vật phụ.
Này anh ơi, nếu không ngại thì tôi có thể hỏi anh vài câu được chứ.?
Lúc này, nhân viên cửa hàng bắt đầu hỏi anh 1 câu.
"Anh có phải là cái người mà vừa rồi tự tử ở 1 căn hộ không..? xin lỗi vì đã hỏi nhưng nhìn anh giống người đó lắm"
"Ôi trời.. vậy đừng nói là anh là người đó nha.."
Ivan gằng giọng, bắt đầu khó chịu với những câu hỏi đó.
Ivan.
Các người không cần biết đâu, cũng đừng tìm hiểu sâu vào nó.
Ivan.
Nếu không thì đừng trách.
Nhân vật phụ.
.. Tôi- tôi xin lỗi.
Anh rất khó chịu với những câu hỏi vớ vấn đấy.
Tác giả.
Trời ơi, sốp bí văn.
Tác giả.
à mà HE thì sẽ có sau nha.
Tác giả.
Chứ giờ bí văn rồi💔
Scece 3: Imagine.
Ivan kể xong câu chuyện vưag xảy ra khi anh đi mua đồ.
Andrew.
Nhân viên gì nhiều chuyện vậy.
Ivan.
Vâng, họ rất hỏi tôi mấy cái đó. Khó chịu khi nghe lắm.
Andrew.
Ừ, vậy thế tôi khuyên cậu nên giấu mặt khi ra đương đi. Chứ nhiều người biết về tin... của cậu lắm..
Andrew.
Giờ cậu ngồi đợi tớ tí đi, tớ làm xong việc này rồi sẽ đi ngủ với cậu ngay.
Ivan ra ghế sofa ngồi đợi Andrew làm xong công việc của cậu.
Nếu cậu ngồi im không hoạt động trong 20 phút thì cái tưởng tượng của cậu sẽ xuất hiện. (Au.)
anh nằm xuống sofa và nhìn lên trần nhà.
Cơn tưởng tượng ấy lại xuất hiện trong đầu anh.
Ivan.
Tôi..đang ở đâu đây!?
The tumor.
Chào một lần nữa. 'Ivan'
Ivan.
Không không.. đừng.. đừng ám trong đầu tôi nữa!!
The tumor.
Ta đã cho cậu một cơ hội rồi cơ mà?
The tumor.
Và Ta cũng đã nhắc ngươi rằng nếu ngươi ngồi im trong 20 phút mà không hoạt động gì thì ta sẽ hiện lên mà?
The tumor.
Hừm, vô vấn đề chính.
The tumor.
Ngươi với Andrew dạo này sao rồi~?
The tumor.
Ta chỉ hỏi ngươi để biết thông tin thôi. //Nó điêu đấy//
Ivan.
Tôi với cậu ấy rất bình thường, không có gì cả.
The tumor.
Nào, ta biết ngươi đang che giấu điều gì cơ mà~
Ivan.
Che cái mả bố nhà mày.
Ziin [T/g bff💗]
Ố lộn kịch bản kìa🥀
Ivan.
Che cái gì?! Tôi nói là sự thật. Tôi với cậu ấy rất bình thường!!
The tumor.
Hừm, tùy theo ngươi thôi.
The tumor.
Ta vẫn biết ngươi đang che.
Phát hiện là mình đang ngủ gật. Chứ không phải là tưởng tượng.
Ivan.
Đầu óc mình sao thế này..
Andrew bước ra và nhìn thấy cậu đang xoa đầu.
Andrew.
Này Ivan, tôi xong rồi này.
Andrew.
Hừm, nhìn cậu trông mệt mỏi thế. Có chuyện gì à?
Andrew.
uhm.. vậy giờ, chúng ta đi ngủ nhé?
Ivan và Andrew dẫn nhau vào phòng.
2 anh leo lên giường ngủ.
Ivan vừa nằm xuống liền quay sang andrew và ôm eo cậu, hưởng hơi ấm của cậu.
Andrew khá bất ngờ khi anh làm vậy.
Cậu vuốt mái tóc mềm mại của Ivan và hôn vô chán anh.
Nghĩ rằng làm vậy sẽ khiến Ivan ngủ ngon hơn, không bị ảnh hưởng đến giấc mơ, sức khỏe của anh.
Cũng chưa chắc gì nhưng cũng có thể khiến lòng anh nhẹ nhõm hơn khi có cậu ở bên cạnh.
Andrew.
Ngủ ngon nhé. Ivan.. Tôi yêu cậu.
mặc dù anh đang ngủ say, không nghe lời chúc ngủ ngon của cậu nhưng lời nói ấy vẫn sẽ vọng trong đầu anh, in vào tâm trí anh khi anh vẫn chưa biết gì.
Tối nay sẽ là 1 đêm đầy ý nghĩa đây.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play