Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ATSH] Bùi Trường Linh - Hòa Âm Giữa Hai Thế Giới

Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Của KPI và Cảm Xúc

Đèn Neon của Sài Gòn vẫn còn sáng rực khi Kim Lý, quản lý của Lynn, đặt mạnh tập tài liệu lên bàn kính.
Âm thanh khô khốc đó đủ sức át đi tiếng nhạc R&B đang phát nhẹ trong căn penthouse đắt tiền.
Kim Lý
Kim Lý
/cau mày, chỉ vào màn hình máy tính bảng/Nhìn này, Lynn.
Kim Lý
Kim Lý
Top Trending: ‘Neon City’ vẫn No.1. Top Stream: OK.
Kim Lý
Kim Lý
Nhưng giới phê bình đang nói gì đây?
Kim Lý
Kim Lý
‘Một sản phẩm công nghiệp hoàn hảo nhưng thiếu linh hồn.’
Kim Lý
Kim Lý
‘Lynn là một vũ công tuyệt vời, nhưng chưa phải là một nghệ sĩ.’
Kim Lý
Kim Lý
Em hiểu không?
Lynn, đang lướt mạng xã hội với vẻ mặt thờ ơ, lập tức đặt điện thoại xuống.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em hiểu.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Ý anh là em cần một cái gì đó để họ ngậm miệng lại.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em cần một ballad.
Kim Lý
Kim Lý
/gật đầu mạnh/Chính xác!
Kim Lý
Kim Lý
Anh đã tìm được người hoàn hảo.
Kim Lý
Kim Lý
Cậu ta là thiên tài Indie, thủ khoa Violin và nhà sản xuất trẻ đang lên—Bùi Trường Linh.
Lynn nhíu mày.
Cô biết anh qua những bản nhạc mang chất thơ và có vẻ u hoài, hoàn toàn trái ngược với thứ âm nhạc "tốc độ cao" của cô.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Bùi Trường Linh à?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Phong cách của anh ta… hơi chậm.
Kim Lý
Kim Lý
Anh biết, nhưng đó là thứ chúng ta cần.
Kim Lý
Kim Lý
Chậm mà chắc. Anh đã đặt lịch.
Kim Lý
Kim Lý
Chiều nay, 3 giờ, tại phòng họp của Starz Entertainment.
Kim Lý
Kim Lý
/nhìn thẳng vào cô/Đây là cơ hội để em chuyển mình, Lynn.
Kim Lý
Kim Lý
Đừng làm hỏng nó chỉ vì cái tôi pop dance của em.
T
U
A
15:15 PM.
Linh nhìn đồng hồ. 15 phút trễ.
Anh chỉnh lại cây violin đặt cẩn thận bên cạnh, gương mặt không giấu được vẻ khó chịu.
Anh vốn là người ghét sự thiếu chuyên nghiệp.
Anh đến phòng họp với một chiếc áo phông đơn giản và chiếc balo đựng bản thảo.
Bên kia bàn, anh thấy một người đàn ông mặc vest (Kim Lý) và một cô gái.
Lynn, với chiếc váy bó sát và đôi giày cao gót nổi bật, cuối cùng cũng bước vào.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Xin lỗi, đường phố Sài Gòn luôn là cơn ác mộng.
Giọng điệu cô nghe có vẻ không thực sự hối lỗi, rồi cô ngồi xuống đối diện anh.
Kim Lý
Kim Lý
/vội vàng làm hòa/Chào Trường Linh. Rất vui được gặp cậu.
Kim Lý
Kim Lý
Đây là Lynn. Chúng ta bắt đầu nhé.
Anh gật đầu, đưa ra một tập bản thảo đã được in sẵn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi đã nghiên cứu về Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi có một giai điệu ballad rất phù hợp với chất giọng của cô ấy.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi gọi nó là ‘Giai Điệu Neon’.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/cầm lấy bản nhạc, liếc qua/Tên hay đấy.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Nhưng nó có vẻ hơi… tối giản?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/đặt bản nhạc xuống/Thành thật mà nói, anh Linh.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em cần một bản ballad có chiều sâu, có thể chứng minh thực lực của em, nhưng quan trọng nhất, nó phải viral được.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em nghĩ violin có thể làm điều đó trong 1 tháng không?
Anh nhướng mày, đặt tay lên cây violin.
Giọng anh trầm xuống, đầy sự kiên định.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Âm nhạc không phải là công thức, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Nó là sự chân thật.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Và nếu cô coi âm nhạc là một dự án KPI cần viral trong 1 tháng, thì có lẽ tôi không phải người cô đang tìm kiếm.
Kim Lý
Kim Lý
/lập tức chen vào/Linh, bình tĩnh.
Kim Lý
Kim Lý
Ý Lynn là chúng ta cần hiệu ứng tốt.
Kim Lý
Kim Lý
Cô ấy muốn một sản phẩm chất lượng cao nhất.
Cô thấy thái độ của Linh, bỗng nảy sinh một sự thách thức.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh đã nghe em hát bao giờ chưa?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi đã nghe Neon City.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/hỏi thẳng/Vậy thì anh nghĩ gì?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Là ‘sản phẩm công nghiệp thiếu linh hồn’?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/thở dài, tránh ánh mắt Kim Lý/Giọng cô có kỹ thuật.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Nhưng tôi không cảm nhận được gì.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô đang trình diễn, chứ không phải kể chuyện.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Nếu cô sẵn lòng gỡ bỏ chiếc mặt nạ pop star và hát bằng chính mình, tôi có thể làm việc với cô.
Lời nói thẳng thừng của anh khiến cô im lặng.
Cô chưa từng bị ai nói thẳng như vậy.
Sau một vài giây căng thẳng, cô mỉm cười, một nụ cười đầy quyết tâm.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Được rồi. Thỏa thuận.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh cho em sự chân thật, em sẽ cho anh tính chuyên nghiệp.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Bắt đầu từ ngày mai. 9 giờ sáng. Phòng thu của anh.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/gật đầu, ánh mắt đã dịu lại một chút/Đúng giờ nhé, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Âm nhạc đòi hỏi sự tôn trọng.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/đứng dậy, đưa tay ra/Chắc chắn rồi, anh Linh.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em sẽ không làm lãng phí thời gian quý báu của anh đâu.
Kim Lý thở phào nhẹ nhõm, biết rằng đây sẽ là một hành trình đầy chông gai nhưng đáng giá. Cuộc hợp tác giữa "KPI và cảm xúc" đã chính thức bắt đầu.
_________
Tác giả nè
Tác giả nè
Truyện mới cho các bạn đây
Tác giả nè
Tác giả nè
Mặc dù là bị dí deadline
Tác giả nè
Tác giả nè
Nhưng tớ sẽ cố gắng viết truyện đều đặn cho các cậu nhé

Chương 2: Cảm Xúc Thật Trong Phòng Thu Hiện Đại

Sáng hôm sau, Bùi Trường Linh đến phòng thu của Starz Entertainment lúc 8 giờ 45 phút, đúng giờ như thường lệ.
Phòng thu hiện đại, đầy đủ thiết bị điện tử tối tân, khiến anh cảm thấy hơi xa lạ so với studio mộc mạc của mình.
Đúng 9 giờ sáng, cửa phòng thu bật mở.
Lynn bước vào, không trễ một giây nào, mặc chiếc áo hoodie oversize và quần jogger, trông thoải mái hơn nhiều so với hôm qua.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/giọng hơi có vẻ thách thức/Chào buổi sáng, anh Linh.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh thấy đấy, em tôn trọng thời gian của anh.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/gật đầu/Tốt. Chúng ta bắt đầu.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi đã mang theo một bản nháp piano cơ bản của ‘Giai Điệu Neon’.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Hôm nay, cô chỉ cần hát demo mà không cần quá chú trọng kỹ thuật.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi cần cảm xúc.
Cô tiến vào cabin thu âm.
Kim Lý, quản lý của Lynn, ngồi bên cạnh anh ở phòng điều khiển.
Cô đưa tín hiệu.
Tiếng piano dạo đầu mang giai điệu ballad du dương, nhuốm màu buồn bã, vang lên
Cô bắt đầu hát. Giọng cô kỹ thuật, chuẩn xác, lên nốt cao hoàn hảo, nhưng thiếu đi sự rung động.
Sau đoạn điệp khúc đầu tiên, anh dừng nhạc.
/hỏi qua micro, gương mặt có chút khó chịu/Sao vậy?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/giọng bình tĩnh nhưng dứt khoát/Cô đang trình diễn cho một sân khấu lớn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi không cần điều đó.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
‘Giai Điệu Neon’ là một bài hát về sự hối tiếc, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi không nghe thấy sự hối tiếc nào trong giọng cô cả.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/hơi bực bội/Anh muốn em làm gì?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Khóc à? Em đang hát đúng nốt, đúng nhịp.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Đúng nốt không có nghĩa là đúng cảm xúc.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Hãy nghĩ về một thứ cô đã mất đi.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Không phải sự nổi tiếng, không phải tiền bạc.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Mà là một thứ gì đó đã khiến cô từng buồn đến phát khóc.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Hãy đưa cái cảm giác đó vào câu hát này ‘Phải chăng ta đã vội vàng đến thế…’.
Lynn im lặng. Cô cố gắng hát lại, nhưng vẫn bị anh ngắt lời.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Nó vẫn là một bức tượng đẹp, không phải một con người.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh Linh, em đã được đào tạo trong môi trường nghiêm ngặt.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em đã quen với việc kiểm soát giọng hát.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Đây là cách em hát chuyên nghiệp.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Chuyên nghiệp không có nghĩa là vô cảm.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô đang sợ hãi điều gì đó, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô đang sợ để lộ sự yếu đuối của mình.
Kim Lý thấy căng thẳng, liền can thiệp.
Kim Lý
Kim Lý
Linh, chúng ta có thể thử cho thêm chút reverb và delay để tạo độ sâu hơn không?
Kim Lý
Kim Lý
Có lẽ bản phối quá mộc…
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/lắc đầu, nhìn thẳng vào Kim Lý/Không.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Vấn đề không nằm ở reverb, Kim Lý. Vấn đề là ở người hát.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Đây là ballad, chúng ta không thể dùng hiệu ứng để lấp đầy khoảng trống cảm xúc.
Rồi Anh nhìn cô qua ô cửa kính.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi có một cách. Cô ra đây.
Cô miễn cưỡng bước ra khỏi cabin.
Anh yêu cầu Kim Lý tắt hết các thiết bị điện tử, chỉ để lại tiếng piano từ một chiếc loa nhỏ.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/chỉ vào chiếc ghế da cũ trong góc/Hãy ngồi xuống.
Anh ngồi xuống chiếc ghế piano gần đó.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi sẽ chơi mộc. Cô hãy nhắm mắt lại.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Quên hết micro, quên KPI, quên viral đi. Chỉ là cô, và âm nhạc.
Anh bắt đầu chơi đàn.
Tiếng piano mộc mạc, không qua bất kỳ hiệu ứng nào, vang lên đầy thổn thức.
Lần này, anh không yêu cầu cô hát.
Anh chỉ chơi, và hát mẫu một đoạn bằng giọng trầm ấm của mình.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Phải chăng ta đã vội vàng đến thế… để lạc mất nhau giữa chốn đông người…
Lynn nhắm mắt, lắng nghe.
Không có ánh đèn sân khấu, không có áp lực của máy quay, chỉ có giai điệu và giọng hát của anh.
Cô cảm nhận được sự chân thành trong từng nốt nhạc.
Bất chợt, cô nhớ lại những năm tháng cô luyện tập khắc nghiệt ở nước ngoài.
Cô đã phải hy sinh những mối quan hệ, những cảm xúc cá nhân như thế nào để đạt được vị trí pop star này.
Khi anh dừng lại, cô vẫn nhắm mắt. Cô hít sâu, rồi mở mắt ra, nhìn anh.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/nói nhỏ, giọng cô đã hoàn toàn khác/Em hiểu rồi.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em sẽ thử lại.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Lần này, em sẽ không hát cho khán giả, em sẽ hát cho chính em.
Cô trở lại cabin. Anh bật piano lên.
Khi cô cất tiếng hát câu đầu tiên, cả anh và Kim Lý đều sững sờ.
Kim Lý
Kim Lý
/thốt lên/Chúa ơi…
Kim Lý
Kim Lý
Đây là lần đầu tiên tôi nghe được giọng hát thật của cô ấy.
Linh mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhõm. Cuối cùng, Lynn cũng đã tìm thấy cánh cửa bước vào thế giới cảm xúc thật của chính mình.
Sự hợp tác này, chắc chắn, sẽ không còn là một dự án "KPI" nữa.
__________

Chương 3: Khi Vĩ Cầm Gặp Nhịp Bass Điện Tử

Ba ngày sau buổi thu âm giọng hát mang tính đột phá, không khí tại phòng thu Starz Entertainment lại trở nên căng thẳng theo một cách khác.
Nếu như lần trước là cuộc chiến về cảm xúc, thì hôm nay là cuộc chiến về cấu trúc.
Bản vocal mộc mạc của Lynn đã hoàn tất. Nó trần trụi, da diết và đầy ám ảnh.
Nhưng bây giờ, họ phải khoác lên nó một chiếc áo hòa âm.
Linh ngồi trước màn hình máy tính, tay xoay xoay cây bút chì.
Anh vừa cho chạy thử bản phối mà anh đã chuẩn bị.
Một dàn dây dày đặc, tiếng Piano chủ đạo và hoàn toàn không có trống.
Kết thúc bản nhạc, căn phòng im lặng. Chỉ có tiếng máy điều hòa chạy rì rầm.
Kim Lý là người phá vỡ sự im lặng, anh xoa xoa thái dương.
Kim Lý
Kim Lý
Linh à, tôi phải thừa nhận, bản phối này rất sang trọng.
Kim Lý
Kim Lý
Nó giống như nhạc phim điện ảnh vậy.
Kim Lý
Kim Lý
/ngập ngừng nhìn sang Lynn/Nhưng…
Lynn khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào tường.
Cô không nhìn vào màn hình mà nhìn thẳng vào Linh.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/nói thẳng/Nhưng nó buồn ngủ.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh Linh, đây là một bài hát tuyệt vời, nhưng nếu anh định phát hành nó như thế này, khán giả của em sẽ tắt sau 30 giây đầu tiên.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Nó quá… thính phòng.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/nhíu mày, giọng điệu bắt đầu có chút bảo thủ/Lynn, chúng ta đã đồng ý là ưu tiên chiều sâu.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô muốn tôi thêm cái gì?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Một tiếng drop ầm ĩ?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Hay tiếng bass đập vào ngực thình thịch để phá hỏng sự tinh tế của giọng hát cô?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/bước tới bàn điều khiển/Không phải phá hỏng, mà là nâng đỡ!
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh đang tư duy theo kiểu nghệ sĩ độc lập.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Còn em đang nói về thị trường. Em cần một nhịp điệu.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Một chút R&B hiện đại, một chút không khí của neon city mà em đã gây dựng.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Khán giả cần thứ gì đó để họ có thể lắc lư theo, ngay cả khi họ đang khóc.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/thở dài, xoay ghế lại đối diện với cô/Tôi không làm nhạc thị trường rẻ tiền, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tiếng điện tử sẽ làm bài hát trở nên lạnh lẽo.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh chưa thử sao biết nó lạnh lẽo?
Cô vươn tay, tự tin gạt tay anh ra khỏi chuột máy tính.
Cô mở thư viện âm thanh lên.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh nghe này.
Cô chọn một tiếng kick trầm, sâu và một tiếng snare khô khốc, mang hơi hướng future bass nhưng tiết chế lại.
Bùm… tách… bùm bùm… tách…
Âm thanh vang lên.
Nó không ồn ào, mà tạo ra một nhịp tim đều đặn, hiện đại và có phần ma mị.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/mắt sáng lên/Thấy không?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Nó không che lấp giọng hát. Nó tạo ra một không gian.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Giọng em là nỗi buồn cổ điển, còn cái beat này là thành phố hiện đại lạnh lùng bên ngoài.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Đó mới là ‘Giai Điệu Neon’ chứ?
Anh im lặng lắng nghe. Anh vốn định phản bác, nhưng đôi tai nhạy bén của một nhà sản xuất khiến anh khựng lại.
Sự tương phản này… thực sự thú vị.
Tiếng piano mộc mạc của anh bỗng trở nên cô đơn hơn khi đặt cạnh tiếng trống điện tử vô hồn kia.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/lầm bầm, tay với lấy cây violin/Được rồi.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Giữ nguyên cái beat đó. Đừng thay đổi gì cả.
Kim Lý
Kim Lý
/tò mò/Anh định làm gì?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Thêm màu sắc.
Anh kẹp cây vĩ cầm lên vai.
Thay vì kéo vĩ để tạo ra những âm thanh dài lê thê như dự tính ban đầu, anh bắt đầu dùng ngón tay búng vào dây đàn.
Tưng… tưng… tưng…
Tiếng búng dây violin tinh nghịch, mộc mạc hòa quyện một cách kỳ lạ với tiếng beat điện tử của cô.
Nó tạo ra một sự giao thoa giữa cổ điển và hiện đại, giữa con người và máy móc.
Cô nhắm mắt, bắt đầu phiêu.
Sau đoạn pizzicato, anh chuyển sang kéo vĩ ở những nốt cao chót vót, tiếng đàn réo rắt, len lỏi vào giữa những khoảng trống của nhịp trống.
Khi anh buông cây vĩ xuống, cả căn phòng lại chìm vào im lặng.
Nhưng lần này, đó là sự im lặng của sự kinh ngạc.
Kim Lý
Kim Lý
/vỗ tay bộp bộp/Tuyệt vời! Đây rồi!
Kim Lý
Kim Lý
Chính là nó!
Kim Lý
Kim Lý
Sự sang trọng của Linh và sự bắt tai của Lynn.
Kim Lý
Kim Lý
Chúng ta có một siêu phẩm rồi!
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/mỉm cười đắc thắng/Em đã bảo mà.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Anh thấy không, đâu phải cứ điện tử là ‘rẻ tiền’.
Anh đặt cây đàn xuống, khóe môi khẽ nhếch lên một chút – một nụ cười hiếm hoi.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi thừa nhận.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô có tai nghe tốt hơn tôi tưởng, Lynn.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Sự kết hợp này… chấp nhận được.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/trêu chọc/Chấp nhận được thôi sao?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Với em thì nó là thiên tài.
Chợt, Kim Lý nhìn vào bản phối trên màn hình.
Kim Lý
Kim Lý
Khoan đã, còn đoạn bridge.
Kim Lý
Kim Lý
Thông thường các bài của Lynn sẽ có một đoạn dance break ở đây để cô ấy thể hiện vũ đạo.
Kim Lý
Kim Lý
Chúng ta sẽ làm drop nhạc điện tử ở đây chứ?
Cô nhìn vào đoạn trống đó trên màn hình.
Theo thói quen, cô sẽ gật đầu.
Đó là giây phút cô tỏa sáng trên sân khấu với những bước nhảy điêu luyện.
Nhưng rồi, cô nhìn sang Linh. Cô nhớ lại tiếng đàn của anh vừa rồi.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
/dứt khoát/Không.
Cả Linh và Kim Lý đều ngạc nhiên nhìn cô.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Không dance break.
Cô lặp lại, quay sang nhìn Linh với ánh mắt đầy tôn trọng.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Bài hát này không dành cho đôi chân của em.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Nó dành cho tâm hồn.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em muốn chỗ này là đất diễn của anh.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/ngẩn người/Ý cô là…?
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Violin solo.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em muốn một đoạn solo thật da diết, thật bùng nổ ở đoạn bridge này.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Thay vì em nhảy, anh hãy dùng tiếng đàn để ‘hát’ nốt phần đau đớn nhất mà lời ca không thể diễn tả được.
Anh nhìn sâu vào mắt cô.
Anh thấy ở đó không còn là cô nàng "It Girl" kiêu kỳ của ngày đầu tiên nữa.
Đó là ánh mắt của một người đồng nghiệp thực thụ, biết hy sinh cái tôi cá nhân cho tác phẩm chung.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Cô chắc chứ?
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Đoạn đó thường là lúc cô hút fan nhất.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Em muốn khán giả nhớ đến em như một nghệ sĩ, chứ không phải một cỗ máy nhảy.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Và tiếng đàn của anh sẽ giúp em làm điều đó.
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hoàng Bảo Linh (Lynn)
Hãy làm cho họ nổi da gà đi, anh Linh.
Anh gật đầu, một cảm giác trân trọng dâng lên trong lòng.
Anh cầm cây vĩ lên một lần nữa, hít một hơi thật sâu.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
/giọng đầy hứng khởi/Được thôi.
Buitruonglinh
Buitruonglinh
Tôi sẽ cho cô một đoạn solo mà mười năm sau người ta vẫn phải nhắc lại.
Anh nhắm mắt, và tiếng vĩ cầm cất lên, xé toạc không gian phòng thu, mang theo tất cả những dồn nén và khao khát của hai con người trẻ tuổi đang tìm kiếm bản ngã của mình giữa chốn phồn hoa.
Đó là khoảnh khắc "hòa âm giữa hai thế giới" thực sự bắt đầu.
___________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play