Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Adminvirus //Sự Dối Trá//

Mở đầu // Giới thiệu

Người Telemon, vị đấng tối cao. Với bàn tay của người, với hàng trăm sự ngưỡng mộ, người đạp lên hàng trăm tiếng gào thét, bước chân của người vang vọng, toát lên một vẻ oai phong nhưng cũng không khỏi đáng sợ. Với bàn tay của người, người đã tạo ra thứ mà có ai biết được nó được sinh ra từ bóng tối vĩnh hành. 1x1x1x1. Nó được sinh ra với một nụ cười thiết tha, khao khát được chạm vào nguồn ánh sáng, sự sống mà nó hằng mong ước. Trong ánh mắt nó long lanh với sự ngây thơ của thế gian. Nó cũng muốn dang rộng đôi cánh để được tự do, để bảo vệ muôn người, để được sự ngưỡng mộ mà nó mong ước. Từng ngày cầm lấy cây kiếm gỗ hằng ngày tập luyện như người. Nhưng người đã dập tắt cái suy nghĩ bé bổng của nó. "Thứ sinh vật lỗi như ngươi chẳng bao giờ xứng đáng với cái mơ mộng xa hoa đấy đâu" Người nói. Hỡi người, người đã trực tiếp xé đôi cánh nó và đeo cho nó những sợi dây xích để nó không thể rời khỏi trần gian. Sự câm ghét của người thật sự đau đớn, cứ như từng trận mưa rơi xuống trên những vết sẹo không bao giờ lành của nó. Người đã chưa bao giờ gieo rắt cho nó một sự hi vọng mà nó hằng mong ước. Lời nói người cay độc và đau đớn. Nó cố gào thét cho sự cứu rỗi, rồi lại bị bỏ rơi. Để rồi người thật sự bỏ rơi nó. Cái bóng của người quá to lớn, che đậy bất cứ một ánh sáng nào có thể chiếu rọi qua từng kẻ lá, từng án mây. Nó cứ đợi ở đó, chờ đợi và chờ đợi chỉ để thấy chẳng ai đến và giải cứu nó. Nó đau đớn, như từng chiếc gai đâm sầm vào trái tim, chảy máu đến cả tận chân trời, nhuộm lấy nền đất đen ngòm. Cơ thể nó chuyển từ màu trắng tinh khiết, màu sắc mà người đã ban tặng cho nó, thằng màu đen của sự vĩnh hằng mà đáng lẽ ra nó đã được sinh ra. Màu đỏ phát ra từ ánh mắt như đã khóc rất lâu, có lẽ là từng giọt máu đã vắt kiệt trong con người nó để làm ra nước mắt. Miệng nó đã bị khóa lại để không còn tiếng khóc than của nó vọng ra từ cơ thể thối tha đó nữa. Nó? Hắn giờ đây đã là một cái xác thối rữa từ bên trong, cơ thể xanh ngòm với không một trái tim, kéo lê lết thanh kiếm là thành quả của sự câm ghét của bản thân, là thành quả của sự bỏ rơi, sự đau đớn mà hắn đã phải chịu đựng. Hắn lang thang vô vọng, cô độc trong chính cái bóng của mình. Mỗi bước chân in lên hai chữ đau đớn từ cả thân sát và nhượm đỏ sự sâu thẩm bên trong. Để rồi bị lôi kéo vào một con đường khác mà hắn đã nhầm với sự giải thoát. Ánh sáng cứ trắng rồi lại đỏ, mờ ảo. Hắn không chắc đây có phải là trò chơi, nhưng trước khi hắn nhận ra thì bàn tay đã nhượm màu máu, đỏ ngòm với những tiếng hét đau đớn đến tận xương tủy. Sự hi sinh, sự tự do, sự bảo vệ mà hắn đã từng hứa giờ đây đã bị bỏ quên ở một só, còn lại với sự câm thù, tức giận che đậy mắt của hắn. Hắn chỉ tự hỏi tại sao người lại làm thế, để sinh ra một thứ vô dụng, đáng thương như hắn rồi ruồng bỏ. Hứa rằng sẽ trao cho hắn cái thứ gọi là "thiên đường" rồi đạp hắn xuống địa ngục một cách đau đớn. Hắn bị cái bóng tối nơi đây làm mù quán bởi sự hận thù và tức giận. Bóng tối đã từ từ lan dần xuống vùng đất nơi đây, để lại đôi bàn tay đã chai sần vì đôi kiếm, vì sự giết chóc, đã không còn làm cho hắn còn trong sạch như xưa. Nhưng vẫn đi trong vô vòng, ngày này qua ngày khác, chỉ để khao khát gặp được người xưa. . . Quên đi cả chính mình, một bóng người lặng lẽ, vẻ mặt tái nhợt cũng với thanh kiếm đã sờn cũ suất hiện trước mặt hắn. Người có vẻ khác lắm, nhưng thân thể và nét đặc trưng của người vẫn còn đấy. Trái tim có lẽ như đã quặn thắt lại, nhưng hắn đã vứt bỏ nó từ lâu. Giờ đây hắn không chần chừ mà lao thẳng tới, đâm mạnh vào ngực của người. Máu nhỏ giọt xuống nền đất lạnh lẽo, trên cái thân thể của người, nơi mà người từng nâng vào lòng mà xoa dịu hắn mỗi đêm hắn khóc, mỗi lần hắn ngã. "Telemon, người có nhớ con không? Con đã thay đổi, như những gì người nhìn thấy con, một thực thể không có quyền được sống, một sinh vật đáng chết, một món quà từ cõi âm, từ nơi mà con nên thuộc về. Hỡi người có còn nhớ lấy từng nước mắt của con không?" Hắn nói một cách cay đắng. Khuôn mặt người toát lên vẻ đau đớn, cả lẫn thể sát và tinh thần. Người đã ở đây, nhìn thấy nó một lần nữa, nhưng không còn là một nụ cười ngay thơ mà là một nụ cười khờ khạo, xen lẫn sự ác độc và tàn nhẫn, như hệt những gì người đã làm với nó. Chỉ biết hắn xoáy mạnh lưỡi kiếm vào ngực người, làm người khó mà thở nổi, đến cả việc cử động cũng là một vấn đề khó khăn. "Ta nhớ chứ, rất rõ. Nhưng trong mắt ta, con chưa bao giờ là vật lỗi cả..." Người nói một cách đau đớn, máu học ra từ miệng khi người nâng tay lên và chạm vào mái tóc trắng của hắn rồi xoa nhẹ. "Ta không còn là người như xưa nữa, ta không... phải là 'Telemon' nữa.. Ta không xứng đáng với sự vinh danh đó, hay cái chạm của con, hay sự tha thứ của loài người.. Ta.. Ta chỉ muốn con tìm sự thật bản thân mình... Liệu con còn tin lời ta nói nữa không đây?.." Chỉ biết người mĩm cười nhẹ, mí mắt cũng nặng dần. Nụ cười hắn từ từ chuyển thành một vẻ mặt trầm ngâm, dường như không thể giấu nổi sự hoài nghi. Tay hắn vẫn nắm lấy thanh kiếm, nhưng cũng thả dần. "Ý người là?. . ." Người không trả lời. Từng nhịp tim cuối cùng như những tiếng chuông vang vọng khắp bầu không gian, đi theo với sự im lặng là lời ca không có câu trả lời. Rồi cứ thế, 1 giọt, hai giọt lăng dài trên má hắn. Hắn khóc, như 1 đứa trẻ. Hắn vẫn là nó, vẫn muốn được người mắng, được đánh để hiểu rõ cái sai của mình. Nhưng người đã đi rồi, đi một nơi rất xa..
Còn tiếp~
------------------------
Ali /TG/
Ali /TG/
:P
Ali /TG/
Ali /TG/
Đây là lời mở đầu thôi nhé, đừng lo tớ không soạn bài văn dài đằng đẳng như thế này mỗi chương đâu~🤠
Ali /TG/
Ali /TG/
Thôi truyện kia tớ chịu
Ali /TG/
Ali /TG/
FPE nản quá..~
Ali /TG/
Ali /TG/
haizz, viết cho đủ qua chap í mà
Ali /TG/
Ali /TG/
1271 chữ, lần đầu viết dài dị lun á
Ali /TG/
Ali /TG/
.

~ Chương 1 ~

Từ từ thức dậy, ánh mắt hé mở, để luồng ánh sáng chiếu vào căn phòng trống trãi.
Người từ từ tĩnh dậy với cơ thể đau nhức và tả tơi, bầu không gian thật trống rỗng và lạnh buốt, lạ lẫm giữa căn phòng vốn dĩ không phải của người.
Khắc hẵng với bầu không gian cuối cùng mà người nhớ, nơi này dễ thở hơn rất nhiều.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Ngồi phất dậy, nhìn xung quanh//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Bỗng nhiên đau nhói ở ngực, liền lấy tay áp vào ngực mình// "Agh..."
Cơ thể người đã được băng bó 1 cách kĩ càng, gần như không 1 kẻ hở.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Suy nghĩ// 'Đây là đâu cơ chứ, tôi muốn về...'
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Đung đưa chân cố gắng nhảy xuống giường//
Người cố lết khỏi chiếc giường lạ lẫm, nhưng khi vừa chạm vào mặt đất, tiếng động từ cửa vang lên, đẩy cửa bước vào.
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người ngồi im đấy." //Nghiêm giọng//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Giật mình, nhanh chóng thụt chân lại//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Đ-Đây là đâu?"
1x1x1x1
1x1x1x1
//Tiến tới bên cạnh người, đóng sầm cửa lại// "Người nên im lặng đi, chúng giết chết thì toi đấy."
Chúng?..
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Ai cơ?.."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người đang ở khu vực của kẻ giết người. Thụt thò tiếng động mà phát hiện một người sống không chừng chúng chẻ miệng người làm đôi là nhẹ đấy."
1x1x1x1
1x1x1x1
//Đặt dĩa thức ăn lên trên bàn// "Ồn ào ta đâm chết, người đừng trách."
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
...
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Tại sao lại cứu ta?..."
Câu hỏi vang vọng giữa không trung, 1x1 vừa bước chân đi được nửa bước liền khựng lại, nhưng hắn chưa dám quay đầu.
1x1x1x1
1x1x1x1
"Tại sao lúc đó người không phản kháng? Đáng lẽ ra người đã có thể chặn được, sao người lại đứng yên?"
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Phì cười//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Để làm gì cơ chứ, chả phải đến lúc cuối cũng sẽ chết dưới lưỡi kiếm của con sao?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Con?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Bẩn thiểu chết đi được." //Rời khỏi phòng và khóa cửa lại//
Sự im lặng lại quay lại với căn phòng trống rỗng. Những tỉa nắng lại lặng lẽ nhảy chân sáo dưới nền đất trống trãi.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Nhìn dĩa thức ăn// "Đã thành ra thế này rồi thì hứng đâu mà ăn nữa chứ?.."
Người lại im lặng, rồi ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn về giường. Có lẽ đây là phòng của 1x1, bừa bộn, chỉ có 1 chiếc cửa sổ nhỏ chừa đường cho ánh nắng, vừa ngột ngạt vừa đáng sợ nhưng lại rất dịu dàng và hiền hòa.
Trước khi người có thể nghĩ được gì thì nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, các killer khác chăng?... Người liền mím môi, không dám phát ra tiếng động.
?-?
?-?
1: "Sao anh yếu đuối thế? Không ra tay nổi với bọn chúng à?"
?-?
?-?
2: "Bám lấy bố chưa đủ à nhóc, ta sẽ móc mắt ngươi ra nếu còn hó hé một chữ nữa."
?-?
?-?
1: "Em..."
?-?
?-?
2: "1x1 đâu nhỉ? Mà ai để ý cơ chứ?"
?-?
?-?
3: //Im lặng, nghe tiếng glitch//
?-?
?-?
2: "Nói cũng phải."
Tiếng động xa dần và xa dần, những giọng nói này người chưa nghe bao giờ. Từ đầu đến nay, chỉ có giọng 1x1 là người được nghe, còn lại thì.. Ais.. Sau lần đâm ấy, người lại chả nhớ rõ gì.
-----------------
Chiều hôm ấy, người chỉ có luẩn quẩn quanh căn phòng nhỏ, dùng những thứ 1x1 đưa, ăn những bữa ăn 1x1 cho. Mệt mõi quấn lấy cơ thể người, vì vậy mà từ sáng người đã không hề hó hé 1 lời. Bất tỉnh sau vài ngày khiến cơ thể người bị rút cạn kiệt sức lực.
1x1 thì chỉ quay trở lại phòng vài lần rồi lại biến mất nhanh chóng.
Người nhớ bên phía bên kia, nơi có những người đồng hành cùng là người sống sót giống người
-----------------
-Tối muộn-
1x1x1x1
1x1x1x1
//Về lại phòng// "Người chưa ngủ?"
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Nằm nghiêng sang 1 bên// "Không ngủ."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Được, vậy đừng ngủ" //Ngồi trên ghế cạnh bàn làm việc//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Kẻ giết người các con chỉ thế thôi à? Giết rồi lại về, về rồi lại né tránh nhau, sáng hôm sau lại đi săn?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người tò mò làm gì?"
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Ta muốn về."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Ta không muốn."
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Tại sao cơ chứ?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Ta muốn hành hạ người 1 tí ấy mà" //Nằm lên bàn, miệng khẽ nhết cười//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Nếu mà người có chết khi cố gắng quay về, thì ta cũng không giúp đâu đấy."
Cuộc hội thoại nhanh chóng chìm vào sự im ắng của màn đêm, hắn cũng không muốn tiếp tục câu chuyện, mà liền nhắm mắt cho qua.
Đêm ấy, người không ngủ được.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Nghiêng qua nghiêng lại//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Ngó nghiêng 1x//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Suy nghĩ// 'Ngủ rồi sao?'
1x1x1x1
1x1x1x1
//Ngủ gục trên bàn//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Mò xuống giường//
Dù đã bị cảnh cáo, nhưng người vẫn không hề chừa mà ngược lại còn tò mò tiến lại cánh cửa, mở ra rồi nhìn lén bên ngoài.
Bên ngoài âm u, hành lang tối đen toát nên vẻ đáng sợ của nơi đây.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Nheo mắt để nhìn rõ hơn//
Người đang nhìn thì bỗng nhiên..-
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"!!?-"
?-?
?-?
//Bắt lấy, tóm lấy cổ áo rồi đẩy mạnh vào phòng, áp vào tường// "ÒA, LÀ MỘT KẺ SỐNG SÓT NÈ NHỈ? SENTINEL MÀ PHẢI CHỨ?"
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Agh- Cái-!?"
Ánh sáng từ ngoài cửa từ từ truyền vào mắt người, hình bóng của kẻ giết người này..
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Aya.. 1x1 à.. Anh bẩn thật.." //Nhận ra 1x1 đã dậy từ lâu, cười 1 cách điên loạn//
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Anh đem 1 con chuột vào nhà mấy ngày rồi nhỉ? Trong khi anh là người trực tiếp cấm em tiếp xúc với bố."
(Headcanon: ~Các killer không thật sự cần ngủ nên C00lkid đi lang thang xong jumpscare bất ngờ như dị là phải~)
1x1x1x1
1x1x1x1
//Từ từ ngồi dậy// "Đúng đấy?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Con chuột đấy là đồ của ta, ngươi thử giết nó xem?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Ah.. 𝘚𝘩𝘦𝘥𝘭𝘦𝘵𝘴𝘬𝘺 à.. Thật là đáng thương" //Nắm chặt hơn//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Vùng vẫy//
1x1x1x1
1x1x1x1
"?..."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Shed.. Gì cơ?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Ah anh 1x1" //Cười nhìn 1x1//
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Trí nhớ anh tệ nhỉ? Shedletsky, không phải là 1 người sống sót bên phía bên kia à?~"
1x1x1x1
1x1x1x1
...
1x1 với cơ thể thối rữa của hắn, đến nội tạng còn không có nói chi ra não để nhớ. Hắn ta có trí nhớ rất ngắn hạn, đó là tại sao.
1x1x1x1
1x1x1x1
"Thú vị thật đấy" //Cười ác ý//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Nhưng ngươi hơi ồn rồi thì phải, có nên tống ngươi ra khỏi đây không nhỉ?"
C00lkid biết sức mạnh của 1x1, vì hắn cũng là 1 đội trưởng, C00lkid cũng không dám cãi lại.
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Haiz.. Anh đấy.."
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Họ mà thấy đến một cọng tóc của tên này thì sẽ giết anh mất thôi~" //Ném mạnh Shedletsky vào tường//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"AGH-?!" //Dựa vào tượng, mặt xanh xao do những vết thương chưa lành//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Cút ra khỏi phòng ta, mẹ kiếp?!" //Đứng phắc dậy//
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Được rồi, được rồi~"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Bí mật nhỏ của anh" "Suỵt, để coi nó muốn nhảy ra khỏi miệng em lúc nào nhé?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
//Nhanh chóng rời đi//
Sau khi C00lkid rời đi, 1x1 nhanh chóng khóa cửa lại, tiến nhanh đến Shedletsky 1 cách tức giận.
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người đã làm gì?!"
Còn tiếp~
Ali /TG/
Ali /TG/
Ôi thôi định viết tiếp í mà thấy dài rồi..
Ali /TG/
Ali /TG/
Sợ bỏ công vào truyện rồi drop thấy phí ghê..~

~Chương 2~

Ali /TG/
Ali /TG/
Sao hong ai đọc hết dị, tui cho Shed chết chắc cũng không ai mò ra quá💔🥹
---
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người đã làm gì?! Telemon, hay 𝘚𝘩𝘦𝘥𝘭𝘦𝘵𝘴𝘬𝘺 nhỉ?!"
Hắn tức giận nắm lấy cổ áo của Shedletsky, còn người thì ngồi dựa vào gốc tường, khuôn mặt nhăn nhó khó tả, đau đớn với cái vết thương còn chưa lành hẳng.
1x1x1x1
1x1x1x1
"Người sắp chết rồi đấy, tên nhóc đó không để yên đau, ta đã làm nhiều chuyện gai mắt nó lắm" //Đẩy Shedletsky ra//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"C-C00lkid? Nó sẽ hiểu mà.. chứ?.." //Nhăn nhó//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Nó sẽ hiểu là nếu nó nói ra thì nó sẽ được nhiều sự yêu thương hơn đấy."//Ghé sát gần, 'đôi' mắt nhìn với sự tức giận//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Ở đây không có cái thứ 'Đùm bọc lẫn nhau' như bên cái khu kẻ sống sót đê tiện của người đau, sự ghen tuông và tức giận đã che mắt hết những người cố gắng sống sót ở đây rồi."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Giết hoặc bị giết." "Người chỉ cần đợi đến sáng mai thôi."
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Sợ hãi rụt lùi// "Nếu vậy thì.."
Căn phòng im lặng một cách đáng sợ, tối om với sự lạnh lẽo mà căn phòng đem lại. Người không dám thở mạnh, nhưng thật sự người đang rất đau, cơ thể người tê nhứt, người rưng rưng rồi..
Hai đôi mắt nhìn nhau im lặng, đôi bên đối lập nhau. Bên sự kinh hãi khốn khổ, bên còn lại ăn tươi nuốt sống, một sự cảnh báo đáng sợ..
-----------------
~Sáng hôm sau~
Shedletsky liền bị lôi ra ngoài từ phòng 1x1 bằng một sự tức giận. Bàn tay người đó nắm chặt lấy cổ tay Shedletsky một cách bạo lực trước khi ném mạnh người xuống sàn giữa phòng khách.
Những kẻ giết người khác đã tập trung đông đủ, như một cuộc họp, kể cả 1x1.
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
//Ném mạnh Shedletsky xuống sàn, tay vuốt lấy tóc một cách mệt mỏi// "Ai chịu trách nhiệm đây?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
//Ngồi trên ghế coi//
Slasher /Forsaken/
Slasher /Forsaken/
//Ngồi bên cạnh im lặng nhìn//
Noli /Forsaken/
Noli /Forsaken/
//Đứng ở một góc nào đó có thể thấy được trong căn phòng//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Sao phải làm lớn chuyện lên nhỉ?" //Tức giận//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Không làm lớn chuyện thì sao nào 1x1? Đây không gọi là phản bội à? Đê tiện lắm đấy." //Khoanh tay//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Im lặng nhìn 2 bên//
1x1x1x1
1x1x1x1
"Việc gì cứ làm lố lên, cứ ném ta và hắn ra ngoài là được?"
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Ý ngươi là để một kẻ phản bội làm việc của hắn cho đến khi bị phát hiện và sau đó để hắn đi?" //Nghiêng đầu//
Hai người nhìn chầm chầm nhau, đôi bên không chịu ai, nhưng John Doe lại cười phá lên.
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Hết đường chối cãi rồi nhỉ? Nào, mọi người thấy sao? Nên làm gì đây?"
Slasher /Forsaken/
Slasher /Forsaken/
//Làm kí hiệu tay// "Tôi thật sự không quan tâm mấy, Noli?"
Noli /Forsaken/
Noli /Forsaken/
"Sao không bảo Spectre tống tên này ra khỏi đây? Ta không vào nơi đây vì thứ này." //Kí hiệu tay//
(Heacanon: Noli và Slasher bị mute nha mọi người. Noli thì tớ theo lore mới chứ không phải lore mà Noli vẫn còn share chung cái lore với 007 í. Và tớ theo (wiki thì phải) rằng John Doe ghét 1x1 còn C00lkid thì sợ John Doe. )
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"K-khoan đã, đó không phải lỗi do tôi sao, liên quan gì cơ chứ?.."
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Nghe cho rõ đây thằng khốn nạn." //Ghé sát xuống//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"1x1 là đứa đã đem mày vào và nó phải chịu trách nhiệm dưới cái danh nghĩa là kẻ giết người, dưới cái danh nghĩa là tiếp tay cho người khác, cho cái đứa như mày. Lỡ mày đánh úp thì sao? Thì thế lỗi là do ai?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
//Dơ tay// "Em có ý kiến.."
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Sao chúng ta không bầu cử?"
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Hah.. Lôi hết cái ý kiến của tụi bây ra à, được thôi."
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Còn cái bọn chưa chính thức í, ta coi như là sẽ lấy ý kiến lần này."
Azure /Forsaken/
Azure /Forsaken/
"Được, ta không đông ý."
Itrapped /Forsaken/
Itrapped /Forsaken/
"..." //Không hề nghe một cái gì hết từ đầu đến cuối//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Sao ta lại còn bận tâm đến hai tên này nhỉ?" //Chán nản//
Azure /Forsaken/
Azure /Forsaken/
"Thả Shedletsky ra, ta nói thật đấy, thật sự là có thời gian để giải quyết như thế này à? Ta cũng có công việc chứ. Cứ thả đi là xong."
Noli /Forsaken/
Noli /Forsaken/
"Dễ dãi thật đấy, thật đáng thương.." //Kí hiệu tay//
Noli /Forsaken/
Noli /Forsaken/
"Chắc đó là lý do mà ngươi.. Uhm.."
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Thôi thì cứ giết đi, 𝘤𝘢̉ 𝘩𝘢𝘪."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Cảm mồm đi thằng chó chết tiệt." //Gườm C00lkid//
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
//Im//
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"Không còn c-cách nào khác à?.." //Sợ hãi//
Mặt của Shedletsky đã nhanh chóng tái nhợt khi nghe những lời tàn nhẫn mà bọn giết người này nói. Người lùi lại chầm chậm trên nền nhà.
Itrapped /Forsaken/
Itrapped /Forsaken/
"Đứng yên đấy đi..." //Không có hứng thú//
Itrapped /Forsaken/
Itrapped /Forsaken/
"Nhít nhầm là chết đấy..."
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Giật mình//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Thôi được rồi? Đốt hết đi."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Đốt?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Ý ngươi là sao?" //Nhăn mặt nhưng vẫn hơi sợ//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Thiêu."
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Cả hai."
1x1x1x1
1x1x1x1
"Nè khoan đã hơi quá đáng rồi đấy?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Ít nhất thì để hắn đi còn các người muốn đánh đập gì ta chả được?"
Slasher /Forsaken/
Slasher /Forsaken/
"𝘕𝘨𝘶̛𝘰̛𝘪 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘱𝘩𝘢̉𝘪 𝘯𝘨𝘶̛𝘰̛̀𝘪 đ𝘢𝘯𝘨 đ𝘶́𝘯𝘨 𝘵𝘳𝘰𝘯𝘨 𝘤𝘩𝘶𝘺𝘦̣̂𝘯 𝘯𝘢̀𝘺 đ𝘢̂𝘶, 1𝘹1"
(𝘈𝘉𝘊= Kí hiệu tay)
1x1x1x1
1x1x1x1
"Nhưng ta đang đề nghị đấy?! Để hắn đi đi? Hắn đã làm gì?"
C00lkid /Forsaken/
C00lkid /Forsaken/
"Giờ anh lại bảo vệ hắn?"
1x1x1x1
1x1x1x1
"Đúng đấy, thì sao nào?"
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Được rồi! Chết tiệt, ồn quá!" //Tức giận la lên//
John Doe /Forsaken/
John Doe /Forsaken/
"Kêu Guest 666 ném tên đấy về nơi mưu sinh đi, còn lại ta tính sổ với 1x1 sau."
John Doe nói một cách tức giận. Đúng, 1x1 là đội trưởng, nhưng John Doe cũng đã đóng vai trò không hề nhỏ, anh ta vẫn luôn muốn cướp lấy cái danh hiệu đấy.
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
//Bị lôi đi// "Ơ này?! Khoan-, thả tôi ra-?!"
Người bị kêu lê lết ra khỏi nơi đó với một sự hung dữ nhất định, rõ ràng bàn tay đang bấu chặt vào người. Shedletsky chỉ thấy đầu óc mình mơ màng, rõ ràng là bọn chúng đã làm gì đó.
Guest 666 /Forsaken/
Guest 666 /Forsaken/
//Kéo đi đến khu người sống sót//
Guest 666 /Forsaken/
Guest 666 /Forsaken/
"....." //Nhìn một lúc rồi để trước cửa//
Ali /TG/
Ali /TG/
C00lkid V2 ;)
Trước khi Shedletsky bất tỉnh, người chỉ cảm thấy nó nhìn người lâu, rồi rời đi. Những cơn gió lạnh lẽo chạy trên những vết thương của người. Làm ơn ai đó hãy đi ra đi, hãy lôi tôi vào nhà và chữa lành cho tôi...
Shedletsky /Forsaken/
Shedletsky /Forsaken/
"1x1.."
Còn tiếp~
Ali /TG/
Ali /TG/
Truyện chưa có cái củ nợ gì về Adminvrus hết🥹
Ali /TG/
Ali /TG/
Chắc từ Chương 5 mới có.
Ali /TG/
Ali /TG/
Do tớ nghĩ là ví dụ nhé, mình bị 1 người nào đó bỏ rơi, cái hồi họ muốn quay lại làm bạn thì cậu sẽ khó lòng chấp nhận chứ đúng không.
Ali /TG/
Ali /TG/
Tớ đang dựa trên logic đó để viết í. Tính ra định đăng vào ngày 26, nhưng 27 mới đăng được😔
Ali /TG/
Ali /TG/
Hôm qua (ngày 26) kiểu sao ta.. Học 6h-11h30 (Học chính thức) 12h45-17h15 (Học bù) 17h30 tới 20h (học blah blah)
Ali /TG/
Ali /TG/
💔

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play