[Linhgill] Dù Sao Chúng Ta Vẫn Bên Nhau~
chap 0: giới thiệu
Vũ Trường Giang
tên: 👆
tủi: 25-35
cao: 1m5 - 1m65
Bình Trường Lui
tên: 👆
tủi: 16-36
cao: 1m7 - 1m84
Bùi Trường Linh.
giống lui :)
Võ Đình Nam
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m78 - 1m83
Lê Hồ Phước Thịnh
tên:👆
tủi: 13 - 33
cao: 1m65 - 1m68
Đặng Thành An
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m67 - 1m69
Nguyễn Thảo Linh
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m7
Trần Thị Phương Thảo
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m69
Đỗ Việt Tiến
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m75
Nguyễn Quang Anh
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m72
Thanh Bảo
tên: 👆
tủi: 19-39
cao: 1m74
Hòang Lê Bảo Minh
tên: 👆
tủi: 16 - 36
cao: 1m7
Nguyễn Hòang Bảo Ngọc
tên: 👆
tủi: 13 - 33
cao: 1m6 - 1m63
Nguyễn Lê Minh Huy
tên: 👆
tủi: 16-36
cao: 1m70 - 1m75
Nguyễn Hòang Long
tên: 👆
tủi: 16-36
cao: 1m75 - 1m8
Lý Quốc Phong
tên: 👆
tủi: 13 - 33
cao: 1m7 - 1m75

tg
Gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh gillxlinh
chap 1: sự bắt đầu
sau này nv chính sẽ là ng khác nha....
Giang và Linh học chung lớp, nhưng mỗi người bước vào ngôi trường này với một xuất phát điểm khác nhau.
Đây là ngày đầu tiên Linh chuyển trường
thầy chủ nhiệm
Đây là Linh, bạn mới từ quê lên. Hoàn cảnh hơi khó khăn, mong lớp mình giúp đỡ bạn nhé cả lớp // giới thiệu //
Bình Trường Lui
xin chào mọi người
thầy chủ nhiệm
rồi em về chỗ kia nha // kế bên Giang //
Trong những buổi học đầu, thầy phát hiện kiến thức của Linh bị hổng khá nhiều. Bài tập trên bảng Linh nhìn mãi vẫn không hiểu
thầy chủ nhiệm
Giang, con kèm Linh thêm nhé. Bạn mới cần thời gian bắt nhịp lại. // chỉ đạo //
Vũ Trường Giang
// gật nhẹ //
Bình Trường Lui
ờm.. cảm ơn cậu // cúi mặt //
Vũ Trường Giang
Này! // đứng dậy //
Vũ Trường Giang
đi xuống thư viện với tôi // nắm tay chạy đi //
Bình Trường Lui
hả hả hả!??? // chưa load kịp //
Vũ Trường Giang
Cậu ngồi xuống đây. Mình xem cậu đang vướng chỗ nào // chỉ vào sách //
Bình Trường Lui
Tớ… hơi chậm, cậu đừng ngại nha!? // lúng túng //
Vũ Trường Giang
Ngại gì. Ai chẳng có lúc bắt đầu lại. // bật cười //
Thế là những ngày sau, người ta quen với hình ảnh Linh và Giang ngồi cạnh nhau ở thư viện: một người kiên nhẫn giảng, một người chăm chú lắng nghe.
Bình Trường Lui
Giang bận lắm mà… sao cậu giúp tớ nhiều vậy? // thắc mắc //
Vũ Trường Giang
Vì tớ tin cậu sẽ tiến bộ. Với lại… giúp được ai đó cảm giác cũng vui mà
Bình Trường Lui
*Ngày nào đó, nhất định mình sẽ đứng ngang hàng với Giang không phải vì tự ái, mà vì tớ muốn xứng đáng với sự giúp đỡ của cậu*
Sau vài tháng học chung, Linh đã tiến bộ rõ rệt. Giang vẫn đều đặn kèm cậu, đôi khi hai người còn cùng nhau giải những bài tập khó.
Mọi thứ tưởng chừng bình thường… cho đến một ngày.
Chiều hôm ấy, Giang chạy vội đến lớp sau giờ tan học, định nói chuyện với Linh về một bài tập còn chưa hiểu
Nhưng vừa nhìn thấy Linh,
Vũ Trường Giang
Linh ơi // chạy đến //
nhưng bất ngờ Linh nhìn cậu
Bùi Trường Linh.
Cậu là…? // lạnh lùng //
Vũ Trường Giang
Tớ… là Giang… người hay kèm cậu học… tớ… // sững người //
Bùi Trường Linh.
// nhún vai, quay lưng định đi //
Vũ Trường Giang
Linh, hôm qua chúng ta còn….
Bùi Trường Linh.
Tớ không biết cậu. Tớ không quen cậu. // ngắt lời //
Giang cảm giác như đất dưới chân mình vừa rung chuyển. Không lẽ cậu đã hiểu nhầm bao lâu nay. Nhưng sau vài ngày quan sát, Giang nhận ra điều kỳ lạ
Vũ Trường Giang
* mực vẫn còn ở cổ tay vì hôm qua vừa vô tình quẹt dính, nó vẫn y nguyên chỗ đấy vẫn là Linh nhưng lại quá xa lạ*
Sau đó, đôi khi Linh vẫn là Linh thân thiện, nhưng bất chợt, một tính cách khác lại xuất hiện: xa cách, và không nhớ gì về Giang.
Giang nghiêm túc nói với thầy chủ nhiệm, và cả lớp dần nhận ra Linh… có thể đang chịu ảnh hưởng của một hội chứng đa nhân cách. Điều này giải thích vì sao những ký ức về Giang đôi lúc lại hoàn toàn bị xóa sạch.
Nhưng Giang không bỏ cuộc! Cậu quyết định tiếp cận Linh lại như thưở ban đầu
Vũ Trường Giang
*Dù có bất kỳ ai trong cậu xuất hiện, tớ vẫn sẽ ở đây. Tớ không rời cậu*
Một ngày! khi Linh với một ký ức có Giang xuất hiện,
Vũ Trường Giang
*Nhìn thấy cậu trở lại, tớ biết mọi thứ sẽ ổn*
truyện tuần này đến đay thôi nhá :)
tg
mấy con vợ cho ta cái gì đi?
cái gì?
một cái bông chứ gì nữa :)
chap 2: sự thật
tg
vẫn phải ngoi lên làm 🐶
Sau khi phát hiện Linh có dấu hiệu đa nhân cách, Giang bắt đầu để ý Linh kỹ hơn từng mọi họat động. Cậu nhận ra Linh không chỉ có hai nhân cách, mà dường như… có đến ba nhân cách khác nhau.
sau khi tổng hợp Giang đã kết lụân
. Linh “thật” – hiền, tốt bụng, ngoan ngoãn, biết cảm ơn
Đây là Linh mà Giang quen đầu tiên, người luôn cố học hành và biết trân trọng sự giúp đỡ của cậu.
2. Linh ‘‘lạnh lùng” – tách biệt, không nhớ gì về Giang cả
Nhân cách này thường xuất hiện khi Linh quá căng thẳng. Ánh mắt sắc lạnh, giọng trầm, không bao giờ nhìn Giang quá ba giây :(
3. Linh “nổi loạn” – ngang bướng, thích trêu chọc Giang, gây rối
Nhân cách này khiến Giang đau đầu nhất. Lúc xuất hiện, Linh như biến thành một người hoàn toàn khác: nghịch ngợm và… rất hay gây rối.
Hôm ấy, Giang đến thư viện như thường lệ. Linh đang ngồi ở bàn cũ.
Vũ Trường Giang
Cậu là Linh… bình thường đúng không? // ngồi xuống ghế kế bên Linh//
Bình Trường Lui
Ừm… Hôm nay tớ ổn. Cậu dạy tớ bài hôm qua đi.
Vũ Trường Giang
// cười khẽ //
Nhưng chỉ vài phút sau, Linh chợt ôm đầu. Cây bút rơi xuống bàn.
Vũ Trường Giang
Linh! Không sao chứ ?! // hoảng hốt //
BTL
Ai là Linh? À… cậu đang muốn gặp cái đứa yếu đuối kia hả Giang? // cười //
BTL
Tại sao lúc nào cậu cũng tìm nó? Không thử nói chuyện với tớ xem?
// chống tay lên bàn //
Vũ Trường Giang
Tớ quan tâm cả ba… chỉ là tớ lo cho Linh nhất.
// mệt mỏi //
BTL
Cậu lo cho nó… hay lo vì cậu thích nó? // bật cười //
Vũ Trường Giang
// sững người //
Vũ Trường Giang
* Sao... sao tim mình đập mạnh thế này *
BTL
Biết gì không? Bảo vệ được nó… là nhờ có bọn tớ nữa đấy. Cậu đừng nghĩ nó chỉ là một mình // nhìn Giang chằm chằm //
Rồi bất ngờ, Linh lại ôm đầu, gục xuống bàn.
Vũ Trường Giang
Tớ đây. Cậu ổn rồi. Tớ sẽ không bỏ cậu // nắm vai Linh //
Bình Trường Lui
Giang… xin lỗi… tớ không kiểm soát được… // bật khóc //
Vũ Trường Giang
Không sao. Cho dù trong cậu có bao nhiêu người… tớ vẫn ở cạnh cậu. // khẽ siết vai Linh //
Từ đó, Giang quyết tâm tìm hiểu rõ hơn về những nhân cách trong Linh.
Mỗi lần một nhân cách khác xuất hiện, Giang đều ghi lại từng chi tiết: cách nói chuyện, sở thích, thói quen.
Cậu không sợ.
Giang chỉ lo một ngày nào đó Linh “thật” sẽ biến mất hoàn toàn.
Sau nhiều tuần quan sát, Giang bắt đầu nhận ra một điều kỳ lạ:
Cả ba nhân cách của Linh đều phản ứng hoàn toàn khác nhau khi nghe đến từ “gia đình”.
Vũ Trường Giang
*Phía sau Linh… chắc chắn có một câu chuyện rất lớn.*
Hôm ấy, khi Giang đang trực nhật ở lớp,
Bình Trường Lui
Giang… tớ… tớ thấy cái đó rồi
// hoảng lọan chạy vào //
Vũ Trường Giang
Cậu thấy cái gì?
// đạt chổi xuống lại gần //
Bình Trường Lui
..... // im lặng //
Bùi Trường Linh.
Giang! Đừng để nó nhớ lại. Không sẽ nguy hiểm.
Vũ Trường Giang
Nguy hiểm cho ai?
// ngạc nhiên //
Bùi Trường Linh.
Cho cậu, Lẫn cho nó
// khẽ đáp //
đêm đó giang không ngủ được
Vũ Trường Giang
* mình phải điều tra cho bằng được chuyện này *
Giang vốn có quan hệ tốt với thầy chủ nhiệm, nhờ vậy thầy kể cho cậu nghe một phần sự thật
thầy chủ nhiệm
Linh lớn lên cùng mẹ. Cha ruột bỏ đi từ khi Linh còn nhỏ. Sau này mẹ tái hôn. Người cha dượng có vấn đề… và Linh đã trải qua vài năm rất tệ. Mẹ em ấy ly hôn, nhưng… đến bây giờ Linh vẫn còn ám ảnh. // kể cho Giang //
Vũ Trường Giang
// nắm chặt tay cảm giác tức giận không thể tả //
thầy chủ nhiệm
Cách đây một năm, cha ruột của Linh quay trở lại. Ông ấy… giàu có, quyền lực. Và ông ta giành lại quyền nuôi Linh.
Vũ Trường Giang
Vậy bây giờ Linh sống với cha ruột ạ // sững lại //
thầy chủ nhiệm
Đúng. Nhưng Linh không nói chuyện về ông ấy với ai cả.
Một mảnh ghép lớn rơi xuống
Vũ Trường Giang
* trực tiếp hỏi Linh đi cho lành *
Vũ Trường Giang
// đặt cuốn vở xuống //
Vũ Trường Giang
Linh… tớ muốn biết sự thật. Nếu cậu không muốn nói, tớ không ép. Nhưng tớ muốn hiểu cậu
Bình Trường Lui
Giang… tớ sợ lắm
// run rẩy //
Vũ Trường Giang
Không sao. Tớ ở đây
Bình Trường Lui
Hồi nhỏ… tớ sống với mẹ. Mẹ thương tớ lắm. Nhưng cha nuôi… ông ấy luôn ghét tớ. Mỗi lần mẹ đi làm… ông ấy lại trút giận lên tớ.
// nhắm mắt //
Vũ Trường Giang
// im lặng nắm nhẹ tay Linh //
Bình Trường Lui
Một ngày… mẹ phát hiện. Bà đưa tớ chạy khỏi nhà, ly hôn ngay lập tức. Nhưng tớ lúc đó… đã quá sợ hãi. Tớ bắt đầu quên nhiều chuyện… và những giọng nói khác… bắt đầu xuất hiện
Bình Trường Lui
Tớ nghĩ mình ổn rồi… nhưng rồi cha ruột trở về. Ông ấy đưa tớ về sống với ông ấy. Nhưng Giang à… ông ấy tốt… nhưng quá xa lạ. Nhà ông ấy… lại quá lớn, quá sang trọng. Tớ không quen. Tớ sợ
Vũ Trường Giang
Nhân cách thứ 2… là để tự vệ phải không? // nhẹ hỏi //
Bình Trường Lui
Còn cái nhân cách hay gây rối kia… là phần của tớ hồi nhỏ. Phần bị kìm nén lâu quá. // gật //
Vũ Trường Giang
Vậy còn nhân cách ‘thật’…? // nuốt nước bọt //
Bình Trường Lui
Là phần muốn sống bình thường. Nhưng càng muốn sống bình thường… thì quá khứ càng kéo tớ lại. // cười buồn //
Vũ Trường Giang
// nắm chặt tay Linh //
Vũ Trường Giang
Linh… cho dù cậu có bao nhiêu người ở bên trong cậu đi nữa… tớ cũng sẽ ở đây. Cậu không phải đối mặt một mình.
Bình Trường Lui
Giang… tớ… tớ sợ nếu tớ nhớ hết quá khứ… tớ sẽ biến mất
// nước mắt khẽ rơi //
Vũ Trường Giang
//Kéo Linh vào vòng tay, siết nhẹ//
Vũ Trường Giang
Không. Tớ sẽ giữ cậu lại. Dù phải đối mặt với quá khứ của cậu!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play