Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chạy Khỏi Nhân Cách

chương 1

Trước khi cưới 2 người từng là những người hạnh phúc nhất, cô nghĩ ah luôn như vậy cho tới khi, ah suất hiện nhân cách, 1 nhân cách mà cô chưa từng nghĩ sẽ sảy ra vs mình, nhưng sự thật vẫn là sự thật cô bị trói buộc bởi ah, bởi nhân cách chiếm hữu, khiến cô hối hận vì đã, chọn anh, cô đã có trốn thoát nhưng vẫn bị ah bắt lại và lần này cô không chịu nổi cô chỉ muốn thoát khỏi sự ràng buộc này dù có chết
Sợi dây siết thêm vào cổ tay khiến cô tê rát. Hắn đứng trước mặt, bóng tối che khuất nửa khuôn mặt nhưng ánh mắt thì lạnh như kim loại.
NovelToon
Martin
Martin
Đừng nhìn tôi như thế. Em biết em không đi đâu được.
Vernonia
Vernonia
"cười nhạt, dù hơi thở run lên." Anh nghĩ giữ tôi lại bằng thứ này là đủ?
Martin
Martin
Đủ để khiến em nhớ ai là người quyết định em được tự do hay không
Martin
Martin
" cúi xuống gần, giọng trầm và khét." Em chạy khỏi tôi hai lần rồi. Lần này, tôi sẽ không nhẹ tay.
Vernonia
Vernonia
"nghiêng đầu, cố nén nhịp tim." Vậy thì thử xem ai đau trước.
Một giây lơ đãng. Chỉ một giây. cô xoay người, đá ngược ghế, đập gãy chân ghế rồi cọ cọ vào dây thừng. Hắn chửi thề sau lưng.
Martin
Martin
Má nó!Đứng lại!
cô không đứng lại. cô giật đứt nốt đoạn dây, lao ra cửa. Tim đập như muốn xé lồng ngực.
Martin
Martin
Em nghĩ thoát nổi khỏi tôi à?!
Tiếng bước chân hắn rầm rập ngay sau lưng. Hơi thở cô đứt quãng, nhưng chân vẫn không dừng lại. Cánh cửa đập mạnh vào tường khi cô xô nó mở. Gió lạnh tạt vào mặt—tự do chỉ cách vài mét. cô nghe hắn đến gần hơn, khoảng cách chỉ còn vài nhịp tim.
Martin
Martin
Để xem em chạy được bao xa mà không có tôi trói lại.

Chương 2

cô không quay đầu nữa—nếu quay lại, cô sẽ bị bắt. Nhưng trong ngực cô, một câu vang lên rõ ràng: Hắn có thể chiếm lấy mọi thứ… trừ ý chí bỏ chạy của của cô
Tay cô siết chặt ống kim loại lạnh buốt. Hắn chưa thấy nó. Hoặc hắn có thấy… nhưng cố tình để cô tưởng là mình có cơ hội. Khoảng cách giữa cô và hắn chỉ còn một mét rưỡi.
Martin
Martin
Đưa đây. Tôi nhìn được cả ý nghĩ trong mắt em. Em chỉ giỏi làm tôi nổi nóng!?
Vernonia
Vernonia
" đáp lại bằng hơi thở run nhưng sắc" Tôi đâu cần khiến anh nổi nóng. Anh vốn điên sẵn rồi.
Hắn cười khẽ. Một tiếng cười đủ để lột sạch mọi bình tĩnh của cô
NovelToon
Martin
Martin
Em biết mà… càng điên, tôi càng không để em đi.
Hắn lao vào. cô vung ống kim loại, không do dự. Một đường cong mạnh, thẳng vào khoảng trống giữa tay hắn. Choang! Hắn chặn được nhưng lệch lực, tiếng kim loại vang lên chói tai.
Martin
Martin
Em—đúng là—không biết sợ? Tốt!!
cô xoay người, đập mạnh ống kim loại vào tường để hắn lùi lại. Chỉ cần vài giây. cô nhảy lên bám vào thành cổng, chân đạp mạnh vào chỗ lồi, cố gắng trèo qua. Tay cô tuột một lần—rát bỏng—nhưng cô cắn môi, không chịu rơi xuống.
Martin
Martin
Em nghĩ tôi để em trèo qua à?!
Tôi không trả lời. Tôi không được phép trả lời. Hắn túm cổ chân tôi. cô đá ngược, va vào vai hắn. Hắn nghiến răng nhưng không buông.
Martin
Martin
Xuống ngay!!
Vernonia
Vernonia
Tôi–không–xuống!
cô xoay người, đập gót chân vào tay hắn một lần nữa—mạnh hơn, dứt khoát hơn. Cuối cùng hắn buông. cô chồm lên, kéo người qua được nửa cổng. cô gần thoát rồi. Gió lạnh táp vào mặt. Tự do chỉ cách tay tôi vài tấc.
Martin
Martin
Em thoát được lần này… tôi sẽ tự mình kéo em về lần sau. Bằng mọi cách.

chương3

cô lao xuống con dốc phía sau cổng, hơi thở như bị dao cứa vào phổi. Bên ngoài là một khu công trình bỏ hoang, tường gạch loang lổ, sắt thép nằm ngổn ngang. Ánh đèn đường le lói, chẳng đủ sáng để thấy rõ đường… nhưng đủ để cô biết mình chưa an toàn. Đằng sau, tiếng động kim loại vang lên. Hắn đang trèo qua.
Vernonia
Vernonia
Chết tiệt… hắn vẫn theo.
Tôi rẽ vào một lối nhỏ giữa hai tòa nhà dở dang. Gió rít lên qua những khung cửa chưa hoàn thiện, nghe như tiếng cảnh báo.
Vernonia
Vernonia
Không… không được dừng lại…
xin lỗi ngát đoạn đổi ngôi kể thứ nhất nhé
Tôi dựa người vào tường vài giây, cố ép nhịp tim bình ổn. Nhưng đúng lúc đó— Bịch. Một viên gạch rơi xuống ngay cạnh chân tôi. Tôi giật mình nhìn lên. Hắn đứng trên tầng hai, dựa vào lan can gỉ sét, nhìn xuống tôi. Ánh mắt hắn—bình tĩnh, sắc, và nguy hiểm đến mức dạ dày tôi thắt lại.
Martin
Martin
Chạy đường dưới… thông minh đấy. Nhưng em quên tôi luôn đi đường tắt
Vernonia
Vernonia
Anh bị gì vậy? Bỏ đi đi!
Martin
Martin
Không có ‘bỏ’. Chỉ có ‘bắt’.
Hắn nhảy xuống. Cú tiếp đất của hắn khiến bụi bắn lên. Không loạng choạng. Không chậm lại. Ngay lập tức, hắn tiến đến.
NovelToon
Martin
Martin
Chà..nghe thấy cả xương ln này
Tôi xoay người bỏ chạy, nhưng chân tôi trượt qua một vũng nước bẩn. Tôi suýt ngã—kịp bám vào một thanh sắt.
Martin
Martin
Em mệt rồi
Vernonia
Vernonia
Tôi không "thở hổn hển" mệt…
Martin
Martin
Em thở như sắp ngã quỵ ?!
Vernonia
Vernonia
Vậy anh thử chạy với tay bị thương coi!
Hắn dừng nửa giây. Tôi chớp thời cơ, chạy nghiêng sang lối khác
Martin
Martin
Em đánh tôi mạnh thật đấy. "Tiếng bước chân hắn rượt theo, chậm mà chắc!"
Martin
Martin
Để khi bắt được em… tôi sẽ trả lại cả vốn lẫn lời..
Tôi lao vào một nhà kho tối om, đóng sập cửa. Tay run run tìm chốt khóa. Cạch. Khóa lại rồi. Tôi lùi vào bóng tối, ôm ngực cố giữ nhịp thở. Im lặng. Một giây. Hai giây. Ba giây. Tôi bắt đầu dám hi vọng… thì— BÙM! Tiếng đập mạnh vào cửa kim loại khiến toàn thân tôi đông cứng.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play