Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tên Truyện: Ánh Trăng Lệnh Nguyệt

Chương 1: cuộc gặp gỡ định mệnh dưới màn mưa

lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái kính của studio đã là bản nhạc nền quen thuộc cho những đêm tăng ca của Lệnh Nguyệt Nhan. Kim đồng hồ chỉ gần mười một giờ đêm. Thành phố H chìm trong màn mưa trắng xóa, từng đợt gió lạnh luồn qua khe cửa sổ, khiến cô khẽ rùng mình. Trên bàn làm việc, bản thiết kế vòng cổ “Vệt Nắng” vẫn còn dang dở, những đường nét tinh xảo chỉ chờ được hoàn thiện.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Lệnh Nguyệt Nhan xoa xoa thái dương, đôi mắt phượng mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên vẻ kiên định. Cô là chủ nhân của "Moonlight Studio" – một cái tên nghe thì lãng mạn nhưng thực tế lại đang vật lộn với những khoản nợ chồng chất sau biến cố gia đình ba năm trước. Ánh đèn neon từ biển hiệu đối diện hắt vào, in bóng cô gái nhỏ nhắn lên bức tường đầy bản vẽ. Vẻ đẹp kiêu sa của cô luôn ẩn chứa một nỗi buồn khó gọi tên.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Chuyện gì thế này?" Nguyệt Nhan kinh hoàng thốt lên.Chiếc xe Mercedes chỉ dừng lại cách xe cô một gang tay, nhưng cú va chạm bất ngờ đã khiến chiếc gương chiếu hậu bên phải của cô bị gãy rời. Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Cô hít một hơi sâu, cố gắng trấn tĩnh rồi mở cửa xe, bước xuống.Dưới màn mưa trắng xóa, một người đàn ông cao lớn bước ra từ chiếc Mercedes. Anh ta mặc bộ vest đen lịch lãm, dáng người thẳng tắp, bờ vai rộng. Mái tóc đen nhánh ướt đẫm nước mưa càng làm tôn lên vẻ lạnh lùng, sắc bén trên khuôn mặt hoàn mỹ. Đôi mắt sâu thẳm như hồ nước đóng băng quét qua chiếc xe bị hỏng của Nguyệt Nhan, rồi dừng lại ở cô.Đó là Cận Nhất Minh.
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Anh ta nhìn cô, ánh mắt không hề có chút cảm xúc nào, như thể cô chỉ là một vật cản đường nhỏ bé. Giọng nói trầm thấp, đầy uy quyền vang lên giữa tiếng mưa: "Cô không nhìn đường à?"
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Nguyệt Nhan ngỡ ngàng. Không nhìn đường? Rõ ràng là anh ta đã rẽ gấp mà không có tín hiệu! Sự tức giận dâng lên trong lòng cô, nhưng cô cố gắng kiềm chế. "Thưa ngài, rõ ràng là ngài đã rẽ trái mà không có tín hiệu. Tôi đang dừng đèn đỏ."
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh nhíu mày. Vẻ mặt anh ta không chút thay đổi, thậm chí còn ánh lên vẻ khó chịu. "Tôi không có thời gian đôi co với cô. Lấy thông tin liên lạc của thư ký tôi. Mọi tổn thất sẽ được đền bù thỏa đáng." Anh ta chỉ tay về phía chiếc xe của mình, một người đàn ông khác lập tức bước xuống với chiếc ô đen.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Không cần!" Lệnh Nguyệt Nhan từ chối thẳng thừng. Cô không muốn dây dưa với kiểu người kiêu ngạo này. "Tôi không cần tiền bồi thường. Chiếc xe này là cả gia tài của tôi, tôi sẽ tự sửa. Nhưng chiếc gương bị hỏng là lỗi của ngài, ngài phải chịu trách nhiệm."
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Cận Nhất Minh đứng thẳng, ánh mắt sắc như dao găm nhìn thẳng vào cô. "Cô muốn gì?"
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Tôi muốn ngài đích thân xin lỗi." Nguyệt Nhan ngẩng cao đầu, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của anh ta. Mặc dù trong lòng có chút run sợ trước khí chất áp bức toát ra từ người đàn ông này, nhưng cô không cho phép mình yếu đuối.
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh dường như không tin vào tai mình. Anh ta đã quen với việc mọi người cúi đầu trước anh ta, chứ chưa bao giờ có ai dám yêu cầu anh ta xin lỗi. Khóe môi anh ta nhếch lên một nụ cười nửa miệng đầy mỉa mai. "Xin lỗi? Cô nghĩ mình có tư cách đó sao?"
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Tôi có tư cách của một người bị va chạm, và là một người cần sự tôn trọng!" Nguyệt Nhan không hề nao núng. Cơn mưa đã làm ướt mái tóc dài của cô, vài sợi tóc dính vào má, nhưng ánh mắt cô vẫn kiên định
Anh ta im lặng, ánh mắt dò xét. Một vài giây trôi qua, chỉ có tiếng mưa vẫn gào thét. Cuối cùng, Cận Nhất Minh khẽ thở dài, như thể đang làm một việc gì đó cực kỳ miễn cưỡng. "Được thôi. Tôi xin lỗi." Giọng anh ta vẫn lạnh nhạt, không chút thành ý.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Nguyệt Nhan biết rõ điều đó, nhưng cô cũng không muốn gây thêm rắc rối. "Cảm ơn." Cô nói, rồi quay người đi về phía xe của mình.
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Khoan đã." Giọng anh ta lại vang lên. "Tên cô là gì?"
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Lệnh Nguyệt Nhan dừng lại, quay đầu nhìn anh ta lần nữa. "Lệnh Nguyệt Nhan." Cô trả lời ngắn gọn.
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Cận Nhất Minh khẽ gật đầu, như thể đang ghi nhớ cái tên đó. "Cận Nhất Minh." Anh ta giới thiệu tên mình một cách dứt khoát. "Chiếc xe này, tôi sẽ cho người đến sửa giúp cô."
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Không cần, tôi đã nói là tự sửa." Nguyệt Nhan kiên quyết. Cô không muốn nợ nần bất kỳ ai, đặc biệt là người đàn ông lạnh lùng và kiêu ngạo này.
Cô đâu biết rằng, "Cận Nhất Minh" – cái tên đó, và cả người đàn ông lạnh lùng ấy – sẽ sớm trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời cô. Chiếc gương bị gãy hôm nay, chỉ là khởi đầu cho một định mệnh đã được an bài.

Chương 2: Nữ Phụ Liễu Như Yên Và Chiêu Lấy Lòng Bố Mẹ

Sáng hôm sau, ánh nắng dịu dàng len qua rèm cửa kính của biệt thự Cận gia. Cận Nhất Minh ngồi ở bàn ăn dài, lật giở tài liệu trên iPad với vẻ mặt lạnh tanh như mọi ngày. Bố anh – Cận lão gia, một doanh nhân lão luyện với mái tóc bạc phơ và ánh mắt sắc bén – đang nhấm nháp trà sáng. Mẹ anh, phu nhân Cận, dịu dàng bên cạnh với nụ cười hiền từ.
Tiếng chuông cửa vang lên nhẹ nhàng. Người giúp việc mở cửa, và một bóng dáng quen thuộc bước vào: Liễu Như Yên. Cô mặc chiếc váy lụa trắng thanh lịch, mái tóc uốn lọn bồng bềnh, tay xách túi quà tinh tế. Khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng nở nụ cười ấm áp, như ánh nắng mai.
liễu như yên
liễu như yên
Chú Cận, dì Cận, chào buổi sáng ạ!" Như Yên cúi chào lễ phép, giọng nói ngọt ngào như mật. "Con nghe chú bị đau khớp vai mấy hôm nay, nên mang ít cao dán thảo dược từ vùng núi về. Đây là loại tốt nhất, con nhờ người quen hái tận tay đấy ạ."
Cận lão gia
Cận lão gia
Cận lão gia ngạc nhiên, rồi cười hài lòng: "Như Yên, con có tâm rồi! Chú đang đau vai đây, để chú thử ngay." Ông nhận túi quà, ánh mắt đầy tán thưởng.
cận phu nhân
cận phu nhân
Phu nhân Cận kéo tay Như Yên ngồi xuống: "Con bé này, sáng sớm đã đến, không sợ mệt à? Ngồi đi, ăn sáng cùng dì. Minh nhi, con xem Như Yên chu đáo thế nào kìa!"
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh ngẩng đầu khỏi iPad, ánh mắt lạnh nhạt quét qua Như Yên. Anh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Như Yên mỉm cười e thẹn, ngồi xuống cạnh phu nhân Cận, khéo léo gắp món ăn vào bát bà: "Dì ăn miếng súp tổ yến này đi ạ, con hầm từ tối qua, bổ dưỡng lắm. Dì hay thức khuya lo cho chú, phải giữ sức chứ!"Phu nhân Cận vui vẻ: "Con đúng là biết cách
cận phu nhân
cận phu nhân
Phu nhân Cận vui vẻ: "Con đúng là biết cách chăm sóc người lớn tuổi. Không như mấy đứa trẻ bây giờ, chỉ biết chơi bời. Minh nhi nhà dì mà có con bé làm con dâu thì tốt biết mấy!"
liễu như yên
liễu như yên
Như Yên đỏ mặt, liếc Nhất Minh: "Dì nói gì vậy ạ... Con chỉ coi anh Minh như anh trai thôi." Nhưng trong lòng cô, nỗi đau thầm lặng dâng trào. Cô yêu Nhất Minh từ thời đại học, từng cứu anh khỏi tai nạn xe, nhưng anh chưa bao giờ đáp lại. Hôm nay, cô trở về từ chuyến công tác nước ngoài, quyết tâm dùng mọi cách để chen chân vào trái tim anh – bắt đầu từ bố mẹ anh.
Cận lão gia
Cận lão gia
.Cận lão gia gật gù: "Nhất Minh, con xem Như Yên đi. Gia cảnh tốt, học vấn cao, lại hiểu chuyện. Hôm trước bố mẹ nó còn gọi điện hỏi thăm chú dì nữa chứ. Con đừng kén chọn mãi!"
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh đặt iPad xuống, giọng lạnh: "Con tự biết." Nhưng đầu óc anh lại chợt nhớ đến cô gái nhỏ kiên cường dưới mưa đêm qua – Lệnh Nguyệt Nhan. Anh đã sai thư ký điều tra: chủ studio trang sức đang nợ nần, một mình gồng gánh. Tại sao anh lại bận tâm?
Cận lão gia
Cận lão gia
Cận lão gia cười lớn: "Được được! Con bé này làm bố mẹ Minh nhi vui quá!"
Bữa sáng kết thúc trong tiếng cười nói ấm áp. Như Yên rời đi với nụ cười trên môi, nhưng khi lên xe, nước mắt cô lăn dài. "Anh Minh... em sẽ không bỏ cuộc đâu."
Cùng lúc đó, ở Moonlight Studio, Lệnh Nguyệt Nhan đang loay hoay sửa chiếc xe hỏng. Cô không hay biết, một chiếc xe đen sang trọng vừa đỗ cách đó không xa. Nhất Minh nhìn cô qua kính xe, khóe môi khẽ nhếch: "Thú vị thật."

Chương 3: Bí Mật Nhà Họ Lệnh Giàu Nhất Kinh Đô

Moonlight Studio sáng nay nhộn nhịp hơn thường lệ. Lệnh Nguyệt Nhan ngồi trước bàn làm việc, tay cầm bút chì phác thảo chiếc nhẫn kim cương thay thế cho "chiếc gương hỏng" đêm qua. Chiếc xe vẫn nằm chỏng chơ ngoài sân, chờ thợ sửa. Cô thở dài, lo lắng về hóa đơn sửa chữa – studio đã cạn kiệt tiền mặt
Bên ngoài, chiếc Mercedes đen quen thuộc lặng lẽ đỗ lại. Cận Nhất Minh bước xuống, vest đen ôm sát thân hình cao lớn, ánh mắt sâu thẳm quét qua biển hiệu studio nhỏ bé. Thư ký theo sau, tay cầm hồ sơ. Anh đã điều tra suốt đêm: Lệnh Nguyệt Nhan, 23 tuổi, chủ studio, nợ 5 triệu tệ, không hậu thuẫn gia đình. Nhưng có gì đó không khớp – tài năng thiết kế của cô vượt trội, như được huấn luyện chuyên sâu từ nhỏ.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Cửa studio mở ra, Nguyệt Nhan ngẩng đầu, giật mình khi thấy "kẻ gây tai nạn" đêm qua. "Anh... Cận tiên sinh? Sao anh lại ở đây?"
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh không vòng vo, đặt hồ sơ lên bàn: "Tôi đến đền bù. Studio của cô đang thiếu vốn. Cận Thị muốn đầu tư 10 triệu tệ, đổi lấy 30% cổ phần
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Nguyệt Nhan trợn mắt: "Đầu tư? Anh đùa à? Tôi không cần lòng thương hại!" Cô đẩy hồ sơ ra, ánh mắt kiên quyết. "Đêm qua anh đã xin lỗi rồi. Giờ đừng giả vờ tốt bụng."
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Nguyệt Nhan cắn môi, đấu tranh nội tâm. Studio là mạng sống của cô, nhưng cô không thể tiết lộ sự thật: Không ai biết Lệnh Nguyệt Nhan chính là con gái duy nhất của nhà họ Lệnh – gia tộc giàu nhất kinh đô, sở hữu đế chế trang sức Lệnh Thị trị giá hàng trăm tỷ tệ. Ba năm trước, sau cái chết bí ẩn của cha, bà nội – người nắm quyền Lệnh gia – đã cắt đứt mọi liên lạc, đuổi cô ra khỏi nhà với lý do "không xứng đáng". Cô chọn tự lập bằng tài năng, che giấu thân phận để tránh rắc rối.
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Được," Nguyệt Nhan cuối cùng gật đầu, ký hợp đồng. "Nhưng tôi giữ quyền thiết kế tuyệt đối."
Cận nhất minh
Cận nhất minh
Nhất Minh nhìn chữ ký thanh thoát của cô, khóe mắt ánh lên tia hứng thú: "Cô giấu nhiều thứ lắm, Lệnh Nguyệt Nhan."
Cùng lúc, tin tức lan nhanh trong giới kinh doanh. Châu Nam Hải – thiếu gia Châu gia, đối thủ của Cận Thị – nhận được báo cáo: "Cận Nhất Minh đầu tư studio nhỏ? Thiết kế chính là Lệnh Nguyệt Nhan... Chờ đã, cái tên này quen quen." Anh nhíu mày, nhớ lại cô gái xinh đẹp từng gặp ở triển lãm bí mật của Lệnh gia ba năm trước.
cận phu nhân
cận phu nhân
Ở Cận gia, Liễu Như Yên nghe phong thanh từ phu nhân Cận: "Minh nhi đầu tư studio trang sức của một cô gái tên Nguyệt Nhan. Con bé tài giỏi lắm!" Như Yên siết chặt tay, nụ cười trên môi cứng đờ: "Nguyệt Nhan? Không lẽ..."
lệnh nguyệt nhan
lệnh nguyệt nhan
Nguyệt Nhan không hay biết, bí mật thân phận cô sắp bị lật mở. Cô chỉ biết, từ nay, Cận Nhất Minh sẽ là "ông chủ" bên cạnh mình – người đàn ông khiến tim cô rung động lạ lùng.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play