Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[SGP/AllJiro] Mưa Mùa Hạ

Chương 1. Hàng Xóm

/.../ Hành động, cảm xúc *...* Suy nghĩ "..." Tiếng động, từ ngữ được hiểu theo nghĩa khác [ ... ] Gọi điện thoại
.
Khu phố nhỏ nơi đây vẫn luôn tất bật từ sớm, người người bắt đầu một ngày mới của mình theo nhịp sống vội vã thường thấy.
Nắng ban mai xiên qua những tán cây lớn, hương cà phê rang xay của tiệm góc phố, tiếng xe cộ tấp nập qua lại trên đường – tất cả hoà lại, cho thấy không khí nhộn nhịp, vội vã của Sài Gòn sau những năm tháng chiến tranh khốc liệt.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
//Xách đồ//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Quý ơi? //Ngoái lại//
Người phụ nữ trung niên dừng bước ngay trước khu tập thể, ngoái đầu nhìn xung quanh để tìm ai đó.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Đỡ thùng đồ//
Ngọc Quý nặng nhọc ôm lấy thùng đồ lớn, loạng choạng từng bước nhỏ lại gần mẹ mình hơn.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Má ơi.. //Ló đầu ra//
Bà mẹ trông cậu con trai của mình mà chán nản chẳng nói nên lời, bàn tay khẽ vỗ vài cái lên chiếc thùng đó.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Sắp tới nhà mới chưa má .?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Con mỏi, sắp rụng rời tay rồi.. //Uể oải//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Ngay trên tầng hai của toà khu tập thể này thôi mà, có gì đâu. //Khẽ cười//
Người mẹ không giấu nổi mà bất giác cười mỉm, cứ ngỡ là động viên mà trong lòng Ngọc Quý như thể sắp "suy sụp" đến nơi.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Tầng.. hai ??
Đôi bàn tay đã mỏi nhừ, nhưng thôi vì muốn xong việc sớm nên dùng chút sức lực còn lại để vận chuyển thùng đồ lên theo yêu cầu của người mẹ.
.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Mở cửa sổ//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Ai chà, thoáng đãng thật ! //Ngó đầu ra//
Em hí hửng mở cửa sổ ra, ngó đầu ra ngoài như muốn tận hưởng chút gió nhẹ của sáng sớm.
Họ thường gọi em với cái tên là Ngọc Quý – hoạt bát nhưng vẫn có chút mềm mại của tuổi 19.
Trong năm tháng chiến tranh, Ngọc Quý đã cùng gia đình chuyển về miền Bắc để sinh sống và hỗ trợ tuyến sau.
Nhưng rồi biến cố đã xảy đến với gia đình họ.
Một gia đình 5 người
Đến khi trở về Sài Gòn, trở lại năm tháng được sống trong hoà bình, thì giờ chỉ còn hai người duy nhất – Ngọc Quý và người mẹ.
Và rồi, họ quyết định chuyển đến sống tại một khu tập thể chung cũng khá đông đúc, nằm gần trung tâm thành phố khi đó.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Quý ơi ! //Nói vọng ra//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Con xuống nhận đồ giúp má được không? //Ló đầu ra//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Nhiều thứ chưa giao đến đây lắm.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Vẫn còn đồ sao má?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Tay con nhức mỏi lắm rồi má ơi.. //Uể oải//
Ngọc Quý nhìn đôi bàn tay khi nãy vận chuyển thùng đồ lớn, trông nó như chẳng còn chút sức sống nào cả.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Nhớ xuống đó, 10 phút nữa người ta đến rồi.
Em đành bất lực nghe theo lời mẹ, trong khi đó còn thầm mong rằng bàn tay mình sẽ không sao cả.
.
Và lại một lần nữa, Ngọc Quý trở về con ngõ của khu tập thể.
Đôi bàn tay còn đang đỡ bốn hộp đồ to nhỏ mà bên vận chuyển đã mang đến.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Sao nhiều đồ đạc thế chứ..
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Đôi tay mình, mỏi nhừ luôn rồi.
Không nghĩ ngợi gì thêm, em từng bước đi thẳng về phía toà tập thể.
Mới bước lên bậc thềm, chợt thấy có gì đó như chặn ở phía trước, thành ra mất cân bằng mà rơi mất thùng đồ nhỏ.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Uida.. //Nhìn thùng đồ//
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Xin lỗi, em có sao không ??
Trong lúc đang loay hoay với đống đồ đạc, nghe được giọng nói ấy mà Ngọc Quý vô thức nhìn về phía chàng trai.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh xin lỗi nhé, anh đi không để ý nên va phải em.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Em có sao không?
Chàng trai nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó khẽ cúi xuống cầm lấy hộp đồ nhỏ cho Ngọc Quý.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ không, em không sao. //Nghiêng đầu nhìn//
Trong mắt anh chàng, Ngọc Quý chẳng khác nào thằng nhóc mới lớn – mái tóc xoăn nhẹ, cặp kính cận cùng ánh mắt hơi ngơ ngác.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Em mới chuyển về đây sống hả?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ vâng, em mới đến từ sáng nay.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Vậy ư, cần anh giúp gì không?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Không cần đâu ạ, nhỡ anh thấy phiền..
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Không sao, để anh giúp cho. //Cười mỉm//
Vừa dứt lời, anh đã nhấc ba hộp đồ về phía mình. Định bước lên bậc thềm thì chợt ngoảnh đầu lại nhìn Ngọc Quý.
Thấy rõ vẻ bối rối của gương mặt em, anh chàng cũng không giấu được nụ cười mỉm trên môi.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Sao thế, hửm?
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nhà em ở tầng mấy? Toà này luôn à?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nhà em.. trên tầng hai.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Có gì đâu phải ngại, trước sau giờ cũng là hàng xóm mà.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Giúp đỡ nhau, là chuyện bình thường. //Khẽ cười//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Em ngơ ngác bất giác nhìn theo nụ cười đó mãi, sau đó mới cùng anh chàng mang đồ lên nhà mới.
Đúng như những gì anh ấy đã nói.
Một khu tập thể tuy lớn, nhưng lại có phần cũ kĩ theo năm tháng chiến tranh.
Vậy mà đâu đó vẫn len lỏi sự ấm áp, nhân hậu và tinh thần giúp đỡ nhau nơi đây.
Mỗi người một câu chuyện, có thể không hiểu được hết.
Nhưng tấm lòng và sự sẻ chia, lại là thứ quý giá sau thời gian dài sống trong chiến tranh đầy mất mát và đau thương nhiều năm qua.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
//Đặt thùng đồ xuống//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hì, em cảm ơn anh.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Vất vả cho anh rồi. //Cười mỉm//
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Có gì đâu, dù sao em cũng mới chuyển đến.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nếu có gì không biết, cứ tìm anh nhé.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh sống ở dãy đối diện, số 403.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Vậy thì.. chúng ta là hàng xóm rồi.
Anh chàng hơi im lặng một chút, hơi nghiêng đầu rồi tựa nhẹ vào tường sơn cũ. Đôi mắt vẫn ân cần nhìn Ngọc Quý, như muốn nói ra điều gì.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh tên Công Minh, còn em?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Em là Ngọc Quý.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hừm vậy nhé, em vào nhà trước.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Cảm ơn anh ! //Ngượng ngùng//
Ngọc Quý lúng túng nói lời cảm ơn cuối cùng, sau đó nhanh chóng đóng cửa nhà lại.
Bỏ lại một mình Công Minh với sự ngơ ngác, bất lực với "nhóc con" chỉ thích cảm ơn.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
...
Đôi môi bất giác nở nụ cười, như thể âm thầm khắc ghi khoảnh khắc nhỏ của ngày hôm nay vào trong tâm trí mình.
.
táo [Author]
táo [Author]
Hình như từng viết bộ như này rồi thì phải.
táo [Author]
táo [Author]
Thời gian update: T3 - T5 - T7
táo [Author]
táo [Author]
Thôi thì.. vì lịch học nên chỉ up được 3 ngày này.
táo [Author]
táo [Author]
Không còn nhận tặng quà & trả chap nữa.
táo [Author]
táo [Author]
149/586 26.11.25

Chương 2. Cuốn Sách

Giữa một thành phố lớn, nơi tấp nập xe cộ và nhịp sống náo nhiệt của người người nhà nhà.
Thế nhưng vẫn còn một khu tập thể cũ kĩ đông đúc với sân lớn mà bọn trẻ con thường hay nô đùa.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Mở cửa sổ//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Aida.. buổi sáng rồi.
Đôi mắt em còn lim dim mới tỉnh ngủ, hai tay vô thức giơ lên mà vươn vai đầy khoan khoái.
Nắng ấm tràn vào phòng ngủ còn bừa bộn đồ đạc chưa sắp xếp xong, Ngọc Quý chẳng quan tâm mà tựa nhẹ đầu bên khung cửa sổ.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dễ chịu thật đấy.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Quý, con dậy chưa? //Gõ cửa//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Nay con có buổi học đầu tiên trên trường đó, nhớ chưa?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ, con nhớ rồi ! //Nói vọng ra//
Sau đó Ngọc Quý im lặng một chút, khẽ tựa lưng vào tủ quần áo.
Trong lòng lặng hẳn đi, như thể muốn giữ lại đôi chút yên bình ở chính nơi ở mới này.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Sau bao năm tháng chiến tranh khi ấy..
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hoà bình thật rồi.. //Cười//
Giọng em vẫn còn chút run khẽ khi nghĩ lại khoảng thời gian nhuốm đầy mất mát, bom đạn ấy. Đôi mắt khẽ nhắm lại, không gian như yên hẳn đi.
.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
//Bước vào//
Người mẹ bước ra khỏi gian bếp nhỏ, nghe rõ tiếng leng keng khuấy ly với hương trà quen thuộc.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Ngẩng nhìn//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Má muốn uống chút trà không ạ?
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Không cần đâu, má định xuống kia một xíu.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Má, má ơi !
Người mẹ vừa xoay người định rời đi thì chợt khựng lại, sau đó quay đầu nhìn cậu con trai.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Sao thế?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Má.. định xuống phố lớn sao?
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Hừm, có lẽ vậy.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Con cần má mua gì ư?
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Có phải là.. trà?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hì, chỉ có mình má hiểu con nhất //Khẽ cười//
Bà mẹ bất lực mà cũng chẳng nói gì, vẫn chiều theo ý Ngọc Quý nên gật gù đồng ý sẽ mua trà khi trên đường về nhà.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Được rồi, má sẽ mua cho con.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Đừng uống trà nhiều quá, khó ngủ đấy nghe chưa?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Con nhớ rồi mà, cảm ơn má ! //Cười tươi//
Có thể nói rằng, em chỉ vì một lần được một bác ở tuyến sau đưa tách trà để uống.
Kể từ khi ấy đã qua nhiều năm, em vẫn nhớ mãi tách trà và trở nên thích uống trà hơn bao giờ hết.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
//Rời đi//
Ngọc Quý nhấp một chút trà, sau đó khẽ mở cuốn sổ của mình trên bàn.
Đó cũng là thứ em thường hay ghi chép đời sống thường nhật.
Em đã giữ thói quen này kể từ khi theo gia đình hỗ trợ tuyến sau của chiến tranh.
"Kính koong ~"
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hửm, có ai đến sao?
Ngọc Quý gấp nhẹ cuốn sổ lại, đặt tách trà xuống rồi đứng dậy tiến lại gần cửa nhà.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Mở cửa//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Ơ.. anh Minh?
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
//Tựa đầu bên khung cửa//
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Sáng nay anh rảnh, muốn ghé qua nhà em một chút.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Sao rồi, mọi thứ ở đây ổn chứ?
Em hơi khẽ ngẩng nhìn đối phương, giọng nói mềm mại xen lẫn sự quan tâm ấy khiến ánh mắt em khựng lại đôi chút ở chàng trai đó.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Chỉ là, tối muộn có vẻ hơi chút ồn..
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Khu này vốn dĩ như vậy mà.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh nghĩ.. em sẽ sớm quen nhịp sống nơi đây thôi. //Cười khẽ//
Ngọc Quý vô thức ngơ ngác dõi theo nụ cười trên môi anh, thật sự chẳng biết nên phản ứng gì.
Rồi bỗng nhiên, Công Minh lấy ra một cuốn sách nước ngoài rồi hơi nghiêng nó gần hơn với Ngọc Quý.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh có cuốn sách này, muốn tặng em.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ.. tặng em?
Em có chút hoang mang, ngón tay chỉ khẽ vào bản thân rồi ngơ ngác nhìn đối phương.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Ừm, tặng em.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh nghĩ.. em là đứa thích đọc sách ngoại văn.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Ngày hôm qua, anh đã giúp em vận chuyện nhiều sách báo lên đây lắm đấy. //Khẽ cười//
Ngọc Quý nghe xong những lời nhẹ nhàng mà đứng im như tượng, chỉ biết ngơ ngác nhìn mà chẳng nói lời nào.
Thấy vậy, Công Minh chạm nhẹ cuốn sách vào người đối diện rồi nói tiếp.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Ơ.. dạ ? //Ngẩng nhìn//
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Em không định nhận ư?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Có chứ, em thích đọc sách ngoại văn mà.
Em định nhận lấy cuốn sách, chợt đối phương khẽ nhấc nó lên một chút rồi nghiêng đầu hỏi nhỏ.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Em thấy mình cần nói gì với anh không, Ngọc Quý?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Thì.. em cảm ơn. //Nói nhỏ//
Công Minh thấy rõ sự thẹn thùng của em mà bất giác khẽ cười, rồi đặt cuốn sách vào tay đối phương.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
...
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
*Em ấy đã 19, mà chẳng khác nào một đứa nhóc cả.*
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
//Cười mỉm//
.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Thế còn, tại sao em lại về đây sống?
Ngọc Quý loay hoay sắp xếp lại sách sổ lên tủ kệ, ngẫm nghĩ một hồi mới lên tiếng trả lời.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Gia đình em có 5 người.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Khi mà nghe được tin báo của họ hàng, gia đình đều thu xếp đến miền Bắc.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Và từ đó, em là thằng nhóc hỗ trợ tuyến sau.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Dù chỉ mới 16 tuổi .?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Gật đầu//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Em chẳng ngại đau, hay vất vả gì.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Chỉ là giúp mọi người những việc lặt vặt.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Băng bó vết thương, giúp mọi người sơ tán..
Công Minh nghe vậy cũng chẳng nói gì, mà chỉ đơn giản là gật gù như đã cảm nhận được.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Đến chiến tranh "năm đó"...
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Vì thiếu người, nên anh chị và ba em cũng sẵn sàng lao vào nơi nguy hiểm.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Đang nói, bỗng nhiên Ngọc Quý ngưng lại đôi chút. Mắt dán chặt vào chồng sách đang ôm trên đôi cánh tay.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Đến khi hoà bình, chỉ còn em và má? //Ngập ngừng//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Thì đó.. //Cười mỉm//
Anh hơi khựng lại khi thấy nụ cười mỉm trên môi đối phương.
Đối với Minh, nụ cười ấy như thể chứa đựng cả những đau thương, mất mát của cậu trai 16 tuổi khi đó.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Giờ thì.. em thấy sao?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Có lẽ, em với má đã ổn hơn rồi.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dù sao thì, em không phải người duy nhất mất người thân trong chiến tranh khi đó.
Ngọc Quý nhẹ nhàng xếp từng cuốn sách lên kệ tủ, cảm giác kể chuyện đã giúp em nhẹ lòng đi đôi chút.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
//Đứng dậy//
Chợt Công Minh đứng lên, lại gần rồi tựa nhẹ người vào kệ sách lớn đó. Ánh mắt hướng nhẹ về phía em, hai tay khoanh lại.
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Chuyện qua lâu rồi, anh xin lỗi vì đã nhắc lại. //Nhìn xuống thảm//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Khựng lại//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Có sao đâu ạ.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Em với má, cũng quen với chuyện này gần ba năm nay rồi mà. //Xếp sách//
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
...
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Nguyễn Trần Công Minh_Noah
Anh không muốn em buồn.
Ngọc Quý nghe vậy cũng có chút ngẩn người, nhưng lại chẳng suy nghĩ gì thêm mà chỉ nghĩ là sự đồng cảm giữa hàng xóm với nhau.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Cười mỉm//
Em chẳng đáp lại, mà bất giác cong môi cười mỉm như không muốn cả hai để tâm đến "không khí" này.
.
táo [Author]
táo [Author]
Ủa có lịch đăng vào thứ ba hả trời..
táo [Author]
táo [Author]
Chờ đợi Noel 🎄
táo [Author]
táo [Author]
150/586 03.12.25

Chương 3. Buổi Học

Sáng nọ, phố phường vẫn đông đúc tấp nập như thường ngày.
Gian phòng ngủ nhỏ đã ngăn nắp hơn so với ngày đầu chuyển đến, vệt nắng ấm bên góc giường như đón buổi sớm.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Đứng trước gương//
Bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc xoăn của mình, xong xuôi rồi mới cẩn thận đeo lại cặp kính cận của mình.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Hm.. có lẽ ổn rồi.
Áo sơ-mi chỉn chu, tóc tai gọn gàng với hai cuốn sổ và duy nhất một quyển sách.
Có thể thấy rằng, hôm nay là ngày Ngọc Quý chính thức trở lại con đường học tập của mình.
Sau khi kết thúc trung học – lớp 10, em đã cùng gia đình tiến ra ngoài Bắc để giúp đỡ nhân dân và quân đội.
Thế nhưng ý chí học tập cũng chẳng hề phôi phai, thi thoảng ghi chép vài thứ, học hỏi từ mọi người.
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
//Gõ cửa//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
Quý, con xong chưa? //Nói vọng vào//
Mẹ Ngọc Quý
Mẹ Ngọc Quý
30 phút nữa phải có mặt ở trường đó, nghe chưa?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Con nhớ rồi thưa má.
Em cất đồ đạc vào chiếc túi vải nâu có dây đeo chéo của mình.
Trong lòng chợt gợn lên chút bồi hồi, bởi có lẽ đã lâu em chưa trở lại môi trường học tập.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Đeo túi//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Ổn thôi, chắc không sao đâu ha.
.
Trường đại học sáng sớm đã đông đúc sinh viên qua lại, tiếng xe cộ chen lấn, bấm còi inh ỏi ngay trước cổng ra vào.
Giữa đám đông, chỉ toàn những chiếc áo sơ-mi không đồng màu. Trên tay ôm sách vở, rảo bước trên khuôn viên trường.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Em có hơi chút bỡ ngỡ với không gian rộng lớn, đông người như vậy.
Trong lòng bàn tay còn mẩu giấy nhỏ, ghi lại số phòng học của mình hôm nay.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
*Phòng 302.*
Ngọc Quý đi theo dãy hành lang đông đúc, dừng lại ngay trước phòng Văn Học.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Đẩy cửa vào//
Gian phòng học lớn đông đúc, sinh viên vẫn còn chưa ổn định chỗ ngồi.
Giữa những tiếng trò chuyện, trêu đùa ồn ào đó thì có một thầy giáo đang im lặng rồi ghi chép giáo án.
Ngọc Quý không nói gì mà bước vào trong, rồi lại gần bục giảng. Một số người ngoái lại nhìn, nhưng em chẳng quan tâm.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ.. thầy ơi?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thầy giáo: //Khẽ ngẩng//
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thầy giáo: Em là học trò mới sao?
Người thầy lấy ra một cuốn sổ mỏng, khẽ lật trang giấy rồi dò tìm tên cậu trai đó.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thầy giáo: Trò tên là Ngọc Quý, đúng chứ? //Nhìn//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ vâng, em là Ngọc Quý. //Khẽ gật//
Sau đấy, người thầy nhìn xung quanh lớp học rồi lại quay sang nhìn cậu học trò mới của lớp bộ môn.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thầy giáo: Em qua bàn tư, ngồi với bạn nam kia được chứ?
Theo hướng thầy giáo chỉ, đó là bàn học ngay sát cửa sổ.
Nơi ấy có chàng trai đang tươi cười ngồi trò chuyện với bạn bè, em đã nghĩ người bạn đó sẽ không khó để làm quen và hoà nhập.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Dạ vâng, cảm ơn thầy. //Bước xuống//
Ngọc Quý chầm chậm bước xuống bục giảng, đi tới vị trí ngồi của mình tại lớp học mới.
Khi thấy xuất hiện của người lạ, đám sinh viên đang trò chuyện đều vô thức ngẩng nhìn em.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
...
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thầy giáo: Nào, bắt đầu vào tiết học ! //Lớn giọng//
Nghe thấy thế, nên mọi người cũng về chỗ. Còn em thì đặt túi xuống, ngồi vào vị trí còn trống bên cạnh chàng trai ấy.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
//Quay sang nhìn//
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Sao mày ngồi đây ?? //Nhíu mày//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Ừm thì.. thầy xếp chỗ.
Ánh mắt hắn ta khác hoàn toàn với ban nãy, hệt như có gì đấy khó đoán, không ưa em trong cách nhìn.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
...
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Mày chuyển ngành à?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
À không, mới vào Nam.
Chàng trai ấy nghe xong cũng chẳng hỏi thêm gì, cứ thế lấy cuốn sổ rồi ghi chép bài mới.
Đồng thời, mép cuốn sổ có để lộ ra dòng tên với nét chữ nghiêng nghiêng.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
*Thóng Lai Bâng .?*
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
*Cái gì, năm tư cơ á?*
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
*Thằng cha này, không ưa mình à .?*
.
Rồi khi hết giờ học, loa treo ngoài hàng lang vang lên – báo hiệu đã kết thúc giờ học hôm nay.
Đám sinh viên đã ôm sách vở chạy ra khỏi phòng họp, có người còn đùa nghịch, gọi nhau í ới.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Gấp sách lại//
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: //Mở cửa sổ//
Cậu sinh viên tinh nghịch đứng ngoài hành lang, mở cửa sổ rồi ngó đầu vào lớp học mà lớn giọng gọi bạn.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: Lai Bâng !! //Gọi lớn//
Nghe vậy, Lai Bâng vẫn chẳng có động tĩnh gì mà vẫn từ từ soạn đồ vào túi đeo của mình.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
//Nhìn thấy//
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Chờ //Đeo túi//
Ngọc Quý đang cất đồ cũng vô thức nhìn theo dáng vẻ điềm tĩnh của bạn cùng bàn.
Khi hắn rời khỏi bàn, cũng là lúc em phát hiện hắn để quên đồ.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
//Cầm lên//
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
*Ể.. bút của anh ta à?*
Ngay khi Lai Bâng đang bước ra ngoài cửa lớp, chợt nghe thấy có tiếng gọi vội vàng từ phía sau.
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Lai Bâng.. anh Lai Bâng !! //Chạy lại//
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
//Ngoảnh lại nhìn//
Hắn ngơ ngác khi thấy đối phương gọi tên mình trong vội vã, giọng ngập ngừng chẳng nói nên lời.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Sao.. gọi tao à?
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Nguyễn Quốc Hận/Ngọc Quý_SGP Jiro
Anh để quên bút, đây này. //Xoè tay//
Ngọc Quý để lộ ra cây bút trong lòng bàn tay, trong khi đó hắn còn đang ngẩn ngơ trước hành động của em.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Ơ ừm, cảm ơn.
Hắn nhận lấy cây bút, sau đó chẳng nói gì thêm nữa mà cứ thế ra về cùng bạn bè.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
...
Mấy thằng bạn cứ vậy mà khoác vai rồi kéo hắn đi trên hành lang đông đúc sinh viên tan lớp.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Uida thằng này, đau tao. //Nhíu mày//
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: Khoác vai thôi mà, đau cái đ*ch gì.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: Mà này, thằng nhóc đó là ai vậy?
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Nhóc nào cơ?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: Thì thằng nhóc tóc xoăn, nãy đưa bút cho mày đó.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sinh viên: Mày quen nó đấy à?
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Không hẳn.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Nó là sinh viên mới, chuyển về đây.
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
...
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
Thóng Lai Bâng_SGP Bâng
*Thì ra là năm ba.*
Và rồi mấy cậu sinh viên năm cuối cứ thế khoác vai nhau rồi ra về giữa đám đông chen chúc nơi khuôn viên trường đại học.
.
táo [Author]
táo [Author]
Nói chung là từ khi kỉ niệm tròn 1 năm thích mấy ông nhà S
táo [Author]
táo [Author]
Thì tớ cũng giảm theo dõi rồi.
táo [Author]
táo [Author]
Có lẽ vì bận, chứ không phải là không quan tâm.
táo [Author]
táo [Author]
151/586 07.12.25

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play