Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Thanh Xuân Không Quay Lại.

Sự khởi đầu

Buổi sáng ở trường trung học Thanh Xuân rực nắng, những tia nắng vàng nhảy nhót trên mái tóc học sinh, hòa cùng tiếng cười nói rộn ràng của các lớp.
Quang Anh bước đi trên sân trường, tay cầm tập vở dày cộp, mắt dán chặt vào bài tập mà cậu chưa kịp hoàn thành vào tối hôm qua.
không để ý đến xung quanh, cho đến khi một cú va chạm mạnh làm cặp vở trong tay rơi tung tóe.
Đức Duy
Đức Duy
Ôi trời,xin lỗi! Mình ko thấy cậu
Đức Duy
Đức Duy
/giọng nói bối rối vang lên/
Anh ngẩng đầu lên và nhìn thấy Duy , cậu bạn cùng lớp học thể thao giỏi,đang hốt hoảng nhặt vở giúp anh
Quanh Anh
Quanh Anh
/nhíu mày , giọng bình tĩnh nhưng mắt lạnh lùng/
Quanh Anh
Quanh Anh
Cậu...đi đâu mà ko nhìn đường?
Đức Duy
Đức Duy
/cười gượng,gãi đầu/À đúng là lỗi của mình lần sau sẽ cẩn thận hơn,hứa.
Một khoảng lặng lạ lùng trôi qua.Anh thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường , nhưng nhanh chóng quay đi, tập trung nhặt vở
__________
Trong lớp
Tiếng chuông vang báo hiệu tiết học đầu tiên. Thầy giáo bước vào với nụ cười hiền
all nhân vật
all nhân vật
Thầy: hôm nay các em sẽ làm dự án nhóm .Mình sẽ ghép nhóm hai người , các em hợp tác tốt nhất có thể nhé.
Danh sách được treo lên bảng, và… Anh nhận ra mình và Đức Duy bị ghép vào cùng nhóm. Cậu thở dài, hít một hơi dài, cố giữ vẻ bình tĩnh.
Đức Duy
Đức Duy
/nghiêng người cuời tươi/
Đức Duy
Đức Duy
Chúng ta cùng nhóm sao? Tuyệt quá mình sẽ làm hết sức
Rhyder chỉ gật đầu, giữ vẻ nghiêm túc. Nhưng ánh mắt cậu lướt qua Captain, nhận ra cậu ta… đáng tin cậy hơn mình nghĩ.
Ngồi kế bên là quang Hùng và Thành An
Quang Hùng
Quang Hùng
/nhếch mép, liếc sang 2 người/
Quang Hùng
Quang Hùng
Này,Hai người mới ghép nhóm đó à?
Quang Hùng
Quang Hùng
Chắc là sẽ thú vị đây.
An cười gượng nói nhỏ
Thành An
Thành An
Ừ, nhưng chúng ta cũng phải tập trung thôi
Quang Hùng vờ làm nghiêm túc , nhưng mắt lại long lanh
Quang Hùng
Quang Hùng
Tao sẽ theo dõi xem 2 bạn học này có gì hay ho ko nè!
Thành An
Thành An
/đỏ mặt nhăn nhó/đừng trêu họ như vậy
Buổi học nhóm đầu tiên
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh, cậu nghĩ sao về ý tưởng poster cho dự án này
Anh đỏ mặt nói nhỏ
Quanh Anh
Quanh Anh
Mình… nghĩ nếu dùng màu xanh làm chủ đạo, sẽ dễ nhìn và yên bình.
Em gật gù
Đức Duy
Đức Duy
Nghe hợp lý. Mình sẽ thêm chi tiết sinh động, kết hợp với màu xanh của cậu.
Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, tim Quang Anh nhói nhẹ. Cậu quay đi, tập trung vào giấy.
Bên cạnh, Quang Hùng thì thầm với Thành An
Quang Hùng
Quang Hùng
Nhìn Rhycap kìa, ngại ngùng dễ thương ghê. Chúng ta phải ‘đẩy thuyền’ nè!
Thành An
Thành An
/lắc đầu cười/
Thành An
Thành An
Mày cứ lo chuyện mình trước đi
Buổi trưa, Anh ngồi dưới gốc cây phượng, đọc sách. Em đến, tay cầm hai hộp cơm.
Đức Duy
Đức Duy
Ăn cùng nhau nhé? Mình mang dư một hộp.
Em ngồi xuống, đặt hộp trước mặt anh.
Quanh Anh
Quanh Anh
/hơi ngạc nhiên rồi gật đầu/cảm ơn..
Trong khoảng không yên tĩnh của sân trường, họ vừa ăn vừa trò chuyện. Em kể một chuyện hài hước về trận bóng rổ hôm trước, làm anh cười khẽ. Tiếng cười ấy khiến trái tim anh rung động.
Bên cạnh Hùng rình rập lườm Thành An
Quang Hùng
Quang Hùng
Xem kìa, Rhycap ngọt ngào ghê, mình phải lấy ‘cảm hứng’ thôi!
Thành An
Thành An
Mày lầy thật đó ,sao tao có thể chơi cùng mày nhỉ?
Tiếng chuông báo hết tiết vang lên, Captain đứng dậy
Đức Duy
Đức Duy
Hẹn gặp lại buổi học nhóm tiếp theo nhé, Quang Anh.
Quang Anh nhìn theo thầm nghĩ
Quanh Anh
Quanh Anh
Không hiểu sao mình lại mong chờ buổi học nhóm này đến vậy…
Và từ khoảnh khắc ấy, một mối quan hệ đặc biệt giữa anh và em bắt đầu.
Quang Hùng thì thầm với ThànhAn
Quang Hùng
Quang Hùng
“Nhìn hai đứa ngượng ngùng vậy là biết sẽ thú vị rồi.”
Thành Ăn chỉ lắc đầu cười, nhưng ánh mắt lại lấp lánh thích thú.

Trêu Quang Anh

Buổi chiều sau giờ học, phòng tự học vắng người hơn thường lệ. Chỉ có tiếng bút viết và đồng hồ treo tường. Anh ngồi thẳng lưng, tập trung vào phần phân tích tài liệu. Em thì ngồi xoay xoay cây bút, ánh mắt thỉnh thoảng… lén nhìn người bên cạnh.
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh này
Quanh Anh
Quanh Anh
Sao?/ko ngẩng lên/
Đức Duy
Đức Duy
Công nhận cậu nghiêm túc thiệt luôn đó. Mình ở cạnh còn thấy áp lực
Quanh Anh
Quanh Anh
Tập trung đi
Em cười khẽ. Vẫn cái tính đó—càng bị bảo im lại càng thích chọc.
______
Duy nghiêng người lại gần để xem phần anh đang viết. GẦN đến mức mái tóc hai người suýt chạm nhau.
Anh đông cứng vài giây.
Quanh Anh
Quanh Anh
C-cậu làm gì vậy?!
Đức Duy
Đức Duy
Xem cậu viết thôi. Gần vậy mới thấy rõ. /tỉnh queo/
Anh vội dịch ghế ra, nhưng tay lại vướng vào chân bàn suýt ngã,em đưa tay giữ vai anh lại.
Đức Duy
Đức Duy
Cậu cẩn thận chứ
Anh rút vai ra khỏi tai em
Quanh Anh
Quanh Anh
/quay đi/Đừng gần tôi như vậy nữa
Đức Duy
Đức Duy
/chống cằm cười vui/ cậu sao vậy?
Quanh Anh
Quanh Anh
...Không
Đức Duy
Đức Duy
/bật cười nhỏ/đỏ tai rồi,Quang Anh
Quanh Anh
Quanh Anh
...Đức Duy
Anh cảnh cáo bằng giọng lạnh như băng, nhưng vẫn không dám nhìn thẳng.
Em trêu anh nhưng sao đôi má kia lại chút ửng hồng rồi?
______
Em đưa tài liệu đến gần anh
Đức Duy
Đức Duy
Cậu, xem thử cái này được chưa?
Anh đưa tay nhận lấy, nhưng em lại vô tình chạm vào tay cậu. Một cú chạm rất nhẹ—nhưng đủ khiến anh giật mình.
Anh rụt tay lại nhanh như chớp, nhìn nơi bị chạm như thể nó vừa bốc cháy.
Đức Duy
Đức Duy
Gì vậy bị giật điện hả
Quanh Anh
Quanh Anh
Cậu cố tình đúng ko?
Đức Duy
Đức Duy
Ý mình là nếu muốn chạm tay mình thì cứ nói.
Quanh Anh
Quanh Anh
Ra ngoài
Em bật cười thành tiếng. Anh đeo lên mặt vẻ lạnh hơn… nhưng đôi má lại càng đỏ.
____
tác giả servo
tác giả servo
Chap này hơi ít mọi người thông cảm ạ
tác giả servo
tác giả servo
Cảm ơm vì đã đọc 💕

Ghen ngầm

Buổi sáng ở sân trường hơi se lạnh. Học sinh tụ tập thành từng nhóm, tiếng cười nói vang lên. Captain vừa bước vào cổng đã bị một bạn nữ trong lớp chạy đến kéo tay
all nhân vật
all nhân vật
Nhi:Duy ơi, cậu chỉ tớ bài toán hôm qua với!
Em gật đầu rồi cúi xuống giải thích. Do cậu nhỏ con, giọng lại nhẹ, nên nhìn cứ như đang bị bạn nữ “ốp” luôn. Bạn nữ còn cứ dí sát vào, cười nói vui vẻ.
Từ xa, anh nhìn thấy cảnh đó.
Anh đang khoanh tay dựa vào gốc cây, mặt không biểu cảm… nhưng ánh mắt thì tối lại rõ ràng.
Đã thế Quang Hùng còn trêu
Quang Hùng
Quang Hùng
Ê, Quang Anh, BẠN TRUNG NHÓM của mày bị gái cưa kìa
Anh liếc ra hiệu cho Hùng câm miệng.
Tim anh hơi nóng lên. Khó chịu. Nhưng bản thân lại chẳng hiểu tại sao mình phải khó chịu như vậy.
Cuối cùng,anh bước lại — bước nào cũng chắc nịch, dáng cao ráo nổi bật giữa sân trường.
Khi em ngẩng lên, cậu giật mình vì bóng anh che cả ánh nắng.
Đức Duy
Đức Duy
A..Quang Anh?
Anh cúi xuống nhìn bài vở, nhưng giọng thì lạnh như không.
Quanh Anh
Quanh Anh
Cậu giải được bài đó cho người ta lâu chưa?
Bạn nữ chưa kịp nói gì đã bị khí thế của anh làm im bặt.
Đức Duy
Đức Duy
/ngơ ngác trả lời/Mới chút xíu,có chuyện gì sao
Một giây lặng
Anh phồng máu ghen mà vẫn giả vờ bình thản
Quanh Anh
Quanh Anh
Từ khi nào cậu kiên nhẫn với người khác vậy?
Đức Duy
Đức Duy
/chớp mắt/thì bạn nhờ mình giúp mà
Anh bực mình thật sự, nhưng vẫn cố tỏ vẻ “tôi không ghen, tôi chỉ hỏi thôi”.
Thấy không khí căng quá, bạn nữ lí nhí
all nhân vật
all nhân vật
Nhi: Mình đi trước... cảm ơn Duy nha
Cô gái vừa rời đi, anh cúi xuống áp sát mặt em. Khoảng cách chỉ còn vài centimet.
Đức Duy
Đức Duy
/đỏ lựng, lùi bước/
Đức Duy
Đức Duy
C-cậu làm gì vậy..
Quanh Anh
Quanh Anh
Sao?
Quanh Anh
Quanh Anh
Hôm qua vừa trêu tôi xong giờ mặt đỏ thế? ngại à
Đức Duy
Đức Duy
...
Anh nhỏ giọng trầm thấp
Quanh Anh
Quanh Anh
Đừng cười với người khác như vậy.
Đức Duy
Đức Duy
/Tim đập mạnh/Mình...mình đâu có cười nhiều đâu
Quanh Anh
Quanh Anh
/nhướng mày/Nhiều với mình thì được. Với người khác thì không.
Đức Duy
Đức Duy
/đứng đơ/
Anh quay đi trước, nhưng tai đỏ rực
Em nhìn theo bối rối
Đức Duy
Đức Duy
Sao tự nhiên nói như người yêu mình vậy…?
Nhưng chính Captain cũng không nhận ra — mình thích nghe điều đó đến mức nào.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play