Rhycap | • Bóng Tối Phủ Nguyễn!
Chương 1: Bóng tối khởi đầu
Khi màn đêm phủ xuống Bắc Kinh, thành phố dường như chìm trong một làn sương lạnh lẽo, nơi tiếng trống phủ vọng qua các con đường vắng, mang theo mùi gỗ ẩm và nỗi sợ vô hình. Trong ánh nến lập lòe của phủ Nguyễn, những hành lang dài hun hút như muốn nuốt chửng bước chân người qua, và những cánh cửa gỗ nặng nề khẽ kẽo kẹt như thì thầm kể về những bí mật không ai dám hé lộ.
Nguyễn Quang Anh, cậu út của phủ, đứng lặng giữa bóng tối, đôi mắt sâu thẳm như nhìn thấu cả những điều mà con người bình thường không thể thấy. Cậu biết, trong bóng tối này, mọi âm mưu, mọi lời nguyền, thậm chí cả linh hồn oan nghiệt đang chờ đợi. Và từ nơi khác, Hoàng Đức Duy – con một của phủ Hoàng – bước đến, mang theo ánh mắt lạnh lùng, gợi lên một cảm giác vừa tò mò vừa kinh hãi.
Đêm nay, bóng tối sẽ không còn chỉ là bóng. Nó sẽ sống, thở, và săn đuổi… những ai dám dấn thân vào bí mật của hai phủ.
Chương 1: Bóng tối khởi đầu
Màn sương đêm bao phủ phủ Nguyễn như một tấm màn vô hình, che giấu mọi tiếng động và hình bóng. Hành lang lát gỗ bóng loáng, ánh nến lập lòe, khẽ hắt lên những vết nứt trên tường, khiến mọi thứ dường như đang sống.
Nguyễn Quang Anh, cậu út lạnh lùng của phủ, bước đi chậm rãi, bàn tay thỉnh thoảng chạm vào lan can gỗ, cảm nhận sự rung rinh của ánh sáng và bóng tối hòa lẫn. Cậu không cần nhiều lời, bởi ánh mắt sâu thẳm ấy đã nói lên tất cả: tò mò, cảnh giác, và một chút gì đó… rùng rợn.
Bà Hội Đồng Nguyễn
Cậu út, phủ Hoàng vừa lập khế ước với chúng ta…
Tiếng bà Hội Đồng vang lên từ cuối hành lang, già nua nhưng sắc sảo. Bà tiến lại gần, đôi tay nhăn nheo vẫn nắm chặt quạt, đôi mắt nghiêm nghị như muốn soi thấu từng suy nghĩ của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
//nhíu mày//
Nguyễn Quang Anh
//Giọng trầm, chậm rãi, như từng chữ mang theo trọng lượng của bóng tối//
Bà Hội Đồng Nguyễn
Phủ Hoàng đang gặp khó khăn, họ muốn liên kết với phủ mình
Bà Hội Đồng Nguyễn
Nhưng cậu út, đừng nghĩ đó là chuyện bình thường
Bà Hội Đồng Nguyễn
Khế ước này… ẩn chứa bóng tối mà ít ai dám đối mặt
Một luồng gió lạnh lùa qua hành lang, làm ngọn nến chập chờn, để lại bóng hình run rẩy trên tường. Quang Anh cảm nhận một cơn ớn lạnh, nhưng thứ làm cậu tò mò nhất là sự bí ẩn đằng sau lời bà nói.
Tiếng bước chân nhẹ vang lên từ sân trong. Hoàng Đức Duy, con một của phủ Hoàng, xuất hiện giữa sương mù. Duy cao ráo, ánh mắt sắc lạnh, như muốn thăm dò từng ngóc ngách bóng tối quanh mình.
Hoàng Đức Duy
//gọi, giọng đều đều nhưng lại mang sức nặng kì lạ.//
Nguyễn Quang Anh
//nhấc cằm, ánh mắt chạm vào Duy, lạnh như băng//
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy?
Nguyễn Quang Anh
Khế ước giữa hai phủ… thật hay chỉ là lời đồn?
Hoàng Đức Duy
//tiến lại gần, giọng thản nhiên nhưng sâu xa//
Hoàng Đức Duy
Nhưng chẳng ai biết, khế ước này kéo theo những gì
Hoàng Đức Duy
Chỉ cậu mới có thể thấy… bóng tối đằng sau nó
Trong khoảnh khắc ấy, sương đêm dày đặc hơn, ánh nến chập chờn như nhảy múa trong gió. Hành lang phủ Nguyễn trở nên dài vô tận, từng cánh cửa gỗ nặng nề như thở, phát ra tiếng kẽo kẹt ghê rợn. Một bóng hình mơ hồ xuất hiện, chỉ đủ để nhắc nhở họ: trò chơi sinh tử giữa hai phủ đã bắt đầu, và bóng tối sẽ không tha ai.
Bà Hội Đồng Nguyễn
//thở dài//
Bà Hội Đồng Nguyễn
Cậu út, Duy… hãy cẩn thận
Bà Hội Đồng Nguyễn
Bóng tối không chỉ là lời nguyền, nó… nuốt chửng cả linh hồn người yếu đuối
Quang Anh siết chặt tay, tim đập nhanh hơn. Cậu tò mò về bóng tối ấy – thứ bóng tối mà cậu nhìn thấy trong ánh mắt Duy, trong hành lang vắng lặng, trong những câu chuyện người đời không dám kể.
Nguyễn Quang Anh
//thì thầm//
Nguyễn Quang Anh
Bóng tối sẽ không còn giấu nữa
Sương đêm bủa vây, ánh nến chập chờn. Hành lang phủ Nguyễn như một mê cung, nơi quyền lực, lời nguyền và linh hồn oan nghiệt bắt đầu trỗi dậy, kéo hai cậu ấm – Quang Anh và Duy – vào trò chơi mà triều đình nhà Thanh chưa từng chứng kiến.
_ ZHangyu Wan _
Tới đây thôi nhé Chương sau tớ sẽ viết nhiều hơn
_ ZHangyu Wan _
Tóm tắt lại Chương 1
_ ZHangyu Wan _
Trong màn sương lạnh lẽo của Bắc Kinh thời nhà Thanh, phủ Nguyễn hiện lên với hành lang dài hun hút, ánh nến lập lòe, bóng tối như sống động. Nguyễn Quang Anh, cậu út lạnh lùng của phủ, được bà Hội Đồng cảnh báo về một khế ước vừa được lập giữa phủ Nguyễn và phủ Hoàng – một thỏa thuận không chỉ về quyền lực mà còn ẩn chứa bóng tối nguy hiểm.
_ ZHangyu Wan _
Hoàng Đức Duy, con một của phủ Hoàng, xuất hiện mang ánh mắt sắc lạnh, báo trước rằng khế ước này sẽ kéo theo những điều bí ẩn và ghê rợn. Trong không gian phủ Nguyễn, sương mù dày đặc, ánh nến chập chờn, và những hành lang dài như muốn nuốt chửng bước chân, Quang Anh và Duy cảm nhận được sự hiện diện của bóng tối, của những điều siêu nhiên và linh hồn oan nghiệt.
_ ZHangyu Wan _
Chương 1 kết thúc với cảnh hai cậu ấm đứng trước hành lang phủ Nguyễn, nhận ra rằng bóng tối sẽ không còn giấu giếm, và khế ước này sẽ đưa họ vào một trò chơi sinh tử đầy rùng rợn.
Chương 2: Bóng ma trong phủ Hoàng
Sương đêm vẫn dày đặc khi Quang Anh rời phủ Nguyễn, bước chân nhẹ như không chạm đất, dẫn lối qua những con đường vắng, đến phủ Hoàng – nơi ánh nến và bóng tối nhảy múa trên những bức tường cổ. Hành lang phủ Hoàng mang một không khí khác hẳn: lạnh lẽo hơn, âm thanh từng bước chân như bị nuốt vào bóng tối vô tận.
Hoàng Đức Duy dẫn Quang Anh vào đại sảnh, nơi treo đầy những bức tranh tổ tiên với ánh mắt dường như theo dõi từng cử động
Hoàng Đức Duy
Cậu đã sẵn sàng chưa?
Hoàng Đức Duy
//hỏi, giọng đều đều nhưng trầm sâu, như nhắc nhở Quang Anh rằng mọi thứ sắp xảy ra không hề đơn giản.//
Một cơn gió lạnh từ cánh cửa lớn thổi qua, ngọn nến lập lòe, làm bóng họ trên tường trông như bị giật giật, tách ra thành nhiều hình thù quái dị. Quang Anh hít một hơi sâu, cảm giác như có thứ gì đó đang rình rập, lướt qua từng bức tranh tổ tiên, từng góc tường.
Hoàng Đức Duy
Bóng tối phủ Hoàng… không chỉ là lời đồn
Hoàng Đức Duy
//thì thầm//
Hoàng Đức Duy
Người nào đã từng bước vào đây một mình
Hoàng Đức Duy
Không ít thì nhiều
Hoàng Đức Duy
Đều nghe thấy tiếng gọi, thấy những hình bóng mà mắt thường không thể thấy
Chưa kịp phản ứng, từ phía hành lang bên, một tiếng cười khẽ vang lên, lạnh lẽo và trống rỗng. Nó không giống tiếng người, mà như tiếng vọng từ nơi khác, từ một thế giới mà con người không thể chạm tới. Quang Anh nhíu mày, cảm giác tim đập nhanh hơn.
Nguyễn Quang Anh
Cậu nghe thấy không?
Nguyễn Quang Anh
//hỏi, giọng trầm và nghiêm trọng.//
Hoàng Đức Duy
//gật đầu, ánh mắt vẫn dõi theo bóng tối phía xa//
Nguyễn Quang Anh
Đừng nhìn vào nó trực tiếp
Nguyễn Quang Anh
Nếu không, sẽ có thứ bám lấy tâm trí, kéo cậu xuống tận đáy của nỗi sợ
Ngay lúc đó, một cánh cửa gỗ phía cuối hành lang từ từ mở ra, phát ra tiếng kẽo kẹt đều đều. Một bóng hình mờ nhạt xuất hiện, thấp thoáng qua lớp sương. Quang Anh và Duy đứng sững, không dám tiến gần, nhưng đồng thời bị hút vào một cảm giác kỳ quái: bóng tối muốn nói gì đó với họ.
Nguyễn Quang Anh
//thì thầm//
Nguyễn Quang Anh
Cả hai phủ… sẽ không còn yên ổn nữa
Duy không nói gì, chỉ đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng lóe lên tia tò mò và lo lắng. Trong lòng cậu, một câu hỏi bắt đầu nhen nhóm: liệu khế ước giữa hai phủ có thực sự chỉ là thỏa thuận quyền lực, hay là lời nguyền đã tồn tại từ lâu, đang chờ họ bước vào?
Bóng tối dường như sống, thở, và di chuyển quanh họ. Tiếng cười lạnh lùng ấy, những bóng mờ thoắt ẩn thoắt hiện, khiến phủ Hoàng trở thành mê cung của nỗi sợ, nơi mà quyền lực và linh hồn bị trói chặt bởi những điều không thể nhìn thấy.
Đêm đó, Quang Anh và Duy – hai cậu ấm của hai phủ – cùng đứng trong đại sảnh, ánh nến chập chờn, sương mù dày đặc, và bóng tối đang thì thầm. Họ biết một điều chắc chắn: bóng tối sẽ không bao giờ rời đi, và khế ước này… sẽ kéo họ sâu vào những bí mật chết chóc của triều Thanh.
_ ZHangyu Wan _
Quang Anh theo Hoàng Đức Duy đến phủ Hoàng, nơi không khí u ám hơn phủ Nguyễn: hành lang dài hun hút, ánh nến lập lòe và những bức tranh tổ tiên dường như theo dõi từng bước chân. Duy cảnh báo Quang Anh rằng bóng tối ở đây không chỉ là lời đồn: những người từng bước vào đều nghe thấy tiếng gọi lạ và nhìn thấy bóng mờ siêu nhiên.
_ ZHangyu Wan _
Trong đại sảnh, sương mù dày đặc, một tiếng cười lạnh lẽo vang lên từ hành lang, và bóng mờ thoắt ẩn thoắt hiện khiến hai cậu ấm cảm thấy nỗi sợ lan tỏa. Quang Anh và Duy đứng trước những hiện tượng siêu nhiên, nhận ra rằng khế ước giữa hai phủ không chỉ là thỏa thuận quyền lực mà còn kéo theo lời nguyền và những linh hồn oan nghiệt, đẩy họ vào một trò chơi sinh tử đầy rùng rợn.
_ ZHangyu Wan _
Đó là những tóm tắt của Chương 2
_ ZHangyu Wan _
Các cậu có thấy hay không nè?
_ ZHangyu Wan _
Tớ viết tón tắt Chương 3 nhé
_ ZHangyu Wan _
Tóm tắt Chương 3:
Đêm trong phủ Hoàng trở nên hỗn loạn khi những bóng ma và hiện tượng siêu nhiên xuất hiện trực tiếp, phá vỡ yên tĩnh vốn có. Quang Anh và Duy phải hợp tác để đối mặt với những linh hồn oan nghiệt, từng bước khám phá ra rằng khế ước giữa hai phủ không chỉ ràng buộc quyền lực mà còn là lời nguyền cổ xưa.)
_ ZHangyu Wan _
Trong cơn kinh hoàng, mối quan hệ giữa Quang Anh và Duy căng thẳng nhưng đồng thời trở nên mật thiết hơn: họ vừa phải tin tưởng nhau, vừa dè chừng những điều chưa thể nhìn thấy. Chương 3 kết thúc với cảnh bóng tối bao trùm cả phủ Hoàng, và hai cậu ấm nhận ra rằng trò chơi sinh tử này mới chỉ bắt đầu, và những bí mật ghê rợn vẫn đang chờ họ phía trước.
_ ZHangyu Wan _
Hoi tới đây thoii
Chương 3: Bóng tối bùng nổ
Đêm phủ Hoàng lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Sương mù dày đặc quấn quanh hành lang, làm ánh nến lập lòe, những bức tranh tổ tiên trên tường như chuyển động, ánh mắt trong tranh dõi theo từng bước chân của Quang Anh và Duy.
Bỗng một cơn gió mạnh thổi qua, tắt lịm mọi ngọn nến. Đại sảnh chìm trong bóng tối tuyệt đối. Quang Anh hít một hơi sâu, cảm nhận không khí trở nên nặng nề, dường như có thứ gì đó đang rình rập ngay phía sau lưng.
Hoàng Đức Duy
Cậu cảm nhận thấy không?
Hoàng Đức Duy
//thì thầm, giọng đều đều nhưng ẩn giấu sự cảnh giác//
Chưa kịp trả lời, từ góc sảnh, một tiếng cười khàn khàn vang lên, lạnh lẽo, trống rỗng. Bóng mờ dần hiện ra, thấp thoáng hình hài không rõ ràng, di chuyển mà không phát ra âm thanh, mắt lóe lên ánh sáng đỏ quỷ dị. Quang Anh nắm chặt tay Duy, tim đập mạnh.
Nguyễn Quang Anh
Đây… là lời nguyền của khế ước
Nguyễn Quang Anh
//thốt lên, giọng trầm như vọng lại giữa bóng tối//
Bóng mờ lao về phía họ, không thể tránh, và Quang Anh cảm giác làn khí lạnh thấm vào da thịt, như muốn hút hết sinh lực
Hoàng Đức Duy
//lập tức cầm lấy tay cậu, ánh mắt sáng lên một tia quyết tâm//
Hoàng Đức Duy
Đừng sợ… phải tin tưởng ta
Hai cậu ấm đứng cạnh nhau, chống lại bóng ma bằng tất cả sức mạnh và sự nhạy bén. Những hình hài mờ ảo vung tay, thì thầm, gọi tên họ bằng giọng trầm buồn và lạnh lùng. Họ phải nhanh chóng nhận ra rằng, khế ước giữa hai phủ không chỉ là quyền lực, mà còn là lời nguyền cổ xưa, tồn tại từ nhiều thế hệ.
Một bóng ma bất ngờ xuất hiện gần Duy, gào lên đầy hận thù. Duy giơ tay ra, một luồng khí lạnh bùng lên, đẩy bóng ma lùi lại. Quang Anh thấy rõ ánh mắt Duy lóe lên một sự lo lắng lẫn tò mò, chưa từng thấy trước đây. Họ hiểu rằng, để sống sót qua đêm nay, họ phải hợp tác, nhưng vẫn dè chừng nhau, bởi bóng tối luôn ẩn chứa điều chưa biết.
Đêm trôi dần, bóng tối bao trùm toàn bộ phủ Hoàng. Tiếng thở của những linh hồn oan nghiệt, tiếng cười lạnh lẽo và những bóng mờ thoắt ẩn thoắt hiện làm không gian trở nên sống động kinh dị. Quang Anh và Duy đứng giữa trung tâm đại sảnh, nhận ra rằng đây chỉ là khởi đầu của trò chơi sinh tử mà hai phủ đã bị ràng buộc, và họ sẽ còn phải đối mặt với những bí mật ghê rợn hơn nhiều trong những đêm sắp tới.
Đêm phủ Hoàng trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ. Ánh trăng mờ xuyên qua khung cửa sổ, chiếu lên sàn gỗ phủ đầy sương mù. Quang Anh và Duy đứng giữa đại sảnh, vẫn còn cảm giác tim đập loạn nhịp sau màn đối mặt với bóng ma đêm trước.
Hoàng Đức Duy
Cậu cảm nhận thấy không? Lời nguyền… nó đang mạnh hơn
Hoàng Đức Duy
//thì thầm, ánh mắt lóe lên tia lo lắng nhưng vẫn kiên định//
Chưa kịp trả lời, từ tầng hầm vọng lên tiếng gầm rống, mạnh mẽ và đầy hận thù. Từng cánh cửa gỗ run lên, ánh nến bị gió thổi tắt một nửa. Bóng tối từ mọi hướng lao vào đại sảnh, những hình hài mờ ảo quấn lấy không gian, phát ra tiếng thì thầm như muốn xé nát lý trí của con người.
Quang Anh hít một hơi sâu, cảm nhận luồng khí lạnh tỏa ra từ sàn nhà. Một bóng ma lớn bất ngờ xuất hiện trước mắt họ, thân hình khổng lồ mờ ảo, đôi mắt đỏ rực như hỏa ngục. Nó lao về phía họ, phát ra tiếng gầm ghê rợn.
Duy hét lên, kéo Quang Anh né tránh, đồng thời dùng tay tạo ra một luồng khí mạnh, đẩy bóng ma lùi lại. Nhưng Quang Anh nhận ra, sức mạnh đó chỉ làm nó chậm đi đôi chút; lời nguyền đã thức tỉnh, và không thể dễ dàng đẩy lùi.
Họ buộc phải kết hợp, nhờ sự nhanh nhạy của Quang Anh và sức mạnh của Duy để chống lại bóng ma. Mỗi bước di chuyển, mỗi cú chạm của luồng khí lạnh đều khiến họ cảm thấy như bị hút vào vực sâu vô hình. Nhưng giữa nỗi kinh hoàng, ánh mắt của hai cậu ấm chạm nhau, mang theo sự tin tưởng vừa dè chừng, vừa bất đắc dĩ.
Nguyễn Quang Anh
Khế ước… không chỉ là ràng buộc quyền lực nữa
Nguyễn Quang Anh
Nó… nuôi dưỡng bóng tối
Nguyễn Quang Anh
//thốt lên, giọng trầm và run rẩ//
Bóng ma từ tầng hầm tiếp tục trỗi dậy, dồn họ vào trung tâm đại sảnh. Quang Anh và Duy phải đối diện với sự thật: bóng tối không chỉ săn đuổi họ, mà còn kiểm tra lòng can đảm, sự tin tưởng và cả những bí mật họ đang giấu nhau.
Đêm ấy, trong phủ Hoàng, lời nguyền đã thức tỉnh hoàn toàn. Đại sảnh chìm trong hỗn loạn, ánh nến chập chờn, sương mù dày đặc, và hai cậu ấm – Quang Anh và Duy – hiểu rằng từ nay, mọi bước đi đều có thể dẫn đến nguy hiểm chết người, và mối quan hệ giữa họ sẽ là thứ duy nhất giữ họ sống sót.
_ ZHangyu Wan _
Các bạn nè tớ tỏ tình crush á
_ ZHangyu Wan _
Cậu ấy không đồng ý
_ ZHangyu Wan _
Hưm~ chuyện đó cũng lâu rồi
_ ZHangyu Wan _
Nhưng hình như cậu ấy không thích chơi với mình nữa
_ ZHangyu Wan _
Giờ sao nhỉ?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play