Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Chỉ Cần Nói Yêu

chap 1

Thấy ấy quá nên xoá hết viết lại ạ
Chiếc ghế gỗ trong công viên đã cũ, lớp sơn xanh bong tróc lộ ra từng mảng gỗ bạc màu theo năm tháng. Mặt trời ngả dần về phía tây, ánh nắng dịu xuống, trải dài trên những lối đi đầy lá khô. Mọi thứ yên ắng đến mức nghe rõ cả tiếng lá chạm đất, tiếng gió luồn qua từng kẽ lá trên cao.
Rhyder bước chậm lại, ánh mắt lướt qua dãy ghế dọc lối mòn. Hầu như đều đã có người ngồi, chỉ còn đúng một chỗ trống bên cạnh một người con trai đang chăm chú đọc sách.
Cậu ta không ngẩng lên.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Ghế… còn chỗ không?
Một thoáng im lặng. Người kia lật thêm một trang sách, rồi mới ngẩng đầu lên. Đôi mắt tối màu, bình thản nhưng sâu đến mức khiến Rhy khựng lại trong một khoảnh khắc.
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Còn*ngồi đầu tao nef*
Không thêm một chữ thừa
Rhy ngồi xuống. Khoảng cách giữa hai người đủ xa để không chạm vào nhau, nhưng cũng đủ gần để cảm nhận được hơi ấm rất nhẹ tỏa ra từ người bên cạnh. Mùi giấy, mùi mực in từ cuốn sách hòa lẫn cùng hương gì đó rất nhạt – có lẽ là mùi xà phòng hoặc nước xả vải quen thuộc
Gió thổi qua, lật nhẹ một trang sách.
Captain đưa tay giữ lại, ngón tay thon dài, trắng. Không hiểu sao ánh mắt Rhy dừng lại ở đó hơi lâu.
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
*ditme d đang đọc*
Anh quay đi, nhìn về phía hồ nước trước mặt, nơi phản chiếu nền trời cam nhạt.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Ngày nào em cũng ngồi đây à?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Không. Chỉ hôm nay.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Vậy là anh may mắn.
Một khoảng im lặng khác kéo dài. Nhưng lại không khó chịu
Rhy không phải kiểu người thích bắt chuyện với người lạ. Bình thường anh sẽ đeo tai nghe, mở nhạc, mặc kệ cả thế giới. Nhưng hôm nay, không hiểu vì sao anh lại ngồi yên, không rời đi, cũng không mở điện thoại
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em đọc gì vậy?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Tiểu thuyết boylove
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Hay không
Captain khép sách lại, nhìn bìa một lúc như đang suy nghĩ.
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Buồn
Một chữ ngắn, nhưng đủ để khiến anh bật cười khẽ
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Buồn mà vẫn đọc à?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Vì kết thúc không quan trọng. Quan trọng là cảm giác khi đọc.
Câu trả lời đó khiến Rhy nhìn em lâu hơn một chút. Có gì đó… không giống những người khác. Không phô trương, không vội vã, nhưng từng câu nói đều đặt đúng trọng tâm.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em tên gì?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Captain.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nghe như biệt danh.
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Còn anh?
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Rhyder
Lần này, đến lượt Captain nhìn anh kỹ hơn
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Cũng giống biệt danh
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Hợp để nhớ
Gió lại nổi lên, mạnh hơn một chút. Chiếc lá nhẹ rơi xuống giữa hai người
Captain cúi xuống nhặt lên, ngắm nghía một lúc rồi tiện tay kẹp vào giữa trang sách, như một dấu mốc
Rhy không hiểu tại sao hành động đó lại khiến tim mình khẽ chao đi — như thể vừa có thứ gì đó nhẹ nhàng chạm vào
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em có hay nói chuyện với người lạ không?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Không
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Sao hôm nay lại nói với anh?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Ai biết
Rhy bật cười. Một nụ cười hiếm hoi, thật đến mức anh cũng ngạc nhiên.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Vậy cho anh ngồi đây thêm một chút nhé?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Ngồi cũng đã ngồi rồi mà
Rhy ngoảnh sang nhìn em. Khoảng cách lúc này gần hơn lúc ban đầu, dù không ai chủ động dịch lại. Vai hai người gần chạm, chỉ cần một cử động nhẹ là sẽ chạm vào nhau
Không ai tránh đi
Không ai nói gì thêm
Chỉ là cùng ngồi đó — giữa ánh chiều tàn, giữa nhịp sống lười biếng của công viên, giữa một khoảnh khắc tưởng như vô nghĩa nhưng lại trở thành khởi đầu của một điều gì đó rất khó gọi tên
Rhyder không biết rằng từ giây phút này, hình ảnh người con trai bên cạnh sẽ ở trong đầu mình lâu hơn một buổi chiều
Và Captain cũng không ngờ, tiếng nói khàn khẽ vừa rồi sẽ lặp đi lặp lại trong tâm trí em nhiều đêm sau đó
Một vết cắt rất nhẹ vừa xuất hiện
Chưa đau

chap 2

Hôm ấy, công viên vẫn yên ắng như mọi khi. Duy ngồi trên ghế quen thuộc, sách trên tay, nhưng tâm trí không hề tập trung. Anh ấy, Rhyder, vẫn xuất hiện trong đầu em, ánh mắt dịu dàng xen chút chiếm hữu khiến tim em vừa lo lắng vừa tò mò. Duy không biết rằng, chỉ vài phút nữa thôi, sự hiện diện của Rhyder sẽ biến một buổi sáng bình thường thành khoảnh khắc mà em không thể quên.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em đang làm gì vậy?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Chỉ ngồi đọc sách thôi*nhai nội tạng*
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Ở đâu? Anh tới với em
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
… Không cần đâu, anh cứ để em yên
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Không yên được. Anh không muốn em ngồi một mình giữa công viên này
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
//tắt mic vài giây//Anh thật kỳ lạ
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Kỳ lạ? Anh chỉ… quan tâm em thôi. Anh không muốn thấy em lo lắng hay gặp chuyện gì
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
… Cảm ơn anh, nhưng em ổn mà
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Ừ, nhưng anh vẫn muốn chắc chắn. Anh không thích nhìn thấy em một mình, Duy à
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
//khẽ cười + hơi bối rối//
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Được không nếu anh ngồi cạnh em một lát? Chỉ là ngồi thôi, không làm gì hết
Rhyder ngồi xuống cạnh em, khoảng cách vừa đủ để Duy nhận ra hơi ấm từ cơ thể anh. Không quá gần, không quá xa, nhưng từng cử chỉ của anh đều khiến em cảm thấy tim mình rung lên, từng nhịp một. Sự hiện diện của Rhyder giống như một luồng ánh sáng dịu dàng len lỏi qua tâm trí em, khiến em vừa muốn rút lại, vừa không thể rời mắt.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em vẫn cầm sách đấy nhỉ?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Vâng, thói quen rồi
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Anh không phiền chứ?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
… Không phiền
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Tốt. Anh chỉ muốn gần em thôi, nghe em thở, nhìn em đọc sách… thế là đủ
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em có biết không? Anh sẽ không rời mắt khỏi em đâu. Anh muốn thấy em bình an, muốn bảo vệ em, từng chi tiết nhỏ, từng nụ cười…
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
… Anh… sao nói vậy?
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Vì anh thích thế. Chỉ là thích… nhìn em, nghe em nói chuyện, thấy em cười… anh nghiện cảm giác này. Anh muốn ở bên em mọi lúc, dù em có biết hay không
Khoảng lặng bao trùm công viên. Chỉ còn tiếng lá xào xạc và nhịp tim hai người. Duy nhận ra, từ khoảnh khắc này, Rhyder không còn là người lạ cứu mình hôm trước nữa. Anh đang bắt đầu chiếm lĩnh tâm trí em, từng chút, từng chút một, bằng ánh mắt, bằng hơi thở và bằng một sự quan tâm âm thầm nhưng dai dẳng
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Duy à… em có thấy hơi sợ không?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Không, chỉ là lạ thôi
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Lạ cũng tốt. Anh muốn em quen với việc anh sẽ luôn ở cạnh, để dù có chuyện gì xảy ra, em biết… em không bao giờ một mình
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
*gì dậy cha nội*
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Từ lúc này, anh sẽ theo sát em. Em không cần nói gì, không cần phản ứng gì… chỉ cần để anh gần em, được không?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Cũng cũng//vẫn đọc sách//
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Tốt, em cũng không cần lo. Anh sẽ chỉ theo dõi, bảo vệ em, và… từ từ khiến em quen với anh, quen với sự hiện diện của anh… quen với việc anh đã bắt đầu nghiện em rồi
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
*nghiện tao hay nghiện cuốn sách đây*
Và Duy biết, từ khoảnh khắc này, mọi thứ sẽ không còn đơn giản nữa. Một mối quan hệ âm thầm nhưng bền chặt đang bắt đầu, với từng cử chỉ, từng ánh mắt, từng nhịp tim—những rung động dịu dàng, âm thầm, nhưng đủ mạnh để in sâu trong trái tim em

chap 3

Kể từ hôm Cap ngồi đọc sách trong công viên, Rhyder đã quyết định rằng em sẽ không bao giờ phải ngồi một mình nữa. Anh không cần lý do, chỉ biết rằng muốn em gần mình, ở trong tầm tay, để anh có thể theo dõi từng cử chỉ, từng nhịp thở. Ngay cả khi Cap chỉ muốn đọc sách, anh vẫn không để em ngồi xa
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Em ngồi đây thôi, trong lòng anh
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Ừ, nhưng em đọc sách mà
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Anh biết… nhưng anh không thể để em ngồi ngoài được. Em phải ở trong lòng anh. Anh muốn hôn em một chút
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
//vẫn ngồi im re trong lòng rhy mà đọc sách//
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
//cúi xuống hôn nhẹ môi em//
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Anh sao nữa vậy
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Anh thích… mỗi khi thấy em đọc sách, anh chỉ muốn hôn em. Chỉ một chút thôi…
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
//hôn tiếp, kéo dài hơn, hôn sâu một chút, rồi dừng lại ngắm em//
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Anh… anh hôn nhiều vậy…*ủa đụng má tự nhiên cái tao cho nó hôn ủa*
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
//cười nhẹ//Anh biết… nhưng anh nghiện cảm giác này. Anh muốn hôn em mọi lúc mọi nơi. Anh không thể nhịn được khi em ngồi đây, nhìn sách, không để ý anh
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Ngồi yên đi… anh hôn em tiếp được không?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Ừm
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
*ủa đụng má*
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
//hôn liên tục, môi chạm môi, kéo dài hơn, ôm eo em chặt hơn//
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Duy… em có biết anh sẽ không buông em đâu không? Anh nghiện em rồi. Anh muốn hôn em mọi lúc, mọi nơi, khiến em quen với việc… anh là của em, chỉ của em
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Kệ mẹ anh
Cap nhận ra rằng, mỗi nụ hôn của Rhyder không chỉ là một cử chỉ, mà là lời tuyên bố chiếm hữu âm thầm, một dấu hiệu rằng anh đã nghiện em, muốn em là của riêng anh. Dù em vẫn cố tập trung vào sách, nhưng từng cái ôm, từng lần hôn, từng hơi thở sát bên, khiến em không thể thờ ơ. Mỗi khoảnh khắc bên Rhyder, Cap vừa muốn rút ra, vừa không thể rời xa
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Duy… ngồi trong lòng anh, để anh hôn em nữa…
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
Đụng má
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Anh sẽ hôn em… bất cứ lúc nào, em có đọc sách hay không, anh đều không quan tâm. Anh nghiện em, Duy à
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hoàng Đức Duy[Captain]
//tắt mic//

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play