Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đóa Hoa Nở Trong Bão Đạn [ BuiTruongLinh X Negav]

1

Trường Trung học Thanh Tùng không chỉ nổi tiếng vì khuôn viên rộng lớn hay thành tích học tập, mà còn vì một “luật bất thành văn” khắc nghiệt: Bùi Trường Linh là Vua
Bùi Trường Linh, Năm cuối cấp ba, sở hữu một vẻ ngoài hoàn hảo đến lạnh lùng. Mái tóc đen cắt gọn gàng, đôi mắt sắc như dao găm luôn ẩn chứa sự thách thức, và chiều cao vượt trội khiến mọi ánh nhìn đều phải ngước lên. Anh không cần giơ tay, chỉ cần lướt qua hành lang, đám đông sẽ tự động tách ra như nước vỡ bờ
Trong thế giới hỗn loạn của tuổi mới lớn tại Thanh Tùng, Trường Linh là kẻ thống trị tối cao, là "đại ca trùm trường" đích thực. Anh không gây rối vô cớ, nhưng mọi rắc rối đều kết thúc khi anh xuất hiện. Tiếng đồn về những trận đấu dưới sân bóng rổ bị bỏ hoang, về sự im lặng kinh sợ của những kẻ từng dám chống đối, đã biến cái tên Trường Linh thành một lời nguyền mà không ai muốn thốt lên
________
Trái ngược hoàn toàn với bầu không khí căng thẳng và quyền lực bao trùm lấy Trường Linh, là sự yên ắng gần như vô hình của Đặng Thành An
Thành An là một học sinh bình thường đến mức nhàm chán. Cậu đeo cặp kính gọng tròn hơi cũ, mái tóc nâu mềm luôn rủ xuống che đi một phần đôi mắt hiền lành. Cậu học khá, thích ngồi một mình ở thư viện vào giờ nghỉ trưa, và luôn cố gắng tránh xa mọi sự chú ý—đặc biệt là sự chú ý của nhóm Trường Linh
An sống trong một thế giới của sách vở, những công thức hóa học, và những bài nhạc cổ điển. Cậu không phải là kẻ yếu ớt bị bắt nạt, mà chỉ đơn giản là một hạt cát không cần thiết phải biết đến trong cơn bão của trường học
Chiều Thứ tư
Đặng Thành An
Đặng Thành An
" Lại Mưa.."
Thành An đang vội vã chạy lên cầu thang để đến lớp học thêm, ôm khư khư chồng sách giáo khoa cao quá đầu. Vì vội, cậu đã không để ý đến góc cua khuất
Rầm!
Chồng sách vở rơi tung tóe. Cậu lảo đảo suýt ngã, kính văng ra một bên
Tùng
Tùng
Thành An! Mày bị mù à?!
Một giọng nói gắt gỏng vang lên. Đó là Tùng, cánh tay phải của Trường Linh
An quờ quạng nhặt kính, tim đập thình thịch. Sau lưng Tùng Quạ, sừng sững một bóng hình quen thuộc
Bùi Trường Linh. Anh đứng đó, áo sơ mi đồng phục hơi ướt, vẻ mặt không chút biểu cảm, nhưng ánh mắt lại lạnh đến rợn người. Tay anh giữ một ly cà phê còn nóng, mà giờ đây đã vương vãi trên nền gạch trắng, tạo thành một vệt nâu đen xấu xí
Ly cà phê đó... là thứ mà Tùng Quạ vừa mang đến, và Trường Linh chưa kịp uống
Tùng
Tùng
//lấy cổ áo An, giận dữ// Mày làm bẩn cả áo Anh Linh rồi! Mày có biết...
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Đủ rồi, Tùng!
Anh bước tới. An sợ hãi đến mức không dám ngẩng đầu lên, chỉ kịp nhặt vội chiếc kính và đeo vào. Cậu thấy đôi giày da đắt tiền của Anh đứng ngay trước mặt mình
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Đặng Thành An, phải không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
D-Dạ... Em chào anh //lí nhí//
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Sách của cậu
Trường Linh lạnh lùng nói, chỉ vào một quyển sách Vật Lý nằm lăn lóc dưới chân. Rồi anh chậm rãi lấy ra một tờ tiền mệnh giá cao nhất, không phải để đền bù chiếc áo, mà chỉ đơn giản là tiền cho ly cà phê bị đổ
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Cầm lấy
Thành An không dám chạm vào. Cậu không muốn bất cứ mối liên hệ nào với kẻ này
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em... em xin lỗi. Em sẽ tự lau dọn. Còn tiền... em không cần. Em xin lỗi vì đã va vào anh
An cúi gập người, nhanh chóng nhặt hết sách vở, đầu óc trống rỗng chỉ muốn thoát khỏi nơi này
Trước khi An kịp đứng thẳng dậy và chạy đi, một động tác bất ngờ xảy ra
Bùi Trường Linh không thu lại bàn tay đang cầm tiền. Anh cúi người xuống, động tác nhanh nhẹn và dứt khoát đến mức Thành An không kịp phản ứng
Trường Linh dùng đầu ngón tay, nhẹ nhàng... lau đi một vệt mực nhỏ vương trên gọng kính của Thành An. Anh làm điều đó một cách tự nhiên, như thể đang phủi bụi trên một món đồ
Thành An đứng bất động, hơi thở nghẹn lại. Khoảnh khắc ấy, cậu ngửi thấy mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi da thuộc từ áo khoác của anh. Khoảng cách gần đến mức cậu có thể thấy rõ sự hoàn hảo tàn nhẫn trong đôi mắt Trường Linh
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Lần sau cẩn thận. Đặng Thành An
Trường Linh đứng thẳng dậy, vứt tờ tiền xuống sàn, rồi quay lưng bước đi, không ngoảnh lại
Đặng Thành An đứng chôn chân tại chỗ, nhìn theo bóng lưng quyền lực đang khuất dần. Tay cậu vô thức chạm vào gọng kính vừa được lau

2

Từ sau vụ va chạm trên cầu thang, Đặng Thành An đã cố gắng làm mọi cách để trở về trạng thái "vô hình" của mình. Cậu đi sớm hơn, về muộn hơn, tránh xa khu vực hành lang chính, và thậm chí chuyển sang dùng nhà vệ sinh ở tầng một, dù lớp học của cậu ở tầng ba
Thế nhưng, Bùi Trường Linh dường như lại không có ý định để cậu trở về trạng thái đó
Tuần lễ sau đó là chuỗi ngày Thành An sống trong sự căng thẳng tột độ. Dù cậu không nhìn, cậu vẫn cảm nhận được
Khi cậu đang ngồi ở bàn cuối góc lớp, say sưa giải một bài toán tích phân phức tạp, cậu đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Ngẩng đầu lên, cậu thấy Trường Linh đang đứng tựa vào khung cửa sổ lớp học của mình, cách đó khoảng mười mét. Anh không nhìn cậu, anh đang nói chuyện với một giáo viên, vẻ mặt hờ hững. Nhưng khi Thành An vừa cúi xuống, một cảm giác mãnh liệt rằng anh vừa nhìn mình lại ập đến
Vào giờ ăn trưa, Thành An cố gắng ăn thật nhanh ở một góc khuất trong căn tin. Khi cậu đứng dậy mang khay đi, vừa quay người lại, cậu suýt va phải Tùng Quạ và nhóm của anh Linh
Tùng
Tùng
Đi đứng kiểu gì đấy?//định đưa tay đẩy//
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Không sao //chặn lại//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Xin lỗi //bước đi//
Anh Linh không nói gì, chỉ nhìn theo bóng lưng Thành An đang khuất dần
Tùng
Tùng
Anh Linh? //khó hiểu//
Tùng
Tùng
Sao anh lại nhường thằng mọt sách đó? Thường thì anh sẽ...
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
...
__________
Tác giả
Tác giả
Nay ý tưởng hong có được nhiều lắm
Tác giả
Tác giả
Nên làm ngắn hoi
Tác giả
Tác giả
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ bộ này của tớ ạ
Tác giả
Tác giả
Mong sẽ không bị toxic 😇

3

Một chiều muộn, khi Thành An ở lại thư viện để hoàn thành bài tập nhóm, trời đã sẩm tối. Cậu đang hí hoáy với máy tính thì một bóng người cao lớn đổ xuống bàn cậu, mang theo mùi bạc hà quen thuộc
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// giật mình, ngẩng đầu lên// Anh... Anh Linh?
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
//Tay cầm một quyển sách cũ kĩ bìa nâu// Tìm thấy rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tìm gì ạ?
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
//đặt quyển sách xuống bàn// Sách Vật Lý của cậu. Tôi nhặt được ở cầu thang hôm trước
Đặng Thành An
Đặng Thành An
À.. Em... Em cảm ơn anh nhiều
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Cậu có vẻ thích môn này //kéo một chiếc ghế gần đó ngồi xuống//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vâng. Em... em thấy nó thú vị
Trường Linh dựa lưng vào ghế, hai tay đan vào nhau đặt trên bàn. Vẻ mặt anh không hề có chút thân thiện nào, nhưng cũng không hề có sự thù địch
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Tôi đang tìm gia sư cho môn Toán. Chuẩn bị thi Đại học
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//ngạc nhiên// Gia sư ạ? Anh... anh tìm em sao?
Trường Linh nhếch mép, một nụ cười nửa miệng khiến tim Thành An lỡ đi một nhịp. Đó là một nụ cười đẹp và nguy hiểm
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Thứ nhất, cậu học giỏi. Thứ hai //nghiêng đầu//
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Cậu là người đầu tiên tôi không ngại nhìn mặt sau khi bị làm phiền. Giá bao nhiêu?
Lời đề nghị này vừa là một yêu cầu, vừa là một mệnh lệnh. Thành An biết cậu không có quyền từ chối, nhưng cậu vẫn cảm thấy lồng ngực mình siết lại vì một cảm xúc khó gọi tên. Sự chú ý của đại ca trùm trường giống như một món quà độc hại
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em... em không cần tiền ạ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng em... em sợ em không đủ khả năng //lí nhí//
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Đừng nói dối tôi, Đặng Thành An
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
Nếu cậu làm tốt, cậu muốn gì, tôi cũng cho cậu. Kể cả sự yên bình tuyệt đối ở cái trường này
Bùi Trường Linh
Bùi Trường Linh
//đưa một chiếc thẻ nhỏ màu đen ra// Số điện thoại của tôi. Nhắn tin cho tôi lịch học. Bắt đầu từ ngày mai
Anh quay lưng bước đi, bóng dáng cao lớn khuất dần sau kệ sách
Thành An nhìn chằm chằm vào chiếc thẻ đen trên bàn. Cậu đang nắm giữ số điện thoại riêng của Vua trường Thanh Tùng. Và cậu, một học sinh bình thường, vừa bị kéo vào quỹ đạo của cơn bão

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play