Ngốc, Anh Thích Em Đấy!! [MasonB] [Mason Nguyễn × Congb]
1: Suy Nghĩ
Công và Nam là đôi thanh mai từ tiểu học tới giờ, ai xung quanh cũng biết Công thích Nam, nhưng Nam luôn thờ ơ và chỉ xem Công là bạn.
Nam đứng dựa vào khung của trước quán bar.
Hoài Nam
Linh nghi ngờ tôi với cậu, nên tôi nói với cô ấy cậu là người yêu của Bách.
Hoài Nam
Cậu chịu khó diễn với tôi nhé, tôi không muốn Linh nghi ngờ.
Nguyễn Thành Công
Vậy cậu kêu tôi ra đây chỉ để nói vậy à?
Hoài Nam
Bách nó có người thương rồi
Nam cười nhẹ, xoay người bước vào trong.
Để lại Công, lặng người một lúc rồi cũng bước vào.
Trong phòng riêng, có một chàng trai ngồi im trên ghế, toát lên vẻ lạnh lùng nhưng lại đẹp đến mê hồn.
Bảo Linh
Nghe bảo Công là người của Bách nhỉ?
Bảo Linh
Bách lâu này lạnh lùng vậy mà cũng đổ.
Bảo Linh
Chắc thủ đoạn của Công không đùa được đâu-//tặc lưỡi//
Nguyễn Xuân Bách
Trong khi đang ngồi trên đùi người khác mà lại đi mỉa người này thủ đoạn, chắc cô cũng không vừa ha.
Hoài Nam
Thôi mà, tính Linh trước giờ thẳng thắng, mày đừng chấp
Nguyễn Xuân Bách
Ừ, tao cũng không thèm chấp mấy loại không biết nhục.
Bách đứng lên, tiến lại gần Công, chìa tay ra.
Nguyễn Xuân Bách
Anh đưa em về.
Cậu khẽ nắm lấy bàn tay ấy.
Nguyễn Thành Công
Em chưa muốn về.
Nguyễn Xuân Bách
Anh chở em đi dạo nha?
Nguyễn Thành Công
E-Em cảm ơn
Mặt Công hơi đo Bách chỉ cười nhẹ, chạy xe đi.
Nguyễn Thành Công
Biển bình yên thật anh nhỉ?
Nguyễn Xuân Bách
Ừ, như em vậy đó.
Nguyễn Xuân Bách
Em cứ bình yên mà sống, không nổi bật cũng chẳng quá chìm vào trong đám đông.
Hai người cứ ngắm nhìn biển, chẳng nói câu nào nhưng trong lòng là vô vàn suy nghĩ hỗn độn.
Hoài Nam
Sao giờ này mới về?
Hoài Nam
Mày chở Công đi đâu đấy
Nguyễn Xuân Bách
Tao chở đi dạo biển xíu thôi
2: Nụ Cười Của Em
Như mọi ngày, cậu ngồi trong nhà nghĩ vu vơ.
Nguyễn Thành Công
"Đói quá ta, để đăng story mới được" //cầm điện thoại bấm bấm//
@nguyenthanhcongg_ Đã Đăng Một Tin:
Chuông cửa nhà cậu vang lên.
Cậu lật đật chạy ra mở cửa thì thấy anh đứng trước cửa, cầm túi đồ ăn.
Nguyễn Xuân Bách
Cho em//đưa cậu//
Nguyễn Thành Công
Ủa, sao anh biết em đói
Nguyễn Xuân Bách
Thấy em đăng story đấy, anh tiện đường đi công việc về mua cho em luôn.
Nguyễn Thành Công
Dạ!, em cảm ơn
Cậu cười tươi nhận lấy đồ anh đưa.
Nụ cười ấy...làm anh đứng hình mất vài giây nhìn chằm chằm vào mặt cậu.
Nguyễn Thành Công
Anh!//vỗ vỗ mặt anh//
Nguyễn Xuân Bách
H-hả//tỉnh//
Nguyễn Thành Công
Mặt em dính gì hả, sao nhìn em dữ vậy?
Nguyễn Xuân Bách
À không có gì, anh về trước, e-em nhớ ăn nha//cười nhẹ//
Nguyễn Thành Công
Dạ, anh về đi.
Trên xe về nhà, tay anh thì lái xe mà đầu anh thì chỉ toàn nụ cười của em.
Nguyễn Xuân Bách
"Người gì đâu mà dễ thương dữ vậy trời".
Anh vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm.
Về tới nhà, anh năm lăn ra sofa, mở điện thoại lên.
Nguyễn Xuân Bách
: Em ăn chưa
Nguyễn Thành Công
"Gì đây"//cầm điện thoại lên//
Nguyễn Thành Công
: Dạ em đang ăn
Nguyễn Xuân Bách
: Ăn ngon nha
"Thành Công ngừng hoạt động 1p trước"
Tắt điện thoại, anh nằm trên sofa cười tủm tỉm một mình, không để ý một người đã bước vào nhà.
Hoài Nam
Ê!!!//vỗ mặt anh//
Nguyễn Xuân Bách
Dụ gì?//ngồi dậy//
Hoài Nam
Mày làm gì nằm cười tủm tỉm vậy?, tao đứng ngoài cổng kêu như thằng điên mà không nghe!
Nguyễn Xuân Bách
Ủa vậy mày vô đây bằng cách nào?
Hoài Nam
Leo rào chứ sao ba.
Hoài Nam
Mà trả lời câu hỏi tao đê.
Hoài Nam
Làm gì cười tủm tỉm vậy?
Hoài Nam
Tương tư em nào à~
Nguyễn Xuân Bách
Em nào ba, điên!
Nguyễn Xuân Bách
Mà mày qua đây làm gì?
Hoài Nam
Nói chút chuyện thôi.
trầm tính
Viết mà nổi da gà thấy mẹ😰😭
3: Anh Thương Ai?
trầm tính
Tự nhiên rảnh rảnh cái viết luôn😞
Nguyễn Xuân Bách
Mày hỏi chuyện gì?
Hoài Nam
Người thương của mày là ai vậy?
Hoài Nam
Tao toàn nghe mày nói người thương người thương mà không biết tên.
Nguyễn Xuân Bách
Òm...mặt baby.
Nguyễn Xuân Bách
Mày tự biết, tiễn khách, cút!!.
Anh bước luôn lên phòng, nói vọng xuống.
Nguyễn Xuân Bách
Nhớ đóng cửa cẩn thận!!
Nam bước ra cổng thì thấy...
Đúng vậy, Nam thấy Công đang bước vào, tay cầm hộp gì đó.
Hoài Nam
Sao cậu qua đây làm gì?
Nguyễn Thành Công
À-à tôi đưa đồ cho Bách ý.
Nam né sang một bên cho Công vào, nhưng ánh mắt của Nam luôn nhìn vào bóng lưng nhỏ bé của cậu, đến khi cậu vào nhà mới dừng lại.
Nguyễn Thành Công
B-Bách ơi!
Nguyễn Xuân Bách
Ơi...ủa Công! Sao em biết nhà anh?
Nguyễn Thành Công
Dạ em có nghe Nam nói vài lần.
Nguyễn Xuân Bách
Em qua đây làm gì?
Nguyễn Thành Công
Dạ em có tự làm cơm mang qua cho anh, cảm ơn anh mua đồ ăn cho em//cười tươi//
Nguyễn Xuân Bách
C-cảm ơn em.
Tai anh hơi đỏ, cười nhẹ nhận lấy hộp cơm.
Nguyễn Thành Công
Anh ăn đi, em về nha.
Nguyễn Xuân Bách
//nắm tay cậu lại//
Anh nắm lấy bàn tay cậu, hơi ấm từ bàn tay anh từ từ lan qua bàn tay cậu, cậu giật mình, cả hai nhìn nhau.
Anh từ từ tiến lại trong vô thức, khi cả hai đã gần đến mức chỉ còn cách chưa tới 1 gang tay, lúc này cậu mới giật mình đẩy anh ra.
Nguyễn Xuân Bách
ờ-ờ...em về đi.//đỏ mặt//
cậu cũng đỏ mặt chạy vội ra cổng, đặt xe về.
Ngồi trên xe, cậu cứ suy nghĩ về chuyện đó, tai đỏ dần.
Nguyễn Thành Công
"Mày nghĩ cái gì vậy Công"
Ở nhà, anh cầm hộp cơm, vừa ăn vừa tủm tỉm, nhớ lại chuyện vừa rồi.
Nguyễn Xuân Bách
"Người gì đâu vừa đẹp vừa nấu cơm ngon, còn thơm nữa."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play