[ĐN Blue Lock] Ánh Sáng Và Sự Thật
#1
Paris, buổi sáng mùa đông.
Những tia nắng lạnh lẽo trườn xuống con hẻm hẹp, nơi một cậu bé tóc vàng óng như kẹo bơ đang lom khom trước cái thùng rác sắt.
Nó – năm tuổi, nhỏ thó, đôi mắt xanh lá sáng như viên thuỷ tinh – đang cố gắng lôi ra một con gì đó trông có vẻ ăn được.
Raphaël Noa
//nhét miệng cắn thử//
Nó sống như thế từ lúc 1 tuổi. Không ai biết bố mẹ nó là ai
Không ai dạy nó phải ăn gì, sống thế nào hay cần tắm bao nhiêu lần một tuần
Sáng hôm đó, một sự kiện kỳ lạ xảy ra.
Cộp… cộp…
Một quả bóng lăn vào hẻm, rồi một cái bóng khổng lồ lấp kín lối vào.
Nó ngẩng lên—và đối diện là một sinh vật trắng to lớn, cơ bắp, tóc trắng, mắt sắc như muốn chém gió. Trẻ con trong khu gọi hắn là “quái vật thể thao”. Người lớn gọi hắn là “Le Monstre du Foot”.
Raphaël Noa
"Con gì vậy..?"
Sinh vật trong cúi xuống, nhặt nó lên như nhặt một chú mèo con
- "Nhóc là ai, vậy sao lại ở đây và một mình?"
Raphaël Noa
Ư.. Thả ra //vùng vẫy//
Nó có vẻ sợ hãi, giãy như điên, cào vào tay hắn và hét bằng giọng bé xíu
Sinh vật trắng sững người
Hắn nhìn chằm chằm nó như đang nhìn một con thú hoang xổng chuồng
Hắn đã mang cậu đến cô nhi viện gần đó, sinh vật trắng ấy cứ cố gỡ nó ra thì nó lại bám vào hắn như Koala không chịu buông
Lần đầu tiên trong đợi nó nhìn thấy một nơi to lớn và đầy sinh vật kì lạ đến thế
???
Viện trưởng: Có lẽ cô bé đã tin tưởng ngài
???
Viện trưởng: Nhưng nhìn hành động của bé con đó, con bé đã bám ngài từ lúc vào đây rồi không phải sao?
- "Được rồi, ta đành nhận nuôi"
- "Nhóc, ngươi tên là Raphaël nghe rõ chưa"
Raphaël Noa
? //ngơ ngác//
Noel Noa
Từ nay nhóc là Raphaël Noa
Raphaël Noa
Husky Neo//nghiêng đầu//
Noel Noa
Giờ nên tắm cho nhóc trước đã
Lần đầu được chạm nước, nó thích lắm
Nó hất nước lung tung khiến cả sàn ướt nhẹp
Cả Noel cũng không tránh khỏi
Noel chỉ đưa tay ra cởi đồ nó lên, nhìn nó luộm thuộm có vẻ hơi chán mắt
#2
Sáng hôm sau, khi Noel tỉnh dậy, anh cảm thấy có thứ gì đó đè lên ngực.
Raphaël đang ngủ, mặt dán vào áo anh, hai tay ôm chặt như ôm phao cứu sinh.
Một tiền đạo số một thế giới… đang sợ làm thức giấc một đứa bé.
Noel Noa
Raphaël… dậy đi. //nhẹ giọng//
Raphaël hé mắt, nhìn thấy anh, rồi lập tức dúi mặt vào ngực anh thêm chút nữa.
Anh đưa tay vuốt mái tóc vàng mềm như nắng sớm.
Noel Noa
"…Mình đang làm gì vậy?"
Nhưng bàn tay ấy lại không dừng lại.
Noel Noa
Dậy đi nhóc con //lay người//
Raphaël Noa
Chó trắng... Mềm mềm//mơ màng//
Không nói nhiều, Noel nắm áo của cậu kéo lên
Raphaël Noa
U a... //vùng vẫy //
Noel rút kinh nghiệm từ bữa ăn thảm họa hôm qua.
Bữa sáng hôm nay: bánh mì mềm + sữa ấm.
Anh cắt bánh thành miếng nhỏ, đặt trước mặt Raphaël.
Raphaël nhìn chằm chằm miếng bánh.
Raphaël cắn thử.
Rồi cười.
Noel gật đầu.
Tiến bộ rồi.
Khi cậu uống sữa, một vệt trắng dính lên môi. Noel vô thức lau giúp cậu.
Raphaël bắt đầu có thói quen kỳ lạ:
– Noel đi ra sân bóng→ Raphaël đứng ngoài cửa.
– Noel vào bếp → Raphaël ngồi ở cửa bếp.
– Noel ra ban công → Raphaël kéo áo anh.
Raphaël Noa
Chó trắng... đi đâu?
Noel Noa
...Uống nước không?
Ban đầu Noel còn cố rèn tính tự lập cho cậu.
Nhưng đến tối, khi Raphaël đứng lặng nhìn ra cửa sổ trời mưa lất phất, mắt cụp xuống, anh bỏ cuộc.
Raphaël Noa
Thật...? //ngẩng phắt lên//
Kết quả:
Raphaël ngủ ngon lành.
Noel… gần như không ngủ.
Noel luống cuống hơn cả lúc đá chung kết.
Anh đo nhiệt độ, chườm trán, pha thuốc—tất cả đều làm rất nghiêm túc.
Thử một ngụm mặt cậu méo xệch
Noel Noa
Uống xong anh cho kẹo.
Raphaël lấy hơi uống một ngụm hết thuốc, nhăn mặt.
Noel đút cho cậu viên kẹo.
Raphaël cười tươi.
Raphaël Noa
Chó trắng tốt //cười//
Noel Noa
Ngủ đi//xoa đầu cậu.//
Raphaël thiếp đi, hơi thở đều dần.
Noel ngồi cạnh giường rất lâu.
Anh nhìn đứa bé có đôi mắt xanh lá, gương mặt xinh xắn đến mức dễ bị nhầm là con gái, từng sống giữa bóng tối và mưa gió.
Noel Noa
Cảm giác... Cứ quen mắt
Lí do mà Harry cho embe gọi Noel là chó trắng-))
Sói vs chó cx như dòng họ mèo và hổ thôi nhỉ
#3
Cậu đã cao hơn, tóc vàng được cắt gọn gàng hơn, đôi mắt xanh lá vẫn sáng nhưng không còn hoang dại như trước. Và biết rằng, trong căn nhà này, có một người sẽ không bao giờ bỏ cậu lại.
Nhưng có một điều không thay đổi.
Raphaël chưa từng gọi tên Noel.
Cậu toàn gọi anh ta với biệt danh
Ban đầu là sợ hãi.
Sau là thói quen.
Rồi thành… cách gọi thân quen nhất.
Noel không sửa.
Anh để mặc.
Một buổi chiều rất bình thường
Hôm đó Noel về nhà muộn hơn thường lệ. Mưa lất phất, không lớn, nhưng đủ để ký ức cũ kéo về.
Raphaël đang ngồi trên sàn phòng khách, lắp ghép hình sân bóng.
Nghe tiếng cửa mở, cậu ngẩng lên ngay.
Raphaël Noa
Chó trắng//mừng rỡ//
Raphaël chạy tới, kéo tay anh.
Raphaël Noa
Hôm nay anh về trễ
Đêm đó, trời lại mưa.
Không dữ dội, nhưng sấm vẫn vang.
Cậu ngồi bật dậy, thở gấp. Bàn tay siết chặt chăn. Trong đầu cậu, tiếng mưa và tiếng thét năm xưa chồng lên nhau.
Cửa phòng mở ra rất nhanh.
Noel quỳ xuống trước giường cậu.
Raphaël nhìn anh, đôi mắt run rẩy.
Không chui xuống gầm bàn nữa.
Từng giọt lệ lăn nhẹ xuống, nhìn thế Noel xót.
Noel bế cậu lên, như đã làm suốt hai năm qua. Đặt cậu ngồi trên đùi mình, tay xoa nhẹ lưng.
Raphaël dụi mặt vào áo anh.
Im lặng rất lâu.
Raphaël Noa
Noel //Giọng the thé//
Như sợ gọi to thì người trước mặt sẽ biến mất.
Trong khoảnh khắc ấy, anh không nghe thấy tiếng mưa.
Không nghe thấy sấm.
Chỉ có hai chữ vừa được gọi.
Noel Noa
Em...gọi gì? //Trầm xuống//
Raphaël siết áo anh chặt hơn.
Noel Noa
*Cái thằng nhóc này, thôi dù sao mình cũng chăm nó rồi*
Noel đặt trán mình chạm nhẹ vào mái tóc cậu.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play