Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

//LyhanSara// Khoảng Cách Lớn Nhất Của Chúng Ta

chap 1

Hồi đó, nhà Trần Thảo Linh và HanSara chỉ cách nhau một con hẻm nhỏ.
Trong xóm, hễ có cãi vã là người ta lại gọi Linh. Dù chỉ là một đứa nhóc gầy gò, Linh lúc nào cũng nghiêm túc như cảnh sát thật sự. Cô bé thích đứng giữa đám đông, khoanh tay, phân tích đúng sai rồi bắt từng đứa xin lỗi nhau. Linh luôn nói rằng, sau này lớn lên, cô nhất định sẽ làm cảnh sát.
Còn Sara thì ngược lại hoàn toàn. Cô là “đầu trò” của mọi rắc rối trong xóm. Bố mẹ Sara làm việc ở Hàn Quốc, mỗi tháng đều gửi về cho cô những hộp socola đủ loại. Trong khi những đứa trẻ khác chỉ được nhìn socola qua tủ kính tiệm tạp hóa, Sara đã sớm biến nó thành… hàng trao đổi bí mật.
Muốn một thanh socola? Được thôi. Nhưng cái giá không hề rẻ. Hôm đó, đám trẻ con tụ tập sau dãy nhà kho cũ. Sara vừa giao socola vừa đếm tiền xu, khóe môi cong lên đầy đắc ý.
Trẻ em
Trẻ em
Ê, Sara, đổi không?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Bao nhiêu tiền? //nghiêng đầu hỏi, tay lắc lư thanh socola trước mặt đám nhóc.//
Trẻ em
Trẻ em
Bằng này thôi //chìa ra vài đồng xu.//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//bật cười khẩy// Bằng đó mua được nửa miếng thôi.
Trẻ em
Trẻ em
Keo kiệt quá!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Không mua thì biến // nhét socola lại túi, quay đi.//
Đám nhóc làu bàu bỏ đi. Chỉ còn lại một thằng to con đứng yên. Nó nhìn túi socola, rồi nhìn Sara.
Trẻ em
Trẻ em
Cho tao thiếu
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Không có chuyện đó
Trẻ em
Trẻ em
Không cho thì-
Chưa kịp nói hết câu, nó đã đẩy mạnh. Sara ngã xuống đất
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Ê!!
đầu gối rát buốt. Nhưng trước khi nó kịp cướp socola, Sara đã nhanh tay giật túi tiền trong túi áo nó rồi bật dậy chạy.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Cảm ơn nha! //cười to//
Trẻ em
Trẻ em
Đứng lại
___
Sara chạy thục mạng, vòng qua mấy căn nhà rồi trốn dưới gốc cây lớn cuối xóm. Cô ngồi phịch xuống, thở dốc.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Trời ơi… đau muốn chết…
Khi nhìn xuống đầu gối trầy xước đang rỉ máu, cô nhăn mặt — nhưng rồi ánh mắt lại sáng lên khi thấy túi tiền xu leng keng trong tay
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Đáng mà…
Đúng lúc đó, trên đầu vang lên tiếng sột soạt
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//ngẩng đầu lên// CÁI GÌ VẬY
Trên cành cây cao, Trần Thảo Linh đang ngồi đó. Quần áo lấm lem, tay ôm một bé mèo đen nhỏ xíu , đôi mắt tròn xoe
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Suỵt
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Thảo Linh?! Cậu ở trên đó từ bao giờ vậy hả?!
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Lúc cậu bị đẩy //đáp tỉnh bơ, tay ôm một bé mèo đen run run//
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Nó mắc kẹt trên cây
Linh nhảy xuống đất. Sara giật mình lùi lại một bước.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Trời ơi! Cậu làm mình hết hồn !! //lắp bắp //
Linh không trả lời. Ánh mắt cô dừng lại ở đầu gối Sara, nơi máu vẫn còn thấm đỏ.
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Cậu bị thương rồi
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Xước chút thôi mà //xua tay//
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Ngồi yên
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Ê-
Linh cúi xuống, lục trong túi quần, lấy ra một miếng băng cá nhân. Cô quỳ một gối, nhẹ nhàng dán băng lên vết thương.
Khoảnh khắc đó, Sara bỗng thấy tim mình khựng lại. Một cảm giác ấm áp lan ra, rất lạ — thứ mà cô chưa từng cảm thấy trước đây
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Sao lúc nào cậu cũng đánh nhau vậy?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//bĩu môi.// Không đánh thì bị ăn hiếp.
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Nhưng cậu lừa người khác
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Đó gọi là làm ăn
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Cậu không nên lừa người khác như vậy // giọng nghiêm túc.//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Nếu không lừa thì làm sao có socola mà ăn?
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//dán băng xong, ngẩng lên nhìn thẳng vào Sara// Làm vậy là sai
Sara khựng lại một chút.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
…Cậu giống người lớn ghê
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Nếu cậu cứ tiếp tục—//nghiêm giọng //
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
—lớn lên mình sẽ bắt cậu.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//bật cười, tiếng cười trong veo// Vậy thì nhớ bắt cho khéo nha, cảnh sát
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Bắt đi. Tớ chạy nhanh lắm.
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//đỏ mặt// Cậu… cậu không được cười!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Cảnh sát mà cũng ngại hả?~
Cô luống cuống một giây, rồi đặt bé mèo đen lên tay Sara
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Tớ… cho cậu mượn con mèo. Tớ về tắm đã!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Hả? Gì cơ?
Nói xong, Linh quay đầu chạy thẳng về nhà, bỏ lại Sara đứng ngẩn người dưới gốc cây — trên tay là con mèo đen khẽ kêu “meo” một tiếng.
Sara bật cười, tay vuốt nhẹ lưng nó. Rồi cô nhìn theo con hẻm nơi Linh vừa biến mất.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//cúi xuống nhìn con mèo trong tay// Này, cậu bị bỏ rơi giống mình hả?
Mèo đen
Mèo đen
Meww
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
…Phiền thật.
Nhưng tim cô thì đập nhanh hơn một nhịp
Từ khoảnh khắc đó, cô biết… có thứ gì đó trong lòng mình đã thay đổ

chap 2

Từ sau hôm dưới gốc cây, Linh và Sara thân nhau hơn hẳn. Ngày nào Sara cũng chạy qua nhà Linh, đứng trước cổng gọi lớn:
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Linh ơiii! Đi chơi không?
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//ló đầu ra, nghiêm mặt// Đợi tớ mang sổ đã
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Lại sổ nữa hả //bĩu môi//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Cậu đúng là cảnh sát chính hiệu
Trong xóm, mỗi lần có tranh cãi, Linh vẫn là người đứng ra giải quyết. Nhưng ai tinh ý đều nhận ra — Linh luôn nghiêng về phía Sara một chút
khi chỉ có hai đứa
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Lần này cậu nói dối rồi.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Tớ biết //nhún vai//
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Nhưng đừng làm nữa
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
…Tớ sẽ cố. //cười, ánh mắt né đi//
Bố mẹ Linh thì không thích điều đó.
Mẹ TTL
Mẹ TTL
Mẹ thấy con bé Sara đó không đàng hoàng
Bố TTL
Bố TTL
Con chơi với nó, nhớ cẩn thận
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
...
Linh im lặng, chỉ gật đầu cho xong chuyện
___
Rồi một ngày, cả xóm náo loạn. Bố mẹ một thằng nhóc chạy ra giữa đường, mặt mày tức tối.
Bà cô nào đó
Bà cô nào đó
Con tôi bị mất tiền! Chắc chắn là con bé Sara!
Ông nội nào đó
Ông nội nào đó
Hừ
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Sara.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Không phải cháu!//nói lớn //
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Cháu khong lấy
Ông nội nào đó
Ông nội nào đó
Mày còn chối à
???
???
Trong xóm này ai mà chẳng biết mày chuyên lừa gạt!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
...//cứng họng //
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//bước lên //
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Chưa có bằng chứng //giọng bình tĩnh//
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Sao mọi người lại chắc là Sara?
Ông nội nào đó
Ông nội nào đó
Không phải nó thì ai?
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//nhìn thẳng vào thằng nhóc đang cúi đầu// Chú hỏi con mình chưa?
Bà cô nào đó
Bà cô nào đó
Con tôi ngoan lắm!
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
//cúi xuống, nhìn thằng nhóc// Tiền mất bao nhiêu?
Trẻ em
Trẻ em
…Hai trăm nghìn
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Vậy sao trong tài khoản game của cậu lại vừa nạp đúng từng đó?
Cả xóm im bặt
Trẻ em
Trẻ em
//bật khóc// Con… con xin lỗi…
Sự thật phơi bày. Bố mẹ thằng bé cúi đầu trước Linh
Ông nội nào đó
Ông nội nào đó
Cảm ơn cháu. May có cháu…
Linh không đáp. Ánh mắt cô lướt sang Sara. Họ cũng nhìn Sara. Nhưng chỉ là một cái nhìn hờ hững — như thể dù vô tội, Sara vẫn là kẻ đáng nghi
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
// siết chặt tay//
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Cháu nghĩ…
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
mọi người nên xin lỗi Sara
Không ai nói gì. Sara đứng yên, mắt đỏ hoe
—-
Tối hôm đó, Linh về nhà thì bị gọi vào phòng khách
Mẹ TTL
Mẹ TTL
Con không được chơi với con bé đó nữa
Bố TTL
Bố TTL
Nhà mình sẽ chuyển đi
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Không được!//bật dậy //
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Con hứa với Sara hôm nay sẽ gặp!
Bố TTL
Bố TTL
Lên xe //lạnh lùng //
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Con không đi!
Linh bị kéo ra ngoài. Cô vùng vẫy, nước mắt trào ra
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Cho con gặp Sara một lần thôi!
Không ai nghe.
—-
Ở bên kia đường, Sara đang ngồi trước nhà, nghịch con mèo đen
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Sao hôm nay Linh trễ vậy ta…
Một cảm giác bất an trào lên. Cô đứng bật dậy, chạy sang nhà Linh. Cửa đóng. Nhà trống. Sara quay đầu — và nhìn thấy chiếc xe Trong xe, Linh ngồi đó.
Gương mặt mà Sara chưa từng thấy: tức giận, bất lực, day dứt
Ánh mắt họ chạm nhau.
Trần Thảo Linh - hồi bé
Trần Thảo Linh - hồi bé
Sara-!//mấp máy môi//
Cạch. Cánh cửa xe đóng lại.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
LINH!!! //chạy theo, đập mạnh vào cửa kính.//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
LINHH!!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//Nước mắt trào ra.// Đừng đi… làm ơn…
Linh đặt tay lên kính. Nhưng xe đã lăn bánh. Sara ngã quỵ xuống đường Con mèo đen chạy tới, chui vào lòng cô. Sara ôm chặt nó, khóc nấc lên giữa con hẻm vắng.
---
Đêm đó, Sara không ăn gì
Cô nằm co ro trên giường, mắt sưng đỏ. Con mèo đen nằm sát bên, khẽ kêu một tiếng nhỏ.
Mèo đen
Mèo đen
Meo...
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Sao ai cũng bỏ mình đi hết vậy…
Không ai trả lời.
Sara dần thiếp đi vì mệt. Ngoài cửa sổ, đêm yên lặng đến đáng sợ.
—-
💔💔

chap 3

Suốt quãng thời gian đó, Sara gần như không bước chân ra khỏi phòng. Cô ngồi co trên giường, ôm con mèo đen, mắt thâm quầng.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Linh nói… đừng lừa dối nữa…//thì thầm //
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Nhưng Linh đâu rồi…
Bụng cô đói cồn cào
Cốc cốc
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Sara ơi
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Bà để cơm nè
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
// giật mình//Bà… bà cứ để đó đi ạ
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Không mở cửa hả?
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Vậy bà để đây à nha
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Dạ...
Một lúc sau, mùi cơm nóng lan vào phòng. Sara nhìn chằm chằm bát cơm trước cửa, nước mắt rơi xuống. Cô chậm chạp bước ra, ngồi xổm xuống, bưng bát cơm lên
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Con ăn nha bà…//run run //
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
//đứng dựa tường, thở dài// Haizzz Ăn đi con. Đừng để mình chết đói
Sara cúi đầu ăn. Mới được vài muỗng thì nước mắt rơi lã chã
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Hic...con-con xin lỗi
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Xin lỗi vì cái gì?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Vì… con chẳng có ai hết
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
...
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
//xoa đầu Sara //
Bà ba bán bánh bò:)
Bà ba bán bánh bò:)
Có người quan tâm con, con chỉ chưa thấy thôi
Sara bật khóc thành tiếng, vừa ăn vừa khóc như một đứa trẻ
—-
Một tháng sau. Bà Ba chuyển đi. Sara đứng nhìn chiếc xe khuất dần, tay siết chặt gấu áo.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Vậy là… lại chỉ còn mình mình
Từ đó, Sara chỉ ra ngoài vào buổi tối.
—-
Đêm đó, cô kéo mũ áo xuống thấp, đi nhanh ra tiệm mua chai nước
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Cảm ơn. //đặt tiền lên quầy//
Trên đường về, con hẻm tối, đèn đường chập chờn.
1 tiếng bước chân nhẹ như gió thoảng
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//dừng lại //
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Ai đó!//quay đầu //
Chưa kịp chạy, một bàn tay thô bạo đẩy mạnh.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Á—!
Sara ngã xuống đất, chai nước lăn ra xa.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Buông tôi ra!//vùng vẫy, giọng run loạn//
Tên đàn ông cúi xuống, giọng khàn khàn
???
???
Im mồm...
Bỗng
???
???
Dừng lại!!
Giọng nữ vang lên, lạnh và dứt khoát. Tên kia sững người
???
???
Chị… chị Mỹ?
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Đàn em của tao mà làm chuyện này à?//bước tới, ánh mắt sắc như dao//
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Xin lỗi ngay
???
???
Em… em xin lỗi!// Lắp bắp//
???
???
// rồi quay đầu bỏ chạy//
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
//quay sang Sara, đưa tay ra//
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Em đứng dậy được không?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//lùi lại, gạt tay Cam// không cần...
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Chị xin lỗi
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Là người của chị
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Tôi không quen chị//nói nhanh, run //
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Tránh Ra //ngồi dậy //
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Nhớ tên chị //nở nụ cười bí hiểm //
Sara không đáp. Cô quay lưng
Run!!!
—-
You better run run
Run
—-
Ngày hôm sau. Sara ngồi trên sàn, cầm ly mì tôm đã nguội
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Ăn cũng chẳng thấy vị gì…
Cô húp một ngụm, nước mắt rơi xuống mì. TING. Điện thoại sáng lên
📲 Khương Hoàn Mỹ đã gửi lời mời kết bạn.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//nhìn chằm chằm màn hình//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
…Chỉ là nói chuyện thôi //tự nhủ//
Cô bấm chấp nhận
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
💬 Em ổn chưa?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
💬...
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
💬 Chị có thể bảo vệ em
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//nuốt khan.//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
💬bằng cách nào
Tin nhắn đến rất nhanh
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
💬 Làm việc cho chị
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
💬 Có tiền. Có thế lực
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
//hoảng hốt đứng bật dậy//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Không...//lẩm bẩm //
Cô tắt màn hình, ôm đầu
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Mình đã hứa với Linh rồi… không được…
RING
Cuộc gọi đến.
Khương Hoàn Mỹ
Sara không bắt máy.
Ring Ring x3736
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲Đừng gọi nữa… // run rẩy bấm nghe//
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲 Em sợ à?//bình thản //
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲 Em nghĩ chị tìm được em thì không biết gì sao?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲 Em không làm đâu
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲 Em không muốn lừa gạt nữa!
Cam im lặng một nhịp
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲Vậy Linh thì sao?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
// chết lặng//
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲...chị nói gì?
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲TRẦN-...THẢO LINH //Nói rõ từng chữ //
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲Chị biết cô ấy đang ở đâu.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Tại sao ...?
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲//nghẹn giọng //Đừng động vào cậu ấy
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲Chị chỉ cần em nghe lời
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲 Gia nhập
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲 Chị cho em gặp Linh.
Sara siết chặt điện thoại đến trắng tay.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲Em...em đồng ý!
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
📲Đừng làm hại cậu ấy.
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲Quyết định thông minh // cười khẽ//
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
Khương Hoàn Mỹ - hồi xưa
📲 Tối nay, chị sẽ gửi địa điểm
Cuộc gọi kết thúc. Sara buông rơi điện thoại, trượt người xuống tường
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Xin lỗi, Linh…//thì thầm, nước mắt rơi không dứt//
Con mèo đen trèo lên lòng cô, khẽ kêu. Sara ôm chặt nó.
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Chỉ lần này thôi…
HanSara-hồi bé
HanSara-hồi bé
Chỉ để gặp lại cậu…
---
NovelToon
Nên ra bộ nào tarr

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play