#Rc. | Trao Đổi Bằng Máu.
1. | Đêm tĩnh mịch.
Đêm dần buông. Đôi cánh đỏ sẫm màu rượu vang sải bay trên không trung. Giữa chốn màu đen yên tĩnh, chỉ còn lác đác vài căn hộ là còn sáng đèn.
Và việc có ma cà rồng trên thế giới này không phải là phổ biến, nhưng cũng không quá lạ. Người xưa đã chia ranh giới giữa con người và ma cà rồng để có thể sống bình yên.
Ấy vậy mà, vẫn có một vài con xổng ra khỏi ranh giới. Thường xuyên đến tìm con người.. Để tìm kiếm thức ăn. Là máu tươi, thật sự chỉ máu động vật là không đủ.
Bởi vậy, một số kẻ đầu đàn sẽ vượt ranh giới vào ban đêm để kiếm thức ăn. Thường là trộm máu ở bệnh viện, hay những xác chết chưa ph*n h*y, chứ chưa từng có vụ ma cà rồng sát hại con người nào.
Đức Duy. - một ma cà rồng nhỏ con nhưng sự bướng bỉnh đã sớm sinh ra trong tiềm thức. Em tuy không phải đầu đàn, nhưng đã trốn bố mẹ bay dạo quanh nơi con người sinh sống. Sẵn tiện kiếm chút ‘đồ ăn’ đêm.
Hoàng Đức Duy.
Nay trăng hơi đỏ vậy. Đẹp nhỉ.
Hoàng Đức Duy.
Chắc mấy ngày nữa là đến trăng máu. //đang bay dạo trên bầu trời//
Hoàng Đức Duy.
Con người khu này đi ngủ sớm vậy, chán thật!.
Một tia sáng vụt qua trong tầm mắt. Giữa không gian đen kịt thì nó như điểm sáng trung tâm thu hút bao vì sao đêm.
Duy nhoẻn miệng cười, chân đung đưa thong thả tiến lại gần căn phòng ấy.
Nguyễn Quang Anh.
Mẹ nó.. khó chịu quá!!.
Quang Anh. - một con người bình thường, là nhân viên văn phòng như bao người. Tính tình thì cáu kỉnh, ghét ai là tỏ thái độ ra mặt, đặc biệt là gia trưởng và thẳng thắn.
Anh đang chơi game, mà bọn đồng đội làm anh phát bực muốn đập nát cái màn hình điện thoại. Nhưng nghĩ lại là cả tháng lương nên thôi. Căng thẳng nên Quang Anh vào app ‘giải toả’ để thư giãn hơn chút.
Trong màn hình hiện lên khoảng chục video kh*êu d*m mà anh đã tải về. Toàn những cô hàng nóng bỏng..
Nguyễn Quang Anh.
Hừm.. hôm nay cũng được.
Lúc ấy, Duy mới bay đến, núp trên tán cây quan sát.
Hoàng Đức Duy.
Thức khuya vậy mà trông vẫn còn sức sống quá ha. Mồi ngon rồi. //liếm môi//
2. | Trao đổi.
Rẹt. Tiếng khoá quần được kéo xuống. Anh cầm lấy ‘thứ đó’ tuốt lên tuốt xuống không ngừng. Mắt thì xem chăm chú những đoạn phim ‘nóng’.
Hoàng Đức Duy.
Đe’o gì vậy trời.
Nguyễn Quang Anh.
Ưm.. ha.
Hoàng Đức Duy.
//Cậy cửa sổ// “Gì kẹt giữ vậy nè..”
Tiếng cạch cạch phát ra từ phía ban công. Quang Anh liếc mắt nhìn sang. Một thằng nhóc đang ra sức đẩy mạnh cánh của sổ ra.
Thế quái nào quần áo nó mặc lạ thế. Người khoác lên mình chiếc áo khoác rộng và dài đến đầu gối, tóc hơi rối nhẹ, còn là màu xanh dương rất nổi bật. Lại còn có cánh mới dị. Như trộm cướp giữa ban đêm.
Điều đó làm anh phải khựng lại công chuyện đang làm dang dở.
Hoàng Đức Duy.
Ye-.. //ngã theo quán tính ngửa ra sau//
Duy nằm cái bụp xuống nền ban công. Mặt ngơ ngác ngắm sao.
Hoàng Đức Duy.
//Nhanh chóng ngồi dậy, rồi leo vào trong nhà//
Nguyễn Quang Anh.
“Đe’o gì vậy?”
Hoàng Đức Duy.
Má, nhà không biết dọn hay gì bụi thế. //phủi đích//
Vừa mở miệng đã cau có làm anh càng khó hiểu hơn, nhìn chằm chằm em.
Hoàng Đức Duy.
//Chú ý tới anh// …
Hoàng Đức Duy.
Xin chào anh.. hơi đẹp trai. //tự tin//
Hoàng Đức Duy.
Chứ sao anh đẹp trai hơn tui được. //cười khúc khích//
Nguyễn Quang Anh.
Thằng chó này, nửa đêm hôm chui tọt vào nhà người khác vui lắm à.
Hoàng Đức Duy.
Tui không phải là chó nhaa!! Là dơi đó.//chỉ tay vào đôi cánh//
Nguyễn Quang Anh.
Ê, Halloween qua lâu rồi, tao cũng không có kẹo cho mày đâu. Cút trước khuất mắt tao.
Hoàng Đức Duy.
Chưa gì đuổi, mà tui không cần kẹo đâu nha. Anh trai đây cần tôi giúp gì không nà.~ //tiến lại gần//
Nguyễn Quang Anh.
Tch.. thằng điên này-.. mày là ai vậy chứ.
Hoàng Đức Duy.
Đức Duy. Ma cà rồng đẹp trai nhất cái thế giới này. //😼//
Nguyễn Quang Anh.
Ma cà rồng? Lên cơn à, đã bảo qua Halloween rồi. //né tránh//
Hoàng Đức Duy.
Này, anh không biết ma cà rồng thật à.? //lao đến ngồi lên người Anh//
Nguyễn Quang Anh.
Là gì-..? Cơ mà x-xuống mau!! Mày đang đè lên thằng em tao đấy!! //nắm lấy cổ tay em//
Hoàng Đức Duy.
Plè, không xuống. Anh đây có vẻ đang rất khó chịu nhỉ. Cho tui hút máu miếng rồi tui giúp anh. //sát mặt//
Nguyễn Quang Anh.
“Con trai mà cũng xinh đẹp vậy.”
Nguyễn Quang Anh.
Bất cứ điều gì?.
Hoàng Đức Duy.
//Gật gật, chỉ vào phần cổ Anh rồi liếm môi//
Nguyễn Quang Anh.
“Đe’o biết người hay ma, thôi kệ.”
Nguyễn Quang Anh.
//Ngửa cổ lên, hai tay đặt dưới eo bé// “Mềm nhể.”
Hoàng Đức Duy.
Xin phép. //ngoạm một miếng//
3. | Cùng em.~ [H+]
Nguyễn Quang Anh.
Tch. //nghiến răng//
Hoàng Đức Duy.
Ưm.. “ngon thật.”
Đồng tử của Duy chuyển sang màu đỏ hồng sắc xảo. Cả đường cong ấy nữa, chẳng phải là cố tình quyến rũ Quang Anh rồi sao.
Quang Anh thì thấy.. đau, nhưng cũng hưng phấn hơn làm thằng em muốn dựng đứng.
Nguyễn Quang Anh.
Hah.. //thở gấp//
Tầm một, hai phút. Em nhả ra, hai răng nanh nhỏ xinh vẫn còn vương chút máu tươi.
Hoàng Đức Duy.
//Liêm môi, nhìn Anh mỉm cười//
Mặt em đỏ, anh cũng đỏ, mồ hôi lấm tấm trên trán cùng với điệu thở khó khăn.
Hoàng Đức Duy.
Còn sức không đấy. //cười khẩy//
Nguyễn Quang Anh.
Đương nhiên là.. còn. //dùng tay gạt đi mấy giọt mồ hôi//
Hoàng Đức Duy.
Máu anh cũng không tệ. No bụng roài. //tinh nghịch vỗ vỗ bụng xinh//
Nguyễn Quang Anh.
//Bật cười// Đến lượt tôi.
Hoàng Đức Duy.
Ừm hứm. Anh muốn tôi giúp gì-..
Em chợt bị chặn họng bởi bờ môi đối phương. Anh len lỏi vào trong khoang miệng, mùi tanh nồng đã xộc thẳng lên mũi. Quang Anh chỉ nhăn mặt nhẹ, rồi lại càng sung sức hơn.
Hoàng Đức Duy.
“L-Làm gì vậy chứ.. khó thở-.. qu-á!!” //nhẩm trong miệng//
Chụt chụt. Nhân lúc em mải đắm mình vào trong nụ hôn ngọt ngào mùi máu. Quang Anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo khoác vướng víu ấy ra, bên trong thì mặc phong phanh đến khó hiểu. Mặc như không mặc.
Chỉ là chiếc áo bó sát và một cái quần đùi ngắn thôi. Nhưng như vậy cũng đủ để anh chảy máu mũi. Lúc này đôi môi hai người đã tách rời.
Nguyễn Quang Anh.
//Dùng tay chặn máu// “Vãi thật.”
Hoàng Đức Duy.
Ưm ha.. sao vậy?. //tiến đến liếm từng giọt//
Nguyễn Quang Anh.
Nhìn còn thật hơn đám trong video. //lẩm nhẩm//
Hoàng Đức Duy.
Hửm. //nghiêng đầu//
Nguyễn Quang Anh.
//Đè ngược em xuống, liếm môi//
Hoàng Đức Duy.
Aa!.. đau-..
Anh cúi xuống, gặm nhấm chiếc cổ xinh. Rồi lại dần dần hôn dọc xuống phía ngực.
Hoàng Đức Duy.
Aaa-.. aa nhột mà!!. //cựa quậy//
Nguyễn Quang Anh.
Nằm yên!. //lớn giọng//
Hoàng Đức Duy.
Đe’o.. //nhỏ giọng, nằm bất động//
Nguyễn Quang Anh.
Ngon hơn tao nghĩ.
Hoàng Đức Duy.
Hic.. tha cho tui, đừng ăn thịt tui mà. //oà khóc//
Thấy đau đầu quá, anh mặc kệ em khóc thút thít bên trên. Thứ Anh quan tâm nhất bây giờ là đôi nhũ hoa đang đỏ ửng lên xấu hổ.
Trước tiên Quang Anh hôn chúng một cái rồi thưởng thức một cách ngon lành
Hoàng Đức Duy.
Hự-.. hức.. ha!~ //run người//
Vẫn là thứ tiếng chụt chụt ngượng ngùng ấy.
Hoàng Đức Duy.
Bỏ ra..- đ-ừng cắn.. hic.
Tiếng rên nhỏ hoà cùng tiếng nức nở khiến Anh hết chịu nổi..
Nguyễn Quang Anh.
//Từ từ cởi quần em ra//
Hoàng Đức Duy.
A-Anh!?? //níu lấy cái quần đùi//
Hoàng Đức Duy.
//Mím chặt môi, mặt đỏ ửng//
Nguyễn Quang Anh.
Đã giao dịch rồi nhé. Tao chịu hết nổi rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play