Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Han Sara Chị Muốn Bù Đắp Tất Cả Cho Em

Ngày em rời đi

Ngày em rời đi
Chị đánh mất chính mình
Ngày Sara rời đi
Biệt thự LHS im lặng đến đáng sợ.
LyHan đứng giữa phòng khách rộng lớn, nơi từng có tiếng cười của hai người, từng có những buổi tối Sara ngồi cuộn mình trên sofa chờ LyHan về trễ.
Mọi thứ vẫn y nguyên.
Không một món đồ bị thay đổi
Không một góc nào được sắp xếp lại.
Chiếc cốc Sara hay dùng vẫn đặt đúng chỗ cũ.
Chiếc áo khoác mỏng Sara thường khoác khi lạnh vẫn treo ngay ngắn trong phòng ngủ.
Mùi hương quen thuộc vẫn còn vương trong căn phòng mà LyHan không dám bật đèn.
LyHan không cho phép bất kỳ ai động vào biệt thự này.
Không phải vì tiếc đồ.
Mà vì sợ nếu thay đổi một thứ, Sara sẽ thật sự biến mất.
Ngày đó, hiểu lầm lớn đến mức không ai chịu quay đầu.
Sara chọn rời đi.
LyHan chọn im lặng.
Cả hai đều nghĩ người kia không còn cần mình nữa.
Sara sang Hàn.
LyHan ở lại Việt Nam.
Từ ngày đó
LyHan thay đổi hoàn toàn.
Chủ tịch tập đoàn LHS đứng top 1, người mà ai cũng phải nể, lại trở thành người khiến cả công ty sợ hãi.
LyHan dễ nổi nóng hơn, lạnh lùng hơn, ánh mắt lúc nào cũng tối sầm.
Maiquinn, Muộiii, Aza làm việc chung công ty, ngày nào cũng gặp LyHan, nhưng không ai dám trêu như trước.
Mày tao vẫn đó, nhưng khoảng cách thì xa hơn bao giờ hết.
LyHan lao đầu vào công việc như điên.
Đêm về, rượu là thứ duy nhất làm LyHan ngủ được.
Gia đình nhìn thấy hết, nhưng không ai dám nói.
Ba của Sara biết LyHan đau thế nào.
Ông vẫn quý
Ông, vẫn tin LyHan yêu con gái mình bằng cả mạng sống.
Nhưng ông không can thiệp.
Vì ông biết, nếu không tự vượt qua, LyHan sẽ không giữ được Sara.
Còn LyHan, mỗi lần say, chỉ lặp đi lặp lại một câu trong đầu.
LyHan
LyHan
Nếu hôm đó chị nói nhiều hơn một chút.
LyHan
LyHan
Nếu hôm đó chị nắm tay em lại.
Nhưng không có nếu.
LyHan không biết rằng, cùng ngày Sara rời đi, một sinh mệnh nhỏ bé đã bắt đầu tồn tại.
LyHan không biết rằng, mình đã có một cậu con trai.
Biệt thự LHS vẫn sáng đèn mỗi đêm, nhưng không còn ai đợi cửa.
LyHan ngồi một mình giữa căn nhà từng là tổ ấm, giữ lại mọi thứ như cũ, như thể chỉ cần không thay đổi, Sara sẽ có ngày quay về.
Nhưng LyHan không hề hay biết.
Năm năm sau, có một cậu bé gọi Sara là mami, sắp bước vào cuộc đời chị.
Và số phận, chưa từng buông tha ai yêu quá sâu.

Năm năm sau, em trở về

Năm năm trôi qua đủ dài để người ta quen với cô đơn, nhưng không đủ để LyHan quên Sara.
Buổi sáng ở tập đoàn LHS vẫn bắt đầu đúng giờ.
LyHan bước vào phòng họp với gương mặt lạnh lẽo quen thuộc.
Maiquinn, Muộiii, Aza đã ngồi sẵn.
Làm việc chung năm năm, ai cũng biết LyHan giỏi đến mức nào, nhưng cũng khó gần đến mức nào.
Muộiii
Muộiii
Tao nhìn mày vậy là biết đêm qua lại không ngủ rồi.
Muộiii nói nhỏ, giọng vẫn mày tao nhưng không còn dám trêu như trước.
LyHan không đáp.
Chỉ lật tài liệu, giọng đều đều, không cảm xúc.
Cuộc họp kết thúc nhanh gọn, không thừa một câu nói.
Khi LyHan rời đi, Aza mới thở ra một hơi.
Aza
Aza
Năm năm rồi mà vẫn vậy.
Maiquinn gật đầu.
Maiquinn
Maiquinn
Từ ngày Sara đi
Maiquinn
Maiquinn
Nó chưa từng giống lại LyHan của trước kia.
Cùng lúc đó, ở sân bay.
Sara kéo vali, tay còn lại nắm chặt tay Kingsley.
Cậu bé năm tuổi, ánh mắt sáng, quan sát mọi thứ xung quanh với vẻ tò mò nhưng rất ngoan.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Mami, đây là Việt Nam hả.
Han Sara
Han Sara
Ừ, là nơi mami từng sống.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Có người quen không mami.
Han Sara
Han Sara
Có.
Han Sara
Han Sara
Nhưng chưa chắc họ muốn gặp mami.
Kingsley không hỏi thêm.
Chỉ gật đầu, kéo vali giúp mami dù tay còn nhỏ.
Sara nhìn con, trong lòng vừa ấm vừa chua xót.
Maiquinn là người đầu tiên biết Sara về.
Rồi đến Muộiii, Aza.
Nhóm bạn gặp lại nhau trong một quán cà phê nhỏ, không ai dám nhắc đến LyHan trước.
Maiquinn
Maiquinn
Mày gầy đi nhiều.
Sara cười nhẹ.
Han Sara
Han Sara
Mày cũng đâu khá hơn.
Kingsley ngồi bên cạnh, lễ phép chào từng người.
Ánh mắt cậu bé dừng lại khi thấy hình LyHan trên màn hình điện thoại của Aza vô tình sáng lên.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Mami, dì này là ai vậy
Sara khựng lại một nhịp.
Han Sara
Han Sara
Là... một người quen cũ.
Kingsley nhìn rất lâu rồi gật đầu.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Dì LyHan hả mami.
Ba người kia nhìn nhau, tim như thắt lại.
Sara biết.
Sớm muộn gì cũng sẽ đến ngày này.
Chỉ là không ngờ, định mệnh lại bắt đầu bằng một câu gọi vô tình như vậy.
Còn ở biệt thự LHS
LyHan vừa về nhà sớm hơn thường lệ
Mọi thứ vẫn y nguyên như năm năm trước.
LyHan tháo áo khoác, đứng lặng trước bức ảnh cưới chưa từng được treo lên.
Không hiểu sao, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác rất lạ.
Như thể có điều gì đó đang chuẩn bị quay về.

Một tiếng gọi làm chị khựng lại

Một tiếng gọi làm chị khựng lại
LyHan không nhớ lần cuối mình ra ngoài ăn tối là khi nào.
Hôm đó, Maiquinn lấy hết can đảm kéo LyHan ra khỏi công ty.
Nói là ăn cho đúng bữa, nhưng thực ra chỉ muốn LyHan bớt ngột ngạt.
Muộiii và Aza cũng đi theo.
Bốn người ngồi trong một quán quen, từng là nơi cả nhóm hay tụ tập khi Sara còn ở Việt Nam.
LyHan ngồi đó, tay đặt trên bàn, ánh mắt vô thức nhìn ra ngoài cửa kính.
Rồi chị thấy em.
Sara đứng trước quán, mái tóc dài buộc gọn, dáng người mảnh hơn trước.
Bên cạnh em là một cậu bé.
Cậu nhóc nắm tay Sara, ngẩng đầu nhìn xung quanh với vẻ tò mò.
Tim LyHan đập mạnh đến mức chị tưởng mình nghe thấy.
Maiquinn là người nhận ra đầu tiên.
Maiquinn
Maiquinn
Tới rồi.
LyHan đứng bật dậy theo phản xạ, nhưng lại dừng giữa chừng.
Năm năm không gặp
Chị không biết mình nên bước tới hay nên đứng yên.
Sara cũng nhìn thấy LyHan.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Không ai nói gì.
Không trách móc.
Không giận dữ.
Chỉ là rất nhiều thứ bị kìm lại trong im lặng.
Sara cúi xuống nói gì đó với Kingsley.
Cậu bé gật đầu rồi kéo tay mami đi tới.
Cả nhóm đứng dậy.
Không khí căng đến mức Muộiii cũng không dám lên tiếng.
Kingsley nhìn LyHan rất lâu.
Ánh mắt cậu bé không sợ hãi, cũng không xa lạ.
Chỉ là tò mò, như đang cố ghi nhớ từng đường nét trước mặt.
Rồi cậu bé cất tiếng, giọng rõ ràng.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Dì là dì LyHan đúng không.
Cả không gian như đông cứng.
LyHan sững người.
Từ dì vang lên rất khẽ, nhưng đập thẳng vào tim chị.
LyHan cúi xuống ngang tầm mắt cậu bé, môi mấp máy nhưng không biết nói gì.
LyHan
LyHan
Ừ. Dì là LyHan.
Giọng chị nhẹ đến mức chính chị cũng không nhận ra.
Đó là giọng mà năm năm nay chỉ xuất hiện khi LyHan ở một mình trong căn biệt thự trống.
Kingsley cười.
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Kingsley (Con trai LyHanSara)
Dạ
Sara đứng phía sau, bàn tay siết chặt quai túi.
Em nhìn thấy hết.
Ánh mắt LyHan lúc này không còn là ánh mắt của một chủ tịch lạnh lùng.
Chỉ là một người đang cố kìm lại cảm xúc.
LyHan đứng thẳng dậy, nhìn Sara.
LyHan
LyHan
Em về khi nào
Han Sara
Han Sara
Hôm qua
LyHan
LyHan
Em về chơi hả.
Han Sara
Han Sara
Ừm
Chỉ một chữ, nhưng LyHan nghe như cả một đời.
Không ai nhắc đến quá khứ. Không ai hỏi tại sao.
Nhưng trong khoảnh khắc đó, LyHan biết chắc một điều.
Cậu bé trước mặt, bằng cách nào đó, có liên quan đến cuộc đời chị nhiều hơn chị tưởng.
Và từ giây phút Kingsley gọi một tiếng dì LyHan, mọi thứ đã không thể quay lại như trước nữa.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play